PN 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tại cổng khu dinh thự Lục Hóa]

Tô Tử Việt nhìn thoáng qua cổng lớn chạm khắc đầy hoa văn trước cửa tiểu khu rồi gọi cho chủ tịch tập đoàn Lục Hoá, nghĩ cách làm sao để được lái xe vào biệt thự trong khu trang viên tĩnh lặng này.

Đứa em trai như thần rồng thấy đầu không thấy đuôi kia của hắn đã không về nhà lớn suốt một năm trời, điện thoại cũng không nghe. Việc nhỏ việc lớn trong nhà cũng chẳng quan tâm, quá là kỳ cục.

[Dinh thự số G206]

Hắn ngừng xe ở phía bên phải cổng lớn.

Đây là một trong những biệt thự rộng lớn nhất khu với hai tầng lầu, ẩn mình giữa bốn phía cánh rừng rậm rạp so le nhau, bao gồm rừng tùng bách, rừng cây ô, rừng cựu phong đỏ và rừng ngô đồng. Trong đó lộ ra một góc nóc nhà, cảnh vật chung quanh tĩnh lặng, cách những ngôi biệt thự khác khá xa, lá vàng rơi rụng đầy đất.

"Đinh!"

Trong phòng bếp, Liên Hân đeo bao tay lên, líu lo ca hát. Cô mở lò nướng, lấy khay nướng ra đặt lên bàn.

Mớ bánh quy nhỏ đều đã nở phình phình, mập mạp nằm trên giấy bạc, thơm thơm giòn giòn, mùi hương xộc thẳng lên mũi.

Bánh quy gấu là làm cho Phong Khải Ninh, bánh quy ngũ cốc là cho anh trai, bánh quy con thỏ là cho Lâm Lập Phong, bánh quy đầu mèo là cho Tô Tử Tích, bánh quy em bé là cho Kỳ Việt, mỗi người đều có, đều phải đóng gói thật tỉ mỉ, thật khác biệt so với nhau.

Liên Hân nếm thử một mẩu bánh của Lâm Lập Phong, vị sữa thơm, giòn răng rắc, ăn ngon vô cùng, vậy nên cô cười tủm tỉm mà bắt đầu trang trí hộp bánh.

Bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa.

Liên Hân hơi sửng sốt, vì lò nướng trong phòng bếp nhà Tử Tích là dễ xài nhất nên hôm nay cô mới tới phòng bếp của hắn, nhưng hắn nói hôm nay sẽ tham gia hội nghị y học quan trọng mà? Hay là quên đồ nên về nhà lấy?

Liên Hân vội vàng bỏ bánh quy nhỏ xuống, chạy ra phòng khách mở cửa.

"Sao lại..." Mở cửa xong, Liên Hân liền nghẹn họng.

Ngoài cửa, bóng dáng cao lớn của Tô Tử Việt chạm ngay ánh mắt của Liên Hân.

"Á..." Liên Hân lui về phía sau một chút, cúi đầu nhìn nhìn chính mình, ở nhà bọn họ thì cô cũng mặc đồ như ở nhà mình, không chỉnh tề gì cho cam, cho nên lúc này trên người cô chỉ có một cái váy hai dây, nhìn cũng không vấn đề có gì, tuy rằng từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy được đầu vú.

Mái tóc Tô Tử Việt được vuốt về phía sau, không chút cẩu thả, trầm ổn chín chắn, vẻ mặt vẫn vô cùng gia trưởng và độc đoán, nhưng chỉ có hắn mới biết, ngay khi thấy Liên Hân, đầu óc hắn liền nổ tung, giống như bị lọt vào cái bẫy vừa khủng bố vừa mê hoặc, thân thể hắn trong nháy mắt hồi tưởng lại ký ức đau khổ về chuyện bị kích dục đúng một năm trước.

Nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng cao, luồng điện lưu xông thẳng từ dưới háng lên đỉnh đầu.

Sau khi bị cô ác ý ngậm lấy cánh môi, uyển chuyển cọ xát hôn lên môi hắn rồi thoắt cái xách đít bỏ chạy, hắn liền không cách nào khống chế được dục vọng hỗn loạn trong người, thậm chí còn phải nhập viện, cơ thể không khoẻ cả một thời gian dài.

Ấn tượng này có thể nói là khắc cốt ghi tâm.

Liên Hân tránh qua một bên cửa, thấy Tô Tử Việt cứ đứng bất động, trừng mắt nhìn cô như tượng thần giữ cửa. Cô không thể hiểu nổi, lại lần nữa cúi đầu kiểm tra chính mình, thậm chí còn ngửi ngửi mùi hương trên người.

Cô rất chắc chắn là trước khi hệ thống đi, nó đã giúp cô điều chỉnh năng lực và tác dụng khủng khiếp của mùi thơm cơ thể cô xuống mức vừa phải, không còn khiến người khác vừa hít vào đã bị kích thích cho phát nứng như hồi trước, cho nên, chắc không phải do mùi của cô có vấn đề.

"Sao cô lại ở đây?" Như biết được tại sao cô ở chỗ này, Tô Tử Việt bày ra vẻ mặt khổ hận hỏi: "Tô Tử Tích đâu?"

"Anh ấy tới thành phố kế bên họp hội nghị học thuật."

Thấy lời nói của Liên Hân nhẹ nhàng bâng quơ, vô cùng tự nhiên, hắn nhíu mày càng sâu.

"... Hai người sống chung với nhau?”

Liên Hân nhún nhún vai: "Không phải, em chỉ tới lấy đồ thôi!" 

Nói rồi cô chạy vào nhà ôm mấy hộp bánh quy nhỏ vào trong ngực, rồi lộc cộc chạy ra, rất tự nhiên lướt qua người hắn, nói: "Em cũng đang chuẩn bị về nhà." 

Cô không rảnh đứng nhiều chuyện với Tô Tử Việt, cái con người thích vừa làm tình vừa dạy đời này không nên chọc vào.

Cô đạp bước chân thảnh thơi mà đi, nhưng chưa được mấy bước đã thấy một chiếc Cayenne ngừng ngay bên cạnh.

"... Tôi đưa cô về." Tô Tử Việt quét mắt nhìn cô một cái, tay nắm vô lăng, nhìn thẳng phía trước rồi nặng nề nói, "Lên xe đi, tôi cần nói chuyện với cô."

Liên Hân dừng một chút, cũng không dám nói thẳng là nhà cô ở ngay biệt thự kế bên, để đỡ phải chọc vào bệnh dạy đời của hắn, vì vậy cô nhẹ nhàng mở cửa ghế phụ, đợi lát nữa nói đại địa chỉ nào đó rồi xuống xe.

Sau khi xe lăn bánh, Tô Tử Việt im lặng một hồi rồi mới nói: "Em trai tôi sắp ba mươi rồi."

Liên Hân gật gật đầu, cô biết mà, nhưng làn da rất đẹp, cơ bắp thì chắc, mông thì vểnh, khả năng sinh lý thì vô cùng mạnh mẽ như thường.
"... Nó đã có sự nghiệp, luôn một mình đảm đương không để ai phiền lòng, nhưng là con người thì đều phải thành gia lập thất, nó nên kết hôn. Mà hai người sẽ không có kết quả đâu."  Tô Tử Việt lẳng lặng nhìn cô một cái.

Liên Hân nhìn lại.

Tô Tử Việt thấy bộ dáng hợp tình hợp lý của cô, liền tức giận thu lại ánh mắt.

