Khe Cửa Sổ Mùa Đông ( Chuyện Thứ Nhất )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Năm lớp mười một
Ngồi trong lớp vắng hoe, tôi ngồi vẩn vơ tập đề cương Lý cho học kỳ I . Phòng thực hành Hoá - Sinh bị hỏng khoá cửa sau , là nơi an toàn để tôi lưu lại trường sau giờ học thêm một khoảng những lúc tâm trạng không được tốt . Như hôm nay .
Tiếng cửa mở . Tôi vặn to iPod , bản dubstep gõ mạnh vào màng nhĩ , chạy thẳng đến đầu ngón tò mò theo nhịp . Tay mấu chặt vào vào vài tờ photocopy, tôi cố tránh ánh mắt lạc sang người di chuyển bên cạnh . Bỗng một làn gió mỏng , lạnh cứng , bám sát quang cổ áo tôi . Khẽ ngước nhìn lên, khuôn mặt của An cách tôi tầm chừng hai găng tay , đang xoáy đôi mắt nửa như dò hỏi phán đoán , nửa như chấp nhận với vẻ biết trước hồ nghi .
    - Cậu làm cho Vân ở lớp Pháp khóc ?
    - Bạn ý khóc ? Lúc nói chuyện với tớ bạn ý không khóc.
    - Nhưng cậu là nguyên nhân .
    - Tớ không cố ý - buổi tra khoả tôi không mong vẫn đến với đối tượng quen thuộc . Tôi lảng mất , hướng ánh nhìn ra ngoài dãy để xe . Cũng đã vãn tầm nhìn.
    - Cậu bị điên , Dương . Tỉ lệ con trai ở Việt Nam cao hơn con gái . Cậu định không thích ai thật sao ? - An bỗng dí sát gò má khô vào gần tai tôi , thì thầm như bí mật nói ra sợ bị bay mất : Hay cậu gay ?
   Tôi lắc đầu , nhét tập để vào cặp . Khe cửa hun hút , trời chưa Đông sao đã khô cong bàn tay . Hoài An đứng yên nhìn tôi đi ngang qua , chợt nói to : " Chiều nay có Chrono Cross nữa không ? " . Câu nói lạc đàn , cứu vớt câu chuyện hờ như chạm mức gay gắt . Tôi im lặng , tập trung bơi hết số vòng quy định . Đường về dọc hồ lạnh queo . Người tan tầm như những khối sẫm màu di động , mặt nhìn đồng hồ đèn đỏ đếm giây không chút cảm xúc . Những quả bóng lưa thưa nổi màu khối trên bầu trời xám lạc lõng . Tôi mua gấu Pooh màu vàng buộc vào giỏ xe , nghe
thấy album indie mới , vòng xe về phía nhà cô bạn . Hoài An mặc chiếc áo bông to sụ , nhưng với đôi legging đen dù có dày đến mấy vẫn lộ ra bàn chân nhỏ , thò ra khỏi bal-cony sắt mảnh ở tầng trên . Cô bạn vừa khịt mũi, vừa cầm hộp kem , xúc những miếng nhỏ ăn ngon lành . Thảng như cô chú tâm đặc biệt , không để ý tới sự có mặt của tôi. Nhưng rồi , cô bỗng cất lên cái giọng lào khào như bà già đang phàn nàn trách móc :
- Tớ đã ngồi thế này hơn một tiếng .
- Tớ không thể bỏ về giữa chừng - Sự duy trì lý của tôi bắt đầu hiện lên . Tôi không muốn cãi nhau . Đủ thứ mệt mỏi rồi .
- Tớ đã ăn gần hết hộp kem .
Im lặng . Dù tôi có thể chỉ trích cô trong việc có thể chọn giữa chờ và không chờ ,có thể chọn giữa ăn kem và không ăn kem , thì tôi biết tốt nhất mình không nên nói gì cả . Hoài An đứng dậy , xuống cầu thang , hé cánh cửa tối om . Cô bạn đưa tôi một cái thìa . Tôi len lên nhà , buộc quả bóng và thanh sắt hoa văn cong cong trên balcony kiểu Pháp ấy , xúc một thìa kem lạnh tê người . Rồi cũn lạng như thế , Hoài An vươn người , đặt một nụ hôn lên tai tôi . Tôi giật mình , chiếc thìa rơi xuống khoảng sân nhỏ lanh canh .
- Người ta thường nói bạn thân thường dễ thích nhau - An bắt đau lời giải thích bằng một nhận xét chung . Tôi không muốn nghe .
- Không phải tớ ....
- Cậu không thích tớ ? Ngay cả tớ là đứa con gái duy nhất cậu nói chuyện , cùng chơi game và chờ cậu về ?
- Tớ xin lỗi - tôi lắc đầu , khoá chặt điểm nhìn vào chiếc thìa dưới sân . Những mối tình bong bóng thời học sinh , một thằng con trai lơ đễnh như tôi sẽ làm tổn thương Hoài An . Một khi chia tay , tôi có thể sẽ mất cô ấy mãi mãi .
  Hoài An không khóc . Là bạn thân của tôi , cô ấy không khóc như người khác . Tôi siết nhẹ tay cô ấy , rồi đi về . Ra đầu ngõ , tôi chợt nhìn thấy con gấu Pooh đang bay cao , vô định trong khoảng trời tối dần . Tôi vuốt quanh bờ tai đỏ bừng , cố giấu cảm xúc lẫn lộn trên đường về.
  





LyLyHeart

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro