DBSK fanfic Appa, Sarang hae!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Jung YunJae

Link:within

Translator: thanden

Disclaimer: DBSK is not belong to us

Category: Yaoi, humour (tớ đoán thế, vì author ko có ghi mấy mục này T__T)

Rating: PG13-NC 17(maybe)

Status: completed

Summary:

Yunho find JaeJoong in a wasted area near his small house, as he saw JaeJoong keeps crying, he decided to adopt him.

As JaeJoong grows up, Yunho find he has different feelings towards his son. He feels worried. What should he do?

Also, JaeJoong find that his feeling to Yunho has changed. It isn't the love between son and father, but more like the love between two lovers. What should he do?

Should they confess to each other?

Or...

Should they hide their loves?

Appa, Saranghae

Chapter 1:"eh? a baby?"

"Yaxi! Mấy đứa ranh này chắc vẫn còn muốn sống không đấy? Tất cả những gì bọn bay làm đều lãng phí và vô ích trên thế giới này! Ra khỏi đây! Ngay bây giờ!!!"

Ngay câu nói cuối vừa dứt, 5 đến 6 người chạy càng nhạy càng tốt khỏi chàng trai kia, với mái tóc hơi nâu và rối bù do cuộc ẩu đả.

Chàng trai nhặt ba lô mình lên và mỉm cười đắc thắng "hah! Một lũ ngu xuẩn ngớ ngẩn! Chúng nghĩ là có thể đánh bại được mình sao?!"

Vâng! Cậu ta vừa đánh nhau với băng nhóm ở địa phương này, Jung Yunho. Anh là một đứa trẻ mồ côi, làm cuộc sống của anh trở nên độc lập. Không có người lớn nào thích anh như lúc anh luôn có những trận đánh nhau. Trường học dành cho trẻ mồ côi sớm đuổi học anh sau khi anh đập một đứa con nít đến chết. Anh kết bạn với Changmin, người thừa kế tập đoàn giàu có, công ty của dòng họ Shim,sau khi cả hai có một ẩu đã giữa đường phố lúc Yunho thật sự say xỉn trong trường học dành cho trẻ mồ côi. Changmin đã trả tiền cho Yunho đi học cùng với cậu nhưng anh luôn nghịch ngợi,đánh nhau và chưa bao giờ nộp bài tập đúng hạn. Các giáo viên đầu ghét Yunho nhưng họ không thể làm gì được anh. Bởi Changmin đã nói nếu ai đó đuổi Yunho,cậu sẽ nói cha mình thôi trợ cấp cho trường, trong lúc đó tập đoàn họ Shim là người góp vốn nhiều nhất cho trường.

Ngay khi Yunho bước ngang qua khu nghiện ma túy để đi đến trường và về nhà sau giờ học, anh nghe thấy một số âm thanh khác thường phát ra từ nơi đó.

"Wahhh~~"

"Eh? Tiếng gì thế?" Yunho dừng lại một lúc. "Có lẽ chỉ là mấy con mèo hoang." Sau đó,anh bắt đầu đi tiếp.

Nhưng rồi,âm thanh đó lại xuất hiện lần nữa. "Wahh~~ Wahh~ Wahh~"

"??? Nó thật chẳng giống tiếng mèo hoang chút nào. Âm thanh giống như là..." Ngay Yunho quay lại chỗ khu đó, anh thấy "Eh?!!! Một đứa bé??!!!"

Yunho nhanh chóng lao tới chỗ đó,bế đứa bé lên. Đứa bé sớm ngừng khóc sau khi được Yunho ẳm lên. "Aww~~ Em bé dễ thương quá~~" Anh bẹo mặt em bé nhưng có lẽ quá mạnh,đứa trẻ bắt đầu khóc nữa.

"Aww~~ Mianhae~ Mianhae~ Mianhae~ Đừng khóc nữa~ Anh xin lỗi~ xin lỗi vì đã véo má em mạnh quá. Mianhae" Đứa bé sớm ngưng khóc lần nữa và mỉm cười như nó có thể được điều Yunho vừa nói.

Sau đó,Yunho phát hiện một tấm thiệp trên quần áo của em bé.

"Người có lòng hảo tâm,làm ơn chăm sóc đứa con của tôi. Ông chồng của tôi đã bỏ rơi tôi và tôi phải đi đến một nơi nào đó mà không thể mang con mình theo được. Con tôi tên là Kim JaeJoong. Cảm ơn ông(bà) chăm lo cho đứa con dùm tôi. Cảm ơn ông(bà)."

"Aww~ Em cũng là trẻ mồ côi à?! Thật buồn. Tại sao những con người đó lại không muốn chúng ta nữa?! Và hơn thế, ai lại bỏ rơi em như vậy ngay khi em là một đứa trẻ dễ thương chứ?" Yunho nói với em bé, giống như đang tự nói với chính mình nhiều hơn. Đứa trẻ chỉ mỉm cười với anh.

Yunho đang nghĩ sẽ mang đứa bé này về nhà nhưng rồi "Anh thật sự muốn mang em về nhà, em bé dễ thương à. Nhưng,nhà anh thật sự rất nhỏ. Và anh thật không biết làm sao để chăm sóc cho em." Vì vậy,anh đành đặt lại chỗ cũ và rời khỏi đó.

"Wahh~~~Wahh~~Waahh~~" Đứa bé bắt đầu òa khóc lần nữa,đang nhìn Yunho bước đi và bỏ cậu lại sau lưng.

Yunho dừng lại ngay khi nghe tiếng khóc, trái tim anh đau ngay lúc đó. "Em không muốn rời xa anh à? Nhưng... Anh thật sự có thể chăm lo cho em." Yunho nói với em bé nhưng đứa trẻ vẫn chỉ có khóc và khóc.

"Aww~ đừng khóc mà. Anh thực không thể mang theo người nào mà khóc đâu đấy. Làm ơn đừng khóc nữa mà~ Đi mà~" Nhưng đứa bé dường như không muốn ngừng lại nếu Yunho không mang cậu về nhà.

"Được rồi~ được rồi. Anh sẽ mang em về nhà. Làm ơn đừng khóc thêm nữa mà." Yunho bế em bé lên lần nữa và bắt đầu đi về nhà. Đứa trẻ ngừng khóc ngay khi Yunho ẳm cậu lên rồi rơi vào giấc ngủ thanh bình với nụ cười hạnh phúc trên mặt trong vòng tay của Yunho...

Chapter 2: Feeding the Baby

Sau khi Yunho mang đứa bé về nhà,anh giúp nó tắm rửa nhưng rồi phát hiện ra không có quần áo để thay cho cậu nhóc. Vì vậy,Yunho quấn khăn tắm quanh em bé rồi đi tới phòng riêng nhỏ của mình và tìm thấy một áo thun ngắn tay cỡ nhỏ hơn mà anh mặc hồi trước.

"Nhìn này, nhìn này, cưng à. Cha tìm thấy đồ để con mặc rồi đấy." Yunho vui vẻ nói.

Em bé JaeJoong mỉm cười lại với Yunho,có vẻ như cậu nhóc thật sự thích bộ đồ Yunho sẽ đưa cho mình.

Yunho để em bé Jaejoong ngủ sau khi tắm. Và đứa trẻ sớm chìm vào giấc ngủ thành bình trong vòng tay của Yunho. Lúc sau, em bé Jaejoong thức dậy và cảm thấy đói bụng,cậu cố tìm kiếm cái gì đó để ăn. Sau đó,cậu khám phá thấy núm vú của Yunho từ bên ngoài lớp áo anh. Em bé Jaejoong mút nó,cố lấy chút sữa từ đó nhưng chẳng có gì.

Cậu bắt đầu khóc: "WAHHHHH~~ WAHHHH~~WAHHHHHH~~"

Yunho cảm thấy đau ở đầu vú của mình trong lúc anh đang ngồi trên ghế,giữ chặt đứa trẻ trong tay và ngồi xem TV. Yunho nhìn xuống chỗ Jaejoong, ngay lúc đó anh thấy Jaejoong khóc.

"Aww~ Con vẫn rất dễ thương ngay cả khi con khóc đó. Chuyện gì thế? Cưng của cha. Con đói à?"

Jaejoong tiếp tục khóc trong cơn đói. "Thôi nào, được rồi, cưng à. Đừng khóc nữa. Cha sẽ kiếm thứ gì đó để con ăn." Yunho nhẹ nhàng bế Jaejoong lên để cậu được thoải mái trong khi đi tới chỗ tủ lạnh,kiếm cái gì đó cho đứa bé ăn.

Nhưng khi anh mở tủ lạnh ra,trong đó ngoài trừ những chai bia,mấy gói mì ăn liền và ......... nửa chai sữa. "Phải rồi! Của con đây!" Yunho lấy sữa ra khỏi tủ lạnh và đặt nó lò vi ba.

Sau khi sữa ấm lên, Yunho để chai sữa ngay miệng Jaejoong nhưng đứa trẻ dường như không biết làm gì nên bắt đầu khóc nữa: "Waahhhhhhhh~~ Wahhhhhhh~~ Wahhhhhhh~~"

*Bên ngoài cảnh quay*

Jae: Ya! Bali! Tôi đói rồi! Nhanh chóng để Yunho bón cho tôi đi!!!

Yunnie(tác giả): Nae! JaeJoong shi.

Yunho: Ngốc à, anh đang bón cho em đấy thôi!

Jae: CÁI GÌ?! Anh chỉ mới để chai sữa ngay trước miệng em thôi mà gọi là bón cho em à?! Em muốn anh bón cho em theo kiểu nào khác cơ!

Yunho: Nae. Wifey. Araso. Tất cả đều là lỗi của Yunnie.

Yunnie: *nghe thấy ai đó nói tên mình* TT.TT nae Jaejoong shi and Yunho shi. Tôi sẽ khiến Yunho sớm bón cho JaeJoong với một cách thức khác.

Jae: Làm sao sớm được?!

Yunnie: TT.TT Bây giờ... TT.TT *bỏ chạy đi viết cách bón khác cho em bé Jaejoong*

*Vô lại phim*

"Aww~ Giờ thì có chuyện gì? Con không thể uống nó?" Yunho nhìn chai sữa rồi đôi môi nhỏ xíu của em bé Jaejoong,pov- Đứng, đúng rồi. Cái chai quá lớn đối với miệng của đứa bé. Nhưng mình phải làm sao?

*Ding* Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Yunho rồi anh gật đầu, pov- Đã vậy thì,mình sẽ chỉ cần phải đút cho đứa trẻ dễ thương này bằng chính bản thân mình thôi.

Anh nhanh chóng uống một ít sữa trong chai rồi trút từng chút từng chút một vô miệng đứa bé. Điều này khiến em bé Jaejoong ngưng khóc và mỉm cười hạnh phúc tận hưởng bữa ăn đầu tiên của mình trong căn nhà nhỏ của Yunho. Và chẳng lâu sau, cậu nhóc no bụng rồi chìm vô giấc ngủ trong vòng tay của Yunho lần nữa.

Chapter 3: Visiting

Từ khi Yunho phải chăm sóc cho em bé JaeJoong,anh không đến trường học vào ngày mai. Yunho khá là vui về chuyện này bởi anh không muốn nhìn thấy mặt các giáo viên và học những bài chán ngắt. Nhưng có một thứ duy nhất mà Yunho đã nhớ đến trong ngôi trường ấy,chính là thời gian được ngủ,vì anh luôn ngủ suốt trong lớp.

Hiện giờ là thời gian tan học rồi, Yunho cõng Jaejoong sau lưng với chiếc khăn tắm buộc quanh cả hai trong khi anh làm mì gói trong nhà bếp. Từ lúc thật chẳng có gì để ăn nữa và Jaejoong sẽ không để anh ra ngoài mua đồ. Và Yunho lại bón cho Jaejoong từng chút một bằng miệng lần nữa.

Yunho vừa mới dỗ Jaejoong ngủ thì chuông cửa vang lên. Và có những âm thanh ầm ầm do những cú đấm mạnh xuất phát từ bên ngoài.

"Yah! Yunho! Jung Yunho! Mở cửa! Nhanh lên coi! Nếu không thì tao sẽ đá văng cánh cửa đấy!" Ai đó đang gào lên ở bên ngoài.

Em bé JaeJoong thức giấc,nghe thấy âm thanh đó nên vô cùng sợ hãi,cậu nhóc bắt đầu khóc nữa nhưng Yunho giữ lấy JaeJoong trong vòng tay mình và vỗ vỗ nhẹ nhàng vô cậu nhóc.

Điều này khiến Jaejoong cảm thấy an toàn rồi nhanh chóng nín khóc trở lại. Yunho vẫn ôm chặt lấy JaeJoong trong tay rồi tiến về phía cánh cửa,lắc đầu, pov- yaxi! Là Park Yoochun! Luôn như vậy! Ngạc nhiên là làm sao mà chuông cửa nhà mình sẽ tương tự thế sau n lần cậu ta bấm chuông như vậy.

Anh từ từ mở cửa và thấy Yoochun and Changmin đứng trước mặt mình.

"Yah! Jung Yunho! MÀY LÂU QUÁ!! Cái chết tiệt gì làm mày... Ouch" Yoochun hét lớn với Yunho,liền nhận một cú thoi ngay đầu từ anh. Sau đó,cậu ta nhận ra có cái gì đó ở trong tay Yunho. "... eh? Cái gì đây? *nhìn gần hơn* một... EM BÉ?! O.O" Yoochun thật sự sốc nhưng bắt đầu tra khảo Yunho mọi câu hỏi tùy tiện "Yah! Jung Yunho! Thứ này từ đâu mà có thế? Con của mày hả? Mày đã ngủ với ai vậy huh? Ai là cô gái không may mắn thế? Hey! Cho tao biết! Cô ta còn trinh không? *Lờ đi một trăm hay một ngàn hay một triệu câu hỏi của Yoochun*...... Ouch! Yah! Jung Yunho! Sao mày lại đánh tao?"

Cả Yunho và Changmin đều lắc đầu ngán ngẩm, Yunho nói: "Yah! Park Yoochun! Mày có thể bình thường một lần được không hả?! Và xem đi! Mày làm em bé dễ thương của tao sợ rồi này!" Nhìn xuống chỗ Jaejoong,cậu nhóc đang ngước lên nhìn Yoochun và trông thật sự đang sợ hãi,chưa hết sốc khi nhìn thấy một người khác trong ngôi nhà này ngoài Yunho. Sau những biểu hiện đó,JaeJoong bắt đầu khóc,giống như những gì Yunho nói với Yoochun 'Mày làm em bé dễ thương của tao sợ rồi này'.

"Wahhhhhhhhhh~~ Wahhhhhhhhhhh~Waahhhhhhhhh~~"

Ngay lúc đó, Yoochun sợ hãi, "Gì chứ?... Sao thế?... Sao mà?... Tại sao đứa bé này lại khóc khi nhìn thấy bộ mặt đẹp trai của mình kia chứ?"

"Bởi mày làm nó sợ!" Yunho thét to với Yoochun "Và THÔI NGAY tự gọi bản thân là 'Bộ Mặt Đẹp Trai' đi!!"

Changmin nhận thấy không khí trở nên ngột ngạt nên cậu cố tìm một điều gì đó để thay đổi chủ đề. Sau đó,Changmin thấy bộ đồ to lớn của Jaejoong, pov- Đó chắc hẳn là bộ đồ của Yunho từ mấy năm trước. Cậu hỏi: " Yunho hyung, Sao đứa bé lại bộ đồ lớn thế? Anh không mua ít quần áo cho nó à?"

"Oh, anh đã định mua mấy thứ vào tối hôm qua nhưng Jaejoong không chịu rời xa anh. Vì vậy,anh chưa có mấy thứ đồ dùng dành cho em bé." Yunho trả lời.

Sau đó,Yunho kể cho cả hai nghe làm sao anh phát hiện ra Jaejoong rồi mang cậu nhóc về. "Aww~ đứa trẻ đáng thương. Đừng lo,chú Yoochun đẹp trai của cháu sẽ mua nhiều thứ đẹp đẽ cho!......Ouch~ Yah! Jung Yunho! Sao mày lại đánh tao nữa vậy hả? TT.TT"

"oops~ Tao xin lỗi! Nhưng mày dường như thật muốn ai đó đấm mày ấy!" Yunho trả lời một cách bực bội .

"Yunho hyung, em có thể trông chừng Jaejoong một lát không?" Changmin hỏi.

"Được thôi. Chắc chắn rồi. Nhưng Jaejoong luôn khóc mỗi lần rời xa cái ôm của anh" Yunho đưa em bé Jaejoong cho Changmin trong khi cậu gật đầu.

Nhưng Jaejoong không khóc ngay lúc đó mà lại mỉm cười với Changmin,với tay lên mặt Changmin. Thình lình, Changmin cảm thấy có gì đó khác thường. Và cậu ngẫu nhiên chạm vào mông Jaejoong,cảm nhận có gì đó trên tay mình. Cậu đưa tay mình lên và... "OMG! Hyung! Jaejoong vừa tè lên tay em! TT.TT"

"AHAHAHA~ Changmin nah~ đáng thương! AHAHAHA~" Yoochun cười dữ dội.

Changmin nhanh chóng đặt Jaejoong xuống giường và lao vào nhà tắm rửa sạch tay mình. Khi cậu bước ra khỏi nhà tắm liền hỏi Yunho: "Hyung, Anh cũng không có một cái tã lót cho nó nữa sao?"

Yunho gật đầu một cách ngây thờ "Yerr... Anh đã nói là Jaejoong không chịu để anh đi. Và hơn nữa,anh thật không biết muốn cái gì dành cho em bé."

"haha~ tay đánh lộn giỏi nhất trong trường vẫn còn có điểm ngây thơ cơ đấy?! Haha~ Đây đúng là một tin CHẤN ĐỘNG!!!" Yoochun nói ra không kiêng dè. Và kết thúc lại là với một đấm từ Yunho.

"Yoochun hyung! Anh sẽ ở nhà trông chừng mọi thứ về Jaejoong! Và thay tã cho nó đấy!

Yunho hyung và em sẽ đi mua vài thứ đồ dùng cho em bé!" Changmin nói với Yoochun giống như ra lệnh cho Yoochun.

"Cái gì?! Để anh thay tã cho một em bé sao? Tại sao? Nó không thể tự thay cho mình được à?" Yoochun cãi lại khi nghe thấy mình sẽ phải thay tã cho đứa bé Jaejoong.

"Hyung! Tâm trí anh ở đâu thế hả?! Jaejoong vẫn chỉ là một em bé! Làm thế nào mà nó có thể tự bản thân thay được chứ?!" Changmin thất vọng nói với Yoochun.

Sau đó,Yunho bước tới chỗ Jaejoong, "Cưng ah,cha sẽ chỉ đi mua mấy thứ cho con thôi,được không? Hãy ngoan ngoãn ở nhà với chú Yoochun, nhé? Nói với cha nếu chú Yoochun bắt nạt con nhé! Và cha sẽ trừng trị cậu ta cho con!"

Jaejoong mỉm cười với Yunho rồi nhìn anh và Changmin đi ra khỏi nhà, để nó và Yoochun ở lại một mình.

"Thôi nào! Thôi nào! Chú Yoochun đẹp trai của con sẽ thay tã cho con đây." Yoochun miễn cưỡng nói. Nhưng anh thật sự không muốn thay tã bởi cái mùi của nước tiểu.

Khi Yoochun hoàn tất việc thay tã, anh cảm thấy nhẹ nhỏm. Anh bế đứa bé lên cao rồi nói: "hehe~ nhóc quả thật dễ thương lắm!"

Jaejoong mỉm cười với Yoochun nhưng bất ngờ, Yoochun cảm thấy một cái gì đó đổ lên mặt mình và thứ nước đó có mùi rất lạ. Sau vài giây Yoochun nhận ra, Jaejoong tè lên mặt anh.

"AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH~~~" Yoochun chạy vô nhà tắm, rửa sạch mặt mình.

Yunho và Changmin về đến nhà ngay lúc nhìn thấy Yoochun chạy bay ra khỏi nhà tắm và Jaejoong bé nhỏ mỉm cười vui vẻ với vũng nước xung quanh cơ thể mình.

"Aww~ cưng ah~ Có phải con vừa tự mình trừng trị chú Yoochun của con rồi phải không? Hehe~ Con quả là một đứa trẻ thông minh." Yunho đặt tất cả túi đồ mua sắm xuống và nhanh chóng lao tới chỗ Jaejoong,tắm rửa sạch cho cậu rồi thay một cái tã mới.

Chapter 4: Starting for a Change

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề cho em bé Jaejoong,mọi người đều mỉm cười với cậu nhóc, ngoài trừ Yoochun, người với vẻ mặt lờ đờ và vẫn đang ở trong thế giới của mình về chuyện vừa mới xảy ra trong chốc lát.(tức là vẫn còn bị sốc)

"Hyung. Anh định làm gì với Jaejoong bây giờ? Anh chỉ muốn ở nhà và chăm sóc Jaejoong thôi ư?" Changmin hỏi Yunho.

"Well, tất cả giáo viên đều ghét anh và hơn nữa,anh thật sự cũng không muốn ở đó. Vì vậy,tốt hơn cả,anh nên rời khỏi trường. Và Jaejoong luôn bám dính lấy anh bất cứ nơi nào anh đi." Yunho trả lời "Nhưng,anh không nghĩ việc rời khỏi trường là một ý hay lúc này. Vì giờ anh đã có Jaejoong để chăm lo và anh cần có nhiều kiến thức dạy bảo nó cho tốt."

Changmin gật đầu đồng ý với Yunho. Nhưng, hãy quay lại ngó Yoochun xem. Cậu ta thay đổi biểu hiện trên khuôn mặt mình từ một vẻ mặt thẩn thờ sang một...... bộ mặt sốc toàn tập - O.O "Oh trời ơi! Mình có nghe nhầm thế này?! Jung Yunho! Một thằng con trai quậy nhất trường lại quyết định đi học?!" Ngay sau đó,Yoochun chỉ nhân được một cái nhìn chết chóc từ cả Yunho và Changmin, khi Yunho không thể cốc đầu Yoochun thêm được nữa.

"Vậy còn về Jaejoong thì sao? Anh không thể mang nó vô trường cùng anh được, đúng không?" Changmin hỏi.

"Yerr... Phải rồi. Nhưng anh phải làm gì đây? Mọi người trong khu phô này đều sợ anh. Và anh thật không tin tưởng giao Jaejoong cho họ chăm sóc." Yunho trả lời, cũng thật đáng lo khi để Jaejoong ở nhà trong khi họ đến trường.

"Nếu mang Jaejoong đến nhà em trong thời gian học rồi đón nó về sau giờ học thì sao? Và em có thể bà Lee trông hộ Jaejoong,người đã giúp gia đình chăm sóc cho em khi còn bé." Changmin hỏi Yunho về ý kiến mà cậu vừa mới nghĩ ra trong đầu.

"Hmm... Nghe được đấy. Ít nhất có một ai đó mà chúng ta có thể tin tưởng được. Và anh biết bà Lee thật sự là người ra sao khi lần cuối tới nhà em." Yunho trả lời,cảm giác bớt căng thẳng khi nghe ý tưởng của Changmin.

Hôm sau, Yunho chuẩn bị những thứ cần thiết để đi học và mặc đồng phục gọn gàng. Sau đó,anh đánh thức Jaejoong và thay đồ cho cậu nhóc. Tài xế từ nhà Changmin đến rước cả hai rồi tiến về biệt thự nhà dòng họ Shim.

"Cháu chào bà Lee. Thật tốt khi lại được gặp lại bà lần nữa." Yunho cúi chào bà Lee khi bước vô trong biệt thự nhà dòng họ Shim.

"Oh, Hi. Yunho shi. Cũng thật tốt khi lại được gặp lại cháu. Cháu dạo này ra sao?" Bà Lee mỉm cười với Yunho.

"Well, Cháu khỏe,cảm ơn bà."

"Đây có phải là đứa trẻ mà cậu chủ đã nói đến không? Nó thật là dễ thương." Bà Lee hỏi khi nhìn thấy em bé Jaejoong trên tay Yunho.

"Vâng. Tên bé là Jaejoong. Umm... Cháu xin lỗi đã phiền bà trông hộ Jaejoong." Yunho nhẹ nhàng nói.

"Oh, Không sao, Yunho shi. Cứ để Jaejoong cho bà, nó sẽ ổn thôi."

"Cảm ơn bà Lee." Yunho cúi chào lần nữa.

Khi Changmin và Yunho rời khòi nhà, Jaejoong bắt đầu khóc như không muốn Yunho rời xa mình. Mrs Lee trao Jaejoong cho Yunho, rồi anh ấu yếm và nhẹ nhàng bế cậu nhóc, nói: "Cưng à, cha phải đi học ngay bây giờ, yên tâm. Đợi cha đến khi kết thúc giờ học thôi. Cha sẽ sớm đón con về mà. Nhé? Cha hứa mà." Jaejoong sớm ngừng khóc.

Ở trường, Yunho bắt đầu có biểu hiện tốt hơn trong tất cả các môn học. Không phải trước đây Yunho học dở, anh quả thật rất thông minh trong việc học. Và giờ đây,Yunho luôn đạt những bài kiểm tra xuất sắc trong mọi lớp học. Tất cả giáo viên đều thật sự sốc trước sự thay đổi đột ngột của Yunho.

Yunho trước đây là KingKa trong trường bởi nhiều cô gái nghĩ anh trầm tĩnh và có thể đánh nhau. Bây giờ, Yunho nổi tiếng hơn nữa vì anh đã được bầu làm hội trưởng hội học sinh,thậm chí một số cô giáo trẻ theo đuổi anh.

Mỗi ngày sau khi tan học, Yunho, Changmin và Yoochun sẽ tới nhà Changmin. Yunho sẽ đón Jaejoong về nhà. Một lần, bà Lee đang đút cho Jaejoong một chút thức ăn dành cho em bé lúc cả ba người học từ trường trở về. Jaejoong vui mừng chạy đến chỗ Yunho và bỏ lại bà Lee ở đó đang cố đút cho cậu nhóc ăn(Jae chắc khoảng 2-3 tuổi thì phảiNhưng ngay khi nhìn thấy Yunho, Jaejoong không muốn anh thêm gì nữa nên cuối cùng anh đút cho cậu nhóc bằng muỗng.

Chapter 5: 'oppa'?

Thời gian thấm thoát trôi qua, em bé Jaejoong bắt đầu tập nói. Vào một ngày cuối tuần, Yunho thức giấc bởi một vài tiếng động quanh đây. Yunho quay qua và thấy Jaejoong đã dậy,đang ngồi chơi đùa với mấy ngón chân của anh ở bên cạnh "Ahh...ahh..."

Ngay khi Yunho nhìn thấy Jaejoong lên tiếng,anh thật sự muốn Jaejoong nói "appa". Vì vậy,Yunho quay Jaejoong nhìn anh rồi nói. "Jaejoong ah. Nói 'appa' đi nào."

"ahh... ahh..."

"a...ppa" Yunho nhẹ nhàng dạy Jaejoong.

"ahh... ahh..."

"a... ppa"

"ahh...hha... ahh hha...hha..."

"- -|||... a...ppa..."

"ahh...hha..."

......

Đã hàng tiếng đồng hồ trôi qua nhưng Yunho vẫn chưa thành công dạy cho Jaejoong biết nói "appa". Yunho gần như bỏ cuộc, pov- Tại sao Jaejoong vẫn có không thể nói "appa" sau bao nhiêu lần mình dạy nhỉ? Có lẽ mình nên dạy nhóc một cách từ từ thôi vậy.

Vào một ngày, Yoochun và Changmin tới viếng thăm nhà Yunho lần nữa. Yunho đang bận rộn trong nhà bếp để làm thức ăn cho Jaejoong trong lúc Yoochun và Changmin chơi đùa với cậu nhóc. Jaejoong bây giờ không còn sợ Yoochun nữa. Ngoài ra,cậu nhóc còn bám dính lấy Yoochun và Changmin còn hơn cả Yunho.

"Oppa. Changmin oppa. Làm ơn! Giúp em! Làm ơn!" Yoochun chì chiết Changmin về một vài lý do nào đó và gọi Changmin là 'Oppa'.

"Yah! Hyung! Chuyện quái gì thế?! Tránh ra! Jaejoong ở đây đấy!" Changmin phản kháng lại.

"Ohh...ppa... Ohh... ppa ppa...Ohh...ppa" Jaejoong dường như thích học một từ mới, nói ra bất cứ chỗ nào và chơi đùa với nó.

"Jaejoong nah~ Baby ah. Thức ăn của con xong rồi này. Đến ăn đồ ăn ngon tuyệt này." Yunho lên tiếng trong khi bước ra khỏi nhà bếp.

"Ohh...ppa." Jaejoong nói khi Yunho tiến tới gần.

"??? Gì cơ? Jaejoong ah. Con vừa nói gì thế?" Yunho tò mò hỏi,anh đã nghĩ Jaejoong vừa gọi 'appa'.

"Ohh...ppa....Oppa" Jaejoong nói lại một cách bông đùa.

"- -||| Oppa? Jaejoong nah. Là 'appa' chứ không phải là 'oppa'." Yunho cảm thấy thất vọng. Nhưng rồi, Yunho nghe thấy Yoochun đùa cỡn Changmin lần nữa. "Yah. Park Yoochun! Có phải cậu đã dạy Jaejoong nói 'oppa' không?!"

"nae?! Đâu có. Vì sao thế?" Yoochun hỏi.

"Vậy thì tại sao Jaejoong vừa nói 'oppa'?" Yunho hỏi lại lần nữa.

"err... có lẽ nó chỉ đơn thuần buột miệng ra thôi....CÁI GÌ CƠ?! CẬU NÓI GÌ?! JAEJOONG ĐÃ GỌI CẬU LÀ 'OPPA'?! AHAHAHA." Yoochun một lần nữa rơi vào thế giới của riêng mình.

"Nếu không phải từ cậu,thế thì Jajoong học nó từ đâu?" Yunho hỏi,thực sự tức giận Yoochun.

"yerr... Và em nhớ anh chỉ vừa mới gọi em là 'oppa' mấy phút trước đây." Changmin thêm vào.

"Anh... Tớ... Được thôi. Mình xin lỗi. Nhưng mình thật không có ý như vậy." Yoochun chấp nhận lỗi của mình.

"Well... Đó không hẳn là lỗi của cậu. Tớ không biết tại sao Jaejoong vẫn không thể nói 'appa'." Yunho trả lời.

"Hyung. Đừng lo. Em nghĩ Jaejoong sẽ sớm gọi anh là 'appa' thôi. Em thật sự cũng muốn nghe Jaejoong gọi mình là 'chú' mà." Changmin nói trong khi vỗ nhẹ lên vai Yunho.

【Hankyung】

one of the workers in Yunho's company, friends with Yunho when they were in university.

【Kim Heechul】

one of the workers in Yunho's company, also friends with Yunho when they were in university. Fall in love with Hankyung. Weird thinking. Loves BL manga.

【Kim Junsu】

Jaejoong's friend he meet in kindigarten. Cute, clumsy. Changmin's cousin.

【Tiffany Hwang】

Jaejoong's kindigarten teacher, admires Yunho. (but she's gonna be a really bad character in here. and just gonna be appear in the nxt chapter. and she would be... FOREVER... GONE... kkk ^^)

Chapter 7: Goes to Kindergarten

Đây là khoảng thời gian Jaejoong đi nhà trẻ mẫu giáo, họ đã chuyển sang sống ở một căn nhà mới. Nó lớn hơn nhiều so với cái mà họ từng sống trước đây.

Hôm nay là ngày đầu đi học, Yunho thay đồ thích hợp cho Jaejoong. Rồi nói: "Jaejoong ah. Ở trường ngoan nha,được không? Cha sẽ đón con sau giờ học nên chỉ cần đợi cha ở trong lớp, được không nào?"

"Nae. Appa." Jaejoong trả lời với chất giọng dễ thương của mình.

Cả hai bứơc vô trong xe ô tô của Yunho và hướng về trường mẫu giáo mà Jaejoong muốn tới. Khi cả hai đến đứng trước nhà trẻ,cô giáo ở trong đó bước ra,bế Jaejoong lên. "Xin chào, con chắc hẳn là Jaejoong đúng không? Con thật rất dễ thương." Ngó sang Yunho, thật sự rất sốc trước sự trẻ trung của Yunho và nhìn chăm chú vào gương đẹp trai của anh.

"Err... hmm... Xin chào. Tôi là cha của Jung JaeJoong, Jung Yunho." Yunho nhận ra bầu không khí ngột ngạt nên tự mình giới thiệu trước.

"Oh. Err... Tôi... Tôi... Tên tôi là... cô Hwang. Anh có thể gọi tôi là Tiffany cũng được." bảo mẫu vườn trẻ đỏ mặt.

"Hmm... Tôi sẽ để Jaejoong ở lại với cô ngay... Jaejoong ah. Nhớ chờ cha đấy nhá,được không nào?" Yunho quay về phía Jaejoong, thấy Jaejoong đang có một vẻ mặt thật buồn. Điều này cho thấy cậu nhóc không muốn rời xa Yunho.

Sau khi rời khỏi Jaejoong, Yunho bắt đầu đi làm việc. Anh hiện bắt đầu có công ty của riêng mình. Yoochun làm trong công ty để giúp Yunho một số công việc sau khi rời khỏi nhà ở USA. Ở đó cũng có một số sinh viên đang làm trong công ty như Hankyung và Heechul. Cả hai thực sự là những người bạn tốt trong trường đại học. Và hai người đều biết Jaejoong,thỉnh thoảng lại ghé thăm cậu khi có thời gian rảnh.

"appa..." Jaejoong gọi khi nhìn thấy Yunho đang đi về phía mình rồi cậu nhóc chạy vô trong vòng tay của Yunho.

"Jaejoong ah. Hôm nay ở trường con có ngoan không?" Yunho hỏi trong khi đang ôm Jaejoong.

"Có ạ. Appa. Chúng ta có thể về nhà chứ ạ? Con muốn gặp chú Yoochun và Minnie Hyung nữa." Jaejoong hỏi trong lúc kéo Yunho ra xe.

"Err... Xin chào. anh Jung. Thật vui khi được gặp lại anh." Tiffany bước ra khỏi lớp học ngay khi nhìn thầy Yunho đi tới bế Jaejoong lên.

"Hmm... Oh... cô là cô Hwang phải không? Cô giáo của Jaejoong. Xin lỗi, gần như quên mất tên cô. Cảm ơn cô đã trông nom Jaejoong ngày hôm nay." Yunho lịch sự nói.

"Well, không sao...giữa... Chỉ cần gọi tôi là Tiffany là được. Hmm... Tôi cũng có thể gọi anh là Yunho không? Vì chúng ta có vẻ bằng tuổi nhau" Tiffany hỏi trong khi đỏ mặt dữ dội.

"Appa... Appa... chúng ta đi thôi!!! Con không thể chờ thêmmmmmmmmmmmmm để được gặp Minnie hyung nữa đâu!!!! Bali!!! Bali!!!" Jaejoong cắt ngang cuộc đối thoại.

"Oh... Xin lỗi cô Hwang. Tôi phải đi bây giờ. Jaejoong ah. Nói 'tạm biệt' với cô Hwang đi nào." Yunho nói với Tiffany rồi quay sang bảo Jaejoong.

"Umm... Hẹn gặp lại cô. Cô Hwang ạ." Jaejoong quay về phía Tiffany. 'Và tôi ước sao không bao giờ thấy cô lần nữa.' Jaejoong thầm nghĩ.

Sau đó,cả hai bước vô trong xe, Yunho cài dây an toàn cho Jaejoong. Jaejoong nói: "Appa... Trong nhà trẻ hôm nay có một đống trò vui luôn đó. Con gặp một bạn mới, tên là Junsu! Cậu ấy rấtttttttttttttttttttttttttttttttttt dễ thương với chất giọng cá heo của mình đó."

"Oh. Thật à? Thật tốt. Con đã có một người bạn mới." Yunho trả lời trong khi nhìn Jaejoong rất vui vẻ kể về ngày hôm nay của mình trong trường mẫu giáo.

"Nhưng... Appa à... Con ghét cô Hwang lắmmmmmmmmmmmm đó!" Jaejoong bất ngờ chuyển từ sự hứng thú sang một bộ mặt khó chịu.

"Oh... Tại sao thế? Wuli Jaejoong ah." Yunho hỏi.

"Cô ta quá sứcccccccccccccccccccc phiền nhiễu! Cô ta cứ hỏi con về cha. Appa. - - Và... Và... Cha đã thấy cái cách cô ta đang nhìn cha vào sáng nay và chỉ mới vừa nãy thôi đấy. Cô ta cứ như. Đang nhìn chăm chăm vô cha đấy!!! Con không muốn một ai đó nhìn người cha đẹp trai của con như vậy cả. Và con không muốn cô ta làm mẹ con đâu!" Jaejoong nói với Yunho.

-Flash back-

"Jaejoong ah. Đó có thiệt là cha con không? Anh ấy bao nhiêu tuổi rồi? Anh ấy có bạn gái chưa? Anh ấy thích gì? Anh ấy thích con gái loại nào?......(phớt lờ một trăm và một ngàn câu của Tiffany hỏi Jaejoong.)"

"Cô Hwang. Cô hỏi con nhiềuuuuuuuuuuu rồi đấy. Con chẳng biết nên trả lời cái nào trước cả. Và KHÔNG... Con không biết bất kì câu trả lời nào hết. Nhưng con biết appa của con yêu con nhất và cha yêu con rất nhiều và CHỈ MÌNH CON THÔI !" Jaejoong trả lời trong khi cảm thấy mắc vệ sinh.

"Aww... Jaejoong ah. Đến đây đi, đến đây. Nói cho cô đi. Cô sẽ đưa con kẹo nếu con giúp cô biết nhiều hơn về Yunho. Cho cô số điện thoại của Yunho đi mà." Tiffany năn nỉ Jaejoong với những chiếc kẹo như một sự trao đổi.

"- -||| Cô Kim. Con muốn đi toilet." Jaejoong thấy một cô giáo khác của vườn trẻ đang đi ngang qua, cậu nhanh chóng gọi cô ấy như một lý do để thoát khỏi Tiffany.

-Flash back end-

Khi cả hai về tới nhà, Changmin và Yoochun đã ở ngay cửa, rồi cả Heechul và Hankyung.

"Minnie hyung!!!!!!!!!!!!! Chú Hankyung!!!!!!! Chú Heechul!!!!!!!!!" Jaejoong vui vẻ gọi.

"Yaxi! Con đó! Còn chú đẹp trai Yoochun của con thì sao, chú đây này?" Yoochun hỏi khi nghe Jaejoong không kêu tên mình.

"Yah!!! Park Yoochun! Tranh ra!!! Con muốn đi vào nhà!!!" Jaejoong hét to,lờ đi Yoochun và chạy biến vô nhà.

Khi tất cả mọi người đều vô trong, Jaejoong nhận ra có một dáng vẻ bé nhỏ giữa các chú của mình. "Junsu?" Jaejoong hỏi sau khi đoán ra đó là người bạn cậu làm quen ở nhà trẻ ngày hôm nay.

"Jaejoong?" hình dáng nhỏ xíu ấy hỏi ngườc lại Jaejoong.

"Eh? Junsu phải không? Người bạn mà con đã nói đến lúc trong xe?" Yunho hỏi Jaejoong và cậu gật đầu.

"Oh...Jaejoong ah... Em và Junsu học cùng một nhà trẻ à? kkk~ Anh chỉ mới phát hiện ra." Changmin nói. "Oh... Còn nữa, Junsu là em họ bé bỏng của anh. Em ấy muốn sống cùng anh kể từ bây giờ. Cha mẹ em ấy, dì và chú của anh, đã đi ngước ngoài. Thật là tuyệt khi Jaejoong và Junsu trở thành bạn bè."

Sau khi chúc mừng ngày đầu tiên ở nhà trẻ của Jaejoong và Junsu. Hai đứa trẻ chia sẻ những việc xảy ra ở nhà trẻ lần nữa dù Jaejoong đã nói với Yunho về nó khi ở trong xe.

"Minnie Hyung. Em thật sự ghét cô giáo ấy! T^T" Jaejoong nói với Changmin. Junsu gật đầu đồng tình với Jaejoong ngay khi cậu cũng bị quấy rầy bởi Tiffany sáng nay khi Changmin đưa Junsu tới nhà trẻ.

"Phải đấy... Hyung! Anh có thể bảo nhà trường đuổi việc cô giáo ấy không?!!! Cô ta quá phiền hà! Nhiều đứa bọn em bị làm phiền trong ngày hôm nay đấy!!! Anh có thể bảo nhà trường cho cô ta thôi việc không?" Junsu nài nỉ anh họ mình.

"Err... Được rồi... Anh sẽ cố." Changmin đáp. Sau đó lấy điện thoại ra và nói thư kí của mình liên hệ với hiệu trưởng vườn trẻ cho thôi việc Tiffany.

Hôm sau. Khi Jaejoong và Junsu đến trường, cả hai thấy Tiffany đang đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng với túi ba lô của cô ta bên cạnh.

"tôi xin lỗi Tiffany. Chúng tôi không cần cô ở đây nữa. Chúng tôi đã xác thực cô đã quấy nhiễu những đứa bé trong vườn trẻ của chúng tôi ngày hôm qua để họi số điện thoại của người thân bọn trẻ. Và chúng tôi không cần loại người như cô chăm sóc bọn trẻ." Hiệu trưởng nói với Tiffany.

"Nhưng... Cô. Kang... Cháu thật rất cần công việc này. Cháu sẽ làm tốt hơn mà. Làm ơn cho cháu ở lại." Tiffany van vỉ. 'Mình vẫn chưa có số điện thoại của Yunho và Changmin mà.' (Lý do cao đẹp đấy nhỉ)

"Xin lỗi Tiffany. Chúng tôi không thể làm gì được. Chúng tôi không muốn cô quấy rầy những đứa trẻ của chúng tôi mỗi ngày như thế nữa. Tôi xin lỗi. Cô có thể đi ngay bây giờ trước khi tôi gọi bảo vệ tới." Hiệu trưởng nói trong khi thấy Tiffany vẫn không muốn rời đi.

"ĐI KHỎI VƯỜN TRẺ NÀY ĐI!!!" Thình lình có nhiều tiếng ồn vang lên từ bên ngoài văn phòng hiệu trưởng.

Jaejoong và Junsu quay qua và nhìn thấy nhiều bạn giống mình bị Tiffany làm phiền ngày hôm qua đang tiến đến văn phòng hiệu trưởng gào thét, thậm chí có cả giáo viên nữa. Bởi họ cũng bị Tiffany quấy nhiễu khi cô ta thấy anh em ruột của họ và muốn những giáo viên đó mai mối cho.

Jaejoong và Junsu khúc khích cười rồi làm dấu chiến thắng trong lúc thấy Tiffany ra về phía cổng nhà trẻ. Cả hai nhảy lên nhảy xuống mừng rỡ khi Tiffany bị đuổi ra khỏi vườn trẻ. Nhưng rồi sớm bị cô Kim gọi về lớp.

"Yah! Cô đã bị đuổi khỏi trường mãi mãi rồi!!! Và chúng ta có thể không bao giờ gặp lại cô ta nữa!!! Hoan hô!!! Chúng ta phải ăn mừng ngày hôm nay!!!! Oh... Oh... Anh sẽ nói appa cho phép chúng ta ăn mừng!!!" Jaejoong vui vẻ nói với Junsu trên đường về lớp.

"Phải... Đúng vậy... hyung! Chúng ta sẽ ăn mừng ngày hôm nay!" Junsu gật đầu.

-Flash back-

"Jaejoong ah. Đó có thiệt là cha con không? Anh ấy bao nhiêu tuổi rồi? Anh ấy có bạn gái chưa? Anh ấy thích gì? Anh ấy thích con gái loại nào?......(phớt lờ một trăm và một ngàn câu của Tiffany hỏi Jaejoong.)"

"Cô Hwang. Cô hỏi con nhiềuuuuuuuuuuu rồi đấy. Con chẳng biết nên trả lời cái nào trước cả. Và KHÔNG... Con không biết bất kì câu trả lời nào hết. Nhưng con biết appa của con yêu con nhất và cha yêu con rất nhiều và CHỈ MÌNH CON THÔI !" Jaejoong trả lời trong khi cảm thấy mắc vệ sinh.

"Aww... Jaejoong ah. Đến đây đi, đến đây. Nói cho cô đi. Cô sẽ đưa con kẹo nếu con giúp cô biết nhiều hơn về Yunho. Cho cô số điện thoại của Yunho đi mà." Tiffany năn nỉ Jaejoong với những chiếc kẹo như một sự trao đổi.

"- -||| Cô Kim. Con muốn đi toilet." Jaejoong thấy một cô giáo khác của vườn trẻ đang đi ngang qua, cậu nhanh chóng gọi cô ấy như một lý do để thoát khỏi Tiffany.

-Flash back end-

Khi cả hai về tới nhà, Changmin và Yoochun đã ở ngay cửa, rồi cả Heechul và Hankyung.

"Minnie hyung!!!!!!!!!!!!! Chú Hankyung!!!!!!! Chú Heechul!!!!!!!!!" Jaejoong vui vẻ gọi.

"Yaxi! Con đó! Còn chú đẹp trai Yoochun của con thì sao, chú đây này?" Yoochun hỏi khi nghe Jaejoong không kêu tên mình.

"Yah!!! Park Yoochun! Tranh ra!!! Con muốn đi vào nhà!!!" Jaejoong hét to,lờ đi Yoochun và chạy biến vô nhà.

Khi tất cả mọi người đều vô trong, Jaejoong nhận ra có một dáng vẻ bé nhỏ giữa các chú của mình. "Junsu?" Jaejoong hỏi sau khi đoán ra đó là người bạn cậu làm quen ở nhà trẻ ngày hôm nay.

"Jaejoong?" hình dáng nhỏ xíu ấy hỏi ngườc lại Jaejoong.

"Eh? Junsu phải không? Người bạn mà con đã nói đến lúc trong xe?" Yunho hỏi Jaejoong và cậu gật đầu.

"Oh...Jaejoong ah... Em và Junsu học cùng một nhà trẻ à? kkk~ Anh chỉ mới phát hiện ra." Changmin nói. "Oh... Còn nữa, Junsu là em họ bé bỏng của anh. Em ấy muốn sống cùng anh kể từ bây giờ. Cha mẹ em ấy, dì và chú của anh, đã đi ngước ngoài. Thật là tuyệt khi Jaejoong và Junsu trở thành bạn bè."

Sau khi chúc mừng ngày đầu tiên ở nhà trẻ của Jaejoong và Junsu. Hai đứa trẻ chia sẻ những việc xảy ra ở nhà trẻ lần nữa dù Jaejoong đã nói với Yunho về nó khi ở trong xe.

"Minnie Hyung. Em thật sự ghét cô giáo ấy! T^T" Jaejoong nói với Changmin. Junsu gật đầu đồng tình với Jaejoong ngay khi cậu cũng bị quấy rầy bởi Tiffany sáng nay khi Changmin đưa Junsu tới nhà trẻ.

"Phải đấy... Hyung! Anh có thể bảo nhà trường đuổi việc cô giáo ấy không?!!! Cô ta quá phiền hà! Nhiều đứa bọn em bị làm phiền trong ngày hôm nay đấy!!! Anh có thể bảo nhà trường cho cô ta thôi việc không?" Junsu nài nỉ anh họ mình.

"Err... Được rồi... Anh sẽ cố." Changmin đáp. Sau đó lấy điện thoại ra và nói thư kí của mình liên hệ với hiệu trưởng vườn trẻ cho thôi việc Tiffany.

Hôm sau. Khi Jaejoong và Junsu đến trường, cả hai thấy Tiffany đang đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng với túi ba lô của cô ta bên cạnh.

"tôi xin lỗi Tiffany. Chúng tôi không cần cô ở đây nữa. Chúng tôi đã xác thực cô đã quấy nhiễu những đứa bé trong vườn trẻ của chúng tôi ngày hôm qua để họi số điện thoại của người thân bọn trẻ. Và chúng tôi không cần loại người như cô chăm sóc bọn trẻ." Hiệu trưởng nói với Tiffany.

"Nhưng... Cô. Kang... Cháu thật rất cần công việc này. Cháu sẽ làm tốt hơn mà. Làm ơn cho cháu ở lại." Tiffany van vỉ. 'Mình vẫn chưa có số điện thoại của Yunho và Changmin mà.' (Lý do cao đẹp đấy nhỉ)

"Xin lỗi Tiffany. Chúng tôi không thể làm gì được. Chúng tôi không muốn cô quấy rầy những đứa trẻ của chúng tôi mỗi ngày như thế nữa. Tôi xin lỗi. Cô có thể đi ngay bây giờ trước khi tôi gọi bảo vệ tới." Hiệu trưởng nói trong khi thấy Tiffany vẫn không muốn rời đi.

"ĐI KHỎI VƯỜN TRẺ NÀY ĐI!!!" Thình lình có nhiều tiếng ồn vang lên từ bên ngoài văn phòng hiệu trưởng.

Jaejoong và Junsu quay qua và nhìn thấy nhiều bạn giống mình bị Tiffany làm phiền ngày hôm qua đang tiến đến văn phòng hiệu trưởng gào thét, thậm chí có cả giáo viên nữa. Bởi họ cũng bị Tiffany quấy nhiễu khi cô ta thấy anh em ruột của họ và muốn những giáo viên đó mai mối cho.

Jaejoong và Junsu khúc khích cười rồi làm dấu chiến thắng trong lúc thấy Tiffany ra về phía cổng nhà trẻ. Cả hai nhảy lên nhảy xuống mừng rỡ khi Tiffany bị đuổi ra khỏi vườn trẻ. Nhưng rồi sớm bị cô Kim gọi về lớp.

"Yah! Cô đã bị đuổi khỏi trường mãi mãi rồi!!! Và chúng ta có thể không bao giờ gặp lại cô ta nữa!!! Hoan hô!!! Chúng ta phải ăn mừng ngày hôm nay!!!! Oh... Oh... Anh sẽ nói appa cho phép chúng ta ăn mừng!!!" Jaejoong vui vẻ nói với Junsu trên đường về lớp.

"Phải... Đúng vậy... hyung! Chúng ta sẽ ăn mừng ngày hôm nay!" Junsu gật đầu.

Chapter 8: The Ice Cream Car

Thời gian thấm thoát trôi qua, Jaejoong hiện đang nghỉ hè. Yunho thỉnh thoảng đưa Jaejoong ra ngoài công viên vào thời gian rảnh rỗi của mình. Vào một ngày thứ bảy, Yunho đưa Jaejoong tới công viên như mọi khi. Yunho thường xuyên rất bận rộn với công việc ở công ty nhưng hôm nay anh đã kết thúc công việc của mình vào ngày hôm qua và để lại nhưng chuyện khác cho Yoochun. Bởi hôm nay là một ngày đặc biệt của Jaejoong nên Yunho muốn ăn mừng cùng Jaejoong và dành nhiều thời gian hơn với cậu nhóc.

"Aish! Jung Yunho! Luôn luôn bỏ lại mọi công việc cho mình và dành thời gian với Jaejoong. Không công bằng! Mình cũng cần một phòng để lang thang với những cô gái của mình chứ bộ!" Yoochun kêu ca.

"Yaxi! Park Yoochun! Ngừng phàn nàn đi! Đây là lần thứ 999 cả sáng ngày hôm nay rồi! Chỉ cần hoàn tất phần việc của cậu đi! Yunho đã để lại những việc rất dễ cho chúng ta rồi đấy! Và cậu đừng quên hôm nay là ngày gì?! Hôm nay là ngày đặc biệt của bé wuli Joongie!" Heechul hét lên với Yoochun khi cậu ta cứ kêu la suốt nãy giờ!

"Oh~ Yerr~~ Phải! Phải rồi! Hôm nay là ngày sinh nhật của đứa cháu dễ thuơng của mình mà! Mình gần như quên mất! Yah! Kim Heechul! Chúng ta đi mua thứ gì đó cho đứa cháu dễ thương của chúng ta sau khi xong công việc nhé." Yoochun bỗng nhớ ra ngày sinh nhật của Jaejoong.

"Cái gì?! Cậu chưa có quà cho bé wuli Joongie à?!" Heechul sửng sốt gào lớn .

"Well... Cậu biết tui chỉ mới nhớ ra khi cậu nói lúc nãy thôi mà..." Yoochun đáp.

"Yaxi! Park Yoochun! Tui không thể nào tin cậu được!" Heechul thét Yoochun lần nữa.

"Rồi! Rồi! Cả hai ngừng lại đi! Cả hai?! Chúng ta chỉ cần ngồi làm công việc của mình, rồi chúng ta có thể hoàn tất nó sớm! Và mua quà cho Jaejoong sau đó." Hankyung nói,ngăn cuộc cãi vã của hai người kia lại.

--------------------------------------------------------------------------

Ở nơi khác, Yunho dẫn Jaejoong đi chơi công viên và làm tất cả mọi việc mà Jaejoong ước muốn. Jaejoong đã rất vui khi ở cùng với appa mình bởi Yunho cho cậu nhiều đồ chơi và thức ăn ngon.

"Appa! Nhìn kìa! Chiếc xe kem kìa!!!" Jaejoong la to khi thấy một chiếc xe kem ở gần đây.

"Appa! Chúng ta có thể ăn kem không ạ? Con rất muốn ăn kem cùng appa. Làmmmmmm ơnnnnnnnn mà" Jaejoong nàn nỉ Yunho như sợ Yunho sẽ không cho.

"Rồi! Rồi! Cưng của cha! Con là người quan trọng nhất ngày hôm nay nên cha sẽ nghe theo con. Chúng ta tới chỗ xe kem nào!!! Đi thôi,đi thôi!!" Yunho trả lời Jaejoong và cũng cư xử giống con nít. Sau đó, Jaejoong hơi kéo Yunho đến chiếc xe ấy.

========================

Tại sao hôm nay Jaejoong lại rất đặc biệt? Bởi nó là 26 tháng 1. Sao 26 tháng 1 lại đặc biệt? Vì nó là ngày sinh nhật của Jaejoong. Yunho đã nói... anh phát hiện ra Jaejoong trong khu ổ chuột vào ngày này nên quyết định lấy nó làm ngày sinh nhật của Jaejoong. Và Yunho nghĩ Jaejoong là món quà tuyệt nhất từ trước tới nay mà anh có bởi sinh nhật anh chỉ sau 10 ngày anh tìm ra cậu.

==============================

"Yah~ Yah~ Appa! Ăn của con này! Ăn của con này! Mùi vị của cây kem này rất ngon!!!" Jaejoong vươn tay ra cho Yunho ăn cây kem của mình.

"Hehe~ Ừm. Jaejoong ah. Con thích cái này chứ? Nếm cái của cha này, mùi vị nó cũng ngon lắm." Yunho đưa Jaejoong cây kem của mình để cậu nếm thử. Nhìn xa trông cứ như hai đứa trẻ đang cùng nhau chia sẻ cây kem của chúng. Nhưng một điều duy nhất ở đây là một là em bé nhỏ, còn lại là em bé lớn.

"Wah! Con cũng thích vị cây kem của appa!!! Appa~ Con có thể ăn loại này vào lần tới chúng ta ăn kem không?" Jaejoong vui vẻ nói.

"Tất nhiên rồi! Cưng của cha." Yunho đáp.

Sau đó, Jaejoong bắt đầu vui vẻ xử lí nốt cây kem của mình cùng Yunho bên cạnh trên chiếc ghế dài ở công viên. Nhưng cậu nhóc vô ý làm rơi kem,chảy cả vào hết quần áo của mình. Trước khi Jaejoong bắt đầu khóc, Yunho nhanh chóng đưa cây kem của mình cho Jaejoong và an ủi cậu nhóc là anh mua thêm kem vào lần sau. Yunho lấy một ít khăn giấy từ ba lô với đầy đủ đồ đạc của Jaejoong trong đó và lau những vết kem trên quần áo cậu nhóc. "Ahh... Appa. Nhột mà... Ahh... appa... Thôi... dừng...lại.... Nó nhột quá." Jaejoong nói với Yunho trong khi anh đang cố lau chùi vết kem đi. Kem dính khắp miệng Jaejoong sau khi cậu nhóc ăn nốt cây kem của Yunho. Anh chu đáo lau sạch mặt cho Jaejoong. RỒi cả hai trở về nhà khi hoàng hôn buông xuống.

Chapter 8: The Ice Cream Car

Thời gian thấm thoát trôi qua, Jaejoong hiện đang nghỉ hè. Yunho thỉnh thoảng đưa Jaejoong ra ngoài công viên vào thời gian rảnh rỗi của mình. Vào một ngày thứ bảy, Yunho đưa Jaejoong tới công viên như mọi khi. Yunho thường xuyên rất bận rộn với công việc ở công ty nhưng hôm nay anh đã kết thúc công việc của mình vào ngày hôm qua và để lại nhưng chuyện khác cho Yoochun. Bởi hôm nay là một ngày đặc biệt của Jaejoong nên Yunho muốn ăn mừng cùng Jaejoong và dành nhiều thời gian hơn với cậu nhóc.

"Aish! Jung Yunho! Luôn luôn bỏ lại mọi công việc cho mình và dành thời gian với Jaejoong. Không công bằng! Mình cũng cần một phòng để lang thang với những cô gái của mình chứ bộ!" Yoochun kêu ca.

"Yaxi! Park Yoochun! Ngừng phàn nàn đi! Đây là lần thứ 999 cả sáng ngày hôm nay rồi! Chỉ cần hoàn tất phần việc của cậu đi! Yunho đã để lại những việc rất dễ cho chúng ta rồi đấy! Và cậu đừng quên hôm nay là ngày gì?! Hôm nay là ngày đặc biệt của bé wuli Joongie!" Heechul hét lên với Yoochun khi cậu ta cứ kêu la suốt nãy giờ!

"Oh~ Yerr~~ Phải! Phải rồi! Hôm nay là ngày sinh nhật của đứa cháu dễ thuơng của mình mà! Mình gần như quên mất! Yah! Kim Heechul! Chúng ta đi mua thứ gì đó cho đứa cháu dễ thương của chúng ta sau khi xong công việc nhé." Yoochun bỗng nhớ ra ngày sinh nhật của Jaejoong.

"Cái gì?! Cậu chưa có quà cho bé wuli Joongie à?!" Heechul sửng sốt gào lớn .

"Well... Cậu biết tui chỉ mới nhớ ra khi cậu nói lúc nãy thôi mà..." Yoochun đáp.

"Yaxi! Park Yoochun! Tui không thể nào tin cậu được!" Heechul thét Yoochun lần nữa.

"Rồi! Rồi! Cả hai ngừng lại đi! Cả hai?! Chúng ta chỉ cần ngồi làm công việc của mình, rồi chúng ta có thể hoàn tất nó sớm! Và mua quà cho Jaejoong sau đó." Hankyung nói,ngăn cuộc cãi vã của hai người kia lại.

--------------------------------------------------------------------------

Ở nơi khác, Yunho dẫn Jaejoong đi chơi công viên và làm tất cả mọi việc mà Jaejoong ước muốn. Jaejoong đã rất vui khi ở cùng với appa mình bởi Yunho cho cậu nhiều đồ chơi và thức ăn ngon.

"Appa! Nhìn kìa! Chiếc xe kem kìa!!!" Jaejoong la to khi thấy một chiếc xe kem ở gần đây.

"Appa! Chúng ta có thể ăn kem không ạ? Con rất muốn ăn kem cùng appa. Làmmmmmm ơnnnnnnnn mà" Jaejoong nàn nỉ Yunho như sợ Yunho sẽ không cho.

"Rồi! Rồi! Cưng của cha! Con là người quan trọng nhất ngày hôm nay nên cha sẽ nghe theo con. Chúng ta tới chỗ xe kem nào!!! Đi thôi,đi thôi!!" Yunho trả lời Jaejoong và cũng cư xử giống con nít. Sau đó, Jaejoong hơi kéo Yunho đến chiếc xe ấy.

========================

Tại sao hôm nay Jaejoong lại rất đặc biệt? Bởi nó là 26 tháng 1. Sao 26 tháng 1 lại đặc biệt? Vì nó là ngày sinh nhật của Jaejoong. Yunho đã nói... anh phát hiện ra Jaejoong trong khu ổ chuột vào ngày này nên quyết định lấy nó làm ngày sinh nhật của Jaejoong. Và Yunho nghĩ Jaejoong là món quà tuyệt nhất từ trước tới nay mà anh có bởi sinh nhật anh chỉ sau 10 ngày anh tìm ra cậu.

==============================

"Yah~ Yah~ Appa! Ăn của con này! Ăn của con này! Mùi vị của cây kem này rất ngon!!!" Jaejoong vươn tay ra cho Yunho ăn cây kem của mình.

"Hehe~ Ừm. Jaejoong ah. Con thích cái này chứ? Nếm cái của cha này, mùi vị nó cũng ngon lắm." Yunho đưa Jaejoong cây kem của mình để cậu nếm thử. Nhìn xa trông cứ như hai đứa trẻ đang cùng nhau chia sẻ cây kem của chúng. Nhưng một điều duy nhất ở đây là một là em bé nhỏ, còn lại là em bé lớn.

"Wah! Con cũng thích vị cây kem của appa!!! Appa~ Con có thể ăn loại này vào lần tới chúng ta ăn kem không?" Jaejoong vui vẻ nói.

"Tất nhiên rồi! Cưng của cha." Yunho đáp.

Sau đó, Jaejoong bắt đầu vui vẻ xử lí nốt cây kem của mình cùng Yunho bên cạnh trên chiếc ghế dài ở công viên. Nhưng cậu nhóc vô ý làm rơi kem,chảy cả vào hết quần áo của mình. Trước khi Jaejoong bắt đầu khóc, Yunho nhanh chóng đưa cây kem của mình cho Jaejoong và an ủi cậu nhóc là anh mua thêm kem vào lần sau. Yunho lấy một ít khăn giấy từ ba lô với đầy đủ đồ đạc của Jaejoong trong đó và lau những vết kem trên quần áo cậu nhóc. "Ahh... Appa. Nhột mà... Ahh... appa... Thôi... dừng...lại.... Nó nhột quá." Jaejoong nói với Yunho trong khi anh đang cố lau chùi vết kem đi. Kem dính khắp miệng Jaejoong sau khi cậu nhóc ăn nốt cây kem của Yunho. Anh chu đáo lau sạch mặt cho Jaejoong. RỒi cả hai trở về nhà khi hoàng hôn buông xuống.

Chapter 9: Birthday Party

Khi cả hai về đến nhà thì đã bảy giờ tối. Họ phải chuẩn bị vài thứ cho tiệc sinh nhật của Jaejoong lúc tám giờ. Yunho quyết định Jaejoong cần phải đi tắm trước ngay khi cậu nhóc mồ hôi nhễ nhại lúc ở công viên ngày hôm nay. Anh bước vô nhà tắm và kiểm tra nước nóng rồi nói: "Jaejoong ah. Đi tắm nào con."

"Nae. Appa. Con tới ngay." Jaejoong nói lớn từ trong phòng của mình ngay khi cậu nhóc để tất cả đồ chơi có được trong ngày hôm nay xuống. Khi Jaejoong vui với sự sắp xếp vị trí của những món đồ chơi đó rồi, cậu bèn chạy vào nhà tắm. Jaejoong cởi quần áo dơ ra rồi nhảy vô bồn tắm. Nước bắn tung toé khắp nơi và lên cả quần áo của Yunho.