Dọc đường đi, càng về sau hắn càng cố gắng dạy đời Liên Hân, vừa đe dọa vừa dụ dỗ, nói thẳng vào mặt cô, giọng điệu nghiêm khắc bén nhọn, càng nói càng nặng, chung quy là muốn Liên Hân không được bám lấy Tô Tử Tích, hắn sẽ dùng mọi thủ đoạn, không để cô bước vào cửa nhà họ Tô…

Liên Hân liên tục trợn trắng mắt, càng nghe càng tức, cãi lại vài câu, "Không cần phiền đến quý ngài", "Tôi không hề có ý muốn này" "Ngài chính là ông vú mạnh mẽ nhất”, "Tôi đâu dám không nghiêm túc", "Ngài là cha tôi mà"...

Chờ tới lúc hai người xuống xe, Tô Tử Việt mở cửa rồi đứng trước cửa nhà ông nói gà bà nói vịt với Liên Hân một hồi mới phát hiện hắn đã xách xe chạy một mạch về nhà mình.
Tô Tử Việt lạnh lẽo trừng mắt nhìn Liên Hân một cái, sau đó lập tức bước vào, chỉ lên trên nói: "Loại người như cô bước vào cổng lớn nhà tôi là sỉ nhục cánh cửa!"

Liên Hân trợn to mắt trừng hắn, ôm hộp bánh quy đuổi theo: "Anh tưởng tôi không biết giận đó hả?"

Tô Tử Việt cởi cúc áo tây trang ra, xoay người nói: "Chưa nói tới chuyện cô cặp kè với Phong Khải Ninh, cô thậm chí loạn luân với anh trai! Làm bậy làm bạ!! Liên Hân... Tôi trịnh trọng nói cho cô biết, tôi không bao giờ cho phép cô tới nhà họ Tô thêm một xăng ti mét nào, đây là lời cảnh cáo cuối cùng!"

"Ờ, vậy hả, vậy sao anh không nhắc tới lúc anh địt tôi sung sướng cỡ nào, danh sách người cặp kè với tôi sao thiếu tên anh được..."

Mặt Tô Tử Việt xông lên một tràng đỏ gay, hắn biết tiếng nói của Liên Hân rất lớn nên theo bản năng căng thẳng ngẩng đầu nhìn thoáng qua lầu hai, đưa tay bịt miệng cô.

Liên Hân cũng nhìn thoáng qua lầu hai, lại nhìn Tô Tử Việt một cái. Cô cười lạnh, quay người bước lên lầu.

"Cô làm gì đó?" Tô Tử Việt sải chân dài đuổi theo muốn giữ chặt cô.
Liên Hân chạy một mạch tới phòng ngủ trên lầu hai, đẩy cánh cửa đang khép hờ ra, trong phòng ngủ siêu lớn có đặt chiếc giường trắng tinh mềm mại, một người con gái tóc ngắn trẻ trung xinh đẹp đang đắp chăn ngủ say.

Liên Hân nghĩ nghĩ, quay đầu lại nhỏ giọng hỏi: "Bạn gái của anh hả?"

Tô Tử Việt mặt trầm ngâm không để ý tới cô, muốn kéo tay Liên Hân lôi ra ngoài.

Liên Hân lúc này mới chú ý tới chiếc nhẫn trên ngón áp út của hắn.

"Anh lấy vợ rồi sao?". Cô trợn to mắt.

"Lấy vợ rồi mà còn địt tôi mấy lần, cũng không biết xấu hổ mà sỉ nhục đạo đức của tôi hả? Thì ra anh cũng chỉ là thằng đàn ông lăng nhăng, thường xuyên cặp bồ bên ngoài."

Tô Tử Việt cũng không thèm giải thích với cô là lúc trước hắn chưa lập gia đình, hơn nữa quan hệ giữa hắn và vợ mới cưới cũng rất khó nói, hắn nhỏ giọng nói: "Tôi không phải là loại người dâm đãng như cô, Tô Tử Việt tôi giữ mình trong sạch, đầu đội trời, chân đạp đất."

Liên Hân vừa tức vừa mắc cười, quay đầu lại nhìn cô gái nằm trên giường, khiêu khích trừng hắn một cái rồi trực tiếp đá văng đôi giày, nhẹ nhàng lắc mông đi đến mép giường, nhấc tay cởi váy hai dây trên người xuống, để lộ ra nội y tình thú chỉ đủ che hai quầng vú và khe lồn.

Trong đầu Tô Tử Việt rung động ầm ầm, nhìn cặp vú trước mắt lắc lư như sóng biển, hai quầng vú bị mảnh ren nhỏ trong suốt nửa che nửa hở, đầu vú lấp ló dưới hoa văn dạng ren, từ từ cứng lên, tư thế của cô nhìn như đang khiêu khích hắn…

Liên Hân không hề sợ hãi, cô có thánh hương bảo vệ nên nhóm bạn trai luôn luôn tin tưởng hết mình vào sự chung thủy của cô, nó còn giúp cô che chắn tất cả tin tức bất lợi. Người nên sợ hãi chính là kẻ ngụy quân tử Tô Tử Việt này. Cô cong lưng tới gần đầu giường, làm bộ muốn đánh thức người con gái, Tô Tử Việt bỗng nhiên bừng tỉnh, một bước xông tới ôm lấy cô, thấp giọng: "Cô điên hả!"

Liên Hân nhỏ giọng kêu người trên giường: "Ê, cô mau dậy coi nè, chồng cô là thằng đểu đó, chồng cô bắt cóc con gái người ta về nhà hiếp dâm nè, hắn trước giờ đều phản bội cô, cô coi cặc hắn cương cứng lên rồi nè..." 

Liên Hân sờ phía dưới một cái, quả nhiên cây dương vật đã cứng ngắt.

Cô chớp chớp mắt, xoay người bám lấy cổ hắn, một tay mò xuống như ngựa quen đường cũ mà kéo khóa quần hắn ra, móc con cặc vừa thô vừa cứng ra, bộ dáng giống như bắt được chứng cứ phạm tội, mạnh tay lắc lắc nó: "Cái gì đây ta?" 

Liên Hân cười lạnh, "Anh còn dám dạy đời tôi nữa hả? Lấy tư cách gì mắng tôi? Tưởng mình là chính nhân quân tử chắc? Coi lại con cặc dâm đãng của mình đi!"

"Tôi không phải người như vậy!" Tô Tử Việt hít khí, đưa tay bắt lấy bàn tay linh hoạt nhỏ nhắn đang mò cặc hắn.

"Anh chính là người như vậy!" Liên Hân càng nắm chặt không buông. 

Giọng của Liên Hân càng lúc càng lớn, Tô Tử Việt không còn tay bịt miệng cô, đành phải nhảy tới gắt gao ôm cô, cúi đầu hôn lấy đôi môi đầy đặn bóng mềm của cô, nuốt hết âm thanh nguy hiểm.

Liên Hân bị hơi thở của người đàn ông hoàn toàn bao phủ, theo thói quen mà giơ chân trắng lên quắp sau eo hắn. Như sợ cô phát ra tiếng, Liên Hân bị hôn tới nỗi kín không kẽ hở, cổ họng nghẹn nghẹn, hai người trao đổi nước miếng cho nhau, môi lưỡi liếm mút, cô dùng đầu óc đang choáng váng mà suy nghĩ một lát, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "A... thì ra... Anh lừa tôi về nhà, là vì... Muốn địt tôi..."

"Không phải!". Trong lòng Tô Tử Việt tràn đầy căm phẫn.

Thể dịch và mùi thơm của Liên Hân tuy rằng đã được điều chỉnh, nhưng thân thể dâm đãng của cô thì không thay đổi, giờ phút này cô được người đàn ông to lớn cường tráng ôm chặt vào lòng, cơ ngực rắn chắc đánh vào mặt cô, hormone giống đực quanh quẩn, trong tay còn đang vuốt ve một cây cặc khổng lồ nóng bỏng, sao cô nhịn nổi.

Cô nắm cây cặc của Tô Tử Việt chọc chọc vào mảnh quần lót mỏng manh trên người, gấp gáp vạch mép quần ra, không nhịn nổi mà dùng hai mép lồn hút con cặc vào, cọ cọ từ hột le cho đến hai mép lồn, thân thể xoắn lại như rắn nước, vểnh mông lên xuống, cọ cọ từng vòng lên bụng hắn, nhiệt tình lấy mép lồn dâm đãng chơi đùa với căn côn thịt này.

Bàn tay to của Tô Tử Việt bắt được eo nhỏ mềm mại quyến rũ củaLiên Hân, căng thẳng nhìn cô vợ đang nằm trên giường, mồ hôi đổ đầy đầu, gân xanh nổi lên, cảm thấy tiến không được mà lùi cũng không xong. 

Liên Hân dùng ngón tay tách hai mép lồn ra, banh khe lồn to ra một chút rồi nuốt đầu khấc của hắn vào.

"Ưm ha, a... Đã nứng quá...". Thịt mềm bên trong cái lồn vội vàng co bóp nuốt lấy con cặc.

"Anh thèm muốn địt tôi nha... Cái tên dâm đãng có con cặc lớn này... A... Nhanh lên, cưỡng hiếp cái lồn của em dâu đi... A..."

"...Cấm nói bậy!" Tô Tử Việt bị cô ăn cặc tới nỗi cơ đít run lên, sợ hai người rên rỉ quá to nên vội vàng hôn lấy cô lần thứ hai, trong lúc đó côn thịt cũng chui vào sâu thêm.

Tô Tử Việt đứng ở mép giường địt lồn cô khi cô vợ Tề Bội đang ngủ say trên giường. Khuôn mặt ngủ say của chị ta thậm chí còn xoay lại, đối diện ngay chỗ hai người đang giao cấu. 

Bọn họ chỉ dám rên trong họng và thở hồng hộc như thú, con cặc hắn địt liên tục vào lồn cô ngay trước mặt Tề Bội. Hai người vừa ra sức địt mạnh, vừa thường xuyên hồi hộp liếc nhìn chị ta.

Liên Hân nhìn người con gái trên giường hoàn toàn không biết gì cả, cái lồn dùng sức nuốt cặc của chồng chị ta lúc càng chặt.

Dạo này mấy người đàn ông trong nhà cứ bận rộn đi công tác hết đợt này đến đợt khác, làm cho lồn Liên Hân nưng nứng hổm rài, khó khăn lắm mới ăn được một cây côn thịt thô to ngon lành nên mỗi một thớ thịt trong lồn cô đều phấn đấu quên mình mà bú mút. 

Côn thịt lớn cọ lên mu lồn sinh ra khoái cảm rất mạnh, lúc người đàn ông rút cặc ra thì cái lồn kịch liệt run rẩy, mong hắn đâm vào, lúc người đàn ông thọc vào rồi thì lại mong hắn địt mạnh lên, thọc vào rút ra liên hồi, đâm tới chỗ nứng của cô, cọ xát hột le của cô.

Liên Hân vòng hai tay lên cổ hắn, hai đùi đều quắp sau eo hắn như cây kéo, treo cả người cô lên cơ thể hắn, mặc cho hắn địt tới tấp, cái lồn nứng đã lâu của Liên Hân bị địt chảy nước lênh láng, phát ra tiếng nhóp nhép nhóp nhép.

"Sướng quá ... A... Con cặc này... xài ngon quá a..."

Tô Tử Việt nhéo đít Liên Hân một cái như muốn cảnh cáo, Liên Hân lập tức cắn môi. Hắn cúi đầu dùng miệng ngậm lấy áo vú ren mặc như không mặc của cô rồi kéo nó ra, vươn môi lưỡi nút lấy cặp vú tròn lắc lư của cô, mái tóc được vuốt keo hoàn chỉnh nay đã rối tung do đụ địt quá điên cuồng, nhưng dáng vẻ bú vú của hắn lại vẫn như cũ, vô cùng nghiêm túc, tựa như cặp vú to cao ngất trắng nõn này là kẻ thù, hắn hé miệng dùng sức bú liếm cặp vú giống như con nít bú sữa, đầu lưỡi thè ra liên tục đá vào núm vú, lông mày nhíu lại nhưng mồm vẫn ngoạm lấy núm vú ăn lấy ăn để, trông hơi mắc cười.

Cặp vú Liên Hân mẫn cảm như vậy lại bị hắn đùa bỡn, cô nhịn không được mà ngửa đầu ra sau, cảm nhận cơn sung sướng tê dại này, người cô trèo lên thân của người đàn ông, lồn dâm bị thọc vào rút ra, núm vú bị bú liếm, ba chỗ mẫn cảm đều bị hắn chơi đùa, Liên Hân nhịn không được lắc lắc đầu, le lưỡi thét chói tai.

Tô Tử Việt vừa bú vú vừa dộng đít, banh hai chân cô ra thành tư thế bế em bé mà đi vòng quanh giường, thong thả mà địt, cái đít hẩy lên hẩy xuống để dộng cặc vào lồn, con cặc cơ bắp màu đỏ đậm phình to ra, phủ đầy nước dâm bóng lưỡng, lấp ló giữa háng Liên Hân. Tô Tử Việt chỉ lo nghiêm túc địt lồn mà không biết tư thế ngồi xổm chu đít, vừa đi vừa địt này dâm loạn đáng khinh cỡ nào…

"Anh cả ơi... Cái lồn của em dâu... Bị anh địt sướng quá a..."

Con cặc Tô Tử Việt lại phình to ra thêm, nhảy thình thịch bên trong khe lồn, hắn nhả núm vú ra, cúi đầu buồn bực.

Liên Hân trèo trên người hắn, dạng háng cho hắn địt, cười to: "Tô Tử Tích vừa đi công tác, anh liền tới thông lồn cho em dâu... Ô... Anh cả thật tốt bụng nha..."

"Anh cả đầu đội trời chân đạp đất địt em đã quá à..."

"...Câm miệng!" Tô Tử Việt trầm giọng quát khẽ, tiếp tục địt mạnh hơn vào cái lồn khít rịt, da đầu Liên Hân nổ tung, đột nhiên không kịp phòng bị mà rên ra tiếng.

Tô Tử Việt lập tức nhìn về phía người trên giường, ai ngờ Tề Bội đã thức giấc từ lâu, một tay chống đầu, nằm trên giường điềm đạm cười cười, nhìn tư thế chu mông hẩy đít của hắn mà ra vẻ chế nhạo.

Tô Tử Việt không chớp mắt nhìn Tề Bội vươn ngón tay dựng trên môi, làm động tác kéo khóa miệng.

Tô Tử Việt đương nhiên hiểu ý, nhìn chị ta vui sướng khi người gặp họa, không nén nổi cơn giận trong lòng, xách Liên Hân thả xuống giường.

Tề bội vội vàng nhắm mắt giả bộ ngủ.

Liên Hân ngơ ngác bổ nhào lên giường, xém nữa đâm vào người đang nằm đó, cô sợ hãi nhìn vợ Tô Tử Việt một cái, ý bảo Tô Tử Việt nhẹ tay chút. Cô chưa kịp làm gì thì con cặc nóng hầm đã chọc tới điểm G khiến cô muốn bay lên trời.

Tô Tử Việt vừa nhào nặn hai bầu ngực khủng của  Liên Hân, vừa từ phía sau cưỡi lên lồn cô một cách đột ngột, bạch bạch bạch bạch, cưỡi tới nỗi đít cô đỏ bừng. 

