DCLM 709-716

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu đề: Re: Đỉnh Cấp Lưu Manh (C_704)   Sat Nov 19, 2011 11:30 am

 

Chương 709 Liêu cục trưởng

Dịch: gonewithme 

Biên: Ẩn

Nguồn: hoanguyettaodan.net

Tống Thu Hằng cùng Hà Tú Tú nhìn mấy tên bảo an vây quanh, thân thể chầm chậm xích sát lại gần Hướng Nhật.

Hướng Nhật đối với tên tiểu Chung ngu ngốc có hạng dùng trò hù dọa người ta thế này không có chút hảo cảm nào, ánh mắt liếc xéo hắn nói:

”Bon bây tốt nhất là nên biến đi cho khuất mắt tao. Tao không có thời gian, tao chỉ cần biết cô gái kia ở đâu? Còn tiếp tục dây dưa tao, có tin tao đem chỗ này đập nát bét không?”

Tống Thu Hằng trước đây đã thấy qua trạng thái cuồng bạo này của Hướng Nhật nên cũng không thấy kỳ quái. Nhưng Hà Tú Tú bên cạnh khẩn trương muốn chết, nàng đối với cái này đồng học cũng thật sự bó tay, không lẽ tên này ngay cả năng lực giao tiếp cũng đến nỗi tệ thế à? Hiện tại đối phương nhiều người thế, vạn nhất chọc tức bọn chúng cùng xông lên…lúc đó muốn khóc cũng không kịp rồi.

“Ái chà chà, vẫn còn hung dữ ghê ta.” Tiểu Chung vẻ mặt châm chọc độc ác nhìn Hướng Nhật, bên hắn nhiều người như thế thì ăn chắc phần thắng rồi nên chơi trò vèo vờn chuột tí thôi, chủ yếu là bên kia còn hai vị mỹ nữ, hắn vì thể hiện phong độ thân sĩ nên vẫn chưa ra lệnh bọn chúng xông lên đem Hướng Nhật bắt lại.

“Ngươi hù ta à, ta thách đó, ngon thì phá thử coi. Tiểu Chung, đi báo cảnh sát nhanh lên”. Vạn tiểu thư một bên khí thế hùng hồn nói, vừa rồi mới bị Hướng Nhật nắm lấy cổ áo nhấc lên, cảm giác thật mất mặt, bây giờ chiếm thế thượng phong thì làm sao không làm tên gia hỏa Hướng Nhật này xấu mặt được.

“Vạn tỷ, việc nhỏ nhặt này cũng phải kêu cảnh sát sao?” đắc ý liếc mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú, Tiểu Chung ra vẻ bất cần nói

”Việc nhỏ như con thỏ thế này chúng ta có thể xử lý đẹp, ngon nhào dzô.”

Mấy tên bảo an hộ pháp cũng được thế bức tới bao vây chặt bọn hướng nhật như hổ rình mồi

“Không nên làm bị thương hai vị mỹ nữ, đem tên kia ném ra ngoài là được rồi”. Tiểu Chung chỉ Hướng Nhật nói

Mấy tên bảo vệ xông lên tính cho Hướng Nhật một phát sau gáy, thấy thế Hà Tú Tú kêu lên một tiếng sợ hãi, bên cạnh mỹ nữ lão sư cũng có chút biến sắc, cũng không phải là bị dọa sợ mà là thấy đối phương ra tay quá đột ngột quá đi.

Sát khí thoáng hiện trong ánh mắt Hướng Nhật, không có động tác gì chỉ lạnh mắt nhìn mấy tên bảo an xông tới bắt hắn. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng hắn sợ quá nên đứng im re.

Vạn tỷ là người khoái chí nhất, nàng muốn nhìn xem tên gia hỏa này phải hối hận đến mức nào vì những hành động trước đó của hắn, có lòng tốt khuyên hắn đi còn không chịu đi, bây giờ đánh nhau rồi, hối hận còn kịp sao? Chẳng những chính mình còn không thoát, bên cạnh hai nữ nhân càng không bảo vệ được.

Mắt thấy mọi việc đều đúng theo sự tưởng tượng của nàng mà phát triển, nhưng rất nhanh nàng cũng phát hiện ra tưởng tượng khác với thực tế cỡ nào.

Một tên bảo an tốc độ nhanh nhất đã tiếp cận được với Hướng Nhật nhưng chưa đầy một giây sau, hắn như bị tàu lửa siêu tốc tông trúng vậy, cả người bay ra ngoài so với lúc lao vào còn nhanh hơn, chỉ trong chớp nhoáng, cả thân thể đã đập mạnh vào vách tường

“Bình” một tiếng, cả phòng tựa hồ chấn động, tên bảo an xui xẻo yên lặng nằm đó không có triệu chứng sẽ đứng dậy. Ngay cả rên lên một tiếng cũng không được, hình như là bất tỉnh rồi

Cảnh này trong khoảnh khắc hù mấy tên muốn đánh về phía Hướng Nhật, chẳng qua bọn chúng chưa kịp phản ứng gì thì Hướng Nhật đã như hổ nhập bầy dê, tam quyền lưỡng cước (nd:thành ngữ TQ ý nói hạ gục nhẹ nhàng nhanh chóng) đã đem mấy tên bảo an đánh gục. Bởi vì Hướng Nhật dùng lực nhỏ nên bọn bảo an chỉ ngất xỉu đi thôi. Bằng không với thực lực biến thái của hắn hiện tại, muốn giết mấy tên bảo an này còn dễ hơn ăn cháo.

Chỉ là như thế nhưng bọn người Vạn tỷ tiểu Chung đã xanh mặt, nghĩ sao một tên thanh niên thấp bé nhẹ cân không có gì đặc biệt là lại đem mấy tên bảo an người như hộ pháp đánh cho xơ xác, mà hắn ra tay có vẻ nhẹ nhàng vô cùng

Tiểu chung là người xanh mặt đầu tiên, mấy tên bảo an đó đều là do lão bản chiêu mộ từ những quân nhân đã lui quân ngũ, chỉ cần nói đến quân nhân cũng biết thực lực bọn bảo an này cỡ nào. Nhưng như những gì bọn họ vừa biểu hiện thì dường như đến một người bình thường còn không bằng, hắn cũng không ngu ngốc đến mức cho rằng bọn bảo an chưa được ăn cơm nên không có sức đánh, nguyên nhân chính chỉ có một cái chính là đối phương quá mạnh mẻ, tên đến gây sự này tuyệt đối là một cục đá bự chảng, chả trách ban đầu đối phương ngông cuồng

Vạn tỷ là người thứ hai biến sắc, ngoài kinh ngoạc còn mang vẻ không thể tin được, theo bản năng vội bước lùi ra sau hai bước.

Người thay đổi sắc mặt thứ ba là Hà Tú Tú, thấy mấy tên bảo an xông lên nàng cứ tưởng bạn học trung học này bị tẩn tơi bời rồi, trong lòng thầm hối hận đã lôi hắn vào chuyện này, nhưng thực tế lại hoàn toàn khác biệt, không thể tin thân thể gầy yếu như hắn mà lại có lực lượng mạnh như vậy. Chỉ trong khoảnh khắc đã đánh ngã mấy tên bảo an còn cao hơn hắn một cái đầu, chuyện này mà nói ra chắc chắn không ai tin được, nhớ hồi xưa học trung học hắn chuyên bị người ta bắt nạt nhưng không hề thấy hắn trả đũa, hiện tại nghĩ lại phải nói là không thể đánh trả, nếu muốn đánh lại chỉ cần tùy tiện thụi cho một nhát như đập mấy tên bảo an vừa rồi thì chắc chắn có người chết, phải rõ ràng là học sinh trung học thì không thể có thân thể mạnh mẽ như mấy tên bảo an này được.

“Giao người ra, việc này coi như xong” Hướng Nhật lạnh lùng bức tới tiểu Chung cùng với hai lên bảo an vẻ mặt biến sắc còn sót lại phía sau hắn. Hướng Nhật thật sự không muốn sinh sự, tuy xem tên tiểu Chung còn nữ nhân kia rất ngứa mắt, nhưng hắn còn chưa tới mức phải cùng với bọn vô danh tiểu tốt này so đo.

Tiểu Chung cực lực bảo trì vẻ bình tĩnh, nhưng trong cách nói chuyện đã bán đứng nội tâm khẩn trương của hắn:”Ngươi bây giờ rời đi, chúng ta có thể xem như chuyện gì cũng chưa xảy ra, để ta gọi tới người này, cho dù ngươi có lợi hại cỡ nào cũng không ăn được đâu, chẳng lẽ ngươi đấu lại cơ quan quốc gia sao?” Lời nói ẩn dấu vẻ uy hiếp, ngoài ra còn thể hiện một chút cái này tư nhân hội sở bối cảnh

“Cơ quan quốc gia?” Hướng Nhật lạnh lùng cười, xem ra tư nhân hội sở này đúng là không đơn giản

“Nếu ngươi không nghe lời khuyên rời đi của chúng ta, chúng ta chỉ có thể báo cảnh sát” Tiểu Chung cũng không nghĩ lời hắn nói có thể dọa được đối phương, xem ra chỉ có thể mượn sự trợ giúp của cơ quan quốc gia, dù sao cũng có lão bản ở đây, cho dù thực sự xảy ra chuyện gì cũng không phải vấn đề lớn

Hướng Nhật cười lạnh một tiếng, báo cảnh? Hắn cũng muốn xem tư nhân hội sở này là ai bao bọc, chọc tức hắn, hắn đem cái tên bao bọc nơi này cùng nhau xử lý luôn.

Thấy Hướng Nhật không một chút biểu hiện gì, Tiểu Chung sắc mặt âm trầm, cắn chặt răng, rốt cục xuất ra di động bấm số gọi, có lẽ còn sợ Hướng Nhật không nghe được nên còn đặc ý mở loa ngoài

“Uy, chuyện gì?” đầu dây bên kia vang lên tiếng người tựa hồ cố ý làm trầm xuống, nghe lên có chút âm trầm, nhưng Hướng Nhật nghe lại có chút quen quen

“Liêu cục, là ta, Kim Long hội sở Tiểu Chung, chỗ chúng ta có người tới gây sự, ngươi có thể mang người đến xem…”

Nghe được Liêu cục hai chữ, Hướng Nhật rốt cục cũng biết đối phương là ai, trong lòng vừa động, tiến lên chụp lấy điện thoại của Tiểu Chung đang nghe.