Yunho quyết định thay bộ đồ khác nên anh bắt đầu đi ra ngoài. Nhưng Jaejoong ngăn lại. "Appa. Con muốn tắm chung với cha. Chúng ta có thể tắm chung không ạ? Làmmmmmm ơnnnnnnnn mà!!!"

"Aww~ kkk~ wuli Jaejoong ah. Nhưng bồn tắm sẽ không chứa nổi hai chúng ta đâu. Và cha cần phải chuẩn bị vài thứ trước khi bọn họ đến." Yunho nói trong khi nhìn thấy vẻ đáng yêu của Jaejoong năn nỉ anh.

"Waahhhhhhh~~ Appa! Con chỉ muốn tắm với cha thôi TT^TT" Jaejoong bắt đầu khóc.

"Ahh... Rồi! Rồi! Cha sẽ tắm chung với wuli Jaejoonggie. Con là người quan trọng nhất ngày hôm nay mà." Yunho bỏ cuộc khi thấy Jaejoong khóc. Sau đó,anh nhanh chóng cởi quần áo và bước vào bồn tắm với Jaejoong.

-Ở nơi khác-

"Yah! Cuối cùng mọi việc cũng xong!" Yoochun duỗi tay thả lỏng.

"Chúng ta đi mua quà cho wuli Joongie thôi." Heechul nói.

"cái gì?! Cậu chưa mua quà cho Jaejoong?" Yoochun ngạc nhiên hỏi.

"Tôi... Tui... Tôi không giống cậu! Park Yoochun! Tôi biết hôm nay là sinh nhật wuli Joongie mà! Nhưng chỉ không có thời gian mua quà cho wuli Joongie thôi!" Heechul tìm một lời giải thích và đáp trả Yoochun.

"Yah! Chỉ vì cậu luôn dành mọi thời gian cho gương mặt của bản thân đấy. Vì vậy mà cậu không có thời gian mua quà cho Jaejoong." Yoochun cãi lại trong khi biết Heechul luôn dành thời gian cho việc làm đẹp.

"Yaxi! Park Yoochun! Cậu muốn chết hả?!" Heechul thét lên.

"Yah! Cả hai! Thôi nào! Làm ơn! Chúng ta đi tới khu mua sắm và mua cho Jaejoong vài thứ." Hankyung lên tiếng.

"Được rồi. Tớ xin lỗi Hankyung. Chúng ta đi thôi." Heechul đáp.

-Ở khu mua sắm-

"Yah. Cái kia dễ thương quá. Chúng ta mua cho wuli Joongie búp bê Barbie này đi. Chú nhóc sẽ thích nó đấy." Heechul chỉ vô một con búp bê Barbie.

"Yah! Kim Heechul! Cậu điên rồi hả?! Jaejoong là một đứa con trai! Không phải con gái!" Yoochun hét to.

"Vậy thì sao chứ?! Con trai không thể chơi búp bê Barbie được à?" Heechul hỏi, anh nói quá lớn nên mọi người trong khu mua sắm đều quay lại nhìn anh với vẻ không thể tin được.

"Yah! Yah! Sao cậu phải nói to thế hả. Mọi người đều nhìn chúnt ta kìa! Chúng ta đi chỗ khác thôi." Yoochun cảm thấy rất ngượng khi ai cũng nhìn cả đám do Heechul cả.

Sau đó,cả bọn bắt đầu đi sang nơi khác. Ngay khi đi ngang qua khu thể thao, Yoochun thấy một trái banh và dừng lại "Hey! Chúng ta mua một trái banh cho Jaejoong đi. Con trai chắc hẳn thích thể thao."

"Hmm... Phải đấy. Chúng ta mua một trái banh cho Jaejoong vậy." Hankyung đồng ý với Yoochun.

"Oh~ Wae?! Hangkyung ssi! Sao cậu lại đồng tình với Yoochun but not me! Tại sao con trai lại không thể chơi búp bê Barbie?!" Heechul thất vọng nói.

"Yah! Nghiêm túc đi! Kim Heechul! Cậu thật sự điên rồi! Đúng không?!" Yoochun gào lớn.

"Yah! Yah! Yah! Cả hai! Thôi tranh luận đi! Chúng ta ở đây để mua đồ, không phải để tranh cãi! Cả hai có thể thôi vãi lộn như con nít đi không thế?!" Hankyung cảm thấy thất vọng về hai người họ ,cứ luôn cãi vã những chuyện nhỏ nhặt. Cuối cùng,cả đám mua trái banh và một chiếc xe đồ chơi. Còn Hankyung mua vài quyển truyện tranh cho Jaejoong. (loại bình thường thôi - -)/

-Quay trở lại nhà Yunho-

Yunho và Jaejoong đều vui vẻ nô đùa cùng nhay trong bồn tắm. Nước văng khắp nơi trên sàn. Sau khi Yunho tắm cho Jaejoong xong, anh lấy khăn tắm quấn quanh eo cậu nhóc. "Appa. Con có thể giúp cha chà lưng không?" Jaejoong hỏi.

"Err... Được thôi. Wuli Jaejoong ah. Nah nah~ giúp appa chà lưng đi." Yunho nói, quay lưng về phía Jaejoong. Sau đó, cậu nhóc cẩn thận chà lưng cha mình.

Kế tiếp, Jaejoong hỏi cậu nhóc có thể giúp Yunho tắm rửa như anh đã làm không. Yunho nghĩ ngợi trong một giây nhưng rồi đồng ý ngay khi thấy Jaejoong có vẻ sắp khóc.

Jaejoong rất vui khi Yunho đồng ý để mình tắm rửa cho. Cậu nhóc rửa ráy cho Yunho mọi nơi nhưng đúng hơn là đang chơi quanh trên cơ thể anh bởi Jaejoong vẫn không biết tắm rửa cơ thể một cách đúng đắn. Sau đó, cậu nhóc vô tình chạm vào một thứ...

"Agrhh..." Yunho rên.

"Appa. Tại sao cái của cha lại to và cứng quá vậy? Nhưng của con thì..." Jaejoong 'chơi' với thành viên của Yunho một lúc rồi tò mò hỏi Yunho và nhìn xuống dưới. "Nó nhỏ quá."

Yunho hết sức cố gắng kiềm chế bản thân mình ngay khi bàn tay Jaejoong vẫn còn ở trên thành viên của anh trong khi nó đã cương cứng rồi. Yunho không biết tại sao chỉ với cái đụng chạm nhẹ của Jaejoong mà anh đã cương lên. "Jaejoong ah. Con ra ngoài trước đi nhé. Cha sẽ ra trong một phút nữa." Yunho nói.

"Nhưng con vẫn chưa tắm cho appa xong mà." Jaejoong ngây thơ nói, không biết mình đã làm gì.

"Không. Không sao. Con đã rửa ráy cho appa xong rồi. Hãy ngoan nào và ra ngoài đợi appa nhé?" Yunho đáp trong khi thấy Jaejoong vẫn không muốn rời đi. Sau khi Jaejoong bước ra ngoài, Yunho quay sang tắm nước lạnh để hạ nhiệt xuống. Pov- Có lẽ mình chỉ chưa đụng tới phụ nữ trong một thời gian dài và mình nghĩ giờ cũng đến lúc tìm cho Jaejoong một người mẹ rồi.

Không lâu sau khi Yunho bước ra ngoài nhà tắm. Mọi người đều đã tới. Hankyung, Heechul, Yoochun và Changmin cùng Junsu bé bỏng.

"Yah! Chúc mừng sinh nhật! Bé Wuli Joongie. Cháu là công chúa nhỏ của chúng ta trong ngày hôm nay." Heechul vui vẻ nói.

"Yah! Kim Heechul! Đã bao nhiêu lần tôi phải nói với cậu rồi hả?! Jaejoong là con trai! Cháu nó là hoàng tử nhỏ của chúng ta trong ngày hôm nay! KHÔNG PHẢI CÔNG CHÚA nhỏ!" Yoochun hét lên với Heechul. Sau đó,cả hai người họ lại bắt đầu trận cãi vã thường ngày, những người khác bèn phớt lờ cả hai đi.

"Yah! Trái banh!" Junsu nói khi nhìn thấy món quà mà Yoochun tặng cho Jaejoong.

"Oh~ Junsu ah. Em thích bóng đá hả? Nếu em muốn thì cứ cầm lấy." Jaejoong nói.

"Phải! Em thích bóng đá lắm. Hmm... Hyung... Em có thể sao?" Junsu vui mừng hỏi. Rồi Jaejoong gật đầu.

"Yah. Junsu ah. Không cần phải làm vậy đâu. Hyung có thể mua cho em một quả nếu em muốn." Changmin nói trong lúc thấy Jaejoong đưa trái banh cho Junsu.

"Minnie Hyung. Không sao đâu. Hơn nữa,em thật không thích bóng đá lắm." Jaejoong nói.

"Cảm ơn anh. Hyung." Junsu cười toe toét,nói với Jaejoong.

"Yah! Park Yoochun! Ngừng đấu đá nhau đi! Đây là ngày sinh nhật của cháu đấy!" Jaejoong gào to trong khi thấy Yoochun vẫn tranh cãi với Heechul.

"Oh~ Wae?! Kim Heechul bắt đầu trước chứ bộ! Không phải chú! Và nhân tiện! Tại sao cháu luôn gọi Changmin là 'Minnie Hyung'. Nhưng luôn gọi chú là 'Park Yoochun'?" Yoochun thôi cãi lộn rồi quay sang Jaejoong.

"Vì Minnie Hyung trông trẻ hơn! Và chú hoàn toàn chỉ giống một ajashi già nua khiến cháu không có cảm giác cần kính trọng chú." Jaejoong nói, để lại Yoochun trong tình trạng sốc trong khi những người khác cười anh ta.

Chẳng lâu sau, bữa tiệc kết thúc với mọi tiếng cười và vài âm thanh cãi vã phát ra từ ngôi nhà.

Chapter 10: A mother?

Những ngày sau trở lại bình thường như Jaejoong tiếp tục đến trường và Yunho đi học, chỉ có một việc duy nhất thay đổi là suy nghĩ của Yunho, anh quyết định kiếm cho Jaejoong một người mẹ.

"Yoochun nah. Cậu chắc hẳn biết nhiều cô gái lắm đúng không? Giới thiệu một người tử tế cho mình đi. Mình muốn hẹn hò với cô ta." Yunho hỏi Yoochun sau khi thư kí rơi đi ngay khi đưa Yoochun vô văn phòng của Yunho.

"huh? Yunho? Tớ nghe nhầm không đấy? Cậu muốn tìm bạn gái ngay giờ sao?" Yoochun hỏi trong khi cảm thấy sốc,đầy thắc mắc.

Yunho gật đầu, "Yerr... Tớ nghĩ đến lúc tìm một người mẹ cho Jaejoong rồi. Dù Jaejoong không nói điều đó, tớ biết nó luôn muốn một người mẹ như bao đứa trẻ khác. Tớ chỉ muốn cho con nó một cuộc sống bình thường thôi mà."

Sau đó, Yoochun rời khỏi văn phòng rồi chiều quay lại với vài hồ sơ trong tay. "Đây. Đây là vài cô gái mình tìm cho cậu sáng nay. Đều là những cô gái phù hợp với kiểu người cậu muốn. Và họ đều phần lớn là con gái của công ty lớn cả đấy. Đặc biệt là người này," Yoochun đẩy hồ sơ của một cô gái ra, "Tên cô ta là Bae Seul Gi, con gái duy nhất của công ty Bae. Bae là công ty đứng thứ' năm trong những công ty lớn nhất. Trước kia họ từng đứng thứ tư nhưng kể từ khi cậu tham gia ngành công nghiệp thương mại thì họ bắt đầu đứng thứ năm."

Yunho cầm và nhìn vô hồ sơ của Bae Seul Gi rồi nói "Được rồi, Yoochun nah. Lập một kế hoạch cho tớ gặp cô ta nhé."

"hmm~ Yunho ah. Cậu thật sự nghiêm túc muốn hẹn hò với cô ta à?" Yoochun hỏi lần nữa nhưng thấy Yunho gật đầu, anh rời khỏi phòng lần nữa để chuẩn bị một cuộc hẹn cho Yunho.

-Hôm sau-

Yoochun nhắn tin cho Yunho nói rằng tất cả kế hoạch đều đã xong và bảo anh tới nhà hàng gặp Bae Seul Gi lúc sáu giờ tối.

"Jaejoong ah. Appa sẽ không thể đón con sau giờ học được, chú Changmin sẽ đưa con và Junsu đến nhà chú ấy, nhé? Rồi cha sẽ đến đón con. Được không nào?" Yunho nói với Jaejoong trong khi mặc đồ cho cậu nhóc.

"Nae. Appa. Arlaso. Nhanh tới đón Joongie nha." Jaejoong đáp. Sau đó,cả hai đi về phía nhà trẻ.

-Sáu giờ tối ở nhà hàng-

Yunho đến nhà hàng sớm và ngồi ở bàn đợi Bae Seul Gi, không lâu sau đó,anh thấy một cô gái đang đi về phía mình. "Xin chào. Em là Bae Seul Gi. Anh chắc hẳn là Yunho phải không ạ? Tổng giám đốc của công ty Jung chỉ thành lập cách đây không lâu." Cô gái nói.

"Hmm... Vâng. Tôi là Jung Yunho." Yunho trả lời.

Sau đó,cả hai bắt đầu bữa tối trong khi giới thiệu lẫn nhau để biết về nhau nhiều hơn. Từ đó, Yunho biết Bae Seul Gi là con gái duy nhất của công ty Bae, cha mẹ rất thương yêu cô ấy. Anh nghĩ cô ta là thật là một cô gái tốt(nhầm rồi >-<). Pov- Có lẽ Jaejoong sẽ thích cô ấy như một ngừơi mẹ. Cô ta dường như rất tốt bụng.

-Nơi khác-

Jaejoong tan học và đang chờ Changmin đón cậu và Junsu. Khi bữa tối sẵn sàng, mọi người ngồi đó đều vui vẻ tận hưởng phần ăn của mình nhưng Jaejoong không có cảm giác muốn ăn thứ gì. Cậu nhóc cảm thấy không ổn khi không có Yunho bên cạnh bởi mọi năm, Yunho không bao giờ rời xa cậu vào bữa tối cả. Jaejoong hỏi Changmin và Yoochun appa đi đâu nhưng cả hai người chỉ trả lời. "Yunho đang bận."

Sau bữa ăn, Jaejoong và Junsu chơi một lúc lâu rồi nhưng Yunho vẫn chưa đến đón cậu nhóc. Vì vậy, Changmin bảo Jaejoong đi nghỉ ngơi một lúc và anh sẽ gọi cậu dậy khi nào Yunho tới. Jaejoong đồng ý nhưng cậu nhóc không thể ngủ được. Do đó, Jaejoong ngồi dậy,muốn tìm Changmin chơi với mình. Nhưng thay vì vậy, cậu nhìn thấy cánh cửa phòng Changmin hé mở và Yoochun ở trong ấy.

"Changmin nah. EM nghĩ điều này đúng đắn khi không nói với Jaejoong ngay lúc này? Dẫu sao về sau cậu cũng sẽ biết thôi." Yoochun hỏi.

"Không. Hyung. Nhưng Yunho hyung thật sự ra ngoài hẹn hò với Bae Seul Gi? Và anh ấy thật sự dự định sẽ kiếm một người mẹ cho Jaejoong?" Changmin đáp Yoochun cũng đồng thời hỏi lại Yoochun sự thật về chuyện Yunho đi hẹn hò với một cô gái.

Jaejoong đã sốc khi nghe Yunho ra ngoài hẹn hò với một cô gái. Jaejoong vui vì cậu nhóc muốn có một người mẹ, còn buồn bởi cậu không muốn san sẻ Yunho với người khác, đặc biệt là người cậu không biết. Jaejoong cảm thấy tim mình bị tổn thương.

Sau đó,ánh đèn trong phòng Changmin vụt tắt và Yoochun rời khỏi phòng tới cửa ra vào. Không gian tối đen, không ai biết Jaejoong bé bỏng theo sau Yoochun ra khỏi căn biệt thự của nhà họ Shim. Jaejoong đi trên đường, cố trốn tránh sự thật appa mình hẹn hò với một cô gái,người sẽ sớm trở thành mẹ mình. Bỗng, trời bắt đầu đổ mưa. Jaejoong không mang theo bất kì thứ gì nên cậu nhóc bị ướt. Jaejoong tiếp tục đi trên đường, một mình. Rồi, cậu nhóc phát hiện ra mình quay lại khu ổ chuột,nơi Yunho nhặt được cậu cách đây hai năm. Làm sao Jaejoong biết chuyện này? Yunho đã nói tất cả mọi chuyện làm sao cả hai gặp nhau và đưa cậu đến nơi đó. Đó là lí do vì sao Jaejoong không bao giờ hỏi sao bản thân lại không có mẹ và sao Yunho quá trẻ không giống cha mẹ những đứa trẻ khác trong vườn trẻ. Cậu nhóc ngồi đó, ôm lấy bản thân mình.

-Quay lại chỗ nhà hàng-

Yunho rất vui vẻ trò chuyện với Bae Seul Gi mà quên đi thời gian. Nhưng sau đó,mưa bắt đầu rơi, anh quyết định đã tới lúc đi đón Jaejoong. Vì vậy, Yunho đưa ra một lời giải thích để đi. Nhưng Bae Seul Gi nói cô ta quên bảo lái xe đến đón mình (điện thoại dùng làm gì?). Do đó, Yunho quyết định đưa Bae Seul Gi về nhà trước. (Chính cô ta bảo tài xế về nhà trước để có thêm thời gian bên cạnh Yunho.) Nhưng rồi, Bae Seul Gi muốn tới quán rượu nên anh đưa cô ta đến đó. Bae Seul Gi nói "Oppa. Anh có thể ở lại với em thêm một lúc nữa được không? Em đã ngưỡng mộ anh đã lâu. Thật may mắn cho em khi được hẹn hò với anh." Yunho không thể làm gì khác ngoài đồng ý.

-Quay lại biệt thự họ Shim -

Changmin đứng dậy đi kiểm tra mấy đứa trẻ, khi anh mở cửa phòng thì thấy giường Jaejoong trống trơn. Changmin nghĩ Jaejoong chắc hẳn đi toilet. Nhưng cả căn biệt thự đều tối đen, không hề có ánh đèn. Anh lo lắng, đánh thức Junsu hỏi Jaejoong đâu nhưng Junsu không biết, cậu bé đang ngủ. Changmin đánh thức tất cả ngưởi giúp việc trong biệt thự dậy và họ bắt đầu tìm kiếm Jaejoong nhưng không có dấu hiệu của cậu nhóc trong nhà. Sau đó, Changmin rút điện thoại ra...

End chap 10

Chapter 11: Got Sick

Part 1

Bên trong quán rượu, Bae Seul Gi kéo Yunho ra nhảy với cô ta. Tiếng nhạc trên sàn nhảy quá ồn nên Yunho không nghe thấy cuộc gọi của Changmin. Lúc mười một giờ, Yunho quyết định đưa Bae Seul Gi về nhà khi thấy đã quá trễ. Sau khi Bae Seul Gi bước vào nhà, anh lấy điện thoại ra kiểm tra giờ nhưng lại thấy có nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ Changmin.

Anh bắt đầu đọc tin nhắn-

-Hyung. Anh ở đâu thế?

-Hyung. Cuộc hẹn của anh với Bae Seul Gi xong chưa?

-Hyung. Khi nào anh quay về?

-Hyung. Gọi cho em càng sớm khi anh đọc được tin nhắn của em.

-Hyung. Sao anh chưa trả lời cuộc gọi của em vậy?

-Hyung. Em thật sự cần nói chuyện với anh ngay giờ!

.........

-Hyung! Nhanh về nhà gấp!

-Hyung! Jaejoong đang mất tích! Anh mau chóng về nhà ngay đi!

Sau khi nhìn thấy tin nhắn ghi Jaejoong đang mất tích. Yunho nhanh chóng gọi lại cho Changmin.

"Yoboseyo. Hyung?" Changmin trả lời cuộc chỉ trong một giây sau khi Yunho gọi điện,dường như Changmin đang chờ cuộc gọi của anh nãy giờ.

"Yah! Changmin nah. Chuyện gì xảy ra thế? Ý em là sao khi nói Jaejoong đang mất tích?" Yunho hỏi.

"Em không biết. Hyung. Khi em đi kiểm tra bọn trẻ, Jaejoong không có trên giường. Nhưng hyung à. Em, Yoochun, Heechul và Hankyung đã đi kiếm Jaejoong. Cũng sử dụng cả lực lượng cảnh sát. Nhưng không có dấu hiệu Jaejoong ở những nơi cậu nhóc sẽ đến. Hyung. mau chóng về nhà đi. Anh chắc hẳn biết nhiều chỗ Jaejoong hay tới." Changmin nói với Yunho.

Sau đó, Yunho tắt máy,nhanh chóng vô trong xe và lái về hướng biệt thự họ Shim.

-Khu ổ chuột-

Ngay khi cơn mưa bắt đầu nặng hạt, Jaejoong ép sát cơ thể cùng nhiều vỏ hộp ở gần đó. Nhưng cậu bé vẫn thấy lạnh, cả trong lẫn ngoài. Suốt quãng thời gian qua , Jaejoong đang nghĩ về Yunho. Pov- Appa. Cha ở đâu? Joongie sợ lắm. Appa. Con lạnh quá. Cha ở đâu vậy? Cha luôn có thể tìm thấy con rất nhanh khi chúng ta chơi trốn tìm. Nhưng giờ cha ở đâu thế? Cha không muốn Joongie nữa ư? Appa. Joongje nhớ cha. Appa. Appa. Appa... Rồi cậu nhóc từ từ mất dần ý thức và chìm vô giấc ngủ trong chiếc hộp che cho cậu bớt bị ướt từ cơn mưa.

-Trong xe của Yunho -

Yunho nhanh chóng nhảy lên xe và bắt đầu lái về phía nhựng nơi Jaejoong có thể sẽ tới. Nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu của Jaejoong. Anh gần như bỏ cuộc thì chợt nhận ra chiếc xe của mình dừng trước căn nhà, nơi anh và Jaejoong bé nhỏ từng sống. Ngôi nhà không người ở, cửa bị khoá và có nhiều mạng nhện xung quanh. Yunho nhanh chóng ra khỏi xe và tìm Jaejoong nhưng cậu bé không có ở đây. Anh lo lắng ngay khi bắt đầu tìm kiếm xung quanh con đường. Rồi Yunho dừng lại chỗ khu ổ chuột,nơi anh nhặt được Jaejoong. Yunho chìm trong suy tưởng về khoảng khắc lần đầu gặp Jaejoong, bỗng anh thấy một hình dáng nhỏ bé quanh những chiếc hộp. Yunho lắc lắc cái đầu của mình,nghĩ bản thân chắc hẳn đang mơ nhưng rồi anh thấy Jaejoong đang nằm ngủ gần chiếc hộp giấy lớn, cơ thể cậu nhóc đều bị ướt hết. Yunho lao đến đấy và bế cơ thể nhỏ nhắn ấy lên. Anh nghe Jaejoong vẫn gọi tên anh trong lúc ngủ, "Appa... Appa... Appa... Appa... Appa..."

"Jaejoong nah. Mianhae. Appa đây. Làm ơn vẫn ổn nhé." Yunho cảm thấy tim mình đau đớn.

Sau đó, Jaejoong chầm chậm thức dậy, "Appa... Appa?...... Appa~ TT^TT Appa... Joongie đã nghĩ appa không muốn Joongie nữa. Wahh... Appa... Appa... waahh... Appa... D(ừng rời xa Joongie nha. Wahh..." Cậu bé bắt đầu khóc khi thấy Yunho đang bế mình ra xe. Nhưng rồi cậu nhóc chìm vào giấc ngủ lần nữa ngay khi cảm thấy rất mệt.

Yunho nhanh chóng đi ra xe, đặt Jaejoong vô trong và lái tới bệnh viện. Anh bảo bác sĩ kiểm tra cho Jaejoong. Sau đó,Yunho đi ra ngoài gọi điện cho Changmin và báo đã tìm thấy Jaejoong, nói mọi người đừng lo lắng.

Khi Changmin, Yoochun, Heechul và Hankyung đến, Changmin đưa Yunho một bộ quần áo sạch để anh thay vì anh cũng bị ướt hết. Khi Yunho quay lại, bác sĩ kiểm tra cho Jaejoong cũng bước ra ngoài. Ông ta nói với mọi người là Jaejoong hiện không sao, chỉ bị lạnh và sốt thôi. Rồi Yunho lao vô trong phòng bệnh và ngồi xuống trước mặt Jaejoong, liên tục nói xin lỗi Jaejoong là anh không nên rời xa cậu nhóc quá lâu như vậy.

-Hôm sau-

Jaejoong tỉnh dậy,thấy Yunho đang vừa giữ chặt tay cậu vừa ngủ trên giường. Jaejoong cố lấy tay mình ra để vén tóc Yunho ra khỏi mặt cậu. Nhưng điều này khiến Yunho thức giấc. "Jaejoong nah. Cuối cùng con cũng tỉnh dậy. Appa đã lo lắng. Sao con lại chạy khỏi nhà chú Changmin thế? Làm ơn đừng bao giờ làm vậy nữa nhé? Cưng của cha ah." Yunho nói.

"TT^TT... Appa. Joongie chỉ muốn đi tìm cha ngay khi cha không tới đón Joongie." Jaejoong nói gần như sắp khóc.

"Mianhae. Jaejoong ah. Appa sẽ không bao giờ làm thế nữa. Mianhae." Yunho nói. Sau đó,anh nhìn đồng hồ và thấy đã đến lúc đi làm. Yunho thật sự muốn ở lại với con trai mình lâu hơn nhưng anh có một cuộc bổ nhiệm quan trọng ngày hôm nay nên anh cần phải tham gia. Vì vậy,Yunho đứng lên và nói với Jaejoong.

"Jaejoong ah. Appa cần đi làm ngay bây giờ. Con nên ở trong bệnh viện và đừng đi đâu cả nhé? Chờ appa gặp con sau giờ làm nhé." Rồi ngay khi Jaejoong gật đầu, anh rời khỏi phòng bệnh

-Chỗ làm-

"Yunho ah. Chúng ta đi xem phim tối nay đi. Em biết ở đó có một bộ phim rất hay đang được chiếu vào tối nay." Bae Seul Gi gọi cho Yunho ngay khi cô ta muốn muốn có một cuộc hẹn hò khác với anh.

"Mianhae. Seul Gi ah. Hôm nay tôi phải đến bệnh viện sau giờ làm việc." Yunho trả lời.

"Gì cơ? Yunho ah. Anh ổn chứ? Anh ốm à?" Bae Seul Gi hỏi.

"Không. Tôi không sao. Tôi chỉ cần gặp một người sau giờ làm thôi." Yunho nói.

"Vậy em có thể đi với anh được không?" Bae Seul Gi hỏi.

Yunho ngừng lại, pov- Có lẽ Seul Gi should cũng nên đi thăm Jaejoong cùng mình. Để cả hai gặp mặt nhau lần đầu. Rồi anh đáp, "Được, tất nhiên cô có thể đi cùng tôi mà."

"Oh. Vâng. Yunho ah. Em sẽ tới công tu anh khi anh đã xong việc. như vậy,chúng ta có thể cùng đến bệnh viện,thăm người đó,được không ạ? Sau đó,chúng ta có thể đi xem phim." Bae Seul Gi vui vẻ nói trong điện thoại.

Yunho đưa Bae Seul Gi tới bẹnh viện sau giờ làm việc bằng xe của anh.

"Yunho ah. Ai là người anh muốn đi thăm thế?" Bae Seul Gi hỏi.

"Đó là con trai tôi." Yunho đáp.

"Gì cơ? Con trai anh?" Bae Seul Gi sốc. 'Grr... Mình ghét con nít. Mình cần tống khứ đứa nhóc ấy trước khi mình được Yunho hỏi cưới mình.' (Có 1 con điên bị bệnh tưởng nặng quá...)

Ngay khi cô ta nhìn thấy Yunho gật đầu, liền trả lời, "Oh... Thật ạ? Hehe~ Em 'thích' trẻ con lắm. Còn anh? Yunho ah."

"Phải. Tôi rất yêu con nít, nhất là con trai tôi. Wuli Jaejoong rất dễ thương." Yunho nói trong lúc nghĩ về sự đáng yêu của Jaejoong. Điều này khiến anh mỉm cười.

Khi đến bệnh viện, cả hai thấy Jaejoong chỉ đang nằm đó và nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Jaejoong ah. Appa đây. Và nói 'xin chào' cô Bae" đi Yunho nói với Jaejoong.

Jaejoong quay lại,nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng cạnh appa mình, pov- Đây chắc hẳn là mẹ tương lai của mình. Nhưng mình không thích cô ta. Cô ta trông không tốt đẹp gì. Sao appa lại hẹn hò với cô ta chứ? Cậu bé chẳng nói gì với Bae Seul Gi, thay vào đó cậu quay lại phía cửa sổ.

"tôi xin lỗi Seul Gi ah. Jaejoong vẫn còn ốm." Yunho nói với Bae Seul Gi.

"Hmm~ Không sao. Trẻ con luôn như vậy mà." Bae Seul Gi gật đầu. 'Grr... Thằng nhãi con! Dám không chào hỏi mình! Grr... Sao nó dám thế kia chứ!' (Đồ hai mặt)

"Hmm~ Jaejoong ah. Con đói chưa? Appa sẽ mua ít thức ăn cho con nhé?" Rồi Yunho rời khỏi phòng để Jaejoong và Bae Seul Gi ở lại đấy.

Vài phút im lặng trôi qua, thì...

"Yah! Ranh con! Mày là ai? Mày thật sự không phải con của Yunho đúng không?! Đừng làm phiền Yunho! Và đừng bao giờ quay lại phá bĩnh cuộc hẹn của tao với Yunho đấy nhé! Mày chỉ là gánh nặng cho Yunho mà thôi! Mày biết điều đó chứ hả?!" Bae Seul Gi bắt đầu.

"......" Jaejoong không đáp lại Bae Seul Gi, thay vô đấy cậu bé chỉ tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Yah! Tại sao mày dám lờ tao đi hả?! Tao sẽ sớm là mẹ mày thôi! Hãy xem tao sẽ làm gì khiến mày tôn trọng tao sau khi tao trở thành vợ của Yunho! Và tao nghĩ ngay bây giờ tao nên bắt đầu dạy cho mày một bài học." Rồi cô ta vươn tay ra và tát lên mặt Jaejoong, cánh cửa bật mở. Yunho đang đứng trước cửa phòng và nhìn trừng trừng đầy tức giận vào cô ta.

"Yah! Cô nghĩ cô đang làm gì ở đây vậy BAE SEUL GI! Đừng bao giờ thử tát con trai tôi! Đi khỏi đây ngay lập tức! Tôi không bao giờ muốn thấy mặt cô nữa! RA KHỎI ĐÂY NGAY LẬP TỨC!" Yunho chạy tới chỗ Jaejoong, ôm cậu nhóc vào lòng.

"Nhưng... Yunho..." Bae Seul Gi cố giải thích.

"RA KHỎI ĐÂY NGAY!!! TRƯỚC KHI TÔI ĐÁ CÔ RA!!!" Yunho thét lớn. sau đó, Bae Seul Gi chạy ra khỏi phòng.

"Jaejoong ah. Con ổn chứ? Mianhae. Appa sẽ không bao giờ rời xa con ngay lúc này. Appa hứa." Yunho nói với Jaejoong.

"TT^TT appa. Appa. TT^TT Joongie không muốn có mẹ đâu. Joongie chỉ muốn appa thôi. Joongie sẽ ngoan và nghe lời Appa mà. TT^TT" Jaejoong bắt đầu khóc trong vòng tay Yunho.