Thậm chí hắn còn kéo một chân cô ra, chỉa cái lồn sưng đỏ tới trước mặt Tề Bội, như kiểu đang triển lãm mà dùng con cặc dài kinh người tách hai mép lồn ra rồi địt ào ào, làm cho cái lồn trào bọt tùm lum, thậm chí trào ra giường.

Cặp chân dài thô tráng rắn chắc ngồi xổm xuống, banh chân Liên ra, bế cô lên dộng cặc vào theo tư thế xi đái mà địt ngay trên mặt Tề Bội, như kiểu muốn cô đái lên mặt chị ta vậy.

Hắn địt ầm ầm vào cái lồn đầy nước của Liên Hân làm nước bắn tứ tung, vừa tức vừa hét: "Dâm phụ! Dâm phụ!"

Không biết là đang chửi ai.

Liên Hân làm sao chịu nổi kiểu này, nước dâm phụt phụt bắn ra ngay lập tức. Cô chống tay lên đầu giường, áy náy nhìn người con gái dưới háng, vách thịt trong khe lồn càng thêm mẫn cảm run rẩy, tiếng rên rỉ càng thêm phóng đãng khó nhịn: "Xin lỗi chị nha... Em lỡ ăn cặc của chồng chị rồi... Em xin lỗi... Tại nó xài ngon quá... Ha... Em giúp chị nuốt cặc lớn một lát nha... Cái con cặc lớn này... xạo sự muốn chết... Á! Á!"

Tô Tử Việt muốn nổi điên, càng địt càng mạnh, càng sâu, càng kịch liệt.

Tề bội hé hé mắt, liền nhìn thấy hai hòn dái bự tổ chảng bạch bạch lúc lắc ngay trên đầu mình, còn cả cái lồn toe toét của một cô bé, hai mép lồn không lông múp míp bị địt sưng tấy, đỏ bừng, ướt nhẹp lầy lội, thịt trong lồn bị địt lòi hết ra ngoài. 

Còn gã chồng bên trên thì dập cặc liên hồi vào lồn cô bé, thân cặc nổi đầy gân xanh giựt giựt, mỗi cú địt đều khiến lồn cô gái nhỏ phọt nước... 

Phun lên mặt Tề Bội. 

Hết nói nổi.

Nếu không phải vì muốn bắt lấy chứng cứ phạm tội của Tô Tử Việt, làm hắn á khẩu không trả lời được mà đồng ý ký vào hiệp ước, để bản thân mình có thể đưa Tiểu Nguyên về nhà làm chuyện sung sướng thì có khùng mới kiên nhẫn nằm bẹp dí ở đây.

Liên Hân cứ như vậy mà bị Tô Tử Việt địt một giây cả chục cái, khe lồn mềm yếu mẫn cảm bị chọc vào điên cuồng, điểm G cũng bị thọc nát, cả người run rẩy, không nín được mà phun ra một bãi nước dâm cho Tề Bội rửa mặt.

Tề bội:...

Tô Tử Việt:...

Liên Hân vừa thét chói tai vừa khóc, Tô Tử Việt đành phải ôm cô xuống dưới, sau đó kẹp mông cô lại, vừa địt vừa đi ra khỏi phòng.

Xuống lầu xong hắn liền cởi hết quần áo, lộ ra cơ thể cơ bắp chắc nịch, Liên Hân ôm lấy bờ vai dày rộng của hắn, vừa vuốt ve người đàn ông, vừa cảm thấy áy náy khó chịu mà khóc thút thít.

Tô Tử Việt nhìn cô, đít dộng xuống không ngừng nghỉ, nhỏ giọng mắng: "Khóc cái gì?"

Liên Hân hai mắt đẫm lệ, mông lung nói: "Vợ anh, là người thực vật hay gì vậy..."

Tô Tử Việt nhìn thoáng qua cô bé ngốc nghếch này, hết chỗ nói rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bfgj