“Ây, làm gì vậy, trả lại cho ta?” Tiểu Chung nghĩ là Hướng Nhật sợ hắn báo cảnh sát nên mới cướp điện thoại của hắn vội vàng kêu lên

“Cút!” Hướng Nhật trực tiếp cho hắng một đạp, vì nương tay nên hắn cũng chưa đến mức ngất xỉu, tiếp theo cầm lấy điện thoại đưa lên nghe:”Uy. Liêu cục trưởng sao? Là ta!”

“Anh là?” đối phương tựa hồ giật mình một chút, như thế nào lại đổi người nghe điện thoại rồi, hơn nữa thanh âm hình như nghe qua rồi thì phải

“Ta họ Hướng, hôm nay chúng ta mới gặp qua” Hướng Nhật tin chắc là đối phương lập tức có thể đoán được hắn là ai

Chương 710:Xéo ngay!.

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: Trảm Phong

Convert:demon_hieu

Nguồn: 4vn

Quả nhiên âm thanh trong điện thoại liền trở lại bình thường mà thậm chí còn kèm thêm chút nịnh nọt:

“Ồ, là Hướng tiên sinh, sao ngài lại rảnh rỗi đến CLB Kim Long…”

Bỗng nhiên nghĩ tới cái tên “Tiểu Chung” lúc trước gọi,Liêu cục trưởng liền khựng lại, không biết nói sao.

“Liêu cục trưởng, không ngờ rằng ở khu vực ông quản lí lại có một nơi giống như CLB Kim Long, có phải là ông nên đưa người tới điều tra thêm không nhỉ ?”

Hướng Nhật cũng không nói rõ CLB Kim Long là nơi như thế nào, bởi những việc như thế này chỉ nói qua là người ta sẽ hiểu được.

“Hướng tiên sinh, việc này…”

Liêu cục trưởng chỉ biết thầm kêu khổ, CLB là nơi nào sao mà hắn không biết chứ? Nhưng quan trọng là ông chủ sau lưng không phải ai cũng có thể đắc tội.

“Trong 5 phút nữa, bất cứ biện pháp gì cũng phải đến đây cho tôi, muộn một giây ông tự gánh hậu quả !”

Hướng Nhật lạnh lùng ra lệnh, chưa đợi Liêu cục trưởng nói gì đã cúp máy.

Mà Vạn tỷ cùng Tiểu Chung ở bên đang cuống lên, tưởng là có thể ỷ vào thế ông chủ, gọi điện cho cục trưởng cảnh cục thành phố là có thể dễ dàng giải quyết, nghe Hướng Nhật nói chuyện với Liêu cục trưởng xong, hai người chỉ biết nhìn nhau với ánh mắt hãi hùng.

Chẳng những đối phương có thể đánh mà còn có bối cảnh cực kì mạnh, có thể nói với Liêu cục trưởng bằng giọng như vậy, dù là ông chủ cũng không chắc đã làm được.

Hà Tú Tú cũng thầm tặc lưỡi, nhìn Hướng Nhật với vẻ mặt không thể tin nổi. Nghe cuộc đối thoại vừa rồi, người kia có thể là cục trưởng cảnh cục thành phố, ở Bắc Hải thì đây cũng là đại nhân vật, bình thường muốn gặp cực kì khó, vậy mà ở trước mặt người bạn học cấp hai này chẳng dám mở mồm, Hà Tú Tú càng lúc càng cảm thấy người bạn cấp hai này mang đến cho mình cảm giác thâm sâu khó dò.

“Giờ thì dẫn cô bé vừa tới ra đây, nếu như nàng xảy ra chuyện gì ta chắc chắn các ngươi đừng mong sống tử tế”

Hướng Nhật cũng không mong chờ ở Liêu cục trưởng, nếu chờ hắn đem người tới sợ rằng đã hư hết bột hết đường rồi.

Vạn tỷ nơm nớp lo sợ nhìn Hướng Nhật, kéo kéo Tiểu Chung cũng đang run rẩy ở bên cạnh nói:

“Tiểu Chung, em mang vị tiên sinh này đến tìm Lam tiểu thư”

Lúc này nàng đã hiểu ra,có lẽ đối phương đến tìm mỹ nữ Lam Tuyền MM kia( muội muội), cũng chỉ là dẫn người lên lầu bốn, hơn nữa khách trên lầu bốn còn là công tử thường vụ Phó thị trưởng. Giờ đành cầu mong tên công tử phó thị trưởng kia không phải là con quỷ háo sắc, nếu lỡ mà thịt mất cực phẩm Lam Tuyền MM rồi, với thân phận công tử thường vụ Phó thị trưởng sẽ không bị sao, nhưng đám thấp cổ bé họng như nàng thì dù ông chủ ra tay cũng không cứu nổi.

Tiểu Chung không dám có chút do dự nào, lập tức mang ba người Hướng Nhật lên lầu bốn. Chẳng qua trong lòng mang ác ý, công tử phó thụ trưởng trên lầu bốn cũng không phải dễ trêu, dù tên nhóc này bối cảnh mạnh mẽ, nhưng hai hổ đã đánh nhau tất sẽ có con bị thương, đến lúc đó dù là ai gặp chuyện hắn cũng sẽ vui như hội, tốt nhất là bọn chúng cứ chết bớt đi cho rảnh nợ.

Trong căn phòng trên lầu bốn, Lam Tuyền tim đập thình thịch ngồi trên ghế salon, một gã trẻ tuổi ngồi đối diện với nàng trên một chiếc ghế salon cách đó chừng nửa thước. Tuy rằng may mắn vì hắn không phải loại đàn ông vừa già vừa xấu, nhưng trong lòng Lam Tuyền vẫn cực kì khó chịu, vừa nghĩ tới mình phải hiến thân cho hắn mà lại muốn bỏ chạy ra khỏi nơi này.

“Lam tiểu thư làm nghề gì ?”

Bùi Tuấn Sinh nghiêm người ngắm người đẹp bên cạnh, trong ánh mắt hiện lên vẻ hài lòng nhưng nhiều hơn là sự háo sắc của một người đàn ông khi thấy gái đẹp, tuy rằng hôm nay mất đi cơ hội thân mật cùng La Lỵ siêu cấp đáng yêu “thân mật”, nhưng giờ lại có một mỹ nữ trong sáng được coi là tuyệt chúng này để bù lại. Không ngờ lại có được “mặt hàng” tốt như thế, lúc đầu nghe người ta nói còn chẳng dám tin. Sớm biết thế này cần gì phải đến quán rượu tìm chứ, cứ đến luôn đây thì cũng không gặp phải sát tinh kia.

“Tôi còn là học sinh” Lam Tuyền cúi đầu khẽ đáp.

“Ồ? Em học trường nào ?”

Nghe đối phương nói vẫn là học sinh,trên mặt Bùi Tuấn Sinh càng hiện lên vẻ hưng phấn giống như vừa được “sướng” xong.

“Học viện sân khấu điện ảnh Bắc Hải” tuy rằng cảm thấy nhục nhã nhưng vì chữa bệnh cho cha, Lam Tuyền bất chấp tất cả.

“Là sinh viên Bắc Ảnh ?”

Bùi Tuấn Sinh sửng sốt, rồi lại không nhịn được đắc ý nói:

“Thật trùng hợp, ha ha, hiệu trưởng trường đó lại là bạn học của ông già anh đấy”

Lam Tuyền vẫn không nói gì, nàng không rảnh nghe hắn khoác loác. Hiện giờ nội tâm nàng như mớ bòng bong, vừa muốn đẩy cửa chạy ra, nhưng rồi lại nghĩ đến cha mình còn đang ở trong bệnh viện chờ phẫu thuật, hai tâm trạng mâu thuẫn đang dày vò khiến nàng sắp điên rồi.

Bùi Tuấn Sinh hoàn toàn không cảm thấy gì khác lạ, vẫn tiếp tục tự sướng:

“Lam tiểu thư,sở thích của em là gì? Ý anh là bình thường em hay đi đâu chơi? Hôm nay là lần đầu tiên đến đây sao? Lam tiêu thư…”

Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Câu hỏi của Bùi Tuấn Sinh tự nhiên bị gián đoạn làm sắc mặt hắn trầm xuống, lúc trước khi nhân viên phục vụ rời đi hắn đã nói, dù trời sập xuống cũng đừng làm phiền hắn, không ngờ vừa nói một lúc đã có người gõ cửa. Trừ nhân viên làm việc ở CLB Kim Long ra,hắn cũng không nghĩ tới ai khác gõ cửa.

“Vào đi !” trong lòng buồn bực, tuy nói mời vào nhưng trong giọng nói mang theo sự giận dữ.

“Bùi công tử…” 

Tiểu Chung run rẩy đi vào, mặt mày nhăn nhó như chó nhà có tang. Mấy tên tôm tép như hắn hiển nhiên rất giỏi đoán ý người khác, vừa rồi nghe giọng nói của công tử phó thị trưởng thì biết mình đã chọc giận hắn. Nhưng bất đắc dĩ vì còn sát thần ở sau lưng, hắn nào dám không đi vào.

“Có việc gì ?”

Mặt Bùi Tuấn Sinh sầm xuống, hắn nhớ tên này là nhân viên phục vụ hắn đã cảnh cáo lúc trước, không ngờ lời mình mà dám bỏ ngoài tai, nhất định phải cho thằng nhãi này nếm mùi lợi hại.

“Bùi công tử,có người muốn tìm vị tiểu thư này” 

Tiểu Chung nhăn nhó chỉ vào Lam Tuyền đang ngồi trên ghế, mặt tái mét liếc qua hắn một cái rồi lại cúi đầu.

“Gì ?” Bùi Tuấn Sinh nhíu mày, tuy rằng đây là lần đầu tiên đến CLB Kim Long, nhưng nơi giống như vậy hắn cũng đi không ít, lập tức đoán ra nguyên nhân Tiểu Chung tới, có lẽ Lam tiểu thư là người ông chủ coi trọng, cố ý tới đây để giành mất “ thứ mình yêu thích”, trong lòng tức điên lên, mình đường đường là công tử thường vụ Phó thị trưởng, còn phải nhìn sắc mặt kẻ khác để làm việc sao? Còn có người dám giành gái với mình sao?

“Nói với kẻ kia, tối nay Lam tiểu thư phải ở chỗ ta !”

Bùi Tuấn Sinh đứng lên, nhìn Tiểu Chung với ánh mắt khinh bỉ.

Tiểu Chung khổ không biết nói sao:

“Việc này…”

“Xéo ngay!” Đột nhiên Bùi Tuấn Sinh lớn tiếng quát,vốn là hôm nay hắn đã nén giận rồi, giờ lại bị một tên vô danh tiểu tốt tranh cãi với mình, lửa giận trong lòng đã không kiềm chế nổi, không thèm để ý phong độ thân sĩ trước mặt người đẹp nữa, vẻ mặt hung tợn như dã thú.

Chương 711:Việc này thật phiền toái!

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: Trảm Phong

Convert:demon_hieu

Nguồn: 4vn

Công tử phó thị trưởng tức giận thì khí thế cũng thực dọa người, Tiểu Chung chỉ là một gã quản lí nhỏ bé nên sợ hãi lùi lại mấy bước, nếu không phải có người ở sau đỡ hắn thì có lẽ đã vấp phải cánh cửa ngã lăn quay rồi.

Hướng Nhật bước tới chắn trước mặt Tiểu Chung, vừa nãy nghe âm thanh người ở trong phòng thì đã biết đối phương là ai, không ngờ lại là người quen, hơn nữa còn là kẻ mới bị mình dạy dỗ không lâu.

“Khí thế Bùi công tử cũng thật kinh người !”

Hướng Nhật đi tới, ánh mắt hiện lên vẻ giễu cợt nhìn xem có phải mình và tên Bùi Tuấn Sinh này là oan gia không, thằng nhóc này nhiều lần gặp phải mình, cũng coi như hắn xui xẻo nhỉ?

Bùi Tuấn Sinh nhìn thấy Hướng Nhật thì mặt biến sắc, chỉ trong một ngày mà gặp sát tinh này mấy lần, mà mỗi lần gặp đều không phải tốt lành:

“Ngươi,ngươi tới đây làm gì ?”

“Sao nào? Ngươi tới ta không thể tới sao ?”

Hướng Nhật liếc mắt nhìn hắn đầy thâm ý, nhìn thấy Lam Tuyền ở trong phòng, quần áo đối phương vẫn chỉnh tề thì cơn tức cũng dịu đi.

Lam Tuyền thấy Hướng Nhật đi vào mặt cũng tái mét. Vào lúc này,trong hoàn cảnh này, người con trai nàng không muốn gặp nhất lại đột nhiên xuất hiện, không thể không nói lúc hắn đột nhiên xuất hiện trong lòng nàng đã có ý định tự tử, hoàn toàn không còn chút khát vọng sống nào nữa.

“Không thể nào! Có thể đến, có thể đến…”

Bùi Tuấn Sinh nhìn hắn như chuột thấy mèo, không chỉ nhớ tới cha hắn từng nói kẻ này dường như có chút bối cảnh, nếu xảy ra xung đột mà nhịn được thì phải nhịn. Hơn nữa hắn cũng ám ảnh,nhớ tới cú đánh của Hướng Nhật ở trong sở cảnh sát kia, trong lòng hắn vẫn còn run run:

“Vậy là tốt” Hướng Nhật cười lạnh, coi như đối phương thức thời, vậy thì hắn cũng đỡ phải hoạt động...Né qua một bên,nhường đường cho mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú đi vào.

“Tiểu Tuyền !” Hà Tú Tú vừa bước vào liền lao về phía Lam Tuyền vẫn đang ngây dại ngồi trên ghế salon.

“Tú Tú” sắc mặt Lam Tuyền vẫn tái nhợt nhìn Hà Tú Tú, rõ ràng là đang hoảng sợ nhào vào lòng bạn thân.

“Sao mi ngốc thế chứ? Ta đã nói với mi là mượn được tiền rồi, mi còn ngốc như vậy, có phải muốn chọc ta tức chết không ?”

Hà Tú Tú tức giận muốn đánh, nhưng thấy dáng vẻ đáng thương của cô bạn cũng không làm nổi cuối cùng chỉ có thể mắng:

“May là ta cùng Hoa Hoa đến kịp, nếu không…Ta xem mi tính sao!”

Hà Tú Tú nói đến đây liếc tức giận liếc Bùi Tuấn Sinh đang lúng túng ở bên cạnh, hiển nhiên là hận kẻ xém nữa đã… bạn thân của mình.

Cuối cùng Bùi Tuấn Sinh đã hiểu vì sao tên sát thần này có mặt ở đây, thì ra là do Lam MM này, trong lòng không còn chút ý nghĩ gái gú nữa, gái đẹp trên đời này không phải chỉ có mình nàng. Chỉ là trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng lập tức tiếc nuối sẽ chuyển thành tức giận mà đổ lên đầu CLB Kim Long, nếu không phải bọn chúng giới thiệu MM phiền toái như vậy, sao mình gặp phải xui xẻo thế chứ? Cũng may là trước đó mình sắc tâm chưa nổi lên, nếu có chuyện xảy ra thật có lẽ lúc này mình đã nằm trong bệnh viện cũng không chừng…Chỉ nghĩ thôi mà cũng thấy rợn tóc gáy.

Vẻ mặt Bùi Tuấn Sinh trầm xuống nhìn Tiểu Chung đứng cạnh cửa, giọng nói oán độc đến mức đứa trẻ lên ba cũng nghe ra:

“Ngươi tên gì, ta sẽ tìm ông chủ các ngươi tính sổ!”

Trước đó thấy công tử Phó thị trưởng cung kinh với Hướng Nhật, hơn nữa còn có vẻ sợ sệt Tiểu Chung đã cảm thấy không ổn, lúc này bị Bùi công tử đem ra làm chỗ xả giận thì mặt xám ngoét, mồ hôi hột đẫm lưng, thủ đoạn của ông chủ hắn hiểu rõ, nếu thực sự công tử Phó thị trưởng mà làm vậy sợ rằng cũng không đơn giản là bản thân mất chức đâu.

“Bùi công tử, ngài đại nhân đại lượng tha cho tôi đi, tôi không dám nữa…”

Mong tránh được kiếp nạn,Tiểu Chung không còn để ý gì đến tự trọng nữa,,đầu gối mềm nhũn ra quỳ rạp trước mặt Bùi Tuấn Sinh, cầu xin mà nước mắt nước mũi tèm lem.

“Muốn ồn ào thì cút ra ngoài,đừng làm phiền ở đây”

Hướng Nhật cũng không chút đồng tình với tên nhân viên này, họa là do hắn tự rước lấy, nếu là mình sợ rằng hắn đã bị sút ra ngoài rồi.

Bùi Tuấn Sinh lập tức hiểu Hướng Nhật ra lệnh đuổi khách, không dám chậm trễ đá vào vai Tiểu Chung nói:

“Còn không lăn ra ngoài!”

Sau đó vội vàng đi ra ngoài cùng hai tên bảo vệ đang đỡ Tiểu Chung.

Bên trong phòng liền trở nên yên tĩnh, chỉ còn giọng Hà Tú Tú khẽ an ủi cùng Lam Tuyền đang khóc nức nở.

Chẳng qua cũng không yên được lâu, rất nhanh truyền đến âm thanh huyên náo, tiếng bước châm rầm rập, mơ hồ còn có tiếng:

“Cảnh sát đây…lấy giấy tờ ra”

Hướng Nhật liền biết Liêu cục trưởng đã mang người đến, cũng không ngờ tốc độ lão già này không chậm, nói 5 phút là y như rằng trong thời gian quy định là tới.

Quả nhiên vừa nghĩ đến đây thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Ngay sau đó Liêu cục trưởng mang theo hai cảnh sát trẻ tuổi đi vào, vừa thấy Hướng Nhật không mất cọng lông nào thì thở phào nhẹ nhõm, cung kính nói:

“Hướng tiên sinh”

“Liêu cục trưởng, cực khổ rồi, có phải rất mệt không ?”

Hướng Nhật nhìn đối phương mồ hôi mồ kê nhễ nhại liền đoán ra có lẽ ông ta không ngừng cắm đầu chạy đến đây.

“Không mệt, không mệt, làm việc cho Hướng tiên sinh là một sự vinh hạnh với tôi”

Liêu Quốc Trung cười khổ, ngươi đã thúc dục ta còn không chạy vội được sao ? Trừ khi ngày mai ta muốn rời khỏi cái ghế cục trưởng kia.

“Nói vậy là Liêu cục trưởng đã nắm tình hình ở đây? Vừa rồi có tra ra vấn đề gì không ?”

Lúc trước Hướng Nhật đã nghe thấy động tĩnh bên ngoài, hẳn là trước khi vào Liêu cục trưởng đã làm việc ổn thỏa, nếu không tin rằng lão già này cũng không dám đến gặp mình.

“Cái này…Hướng tiên sinh, có thể nói chuyện riêng một chút không ?”

Liêu Quốc Trung đang muốn nói lại thôi, CLB Kim Long lợi ích quá lớn, cả hắn cũng góp vào, cho nên vấn đề quan trọng bây giờ là kể rõ cái được cái mất ở đây, làm an lòng Hướng tiên sinh.

“Ồ? Phát hiện vấn đề lớn à ?”

Hướng Nhật chưa bước vào chốn quan trường nên cũng không hiểu rõ lắm, nhưng nhìn vẻ mặt khó coi của Liêu cục trưởng cũng đoán ra việc này khẳng định ngoài tầm với của lão.

Liêu cục trường nhìn ngó chung quanh một chút, đang định nói thì một âm thanh tức giận truyền tới:

“Tôi nói ở chỗ của tôi ai dám làm loạn, thì ra là Liêu cục trưởng đại giá quang lâm, tôi nói Liêu cục trưởng này, ông cũng không vừa nhá, muốn tới chỗ tôi chơi cũng không thèm nói với chủ nhân như tôi một tiếng, chẳng lẽ sợ tôi không tiếp ngài chu đáo sao ?”

Liêu Quốc Trung nghe âm thanh này, sắc mặt liền trở lên khó coi, hắn không ngờ việc này lại kinh động đến ông chủ CLB Kim Long, việc này thật phiền toái.

Chương 712: Cho đến giờ vẫn chưa có 

Dịch Giả: DevilAmen

Biên: socola_xx_th

Nguồn: LX

Chủ nhân câu nói vừa rồi rất nhanh đi vào phòng, đó là một trung niên hơn 40 tuổi, đầu hói, thoạt nhìn trông rất có khí thế. Ở bên cạnh hắn, đi theo hắn là Tiểu Chung mới lúc nãy bị hai người bảo vệ xách ra ngoài cùng với Vạn tỷ vừa rồi không có theo tới. Lúc này trạng thái tinh thần hai người căn bản cũng đã xảy ra biến hóa, vẻ mặt Tiểu Chung là thần thái sáng láng, còn Vạn tỷ thì có chút vênh váo kèm hương vị đắc ý.

"Liễu tổng."

Liêu Quốc Trung nhanh chóng tiến lên hai bước, còn chưa đi tới trước mặt người kia, hai tay đã đưa ra phía trước, tựa hồ sợ chậm trễ nghênh đón đối phương.

Người trung niên chìa một bàn tay nhẹ nhàng nắm hờ hai tay Liêu Quốc Trung rồi liền thu tay về, thanh âm sang sảng như cũ nói : 

"Liêu cục trưởng này, ngươi muốn tới chơi cũng không cần đem nguyên mọi người trong cục đưa tới đây chứ? Nơi này của ta chỉ là một địa phương nhỏ, chiêu đãi không hết nhiều người như vậy."

"Liễu tổng, kỳ thật đây chỉ là hiểu lầm. . . ." Liêu Quốc Trung xấu hổ không thôi, hắn dẫn người đến chẳng qua là làm bộ làm dáng, vì ứng phó một chút vời đại ôn thần Hướng Nhật này, chứ không phải thật sự vì tính toán với CLB Kim Long mà đem ra khai đao. Giờ coi như hắn tiếp tục không có mắt, lỡ uống nhầm thuốc, chứ đâu dám đến CLB Kim Long điều tra.

"Hiểu lầm?" Người trung niên liếc mắt về phía Hướng Nhật đang đứng không xa, hơi có thâm ý nói:

"Hiểu lầm một cái liền mang nhiều người như vậy tới tận cửa đây, Liêu cục trưởng, vị chân nhân trước mặt này hình như chưa hề nói láo, hôm nay ngươi tới nơi này khẳng định không chỉ là hiểu lầm đơn giản như vậy đúng không?" 

Liêu Quốc Trung trong lòng âm thầm kêu khổ, Hướng Nhật đại ôn thần này hắn vốn chọc vào không được, nhưng Liễu tổng bên này hắn cũng cùng thuộc dạng không được động vào. Người trước uy phong hắn đã gặp qua, lúc trước hai người đứng đầu Bắc Hải vì hắn mà tề tụ, hắn nghĩ đến cảnh thiếu chút nữa một cục cảnh sát cũng bị hủy đi. Sau một thân phận tưởng rằng bình thường ấy, không tin nổi người đứng sau đối phương, còn người kia, thì cũng là nắm một vùng Bắc Hải , đối với hắn cũng không dám bất kính. Trong lúc này sẽ hắn thật sự là lưỡng nan, đắc tội ai cũng sẽ không có lợi về sau.

Thấy Liêu cục trưởng vẻ mặt đau khổ không nói được lời nào, người trung niên không khỏi nhíu mày, lại nhìn thoáng qua Hướng Nhật bên cạnh, trong ánh mắt lộ ra một phần suy tư. Liêu cục trưởng bạch minh biết rõ thân phận của mình, vậy mà trong lúc này hắn lại khó xử, như vậy hẳn người thanh niên này thân phận khẳng định cũng không đơn giản. 

Kỳ thật trước khi đến hắn cũng đã nghe Vạn tỷ hồi báo qua, Liêu cục trưởng sở dĩ tới nơi này, đều là bởi vì người thanh niên này nói một câu. Nói thật, trong lòng hắn cũng không muốn thật sự đắc tội với người có bối cảnh thâm hậu một lời có thể đem Liêu cục trưởng đang trong cục phải chạy tới, nhưng tới CLB một thời gian, phát hiện CLB cơ hồ bị kiểm tra mấy lần, mà hội viên tới nơi này tiêu khiển đang lên tiếng oán than dậy đất, trong đó còn có mấy người khách quen cũ.

Cứ như vậy, trong lòng hắn không dằn cơn tức này xuống được, coi như đối phương có bối cảnh thâm hậu, nhưng ở thành phố Bắc Hải này mười ngàn ba trăm mét vuông, người nào thấy Liễu tổng hắn lại không để cho vài phần mặt mũi?

"Người trẻ tuổi này phải xưng hô như thế nào đây?" Liêu cục trưởng đã làm cả người hắn nổi điên, người trung niên tin cũng không trông cậy được cái đáp án gì từ chỗ hắn, dứt khoát trực tiếp đối mặt với Hướng Nhật.

Hướng Nhật sờ sờ cái mũi, tựa hồ không có nghe được người trung niên đang nói chuyện với hắn. Kỳ thật lúc đối phương tiến vào, Hướng Nhật đối với hắn đã phi thường khó chịu, thực nghĩ sơ đến cái đầu hói, hắn không có tóc cũng coi mình trở thành khoảng không sao? 

"Này, không có nghe đến lão bản của chúng ta hỏi ngươi hả?" 

Vạn tỷ ở bên có chút không phục chỉ vào Hướng Nhật, lúc này ả sớm không còn bộ dạng như lúc nãy bị Hướng Nhật làm cho tới mức nơm nớp lo sợ , vừa rồi lão bản không có ở đây, hơn nữa Hướng Nhật với một chiếc điện thoại còn có thể đem cục trưởng cảnh sát đưa tới, nàng đương nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng hiện tại lão bản đã tới, nàng giờ đã có chỗ dựa. Coi như ngươi có thể đem cục trưởng cảnh sát đưa tới thì thế nào, Liêu cục trưởng gặp lão bản của chúng ta thì liệu có không dám tỏ ra một chút cung kính. 

Hướng Nhật lạnh lùng liếc nhìn ả một cái, không thèm để ý ả nữa, nữ nhân này không đáng để hắn nổi giận, quay đầu về phía ghế sa lon chỗ hai nữ nhân đang ôm nhau nãy giờ nói : "Tú Tú, chúng ta muốn đi."

Hà Tú Tú cũng ý thức được tình thế gươm đã tuốt vỏ, nỏ đã giương dây, biết không thể ở lại lâu, vội nâng Lam Tuyền dậy, chuẩn bị ra khỏi phòng, Lam Tuyền vì tinh thần luôn luôn ở vào trạng thái khẩn trương cao độ đột nhiên thả lỏng xuống mà mỏi mệt không chịu nổi.

Bất quá trước cửa, người trung niên nhân bày ra tư thế không né tránh, thậm chí còn từ từ dời từng bước nhỏ, cả người chắn hết cửa, ý tứ đã rất rõ ràng.

Một bên Liêu cục trưởng mồ hôi lạnh đã sớm chảy ròng ròng, loại thần tiên đánh nhau này, tiểu quỷ bị tai ương chắc chắn là hắn, nếu sớm biết mình đến sẽ gặp phải loại sự tình này, hắn đã phái tên phó cục trưởng đến có phải tốt hơn không, ai ngờ rằng Đại lão bản bình thường không hiện thân này lại trở về, việc này thật sự là trốn tránh không bằng giải quyết cho tốt. 

Hướng Nhật đi đến trước mặt người trung niên đối diện, lạnh lùng nhìn hắn, tên này tự cho mình là đại nhân vật nào, tên gia hỏa này mà còn không biết tránh đường, hắn sẽ không thèm để ý mà sẽ dùng chân của mình đưa hắn đi một đoạn đường.

"Ngươi có thể đi, nhưng người phải cho ta lưu lại." 

Người trung niên cũng nhìn thẳng vào Hướng Nhật, ánh mắt cũng tràn ngập tức giận, hắn đã bị cái loại thái độ tự cao tự đại này của Hướng Nhật chọc giận . Tuy vậy vẫn lo lắng đến chuyện mình mở cửa buôn bán, nếu quả thật với người thanh niên này trở mặt, còn tên Liêu cục trưởng không dám đắc tội hai bên , tựa hồ lại có chuyện gì đó không thỏa đáng. Tuy rằng đối với hắn bản thân mình cũng không sợ, nhưng chỉ sợ việc làm ăn của mình lọt ra ngoài bị luật pháp chèn ép.

"Đem người lưu lại?"

Hướng Nhật híp mắt mắt mỉm cười nói, hắn tính toán muốn sắp xếp ổn thoả, cũng không phải sợ đối phương, mà là không muốn cho mỹ nữ lão sư bên cạnh lưu lại ấn tượng bạo lực, lại không nghĩ đối phương tiếp tục bức người, chẳng lẽ thật sự cần mình phải đại khai sát giới mới vừa lòng? 

"Hợp đồng đã ký tên chưa?" Người trung niên cũng không thèm nhìn tới Hướng Nhật, nghiêng người hỏi Vạn tỷ.

"Đã ký tên ạ." Vạn tỷ cung kính gật đầu, lại thoáng quẳng cái nhìn khinh thường Hướng Nhật, dù người có hung hăng càn quấy thế nào, nhìn thấy lão bản của ta, còn không muốn thỏa hiệp?

"Ngươi nghe thấy rồi đó, vị tiểu thư này đã ký hợp đồng với CLB Kim Long chúng ta, tức là đã là người của CLB Kim Long chúng ta. Làm lão bản, ta có quyền quyết định nhân công của ta đi hay ở." 

Người trung niên chỉ vào Lam Tuyền đang được Hà Tú Tú nữa đỡ nửa ôm vào trong ngực, kỳ thật hắn vừa rồi hỏi Vạn tỷ thực tế làm điều thừa, bởi vì lúc nãy Vạn tỷ cũng đã đem mọi chuyện hết thảy nói cho hắn biết. Tuy rằng không có ý định vạch rõ lập trường với tên Hướng Nhật không rõ thân phận này, nhưng người cũng không thể để cho đối phương mang đi, bằng không có người biết chuyện hắn cũng không cần ở Bắc Hải này lăn lộn nữa.

"Hợp đồng ở đâu?" Hướng Nhật cười lạnh, một tờ giấy hợp đồng cũng muốn làm khó hắn? Hay là loại chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Được, nếu đối phương chuẩn bị bồi tiếp hắn, vậy hắn không thể không làm cho lớn chuyện thêm một chút.

Vạn tỷ tựa hồ sớm đã có chuẩn bị, nghe được câu hỏi của Hướng Nhật, đem một phần hợp đồng sớm chuẩn bị đem ra, đưa cho người trung niên.

Người trung niên cầm trong tay hợp đồng quơ quơ trước mặt Hướng Nhật, cũng không ngờ vô thanh vô tức đột nhiên Hướng Nhật đoạt lại, phá tan thành từng mảnh, hắn phủi tay nói :

"Hiện tại không còn."

"Ngươi -----" 

Người trung niên sắc mặt ngay lập tức biến đổi, cứ tưởng rằng không có ý định cùng đối phương tính toán những chuyện đã trải qua xem như hết lòng quan tâm, không thể tin là đối phương lại không kiêng nể gì. Chuyện này đối với hắn mà nói tuyệt đối là một sỉ nhục lớn, cho đến tận nay hắn còn chưa thấy ai dám ở trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy, bởi vì trước nay ở trước mặt người khác đều chỉ có hắn mới có tư chất kiêu ngạo như vậy.

Chương 713:Tới đây

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: Trảm Phong

Convert:demon_hieu

Nguồn: 4vn

Ở đoạn cuối có cái tên mà bản CV nào cũng ghi là Alst, mình tra lại trong truyện thì cũng chỉ có tên Ulster giống giống nên phang đại vào vậy!

“Ngăn bọn họ lại, hôm nay các người đừng mong rời khỏi đây !”

Gã trung niên ra lệnh, rất nhanh đám bảo vệ liền xông vào, đều là những kẻ đã được hắn chuẩn bị tốt từ đầu. Tuy rằng đã nghe Vạn tỷ kể về sự lợi hại của Hướng Nhật, nhưng gã vẫn chưa thấy tận mắt, mà hơn cả là hắn vẫn còn một sát chiêu cực mạnh.

Hiển nhiên Hướng Nhật không để bọn ruồi muỗi này vào mắt, dù là mỹ nữ lão sư Tống Thu Hằng cũng có chút sức chống cự.

Chỉ có hai cô bé Hà Tú Tú và Lam Tuyền thì sợ hãi, một người tuy rằng lúc trước đã chứng kiến thực lực của Hướng Nhật, nhưng người bên đối phương lại nhiều thêm, mà cục trưởng cảnh cục cũng cung kính với ông chủ bên kia như vậy nên trong lòng càng thêm lo lắng.

Lam Tuyền sớm đã ngẩng đầu dậy, nhìn thấy trận chiến này mà trong lòng không yên mà hơn cả là tự oán trách bản thân. Không ngờ chỉ vì việc của bản thân mà lại liên lụy đến bạn tốt của mình, còn kéo theo cả hắn vào nữa. Trong lòng đã quyết thì phải tự đứng ra xử lí, chẳng qua Hà Tú Tú thấy nàng chuẩn bị làm chuyện dại dột liền giữ chặt lấy nàng.

“Liêu cục trưởng, ông cũng thấy rồi, vừa xong hắn xé bỏ hợp đồng của tôi, nếu mà đưa lên tòa án thì… hi vọng Liêu cục trưởng có thể làm chứng cho tôi”

Gã trung niên không thèm nhìn Hướng Nhật quay qua nói với Liêu cục trưởng.

Liêu Quốc Trung vã mồ hôi lạnh, hắn đã bị ép đến đường cùng rồi, chiêu của kẻ này thật thâm độc, hắn muốn mình phải làm chứng, nếu không làm chứng thì còn có những người khác trong phòng này vẫn sẽ nói ra, đến lúc đó chắc chắn sẽ nói hắn có ở đây, cho dù muốn giúp Hướng Nhật cũng chẳng thể làm, đâm lao đành phải theo lao, liên quan đến thân phận cùng địa vị hiện tại của hắn, hắn nào dám mang tiền đồ của mình ra đánh cược.

Cho nên hai ngươi sẽ phải đắc tội một, mà với tình huống lúc này xem ra đứng về bên gã trung niên kia là sáng suốt nhất, tuy rằng bối cảnh Hướng Nhật mạnh mẽ, nhưng bối cảnh của ông chủ CLB Kim Long cũng không kém là mấy, đó cũng là sự thật. Cắn răng, Liêu Quốc Trung gật đầu nói:

“Liễu tổng, tôi sẽ làm..” lúc nói lời này hắn cũng không dám nhìn Hướng Nhật.

Ánh mắt Hướng Nhật bình thản, hắn biết Liêu cục trưởng cũng là bị ép buộc nên bất đắc dĩ mà thôi nên cũng không so đo, đối với người như ông ta hắn cũng không mong chờ đối phương mạo hiểu với mình, nhìn sang gã trung niên nói:

“Hợp đồng ta đã xé, tới đâu ta cũng sẽ thừa nhận. Chẳng qua tối nay ta sẽ mang người đi, chuyện sau đó ngươi muốn gì ta cũng chiều”

Nói xong, Hướng Nhật liền bước tới.

Sắc mặt gã trung niên sầm xuống, không ngờ đối phương bị người bên mình bao vây mà vẫn không hề tỏ vẻ sợ hãi mà còn chọc tức hắn, cũng không thèm để ý trở mặt hay không nữa, ra lệnh với đám bảo vệ ở bên:

“Bất lại !”

Đám bảo vệ đồng loạt lao lên, đáng tiếc chúng chưa nhìn thấy cảnh Hướng Nhật phát uy ở lầu ba, nếu không cũng chẳng dám hổ báo như thế.

Hậu quả rất rõ ràng, Hướng Nhật như hổ giữa bầy dê, mà căn phòng này cũng không lớn nên vài giây đám bảo vệ đã được dọn dẹp. Với thực lực hiện tại của hắn, nếu không kiềm chế, sợ rằng búng tay một cái cũng đủ cho đám an ninh về với ông bà hết.

“Rất to mồm, đáng tiếc thực lực quá yếu ” Hướng Nhật khinh thường liếc gã trung niên lạnh lùng nói, dường như giễu cợt đối phương không biết tự lượng sức.

Hơn chục tên bảo vệ mà chưa đến 30 giây, cả đám đã nằm lăn lóc trên mặt đất. Gã trung niên tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng không hề có vẻ khủng hoảng như Tiểu Chung và Vạn tỷ, bởi lẽ hắn còn sát chiêu chưa dùng đến. Một khi dù thì dù hắn có lợi hại cũng chỉ trong phạm vi nhân loại, nhưng với kẻ không còn là người thì hắn cũng chỉ là con kiến.

“Jones !” Gã trung niên cũng không để ý đám bảo vệ nằm la liệt, nhìn Hướng Nhật rồi lớn tiếng gọi tên một người.

“Ông chủ” Ngoài cửa truyền đến âm thanh cổ quái, dường như mới học tiếng Hán chưa lâu, âm thanh hơi khó nghe.

Một gã trẻ tuổi đi vào, khoảng trên dưới hai mươi tuổi, mặc Âu phục cao tầm thước tám, giống như con lai, rất đẹp trai, đôi môi đỏ chó, da trắng như tuyết, máu tanh hồng cùng màu trắng quỉ quái càng làm cho hắn lộ ra vẻ quỷ dị vô cùng.

Ánh mắt Hướng Nhật khựng lại, thấy đôi môi đỏ chót của đối phương làm hắn liên tưởng đến đến một chủng tộc phi nhân loại: Huyết tộc, hơn nữa hơi thở của đối phương cũng rất giống hơi thở của đám Huyết tộc trước kia hắn gặp.

“Giao cho ngươi, không việc gì chứ ?” gã trung niên chỉ về Hướng Nhật nói, dường như đây là chuyện nhỏ nhặt vậy.

“Nguyện hết lòng phục vụ ông chủ”

Gã đàn ông kì dị nhìn Hướng Nhật, trong ánh mắt hiện lên vẻ cực kì tự tin, tuy rằng lúc trước hắn đã thấy Hướng Nhật ra tay ở cửa, nhưng cũng chỉ là mạnh hơn người thường thôi, chống loại dị năng giả như hắn thì chỉ có chết.

Gã trung niên gật đầu hài lòng, trong lòng lại nhớ đến cảnh hai năm trước cứu gã đẹp trai khác thường này, nếu như không phải mình có lòng tốt cứu hắn trong lúc hấp hối sợ rằng thế giới này không còn tồn tại kẻ phi nhân loại như thế này, cũng nhờ có hắn mình mới có thể dựa vào gia tộc kia, từ đó có địa vị như bây giờ, cả thành phố Bắc Hải cũng không ai dám động vào hắn.

“Ngươi tự mình tới hay để ta ra tay?”

Bởi ông chủ cũng không bảo đánh chết người, chẳng qua thầm ám chỉ mình phải cho hắn nếm mùi đau khổ nên gã thanh niên quái dị này cũng không dám tự tiện, chỉ cần hắn giơ ngón út ra sợ rằng cũng dễ dàng giết chết kẻ này.

Hướng Nhật đột nhiên cười, một tên Huyết tộc tép riu mà thôi, chưa nói hắn còn chưa đến trình độ Huyết tộc công tước, nhìn tình huống thì sợ rằng hắn còn yếu hơn cả Lưu Phi lúc chưa thăng cấp nữa, chẳng qua bộ mặt ngạo nghễ bây giờ lại giống như hắn có thực lực Huyết tộc thân vương vậy.

“Có thể nói cho ta biết bây giờ trình độ ngươi ra sao không ? Nam tước hay Tử tước ?”

Hướng Nhật dù bận đánh giá đối phương nhưng vẫn liếc mắt nhìn gã trung niên kia, không ngờ đối phương còn có một thủ hạ là dị năng giả, khó trách thấy mình thu dọn đám bảo vệ của hắn mà vẫn bình tĩnh như thế.

Gã thanh niên quái dị biến sắc, chạy trốn từ nước ngoài đến đây hắn dùng một cái tên thần bí, mà hơn năm nay hắn cũng chưa gặp ai có thể nhận ra thân phận thật của hắn, trong lòng căng thẳng, con ngươi vốn màu xanh tím lúc này đã đỏ như máu, lớn tiếng quát:

“Ngươi là ai ?”

Hướng Nhật đang muốn trả lời đột nhiên điện thoại vang lên không đúng lúc. Lấy ra xem, thì ra là Lưu Phi, không phải nàng ở Hàn Quốc sao?

“Jack, em đã về”

Câu nói đầu tiên của Lưu Phi liền làm Hướng Nhật hiểu ra vì sao đối phương gọi điện, cẩn thận liếc mỹ nữ lão sư ở bên, Hướng Nhật thấp giọng hỏi:

“Gì? Về Bắc Hải rồi à ?”

“Đúng vậy, còn có Ulster cùng đám Hầu Tử cũng về”

Bởi đi theo bên cạnh Hướng Nhật nên Lưu Phi cũng đã quen với ngoại hiệu của đám Hầu Tử.

Ulster? Hướng Nhật liền nhớ đến gã cao to với mái tóc màu xanh kia, lại nhìn tên thanh niên quái dị vẻ mặt âm trầm nở nụ cười nói:

“Vừa hay, tới chỗ anh đi, địa chỉ…”

Chương 714:Huyết tộc Vs Huyết Tộct

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: Trảm Phong

Convert:demon_hieu

Nguồn: 4vn

Dịch vội nên không chuẩn lắm,thông cảm vậy, sợ mai bận nên dịch luôn!

“Giờ mới gọi, không cảm thấy đã quá muộn sao ?”

Chờ Hướng Nhật cúp điện thoại gã trung niên mới cười lạnh nhìn hắn, hiển nhiên lầm tưởng là Hướng Nhật gọi trợ thụ. Chẳng qua dù đối phương gọi tới bao nhiêu người, trước mặt Jones cũng không có gì khác cả. Jones có thể nói là phát hiện lớn nhất đời hắn, đồng thời cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn, hắn không biết rốt cục thứ phi nhân loại như Jones có bao nhiêu, nhưng tuyệt đối là ít đến đáng thương, ít nhất thì hắn sống 40 năm mới gặp mình Jones.Có chuyện gì không giải quyết được, gọi Jones ra tất cả khó khăn đều trở nên dễ dàng giải quyết, lần này dĩ nhiên không ngoại lệ, nếu như không suy nghĩ đến bối cảnh cường đại, hắn cũng không có ý cho Jones làm ra việc giết người, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên.

“Muộn ?” Hướng Nhật không hiểu ý nghĩ trong lòng gã trung niên, chẳng qua cũng có thể nhìn ra từ nét mặt hắn, có lẽ hắn đã coi tên Huyết tộc này là vô địch thiên hạ rồi. Cười lạnh chỉ gã thanh niên quái dị nói:

“Ta nghĩ hắn là chỗ dựa lớn nhất của ngươi phải không ?”

Gã trung niên không phủ nhận, vẻ mặt đắc ý, đang muốn nói thì gã thanh niên quái dị ở bên cạnh cảnh giác nhìn Hướng Nhật hỏi:

“Rốt cục ngươi là kẻ nào ?”

Việc này, gã trung niên cũng phát hiện sự khác thường của kẻ này, trước kia chưa từng thấy hắn cẩn thận như vậy:

“Jones, sao thế ?”

Gã quái dị không đáp, vẫn cẩn thận ngó Hướng Nhật, dường như vẻ cung kính của kẻ dưới đối với gã trung niên đã biến mất không còn, thay vào đó là vẻ cực kì nghiêm trọng.Có thể dễ dàng hỏi hắn ở cấp “Nam tước hay Tử tước” là kẻ rất am hiểu, nhất định đã nhìn thấy thân phận của hắn, đối với loại người như vậy gã thanh niên quái dị luôn duy trì cảnh giác cùng sát ý. Cảnh giác vì đối phương có thể là người liên quan đến dị năng giả, về phần sát ý…Hắn cũng không muốn lại lần nữa bị người ta đuổi giết cho nên phải giết người bịt miệng.

“Ta rất khỏe, đến cùng thì vì sao ngươi tới đây ?”

Hướng Nhật nhìn gã thanh niên quái dị, bỗng nhiên giật mình hiểu ra nói:

“Cũng đúng, ta nghĩ nơi này hẳn là chỗ thế lực Vatican yếu nhất, ngươi đến đây cũng không có gì lạ”

Đối với ân oán giữa Huyết tộc và Vatican, Hướng Nhật cũng coi như biết sơ sơ.

Nghe được mấy chữ “Vatincan”, gã quái dị run run, sau đó ánh mắt hiện lên sát khí rõ rệt.

“Ngươi biết ta đến từ đâu !”

Gã trung niên ở bên cũng ngẩn người, nghe gã thanh niên quái dị cùng Hướng Nhật nói chuyện, dường như cũng mới biết thân phận của Jones, đây cũng là bí mật mà hắn không biết.

“Ngươi từ đâu đến ta cũng không rõ lắm, chẳng qua…”

Hướng Nhật nói đến đây liền ngừng lại, ánh mắt lạnh lẽo nói:

“Tương lai ngươi sẽ ở đâu thì ta rất rõ ràng”

Một Huyết tộc, đối với hắn chẳng khác gì dẫm chết một con kiến trên đường, không hề có chút uy hiếp, nhưng với người bình thường mà nói thì, dù có mạnh mẽ cũng không thể thắng được siêu nhân, kẻ như vậy tốt nhất vẫn là đưa đến đúng nơi đúng chốn. Dù sao một lúc nữa Ulster sẽ đến, cứ vất cho hắn là xong.

“Ngươi là người Vatican ?”

Lời Hướng Nhật bị gã quái dị hiểu sai, trong ánh mắt sát ý càng thêm rõ rệt không chút che giấu, nếu như không phải bị đám tu sĩ kia làm khổ, hắn cũng không phải cúp đuôi như chó nhà có tang đến nơi xa xôi ở một đất nước xa lạ này, còn xém nữa bỏ mạng nữa chứ.

“Nói thật, ta cũng chán ghét đám người Vatican như ngươi”

Hướng Nhật cũng không rảnh nói đối đối phương, hắn với Vatican chẳng có chút cảm tình gì. Nếu như không phải quen biết Mathew giáo chủ cùng Anna thì hắn cũng chẳng thèm tiếp xúc với đối phương.

Hướng Nhật nói lấp lửng làm gã thanh niên quái dị nổi giận, vẻ mặt hung tợn, nếu như không phải kiêng kị Hướng Nhật có thể nói ra thân phận của hắn thì sớm đã ra tay.

“Ta hỏi lần nữa, ngươi rốt cục là ai ?”

Trả lời hắn là một âm thanh rất lớn, một bóng đen cao lớn đột nhiên không biết từ đâu lao đến, nặng nề ngã trên mặt đất, âm thanh rất lớn do thân thể hắn va chạm với sàn nhà tạo nên.

Người trong phòng cũng không để ý đến gã mặc trang phục bảo vệ xui xẻo mà nhìn ngoài cửa.

Ngoài cửa truyền đến âm thanh huyên náo, dường như có tiếng bước chân vội vã, ngay sau đó, đoàn người nhanh chóng đứng quanh cửa, khoảng chừng mười người, dẫn đầu là hai nam một nữ.

Nữ tóc rất dài, dung mạo xinh đẹp, cũng là con lai, xinh đẹp gợi cảm nhưng mang theo nụ cười lạnh lẽo, đàn ông nhìn thấy liền có tham vọng chinh phục nàng. Nhìn qua. Bên trái là một gã thanh niên cao to nhuộm tóc xanh, ánh mắt quỷ dị dường như gặp phải chuyện khó tin, bên phải là một gã râu ria nhìn có vẻ rất giang hồ, hắn là kẻ duy nhất bình thường trong ba người, chẳng qua ánh mắt rất hung hăng.

Ba người này không phải ai khác, là đám Lưu Phi, Ulster cùng Hầu Tử nghe điện thoại Hướng Nhật vội vã chạy đến. Cũng không ngờ tốc độ họ nhanh như vậy, Hướng Nhật không còn gì để nói.

“Lão đại,bọn em đã tới”

Hầu Tử vẫn lưu manh như cũ, Lưu Phi cùng Ulster chỉ gật đầu với Hướng Nhật, cũng không nói gì.

“Đây là những kẻ ngươi gọi tới ?”

Gã trung niên thoáng nhìn qua Lưu Phi, rồi lại liếc Hầu Tử lộ vẻ khinh thường, còn tưởng rằng Hướng Nhật gọi đến nhân vật có thể khủng bố thế nào, không ngờ chỉ là mấy tên côn đồ cắc ké thôi, coi như gấp trăm lần cũng không đáng kể. Đáng tiếc là mỹ nữ con lai kia lại là người của đối phương.

Gã thanh niên quái dị cũng không có mắt như mù giống ông chủ mình, vốn là Huyết tộc, hiển nhiên cảm giác được hơi thở đồng tộc, không ngờ thoáng cái lại xuất hiện hai người.

Chẳng qua trừ phi Huyết tộc tự mình lộ ra dấu hiệu đặc thù biểu thị thực lực, nếu không cũng không nhìn ra đối phương là cấp bậc gì, hiển nhiên đây cũng là nói về kẻ yếu, nếu như kẻ mạnh thực sự thì lập tức sẽ thấy được sự chênh lệch với đối phương, đây chính là sự khác biệt giữa mạnh yếu.

Cũng như bây giờ, gã thanh niên quái dị không nhìn ra thực lực chân chính của Lưu Phi và Ulster, chỉ nhìn tuổi hai người thì tính ra thực lực cũng không cao lắm, mà bởi vì hắn may mắn nên tăng thêm một bậc, cho nên tự nhận đối phó hai người vẫn có thể thắng.

Mà Ulster và Lưu Phi liếc mắt liền nhận ra thực lực đối phương, là một Bá tước, so với bọn họ trước khi thăng cấp cao hơn một bậc, đây tuyệt đối là ngoài dự đoán của họ. Nhưng ngạc nhiên thì ngạc nhiên, giờ bọn họ đã thăng cấp Công tước mà nói, cấp Bá tước Huyết tộc đến bao nhiêu sẽ giết bấy nhiêu, cũng không phải có thể lấy số lượng mà bù cho chất lượng.

“Không ngờ ở đây lại có thể gặp được hai đồng tộc”

Gã thanh niên quái dị thu lại ánh mắt thèm khát với Lưu Phi, bất ngờ nhìn Hướng Nhật, ngạc nhiên vì hắn có thể tìm đến hai trợ thủ Huyết tộc.

Chương 715:Bỏ chạy tìm chút sinh cơ!

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: Trảm Phong

Convert:demon_hieu

Nguồn: 4vn

“Lão đại, chuyện gì xảy ra thế ?”

Hầu Tử đứng trước cửa gào lên hỏi, thật ra thì nhìn không khí bên trong gian phòng hắn đã biết tuyệt đối không phải là gặp mặt tốt đẹp gì.

“Về mà sao không gọi điện ?” Hướng Nhật liếc hắn một cái, bởi có mỹ nữ lão sư ở gần nên hắn cũng không chào hỏi Lưu Phi.

“Là Lưu tiểu thư lão đại bận rộn, nên bọn em…”

“Khụ khụ..” Hầu Tử chưa dứt lời đột nhiên Hướng Nhật ho khan như bị viêm phổi, cúi xuống nháy mắt với Hầu Tử.

Hầu Tử ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền cảm thấy không ổn, liếc mấy người phụ nữ bên cạnh lão đại một cái liền hiểu ra, có lẽ lại là có chị dâu trong đó, hoặc cả ba đều là ? Thầm hối hận, đáng lẽ nên sớm nhìn ba người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh lão đại, vậy thì sao mà phạm cái loại sai lầm sơ đẳng này được chứ.

“Ulster” nhân lúc mỹ nữ lõa sư chưa kịp phản ứng, Hướng Nhật vội vả lảng sang chuyện khác, gọi tên thanh niên tóc xanh cao to.

“Jack tiên sinh có việc gì sai bảo ?” 

Ulster cúi người, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Hướng Nhật, đối với vị Chấp Năng Giả cường đại ban cho hắn thực lực Công tước, sự cung kính hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.

“Người này… Giao cho ngươi” Hướng Nhật chỉ chỉ gã thanh niên quái dị kia.

“Rõ, thưa Jack tiên sinh” Ulster cung kính đáp, lúc bước vào trong đứng trước mặt tên thanh niên quái dị. Dù đối phương là ai cho dù hắn có là đồng loại huyết nhục tương liên, nếu Jack tiên sinh đã ra lệnh thì cũng coi như hắn mang trên mình chữ “chết”.

Gã thanh niên quái dị rất tự tin về thực lực của mình, nhưng lúc này cũng không dám lơ là. Tuy rằng không nhìn ra thực lực Ulster ra sao, nhưng đoán chừng cũng chỉ ngang cấp hắn, tuyệt đối không thể mạnh hơn. Chẳng qua ở bên còn cô nàng đồng tộc cũng không rõ thực lực, có thể cũng là đồng cấp huyết tộc thực lực kém hắn một chút, nếu mà hai người cùng ra tay có lẽ hắn cũng luống cuống chân tay một lúc. May là giờ hai người chỉ lên một, cách an toàn duy nhất là tốc chiến tốc thắng, giải quyết một tên thì người khác không còn đủ sức gây nguy hiểm.

“Jones” gã trung niên ở bên cũng không ngu, nhìn thấy vẻ măt cẩn trọng của gã thanh niên quái dị hắn cũng phát hiện tên thanh niên tóc xanh này có chút khác thường, mặc dù cảm giác khó nói nhưng dường như cũng giống như Jones, nên cũng cảm thấy lo lắng cho Jones.

“Ông chủ, ông lui xa ra nếu không sẽ có thể bị thương”

Jones không nhìn gã trung niên kia mà chăm chú nhìn Ulster nói, dường như Ulster mới là ông chủ hắn vậy.

Gã trung niên nghe vậy liền vội tránh ra, hắn đã tận mắt thấy sự lợi hại của Jones, lúc này cũng cảm thấy lo lắng, có thể làm Jones nói vậy hiển nhiên đối phương không không phải người thường. Chẳng qua nhìn vẻ mặt Jones hiển nhiên có nắm chắc phần thắng nếu không cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.

Thấy gã thanh niên quái dị không lo lắng an toàn của mình, Ulster duỗi ngón tay ra, khinh thường chỉ đối phương lắc đầu:

“Người chỉ cần một chiêu”

“Đến đây đi, ta đang chờ…” chữ “ngươi” còn chưa kịp nói ra thì đột nhiên trong mắt gã thanh niên quái dị lóe lên hồng quang, cả người giống như phi tiêu lao về phía Ulster.

Khoảng cách hai người rất gần cho nên có thể niên lóe lên như chớp, hồng quang trên tay gã thanh niên quái dị đã chạm vào thân thể Ulster.

Ulster cũng không ngờ đối phương sử dụng thủ đoạn hèn hạ như thế, ra tay cũng không hề báo trước, cũng may hắn vừa thăng cấp Công Tước, nếu không dưới một trảo quỷ dị kia tuyệt đối hắn sẽ là kẻ bị thương nặng.

“Keng”

Lúc tay đối phương khó khăn lắm mới chạm vào ngực mình, Ulster nhanh chóng đưa tay ra chặn lại, quyền trảo chạm nhau phát ra tiếng động như kim loại va chạm.

Gã thanh niên quái dị biến sắc, lực lượng khổng lồ truyền đến tay làm cho hắn nhức nhối, hắn hiểu ra một sự thật rằng thực lực đối phương không chỉ không kém hắn mà dường như còn hơn một chút, nếu không tại sao bị mình đánh lén mà có thể bình thản như thế.

Vừa nghĩ đến đây thì nắm đấm của đối phương đã đánh tới, sắc mặt gã thanh niên quái dị tái đi, mất đi cơ hội đánh lén cộng thêm thực lực thực sự của đối phương không kém mình, lúc này hắn không dám đỡ lấy mà vội vàng lùi ra sau.

Đáng tiếc tính toán của hắn lại tiếp tục sai lầm, thực lực Ulster không chỉ không thua kém hắn mà là cao hơn quá nhiều, làm sao có thể để một tên Huyết tộc nhỏ bé kém mình hai cấp chạy thoát. Đột nhiên nắm đấm mở ra, sau đó lại nắm chặt tay lại.

Gã thanh niên quái dị cảm thấy toàn thân áp lực, dường như bị thứ gì đó quấn lấy, tuy rằng chỉ trong chớp mắt đã tự do trở lại, nhưng chỉ trong nháy mắt nắm đấm của Ulster đã tiếp xúc với thân thể hắn.

“Bốp” âm thanh thật lớn vang lên, gã thanh niên quái dị như xe chạy tốc độ cao va phải, cả người lao vút đi va vào tường tạo thành vết nứt lan ra bốn phía.

“Jones !” gã trung niên thấy vậy hét thất thanh, cũng không chạy tới đỡ gã thanh niên quái dị, lúc này đầu hắn hoàn toàn trống rỗng, không tưởng tượng được kẻ phi nhân loại như Jones mà lại bị đánh như vậy.

“Ngươi…Không phải là Bá Tước !” gã thanh niên quái dị dựa vào tường cố đứng dậy, cú ngã vừa rồi cũng không nhẹ, lúc nói chuyện trong miệng hắn không ngừng thổ huyết. Hắn đã hoàn toàn hiểu được, thực lực đối phương hoàn toàn vượt qua Bá Tước, khó trách mà mình không nhìn ra thực lực mà đem hắn trở thành huyết tộc đồng cấp.

“Ta nói mình là Bá Tước lúc nào ?” Ulster lạnh lùng nhìn gã thanh niên quái dị, lơ đãng khoe ra cánh tay bên phải, chỉ thấy một tia máu màu hồng như con giun chạy dọc từ cổ tay đến khuỷu tay hắn.

“Huyết văn !” gã thanh niên quái dị ngẩn người ra, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, Huyết Văn, lại là Huyết Văn! gã tóc xanh đồng tộc trước mắt này không phải Bá Tước, cũng không phải Hầu Tước mà lại là Công Tước, hiện nay được coi là tồn tại cường đại nhất trong Huyết tộc. Mặc dù chỉ hơn kém hai cấp nhưng thực lực tuyệt đối là một trời một vực. Trong nháy mắt gã thanh niên quái dị không còn chút tâm tư phản kháng, Huyết tộc Công Tước được coi là tồn tại như Hoàng Đế, coi như đám Vatican cũng không tùy tiện động vào một Công Tước, mà mình thì lại bị đám giáo sĩ Vatican truy nã khắp nơi.

“Không ngờ đường đường là một Huyết tộc Công Tước lại nghe lệnh một người bình thường”

Gã thanh niên quái dị bình tĩnh lại, tuy rằng một Huyết tộc công tước sờ sờ trước mặt làm hắn khiếp sợ, nhưng khiếp sợ khi đối phương là kẻ địch của mình lập tức tan biến, việc quan trọng bây giờ là làm sao chạy ra khỏi chỗ này, nếu không chẳng còn cơ hội sống.

Lúc nói chuyện, sự chú ý trong ánh mắt gã thanh niên quái dị tập trung về phía Hướng Nhật, bởi vì người kia là ông chủ của Huyết tộc Công Tước, nhìn thái độ cung kính của Công tước với hắn, vậy thì chỉ cần bắt hắn làm con tin thì sẽ có cơ hội sống.

chuong 716: Dịch Trung Hào.

Biên: Socola_xx_th

Nguồn: Liên Xô chống Mỹ

Nội dung thu gọn

Nghe lời nói mang âm điệu giễu cợt của đối phương, nhưng Ulster cũng không phản kích, trên khuôn mặt hiện ra nụ cười lãnh đạm kiêm đáng thương nhìn yêu dị nam tử. Đưa một Chấp năng giả cường đại coi là người bình thường, chỉ có thể nói rằng, cái tên đồng tộc này không phải là xui xẻo bình thường.

"Ngươi nói nhảm cũng nhiều rồi đó " Ulster từ từ hướng đối phương đi tới, hắn hiện tại chỉ muốn duy nhất một điều là đem cái tên đồng tộc xui xẻo này bắt lại, sau đó tùy Jack tiên sinh xử trí.

Yêu dị nam tử trong mắt hồng mang càng đậm, ngoài mặt vẫn giữ tư thế trọng thương sắp chết, kì thực trong nội tâm đã chuẩn bị sẵn sàng đem Hướng Nhật cách đó không xa bắt làm con tin. Mắt thấy Công Tước Huyết tộc tóc xanh cách mình càng ngày càng gần, hắn không thể lưỡng lự không hạ thủ,khi đó có thể ngay cả cơ hội cuối cùng cũng sẽ biến mất.

Trong mắt hồng quang đột nhiên chợt lóe, một tàn ảnh màu hồng theo hướng Ulster vọt tới.

Ulster cước bộ không khỏi dừng lại một chút, khó khăn lắm mới nghiêng người tránh thoát, người ngoài nhìn vào không thấy hồng mang, đây là đặc thù dị năng của Huyết tộc, khi đánh vào thân thể có thể khiến cho ngưng đọng máu đối phương, ban đầu hắn cũng dùng qua một chiêu này đối phó Hướng Nhật, đáng tiếc không có bất kỳ hiệu quả. Trong mắt hắn loại phương thức công kích này vô cùng quen thuộc, khi lên cấp Công Tước, đối với loại thủ đoạn nhỏ này hắn nghĩ rằng mình đã miễn dịch, nên khi bị đối phương so với với mình thấp hơn hai cấp người đánh tới, nếu chống đỡ thì đây tuyệt đối là một loại sỉ nhục, (hắn ảnh hưởng từ Hướng Nhật - socola_xx_th) cho nên hắn lựa chọn tránh né.

Chính là lúc này!

Yêu dị nam tử chờ đúng lúc Ulster né tránh, trong nháy mắt, thân thể chợt chợt lóe lên, nhanh chóng hướng Hướng Nhật phóng đi, khóe mắt vẫn rất cẩn thận liếc về phía thân ảnh Ulster , rất tốt, cái tên Huyết tộc Công Tước này không đuổi theo, mà là đứng tại nguyên tại chỗ ngẩn người, đoán chắc hắn thấy mình đột nhiên đổi đối tượng công kích khiến cho có chút ứng phó không kịp.

Trên thực tế, hành động của hắn quả thật lần này cũng ngoài dự liệu của mọi người, ngay cả Hướng Nhật cũng không nghĩ tới, đối phương đột nhiên hướng về phía mình phóng tới, chẳng lẽ mình thoạt nhìn thật dễ khi dễ như vậy sao? (Bố "náo" - socola_xx_th)

Trong mắt hiện lên một tia cười lạnh như băng, Hướng Nhật đột nhiên bước lên phía trước một bước, mỹ nữ lão sư đang ở bên cạnh, hắn cũng không muốn làm cho nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Yêu dị nam tử mắt lộ ra vẻ vui mừng, Hướng Nhật tiến lên trước, hắn đoán chừng là đã bị mình làm sợ choáng váng, đang đứng yên bị giật mình không lùi sau còn tiến về phía trước, đây chẳng phải là cho mình cơ hội dễ dàng bắt được đối phương hơn sao? Chỉ cần bắt được hắn, hôm nay có thể toàn mạng quay về, thử nghĩ xem, trước một Công Tước là thủ hạ tên này bình yên vô sự rời đi, đây tuyệt đối là trước đó chưa từng có xảy ra... Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Ý niệm trong đầu mới vừa dâng lên, cảm giác tay ngay lập tức có thể va chạm vào thân thể người kia đang bị hắn làm sợ choáng váng, bỗng nhiên cảm giác cổ họng căng thẳng , cả người nhất thời không thể động đậy.

"Ngươi đang tự tìm đường chết sao?"

Hướng Nhật lạnh lùng vừa ngắm yêu dị nam tử đang bị bóp cổ treo lơ lửng ở giữa không trung vừa nói, nếu như không phải là hiện trường còn có nhiều người như vậy ở, hắn không ngần ngại bóp nát cổ họng thằng xui xẻo này.

Yêu dị nam tử giờ phát không ra nổi một nửa âm thanh, cả khuôn mặt bởi vì không cách nào hô hấp được đã đỏ bừng lên, có lễ có thể so sánh được với màu đỏ tươi trên đôi môi. Lực lượng khổng lồ trên cổ làm cho hắn tỉnh táo nhận thức được, đối phương có năng lực tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết hắn. Giờ khắc này hắn cũng hoàn toàn hiểu được, Công Tước tóc xanh cũng không phải là vì mình thay đổi công kích mà khiến cho tại ngẩn người tại chỗ, mà bị hắn nhận định là người mình bắt làm con tin người cũng không phải là bị sợ choáng váng, mà là bọn hắn căn bản là không có đem mình để vào trong mắt.

"Ken két... "

Âm thanh xương bị sức lực đè ép vang lên làm bên trong gian phòng mọi người đều có chút ít tê dại da đầu, cũng làm cho Hướng Nhật thanh tỉnh trở lại, còn bóp cổ thằng xui xẻo này nữa, đối phương không vì hít thở không thông mà chết, chỉ sợ cũng vì cổ họng vỡ vụn mà chết.

Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật yêu dị nam tử sắp bất tỉnh trong tay ném qua một bên, Ulster nhất thời tiến lên, thay công việc của Hướng Nhật, đem yêu dị nam tử khống chế lại.

Liếc mắt thấy hành động Ulster cử động, Hướng Nhật rất hài lòng, người này rất có tiềm lực trở thành đàn em, nhưng hắn tạm thời không nghĩ tới ý nghĩ này nữa, mặt ngó một bên người trung niên, hỏi một câu rất ý tứ:

"Liễu tổng phải không? "

"Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

Mắt thấy đối phương không có ý tốt nhìn mình, gặp qua sóng chuyện lớn này người trung niên nhất thời kinh tâm động phách , ban đầu kia không ai bì nổi tên liều lĩnh này, rồi ngay từ lúc Jones bị người thanh niên tóc xanh cho một quyền vô hình đánh bay.. Jones lợi hại, hắn đã tận mắt nhìn thấy qua vô số lần, cảm giác tuyệt đối là không ai có thể chiến thắng, nhưng giờ ở đây, cái tư tưởng thần thoại bất khả chiến bại đã hoàn toàn bị phá vỡ, hơn nữa không phải là một lần, mà là tới hai lần. Người trước là thanh niên tóc xanh kia, người sau là người thanh niên trước mặt có bề ngoài thoạt nhìn không có lực uy hiếp chút nào.

“Vốn trước khi đến để cho ta đem người mang đi thật là tốt biết bao, hiện tại ngươi cho rằng ta muốn làm gì?"

Hướng Nhật lạnh lùng nhìn người trung niên, đối với cái kiểu chủ động khiêu khích, nếu như hắn ngay cả một rắm cũng phóng không ra, đây chẳng phải là tính cách của hắn rồi.

"Ngươi dám động ta một cọng tóc gáy, ta dám cam đoan, ngươi tuyệt đối không sống được ở Bắc Hải nữa!"

Người trung niên có chút tỏ ra yếu đuối, trong giọng nói lại càng lộ ra vẻ lo lắng, hắn có thể cùng gia tộc cường đại kia nhờ vả chút quan hệ, hầu hết là dựa vào Jones, hiện giờ Jones. . . Đoán chừng là đã không còn sống, cùng gia tộc kia quan hệ hiển nhiên sẽ không còn giống như lúc trước được nữa. Vốn dĩ hơn một năm rồi vì gia tộc kia mà hắn ra sức làm ra bao công trạng rất cực khổ, hi vọng rằng đối phương sẽ không một cước đá văng mình. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Ta rất muốn nhìn thử xem kẻ nào có thể khiến ta không sống được ở Bắc Hải."

Hướng Nhật giọng nói trở lên lạnh lẽo, lắc mình một cái nắm được cổ áo người trung niên, đem cả người hắn nhấc lên, nếu như đối phương không có uy hiếp, Hướng Nhật nói không chừng còn có thể dạy dỗ hắn một bữa sau đó coi như chuyện gì cũng không chưa có phát sinh qua, nhưng hắn đã dám uy hiếp mình, vậy thì không có dễ dàng nói chuyện như nãy rồi.

"Hướng tiên sinh."

Vừa thấy Hướng Nhật nhấc người trung niên lên, Liêu Quốc Trung bị hù dọa khiếp sợ nãy giờ tựa như vô hình đứng ở một bên, sắc mặt nhất thời đại biến, bước lên phía trước một bước, chuẩn bị đưa tay đi ngăn cản Hướng Nhật bạo hành.

"Ngươi muốn vì người này làm thuyết khách?"

Hướng Nhật quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt tiết ra vẻ lạnh lùng, Liêu cục trưởng có thể khẩn trương vì cái người trung niên này, đoán chừng đối phương thật sự có địa vị khổng lồ.

"Hướng tiên sinh, nghĩ lại đi mà, người phía sau Liễu tổng so sánh với người phía sau Hướng tiên sinh cũng không hề kém đâu."

Ở trong loại thời khắc này, Liêu Quốc Trung cũng chẳng quan tâm nói như vậy sẽ đổ thêm dầu vào lửa.

"Thật không? Có thể nói cho ta biết là ai chăng?"

Hướng Nhật nghe cũng hứng thú, Liêu cục trưởng ban đầu là gặp qua hai vị nhạc phụ của mình tự thân chinh tới cục cảnh sát, lần sau thì hắn cũng nghe qua chuyện nữ quan cảnh sát cùng đồ đệ tiểu Thanh đều nhờ phụ thân của các nàng gọi điện thoại cho Liêu cục trưởng, một vị là người giàu nhất Bắc Hải, một vị là Bắc Hải thị trưởng, cộng thêm hai người đứng đầu hắc đạo, bạch đạo thành phố Bắc Hải, có thể đồng thời so sánh bốn lão đầu sỏ, rốt cuộc sẽ là ai chứ?

"Tổng giám đốc tập đoàn Dịch thị , Dịch Trung Hào"

Liêu Quốc Trung rất khúm núm nói ra một cái tên người, dù là nói đến sau lưng, trong lời nói cũng không dám tỏ ra bất kỳ ý không kính trọng.

"Dịch Trung Hào?"

Hướng Nhật sửng sốt, tiếp theo cảm thấy có chút khó tin, chuyện này cũng thật trùng hợp sao? Dịch Trung Hào là người nào, hắn dĩ nhiên rõ ràng, hơn nữa cũng gặp qua một lần, ban đầu ông ngoại từng giới thiệu qua cho hắn, "Hắn là bác cả của ngươi", nay là chưởng quản tập đoàn Dịch thị ở Bắc Hải , cũng là cha của nhị thế tổ Dịch Thiên Hành. 

Điều này cũng khó trách, ..làm cho Liêu cục trưởng có thế khó xử, mới vừa phải lựa chọn đứng bên phía người trung niên này, nghĩ đến hôm nay ở thành phố Bắc Hải, có thể cùng Bắc Hải bốn lão đầu sỏ giữ vững vị thế ngang hàng, cũng cũng chỉ có kinh thành Dịch gia thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro