Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, mọi người gặp nhau trên sân khấu.

Kunikida hướng dẫn: “Fyodor, xin hãy đọc lời thoại của bạn.

“Rất hân hạnh,” Vừa làm, anh vừa nhìn chằm chằm vào Dazai. Anh chàng này thật kỳ lạ.

Khi đến lượt Dazai nói, anh hơi lắp bắp. Mọi người nhìn chằm chằm vào anh ta.

Chết tiệt, anh ta sẽ biến mình thành một thằng ngốc.

“Các ngươi nhìn chằm chằm hắn làm cái gì! Anh ấy chỉ làm một sai về một vấn đề nhỏ! Chuuya hét vào mặt mọi người. Tất cả họ quay lại và tiếp tục.

“Anh biết là anh không cần phải làm thế mà,” Dazai thì thầm khi bước ra khỏi sân khấu.

“Tôi không muốn, nhưng dù sao thì tôi cũng đã làm,” Chuuya thì thầm đáp lại, đỏ mặt và chạy ra khỏi sân khấu.

Sau buổi tập, khi Dazai chuẩn bị rời đi, ai đó đã kéo vai anh.

“Cái gì, Chuuya!” Dazai hét lên khi quay lại, và nhìn thấy Fyodor phía sau anh.

“Xin lỗi, Dazai, đã làm anh sợ,” Fyodor nói, “Ngày mai anh có muốn đến nhà tôi và luyện tập một chút không? Chúng ta có một cảnh quay cùng nhau và nghĩ rằng chúng tôi có thể làm được.”

Dazai kiểm tra điện thoại, và thấy rằng ngày mai anh không bận gì cả, nên anh đồng ý ngay lập tức mà ko suy nghĩ.

"Chắc chắn rồi!"

"Tuyệt quá! Bây giờ đây là số điện thoại của tôi…và địa chỉ,” Fyodor nói cho anh ta địa chỉ của mình.

“Cảm ơn, Dostoevsky!” Dazai nói khi Fyodor rời đi. Có lẽ anh ta không đáng sợ chút nào.

Khi Dazai bước vào căn hộ của mình, điện thoại của anh rung lên.

Chuuya! Tại sao anh ấy lại nhắn tin cho anh nhanh vậy ?!

7:49 h; tối-Chuuya: (Này đồ ngốc, mai có muốn đi chơi không)?

7:49 h; tối-Dazai🥰:( Xin lỗi, ngày mai tôi bận)

7:50 h; tối-Chuuya: (Ồ. Vậy thì gặp bạn tại buổi tập, tôi đoán vậy).

7:50 h; pm-Dazai🥰: (Yep)

Dazai tắt điện thoại. Chuuya có vẻ như ... anh ấy đã nhận nó một cách khá nhân.

Ngày hôm sau, anh vào nhà Fyodor. Không nó giống một biệt thự hơn.

“Xin chào, Dazai,” Fyodor đang ngồi đọc ở bàn của mình.

“Anh đã nói là chúng ta sẽ luyện tập lời thoại, phải không?”

“Tất nhiên là chúng ta ở đó,” Fyodor ổn định với kịch bản của mình.

“ đẩy đồ uống lại. 'À, hãy nhìn chúng ta có gì tại đây,"

Dazai ngồi đó.

“Ừm, Dazai, đây là lời thoại của anh,” Fyodor chỉ vào kịch bản của Dazai.

“Tào lao! Xin lỗi!" Dazai đọc dòng chữ với một giọng nhỏ nhẹ, “Ừ, đúng rồi, si-“

“Nói với giọng nghiêm túc hơn đi,” Fyodor nắm lấy vai Dazai. Jeez anh chàng này không có không gian cá nhân.

Khi Dazai đọc nhiều dòng hơn, Fyodor đã sửa chúng.

“Anh không cần phải sửa lôi cho tôi moi lúc đâu,” Dazai mắng.

“Nhưng tôi có, anh sẽ không khá hơn chút nào đâu,” Fyodor nhích lại gần Dazai.

Sau vài dòng nữa, và sự hướng dẫn liên tục của Fyodor, họ quyết định nghỉ giải lao.

“Bạn có muốn ăn kem không?”

"Chắc chắn rồi."

- - - -

Sau đó, cả hai lái xe đi tập. Họ sẽ trở thành bạn bè rất nhanh.

“Trò đùa của cậu thật ngu ngốc,” Dazai nói với Fyodor, và thấy Chuuya khi họ đi ngang qua. Chuuya nắm lấy tay Dazai và kéo anh về phía mình.

“Cái quái gì vậy Chuuya!”

"Tại sao bạn lại đi chơi với con quái vật bốc mùi đó!"

“Anh ấy không hôi! Và anh ấy thực sự rất tuyệt! Có lẽ nếu bạn thư giãn một lúc, anh ấy có thể nói chuyện với bạn! Dazai cáu kỉnh. Chuuya nhìn đi chỗ khác, không hài lòng.

Dazai chạy đến chỗ Fyodor, và bắt đầu cười với anh ta.

Tôi sẽ không để con quái vật tóc tím xấu xí đó làm bạn với Dazai đâu. Có lẽ anh ta không biết Dazai ... ,  Chuuya nghĩ.

- - - -

“Hai người đó rất thân nhau,” một hôm Yosano nói.

“Ừ, và Chuuya có vẻ không ấn tượng với cậu ta lắm,” Ranpo nói thêm.

“Có lẽ anh ấy ghen tị,” Higuchi nói.

“Chúng ta chỉ cần chờ xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo giữa ba người họ,” Akutagawa lẩm bẩm.

“Ừ, hy vọng sẽ không có chuyện gì khủng khiếp xảy ra,” Ranpo nói. Hy vọng ... là vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro