PN 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong Khải Ninh nhìn vào gương thắt cà vạt, Liên Hân thì giống con quay, quay tới quay lui như muốn tìm đồ vật.

Hắn ghé mắt liếc nhìn cô một cái: "Rớt cái gì sao."

"...Quả bóng của em, nó rớt đâu rồi ta." Liên Hân mờ mịt nhớ lại một chút, bỗng nhiên nhớ tới, "A!" 

Sau đó vụt ra ngoài như cơn lốc xoáy, lộc cộc chạy xuống lầu.

Phong Khải Ninh lắc đầu, cô nương khờ khạo này.

Hôm nay hắn tổ chức tiệc gia đình, mời mấy người bạn thân cận, Tô Tử Tích thì không mời, thời điểm này hắn và Liên Hân đang tình chàng ý thiếp làm một đôi bích nhân, đỡ cho Tô Tử Tích không vui, chính hắn cũng không được tự nhiên.

Rốt cuộc, Liên Hân cùng hắn là thiệt tình yêu nhau, mà Tô Tử Tích chẳng qua chỉ là một người qua đường có nợ. 

Dưới hầm gara, Liên Hân chui vào chiếc Maybach của Phong Khải Ninh, tìm trước tìm sau một hồi, rốt cuộc cũng tìm được. Lúc cô chui ra ngoài, không cẩn thận lại làm rớt quả cầu xuống mặt đất.

Quả cầu lộc cộc lộc cộc lăn đến dưới gầm xe của một chiếc xe khác trong hầm.

"Ây?" Liên Hân buồn bực, cúi người bò xuống, muốn lôi nó ra.

-------
Ven hồ trang viên, một chiếc siêu xe màu xanh lam đang tiến vào cổng, lúc đi ngang qua cổng bảo an, cửa sổ xe mở ra, bên trong truyền ra tiếng nhạc rock 'n roll ồn ào náo động.

Bảo an vốn định mời hắn vặn nhỏ nhạc lại vì khu biệt thự cao cấp này muốn duy trì an tĩnh bên trong, nhưng chưa kịp nói thì chiếc xe màu xanh đã vút qua được mấy trăm mét.

Nghiêm Tự chạy xe vào hầm gara của Phong Khải Ninh, chân dài từ trên xe bước xuống, một tay nhìn vào kính chiếu hậu mà sửa sửa tóc đối, một tay cầm di động bùm bùm từ chối một cô em oanh oanh yến yến quấy rầy.

Hắn nhìn thoáng qua gara, tổng cộng chỉ có thể đậu bốn con xe, mà xe hắn đang đậu ở chỗ trống cuối cùng, vì thế hắn lắc đầu, vô số lần cảm thán, Phong Khải Ninh sao lại mua nhà nhỏ như vậy.

"Ai!" Bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng rên hừ hừ của một cô gái.

Nghiêm Tự tò mò, đi đến chỗ chiếc Aston màu xám bạc, phát hiện có người ở đó.

"Ai... Ai a, giúp tôi với..." Liên Hân chui xuống đáy đuôi xe, muốn lôi quả cầu bên dưới ra, ai ngờ nút thắng dưới lưng quần lại vướng chặt vào sàn xe, tiến không được lùi không xong, nửa người trên chui hẳn vào đáy xe, nửa người dưới lòi ra bên ngoài, cô cũng không dám cậy mạnh lui về phía sau, sợ bị rách quần, bởi vì sàn xe không cao, cô cũng không thể trở tay cởi móc vướng sau lưng ra.

Nghiêm Tự đi đến chỗ đuôi xe, nhìn thấy một cặp mông chu lên cao dưới đáy xe, vì thế hắn ngồi xổm xuống hỏi: "Cô em là ai, sao lại ở đây... trộm đồ hả?"

Liên Hân buồn bực, nằm bò dưới đáy xe mà khó khăn lên tiếng: "Không phải... Tôi không phải kẻ trộm đồ, tôi ở đây lụm đồ nha..."

"Ừ... Vậy cô cứ từ từ lụm." Hắn gật gật đầu, đứng lên, chuẩn bị đi.

Liên Hân vội la lên: "Ai! Anh đừng đi! Anh giúp tôi được không? Tôi bị kẹt rồi!"

Nghiêm Tự nhìn chằm chằm cặp mông cô một lát, nói: "Tôi có thể giúp cô."

"Cảm ơn anh!" Liên Hân vội nói.

"—— nhưng tôi không muốn giúp." Nghiêm Tự sờ sờ cằm.

"A? Tại sao, cầu xin anh, giúp tôi đi mà..." Liên Hân làm nũng.

Nghiêm Tự cười ra tiếng.

"Giúp tôi đi mà….Anh là khách của Phong Khải Ninh đúng không?" Liên Hân tiếp tục nói.

Nghiêm Tự nhướng mày, bỗng nhiên nhận ra được cái gì: "Liên Hân?"

"Là tôi nè! Anh là ai vậy?" Cô cẩn thận nghe, giọng anh ta hình như cũng không quen lắm.

Nghiêm Tự cười cười, quỳ một gối xuống, cúi người chuẩn bị kéo cô ra: "Anh là anh trai tốt của em đây."

Hả? Liên Hân mê mang.

"Giúp em thoát ra thì anh được cái gì?" Nghiêm Tự tiếp tục ra vẻ nhàm chán.

"Anh muốn được cái gì a."

"Em tính trả ơn anh thế nào?"

Liên Hân nghĩ nghĩ rồi thành khẩn mà nói: "Cúi người khom lưng với anh."

Nghiêm Tự ha ha cười ra tiếng, cô đáng yêu làm sao.

Hắn cúi đầu nhìn nhìn cặp mông cao kiều đầy đặn trước mắt bị bao vây trong quần vải nhung, vừa no đủ vừa căng chặt, nhìn có vẻ rất ngon lành gợi chịch, hắn cố tình trượt trượt eo bụng nhưng không dám cưỡi lên.

Hắn mò tay vào sờ sờ sàn xe, sờ đến chỗ lưng quần của cô bị vướng nút thắt: "Đừng lộn xộn, đít ngọ nguậy lộn xộn là anh địt lồn em nha."

Liên Hân cắn môi, chân sau nhẹ nhàng đụng hắn một chút.

Nghiêm Tự sờ soạng nửa ngày mới giúp cô cởi bỏ nút quần, cho rằng đã xong việc, ai ngờ Liên Hân vẫn không chui ra được, áo lông hư hư thực thực của cô cũng bị kẹt vào gầm xe rồi.

"Vậy làm sao đây, giật luôn áo lông ra?"

"Không được, em mới mua đó."

"Vậy chỉ có thể cởi ra, chờ người chui ra rồi thì từ từ tháo áo lông ~" 

Nghiêm Tự nói đến câu này thì âm cuối tự nhiên dâng trào lên, nội tâm âm thầm cảm nhận được suy nghĩ đen tối của chính mình, trong lòng vội khuyên bảo, mày muốn làm gì đây, Nghiêm Tự, làm người đi Nghiêm Tự.

"... Vậy cũng được, nhưng bây giờ em chui không ra."

Nghiêm Tự cười hì hì thở dài một hơi: "Biết sao giờ, để anh trai giúp em đi!" 

Hắn cúi xuống dồn lên người cô, hạ bộ dính sát vào mông đít Liên Hân, cánh tay thon dài mò vào hai bên eo sườn cô, chui vào trong áo lông, sờ lên vòng eo nhỏ trơn trượt, giúp cô cởi áo, bắt lấy hai cánh tay mềm mại rồi rút tay áo ra.

Trong quá trình không thể tránh khỏi đụng chạm, cọ xát, mùi thơm lạ lùng mê người xộc vào mũi.

Liên Hân đang cố gắng ngọ nguậy bả vai để tuột tay áo ra, lúc cởi được áo lông ra ngoài, người đàn ông sau lưng đột nhiên thở dài một hơi.

Nghiêm Tự mang khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó, ra vẻ gấp không chờ được mà nói: "Liên Hân, địt một hồi đi."

Liên Hân sửng sốt: "Hả? Cái gì? Cái gì nha?" 

Cô cảm giác được người đàn ông đang chọc con cặc cương cứng vào mông cô, cô vặn eo lắc mông nói: "Không được, tránh ra, anh là ai vậy..."

Nghiêm Tự thở dài nói: "Anh cùng Phong Khải Ninh và Tô Tử Tích là anh em mười mấy năm, mặc chung một cái quần lớn lên, uống cùng một thứ nước sông, địt cùng một cái lồn, cho nên em với anh chịch nhau là thuận lý thành chương, là ý trời, là đạo nghĩa không thể chối từ, hiểu không, cô em bảo bối."

Liên Hân bị hắn nói cho phát ngốc, tới đây mới ngờ ngợ ra hắn là ai: "Nghiêm Tự?"

"Là anh đây, anh luôn theo chân hai người bọn họ, trên cơ bản chính là anh em sinh ba khác cha khác mẹ, cho nên mẹ của bọn nó cũng là mẹ của anh, vợ của bọn nó cũng là vợ của anh, anh địt em là chuyện đương nhiên, chúng ta làm tình là hợp pháp."

Liên Hân bái phục hắn, lắc mông, nâng cẳng chân nhẹ nhàng đá hắn: "Không được nói bậy đó nha ~"

Âm cuối của Liên Hân phát ra nũng nịu làm Nghiêm Tự nứng cặc phát đau, cánh tay hắn tiếp tục thăm dò phía trước, bàn tay to sờ đến áo vú Liên Hân, hai tay nâng lên cặp vú đầy đặn của Liên Hân mà ước lượng, rồi không khách khí bóp nhẹ lên.

"A... Anh làm gì vậy... Nghiêm Tự ~" 

Liên Hân đột nhiên bị bóp vú, cô thở phì phò, bàn tay đàn ông ấm áp to lớn bọc đầy cặp vú cô, Liên Hân liền tự nguyện dâng hiến cặp vú dâm đãng cho hắn bóp.

"Để anh coi, có phải là vú quá lớn nên làm em bị kẹt không?"

"Ô..." Liên Hân ưm ưm.

Nghiêm Tự vươn ngón tay cái ra xoa xoa nhấn nhấn lên núm vú Liên Hân, làm chúng nhanh chóng se cứng.

"Ưm..."

Cơ thể Liên Hân mới chạm một cái là ướt, huống chi là vú bị chọc ghẹo chu đáo như thế này, lồn cô lập tức thấy hư không tê ngứa, không nhịn được mà co rụt, chờ mong được thứ gì đó hình trụ lấp đầy.

"Vú ngon quá ta..." Nghiêm Tự chơi vú một hồi rồi cởi quần Liên Hân ra, lộ ra cặp mông tuyết trắng mật đào, còn cái lồn bóng loáng không lông như bánh bao, mu lồn mập mạp, giữa hai mép lồn khép mở lấp lánh nước dâm. 

"Woa..." Nghiêm Tự tuy rằng đã thấy cảnh cô bé dâm đãng bị địt trần truồng rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn cận cảnh cửa lồn xinh đẹp này, hắn vươn ngón tay nhẹ nhàng sờ sờ cửa lồn đang đóng lại, ngay lập tức hắn xuýt xoa: "Quả nhiên là bảo bối."

Hắn duỗi hai tay ôm lấy hai cánh mông khủng, nhướn người lên vùi mặt vào háng cô rồi bắt đầu nhấm nháp cả cái lồn, nào liếm, nào mút, nào bú,... Đầu lưỡi vói vào tròn cái lồn ra ra vào vào, đâm thọc giống như đang hôn lưỡi, nói chung là đem hết kỹ xảo hôn hít tung ra.

Liên Hân lập tức hét lên, cánh mông rung lắc, lồn cô cũng linh hoạt giống như miệng, thậm chí còn cùng hắn "hôn" đáp trả, nút đầu lưỡi hắn tới nỗi nhũn ra.

Nghiêm Tự chấn kinh, cái lồn này mà gặp con cặc gà mờ thì có khi mới vừa đi vào đã bắn sạch sẽ.

Cô vẫn theo bản năng mà rên rỉ: "Không muốn... A... Không muốn sao... Ô... Nghiêm Tự…không muốn địt hả..."

Nghiêm Tự cởi quần, an ủi cô, nói: "Đừng sợ, anh sẽ đeo bao, đeo bao thì chẳng khác nào chúng ta không làm tình."

Liên Hân mờ mịt chớp mắt, còn có loại lý luận này sao: "Thật... Thật vậy hả…."

"Đương nhiên, anh chỉ là một cây gậy mát xa nóng hầm hập thôi." Nghiêm Tự mò vào túi quần tìm tìm, không có bao cao su, thôi vậy, cứ địt vào thì cô cũng không phát hiện ra. 

"Vậy... Vậy..." Liên Hân có ý chờ mong, lắc lắc mông: "Anh nhanh lên nha..."

Nghiêm Tự cười ra tiếng, cô ngốc này, lần sau đến phải nói bóng nói gió nhắc nhở bọn Phong Khải Ninh cẩn thận một chút, đừng để cho người ngoài khi dễ.

Hắn cầm cây cặc thô to cương cứng đến cực điểm lên, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hắn mở camera điện thoại ra, gác trên tường ngay dưới bóng đèn, vừa vặn quay được chỗ cặc lồn của hai người, rồi sau đó hắn đè mông xuống, dạng hai chân ra, nguyên cây cặc giữa háng theo động tác mà lúc lắc loạng choạng, hắn nắm con cặc cọ cọ lên cửa lồn Liên Hân vài cái, sau đó tách ra mép lồn đang khép chặt mà địt vào: "Anh trai gậy mát xa tới đây!"

"A ——" Liên Hân bị côn thịt khủng lấp đầy, thịt non bên trong lồn vội vàng phía sau tiếp phía trước mà bao bọc, liếm mút con cặc lớn đang tiến vào.

Nghiêm Tự chưa từng bị nuốt cặc như vậy, hắn hô lớn một tiếng, xém nữa bị hút bay não!

Bên này hắn đang ôm một cặp mông trần truồng lộ ra ngoài mà địt phụt phụt, bên kia Phong Khải Ninh tìm không thấy Liên Hân, đang từ trên lầu đi xuống.

"Liên Hân?"
"Liên Hân!"
"Liên Hân ——"

Cơ mông rắn chắc của người đàn ông dộng lên dộng xuống, địt Liên Hân tới nỗi không ngừng phun ra bọt nước, nghe được Phong Khải Ninh đang gọi, Nghiêm Tự vội vàng nín lại âm thanh rên rỉ trong miệng, cũng tát lên mông Liên Hân một cái, ý bảo cô nhỏ giọng lại.  

Liên Hân lập tức dùng tay đảo im miệng, kinh hoảng dưới đem bức bức con cặc kẹp đến càng khẩn.

Nghiêm Tự khẽ rên trong cổ họng.

Phong Khải Ninh một thân mặc tây trang đi qua cửa gara, chân dài dừng lại, giày da tinh xảo dừng lại chỗ chiếc Maybach, nghiêng đầu nhìn về phía góc gara, thấy Nghiêm Tự khom lưng đứng trước đuôi xe, cúi đầu, không biết là đang làm gì.

"Nghiêm Tự".

Thanh âm trầm thấp động lòng người của Phong Khải Ninh cất lên: "Có nhìn thấy Liên Hân ở đâu không?"

Nghiêm Tự hít sâu một hơi, ngẩng đầu, đầu lưỡi liếm liếm khóe môi, côn thịt còn đang thọc lồn Liên Hân, cắm vào rút ra: 

"... Không thấy."

Tim Liên Hân đập như nổi trống.

Phong Khải Ninh nhăn mày rậm lại, khách đều tới hết rồi, cô lại chạy tới chỗ nào không biết, hắn hờ hững nói: 

"Cậu đứng đó làm gì vậy?"

Nghiêm Tự cười cười: "Sửa đít..." 

Con cặc liền bị hang lồn dùng sức kẹp: "Đít xe."

Phong Khải Ninh nhướng đuôi mày, không rảnh quan tâm cậu ta, mũi chân hắn chuyển hướng ra sân tìm cô.

Nghiêm Tự lại lần nữa hừ nhẹ một tiếng, ôm lấy cặp mông dâm đãng của Liên Hân, sườn eo hăng hái tàn nhẫn dập xuống.

Trong thời gian ngắn, cặp dâm nam loạn nữ cứ thế rên rỉ kêu la vui sướng…

Buổi tối, sau khi tan tiệc. 

Nghiêm Tự về nhà cắt nối biên tập đoạn clip lại một chút rồi gửi cho Liên Hân cùng nhau thưởng thức.

Liên Hân nhận được video xong liền hoảng sợ, vội vàng xóa ngay, gửi tin nhắn cho hắn: "Không được a, anh mau xóa nó đi, nếu không thì cũng phải chỉnh sửa bắp đùi và cặp mông của em lại một chút!"

Nghiêm Tự đáp: "Không xóa đâu, đây là bảo bối gia truyền của anh trai."

Cái tên này bị gì vậy, Liên Hân tức giận muốn đá hắn.

Nghiêm Tự vuốt cằm nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng chịu tỉ mỉ chỉnh sửa hình dáng của lồn cô và mông cô cho nhỏ lại một chút, sau đó dùng hiệu ứng của app, lồng nhạc vào, gửi đến group chat của hắn, Phong Khải Ninh và Tô Tử Tích.

Nghiêm Tự: Thấy tao mãnh liệt chưa?

Phong Khải Ninh click mở clip, hai cái mông đụ nhau liền xuất hiện trên di động hắn, người con gái ghé vào đáy xe lộ ra cặp mông cao kiều, người đàn ông ôm đít người con gái, cong chân dập háng xuống, con cặc thâm đen cắm vào cái lồn múp míp.

Cơ mông Nghiêm Tự được tập luyện không tệ, vừa vững chắc vừa dũng mãnh, đít của người con gái kia tuy rằng không to bằng Liên Hân, nhưng cũng rất dễ phun nước, Nghiêm Tự địt một cú là cô ta phun ra một bãi nước, camera không ngừng bị cô ta phun ướt nhẹp, bộ dáng dâm đãng sung sướng cực hạn.

Phong Khải Ninh cười nhạt, khinh thường mà ném di động, lập tức đi ra phòng khách tìm người yêu hắn, đem bảo bối đang phát ngốc bảo bối kéo vào trong ngực xoa nắn, cởi hết quần áo rồi đụ cô ngay tại chỗ.

Còn Tô Tử Tích ở xa tít Châu Âu thì không may mắn như vậy, ban ngày ban mặt đang uống cà phê liền nhìn thấy cảnh tượng dâm loạn như vậy, hắn nhìn chằm chằm cặp mông đang mãnh liệt chịch lồn trên màn hình, con cặc ra ra vào vào, bọt nước bay bay phún ra ngoài, xoay quanh một đôi dâm nam dục nữ, hắn bắt đầu thấy nhớ cô gái bé nhỏ hay làm nũng của hắn rồi. 
——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bfgj