"Rồi. Rồi. Jaejoong ah. Appa sẽ không kiếm cho con một ngừơi mẹ nữa. Appa chỉ muốn con thôi. Và appa sẽ không bao giờ rời xa con." Yunho bắt đầu an ủi Jaejoong và dỗ dành cậu vào giấc ngủ.

Chapter 12: Clubbing

Thời gian thấm thoát trôi qua, Jaejoong giờ đã là học sinh trung học. Cậu và Junsu vẫn thường xuyên đi học cùng trường thậm chí cùng lớp. Công việc của Yunho cũng ngày càng mở rộng,phát triển hơn. Họ giờ đang sống trong căn biệt thự to như của Changmin's, với nhiều người giúp việc trong nhà.

Yunho giờ cũng là chủ của một quán rượu nhưng anh bảo Heechul và Hankyung trông coi dùm anh nơi đó. Anh sẽ thỉnh thoảng đi thư giãn cùng Yoochun, Changmin ở đấy. Jaejoong đôi lúc năn nỉ Yunho đưa cậu theo cùng nhưng luôn bị Yunho bác bỏ ngay sau khi anh nói Jaejoong chưa đủ tuổi theo qui địng được phép đi. Nhưng Jaejoong nói cậu sẽ chỉ tới giúp Heechul và Hankyung và không làm việc gì khác nữa nên Yunho chấp nhận để Jaejoong làm một người phục vụ trong quán rựơu. Với gương mặt xinh đẹp, Jaejoong bắt đầu trở thành người phục vụ nổi tiếng nhất ở đó và quán rượu luôn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn vào buổi tối cậu làm việc,nhận được tìên boa khách đưa cho. Nhiều cô gái bị cuốn hút bởi Jaejoong, kể cả bọn con trai. Yunho would thỉnh thoảng lên trên sân khấu nhảy nhót một lúc. Ớ đấy cũng có nhiều cô gái bị hấp dẫn bởi bước nhảy của anh.

Hôm nay, tát cả bọn họ lại tập hợp ở quán rượu lần nữa, lần này cùng với cả Junsu. Bởi nó là ngày sinh nhật lần thứ 16 của Jaejoong, cậu muốn có một bữa tiệc ở quán rươu. Jaejoong muốn Yunho lên trên sân khấu nhảy biểu diễn xem như một món quà tặng cậu.

Khi Yunho bước lên sân khấu, mọi ánh đèn đều tập trung vào anh ngay khi anh bắt đầu những bước nhảy đầy uy lực của mình. Không một ai sẽ tin điều này, người dàn ông dẹp trai hiện nhảy một cách hoàn mĩ trên sân khấu kia đã 30 tuổi rồi. Sau khi Yunho kết thúc, mọi người trong quán rượu đều hoan hô, một vài người muốn anh nhảy thêm lần nữa. Yunho quay sang Jaejoong ngay khi thấy cậu cho anh một dấu hiệu đồng ý, anh lại bắt đầu nhảy.

Khi Yunho bước xuống khỏi sàn nhảy, Jaejoong và Junsu chạy về phía anh. "Wow! Jaejoong ah. Appa của anh nhảy quá tuyệt đi. Anh có thể nói bác ấy dạy em không? Em rất muốn học nó!" Junsu hỏi.

"Hehe. Đương nhiên là được! Những bước nhảy của Wuli Yunho đẹp trai là nhất mà!" Jaejoong tự hào nói rồi quay về phía Yunho. "Phải không? Yunho." Và rồi cậu bỏ chạy về phía bàn mình.

"Yah! Thằng nhóc con! Chưa học được cách tôn trọng appa mình huh?!" Yunho nói nửa giận nửa đùa với Jaejoong.

Ngay cả nhóm tiếp tục bữa tiệc tại bàn mình, một cô gái đang tiến về phía Yunho.

"Hey! Anh đẹp trai. Muốn tham gia nhảy cùng em không?" Cô ta vòng tay quanh cổ Yunho và áp sát cơ thể vô người anh. Yunho đang cố đẩy cô gái này ra nhưng chỉ khiến cô ta giữ chặt lấy anh hơn.

Jaejoong nhìn thấy hết và cậu bắt đầu điên lên. Jaejoong đập phá mọi thứ mà cậu nhìn thấy trước mặt mình. Tấ cả cô gái trong quán rượu bắt đầu thét to đầy sợ hãi ngay lúc đó. Changmin và Yoochun cố ngăn Jaejoong nhưng cậu chỉ tiếp tục đập phá một cách điên rồ. Yunho đẩy mạnh cô gái ra khỏi anh lúc thấy Jaejoong trở nên mất tự chủ, cú đẩy đó làm cô ta ngã xuống sàn. Anh nhanh chóng ôm lấy Jaejoong thật chặt ngay khi ấy anh có thể cảm thấy cơ thể cậu đang co giật lên. Jaejoong khóc trong vòng tay của Yunho và bắt đầu đánh vào người anh. Yunho không ngăn Jaejoong lại mà để cậu muốn làm bất cứ điều gì lên người anh.

Tại sao Jaejoong bắt đầu trở nên như thế? Đó là vì lúc Yunho hẹn hò với Bae Seul Gi và Jaejoong đã ở dưới mưa suốt ba tiếng đồng hồ trong khu ổ chuột. Từ đó trở đi, khi nào Jaejoong thấy Yunho với một cô gái đứng cạnh anh, cậu sẽ phát rồ lên. Sau chuyện ấy, Yunho bỏ đi ý nghĩ kiếm một người mẹ cho Jaejoong. Anh cũng không bao giờ gặp lại Bae Seul Gi nữa ngay khi cảnh sát phát hiện công ti họ Bae làm những việc phạm pháp và công ti sớm bị phá sản. Không ai biết gia đình Bae đã đi đâu.

Yunho mang Jaejoong vô trong xe ngay khi anh quyết định đưa cậu về nhà trứơc. Nhưng Jaejoong không chịu buông tay Yunho ra. Yoochun nói sẽ lái cả hai về nhà nên Yunho đưa Yoochun chìa khóa xe và ngồi vô hàng ghế sau với Jaejoong vẫn đang khóc và đánh anh.

Ngay khi đến trước cửa căn biệt thự, tất cả người giúp việc tới giúp Yunho và Jaejoong ra khỏi xe. Sau đó, Yunho bế Jaejoong về phòng cậu. Jaejoong giờ đã ngủ ngay sau khi cảm thấy mệt vì khóc và đánh đấm. Yunho quyết định đưa Jaejoong đi tắm nhưng cậu vẫn không chịu buông anh ra. Yunho nằm xuống cạnh Jaejoong và ôm cậu ngủ.

-Sáng hôm sau-

Lúc sáu giờ sáng, Jaejoong tỉnh dậy. Cậu nhận thấy có ai đó đang ôm mình. Jaejoong quay qua và thấy Yunho đang ngủ bên cạnh mình. Cậu hơi ngồi dậy để nhìn rõ mặt Yunho. Pov- Appa. Con nên làm gì đây? Con không múôn san sẻ cha với người khác. Con chỉ muốn cha nhìn con thôi và chỉ con mà thôi. Appa. Con nghĩ con yêu cha mất rồi. Appa. Saranghae. Sau đó,Jaejoong khẽ hôn lên môi Yunho và chìm vào giấc ngủ lần nữa trong vòng tay Yunho.

End chap 12

Chapter 13: A Changed feeling- Jaejoong

Mọi chuyện vẫn như cũ vào ngày hôm sau, trừ cảm xúc của Jaejoong đối với Yunho. Cậu phát hiện ra mình yêu Yunho nhiều hơn một appa. Nhưng Jaejoong không thể thổ lộ, thậm chí làm bất kì điều gì bởi cậu sợ Yunho từ chối mình.

Ngay khi cả hai thức giấc, Jaejoong quyết định mở quà sinh nhật của mình ra. Changmin cho cậu mộ sản phẩm PSP mới; Yoochun đưa một cái hộp mà trên ấy lại đề: bao cao su - -||| ... Jaejoong pov- Gosh! Park Yoochun! Luôn nghĩ những điều đen tối thôi! Chú ấy không thể một lần suy nghĩ bình thường được à? Năm ngoái,chú ấy đã tặng mình một đống tạp chí khiêu *** còn năm nay lại cho bao cao su?! Grrr!!! Jaejoong đã rất sợ món quà của Yoochun.

Sau đó, Jaejoong mở quà của Heechul ra. Cậu cũng sợ những món quà của Heechul vì Heechul sẽ luôn muốn đưa Jaejoong đồ dùng của con gái làm quà. Nhưng may thay, có Hankyung ngăn những suy nghĩ điên rồ của Heechul lại. Tại sao lại là Hankyung? Bởi anh ta hiện chính thức là người yêu của Heechul. Jaejoong vẫn nhớ Heechul có lần muốn mua một con búp bê Barbie làm quà sinh nhật cho cậu lúc còn nhỏ. Năm ngoái, ngay khi Heechul biết Jaejoong thích gương liền tặng ngay cho cậu một chiếc gương màu hồng rất dễ thương. Nó khiến Jaejoong gần như ném món quà ra ngoài cửa sổ. Cậu mở gói quà ra. Jaejoong thấy vài quyển sách giống như truyện tranh, pov- Yah! Mình thích truyện tranh! Vì vậy,cậu vui vẻ lật trang đầu tiên của quyển thứ nhất ra. Đó là truyện tranh BL.

Khi Yunho đi lên phòng và gõ cửa,bảo Jaejoong xuống ăn sáng. Cậu nhanh chóng dấu quyện truyện đó đi rồi đi xuống cầu thang,thưởng thực đồ ăn mà Yunho chỉ nấu cho mình.

Mặc dù có nhiều người giúp việc trong nhà nhưng Yunho vẫn nghĩ tốt hơn anh nên nấu đồ ăn cho Jaejoong như hồi còn ở căn nhà nhỏ khi xưa. Cũng không có nữ giúp việc nào trong nhà, ngay lúc Yunho lo lắng, Jaejoong mất kiểm soát lần nữa sau khi cậu nhóc thấy anh với cô gái đầu tiên mà Jaejoong mắc bệnh, trừ quản gia, bà Cho. Bà ấy sẽ đến biệt thự giúp lau dọn sạch sẽ khi Yunho không có ở nhà.

Jaejoong sợ ngước lên nhìn Yunho ngay khi cậu ngồi vô bàn nên cậu cứ tập trung vào chỗ thức ăn của mình. Yunho đã nghĩ Jaejoong chắc hẳn vẫn chưa vượt qua được chuyện tối qua nên anh nói: "Jaejoong ah. Con không sao chứ? Đi nghỉ ngơi sau bữa ăn nhé. Cha cần đi làm bây giờ dể hoàn tất nốt công việc hôm qua. Đợi cha về nấu cho con thứ gì ăn nhé? Nếu con đói bụng trước khi cha về thì nhờ bà Cho nấu cho con ăn đi nhé." Ngay khi Yunho nhìn thấy Jaejoong gật đầu nhưng vẫn cắm cúi vô đồ ăn, anh đứng lên và chuẩn bị đi làm. Sau đó, Jaejoong đi lên phòng mình và giở cuốn sách hồi nãy ra bắt đầu đọc tiếp.

Gần trưa, mọi người làm đều quay về phòng của họ,nơi không xa căn biệt thự để nghỉ ngơi. Vì vậy không ai biết chuyện gì đang diễn ra trong phòng Jaejoong.

Jaejoong đôi lúc cười to một mình với những cảnh xảy ra trong sách. Cậu cũng bắt đầu tưởnmg tựơng hai nhân vật trong đấy là Yunho và bản thân cậu. Khi Jaejoong đọc tới phần lúc hai nhân vật làm chuyện đó với nhau, cậu hình dung Yunho nằm trên người mình,đang hôn lên khắp nơi trên cơ thể cậu. Rồi Jaejoong nhận ra mình đã cương lên khi nghĩ đến điều đó. Cậu lần tay mình vô trong quần lót và tự vuốt ve thành viên của mình.

"Ahh... Ahh... Uhh... Ahh... Appa... Uhh... Appa... Ahh... Uhh... Cảm giác... Ahh... tuyệt quá... Ahh... Uhh... Yun... Yunho... Ahh... AHHHHHHHHHH"

Sau đó,mọi tinh dịch của Jaejoong giải phóng ra ngoài và văng lên quần của mình. Cậu đang thở hổn hển một cách nặng nhọc và nghỉ ngơi một lúc. Nhưng rồi Jaejoong nghe thấy những âm thanh ở dưới lầu, chắc hẳn Yunho đã về nhà sau giờ làm việc và mọi người làm đang chào đón anh. Cậu phát hiện ra mình đã đọc truyện suốt cả ngày hôm nay. Jaejoong nhanh chóng dấu quyển sách đi rồi vô nhà tắm tắm rửa,thay quần áo sạch. Và cậu cũng giặt sạch chất dịch trên quần lót và quần dài đi. Jaejoong không muốn bất kì ai biết cậu đã phóng tinh ngay khi mường tượng bản thân đã làm chuyện đó với appa mình. Jaejoong giặt sạch hết quần áo rồi bước ra khỏi nhà tắm.

Khi cậu đi ra khỏi phòng, Jaejoong đỏ mặt khi thấy Yunho bước về phía mình. Jaejoong nhanh chóng đi lướt qua Yunho để ra ngoài phơi quần áo của mình. Yunho ngăn Jaejoong lại và khó hiểu nhìn cậu với quấn áo ướt đang cầm tay, bèn nói: "Jaejoong ah. Con biết con luôn có thể bảo người giúp việc giặt quần áo cho con mà."

"Oh...Err... Nah... Appa... Nó... Không sao đâu ạ... Con chỉ... chỉ cảm thấy giống như muốn thử tự mình giặt một lần xem sao thôi ... nên... nên con chỉ... quyết định giặt nó..." Jaejoong lắp bắp nói và gượng cười với Yunho ngay khi cậu ngước lên.

May mắn sao, Yunho không chú ý điểm khác lạ ở Jaejoong, thay vì vậy, anh chỉ nghĩ cậu nhóc vẫn chưa vượt qua được việc tối qua. Rồi Yunho thay quần áo ở nhà vào và xuống bếp chuẩn bị bữa tối cho cả hai với sự giúp đỡ của những người giúp việc. Trong lúc Jaejoong chạy về phòng mình,thở hồng hộc và giữ chặt ngực mình ngay khi cảm thấy tim đập rất nhanh chỉ sau khi cậu nói chuyện với Yunho.

End chap 13

Chapter 14: Promise of a Secret

"Ahh... Ahh... Uhh... Yunho... Uhh...Nhanh hơn... Ahh... Nha... Ahh... Nhanh hơn nữa đi...Uhh..."

"Jae...Jaejoong ah... Em chật quá... Ahh... Anh thích nó lắm."

"Uhh... Yun... Yunho... Ahh... Em yêu anh... Ahh... vô sâu trong em đi!!! Cảm giác rất... Uhh... Tuyệt... Ahh... Yun... Yunho... Em... Em sắp tới rồi..."

"Jae ahh... Chúng ta cùng ra một lượt nhé..."

"AHHHHHHHH...."

Jaejoong tỉnh dậy khỏi giấc mơ, Cảm thấy tấm ra giường đã ướt, pov- Gosh! Mình nên làm gì đây? Mình vừa nằm mơ thấy mình làm chuyện đó với appa và mình vừa ... Mình vừa phóng tinh!!! Mình phải dấu nó khỏi mọi người trong nhà ngay, đặc biệt là appa.

Sau đó, Jaejoong vô tắm rửa và giặt phần bị ướt của tấm ra giường trước khi Yunho đến đánh thức cậu dậy. Xong xuôi, Jaejoong bảo người làm thay ra giường khác với lý do cậu khát nước nhưng phòng tối quá nên vô ý đổ nước lên ra giường.

Hôm sau, Jaejoong quyết định đi hỏi Heechul lời khuyên. Nhưng rồi, cậu sớm rời đi sau khi nghe thấy tiếng ồn trong phòng Heechul. Jaejoong bảo quản gia đừng nói với họ là cậu đã tới đây rồi cậu chạy ra khỏi căn nhà đó. Khi đang đi trên đường, Jaejoong thấy nhiều cặp đôi đang nắm tay nhau,vài người họ trao nhau những nụ hôn say đắm. Cậu bước qua họ thật nhanh, pov- Tại sao mọi người lại rất hạnh phúc với tình yêu của họ? Nhưng mình thì phải dấu nó đi bởi mình yêu appa của mình, mặc dù ông ấy chẳng phải cha ruột của mình. Mình muốn cùng Yunho trao nhau nụ hôn nồng nhiệt. Mình cũng muốn làm chuyện đó với Yunho! Sao mình luôn chỉ mơ về chuyện ấy thế nhỉ?! Tại sao?!

Jaejoong dừng lại trước một toà nhà rồi cậu nhận ra mình đã đi đến nhà của Yoochun. Dù chưa bao giờ tỏ ra tôn trọng Yoochun nhưng cậu đôi lúc hỏi Yoochun lời khuyên về những mối quan hệ trong trường học. Chẳng hạn như, một cô gái tỏ tình với Jaejoong nhưng cậu không thích cô ta. Cô gái ấy tự tổn thương bản thân ngay khi bị khướu từ.

Ngay khi cửa không khoá, Jaejoong chỉ gõ cửa nhưng thấy Yoochun đang ve vãn một cô gái nên cậu nhanh chóng đóng cửa lại và bỏ chạy. Yoochun nhanh lẹ đẩy cô gái ấy ra và bảo cô ta rời đi. Sau đó,anh ta liền lao ra ngoài,đưa Jaejoong quay lại.

"Có vấn để gì với cháu lúc này thế? Có phải cô gái khác lại tỏ tình với cháu ư? Nhưng không phải hiện cháu nghỉ hè sao?" Yoochun hỏi.

"Không. Không phải về một cô gái. Nhưng... Mà là về... về...cháu."

"Gì cơ? Ý cháu là sao?"

"Không. Nó chỉ là..." Jaejoong không biết làm sao nói với Yoochun, "Cháu... cháu... cháu chỉ nghĩ tình cảm của bản thân đối với ai đó đã thay đổi. Cháu nhận ra mình yêu người ấy nhưng lại không biết nói với người đó ra sao."

"Wow! Ai là cô gái may măn ấy vậy? Khiến wuli Jaejoong cảm thấy rất e thẹn huh?!" Yoochun cười toe toét.

"Err... chú Yoochun... Đó... Đó... không phải là một cô gái... Đấy... Đấy là một người con trai..."

"Sao cơ?! Một đứa con trai?! Được thôi! Thế ai là chàng trai may mắn ấy vậy?"

"Chú Yoochun... Cháu sẽ chỉ nói với chú thôi nhé?! Đừng nói với bất kì ai khác nha! Làm ơn! Chú có thể hứa với cháu không?"

"Được. Chắc chắn rồi. Tất nhiên là cháu luôn có thể tin cậy chú mà."

"Được rồi. Chú Yoochun. Đó... Đó ... Đó là... appa...của cháu... Là Yunho." Jaejoong đỏ mặt nói.

"CÁI GÌ?! Appa của cháu á?! Ý cháu là... Yunho?! OMG! Cháu đùa với chú hả? Ý cháu tình cảm của cháu dành cho Yunho là giữa hai người yêu nhau ư?"

"V... Vâng ạ... chú Yoochun." Jaejoong đỏ mặt lần nữa.

"Aww... Đừng lo. Chú sẽ không nói với Yunho đâu."

"Nhưng... Cháu nên làm gì đây? Cháu không đối diện với cha mỗi ngày như thế được. Và... Và cháu thậm chí còn mơ về... về... làmchuyệnđóvớiôngấynữa." Jaejoong nói rất nhanh.

"Sao cơ? Cháu mơ về cái gì?" Yoochun nghe thấy điều Jaejoong nói nhưng muốn chọc cậu nhóc một lúc.

"Chú Yoochun!!! Chú biết ý cháu là gì mà, phải không? Cháu đã mơ làm chuyện đó với Yunho tối qua!" Jaejoong cảm thấy muốn khóc bởi cậu không muốn nói quá rõ nó ra.

"Rồi! Rồi! Chú sẽ không trêu cháu nữa. Chú sẽ giúp cháu. Thế cháu có muốn Yunho yêu cháu không? Hay muốn dừng tình cảm bất thường này lại ? Nếu cháu muôn dừng nó lại. Vậy chỉ việc kiếm một cô gái." Yoochun nói.

"Cháu... Cháu ... không... Cháu... muốn Yunho yêu cháu." Jaejoong đỏ mặt một lần nữa.

"Oh Vậy thì được rồi. Có lẽ cháu nên thử quyến rũ cậu ấy xem? Well, Chú thật không biết làm sao cám dỗ người khác, chỉ có kinh nghiệm từ những cô gái mà chú tán tỉnh thôi. Cháu nên hỏi Heechul. Cháu biết cậu ta đã tỏ tình thành công với Hankyung rồi mà."

"Vâng... Cháu biết. Nhưng cháu nghe thấy hai người họ đang bận rộn chuyện riêng trước khi cháu tới nhà chú. Và cháu không cản trở họ."

"Hmm... Được rồi... đến gần đây. Chú sẽ nói cháu nên làm gì sau đó. Chú sẽ nói cho con nhiều ý tưởng mà chú vừa mới hiện ra trong đầu." Yoochun nói Jaejoong tới gần để có thể nói khẽ vô tai Jaejoong dù chỉ có hai người này ở trong nhà.

Thế những kế hoạch này ra sao? Nó sẽ thành công?

End chap 14

Chapter 15: The Plan (part one)

Vậy... Kế hoạch gì mà Yoochun đã nói với Jaejoong?

Kế hoạch thứ nhất:

"Ướt hết người làm sao để bị hơi sốt. Và khoả thân hoàn toàn trước mặt cậu ta."

------------------------------------------------------------------------------------------------

Thật là ngạc nhiên, hôm sau trời mưa. Yunho lại có nhiều việc trong công ty, anh nói Jaejoong là không thể đón cậu được. Và bảo tài xế đón Jaejoong nhưng cậu nhóc từ chối nói bản thân có thệ tự đi bộ về nhà. Sau đó, Jaejoong bắt đầu bước đi trong mưa cố theo đúng kế hoạch.

Ngay lúc về đến nhà, cậu hoàn toàn ướt nhẹp. Những người giúp việc rất lo lắng Yunho sẽ trách mắng họ khi anh về nhà bởi đã không chăm sóc cẩn thận cậu chủ.

Jaejoong nói với quản gia là cậu không sao rồi đi lên trên lầu phòng mình. Jaejoong cảm thấy hơi sốt nên bèn đi tắm và nằm trên giường chờ Yunho về.

Khi Yunho quay về nhà, anh không thấy Jaejoong đợi mình dưới nhà trên ghế sa lông như mọi khi; bèn hỏi một trong số những người giúp việc. Người giúp việc đó nói Jaejoong ốm và đang nằm trong phòng mình nên Yunho lao lên phòng cậu nhóc.

"Jaejoong ah. Con không sao chứ?" Yunho mở cửa,thấy Jaejoong nằm trên giường.

"A... Appa? Con... con... ổn mà." Jaejoong trả lời,giả vờ ốm nặng.

"Sao con lại đi bộ dưới mưa thế hả? Cha đã bảo con nhờ tài xế rước rồi mà." Yunho hỏi.

"Con... Con đã nghĩ cơn mưa không lớn lắm... Và con nghĩ mình có một cái ô." Jaejoong đáp "yếu ớt".

"Jaejoong ah. Đừng bao giờ làm vậy nữa nhé?" Yunho sờ đầu Jaejoong.

"Appa. Mi an hae." Jaejoong nói.

"Yah. Con có muốn appa ôm con ngủ không? Giống như chúng ta luôn làm thế khi con bệnh lúc còn nhỏ ấy?" Yunho nói.

"err... Appa... hmm~ vâng ạ..." Jaejoong đỏ mặt.

Rồi Yunho mở chăn của Jaejoong lên rồi chui vô nhưng nhận ra cậu... HOÀN TOÀN KHOẢ THÂN!!!

"Yah. Jaejoong ah. Sao con cởi hết quần áo ra thế?" Yunho hỏi. Nhịp tim của anh hơi trật nhịp một chút khi thấy cơ thể trưởng thành của Jaejoong không mảnh vải che thân nhưng anh không thật sự nhận ra điều đó.

"Con... Con... Nó thật sự nóng quá. Vậy con mới cởi quần áo ra." Jaejoong nói. Thực tế đây là một phần của kế hoạch.

Kế hoạch thứ hai:

"Ăn kem để hạ sốt. Sau đó làm rơi nó, nói Yunho lau cho." (tất nhiên là rơi lên người rồi)

---------------------------------------------------------------------------------------------------

"A... Appa... Con... Con muốn ăn kem." Jaejoong chợt nói.

"Yah. Con đang bệnh kia mà. Sao lại muốn ăn kem ngay lúc này?" Yunho cảm thấy tức giận vì Jaejoong không chịu chăm lo bản thân.

"Con... Con... 'Thầy giáo' đã bảo ăn kem giúp nhanh chóng hạ nhiệt." Jaejoong nói, 'yerr... từ thầy giáo, ngài Park Yoochun đáng kính chứ ai.'

"Rồi. Rồi. Chờ một phút nhé? Cha sẽ đi lấy kem cho con. Nhưng chỉ ăn một chút thôi nhé? Gần tới giờ cơm tối rồi." Yunho bảo Jaejoong.

"Nae. Appa. Cha là tốt nhất." Jaejoong mỉm cười.

Khi Yunho đi xuống lầu lấy kem, Jaejoong đã suy nghĩ những hành động khác nhau khiến tự bản thân vô ý làm rơi kem lên cơ thể. "Vậy thì mình sẽ làm thế này, này và này. Không được. Nó quá lộ liễu. Vậy... Như thế này, kia và này? Chờ đã. Không! Trông chẳng giống. Hmm~ Thế này, rồi thế này và thế kia? Yerr... có lẽ." Sau đó,cậu nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài nên nhanh chóng ngồi lên giường với chiếc gối kê sau lưng chờ appa đến.

"Here. Jaejoong ah. Kem của con đây." Yunho đi về phía Jaejoong cùng một tô kem trên tay.

"Cảm ơn. Appa. Bobo." Jaejoong vui vẻ nói và hôn lên má Yunho.

"kkk~ Jaejoong ah. Con cư xử cứ như con nít ấy." Yunho trêu.

"Yah. Appa. Con không phải một đứa trẻ đối với cha à? Hay cha nghĩ con như một điều gì khác nữa? Hehe~" Jaejoong hỏi, cũng đang thử kiểm tra Yunho xem có tình cảm nào khác đối với cậu không.

"Đương nhiên con là một đứa trẻ của cha rồi, bé cưng của cha ah." Yunho nói,không nhận ra điều Jaejoong đang nói.

"Oh Thật ạ? kkk~ Appa cũng là một appa của con. Hehe" Jaejoong nói,đang cố dấu vẻ buồn bã của mình. 'appa, không phải như vậy đâu. Cha là người con yêu.'

"Yah. Chúng ta ăn kem thôi trước khi nó muốn chảy ra." Jaejoong nhanh chóng nói.

Jaejoong bắt đầu ăn kem và cũng đút cho Yunho nữa. Sau đó,cậu bắt đầu kế hoạch của mình.

"Ahh... Kem của con. Waahh..." Jaejoong 'sơ ý' làm rớt nó, kem hiện yên vị trên cơ thể khoả thân của cậu và vài chỗ gần nơi nhảy cảm nữa

"Appa... Appa... Kem của con ... TT^TT... Cái tô quá lạnh... Con... Con ... Con không thể giữ nổi nó... Appa... TT^TT... Appa..." Jaejoong 'khóc', cậu cố hết sức nhỏ vài giọt nước mắt, "Appa... TT^TT cha có thể lau nó cho con không? TT^TT tay con lạnh quá... TT^TT..."

Yunho nhanh chóng lấy một ít khăn giấy trên bàn và lau đi chỗ kem trên cơ thể Jaejoong.

"Ahh... Ahh... Appa... Ahh..." Jaejoong rên rỉ ngay khi bàn tay Yunho di chuyển xung quanh khắp nơi trên cơ thể cậu. Khi Yunho bắt đầu lau chỗ gần thành viên của Jaejoong, cậu bắt đầu rên lớn. "Ahh... Appa... Uhh... Ahh... Appa... Uhh..." 'Không được. Chờ đã! Nó quá lộ liễu.' Jaejoong suy nghĩ trong một giây, "Ahh... Appa... Uhh... Nó... Nó nhột mà... Ahh... Appa..."

Chapter 16: The Plan (part 2) / A changed feeling-Yunho

Jaejoong hỏi Yunho có thể ngủ cùng cậu tối nay hông. Yunho đồng ý sau khi nghĩ Jaejoong vẫn còn ốm và điều này dễ chăm sóc cậu nhóc hơn. Nhưng anh không biết tình cảm của mình được biến đổi trong ngày hôm nay. Sau tắm xong, Jaejoong chạy lên giường, nằm chờ Yunho. Sau đó, lúc 10 giờ tối khi Yunho bước vô phòng Jaejoong. Cậu nhóc nhanh chóng nắm mắt lại,giả vờ ngủ.

"Jaejoong ah. Con ngủ chưa?"

"......"

Ngay khi không nhận được câu trả lời từ Jaejoong, Yunho nghĩ cậu nhóc đã ngủ rồi, anh đi tới giường một cách im lặng. Nhưng rồi nhận ra Jaejoong vẫn không mặc bất kì cái gì lên người,Yunho quyết ôm cậu nhóc ngủ. Vài lí do anh cảm thấy bực mình nên anh quyết định hỏi Jaejoong vào ngày mai. Yunho pov- Yah. Nhóc ranh này. Tại sao không chịu mặc áo ngủ nữa? nhưng... Cơ thể này quả thật rất thon và... làn da cũng thật mịn màng. Yah. Jung Yunho! Mày đang nghĩ cái gì thế hả?! Nó là con trai của mày đấy! Sao mày lại nghĩ như vậy?! Giờ chỉ nên ngủ đi!

Jaejoong cảm thấy Yunho đã ngủ rồi, cậu bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Đầu tiên, Jaejoong ôm Yunho thật chặt như thể cậu rất lạnh. Rồi cãu để một chân mình lên bụng Yunho. Sau một lúc, Jaejoong bắt đầu chà chân lên xuốn trên cơ thể cha mình và thỉnh thoảng 'vô tình' lướt qua thành viên của Yunho. Sau đó,cậu để đôi tay mình lên ngực Yunho, xoá nắn đầu vú. Ngay khi nghe thấy Yunho rên "Uhh..." trong giấc ngủ, Jaejoong cười toe toét rồi chìm vô giấc ngủ trong vòng tay của cha mình.

Ngay khi Jaejoong chà tay và chân lên cơ thể Yunho, Yunho có một giấc mơ trong lúc ngủ.

-Giấc mơ của Yunho-

"Ahh... Yunho... Ahh... Uhh... Ahh... Yun... Nhanh hơn nữa... Ahh..."

"Uhh... Con chật qúa... Ahh... Cưng của cha ah... Uhh..."

"Ahh... Yun... Uhh... Con... Con sắp ra..."

"AHHH..."

Yunho sớm tỉnh dậy khỏi giấc mơ cùng làn da ướt đẫm mồ hôi. Yunho pov- Mình đang mơ cái quái gì thế này? Và mình dễ dàng thấy con người ấy chính là Jaejoong. Làm sao mình lại có thể vậy chứ? Làm sao mình lại có giấc mơ bệnh hoạn như thế chứ? Nó chỉ là do mình không chạm vào phụ nữ quá lâu chăng? Nhưng mình không thể làm vậy bởi mình không muốn Jaejoong bị tổn thương lần nữa. Nhưng, sao mình vừa có giấc mơ lệch lạc ấy chứ? Mình đang làm những chuyện mà mình không nên làm với Jaejoong. Ahh... Jung Yunho! Ngừng suy nghĩ ấy ngay!

Rồi quay sang nhìn Jaejoong nhưng ngay khi Yunho thấy gương mặt xinh đẹp lúc đang ngủ của Jaejoong và cơ thể khoả thân của cậu nhóc sau khi đá văng tấm chăn đ. Tim Yunho đập rất nhanh và anh cảm thấy thành viên của mình cương lên. Anh nhanh chóng chạy vô nhà tắm,xả nứơc lạnh và cố dừng mọi suy nghĩ về Jaejoong trong tâm trí mình.

Hôm sau. Yunho lo Jaejoong chắc vẫn còn bệnh, anh bảo cậu nhóc cứ ở nhà tĩnh dưỡng. Sau khi cha đi làm, Jaejoong gọi cho Yoochun để nói kết quả thu được từ kế hoạch một và hai, cũng kể việc Yunho đã rên trong giấc ngủ.

"Yah. Cậu bé con. Giờ cháu đang vui lắm phải không? Hehe~ Nhưng kế hoạch vẫn chưa kết thúc đâu. Giờ bắt đầu kế hoạch thứ ba đi nhé? Oh... Jaejoong nah. Appa của con đang đến. Chú phải đi ngay bây giờ. Chú sẽ gặp con sau." Yoochun nhanh chóng gập điện thoại lại ngay khi thư kí của anh thông báo Yunho đang tới.

Kế hoạch thứ ba:

"Đi tắm nhưng 'quên' lấy quần áo"

---------------------------------------------------------------------------------------------

Jaejoong đợi Yunho cho đến lúc anh về nhà rồi cậu nhóc nói với Yunho là muốn đi tắm. Theo một phần kế hoạch, Jaejoong quyết định không phòng tắm trong phòng mình. Sau khi tắm xong, cậu 'nhận ra' mình không mang quần áo theo. Vì vậy, Jaejoong gọi lớn: "Appa... Appa..."

Nhà tắm này gần phòng Yunho và lúc đó anh đang trong phòng làm việc. Yunho nghe thấy Jaejoong gọi và rồi anh nhanh chóng đặt công việc xuống và đi tới nhà tắm "Chuyện gì thế? Jaejoong ah." Yunho hỏi.

Jaejoong mở cửa,phơi bày cơ thể bán khoả thân trước mặt Yunho,nửa còn lại được che phía sau cánh cửa. Cậu nói: "Appa... Con... Con ... quên mang quần áo theo rồi. Và khăn tắm thì lại ở trong phòng con." Jaejoong trưng một bộ mặt đang khóc giả tạo.

"Yah. Nhóc con này... Sao đột ngột đổi phòng tắm vậy? Và còn quên quần áo nữa chứ. Chỉ cần chờ ở đây nghe chưa? Cha sẽ đi lấy cho con." Yunho nói rồi bước nhanh. 'Yah. Jung Yunho! Mày đang nghĩ cái thế hả? Sao mày lại có hiện tượng này lần nữa khi thấy cơ thể khoả thân của Jaejoong chứ? AHHH... Mày phải ngừng ngay lại ! Đừng bao giờ nghĩ đến nó quá nhiều chứ!' Anh nhìn xuống dưới,thấy thành viên của mình lại cương cứng lần nữa.

Kế hoạch thứ tư:

"Xem GV trước mặt Yunho."

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi tắm xong, Jaejoong đi vô phòng mình, lấy ra đĩa DVD mà Yoochun đưa cho. Cậu coi trên TV trong phòng mình trong lúc Yunho đi xuống dưới nhà nấu bữa tối cho cả hai.

Ngay khi bữa ăn đã sẵn sàng, Yunho đi lên phòng Jaejoong,gọi cậu chuẩn bị xuống ăn tối. Nhưng anh thấy phòng Jaejoong hé mở. Yunho đi đến chỗ cánh cửa và tính gọi cậu nhóc nhưng rồi anh thấy trên màn hình TV trước mặt mình đang chiếu cảnh nóng hai chàng trai đang làm tình với nhau. Và Jaejoong chăm chú coi, cậu nhóc thậm chí rên rỉ cùng những cảnh đang diễn ra trên ấy. Yunho nhanh chóng tiến về phía TV và tắt nó đi. Anh cảm thấy tức giận, "Yah. Jung Jaejoong! Tại sao con xem cái thứ này hả? Huh?"

"Con... Con... Appa... Con ... Con xin lỗi,appa. Con ... Con tò mò thôi... Con ... không có ý định xem nó... xin lỗi cha..."

"Yah. Jaejoong nah. Đừng bao giờ xem nó khi không có sự cho phép của cha,nghe chưa? Hay... con muốn thư nó trong đời thực huh?" Yunho nói trong tâm trạng nóng giận, cảm thấy thành viên của mình lại cương lên khi thấy Jaejoong đang ngồi trên sàn với tư thế kiêu gợi trong lúc phơi bày bộ ngực trần.

"Err... huh? Appa...? Con ... Con ... Con ..." Jaejoong 'cảm thấy' sợ hãi ngay khi Yunho không thể kiềm chế được nữa và bắt đầu giữ chặt vai Jaejoong rồi áp sát cậu nhóc.

"Ring... Ring...Ring..." Tiếng chuông điện thoại reo lên trước khi đôi môi cả hai chạm vào nhau.

"Yaxi! Tên chết tiệt nào đây? Yoboseyo." Yunho bực bội trả lời.

"Yah. Yunho ah. Sao vậy?" Yoochun hỏi.

"Yah. Park Yoochun! Cậu muốn gì?" Yunho vẫn tức.

"Yah. Yunho ah. Sao cậu tức giận huh? 'Có phải cậu bắt gặp Jaejoong đang xem thứ ấy trước mặt bản thân cậu rồi đúng không? Haha' Yah. Yunho ah. Về kế hoạch với công ty XX, tớ vẫn vài vấn đề với nó. It's $%&%$#$^&%^%#%$#^%^$#$@@%^%^&... Oh. Chờ chút. Đừng lo,tớ nghĩ bản thân giải quyết được rồi. Yunho ah. Tớ sẽ gặp lại cậu vào ngày mai nhé! Và... Jung Yunho cố lên! Hehe~" Sau đó, Yoochun nhanh chóng gập máy ngay khi biết Yunho thét lớn với anh sau đó nếu không tắt máy. Nhưng tại sao Yoochun lại nói "Jung Yunho cố lên!" ở câu cuối? Bởi Yunho đã kể với anh mọi chuyện vào sáng nay lúc ở công ty. Và Yoochun chuẩn bị một bài tâm lí học và nói Yunho là cậu ta thích Jaejoong như một người yêu và cũng bảo cậu ta tỏ tình với Jaejoong đi. 'Yah. Jaejoong nah. Cháu chắc chắn sớm thành công thôi.'

end chap 16

Chapter 17: The Plan (part 3) [R]

"Yah. Jaejoong nah. Cháu có muốn ăn tối cùng chú sau giờ học không? Chú biết chỗ kia có nhà hàng này rất ngon. Và đưa Junsu cùng đi nữa nhé. Chú sẽ gọi Changmin đi với chúng ta sau." Yoochun gọi cho Jaejoong trong giờ giao lao ở trường.

"Sao đột ngột thế? Cháu chưa nói với Yunho. Cha sẽ giận và lo lắng nếu cháu không về nhà trước khi cha đi làm về." Jaejoong hỏi.

"Chúng ta chỉ cần mục tiêu ấy thôi. Jaejoong ah. Nhớ là kế hoạch vẫn chưa kết thúc đâu." Yoochun cười toe toét.

"Vậy được thôi. Thế cháu sẽ đợi chú sau giờ học ở trước văn phòng trường nhé." Jaejoong nói rồi gập điện thoại lại ngay khi tiếng chuông vô tiết vang lên.

-Giờ tan học-

"Yah. Hyung. Chúng ta đang đi đâu vậy?" Junsu tò mò hỏi.

"Hmm... Chú Yoochun muốn đưa chúng ta đi ăn tối hôm nay." Jaejoong đáp.

"Oh Thật chứ? Tuyệt. Đồ ăn~ enkiangkiang. Nhưng em vẫn chưa nói với Changmin Hyung." Junsu vui vẻ nói khi nghe về đồ ăn nhưng rồi nhận ra bản thân chưa nói cho Changmin biết

"Không sao đâu. Junsu ah. Changmin Hyung cũng đến cùng chúng ta mà, anh ấy chỉ tới nhà hàng chờ thôi mà." Jaejoong trả lời.

"Oh. Được rồi. Yah. Yoochun Hyung~~~" Junsu gọi Yoochun với chất giọng cá heo của mình khi nhìn thấy Yoochun trong xe hơi.

"Hey. Các nhóc. Các cháu sẵn sàng ăn tối chưa nào?" Yoochun hỏi.

"Vâng. Vâng. Yoochun Hyung. Ở đấy thật có nhiều đồ ăn ngon đúng không?" Junsu vui vẻ hỏi.

"Đúng. Tất nhiên rồi." Yoochun đáp.

"Tuyệtttttttt vờiiiiiiii~~~ Yah. Bali wa! Bali Kaja~ Chúng ta đến nhà hàng ngay đi~ Yay!" Junsu nhảy lên nhảy xuống khi nghe câu trả lời của Yoochun.

Khi cả nhóm tới nhà hàng, Changmin đang ngồi ở bàn đợi.

"Yay. Chúng ta ăn ngay đi nào. Yoochun hyung. Em muốn ăn cái này, này và này... Oh. Và món này, đây và đây nữa." Junsu lấy thực đơn và chỉ những món mà cậu muốn ăn.

"Hyung. Tại sao Yunho hyung không có ở đây ngày hôm nay thế? Và Heechul và Hankyung đâu?" Changmin nói ngay khi không thấy sự hiện diện của Yunho.

"Well. Cậu ta vẫn đang làm việc ở công ty. Và hai con chim yêu nhau đó chỉ muốn ở trong thế giớ nhỏ bé riêng tư của họ thôi." Yoochun đáp, "Yah. Chúng ta bắt đầu ăn thôi nào. Xem wuli SuSu đã đói rồi này."

-Biệt thự họ Jung -

Lúc bảy giờ tối,khi Yunho về tới nhà. Nhưng anh phát hiện ra không thấy dấu hiệu Jaejoong ở trong nhà ngay khi căn nhà tối đen như mực. Những người giúp việc đã về căn hộ của họ bên cạnh biệt thự này. Yunho lo lắng, ngay khi anh đi lên phòng Jaejoong trong lúc nghĩ cậu nhóc chắc hẳn đã ngủ. Ngay khi mở cửa phòng, chiếc giường trống trơn. Sau đó,Yunho đi đến chỗ nhà tắm, nó cũng tối đen. Anh thật sự lo sợ Jaejoong sẽ rời bỏ mình như lúc cậu nhóc đã làm hồi còn nhỏ. Yunho lấy điện thoại ra và nhấn số của Yoochun.

"Yah. Yoochun nah. Yunho đây. Cậu có thấy Jaejoong không? Cậu nhóc vẫn chưa về nhà."

"Oh. Yunho ah. Cậu về nhà rồi à? Hmm... Xin lỗi nhé. Quên nói với cậu. Jaejoong hiện đang ở với tớ."

"Gì cơ?! Cậu đang ở đâu vậy hả?"

"Yah. Yunho ah. Đừng lo. Bọn mình hiện đang ăn tối. Tớ sẽ đưa Jaejoong về nhà sau."

"Yaxi! Park Yoochun! Chỉ cần nói cho tớ biết cậu chỗ nào ngay bây giờ!"

"Mình ở nhà hàng XXX. Yah. Yunho. Thật đấy! Mình sẽ mang Jae..."

Yunho nhanh chóng tắt máy ngay khi nghe thấy tên nhà hàng. Anh vồ lấy một cái khoác cạnh mình rồi lao ra khỏi căn biệt thự và lái về chỗ ấy.

-Tại nhà hàng-

"Chú Yoochun. Yunho nói gì vậy?" Jaejoong hỏi.

"Yunho sớm đến đây thôi. Hãy chuẩn bị." Yoochun thì thầm vô tai Jaejoong

-Sau mười phút-

Yunho tới nơi chỗ nhà hàng ấy và nhanh chóng đậu xe ở tầng hầm bãi đậu xe hơi. Sau đó,anh chạy vô trong nhà hàng tìm kiếm Yoochun.

"Omo! Jung Yunho phát điên rồi!" Yoochun nói ngay khi nhìn thấy Yunho xuất hiện trước cửa nhà hàng.

"Ý chú là sao?" Jaejoong hỏi ngay khi cũng nhìn thấy Yunho.

"Quãng đường từ nhà cháu đến đây phải mất ba mười phút lái xe. Nhưng Yunho chỉ mất mười phút thôi. Cháu có thể thấy cậu ta nóng ruột ra sao rồi đấy. Yah. Jaejoong ah. Bây giờ chú ước cháu có được mọi điều tốt nhất." Yoochun giải thích với Jaejoong.

Cuối cùng,ngay khi Yunho thấy cả đám đang ngồi tại một bàn nằm trong góc, anh nhanh chóng đi về phía đó. Yunho hiện cảm thấy rất giận dữ ngay khi không thấy mặt Jaejoong lúc anh về nhà.

"Yah. Thầy giáo đáng kính của em. Thầy đây rồi. enkiangkiang. Chúng ta ăn..." Junsu nói khi thấy Yunho đang tiến về phía họ.

"Yah. Jung Jaejoong! Đứng lên và rời khỏi đây ngay!" Yunho ngắt lời Junsu. Anh tóm lấy Jaejoong và kéo cậu nhóc ra khỏi nhà hàng,xuống dưới tầng hầm.

Yunho đẩy Jaejoong vào ghế ngồi phía sau và anh cũng chui vô trong đấy, rồi đóng sầm cửa lại.

"A.. Appa.." Jae e ngại nói, "C.. chúng ta.. đang làm.. gì ở đây vậy?"

"Jaejoong!"

"Nae?" Jae ngước lên nhìn gượng điển trai của Yunho.

Bất ngờ, Yunho chụp lấy cổ Jaejoong và kéo cậu sát lại cho tới khi đôi môi cả hai chạm vào nhau. Cậu mở to đôi mắt và không thể tin chuyện đang diễn ra. Đây là nụ hôn thực sự đầu tiên của cả hai và Jaejoong không hoàn toàn nghĩ rằng Yunho lại chủ động trứơc.

Yunho liếm quanh đôi môi ngọt ngào của Jaejoong và giữ chặt lấy gáy sau của cậu hơn nữa như thể sợ Jaejoong có thể trốn tránh anh. Cậu chìm đắm trong nụ hôn và vô thức từ từ mở miệng ra. Anh tóm lấy cơ hội,trượt lưỡi vô trong miệng Jaejoong và nếm mùi vị ngọt ngào của Jaejoong trong lúc bắt cậu đáp trả mình nồng nhiệt. Jaejoong chưa bao giờ biết Yunho quả là là một người hôn giỏi như vậy và cậu nghỉ mình đang chìm sâu trong nụ hôn nồng nàn này rồi.

Jaejoong thở gấp ngay khi cảm thấy bàn tay lần vô trong áo mình và đây cũng là lần đầu tiên cảm nhận được Yunho chạm vào là như thế nào. Anh di chuyển tay mình quanh eo thon của Jaejoong rồi bắt đầu lần lên trên.

Yunho dứt ra khỏi nụ hôn để Jaejoong thở trong lúc anh tiếp tục trượt nụ hôn xuống cổ cậu. Anh trượt dần nụ hôn xuống vai Jaejoongrồi lại quay lên trên tai cậu. Jaejoong cảm thấy toàn bộ phía bên trái mình bị tê liệt bởi nụ hôn của Yunho.

Yunho chớp thời cơ xoa đôi tay lên ngực Jaejoong đồng thời chà xát các ngón tay lên hai đầu nhũ đã cương cứng của cậu. Jaejoong không kiềm được,bật ra tiếng rên: "Uhh.."

Yunho liếm xung quanh tai Jaejoong và phà làn hơi lạnh vô tai cậu, Jaejoong: "Ahh.. Appa... chúng ta... cha..."

Ngay nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của cậu, anh cảm nhận thành viên của mình đang cương lên. Yunho nói: "Jaejoong ah. Cha không thể kiềm chế thêm nữa. Cha muốn con là của cha."

Jaejoong đỏ mặt rồi quay đi: "Nhưng..."

"Sao thế?" Yunho hỏi.

"CHúng ta không nên... Ý con là... Chúng ta đang trong xe... Chuyện gì nếu có người thấy chúng ta?" Jaejoong ngây thơ hỏi và nhìn xuống những ngón tay của mình.

Yunho khẽ nói vào tai Jae, "Đừng lo cưng của cha, con biết là xe hơi của cha có chức năng cách âm rất tốt mà."

"Eh?" Jaejoong ngây thơ ngước lên nhưng rồi Yunho thình lình đẩy cậu xuống chỗ ngồi và nằm đè lên người cậu nhóc. Jaejoong mở to mắt ngay khi cảm nhận trái tim tim mình đang đập rất nhanh, Yunho một lần bao phủ môi cậu bằng đôi môi ấm áp của mình đồng thời tay anh di chuyển xuống chỗ nhạy cảm của cậu nhóc.

Jaejoong thở hổn hển và cảm thấy sự sờ mó của Yunho bên ngoài quần mình trong lúc đang bị kích thích, cậu nhận thấy tinh dịch của bản thân đã rỉ ra ngoài quần lót. "Uhh... Ahh..."

Jaejoong cảm nhận được thành viên của mình hiện đã cương cứng và nó làm cậu đau nhức. Yunho cười đắc thắng rồi lột quần dài lẫn quần lót của Jaejoong xuống cùng một lúc. Jae thở mạnh trong lúc cảm thấy hơi lạnh tiếp xúc với cơ thể khoả thân của mình. Yunho mỉm cười trước kích thước nhỏ nhắn của Jaejoong và anh cầm nó lên. Jae rên rỉ: "Ahh.. Uhh.. Appa.."

Yunho vuốt ve lên xuống thành viên cương cứng và đỏ hồng của cậu nhóc. Jaejoong rên rỉ như không có ngày mai trong lúc chụp lấy chân Yunho. Chẳng lâu sau, cậu giải phóng trong tay Yunho...

Gương mặt Jaejoong đỏ bừng vì xấu hổ và cậu quay đi trong lúc thở hổn hển làm bộ ngực cậu lên xuống theo nhịp đều đặn. Yunho cởi áo sơ mi của Jaejoong ra và mút lên hai đầu nhũ của cậu, tạo dấu hôn ở mọi nơi, Yunho không thể kiềm chế thêm được nữq. Yunho không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra sau đó nhưng bây giờ,tất cả những điều anh biết là anh muốn Jaejoong ngay lập tức. Yunho muốn tạo vật xinh đẹp này,người đã sống cùng anh trong thời gian dài và muốn đánh dấu cơ thể đẹp đẽ đây là của riêng anh thôi.

Yunho lột quần dài và quần lót của mình ra, Jaejoong há hốc miệng trước chiều dài của anh. Yunho nắm lấy tay cậu nhóc: "Con có muốn cảm nhận nó không?"

Jaejoong cảm thấy tay mình đang run rẩy nhưng chẳng lâu sau cũng chạm vào thành viên của Yunho. Cậu nhận thấy cái ấy của bản thân lại bắt đầu cương lên. Jaejoong di chuyển giống như Yunho đã làm với mình. Anh ngã người ra sau và rên: "Ahh.. Jae.."

Jaejoong chuyển động nhanh hơn và nhanh hơn nữa nhưng Yunho đã một lúc lâu rồi mà chưa phóng tinh, cậu ngước lên xem xét và thắc mắc khi nào Yunho sẽ giải phóng. Nhưng bỗng Yunho tóm lấy eo cậu rồi quay người cậu nhóc lại. Jaejong thở gấp: "Appa... Cái...Cha đang làm gì vậy?"

Yunho nằm đè lên lưng Jaejoong và thì thầm: "Jae ah.. Cha muốn con ngay bây giờ..."

Jaejoong mở to đôi mắt ngay khi cảm thấy có thứ gì đấy đi vô trong người mình, cậu thở mạnh: "Ahh.. Appa...?"

Yunho đặt một ngoán khác vô trong cái lỗ chật hẹp của Jaejoong. Cậu nhắm mắt lại ngay khi cảm nhận thấy cơn đau rồi lại thêm một ngón nữa. Cậu siết chặt lấy ghế ngồi thật mạnh: "Ahhh.. Nó đau.. Appa..."

Yunho chuyển động các ngón tay và khẽ nói: "Đừng lo, Jae.. Appa ở đây.. Con sẽ không chịu đau lâu đâu..."

Jaejoong nhắm mắt lại và cảm nhận một kích thước to lớn đã xâm chiếm vô bên trong cậu. Jaejoong chưa bao giờ hình dung chuyện này sẽ đau nhiều như vậy. Cậu thét lớn: "AHHHH! Yunho ah! Không... Appa... đừng mà... dừng lại! AHHH! Nó đau!"

Yunho dừng lại để Jae quen với chiều dài của anh và tiếng nức nở của cậu chẳng lâu sau giảm đi. Yunho hôn lên má Jaejoong để trấn an cậu nhóc. Jaejoong cảm thấy chỗ nhạy cảm của mình đang bức rức nhưng trên hết cảm giác nó rất đặc điệt và tuyệt vời. Jaejoong rên rỉ: "Ahh... appa ah... cha có thể.. di chuyển bên trong con được không?"

Anh mỉm cười và hôn lên gáy sau của Jaejoong trong lúc chậm rãi chuyển động hông mình. Chẳng lâu sau,cậu nhóc bắt đầu rên to và Yunho tiếp tục duy trì tốc độ đó. Jaejoong tóm chặt lấy ghế ngồi còn Yunho giữ lấy eo cậu nhóc trong lúc đẩy nhanh và mạnh. Tiếng rên rỉ có thể nghe thấy nếu có người ở bên ngoài nhưng thật may là chẳng có ai.

Chiếc xe chuyển động theo nhịp điệu độc nhất vô nhị nếu người ta có thể nhìn từ bên ngoài suốt một thời gian dài,cuối cùng nó cũng dừng lại. Cả hai người trong đấy đều đổ sụp xuống ghế sau và chất lỏng trắng đục rỉ ra từ lối vào của chàng trai trẻ tuổi hơn.

"Appa..." Một giọng nói ngọt ngào có thể nghe thấy trong xe

"Jaejoong ah. Đừng gọi anh là appa nữa. Anh muốn em gọi tên anh cơ."

"Yun... Yunho..."

"Ahh... Anh thích nó khi em gọi tên anh. Jaejoong ah. Chúng ta làm lần nữa nha."

"Yah. Yunho ah. Chúng ta ... Chúng ta vẫn đang trong bãi đậu xe mà. Chúng ta ... Chúng ta ... Ahh..."

Ngay lúc Yoochun kết thúc bữa ăn tối cùng Changmin và Junsu, anh đi xuống tầng hầm bãi đậu xe để lấy xe mình. Yoochun nhìn thấy chiếc xe màu đen của Yunho vẫn còn ở đây. Yoochun pov- Ha~ thế là kế hoạch đẽ thành công. Jung Yunho này! Cậu ta không thể chỉ chờ thêm một chút nữa được sao? Nhưng cũng tốt, càng lâu càng thành công. Nhưng cả hai người đó đã ở đây bao lâu rồi nhỉ? 2 giờ chăng? Cả hai không biết mệt hả? Oh tốt thôi. Giờ không phải chuyện của mình nữa. Kế hoạch đã hoàn tất.

Chapter 18: The Valentine Present

Sáng hôm sau, lúc Yunho và Jaejoong thức dậy, cả hai đều cảm thấy ngượng ngùng bởi sau khi về nhà, Yunho khiến Jaejoong giải phóng đợt nữa. Hai người họ đều kiệt sức. Thật may hôm nay là cuối tuần.

"Err... Con... appa... Con ... Con sẽ đi tắm trước đây." Jaejoong nói,cảm thấy xấu hổ mặc dù ước muốn của cậu trở thành sự thật

"Đư... Được thôi...." Yunho cũng ngượng ngùng trả lời ngay khi nhận ra quan hệ cả hai tiến triển quá nhanh.

Jaejoong bước vô nhà tắm với dáng đi loạng choạng. Cậu nhanh chóng quay về phía vòi nước đ36 dòng nước chảy lên cơ thể nhạy cảm của mình. Jaejoong pov- Mình không thể tin được cả hai đã làm chuyện đó tối qua! Nó quá giống như trong giấc mơ của mình vậy, thậm chí việc đó cũng gây đau đớn. Nhưng... mình yêu cảm giác ấy. Mình... Omo... Mình hạnh phúc quá đi.

Sau khi tắm xong, Jaejoong đi ra khỏi phòng và nhìn thấy Yunho đã chuẩn bị buổi sáng cho cả hai. Cậu tiến về phía bàn và bắt đầu ăn bánh mì nướng cùng Yunho trong sự im lặng bao trùm căn phòng.

"Ahamm... Jaejoong ah. Cha... Chúng ta... Con có muốn công viên hôm nay trong khi thời tiết rất tốt không?" Yunho hỏi ngay khi anh muốn thay đổi không khí ảm đạm này.

"Err... Được ạ." Jaejoong đáp.

Ngay khi đến công viên, đã có nhiều cắp khác ở đó. Và hôm nay chính là ngày Lễ tình nhân, nhiều cặp đôi nắm tay nhau và thậm chí một số còn hôn nhau nữa. Jae pov- Mình ước sao cũng có thể cầm tay và hôn Yunho trước đám đông.

Ngay Yunho thấy những cặp đôi đang cầm tay nhau và ngó thấy đầu cứ cuối gầm xuống. Anh nhanh chóng nắm tay cậu làm cậu có cảm giác lâng lâng.

"Jaejoong ah. Hôm nay là sự khởi đầu cho mối quan hệ tình yêu của chúng ta. Và đừng bao giờ gọi 'appa' nữa nhé. Được không? Jaejoong ah. Anh..."

"Yun... Yunho... Em yêu anh." Jaejoong ngắt lời Yunho rồi ôm chặt lấy anh.

"Jae... Jaejoong..." Yunho ngạc nhiên nhưng bình tĩnh lại ngay và nói "Jaejoong ah. Chúng ta cùng đi chơi hết các trò nhé."

"Yerr... Vâng.... Chúng ta đi thôi!!!" Jaejoong trả lời ngay khi Yunho cầm tay,kéo cậu chạy tới khu vui chơi.

"Omo. Yunho... Anh rất giỏi những trò chơi đấy chứ." Jaejoong nói trong lúc ôm chặt lấy con gấu Teddy mà Yunho đã thắng trong trò chơi.

"Tất nhiên rồi. Jaejoong ah. tất cả đều vì cưng của anh, vậy nên đó lý do tại sao anh giỏi những cái ấy."

"......" Jaejoong đỏ mặt khi nghe Yunho nói thế.

Ngay hai người họ đi vòng quanh công viên,cả hai nhìn thấy nhiều cặp đôi đang tập trung ở một chỗ, ở đó dường như diễn ra vài hoạt động. "Honey. Anh nghe nói có một cuộc tranh tài diễn ra ở đó. Quà tặng là một cặp nhẫn rất đẹp. EM muốn nó không?" Cả hai nghe cặp bên cạnh nói.

"Jaejoong ah. Em có đến xem không?" Yunho hỏi.

"err... nhưng mà..." Jaejoong thật sự muốn đi ngay khi nghe thấy quà là một cặp nhẫn nhưng cậu cũng rất ngại ngùng đi tới đấy. Cậu sợ cả hai sẽ bị mọi người nhận ra.

"Đừng lo. Jaejoong ah. Chúng ta đi nào." Yunho kéo Jaejoong đến chỗ đông người ấy.

"Hôm nay, chúng ta sẽ có một trận tranh tài NHẢY. Các chàng trai sẽ lên sân khấu để thi đấu và chiến thắng nhằm giành cặp nhẫn cho bạn gái mình. Và người chiến thắng có thể đưa cho bạn gái mình cặp nhẫn quí giá này như một món quà ngày Lễ tình nhân. Cặp nhẫn đây được làm từ nghệ nhân chuyên nghiệp nổi tiếng của Ý... Vậy nên ngay bây giờ, hãy bước lên trên sân khấu nếu bạn muốn chiến thắng,giành cặp nhẫn cho bạn gái mình."

Ngay khi MC kết thúc lời diễn văn, nhiều chàng trai đi lên sân khấu. Jaejoong không muốn Yunho đi nhưng anh vỗ nhẹ đầu cậu và bảo "Đừng lo lắng mà." Sau đó, Yunho cũng bước lên sân khấu.

Khi đến lượt Yunho bước lên sân khấu, anh thể hiện khả năng nhảy của mình. Các cô gái dưới sân khấu hò hét vang dội trước bước nhảy nóng bỏng của Yunho và phớt lờ bạn trai của họ. Nhưng Yunho chỉ nhìn vế phía Jaejoong và gởi những dấu hiệu tình yêu tới cậu. Sau cùng, trận tranh tài cũng kết thúc; Kết quả, Yunho chiến thắng. MC đưa Yunho cặp nhẫn và nói anh có thể khắc lên đó vài chữ. Vì thế,Yunho nhờ nhân viên khắc chữ 'Yun' và 'Jae' lên đấy. Ngay khi bước xuống sân khấu, nhiều cô gái tiến tới gần Yunho để hỏi xin số điện thoại nhưng anh chỉ đi lướt qua những cô gái ấy mà đến chỗ Jaejoong. Yunho đưa Jaejoong chiếc nhẫn có chữ 'Yun' trên đó rồi anh luồn nó vô ngón tay cậu. Sau đó, anh hôn lên đôi môi hồng của cậu. Các cô gái thấy hết cảnh tượng này, họ nghĩ 'cô gái ấy' quá may mắn khi có một người bạn trai quyến rũ như vậy nhưng đâu hề biết rằng 'cô gái ấy' thật sự lại là một cậu con trai.

End chap 18

Chapter 20: Sweet Night [R]

Yunho và Jaejoong nắm tay nhau quay trở lại xe, rồi Jaejoong nhét đống đồ chơi mà Yunho giành lấy cho cậu vô hàng ghế sau. Xong xuôi, cậu dừng lại một giây, nhớ lại những việc xảy ra tối qua, nơi cậu và anh từng ân ái với nhau,hiện các món đồ chơi ấy đang yên vị trên đấy. Tất nhiên, chỗ đó đã được lau chùi sạch sẽ. Nghĩ tới chuyện ấy, nó khiến Jaejoong đỏ mặt thêm lần nữa. Mặc dù cậu cảm thấy hạnh phúc nhưng cậu vẫn rất ngượng ngùng về việc tối hôm qua.

"Jaejoong ah. em không muốn về nhà sao?" Yunho gọi Jaejoong từ phía trước đầu xe,mang Jaejoong quay về với thực tại.

"err... yerr... err... em đến ngay." Jaejoong đáp rồi lao tới ghế ngồi cạnh cạnh tay lái.

~0~

Ngay về đến nhà, Yunho kêu những người giúp việc phụ Jaejoong mang tất cả đồ chưi lên phòng cậu. Sau khi sắp xếp cẩn thận đống đồ chưi,cậu nhận ra giờ đã rất muộn. Vì vậy,Jaejoong quyết định đi tắm.

Sau khi tắm xong, cậu chỉ mặc áo choàng tắm, gần như phôi bày bộ ngực trần cùng hai đầu nhũ hồng hồng xinh xắn. Ngay khi Jaejoong bước vào nhà ăn, Yunho gần như rơi quai hàm.

"Yah. Jaejoong ah. Tại sao em lại ăn mặc như thế hả? Đi mặc cái gì đó đi, trời rất lạnh đấy." Yunho nói, anh không thể kiềm chế được bản thân ngay khi thấy cậu ăn mặc như vậy.

"Nhưng... Yunho... nó... gần đến giờ ngủ rồi." Jaejoong bĩu môi.

Ngay khi thấy cảnh ấy, Yunho không thể kiềm chế thêm đuợc nữa. Anh lôi cậu lên phòng ngủ của mình. Khóa cửa rồi đẩy Jaejoong xuống giường.

"Ahh... Yunho..." Jaejoong cảm thấy hơi đau ngay khi ngã xuống giường.

Yunho hôn lên đôi môi hồng của Jaejoong rồi lần xuống cổ, chầm chậm anh liếm lên vành tai cậu trong lúc phà làn hơi nóng hổi vô tai cậu. Với tất cả hành động đó, Jaejoong bật ra một tiếng rên "Ahh... Yunho..."

Yunho cảm thấy cơ thể bản thân phản ứng mạnh liệt trước tiếng rên của Jaejoong. Jaejoong từ từ đưa tay lên ôm lấy lưng Yunho đồng thời xoa xoa nó. Anh bắt đầu lột áo choàng tắm của cậu ra,phơi bày bộ ngực trần cùng vòng eo thon. Yunho di chuyển tay xuống ngực Jaejoong và chơi đùa với đầu nhũ bên phải trong lúc liếm lên cái còn lại.

"Ahh..." Jae rên rỉ cho dù đây không phải là lần đầu cậu làm chuyện này với anh. Yunho mỉm cuời rồi bắt đầu mút lên núm vú khiến cho Jaejoong rên to hơn "Ahh... Uhh... Ahh... Yun..."

Sau đó, Yunho chậm rãi hôn lên bụng Jae làm cậu cảm thấy nhột. "Ahh... Yunho... Đừng đùa nữa mà... Uhhh..." Jaejoong khẽ nói. Yunho mỉm cuời, hôn lên môi Jaejoong lần nữa rồi bắt đầu xoa nắn thành viên cương cứng của cậu. Jaejoong nhắm mắt lại ngay khi cảm nhận thấy cơn khoái cảm và chất dịch rỉ ra ngoài của mình.

"Ahh... Uhh... Ahh... Yun nah..." Jaejoong rên rỉ ngay khi Yunho bắt đầu vuốt ve cái ấy của cậu.

Ngay lúc Jaejoong cố giơ tay mình về phía trước để cởi quần áo Yunho, cậu quét tay ngang qua thành viên bên trong quần của anh. Jaejoong nhận thấy nó đã rất cương cứng và từ hành động vừa rồi, Yunho rên "Ahh..." Cậu đỏ mặt rồi cởi quần áo anh và bắt đầu chà sát ngực Yunho.

"Jaejoong ah. Vuốt ve nó cho anh đi" Yunho nói ngay khi nhanh chóng cởi quần ra rồi kéo tay Jaejoong để lên cái ấy của mình. Cậu làm theo và anh bắt đầu rên lớn hơn "Ahh... Jaejoong ah... Uhh..." Jaejoong đỏ mặt khi nghe they tiếng Yunho rên rỉ.

Yunho mỉm cười với bản thân ngay khi để những ngón tay mình xoa tròn quanh thành viên của Jae,anh nói: "Jaejoong ah, anh muốn nếm mùi vị của em." Sau đó,Yunho mút cái ấy của cậu,cho chiều dài vô trong cuống họng.

"Ahh... Uhh..." Jae rên trong khoái cảm. Anh di chuyển ra vào trong miệng mình nhanh hơn khiến cậu không thể phủ nhận sự khoái cảm và nắm chặt lấy đầu Yunho với đôi mắt nhắm nghiền,rên rỉ không ngừng "Oh... Ahh... Yunho ah... Ahh... Yun... Uhh... Em sắp ra... Ahh... Rút ra đi... nó... nó bẩn mà..."

"Không đâu. Không sao. Cưng à. Anh muốn nếm thành quả của em."

Yunho nói trong khi đó,vẫn mút thành viên của Jaejoong.

Chẳng lâu sau, Jaejoong phóng toàn bộ tinh dịch vô miệng Yunho. Cậu đỏ mặt ngay khi thấy anh nuốt nó. "Jaejoong ah. Em có muốn nếm mùi vị của bản thân không? Nó thật sự ngọt lắm." Yunho nói rồi hôn lên môi Jaejoong, san sẻ phần còn lại của chất dịch. Đến khi cậu gần như đứt hơi, anh dứt ra khỏi nụ hôn và nói "Jaejoong ah. Em đẹp quá đi."

"Yun...Yunho..." Jaejoong mỉm cười với Yunho.

Sau đó, Yunho đứng dậy ra khỏi giường và đi về phía ngăn kéo, lấy ra một cái lọ. Anh quay về phía Jaejoong, chầm chậm dang rộng chân cậu sang hai bên rồi đẩy một ngón tay đầu tiên vô bên trong cậu với chất bôi trơn trên ấy.

"Ahh..." Jaejoong cảm nhận có một vật thể kì quặc đẩy vô trong lối vào của mình nhưng nó thật sự không đau. Cậu biết cái lọ đó là gì qua những bộ phim mà Yoochun đua.

Khi Jaejoong đã quen dần với ngón tay đầu tiên, Yunho bắt đầu cho ngón thứ hai rồi thứ ba vào. Đến lúc cậu quen với cả ba ngón, anh rút hết ra. Jaejoong cảm thấy trống trải từ lối vào phía sau của mình, cậu bắt đầu áp sát cơ thể vô Yunho,chờ đợi sự âu yếm của anh.

"Jaejoong ah. Em đang làm gì vậy?" Yunho trêu Jaejoong, giả vờ không biết cậu muốn gì.

"Yun... Yunho... Em muốn anh... Uhh... Em muốn anh... vô trong em..." Jaejoong nói,không thể kiểm soát bản thân.

"Hehe ~ Wuli Jaejoong ah. Được rồi. Nhưng trước tiên, mút thành viên của anh đi đã" Yunho nói. Sau đó Jaejoong nhanh chóng bao bọc miệng mình quanh thành viên của Yunho, mút mạnh hơn và bôi nước miếng lên đó. Ngay khi cảm thấy sắp đạt tới đỉnh điểm, anh rút thành viên của mình ra khỏi miệng Jaejoong và hỏi: "Jaejoong ah. Em sẵn sàng chưa?" Jaejoong gật đầu ngay khi cậu thực sự muốn Yunho ở bên trong mình ngay bây giờ. Nhưng Yunho đã không cử động, anh muốn Jaejoong nói điều ấy ra. Jaejoong thấy Yunho không di chuyển nên cậu nài nỉ "Yun ... Em ... Em muốn anh ... muốn anh ở bên trong em ngay bây giờ" Yunho liền đẩy toàn bộ thành viên to lớn của mình vào cái lỗ chặt hẹp của Jaejoong.

"Ahhhhh... Yun..." Jaejoong thét to ngay khi cảm nhận thấy cơn đau nhói, chưa kể một chút hưng phấn.

"Jaejoong ah. Nó đau à?" Yunho ngừng lại hỏi. Sau một lúc, khi Jaejoong đã quen với kích thước to lớn của Yunho, cậu nói: "Yun ... Bây giờ em ổn rồi... Làm ơn tiếp tục đi... Di chuyển bên trong em... Em muốn cảm nhận anh bên trong em."

Yunho sau đó bắt đầu đẩy vô bên trong Jaejoong mạnh và nhanh hơn khiến cậu không ngừng rên rỉ "Ahh ... Uhh ... Ahh ... Yun ... Yunho ... của anh ... Uhh ... lớn quá ... Ahh ... Em thích lắm ... ahh ..." Sau đó, cậu bắt đầu nắm lấy thành viên của mình cũng vuốt ve nó nhanh và mạnh bạo. Yunho thấy thế, liền cầm thành viên của Jaejoong lên và bắt đầu vuốt ve nó cho cậu trong khi đẩy nhanh và mạnh hơn vô sâu bên trong Jaejoong.

Trong lúc đẩy sâu bên trong cái lỗ của Jaejoong, anh nhấn vô vết chàm ngọt ngào của Jaejoong, nó khiến cậu rên to hơn "Ahh ... Uhh ... Ahh ... Yunho ah ... Ahh ... Chúa ơi... Ahh ... Uhh ... Yun ... Yunho ... Ahh ... Em sắp ra... Uhh ... "

"Đừng ... Jae ... chờ anh ... chúng ta cùng giải phóng" Yunho nói trong lúc để ngón tay cmình lên trên đỉnh đầu cái ấy của cậu đang rỉ tinh dịch ra ngoài.

"Ahhh ... Yunho ah ... Em không thể giữ nó được nữa" Jaejoong hét lên ngay khi cảm thấy Yunho đang ngăn chất dịch của cậu rỉ ra ngoài. Sau đó, Yunho cảm thấy bản thân cũng sắp giải phóng nên anh bỏ ngón tay của mình để cả hai cùng đến một lượt.

"AHHHHHHHHHHHHH~~~"

Jaejoong giải phóng toàn bộ tinh dịch ra tay của Yunho trong khi anh bắn tất cả chất dịch vô bên trong của cậu. Cả hai người đều thở một cách nặng nhọc và Yunho ngã sụp xuống cơ thể của Jaejoong.

"Yunho ah. Anh nặng quá." Jaejoong nói.

"Xin lỗi. Cưng." Yunho nhanh chóng rời khỏi Jaejoong, "Jaejoong ah. Chúng ta hãy đi tắm nào. Anh cần phải lau sạch cho em. Nếu không, em sẽ bị bệnh vào ngày mai. "

"Nhưng ... em không thể đi bây giờ. Em mệt quá" Jaejoong bĩu môi.

"Aww ... đến đây nào,cưng" Yunho hôn lên môi Jaejoong sau đó mang cậu vô phòng tắm với tư thế bế cô dâu.

Sau đó một lúc, có một số tiếng rên rỉ phát ra từ trong nhà tắm.

"Ahh... Uhh... Ahh... Yunho... Ahh... Anh là một tên nói dối... Ahh... Ahh... Nhanh hơn... Ahh... Anh nói là chỉ tắm rửa cho em thôi mà... Ahh...."

"Nhưng... Cưng ah... em quá quyến rũ đi được... Anh không thể kiềm chế bản thân được nữa... Uhh..."

"Yah... Jung Yunho... Ahh... Uhh..."

Sau đó, mọi người ai cũng biết rằng hai người họ đã làm điều đó một lần nữa trong phòng tắm, ngay khi làm xong trong phòng tắm, họ tiếp tục ở trên giường. Sau đó, ... dưới sàn nhà ... sau đó ... trong nhà tắm một lần nữa ... sau đó ... trên giường ... Cho đến khi cả hai đều thực sự mệt mỏi và chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của nhau

Chapter 21:"Oppa! please!"

Sáng hôm sau, Yunho tỉnh dậy và nhìn hình dáng nhỏ bé bên cạnh mình, anh mỉm cười với chính mình. Như không muốn đánh thức Jaejoong dậy, anh đã cẩn thận mang Jaejoong vô phòng tắm để tắm rửa cho cậu. Anh không muốn Jaejoong bị bệnh do những tinh dịch vẫn còn ở bên trong.

Sau đó,Jaejoong từ từ tỉnh dậy, Yunho hỏi: "Jaejoong ah. Em có muốn ngủ thêm chút nữa không? "Jaejoong gật đầu,Yunho ôm Jaejoong đi ngủ tiếp.

Một lúc sau, Jaejoong rốt cuộc cũng thức dậy. Yunho hôn lên môi cậu và nói: "Chào buổi sáng. Honey của anh".

Jaejoong đỏ mặt,cậu cố gắng ngồi dậy nhưng cảm thấy đột ngột đau từ phía sau. Sau đó,cậu nhận ra: "Yah! Jung Yunho! Xem những gì anh đã làm này?! Ahhh! Em thậm chí không thể cử động được chút nào này! Grrr... Tại sao anh không thể kiềm chế bản thân chứ?! Làm thế nào em đi học bây giờ đây?"Jaejoong bĩu môi.

"Aww ... đừng lo honey. Anh đã bảo thư ký làm cho em một giấy xin phép không phải đi học trong ba ngày rồi. Vì vậy, em có thể ở nhà và nghỉ ngơi." Yunho hôn lên môi Jaejoong lần nữa.

"Gì cơ? Ba ngày?! Nhưng ... nhưng ... Junsu bảo em coi trận đá bóng của cậu ấy vào ngày mai. Và ... và ... tại sao em phải ở nhà những ba ngày?" Jaejoong hỏi.

Yunho mỉm cười, "Em nghĩ mình có thể đi được bây giờ? Sau đêm qua. Và anh đã nhờ Changmin nói với Junsu rằng em không thể đi học, kể cả trận đá bóng của cậu ta. "

"Yah! Anh vẫn nói như vậy! Bởi vì tất cả đều do anh cả! Nó khiến em không thể ra khỏi giường ngay bây giờ "Jaejoong trề môi hơn nữa!.

"Ahh ... Baby ah. Mi An Hae. Anh sẽ cố gắng kiềm chế bản thân hơn nữa vào lần sau mà. Nhé? Bây giờ chúng ta đi ăn thôi." Yunho nói.

"Hng! Anh tốt hơn nên như thế! Nói đến thức ăn. Chúng ta đã không ăn gì đêm qua!" Jaejoong nói.

"Cưng à. Em không nhớ sao? Chúng ta thực sự đã ăn rồi!" Yunho cười gian.

"Sao cơ? Chúng ta đã ăn gì? "Jaejoong tò mò hỏi như không nhớ được cả hai đã ăn những gì tối qua.

"Cưng à. Không phải anh đã cho em ăn đêm qua sao? Em đã làm rất tốt công việc khiến anh thoả mãn đấy thôi." Yunho vẫn đang cười gian.

"Cái gì? Anh đang nói về chuyện gì cơ?" Jaejoong đỏ mặt ngay khi đoán được Yunho đang nói tới việc gì.

"Jaejoong ah. Em quên bữa ăn tối của em tối qua rồi sao? Những thành quả của em mùi vị thật tuyệt! Đó là bữa ăn ngon nhất mà tôi từng có trong đời đấy." Yunho nói,ngó gương mặt đỏ ửng của Jaejoong.

"......" khuôn mặt Jaejoong thình lình đỏ chói như trái táo chín sau khi Yunho nói điều vừa rồi. Cậu cố gắng đá bay Yunho xuống giường nhưng hành động này làm cái mông của cậu lại đau nhói. Cậu hét lên "AHHH... Đau quá..."

"Baby ah. Em giờ chỉ nên ở giường thôi. Anh sẽ mang vài món ăn nào đó lên đây cho em." Yunho nói ngay lúc bước ra khỏi phòng.

Ba ngày trôi qua. Jaejoong đã rất chán ở nhà,nằm trên giường. Yunho luôn về nhà sau khi cậu đã đi ngủ và đi làm trước lúc cậu thức dậy. Cậu cảm thấy thực sự buồn và cô đơn khi không có Yunho, mặc dù cậu giờ đã đi học lại và có Junsu bên cạnh.

Tan học, Jaejoong không muốn về nhà, từ lúc biết Yunho sẽ không về nhà vào giờ này. Cậu đi một mình trên đường, cho đến khi thấy xe của Yoochun dừng lại ngay trước mặt mình.

"Hey. Wuli Jaejoong ah. Sao cháu vẫn còn đi trên phố thế này? Gần 8 giờ tối rồi. Không phải cháu phải về nhà ngay bây giờ và tắm rửa để chờ Yunho vui vẻ với cháu sao?" Yoochun chọc ghẹo.

"Cháu ...Cháu ... Chú Yoochun ..." Jaejoong đỏ mặt khi nghe Yoochun trêu như vậy, "Yunho sẽ không có ở nhà ngay bây giờ đâu. Cha luôn luôn về nhà trễ và đi làm rất sớm trong những ngày này. Cháu chỉ không muốn về nhà quá sớm để đối mặt với căn nhà lạnh lẽo,cô đơn. "

"Aww ... Jaejoong ah. Bước vào trong xe đi. Chú sẽ đưa cháu về nhà" Yoochun nói.

"Nhưng..."

"Đừng lo. Jaejoong ah. Vô trong đi ... Yunho sẽ sớm kết thúc công việc của mình thôi" Yoochun an ủi Jaejoong

Sau khi về tới nhà, Yoochun gọi cho Yunho "Yah. Yunho ah. Cậu làm việc xong chưa? "

"Chưa. Sao thế?" Yunho hỏi trong khi vẫn làm một số dữ liệu trên máy tính.

"Không có gì. Cục cưng của cậu muốn cậu này. Cậu nhóc nhớ cậu đấy. Yunho ah. Đừng làm việc nhiều quá. Bạn cũng cần phải suy nghĩ cho Jaejoong chứ. Jaejoong nói với tôi rằng cậu nhóc cảm thấy cô đơn khi không có cậu bên cạnh" Yoochun nói.

"... ..." Yunho gập điện thoại lại, sắp xếp một số tài liệu vào cặp táp của mình. Anh đi ra khỏi tòa nhà và lái xe về nhà.

Khi về đến nhà, Yoochun đã đi khỏi. Anh đi lên phòng Jaejoong và ôm chặt lấy cậu. "Jaejoong ah. Mi an hae. Đã để em ở nhà một mình." Sau đó,cảm thấy cái gì đó làm ướt áo mình, anh nâng khuôn mặt của Jaejoong lên và thấy cậu đang khóc. "Mi an hae. Cưng ah. Từ giờ,anh sẽ ở cạnh em mỗi ngày. Anh sẽ không rời xa em."

"Anh hứa chứ?" Jaejoong nói một cách yếu ớt.

"Anh hứa. Jaejoong ah. Saranghae." Yunho thì thầm vào tai Jaejoong. Anh ôm chặt lấy Jaejoong cho đến khi cậu chìm vào giấc ngủ, sau đó đi về phòng riêng để làm tiếp tục công việc của mình.

Từ ngày đó, Yunho bắt đầu về nhà rất sớm để ở cùng với Jaejoong. Nhưng tiếp tục làm việc sau khi Jaejoong đi ngủ. Rồi một ngày, Jaejoong cảm thấy có cái gì đó chắn giữa cậu và Yunho. Mặc dù Yunho về nhà mỗi ngày sau giờ làm việc, nhưng họ không bao giờ làm chuyện đó lần nữa. Jae POV-có phải bởi Yunho không yêu mình nữa?

Jaejoong giả vờ ngủ ngày đêm đó. Một lúc sau ngay khi Yunho rời khỏi phòng mình, cậu đi vào phòng Yunho và nói: "Yunho ah. Em không ngủ được."

"Vậy chỉ nằm xuống,nhắm mắt lại. Em sẽ sớm buồn ngủ thôi" Yunho nói không ngước lên nhìn Jaejoong.

"Nhưng ... Yunho ..." Jaejoong hơi buồn nhưng rồi "Yunho ... wahh ... Yunho ... Em muốn anh ngủ với em larr ... wahh ... Yunho ... ngủ với em đi mà! Yunho ... Yunnie ... Appa ... Yun ... "Jaejoong nói với tất cả giọng điệu dễ thương mà cậu có thể làm được.

"KHÔNG. Jaejoong ah. Ngay bây giờ anh không thể. Anh có rất nhiều việc phải làm" Yunho nói trong lúc đang cố gắng kiềm chế bản thân muốn Jaejoong ngay khi anh bị quyến rũ bởi giọng nói dễ thương của Jaejoong.

"Wahh ... Yunho ... Chỉ một lần thôi! Yunho ... Yunnie ... Yun ..., lần sau em sẽ ngoan mà ... Xin anh... Oppa ... "Jaejoong nói với một giọng điệu dễ thương.

"Cái gì? o ... oppa? "Yunho giờ thực sự không thể kiềm chế hơn được nữa. Ngay lúc anh thấy Jaejoong làm một biểu cảm đầy dễ thương. Sau đó, anh đẩy tất cả công việc của mình sang một bên và kéo Jaejoong về giường. Cuối cùng,mong muốn của Jaejoong đã trở thành sự thật. Và bây giờ cậu cũng biết một điều để dụ dỗ được Yunho, đó là ... khi cậu gọi Yunho là 'Oppa', nó sẽ kích thích Yunho...

Chapter 22: Jealousy? AGAIN?

Sau đêm đó, Yunho sẽ về nhà sớm hàng ngày và làm chuyện đó với Jaejoong ít nhất một lần vì anh biết cậu phải đi học vào ngày mai, anh cũng phải đi làm. Nhưng ngay khi Jaejoong gọi anh là 'Oppa', anh không thể kiểm soát bản thân. Một lần, Jaejoong thử hỏi Yunho một vấn đề mà cậu không biết làm thế nào để giải quyết nhưng cậu vô ý gọi Yunho là 'oppa' thay vì 'Yunho' hoặc 'appa'. Cũng ngay ngày hôm đó, Jaejoong đã mặc một bộ đồ hầu như phơi bày tất cả mọi thứ trên cơ thể cậu. Cả hai đã làm điều đó một lần nữa, việc này đã làm Jaejoong quên mình có bài kiểm tra ở trường vào ngày hôm sau.

Ngày kết quả kiểm tra được phát ra, Jaejoong có nhiều chỗ không làm được. Giáo viên bắt đầu gọi điện cho phụ huynh.

"Yoboseyo."

"Yoboseyo. Có phải phụ huynh của Jung Jaejoong không ạ?" cô giáo hỏi.

"Phải,là tôi "Yunho trả lời trong khi ngồi trong văn phòng của mình.

"Tôi gọi tới chỉ xin một cuộc họp với phụ huynh. Bởi Jaejoong đã rớt gần như tất cả các môn học của mình, giáo viên của chúng tôi thực sự lo ngại cho cậu ấy" cô giáo nói.

"Oh. Thật ư? Được rồi. Chúng ta nên gặp nhau ở đâu? "Yunho hỏi. POV- Gì kia? Jaejoong thậm chí không nói gì cho mình biết về việc học của em ấy.

"Hmm ... Tại quán cà phê DongBang lúc 6 giờ tối được không? Anh có thời gian chứ?"

"Vâng. Chắc chắn rồi" Yunho nói và anh nhìn lên đồng hồ thấy nó gần 5 giờ rưỡi rồi. Vì vậy, anh lưu các tài liệu trong máy tính lại rồi nhờ thư ký sắp xếp mọi thứ dùm anh.

------------------------------------------------------------------------------------------------

Ở tiệm cà phê

"Xin chào. Anh chắc hẳn là anh Jung. Phụ huynh em Jaejoong?".

"Xin chào. Và cô là?" Yunho lịch sự hỏi.

"Tôi là giáo viên em Jaejoong. cô Jeon. Anh có thể gọi tôi là HyeBin hay Bin cũng được." HyeBin đáp.

"Oh. Hi. cô Jeon. Hân hạnh được gặp cô. Vậy Jaejoong học trong trường như thế nào? Jaejoong gặp rắc rối gì sao?" Yunho hỏi. Anh không muốn gọi HyeBin bằng tên của cô ấy, vì anh không muốn mang rắc rối cho bản thân.

"Vâng ... Jaejoong học giỏi trong trường. Vì vậy, không phải lo lắng về em ấy. Nhưng lần này, hơi thất vọng, bởi em ấy thường đạt điểm cao trong mọi đề thi. Jaejoong đã rớt gần như tất cả các môn học của mình, và đôi khi cũng ngủ trong lớp" HyeBin nói về Jaejoong trong trường học với Yunho.

"Oh. Tôi sẽ nói chuyện với Jaejoong khi tôi về tới nhà ngày hôm nay. Cảm ơn cô Jeon." Yunho nói.

Sau đó, họ bắt đầu uống cà phê trong khi nói thêm về Jaejoong trong trường học. Nhưng họ đã không chú ý, cách không xa quán cà phê, Jaejoong nhìn thấy mọi thứ bên trong đó, cậu thấy Yunho mỉm cười với cô giáo của mình. Tất nhiên, Jaejoong không biết những gì họ đang nói tới, cậu chỉ biết họ nói chuyện và cười vui vẻ với nhau. Cậu thực sự đã ghen và đi khỏi thật nhanh, đến nỗi vô ý va phải nhiều người đi đường trên phố.

Khi Yunho về nhà, Jaejoong đã ngủ. Anh tiến về phía Jaejoong,muốn đánh thức cậu dậy nhưng Jaejoong cứ phớt lờ anh đi. Cậu cảm thấy không muốn nói chuyện với Yunho ngay bây giờ bởi cậu đã khóc. Jaejoong nghĩ Yunho yêu mình nhưng ngay khi thấy cảnh tượng trong quán cà phê, cậu cảm thấy tất cả chỉ là nói dối.

Một vài ngày sau, Jaejoong chưa nói chuyện với Yunho. Mặc dù phải đối mặt với anh ấy hàng ngày tại bàn ăn, cậu chỉ ngồi chăm chú vào phần ăn của mình, sau đó đi lên phòng mình khi đã ăn xong. Do đó, Yunho không có cơ hội để nói chuyện với Jaejoong về kết quả học tập của cậu.

Yunho không biết lý do tại sao Jaejoong không nói chuyện với anh trong những ngày qua. Anh quyết định đi lên phòng của Jaejoong. Khi mở cửa ra, anh thấy Jaejoong ngồi vào bàn học tập. Yunho POV-có phải vì cậu nhóc biết bản thân cần phải cải thiện việc học của mình nên mới không nói chuyện với mình?

Yunho sau đó bước vào phòng và cố gắng nói chuyện với Jaejoong. Nhưng chỉ nhận được một câu trả lời lạnh lùng "Xin lỗi. Con muốn dành nhiều thời gian của bản thân học một mình ngay bây giờ ". Yunho thấy Jaejoong vẫn không muốn nói chuyện với anh. Vì vậy,anh quyết định hỏi Yoochun nhờ giúp đỡ vì biết Jaejoong sẽ luôn luôn nói chuyện với Yoochun nếu cậu có khó khăn gì.

"Yoochun nah." Yunho bấm số của Yoochun . "Cậu có biết chuyện gì xảy ra với Jaejoong những ngày qua không?"

"Oh. Yunho ah. Chuyện gì đã xảy ra? Không. Mình không biết có điều gì xảy ra với Jaejoong những ngày qua? Sao vậy? "Yoochun đáp.

"Không có gì. Chỉ là ... Jaejoong không chịu nói chuyện với tớ những ngày vừa qua. Cậu có thể thỉnh thoảng nói chuyện với em ấy để hỏi xem chuyện gì đã xảy ra không? "Yunho hỏi.

"Oh được rồi. Mình sẽ làm. Đừng lo."

Yunho thở dài và nhìn Jaejoong qua cửa lần cuối cùng rồi đi khỏi đó.

Bên trong phòng, nước mắt rơi ngoài từ mắt Jaejoong. Jae POV-Yunho ah. tại sao anh không giải thích anh đã đi đâu vào ngày hôm đó? Tại sao anh không dỗ dành em? Em muốn anh ôm em. Yunho ah. saranghae.

Chap 23,24,25 là giới thiệu của tác giả

Chapter 26: Jung Yunho = Jealousy?

Sau cái đêm Jaejoong thấy Yunho gặp Hyebin, cậu không nói chuyện với Yunho nữa. Cậu cứ khóa mình trong phòng sau giờ học, sau đó tiếp tục rồi xuống gác ăn cơm tối nhưng cả hai không bao giờ nói chuyện với nhau. Yoochun đã cố gắng giúp đỡ nhưng Jaejoong thậm chí không muốn nói về nó với anh ta. Cậu chỉ thừa nhận bản thân đang nợ môn học. Và cậu tham gia một số câu lạc bộ mà chưa bao giờ quan tâm trong trường học.

Một ngày nọ, sau giờ học. Jaejoong đi tới câu lạc bộ của mình như thường lệ, cậu đã gia nhập một câu lạc bộ mà những sinh viên lớp trên có thể giúp đỡ lớp dưới bài tập về nhà của họ. Rồi ở đó,một ai đó tiến về phía cậu,nói "Hey. Jaejoong. Em lại ở đây nữa rồi."

"Nae. Sunbae nim. Em có vài câu hỏi muốn nhờ anh giúp." Jaejoong nói.

Sunbae ấy gật đầu khi họ đi đến một cái bàn và cậu ta bắt đầu giải thích các câu hỏi cho Jaejoong "Em nên làm thế này,này và như thế này để giải quyết câu hỏi ... Phải. Đúng vậy ... Đó là câu trả lời đúng."

"Cái này thì sao? Em thực sự không biết đã làm sai chỗ nào. "Jaejoong hỏi khi cả hai đã hoàn thành việc giải quyết một trong các câu hỏi.

"Đây à? Nó khá dễ dàng nếu em nghĩ theo cách này ... đầu tiên, em phải làm thế này ... sau đó thì vầy ... rồi thế này ... khi em có được kết quả ... em làm thế này và này ... để có được câu trả lời đúng." sunbae nói...

"Cảm ơn sunbae nim." Jaejoong mỉm cười ngay khi mọi vấn đề đã được giải quyết. Sau đó, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối. Jae POV-Yunho sẽ về nhà ngay bây giờ? Mình không muốn nhìn thấy anh ấy.

"Được rồi. Jaejoong ah. Giờ trời cũng đã tối. Em có muốn anh đưa em về nhà không?" sunbae nói.

"Hmm ~ Được thôi. Sunbae nim. Anh có dự tính làm gì sau đó không? "Jaejoong hỏi.

"Nơi đến. Thật sự không có. Chỉ về nhà thôi. Sao vậy?"

"Em chỉ cảm thấy không muốn về nhà vào lúc này. Sunbae nim. Anh không ngại nếu chúng ta đi dạo trên đường một lúc chứ? Và giờ em hơi đói một chút. Chúng ta đi ăn đi." Jaejoong nói.

"Hmm ... Được thôi. Đó là một ý tưởng khá hay đấy. Chúng ta đi thôi. Anh cũng hơi đói." The sunbae nói ngay khi mỉm cười. Anh đã rất vui khi Jaejoong mời một bữa ăn tối với anh bởi anh đã phải lòng Jaejoong kể từ lần đầu tiên họ gặp nhau.

"Wow. Sunbae nim. Nhìn kìa. Trông nó thật ngon. Em muốn thử nó." Jaejoong nói ngay khi họ đi dạo trên đường phố với đầy đủ các loại đồ ăn ngọt.

"Hehe. Yerr ... Chắc chắn rồi. Em nên thử cái đó. Mùi vị của nó thực sự rất ngon. "

"Wow. Nhìn kìa. Nó rất tuyệt." Jaejoong chạy khắp nơi cùng tính tò mò tràn đầy. Sunbae đi sát phía sau cậu.

"Sunbae nim ..." Jaejoong nói về điều gì đó. Nhưng cậu bị sunbae ngăn lại.

"Jaejoong ah. Em không cần phải gọi anh là 'sunbae' mọi lúc như thế, giờ chúng ta đang ở bên ngoài trường học mà. Em có thể gọi anh là 'Se7en'."

"Nhưng sunbae nim ... err ... ý em là ... Se7en hyung ... err ..." Jaejoong vẫn chưa quen.

"gọi anh là 'se7en'" Se7en nói.

"Se7en hyung..."

"Se7en"

"......"

"rồi,rồi. Anh đoán 'Se7en hyung' cũng tốt. Ít nhất em nói tên của anh thay vì gọi là 'sunbae nim'" se7en nói ngay khi bỏ cuộc việc làm Jaejoong gọi anh bằng tên của mình.

-------------------------------------------------------------------------------------------

Yunho sớm đi về nhà vì anh đã hoàn tất công việc của mình trước đó và anh cũng muốn nói chuyện với Jaejoong. Nhưng khi anh về đến nhà, không có dấu hiệu của Jaejoong, anh quyết định đi tìm Jae. Khi lái xe trên một đường phố náo nhiệt, anh thấy một bóng dáng rất quen thuộc. Ngay khi bước ra khỏi xe và đuổi theo dáng ve ấy, Yunho chắc chắn đó là Jaejoong nhưng sau đó anh đứng bất động tại chỗ ngay khi nhìn thấy Jaejoong đi với người khác và mỉm cười cùng người đó. Yunho cảm thấy tức giận, POV-grr ... Jaejoong. Làm sao em có thể làm điều đó với anh?! Em có biết anh đã lo lắng thế nào khi không nhìn thấy em không! Và em chỉ ở đây, đi dạo với một người lạ và mỉm cười với hắn! Em chưa bao giờ cười với tôi như thế kể từ ngày hôm anh đi dự một cuộc họp mặt giữa phụ huynh-giáo viên của em!

Yunho cảm thấy như muốn đi đến chỗ Jaejoong và chụp lấy cánh tay cậu ấy đưa về nhà, nhưng anh biết Jaejoong sẽ không được vui nếu anh làm điều đó ngay bây giờ. Đến lúc này Yunho vẫn không biết điều gì đã khiến Jaejoong không chịu nói chuyện với anh nữa. Nhưng rồi anh quyết định nên chờ ở nhà và để Jaejoong tự mình nói với anh. Vì vậy, anh lại bước vào trong xe và lái về nhà.

Ngay khi Yunho trở về nhà, anh ngồi trên ghế sa lông để đợi Jaejoong về. Anh đã chờ đợi rất lâu gần như chìm vào giấc ngủ. Sau đó, anh nghe thấy tiếng cửa mở ngay khi Jaejoong đi vô. Yunho hỏi "Em ở đâu đã đi? Tại sao em về nhà muôn vậy?"

"......" Jaejoong lờ Yunho đi ngay khi bước lên lầu.

"Trả lời anh! Đừng quên rằng anh còn là cha của em đấy" Yunho chặn đường Jaejoong lại ngay khi anh nói một cách đầy giận dữ.

"Đúng. Anh là bố em. Nhưng không phải anh nghĩ rằng tình yêu giữa một người cha và con trai là sai lầm sao? "Jaejoong lạnh lùng nói.

"Jung Jae Joong" Yunho thực sự tức giận nhưng anh đã cố gắng kiềm chế lại.

"Jaejoong ah. Nói cho anh biết em đã đi những đâu. Đã trễ lắm rồi. Em biết anh đã lo lắng cho em bao nhiêu không? "

"Em đã đi học nhóm với bạn. Đó là tất cả "Jaejoong nói khi đi lướt qua Yunho.

"Bạn bè nào chứ?" Yunho hỏi ngay khi quay mặt Jaejoong đối diện mình.

"Không phải việc của anh" Jaejoong đóng cửa lại ngay khi đi vô trong phòng.

"Jaejoong ah. Tại sao em không thể cho anh biết? Anh đã làm điều gì sai? Tại sao em không nói chuyện với anh nhiều hơn?" Yunho thì thầm.

Vài ngày sau, Jaejoong luôn luôn về nhà rất muộn ngay khi đi ra ngoài với Se7en mỗi ngày sau khi ôn tập. Và Yunho đang đi theo sau họ hàng ngày. Vào ngày trước kì kiểm tra, Jaejoong mời Se7en đến nhà mình để học. Ngay khi Yunho về tới nhà, anh nhìn thấy một đôi giày mà anh ta đã chưa bao giờ nhìn thấy trước đây nên anh quyết định đi xem qua phòng của Jaejoong.

Ngay khi đến trước mặt cửa phòng Jaejoong, anh nghe thấy Jaejoong đang cười vui vẻ bên trong phòng. Anh phá cửa bước vô,nhìn thấy Se7en đang đè lên người Jaejoong. Anh đi tới,tóm lấy cổ áo Se7en và đấm mạnh vô mặt cậu ta. "Cậu đang cố gắng làm gì Jaejoong của tôi thế hả?!"

"Anh là ai?" Se7en hỏi trong khi đang lúng túng và thắc mắc người đàn ông trước mặt mình từ đâu chui ra.

"Cậu không cần phải biết tôi là ai. Nhưng tôi nghĩ rằng cậu nên đi ra khỏi nhà tôi ngay bây giờ!" Yunho thét lên ngay khi ném Se7en ra khỏi ngôi biệt thự.

"Yah! Anh đang làm gì? Tại sao anh làm điều vậy với Se7en hyung? "Jaejoong hét.

"Em nghĩ anh đang làm gì huh? Cả hai thân nhau quá huh? Em thậm chí bây giờ còn gọi hắn là 'Se7en hyung'? Tại sao hắn ta lại nằm trên người em?!" Yunho hét lại.

"Em... Em..."

-flash back-

Ngay khi Jaejoong và Se7en đã mệt vì học, cả hai quyết định giải lao. Sau đó, Se7en đột nhiên ngồi thẳng dậy. "Jaejoong ah. Anh muốn nói với bạn điều này."

"Nae? Se7en Hyung. Chuyện gì thế?" Jaejoong ngây thơ hỏi.

"Anh... Anh ... Jaejoong ah. Anh ... Anh thích em." Se7en nói.

"Cái gì? Haha ... Se7en hyung. Anh chắc hẳn đang đùa phải không? hehe" Jaejoong ngẩn người một giây rồi bắt đầu cười.

"Không Anh nghiêm túc đấy. Jaejoong ah. Anh đã thích bạn trong một thời gian dài. Em sẽ đi ra ngoài với tôi chứ?" Se7en nói với một giọng điệu nghiêm túc ngay khi ông giữ lấy Jaejoong nhưng sau đó Jaejoong mất thằng bằng. Cả hai ngã lên giường,Se7en ằm đè lên người cậu. Và ngay lúc đó,Yunho phá cửa đi vào.

-flash back end-

"Không có gì giữa em và hyung Se7en cả" Jaejoong khai báo

"Jaejoong ah. Có thể cho anh biết lý do tại sao em không nói chuyện với anh những ngày qua không? "Yunho nói ngay khi ngồi xuống trên giường.

"Em ... Em ... Hãy tự hỏi bản thân anh đi! Anh là người lừa dối em trước. "

"Cái gì? Anh lừa dối em hồi nào?" Yunho hỏi thắc mắc.

"Có. Anh đã làm vậy đấy. Em đã thấy anh hẹn hò với giáo viên của em! cô Jeon!" Jaejoong cãi.

"err... ah... Jaejoong ah. Đây là một sự hiểu lầm. Anh có một cuộc họp giữa phụ huynh-giáo viên với cô Jeon. Cô bàn chuyện về em trong trường vào ngày đó." Yunho giải thích.

"Vậy tại sao anh lại cười?"

"Oh ... Đó là bởi vì ... Bọn anh đang nói về sự dễ thương của em khi ở trường."

"Anh đang nói sự thật với em đúng không?" Jaejoong hỏi một cách ngờ vực.

"Đúng thế. Tất nhiên rồi. Jaejoong ah" Yunho nói ngay khi xoa xoa cơ thể của Jaejoong.

"Gì vậy?"

"Anh muốn em. Đã lâu anh không chạm vào em kể từ lần cuối." Yunho tiếp tục công việc của bàn tay.

"Yah. Jung Yunho! Anh... mmhmm ... "Jaejoong la lên nhưng sớm bị ngăn lại bởi một nụ hôn nồng cháy.

end chap 26

Quảng cáo 1 chút

Title: Jealousy for Another

Pairing: Yunjae

Rating: NC-17

Chapters: 2

Genre: Romance

Summary: A childhood friend comes to visit Yunho and Jaejoong gets jealous. Are

his insecurities real or is it all in his mind?

Cô ta có đôi mắt màu nâu có thể nhìn thấu được tâm can. Cô ta có mái tóc màu đen bồng bềnh và đôi môi hồng chúm chím.

... ...

"Ae-cha!" Đôi mắt Yunho mở to đầy phấn khích khi anh đẩy Jaejoong qua một bên và chạy về phía nhà bếp. Jaejoong không thể làm được gì nhưng cảm thấy hơi bị tổn thương khi bản thân đẩy qua một bên vì một cô gái nào đó

... ...

Bằng cách nào đó Ae-cha hất Yunho xuống đất và giạng chân đè lên eo của anh rồi ném những cái bánh quy vào anh. Đứng trong góc, Jaejoong đã chịu quá đủ cơn đau nhói ở tim mình. "DỪNG HẾT LẠI NGAY!"

Yunho không ngừng hôn lên đôi môi Jaejoong cho đến lúc cậu hết hơi, anh hôn xuống cổ cậu, để lại trên đó những dấu hôn nho nhỏ trong khi lột bỏ đồng phục của Jaejoong ra.

"Yah. Yunho. Ahh... Đồng phục của em. Ahh... Yun..." Jaejoong rên.

"Đừng lo. Jae. Anh sẽ bảo họ lấy cho em một bộ mới." Yunho nói giữa nụ hôn.

"Nhưng... em cần đi học vào ngày mai. Uhh..."

"Không. Không sao. Em sẽ không tới trường vào ngày mai."

"Tại sao chứ?"

"Bởi vì anh muốn nhận tất cả những lần anh đã có được trong những ngày qua. Anh sẽ làm cho em không thể ra khỏi giường vào ngày mai. Vì như vậy, ngày mai em sẽ không gặp cậu trai Se7en ấy. "

"Yunho ..." Jaejoong rên. "Se7en hyung chỉ là sunbae của em trong trường học thôi. Anh ấy đã giúp em làm bài tập."

"Thế lý do tại sao cậu ta lại nằm trên người em? Nếu em cần sự giúp đỡ để làm bài tập ở nhà thì sao không hỏi nhờ anh? "

"Em ... vì em rất tức giận khi thấy anh với cô Jeon."

"Sao cũng được. Hôm nay em là của anh." Yunho cười gian trong lúc tiếp tục nụ hôn.

"Nhưng... Yun... Em sớm có bài kiểm tra rồi."

"Vậy để anh dạy em."

"Làm sao anh dạy em với tình trạnh như thế được?" Jaejoong hỏi.

"Hãy sách bài tập của em ra trước" Yunho nói ngay khi ngồi dậy.

Jaejoong lấy sách bài tập, rồi Yunho nói: "Hãy thử làm cái này trước, hãy nói cho anh các câu hỏi em không thể giải quyết ra."

"Oh được" Jaejoong trả lời. Ngay lúc cậu ngồi trên ghế, bắt đầu làm bài tập. Jae POV-Mình tự hỏi làm sao Yunho có thể dừng lại ở đó trong khi anh ấy thực sự muốn mình và để mình làm bài tập ở nhà.

Trong lúc Jaejoong mãi suy nghĩ, tay Yunho bắt đầu lần xuống dưới quần Jaejoong và mát xa bên ngoài thành viên của cậu ngay khi anh quỳ xuống bên cạnh Jae.

"Ahh... Yunho..." Jaejoong rên rỉ.

"Tập trung vào bài tập nhà của em đi" Yunho nói vừa đồng thời tiếp tục xoa bóp thành viên của Jaejoong.

"Nhưng ... Ahh ... Yunho ... Ahh ... em ... em ... không thể ... anh ... ahh ... Yun ..." Jaejoong rên rỉ ngay khi cậu cố gắng tập trung vào cuốn sách nhưng tất cả sự chú ý của cậu là thành viên đã cương cứng của mình. Sau đó, Yunho ngừng lại, Jaejoong cảm thấy trống vắng, liền rên "Yun... Yunho... đừng dừng lại... Uhh..."

"Vậy thì tập trung vào bài tập của em đi. Nếu em hoàn tất hết thì anh sẽ cho em một phần thưởng." Yunho bắt đầu chà xát thành viên của Jaejoong lần nữa.

30 phút trôi qua, Jaejoong cuối cùng cũng làm xong các câu hỏi ngay khi cố gắng một cách khó khăn để không dời tập trí mình vào bàn tay của Yunho. Cậu đã giải phóng những bốn lần ra tay anh chỉ trong 30 phút.

"Giỏi lắm,cưng. Chúng ta kiểm tra câu trả lời của em nào." Yunho cầm lấy cuốn sách bài tập. "Sau đó,em nằm sấp lên giường đi nào."

Jaejoong làm theo lời Yunho; Yunho kiểm tra công việc của Jaejoong trong lúc ấn một ngón tay vào cái lỗ chặt hẹp của cậu. "Giỏi lắm,cưng. Em đã làm tốt các bài tập ở nhà."

"Ahh ... Yun ..." Jaejoong rên ngay lúc cảm thấy ngón tay của Yunho xâm nhập vô người mình. Yunho cười, liền cho một ngón tay khác vô lối vào chặt hẹp đã được nới lỏng một chút và anh di chuyển ngón tay rút ra đẩy vô bên trong Jaejoong.

"Uhh... Yun... Uhh... nhanh nữa..." Jaejoong rên to hơn.

"Em muốn nhanh hơn?" Yunho hỏi và Jaejoong gật đầu, "nhưng, cưng à. Em trả lời sai vài câu rồi." Yunho rút tay ra,chỉ vô nhưng câu trả lời sai ấy.

Jaejoong cảm thấy như muốn khóc ngay khi cậu nhận thấy sự trống trãi phía sau lưng ngay lúc này.

"Uhh ... Yun ... Đừng làm thế ... Làm ơn cho em đi mà ... Yun ..." Jaejoong rên.

"Không. Cưng à. Em cần phải sửa các câu hỏi trước đã" Yunho đưa cho Jaejoong sách bài tập.

Jaejoong bĩu môi và bắt đầu sửa các câu trả lời. 10 phút trôi qua, cậu đưa lại cuốn sách cho Yunho để anh kiểm tra nó. "Đúng rồi. Được rồi. Cưng ah. Em thông minh lắm" Yunho mỉm cười.

"Yunho. Chúng ta có thể... Chúng ta có thể ..." Jaejoong cúi gầm mặt xuống.

"Được rồi. Đây là phần thưởng em nhận được sau khi trả lời đúng tất cả các câu" Yunho cởi quần mình ra. Thành viên to lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Jaejoong. "Liếm nó đi." Yunho ra lệnh.

"Ahh ... Uhh ... Ohh ... Tuyệt quá ... ahh ... Jae ... Em giỏi lắm... ahh ..." Yunho rên rỉ ngay khi Jaejoong cho thành viên của anh vô trong miệng cậu. Cảm thấy sắp tới cực điểm, anh rút thành viên của mình ra khỏi miệng Jaejoong và quay người về phía lối vào của cậu .

"Em đã sẵn sàng chưa, cưng?" Yunho hỏi.

"Yunho. Hãy vô trong em ngay bây giờ" Jaejoong nói ngay khi không thể chờ đợi lâu hơn.

Yunho đẩy toàn bộ chiều dài vô trong ngừơi Jaejoong.

"Ahhh... Yun... ahh... uhh... nhanh hơn... ahhh... nhanh nữa... uhh... Yun..." Jaejoong rên.

"Nói anh biết. Em sẽ không bao giờ gặp lại cậu trai Se7en nữa chứ?" Yunho nói trong lúc đẩy nhanh hơn vô trong Jaejoong.

"Ahh... Uhh... Yun... Ahh..." Jaejoong không thể nói nên lời vì khoái cảm.

"Trả lời anh. Nếu không anh sẽ dừng lại." Yunho liền ngừng lại.

"Không... Yun... Đừng mà... Ahh... đừng dừng lại... Em... Em hứa... uhh... nhanh nữa... Em hứa sẽ không gặp... ahh... nhanh hơn nữa... gặp Se7en... ahh... hyung... nữa... ahhh... Yun... Uhh... nhanh nữa đi... ahh... Em... Em sắp ra... ahh..." Jaejoong cố gắng hoàn tất câu nói.

"Ngoan lắm. Ahh... Jae... uhh... Em... ahh... chặt quá... ahhh... Anh thích nó... uhh... cưng... đợi anh..."

"AHHHHHH..."

Cả hai đổ sụp xuống giường ngay khi Yunho bắn tinh dịch của mình vô bên trong Jaejoong,đồng thời cậu cũng giải phóng lên trên ngực bản thân và anh.

Đêm trước kỳ thi lớn của Jaejoong, Yunho kiềm chế bản thân để không làm Jaejoong bị liệt. Họ chỉ ôm nhau ngủ. Lúc kết quả kỳ thi được phát ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi thấy kết quả của Jaejoong, bởi cậu đã đứng nhất trong lớp. Hyebin quyết định mở một cuộc họp phụ huynh-giáo viên một lần nữa với Yunho để hỏi làm sao kết quả của Jaejoong lại cải tiến nhanh chóng trong một thời gian ngắn như vậy.

Jaejoong và Yunho mỉm cười với nhau,nói cùng một lúc "Bí mật"

End chap 27

Chapter 28: Business Party

Yunho ngồi tại bàn trong lúc xem xét những tài liệu thư ký vừa đưa cho anh. Sau đó,điện thoại của anh reo lên.

"Yoboseyo."

"Hyung. Em đây. Changmin ah."

"Oh. Changmin ah. có gì không?"

"Hyung. Em chỉ muốn anh gặp gỡ với vài người thôi. Và em biết anh đang làm việc theo kế hoạch kinh doanh mới đây phải không? Người em muốn anh gặp là một người rất quan trọng trong kế hoạch kinh doanh đó."

"Oh. Được rồi. Đó là ai thế?"

"Ông ta là giám đốc điều hành của công ty lớn nhất ở Nhật Bản,của dòng họ Kim, họ chỉ vừa quyết định chuyển thị trường sang Hàn Quốc kể từ khi ông ta cũng là một người Hàn. Tên ông ta là Kim Joong Kook. Hơn nữa, ông ta là người em út của mẹ em. Vì vậy, đó là lý do tại sao em có thể để anh gặp gỡ với ông ta trước tiên."

"Hmm... Được. Em muốn anh gặp ông ta khi nào? Và ở đâu?"

"Ông ấy sẽ đến văn phòng của em sau chút nữa. Có gì chúng ta gặp gỡ tại văn phòng của em sau nửa giờ nữa nhé?"

"Được rồi. Anh sẽ tới đó ngay." Yunho nói ngay khi gập điện thoại lại.

-------------------------------------------------------------------------------------------

"Hi. Anh chắc hẳn là bạn của Changmin? Jung Yunho?" Kim Joong Kook cười với Yunho ngay khi ông ta thấy Yunho bước vào văn phòng.

"Vâng. Tên tôi là Jung Yunho. Ông chắc hẳn là chú của Changmin? Và cũng là giám đốc điều hành của công ty lớn nhất ở Nhật Bản." Yunho trả lời ngay khi cúi đầu chào Kim Joong Kook.

"Haha. Phải. Đúng vậy. Và hơn nữa, đừng gọi tôi là chú của Changmin. Tôi trông không già đến thế chứ? Tôi nghĩ tôi chỉ lớn tuổi hơn cậu khoảng 2 hoặc 3 năm thôi. Nó khiến tôi nghe lớn tuổi quá" Kim JoongKook mỉm cười với Yunho.

"Haha. Vâng. Vậy em có thể gọi anh là 'hyung' chứ?" Yunho hỏi.

"Không. Không công bằng!" Changmin thình lình chen vào cuộc đàm thoại. "Tại sao Yunho hyung có thể gọi chú là 'hyung' nhưng cháu phải gọi chú là 'chú' và nói những từ lịch sự với chú kia chứ?"

"Đó là bởi vì cháu là con của chị gái chú." Kim JoongKook đáp ngay khi mỉm cười với Changmin.

"Không công bằng! Không công bằng! Chú vừa mới nói gọi bằng 'chú' khiến chú trông già sao!" Changmin gào lên.

"Sao cũng được. Cháu nên thể hiện sự tôn trọng với chú, vì chú là chú của cháu! Nếu cháu còn gào với chú lần nữa, chú sẽ nói mẹ của cháu cắt tiền ăn của bạn đấy!" Kim JoongKook nói.

"Yah! Làm sao chú dám!" Changmin nói đồng thời nhảy loi choi.

"Haha. Đúng vậy. Changmin nah. Có phải em bảo anh đến đây để xem hai người cãi nhau như thế này hoặc một cái gì đó không?" Yunho hỏi.

"Err... umhmm... Chú... Yunho là đối tác làm ăn của chú trên kế hoạch kinh doanh. Cháu chỉ muốn cả hai gặp mặt nhau trước khi bắt đầu công việc" Changmin đổi giọng,giải thích lý do tại sao cậu muốn hai người họ ở đây.

"Oh. Được rồi. Thực tốt khi được gặp cậu. Yunho. Hy vọng chúng ta sẽ có một thời gian làm việc tuyệt vời cùng nhau" Kim JoongKook mỉm cười "Ngoài ra, sẽ có một bữa tiệc diễn ra tại dinh thự của anh vào tối thứ bảy này. Anh đã mời tất cả các giám đốc điều hành nổi tiếng tại Hàn Quốc đến tham dự. Anh hy vọng Yunho có thể cũng sẽ đến . Và tự nhiên mang người yêu của cậu tới bữa tiệc."

"Được thôi. JoongKook hyung. Em chắc chắn sẽ tham dự bữa tiệc của anh." Yunho nói với Kim JoongKook.

---------------------------------------------------------------------------------------------

"Yunho ah. Anh chắc là muốn mang em tới bữa tiệc công ty không?" Jaejoong hỏi ngay khi cậu chỉnh sửa cà vạt mình trước gương.

"Có. Jaejoong ah. Jae của anh. JoongKook hyung nói bọn anh có thể mang người yêu của mình theo." Yunho gật đầu

"Nhưng ... Yunho ... Em là con trai ... và ... sự chênh lệch tuổi tác giữa hai chúng ta ... Em sợ mọi người sẽ nhìn chúng ta với con mắt khác thường." Jaejoong nói nhưngay khi chầm chậm cúi đầu thấp xuống.

"Đừng lo,cưng à. Không sao đâu. Cả hai chúng ta có thể xử lý nó mà, chỉ cần giữ chặt lấy tay của anh." Yunho thì thầm vào tai Jaejoong.

"Nhưng ..." Jaejoong cúi đầu thấp hơn nữa.

"Không nhưng nhị gì cả" Yunho ngắt lời Jaejoong bằng cách hôn lên môi cậu, sau đó nắm lấy tay Jaejoong khi cả hai đi ra cửa. "Chúng ta đi nào."

----------------------------------------------------------------------------------------------

Tại bữa tiệc

"Yunho. Cậu cuối cùng cũng đã tới." Kim JoongKook mỉm cười trong lúc đi về phía Yunho.

"Xin lỗi. JoongKook hyung. Một vài chuyện níu giữ chân" Yunho xin lỗi.

"Bạn nhảy của cậu đâu?" Kim JoongKook hỏi.

"Err ... bạn nhảy của em là ..." Yunho hơi lo lắng. Mặc dù anh nói với Jaejoong không phải lo lắng về nó, anh quả thật rất sợ rằng xã hội sẽ không chấp nhận cả hai. Yunho hít vào thật sâu và sau đó Yunho kéo Jaejoong ra khỏi tầm che của tấm lưng mình để cậu gặp Kim JoongKook nhưng Jaejoong chỉ cúi gầm mặt xuống thật thấp.

"Oh. Cậu ấy là bạn nhảy của cậu? Cậu ấy trông khá giống thiên thần" Kim JoongKook mỉm cười với Jaejoong,người đang e thẹn.

"Hyung ... Anh ...?" Yunho ngạc nhiên rằng Kim JoongKook không nói bất cứ điều gì chửi rủa.

"Đừng lo lắng. Yunho ah. Tôi hiểu. Đây là sở thích của cậu. Tôi không có quyền chê trách gì về cậu" JoongKook nói.

Jaejoong cũng ngạc nhiên khi thấy câu trả lời Kim JoongKook, cậu ngẩng đầu lên nhìn ông ta.

"EunHye?!" Kim JoongKook mở to đôi mắt của mình ngay lúc thấy khuôn mặt của Jaejoong.

end chap 28

Chapter 29: Real Parents?

"JoongKook hyung. Anh đang gì thế? Ai là EunHye?" Yunho hỏi.

Nhưng JoongKook lờ đi,liền hỏi Jaejoong. "Ai là mẹ của cậu?"

"Err... JoongKook hyung. Jaejoong... Jaejoong không có mẹ..." Yunho giải thích khi Jaejoong không biết nên nói gì.

"Không thể nào. Cậu ta trông rất giống EunHye" JoongKook nói.

Khách khứa đến bữa tiệc càng ngày càng nhiều hơn , JoongKook phải dừng cuộc nói chuyện lại để đón khách. Sau đó, Yunho thấy Yoochun đi vào trong,theo sau một ông cụ lớn tuổi. Yoochun cúi đầu chào ông ta rồi đi về phía Yunho.

"Hey. Yunho." Yoochun nói.

"Yoochun. Ai kia?"

"Đó ... Đó là cha tớ. Ông ấy buộc tớ đến bữa tiệc này. Và ông nói tớ phải quay trở lại công ty của ông ấy làm người thừa kế tiếp theo của dòng họ Park. Vì vậy,tớ không nghĩ mình có thể làm việc với cậu nữa. Tớ xin lỗi ah. Yunho." Yoochun trả lời.

"Đừng lo lắng Yoochun. Chúng ta sẽ vẫn là bạn bè phải không? Hơn nữa, ai đứng bên cạnh cha của cậu vậy?" Yunho chỉ người phụ nữ đứng cạnh ông Park.

"Cô ấy là chị họ của tớ. Chúng tớ mới thấy chị ấy cách đây không lâu bởi chị ấy rời nhà đến đất nước khác lúc 17 tuổi. Chúng tớ vẫn không biết lý do tại sao chị ấy lại rời đi. Nhưng miễn là chị ấy trở lại, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hơn nữa. Tên của chị ấy là Yoon Eun Hye. Yunho ah. Cậu có hứng thú với chị họ của tớ à? Tớ nghĩ cậu không bao giờ muốn chạm vào bất kỳ cô gái nữa chứ" Yoochun trêu.

"Cái gì? Tên của cô ấy là Yoon Eun Hye?" Yunho mở to đôi mắt. Sau đó, anh thấy JoongKook đi về phía ông Park.

"Hi. Mr Park. Cảm ơn đã tới dự bữa tiệc của tôi." JoongKook mỉm cười.

"Đó là vinh dự của tôi khi dự bữa tiệc của bạn. Ông Kim. Hơn nữa, đây là cháu gái của tôi, Yoon EunHye. Chúng tôi mới gặp cô ấy cách đây không lâu, vì vậy tôi muốn mang lại cho cô bên đây" ông Park nói.

"Yoon Eun Hye? Eun Hye? "JoongKook mở to đôi mắt của mình, ngay khi ông nhìn thấy cô gái. "EunHye. Là em à? "

Cô gái ấy ngẩng đầu lên với dòng nước mắt tràn ngập trong mắt. Cô không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp lại bạn trai cũ.

"cả hai biết nhau à?" ông. Park hỏi.

"Đúng thế."

"Không phải."

Cả hai người họ nói cùng một lúc.

"Ngài Park. Tôi có thể nói chuyện với cháu gái của ngài một lúc được không?" JoongKook hỏi, ngay sau đó,ông Park đi gặp bạn bè của mình.

"EunHye ah. Tại sao em bỏ đi? Em đã đi đâu?" JoongKook hỏi ngay khi dẫn EunHye đến một góc căn biệt thự.

"Đó không phải việc của anh" EunHye nói.

"Con trai của chúng ta đâu? Tại sao em lại bỏ rơi nó?"

"Không. Chẳng có đứa bé nào giữa hai chúng ta cả." Eunhye cãi lại.

"Vậy cậu ta là ai?!" JoongKook hỏi ngay khi chỉ vế phía Jaejoong,người chỉ cách họ một vài bước.

"Tôi ... Tôi ... Tôi không biết."

"Tên cậu ấy là Jaejoong. Đúng không? Chúng ta đã đặt tên đó cho nó. Và cậu ấy trông giống em rất nhiều" JoongKook nói.

"Tôi ... tôi ... Tôi không biết phải làm gì vào lúc đó. Anh đã bỏ rơi tôi và tôi không thể đưa con về nhà. Tôi nên làm gì chứ? Cách duy nhất tôi có thể làm là từ bỏ đứa bé và nhờ người khác chăm sóc" Eunhye nói trong lúc tiếp tục khóc.

"Eunhye ah. Đùng rời xa anh nữa. Anh sẽ chăm sóc em từ bât giờ. Và cũng đưa Jaejoong về sống với chúng ta. Như vậy,chúng ta có thể chung sống với nhau như một gia đình." JoongKook (ông này quên là mình có gia đình rồi sao?) nói trong lúc kéo Eunhye vào trong vòng tay mình. Sau đó, cả hai tiến về phía Yunho.

"Jaejoong ah. Tôi có thể nói chuyện với cậu một lúc được không?" JoongKook nói khi dừng lại trước mặt Yunho và Jaejoong.

"Err ... Vâng ..." Jaejoong nói.

"Jaejoong ah. Cậu biết ai là cha mẹ của cậu không? "

"Không. Tôi chỉ nhớ Yunho đã đưa tôi về nhà từ một khu ổ chuột lúc tôi còn bé. Và có một tờ giấy trên quần áo của tôi ghi rằng tên của tôi là Jaejoong. Và đó là tất cả."

"Jaejoong ah. Cha là appa của con, và đây là umma của con. Con có muốn sống cùng chúng ta từ bây giờ không? Chúng ta có thể chung sống với nhau như một gia đình." JoongKook nói.

"Tôi...Con..." Jaejoong không biết phải nói gì vì cậu quá hạnh phúc khi cuối cùng cũng tìm thấy cha mẹ ruột của mình nhưng cậu không muốn rời xa Yunho.

"JoongKook hyung. Em ... Anh không thể mang Jaejoong ra khỏi em được" Yunho nói.

"Tại sao chứ?" JoongKook hỏi ngay khi nghĩ rằng Jaejoong nên đi về nhà với anh vì cậu ấy là con trai của anh mà.

"Bởi vì ... Jaejoong ... là người yêu của em." Yunho nói.

"Không! Không có chuyện tôi đồng ý cho con trai tôi hẹn hò với một người đàn ông" JoongKook nói.

"Nhưng... JoongKook hyung. Anh nói anh..." Yunho hỏi.

"Phải. Tôi không quan tâm nếu người đó không phải là con trai tôi. Nhưng Jaejoong là con trai tôi nên tôi không thể để nó hẹn hò với cậu được." JoongKook nói.

"Nhưng..."

"Thế thì tôi nghĩ chúng ta nên gặp nhau ở toà vậy, nếu cậu cứ khư khư như thế." JoongKook lạnh lùng nói ngay khi bước lên sân khấu.

"Tất cả mọi người. Cảm ơn các bạn đã tới bữa tiệc tối nay của tôi. Tôi có vài điều muốn công bố tại đây. Đầu tiên, tôi muốn nói rằng tập đoàn họ Kim sẽ được bắt đầu việc kinh doanh tại Hàn Quốc từ bây giờ. Và thứ hai, tôi mới tìm thấy con trai của tôi và người phụ nữ đã sinh con cho tôi. Mặc dù mọi người có thể thắc mắc khi tôi đã lập gia đình và có một con gái. Nhưng người phụ nữ này là mối tình đầu của tôi. Tôi đã rời xa cô,ấy vì gia đình tôi chuyển đến Nhật Bản và vào thời gian đó, cô ấy đã có thai. Tôi đã luôn cố gắng trở lại Hàn Quốc để tìm kiếm nhưng tôi không tìm thấy cô ấy ở bất kì nơi đâu. Bây giờ, cô ấy và con trai tôi đã được tìm thấy, tôi muốn họ chuyển về nhà với tôi. Mặc dù họ sẽ chia sẻ với ChaeYeon nhưng tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ không quan tâm" JoongKook công bố.

Sau bữa tiệc

"JoongKook. Anh..." ChaeYeon nói ngay khi thấy Kim JoongKook.

"Không được sao? Trước đây,cả hai là bạn thân mà."

"Nhưng... Eunhye. Cô ấy..."

"Wow. Anh thực sự là hyung của em? Anh trông đẹp quá" Một cô bé lên tiếng khi bước ra từ phía sau lưng ChaeYeon ngay lúc bà ấy đi đến chỗ Jaejoong. "Và ai đây, ajashi?" sau đó cô bé chỉ Yunho.

"Ji Yeon. Hãy lễ phép nào" ChaeYeon nói ngay khi kéo cô bé về phía mình.

"Hi. Ji Yeon là tên của em? Em trông rất dễ thương. Em mấy tuổi?" Yunho hỏi trong lúc cúi người xuống nhìn cô bé.

"Ajashi. Em ... 12 tuổi" Ji Yeon cho biết, sau đó cô bé quay sang Jaejoong. "Jaejoong oppa. Anh sẽ ở lại với mọi người tối nay? Chúng ta có thể ngủ chung một phòng tối nay?"

"Anh...Anh..." Jaejoong ngó Yunho ngay khi cố gắng có được một câu trả lời từ anh.

"JoongKook hyung. Tôi đồng ý với anh là chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa án. Nhưng trước khi đó Jaejoong có thể sống với tôi?" Yunho quay sang JoongKook.

"Không. Tôi đã bảo người làm chuẩn bị một phòng cho Jaejoong. Con trai tôi sẽ ở lại đây tối nay" JoongKook nói.

"Nhưng ... Con muốn đi với Yunho" Jaejoong nói trong lúc giọt nước mắt chảy dài.

"Jaejoong ah. đừng lo. Anh đưa em đến trường vào ngày thứ hai." Yunho an ủi Jaejoong.

"Không sao. Yunho. Tôi sẽ ra lệnh cho tài xế đưa Jaejoong đến trường" JoongKook cắt ngang.(ghét ông này)

"Anh sẽ nhắn tin cho em sau. Jaejoong ah. Chúc một buổi tối tốt lành" Yunho thì thầm vào tai Jaejoong ngay khi rời đi.

"Yunho ..." Jaejoong chạy ra khỏi biệt thự,ôm Yunho từ phía sau.

"Yunho. Đừng bỏ em. Yunho ... Yun ... "

"Cưng. không sao đâu. Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi" Yunho an ủi cậu.

"Nhưng ... chuyện gì nếu ... tòa án chia cách chúng ta? Điều gì nếu ... nếu em không bao giờ nhìn thấy anh một lần nữa?" Jaejoong khóc.

"Jaejoong ah. Jae của anh. Đừng lo lắng. Anh sẽ đưa em trở về nhà vào một ngày nào đó. Chỉ cần đợi anh,được không? "

"Yunho ..." Jaejoong ngẩng đầu lên ngay khi nghiêng người hôn lên môi Yunho chia sẻ cho nhau một nụ hôn nồng cháy.

End chap 29

Chapter 30: I miss you

"Cho con ra khỏi đây!" Jaejoong đánh mạnh lên cửa ngay khi hét ra bên ngoài.

"Đừng bao giờ nghĩ tới chuyện đó nếu con chỉ muốn gặp Jung Yunho. Cha sẽ không cho phép con đến với hắn" Joong Kook nói từ bên ngoài.

"Ah Joong Kook. Chỉ cần cho Jaejoong ra trước đã. Con nó không ăn bất cứ thứ gì mấy ngày qua rồi. Anh không muốn con trai mình bị bệnh phải không? " Chae Yeon nhẹ nhàng nói bên cạnh Kim Joong Kook trong lúc Eun Hye tiếp tục nức nở ở trước cửa.

"Em không thấy chuyện lần trước sao? Chúng ta cho nó ra nhưng nó chỉ chạy thẳng ra cửa và cố gắng tìm Jung Yunho? Em nghĩ rằng anh còn có thể tin nó sao?" Joong Kook nói

"Nhưng..." Chae Yeon sắp sửa nói điều gì đó ngay khi nghe thấy một cái gì đó đập mạnh từ bên trong phòng. JoongKook xông vào phòng, họ thấy Jae Joong ngất trên sàn nhà.

"Hãy nhìn những gì anh đã làm" Chae Yeon đổ lỗi cho Joong Kook. "Em thực sự quí đứa trẻ này, mặc dù nó không phải là con trai của em. Bây giờ nhìn những gì anh đã làm với nó đi. "

"Anh..."

"Tại sao anh còn đứng đây? Gọi bác sĩ mau!" Chae Yeon ngắt lời Joong Kook ngay khi quay sang nói với một trong những vệ sĩ.

Ngay sau đó, bác sĩ tới. Ông ta kiểm tra Jaejoong rồi giải thích rằng cậu ngất đi vì kiệt sức.

"Đứa trẻ tội nghiệp của tôi" Chae Yeon ngồi trên giường trong lúc nhìn khuôn mặt hốc hác của Jaejoong. Sau đó,cô an ủi Eunhye. "Eunhye ah. Đừng khóc nữa. Mình đảm bảo Jaejoong sẽ ổn mà" Sau đó, cô thở dài." Mình không biết JoongKook suy nghĩ những gì. Jaejoong là một đứa bé tốt. Mình sẽ để nó tự do nếu nó là con trai của mình. Có gì sai trái nếu Jaejoong yêu một người, không quan trọng nếu Jaejoong có tình cảm với một người có cùng giới tính, miễn là họ yêu thương nhau sâu sắc, phải không? Eunhye ah. "

"Chae Yeon. Tớ... mi an hae. Tớ và Jaejoong đã mang rắc rối tới gia đình cậu." EunHye nức nở.

"Yah. Eunhye. Cậu nói gì thế? Không có tình yêu giữa mình và JoongKook, chúng mình đã bị buộc phải cưới nhau. Anh ấy thực sự yêu thương cậu. Chỉ vì mình là người bạn tốt nhất của cậu nên anh ấy đã đồng ý kết hôn với mình để có thể tìm thấy cậu. Chính mình mới là người đã phá vỡ gia đình cậu với JoongKook. Nhưng, Eunhye ah. Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn bè nhé? Con trai của cậu cũng là con trai của mình. Đó là lời hứa của chúng ta khi chúng tôi vẫn còn trẻ, cậu nhớ không?" Chae Yeon nói.

-----------------------------------------------------------------------------

"Umma. Tại sao Jaejoong oppa chưa tỉnh lại?" Ji Yeon hỏi.

"Đừng lo Ji Yeon ah. Oppa của con sẽ sớm tỉnh lại." Chae Yeon đáp.

"Umma. Tại sao Jaejoong oppa và Yunho ajashi không đến được với nhau? Tại sao appa chia rẽ hai người họ? Cả hai trông thực sự xứng đôi với nhau mà" Ji Yeon bĩu môi,đổ lỗi cho appa mình vì đã chia cách cặp vợ chồng YunJae. "Umma. Con muốn giúp Jaejoong oppa và Yunho ajashi đến với nhau một lần nữa."

"Ji Yeon ah. Nhưng con vẫn còn bé. Và nếu appa của con phát hiện ra thì sao?" Chae Yeon hỏi.

"Umma. Mẹ sẽ giúp con phải không? Mẹ muốn Jaejoong oppa và Yunho ajashi được ở cùng nhau một lần nữa phải không? "

"Ji Yeon ah. Được rồi. Mẹ sẽ giúp con. Jaejoong cũng là con trai mẹ. Mẹ muốn nó cũng được hạnh phúc." Chae Yeon vỗ nhẹ lên đầu con gái mình

"Yay~~~ Umma. Mẹ là tốt nhất" Ji Yeon nhảy nhót quanh phòng.

"Shh~~~ Ji Yeon ah. Đừng làm ồn." Chae Yeon nói,cố ngăn Ji Yeon.

"Yun... Yunho..." Sau đó,cả đám nghe Jaejoong gọi.

"Jaejoong oppa. Jaejoong oppa." Ji Yeon nhanh chạy tới chỗ Jaejoong.

"Jaejoong ah. Con tỉnh rồi à?" cả Chae Yeon và Eunhye nói.

"Umma... Dì..." Jaejoong mở mắt ra.

"Jaejoong ah. Dì và Eunhye sẽ xuống dưới làm cho con ít súp nhé? Ji Yeon ah. Ở lại với oppa một lúc." Chae Yeon nói rồi cùng Eunhye rời đi.

"Oppa. Anh ổn chứ?" Ji Yeon cẩn thận hỏi.

"Nae." Jaejoong gật đầu.

"Oppa. Ăn đi" Ji Yeon nói ngay khi Chae Yeon ra lệnh người hầu mang một số khay thức ăn lên phòng Jaejoong.

"Không. Ji Yeon ah. Anh cảm thấy không muốn ăn bất cứ thứ gì" Jaejoong lắc đầu.

"Oppa. Chỉ cần ăn một cái gì đó. Nếu anh tiếp tục như thế này, bạn sẽ làm sao gặp đượcg Yunho ajashi? Anh ấy không muốn nhìn thấy anh như thế này phải không? "Ji Yeon nói

"Yun... Yunho..." Jaejoong lẩm nhẩm.

"Jaejoong oppa. Chỉ cần ăn đi. Vì như vậy anh mới có năng lượng để đấu tranh với appa,đúng không ? Em muốn giúp anh. Em nghĩ anh và Yunho ajashi thực sự hợp với nhau. Ngay cả umma cũng nói sẽ giúp anh. Vì vậy,đừng bị ốm nữa nhé." Ji Yeon tiếp tục.

"Được." Jaejoong nói ngay khi Ji Yeon đưa cái khay và cậu bắt đầu ăn.

"Oppa. Anh có muốn nghe kế hoạch của em giúp anh quay về với Yunho ajashi không?" Ji Yeon hỏi ngay khi thấy Jaejoong ăn xong.

"Ji Yeon. Em...?" Jaejoong ngước lên nhìn Ji Yeon một cách ngỡ ngàng.

"Đến đây. Oppa. Anh không tin em sao?" Ji Yeon bĩu môi.

"Không... Anh chỉ..." Jaejoong nói.

"Đừng lo, oppa. Em đảm bào kế hoạch có hiệu quả và appa sẽ không phát hiện ra." Ji Yeon mỉm cười với Jaejoong rồi nói về kế hoạch

Ngày hôm sau, Jaejoong đã đi đến trường như bình thường. Sau khi tan học, cậu đã đi tới lớp ôn tập với Se7en. Các chiếc xe ô tô của nhà họ Kim đã đợi ở bên ngoài chờ thiếu gia của họ đi ra từ trường. Nhưng sau đó,người tài xế nhận một cú điện thoại từ Chae Yeon nói rằng cô không có thời gian để đón Ji Yeon vì cô có việc khác phải làm. Vì vậy, tài xế rời khỏi đó,để lại hai vệ sĩ ở cổng trường.

Khi người tài xế cùng Ji Yeon, Jaejoong vẫn chưa ra. Rồi Ji Yeon đột nhiên nói, "Tại sao Jaejoong oppa vẫn chưa ra? Cháu đói rồi. Chú tài xế ajashi, cháu muốn những viên kẹo của cửa hàng mà chúng ta chỉ đi qua. Chú có thể đi mua cho cháu không? "

"Vâng. thưa cô chủ" Tài xế gật đầu trong lúc nói với hai vệ sĩ trông nom Ji Yeon, sau đó ông ta liền đi tới cửa hàng.

Sau khi tài xế xe đi rồi, Ji Yeon chuyển sang hai vệ sĩ. "Ajashi. Cháu chợt nhớ mình đã quên mua một số sách bài tập mà cô Lim yêu cầu chúng cháu phải mua. Chú có thể đưa cháu vào cửa hàng sách ngay bây giờ không? Cô Lim nói rằng cô ấy cần xem những cuốn sách ấy vào ngày mai."

"Vâng. thưa cô chủ." Một trong các vệ sĩ nói, sau đó anh quay sang vệ sĩ khác nhưng sau đó bị cắt ngang bởi Ji Yeon.

"Không. Cháu muốn cả hai đi cùng với cháu. Chú thấy đấy, sẽ có rất nhiều sách bài tập. Cháu cần một trong các chú mang giúp cháu, người còn lại phải bảo vệ cháu, phải không? Chuyện gì nếu cháu gặp một số người xấu cố gắng đưa cháu rời xa appa và umma. Appa gì sẽ làm gì? Ông ấy sẽ đuổi việc các chú phải không? "

"Err ... cô chủ ... nhưng ... Chúng ta cũng cần phải đón thiếu gia Jaejoong" Một trong các vệ sĩ nói.

"Oh ~ ~ Tôi chợt nhớ một điều. Jaejoong oppa muốn đến nhà Junsu oppa tối nay. Họ muốn thảo luận bài thuyết trình cùng nhau. Vì vậy ... đừng lo lắng larr ... Anh ấy đã nói với umma về chuyện đó rồi" Ji Yeon nói trong lúc cô bé kéo hai vệ sĩ vào xe khi thuyết phục họ đưa cô tới hiệu sách.

Khi hai xe ô tô của nhà họ Kim đều đi cả, Jaejoong và Se7en bước ra khỏi cổng trường. Sau đó, một chiếc xe khác xuất hiện trước mặt cả hai,Yoochun bước ra từ chỗ ngồi của lái xe. "Jaejoong ah. Vô đi" Yoochun nói.

"Chú Yoochun." Jaejoong ứa nước mắt.

"Jaejoong ah. Vô trong nhanh lên, đây là cơ hội duy nhất em có thể quay lại với Yunho." Se7en đẩy Jaejoong vào xe.

"Se7en hyung." Jaejoong quay về phía Se7en.

"Đừng lo lắng ah Jaejoong. Anh sẽ ủng hộ em. Mặc dù anh không thể có được tình yêu từ em, anh muốn em được hạnh phúc. Jaejoong ah. Hãy hứa với anh, em sẽ hạnh phúc nhé?" Se7en nói ngay lúc đóng cửa rồi chiếc xe rời đi. Khi lái xe của nhà họ Kim trở lại từ cửa hàng bánh kẹo tất cả,mọi người đã đi mất.

"Jaejoong ah. Yunho đã ở nhà rồi" Yoochun dừng lại trước cổng của biệt thự.

"Chú Yoochun. Cháu... cảm ơn chú rất nhiều." Jaejoong nói trong lúc nước mắt lăn dài trên má.

"Jaejoong ah. Cháu không cần cảm ơn chú. Cháu nên cảm ơn em gái cháu." Yoochun lái xe đi.

"Jaejoong ah." Yunho khẽ nói ngay khi thấy Jaejoong trước mắt mình.

"Yun... Yunho..." Jaejoong cảm thấy nước mắt ứa ra nhiều hơn ngay khi thấy người mà cậu nhớ nhung vô cùng trong những ngày qua đang đứng trước mắt mình.

"Jaejoong ah. Anh nhớ em ..." Yunho kéo Jaejoong vào lòng.

"Yunho ..." Jaejoong cảm thấy ấm áp trong vòng tay của Yunho, sau đó cậu ngước lên và hôn lên môi anh.

"Jaejoong... hmmm~~" Yunho sau đó trao quyền chủ động Jaejoong khi họ bắt đầu một nụ hôn say đắm. Chẳng lâu sau, quần áo được cởi ra khi họ di chuyển từ phòng khách vô phòng ngủ. Khi tới chỗ chiếc giường, cả hai đều hoàn toàn khoả thân.

"Jaejoong ah ... Anh nhớ em nhiều lắm" Yunho nói giữa nụ hôn.

"Yunho ah ... Em muốn anh ... Em muốn cảm nhận anh ... Em muốn cảm nhận anh ở bên trong em ... Yun ... Em nhớ anh ..." Jaejoong nói trong lúc rên rỉ.

Sau đó, Yunho tự mình chuẩn bị ngay khi đẩy thành viên của anh vô bên trong Jaejoong. "Ahh ... Yunho ..." Jaejoong rên

"Cưng. Em chật quá." Yunho cũng rên rỉ.

"Uhh... Yunho... Di chuyển nhanh lên... Ahhh"

"Cưng à... Ahhh..."

"Uhh... Ahh... Yun... Ahh... Em nhớ anh... Uhh... Em nhớ những cái vuốt ve của anh... Ahh... nhanh nữa... Uhh..."

"Cưng ... Anh cũng nhớ em... Anh nhớ mỗi khi vô sâu bên trong em..."

"Ahh... Yun... Em... Em sắp ra..."

"Đừng... Jae... Jae của anh... Đợi anh... Chúng ta cùng đến..."

"AHHHHHH~~~~" Cả hai đều đổ sụp xuống giường.

"Yunho ah... Chúng ta làm thêm lần nữa nha." Jaejoong nói.

"Gì cơ? Cưng... Em..." Yunho ngạc nhiên nói vì anh không bao giờ nghĩ rằng Jaejoong sẽ nói làm nhiều hơn nữa.

"Tại sao? Có gì sai?" Jaejoong bĩu môi hỏi.

"Không. Không có gì,cưng à. Anh rất thích ... " Yunho nói ngay khi anh đẩy vô cái lỗ chật hẹp của Jaejoong một lần nữa.

"Uhh ... Yunho ... Ahh ... nhanh hơn ... Uhh ... Ahh ...." Chẳng bao lâu sau, những âm thanh rên rỉ vang dội khắp phòng. Jaejoong có vẻ như sẽ không bao giờ có đủ vào đêm này khi cậu bảo Yunho thêm lần nữa, cho đến khi cả hai làm tới kiệt sức.

Yunho sắp sửa kéo thành viên của mình ra khỏi Jaejoong thì cậu ngăn anh lại "Không. Yunho ... Đừng lấy nó ra. "

"Nhưng cưng à ... Làm thế nào chúng ta có thể ngủ nếu anh vẫn còn ở trong em? ANh không muốn tổn thương em với tư thế này" Yunho nói.

"Vậy hãy để em ngủ trên người anh" Jaejoong nói, sau đó cậu lăn trên người Yunho.. Với hành động đó, thành viên của Yunho bắt đầu cương cứng trở lại.

"Jaejoong ah." Yunho đỏ mặt nói.

"Yunho ah. Chúng ta làm nốt lần nữa đi. Sau đó chúng ta sẽ đi ngủ." Jaejoong nói trong lúc ngồi trên người Yunho cùng với thành viên của Yunho trong người.

"Nhưng... Lần này em phải cưỡi anh đấy." Yunho nói.

"Ahh... Yun... Uhh... Oh trời ơi... Ahh... Uhh..." Jaejoong bắt đầu nâng lên hạ xuống với thành viên của Yunho di chuyển ra vào cái lỗ của cậu. Chẳng bao lâu, cả hai người họ đều đạt tới đỉnh điểm,Jaejoong ngã xuống,ngủ trên người Yunho.

Yunho ngắm nhìn gương mặt của Jaejoong lúc cậu ngủ bình yên trên người anh với cái ấy của anh ở trong cậu. Yunho POV- Jaejoong ah. Chúng ta sẽ vẫn được ở bên nhau như thế này sau ngày mai? Ngày mai chắc hẳn một ngày dài. Sau đó, Yunho chìm vào giấc ngủ trong khi vẫn ôm chặt cơ thể của Jaejoong như sợ cậu sẽ bỏ anh.

Chapter 31: "Yes. I do" [slightly R]

Sáng hôm sau

Yunho và Jaejoong thức giấc do tiếng động gõ cửa từ bên ngoài.

"Jaejoong ah. Chúng ta đi xem trận đấu của tớ ngày hôm nay đi." Junsu hét lớn từ bên ngoài,tay không ngừng gõ cửa.

Yunho cố kéo bản thân ra khỏi người Jaejoong nhưng cậu không chịu. "cưng ah. Anh phải ra mở cửa."

"Không. Yunho. Đừng rời bỏ em. Hãy em cảm nhận thấy anh ở bên trong mình. "

"Nhưng ... cưng ah. Em sẽ bị bệnh. "

"Em không quan tâm. Em không muốn rời xa anh thêm lần nữa. "

Nhưng sau đó cả hai nghe thấy âm thanh từ bên ngoài biến mất, ngay khi những tiếng bước chân đi khỏi đó.

Bên ngoài cửa

Yoochun đến kiểm tra về Yunho và Jaejoong, khi nhìn thấy Junsu đứng bên ngoài gõ cửa phòng Jaejoong. "Junsu ah. Cháu đang làm gì ở đây? "

"Cháu tới rủ Jaejoong đi xem trận đấu của cháu ngày hôm nay" Junsu trả lời.

"Oh Thật à? Hôm nay trận đấu của cháu diễn ra à?" Yoochun hỏi và Junsu gật đầu. "Junsu ah. Chú nghĩ Jaejoong hôm nay không rảnh đâu, vì cậu nhóc cần dành nhiều thời gian cho Yunho. Chú đi với cháu được không? "

"Hmm ... Được ạ. Chắc chắn rồi. Thế thì chúng ta đi thôi" Junsu nói sau đó đi khỏi đó với Yoochun.

Quay lại bên trong phòng

"Jaejoong ah. chúng ta phải dậy thôi. Chúng ta cần phải chuẩn bị để đi đến tòa án" Yunho nói,vỗ nhẹ vào người Jaejoong.

"Không. Yunho ... Anh không yêu em nữa sao?" Jaejoong bĩu môi.

"Cưng à. Tất nhiên anh yêu em rồi. "

"Vậy thì đừng rời xa em."

"Anh không rời bỏ em đâu,cưng. Nhưng chúng ta cần phải ... " Yunho nói, nhưng ngăn lại ngay khi Jaejoong hôn lên đôi môi anh.

"Jae... Hmmm"

"Yunho... Chúng ta làm thêm lần nữa đi." Jaejoong nói giữa nụ hôn.(Woa,Jae,anh khoẻ quá. Anh không đau mông à?)

"Nhưng cưng... sau đó,em không thể đi được. Anh không muốn làm đau em." Yunho thì thầm.

"Yunho... đi mà... Chỉ lần cuối nữa thôi... Làm ơn." Jaejoong nói trong lúc nước mắt lăn dài. Sau đấy,cậu cử động lên xuống nhấp nhô để thành viên của Yunho vô sâu bên trong mình.

"Ahh... baby..." Yunho rên rỉ trong khoái lạc, nhưng nhanh chóng lấy lại thế chủ động ngay lúc anh lăn người,nằm đè lên người Jaejoong.

"Uhh... Yun... Ahh... Nhanh hơn... Oh chúa ơi... Ahh... Yunho... Ahh..."

"Cưng à. Anh yêu em... Ahh..."

"Yunho... Anh sắp ra..."

"AHHHHHHH~~~"

Cả hai người họ đổ sụp xuống giường sau khi 'tập thể dục buổi sáng ". Yunho rút ra khỏi người Jaejoong ngay khi anh nói, "Jaejoong ah. Chúng ta thực sự phải đi ngay bây giờ. "

"Nhưng ... Yunho ... chúng ta có thể không đi không? Em không muốn bị chia cách với anh" Jaejoong bĩu môi.

"cưng ah. Đừng lo lắng. Không ai có thể chia cách chúng ta đâu" Yunho âu yếm Jaejoong.

"Yunho ah..."

"Nae?"

"Không có gì. Chỉ muốn gọi tên anh thôi."

"Yunho... appa."

"Nae?"

"Appa. Saranghae."

"Jaejoong ah. Nadu saranghae."

-----------------------------------------------------------------------------------------

Tại tòa án, tất cả mọi người ngồi trên ghế,trong đó vài người bọn họ bàn tán xôn xao về ba người đàn ông đẹp trai đứng trên kia.

Quan tòa sau đó yêu cầu im lặng để vụ kiện được bắt đầu. "Jaejoong là con trai huyết thống của tôi. Vì vậy, tôi muốn đưa nó trở về với gia đình" Kim JoongKook nói.

"Nhưng tôi nuôi Jaejoong lớn lên một cách đúng đắn" Yunho cãi lại.

"Anh biến Jaejoong trở thành một người đồng tính, anh gọi đó là nuôi nó lớn lên một cách đúng đắn?" JoongKook cười mỉa mai.

"Không phải Yunho biến tôi thành người đồng tính. Mà là tự tôi kia." Jaejoong phản bác.

......

Khi họ tiếp tục tranh luận tại tòa, quan toà đã quyết định để cho Jaejoong chọn mà cha mẹ cậu muốn ở cùng. Sau đó, tất nhiên Jaejoong sẽ chọn Yunho. Jaejoong nói, "Appa, Umma ... Cảm ơn cha mẹ đã sinh ra con. Mặc dù tôi thực sự không biết hai người rất tốt, nhưng con sẽ tôn trọng cha mẹ từ bây giờ. Nhưng ... Appa, umma. COn xin lỗi. Con muốn ở lại với Yunho ... Con không muốn rời bỏ anh ấy. Xin hãy tha thứ cho con ... Con hứa con sẽ là một con ngoan nếu hai người cho phép con ở lại với Yunho. "

"Jaejoong ah..." Eunhye khẽ nói.

"Không thể nào! Không bao giờ tôi cho phép con trai tôi trở thành người đống tính" JoongKook phản bác. "Tôi muốn cáo buộc Jung Yunho bắt cóc trẻ em."

"Không. Yunho không có! Tôi quyết định ở lại với Yunho, không phải anh ấy bắt cóc tôi. Và làm thế nào cha có thể nói thế ngay khi cha không bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của tôi trước đây và cha chỉ cần đột ngột đến và nói rằng cha là cha tôi. "

"Vui lòng im lặng. Bây giờ tôi muốn bồi thẩm đoàn quyết định Jung Yunho có tội hay không" Quan toà nói.

"Tôi nghĩ Jung Yunho không có tội." Ji Hye, một trong những bồi thẩm đoàn nói.

"Đồng ý. Tôi đồng tình Jung Yunho không có tội." Lily, một thẩm phán khác tiếp tục.

......

Ngay khi hầu hết bồi thẩm đoàn đồng ý rằng Jung Yunho không có tội, quan tòa tuyên án. "Bây giờ tòa án đã quyết định rằng Jung Yunho không tội. Và tòa án đã lập thỏa thuận để cho Jung Yunho và Jung Jaejoong kết hôn khi Jung Jaejoong tròn 18 tuổi. Và Jung Jaejoong sẽ được đổi thành Kim JaeJoong" Quan tòa hạ giọng rồi tiếp tục. "Và hãy nhớ ... mời tất cả chúng tôi đến đám cưới của các bạn."

Tất cả mọi người trong bồi thẩm đoàn vỗ tay hoan hô, nhảy nhót và ôm chặt lấy nhau, thậm chí cả các thẩm phán ra cũng vỗ tay hoan hô. "Yay! YunJae được quyền kết hôn! Tôi không thể chờ đến khi họ tới lúc ấy được!"

Kim JoongKook bây giờ đang bị sốc, anh ta không biết tại sao tất cả mọi chuyện lại xảy ra đột ngột như vậy. Ji Yeon biết tất cả mọi người tại tòa án này đều là fan YunJae.

----------------------------------------------------------------------------------------------

2 năm sau

Jaejoong giờ đã 18 tuổi. Jaejoong ngồi trong một căn phòng với những người khác giúp cậu mặc bộ lễ phục dành cho đám cưới màu trắng của mình và trang điểm cho cậu.

"Omo. Mình không thể tin được. Bây giờ mình sẽ kết hôn với Yunho" Jae POV.

Ngay sau đó, Yunho đi vào, mỉm cười với Jaejoong "Jaejoong ah. Hôm nay,em trông đẹp quá" Sau đó, anh hôn lên má Jaejoong.

"Yunho ah. Em cảm thấy bồn chồn quá à" Jaejoong nói ngay lúc nhìn vào Yunho.

"Đừng lo lắng,cưng à. Em sẽ ổn thôi." Yunho mỉm cười,hôn lên môi Jaejoong và nói, "Bây giờ anh truyền cho bạn sức mạnh, do đó, đừng lo lắng nữa nhé."

"Jaejoong ah. Con đã sẵn sàng chưa?" Chae Yeon mở cửa bước vào phòng. "Oh. Yunho ah. Con cũng đang ở đây à."

"Hmm ... Vâng. Con nghĩ như vậy. Dì Chae Yeon. Con chỉ là hơi lo lắng. "

"Đừng lo lắng. Cưng à. Con sẽ thấy ổn thôi" Chae Yeon mỉm cười với Jaejoong.

"Con không thể tin appa thực sự đồng ý chuyện này." Jaejoong nói.

"Nếu ông ấy không đồng ý, ông ấy sẽ gặp rắc rối."

"Tại sao?"

"Ông ấy bây giờ thực sự sợ hãi umma của bạn, khi Eunhye luôn nói sẽ cô ấy muốn rời bỏ ông ấy. Và Ông ấy cũng thật sự sợ hãi Ji Yeon" Chae Yeon cười.

"Yah. Chae Yeon. Tại sao em lại nói xấu sau lưng anh thế?" JoongKook đi vô khi nghe thấy cuộc đàm thoại.

"Hmm ... Em không nói điều gì xấu về anh. Em đang nói sự thật" Chae Yeon phản bác.

"Được rồi. Được rồi. Và em đã bỏ lỡ vài điều. Anh cũng thật sự sợ em" JoongKook cười.

"Appa. Cảm ơn cha" Jaejoong nói.

"Jaejoong ah. Con là con trai của cha sau tất cả mọi thứ. Cha không muốn nhìn thấy con trai mình không được hạnh phúc" JoongKook nói. Ngay khi ông vỗ nhẹ vào vai của Jaejoong. "Cha nghĩ rằng Yunho là một người thực sự tốt và cha tin rằng cậu ta cũng sẽ chăm sóc con rất tốt. Cha tin tưởng cậu ta. Phải không,Yunho? "

"JoongKook hyung. Em ... Em sẽ ... Em sẽ sẽ chăm sóc tốt Jaejoong" Yunho trả lời.

Sau đó, cánh cửa mở ra,Yoochun và Junsu đi vào "Xin chúc mừng. Anh họ đáng quí và người bạn tốt nhất của tôi, Jaejoong ah " Junsu nói.

"Junsu" Jaejoong lên tiếng. Sau đó, cậu thấy Junsu nắm tay Yoochun,liền hỏi. "Junsu ... Cậu ... và Yoochun ...?"

"Phải. Chúng tôi hiện đang hẹn hò với nhau" Yoochun trả lời.

"Gì kia?!"

Trong nhà thờ, dàn nhạc đám cưới bắt đầu chơi và cánh cửa phía trước mở ra,Jaejoong tiến gần về phía Yunho,người đang đứng trước bệ thờ. Sau đó, linh mục bắt đầu lên tiếng. "Jung Yunho. Anh có chấp nhận Kim Jaejoong làm vợ hợp pháp của anh từ lúc này, dù tốt hoặc xấu, giàu hay nghèo, trong ốm đau hay khoẻ mạnh, yêu thương và trân trọng cho đến khi cái chết đến với hai người không? "

Yunho nhìn Jaejoong,mỉm cười và nói: "Con chấp nhận."

"Kim Jaejoong. Anh có chấp nhận Jung Yunho làm người chồng hợp pháp của anh từ lúc này, dù tốt hoặc xấu, giàu hay nghèo, trong ốm đau hay khoẻ mạnh, yêu thương và trân trọng cho đến khi cái chết đến với hai người không? "

"Con chấp nhận." Jaejoong nhanh chóng nói và quay sang nhìn lại Yunho.

"Tôi bây giờ tuyên bố cả hai là vợ chồng. Jung Yunho, bây giờ anh có thể hôn cô dâu của mình" Vị linh mục nói.

Ngay lúc Jaejoong và Yunho trao nhẫn cưới và trao cho nhau nụ hôn nồng nàn, Jaejoong ném bó hoa vào đám đông. Mọi người đều cố gắng bắt bó hoa, sau đó có người bắt được nó,liền đi về phía người yêu và quỳ xuống, nói. "Junsu. Lấy anh nhé? "

Junsu mỉm cười,nhận lấy bó hoa và nói. "Em chấp nhận. "

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro