DCLM 663

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 663: Chuyện đó là chuyện gì?

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch giả: Sở Phong

Biên dịch: dendaycung

Biên tập: Phong Lưu Bang

Nguồn: www.tangthuvien.com

Bị gọi một cách cộc lốc, phía sau cũng không kèm theo từ nào thể hiện sự kính trọng như "Lão tiên sinh", nhưng Trứu lão đầu không để ý chút nào, hoặc là nói không biểu hiện ở trên mặt:

- Đúng, tiểu huynh đệ, cậu tìm ta có chuyện gì à?

- Thật ra thì cũng không có việc gì, chẳng qua là cảm giác được Trứu gia sắp tới có thể sẽ không được yên ổn, Trứu tiên sinh tuổi tác cũng đã cao, hãy chiếu cố tốt cho thân thể của chính mình.

Hướng Nhật dĩ nhiên sẽ không có lòng tốt như vậy, chẳng qua là muốn ám chỉ cho Trứu lão đầu biết, đừng để đến lúc trong nhà xảy ra chuyện cũng không biết đã đắc tội với người nào.

Trứu Chính Long cho dù có khôn khéo như thế nào cũng không thể đoán được ý nghĩa những lời này của Hướng Nhật, mặc dù nghe được trong giọng nói có mang theo một chút cười trên nỗi đau khổ của người khác, nhưng y căn bản là không nhận ra người trẻ tuổi này, hơn nữa ý tứ trong lời nói của đối phương cũng không giống như có ác ý, dường như là có thiện ý muốn nhắc nhở Trứu gia của mình sắp tới đây có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó?

- Cảm ơn tiểu huynh đệ đã quan tâm.

Nhìn trên mặt mũi của Sở A, Trứu lão đầu rất khách khí nói lời cám ơn.

Sở A cũng tương tự không nghĩ ra tại sao Hướng Nhật lại nói những lời này, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, mà là dẫn theo Trứu lão đầu đi vào trong đại sảnh.

Hai nhân vật truyền kỳ đi khỏi, Phương Đường bản thân là quản lý chính là người phụ trách cao nhất ở đây, lại có Sở A dặn dò, tự nhiên đối với Hướng Nhật không dám chậm trễ, nhận lấy công việc tiếp đãi của mỹ nữ má lúm đồng tiền, dường như là có chút cúi đầu mà nói chuyện với Hướng Nhật:

- Thật xin lỗi, còn chưa có thỉnh giáo quý tính của tiên sinh.

- Họ Hướng.

Hướng Nhật nhàn nhạt trả lời, mấy người này thay đổi như vậy, hắn dĩ nhiên biết được tất cả là bởi vì ảnh hưởng của Sở A.

- Có tư liệu loại biệt thự ở khu trung tâm hay không?

- Có, tôi sẽ đi lấy ngay cho ngài, Hướng tiên sinh xin chờ một chút.

Mỹ nữ má lúm đồng tiền đứng một bên liền giành trước lời nói, có cuộc nói chuyện giữa Hướng Nhật cùng với Sở A vừa rồi, nàng bây giờ đã quên hết lúc nãy đã nói muốn mua biệt thự ở khu trung tâm chính là khu nhà cấp cao thì cần phải có người tiến cử, nhìn cũng không thèm nhìn một cái Sở nhị thiếu gia ở bên cạnh, vội vội vàng vàng đi lấy tài liệu.

Phương Đường cũng không trách nhân viên đoạt công việc của mình, đi theo bên cạnh Hướng Nhật cùng hắn tán gẫu, thay đổi phương pháp muốn thăm dò thân phận của Hướng Nhật. Mặt khác, mấy nữ nhân viên khác cũng thông minh chạy đi pha trà, còn lại tất cả đều vây quanh bên người Hướng Nhật, hoàn toàn đem nhân vật chính mới vừa rồi là Sở nhị thiếu gia gạt sang một bên.

Sở nhị thiếu gia tức giận, đây vốn phải là đãi ngộ chỉ hắn mới có, không nghĩ tới chỉ chớp mắt đã thay đổi nhân vật chính. Hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Hướng Nhật nhìn hết ở trong mắt cũng không nói thêm cái gì, không nghĩ tới vừa mới đi đến cửa ra, Sở nhị thiếu gia liền nhanh chóng bước quay trở lại, đứng ở trước mặt Hướng Nhật vừa lại khôi phục cái tư thế cao ngạo quần lụa áo là:

- Đừng tưởng rằng quen biết nhị thúc của ta thì có cái gì hơn người, ngươi chỉ là ngoại nhân, nhưng ta là cháu ruột của ông ấy!

- Ta có nói qua cái gì không đúng sao?

Hướng Nhật lạnh lùng nói, vốn là nhìn mặt mũi của bố vợ tương lai nên hắn còn không có ý định cùng với cái tên có thể là anh họ của Sở Sở này đi so đo, không nghĩ tới tên này còn muốn chủ động đi trêu chọc mình, điều này khiến cho Hướng Nhật rất không thoải mái:

- Sở nhị thiếu gia phải không? Ngươi có phải hay không cháu ruột của Sở A cũng không có liên quan với ta, chẳng qua nếu như ngươi có ý định ở trước mặt ta huênh hoang như lời mà nói, như vậy hậu quả sẽ chỉ có một...

"Bốp" một cái tát mạnh trực tiếp in lên mặt của Sở nhị thiếu gia, khiến cho hắn lảo đảo ngã lăn ra sàn nhà.

Nhất thời những người bên cạnh bị một cái tát này khiến cho như nằm mộng, mấy cô gái phụ trách bán nhà sợ hãi nhìn về phía Hướng Nhật, không tự chủ mà lui một bước về phía sau. Phương quản lí có chút lúng tùng cùng không được tự nhiên, nhưng không có ý định muốn đứng ra khuyên can. Từ mới vừa rồi nghe cuộc nói chuyện của Sở A, hắn rõ ràng cảm nhận được thanh niên ở trước mặt trông có vẻ bình thường này so sánh với vị Sở nhị thiếu gia quần lụa áo là được Sở A coi trọng hơn rất nhiều.

Sở nhị thiếu gia vốn ở trong lòng còn bực bội, hiện tại ở trước mặt nhiều người như vậy lại bị mất mặt lớn như vậy, lúc này đúng là quá xấu hổ. Nhìn Hướng Nhật mà trong ánh mắt bắn ra vô số tia oán độc cừu hận:

- Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Rồi chật vật mà chạy ra khỏi cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro