Chương 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tử Việt vốn dĩ định cùng Liên Hân nói chuyện tử tế, muốn gia đình Tô thị trở lại quỹ đạo quang minh.

Kết quả không cần phải nói, tất cả đều sụp đổ.

Bây giờ mở miệng cũng không phải thời cơ tốt, lần sau đi, hắn sẽ không tiếc dùng thủ đoạn để giải quyết vấn đề.

Tô Tử Việt mặt trầm như nước, đứng dậy yên lặng gọi tài xế đưa Liên Hân về nhà.

Liên Hân đang đi phía trước bỗng ngoái đầu lại liếc hắn một cái.

Tô Tử Việt ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau.

Liên Hân chứng kiến rõ thần sắc cực đoan trong mắt Tô Tử Việt.

Liên Hân chớp chớp mắt, bỗng nhiên bước một bước tới gần Tô Tử Việt, nhón chân câu lấy cổ hắn, cho hắn một cái hôn nồng nhiệt, dùng môi trằn trọc ma sát môi hắn làm Tô Tử Việt trợn to mắt.

Tài xế cùng trợ lý còn đứng ngay cửa trợn mắt há hốc mồm, Tô Tử Việt bị cái hôn ập đến mà lui nửa bước về sau mới đỡ được cô, Liên Hân dùng một thân công phu, hôn đến nỗi làm hắn  ngửa người ra sau, môi mềm mại bị cô chà đạp dữ dội.

Chờ đến khi Tô Tử Việt thở hổn hển, Liên Hân mới buông người, nhỏ giọng: “Anh cả Tô, đây là cảnh cáo.”

Cảnh cáo? Cảnh cáo cái gì?

“Nhớ kỹ cảm giác tiếp theo, tôi cũng không phải người dễ chọc, đừng mơ khi dễ được tôi!”

Tô Tử Việt nhìn cô chụp mông chạy lấy người.

Liên Hân về nhà xong, anh cô còn chậm chạp chưa về, tự cô phải làm cơm, xem TV trong chốc lát, vô tình thấy được Kỳ Việt trên tin tức. 

Hắn đang ở thành phố kế bên khám xé hiện trường vụ án, tiếp nhận vài câu phỏng vấn, phía dưới chú thích cấp bậc là cục trưởng cục công an Bắc Án Thị. 

Ôi, hắn đã lên chức.

Xem tin tức buổi tối xong cô liền ngủ, hôm sau, ưỡn ngực ngẩng đầu đi đến trường học.

“Khắp chốn mừng vui! Khắp chốn mừng vui!”

Liên Hân vỗ tay nhẹ, phối hợp với hệ thống đang ồn ào.

“Tứ hải vui mừng! Tứ hải vui mừng!”
Liên Hân sung sướng mỉm cười.

“Rất nhanh sẽ đạt được thắng lợi chung cuộc!”

“Ha ha ha...”

“Xuýt!” Liên Hân cười cười, bỗng nhiên che cổ, cảm giác như mình bị cái gì đó cực nóng dí vào: “Sao lại thế này, đau quá!”

“Xin lỗi, nguyên tinh của bổn hệ thống có hơi nóng quá. Làm lạnh làm lạnh, hệ thống tốt bụng không màng hơn thua.”

Liên Hân bỏ tay xuống, nghi ngờ: “Ngươi ở trong thân thể ta?”

Hệ thống bỗng dưng không hé răng.

“Ngươi có thân thể thật sự?” Liên Hân kinh ngạc.

“Tích ——! Tìm thấy được nam chủ mục tiêu ở phía đông nam cách đó không xa! Thật có duyên nha!”

Không hề có thành ý mà đánh trống lãng. 

Liên Hân: “...”

Cô nghe lời hệ thống chỉ thị mà đi tới, chuẩn bị ngay hôm nay hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, cho nên cô chọn khóa học chỉ có một tiết.

Phía trước, Lâm Lập Phong cùng đám bạn cùng phòng tốp năm tốp ba đi đến giảng đường số 2. 

“Lâm Lập Phong!” Liên Hân đuổi kịp hắn.

Đám bạn cùng phòng nhìn thấy một em gái trắng như tuyết yểu điệu đi tới, lập tức lộ ra vẻ mặt đầu chó cẩu não.

Nam sinh áo trắng hôm đó vô tình thấy hai người ân ái hôm nay đổi sang áo xanh lam tay ngắn, nhìn Liên Hân tới thì theo bản năng đem ánh mắt chuyển qua hai đùi trắng nõn của cô, ngắm một lát sau, mặt từ từ đỏ lên, chột dạ mà liếc qua chỗ khác.

Lâm Lập Phong thấy Liên Hân tới, lộ ra nụ cười: “Hôm qua chị về lúc nào vậy?”

Liên Hân: “À, trong nhà có việc, sốt ruột nên liền đi ngay.”

Lâm Lập Phong gật gật đầu, tuy ngày hôm qua hắn gửi WeChat nhưng Liên Hân trước sau không trả lời, mà hắn cũng không trách cô, chỉ nắm tay cô xoa nắn trong lòng bàn tay.

Đám bạn cùng phòng trợn to mắt nhìn, chen chúc né tránh một chút, lén lút nhìn trộm động tác của hắn, nhỏ giọng há miệng.

“Có tay nhỏ để sờ, hâm mộ quá đi.”

“Lớn lên đẹp trai thật là tốt a.”

“Chẳng lẽ tao không đẹp trai? Sao chả thấy có chuyện tốt gì với tao vậy?"

Nam sinh áo xanh âm thầm nhìn thoáng qua Liên Hân cùng Lâm Lập Phong, nghĩ thầm, tao đây còn cần nói gì, cũng đã bị nước dâm bắn đầy mặt rồi. 

Liên Hân hỏi Lâm Lập Phong: “Cậu đi đâu vậy?”

“Đi học, còn chị?”

“À, chị chỉ có một tiết chiều, sáng không có tiết.”

“Vậy đi với tôi chứ?”

Liên Hân cong mắt cười: “Được nha.”

Vì thế Liên Hân nhảy tới, đi theo sau Lâm Lập Phong vào lớp Quản trị Kinh doanh.

“Chị hôm nay trông thật vui vẻ.” Lâm Lập Phong nghiêng đầu nhìn nàng.

“Hi hi hi...” Liên Hân ra vẻ bí mật mà tươi cười.

Lâm Lập Phong lấy tư thể ôm ôm bảo vệ cô, từ cửa sau đi vào, hàng phía trước các nữ sinh phóng tới ánh mắt bén như điện quang.

“Ai vậy?”

“Không thể nào, nhập học mới bao lâu a, đã bị cướp đi rồi, chết tiệt... Em còn chưa giảm béo xong, anh sao lại mọc chân chạy mất rồi...”

“Sao bảo hắn tuyệt đối không gần nữ sắc, nhìn thấy liền cách xa ba mét, quẹo đường vòng cơ mà? Đệch mợ.”

“Con nhỏ đó rốt cuộc là ai, không phải khoa bọn mình, là khoa nào chứ, dám cướp tài sản công cộng của nữ sinh khoa này, tao nhất định phải khiến nó sống không bằng chết!” Nắm chặt tay.

Liên Lộ bên này cũng vào lớp cùng với bạn thân, cong eo chui vào phòng học, tìm chỗ trống xuống. 

Liên Lộ nhìn dáo dác, bọn họ buổi sáng không có tiết học, nên lại đây học chui để ngắm đệ nhất nam sinh trong trường.

Các nữ sinh xung quanh liếc cô một cái, trợn trắng mắt nói: “Khỏi tìm, ngồi bàn cuối giãy dữa, bên cạnh còn có bạn gái hắn.”

“Bạn gái?!”

“Bạn gái đâu ra?”

Liên Lộ cùng bạn thân kinh ngạc biến sắc.

Liên Lộ quay lại, thấy được Lâm Lập Phong đang cúi đầu cười, khuôn mặt tuấn tú, mà ngôi bên cạnh hắn…

“Đệch?!!” Liên Lộ vỗ bàn nhảy dựng lên.

Ông giáo sư già vừa mới bước lên bục giảng mở giáo án, ngước mắt thấy Liên Lộ, híp mắt hỏi: “Bạn sinh viên này, em có ý kiến gì sao?”

“Ơ ơ không có ạ, thực xin lỗi thầy...” Liên Lộ cúi đầu túng quẫn.

Nghĩ đến chính mình làm tình một hồi sẽ nhịn không được kêu la rên rỉ, Liên Hân cũng không dám làm, chỉ sờ sờ cơ bụng Lâm Lập Phong một chút liền thôi.

Tan học, hai người nắm tay trên hành lang nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Người qua đường đều chú ý bọn họ, không biết là cảm thán thanh xuân vừa lúc, hay là chửi thầm đôi tình nhân chó má.

Lâm Lập Phong ngẫu nhiên liếc nhìn nàng một cái.
Liên Hân cũng ngẫu nhiên nhìn Lâm Lập Phong liếc mắt một cái.

Có điều Lâm Lập Phong là suy nghĩ về gió, về mây, về người con gái kế bên, chuyện tốt đẹp như thế, còn Liên Hân thì lo suy tính xem nên đi chỗ nào ăn cặc của hắn mới tốt.

Đi ra khỏi giảng đường, Liên Hân bỗng nhiên nhận được điện thoại của chủ nhiệm khoa, vừa lúc cô thấy hai sinh viên khoa điều hương trong phòng tự học chạy ra, nhìn thấy Liên Hân, nhận ra cô là sinh viên cùng khoa, vội vàng nói: “Liên Hân, chạy nhanh tới giảng đường số 9 đi, tất cả sinh viên khoa điều hương chuyên nghiệp đều phải tập hợp!”

Liên Hân kinh ngạc: “A? Chuyện gì vậy?”

“Không biết, nghe nói có cảnh sát tới làm thực nghiêm, chạy nhanh đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bfgj