Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ten tèn mình quay lại rùi đây :)) Mình quyết định sẽ không bỏ dở đứa con của mình đâu, dạo này mình hơi bận nhưng mình sẽ cố gắng mỗi tuần được ít nhất một chương. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình :))) Love you guys all ❤️
Editor: Morgan

Sau khi ba người bắt được một mạng cũng không hề ham chiến, thuận thế thu xong đợt lính rồi trở về nhà.

Mà lúc này đường trên Kennen cũng sớm đã phát hiện đường trên chỉ có một cái hổ giấy Lee Sin, trùng hợp Lee Sin lại là tướng cận chiến, kìm nén không được sát tâm liền đi lên muốn cùng Lee Sin một đấu một.

Bên này Tô Hành cũng ý thức được ý tưởng của Kennen, đợt lính này chỉ còn ba lính một con xe chưa có farm xong.

Nhưng trong tính toán của Tô Hành, nếu mấy cái lính này không farm xong, bố trí của cô sẽ lại một lần nữa chịu ảnh hưởng.

Chỉ trong một cái chớp mắt, cô liền quyết định muốn farm xong đợt lính này.

Thẩm Giai Niên ở phía sau Tô Hành, mày không khỏi nhăn lại.

Vừa rồi Tô Hành chỉ huy có thể nói tuyệt diệu, làm một đợt gank không thành công sinh ra giá trị.

Nhưng hiện tại cô quyết định cố chấp farm xong đợt lính này, thấy thế nào cũng đều không sáng suốt.

Vốn dĩ Kennen là tướng trời sinh khắc chế tướng cận chiến, tuy rằng Lee Sin có di chuyển vị trí, nhưng di chuyển vị trí của Kennen còn mang thêm sát thương.

Hơn nữa Lee Sin hiện tại chưa đến cấp 6 vẫn chưa có năng lực tự bảo vệ mình, lượng máu của cô cũng không tính là nhiều.

Quả nhiên, Kennen đi vào giữa lính rồi trực tiếp đứng trước mặt mấy cái lính nhỏ gần cạn máu, người không thấy lúc này nếu tiến lên farm lính, liền tất yếu sẽ tiến vào tầm bắn của hắn.

Tô Hành cũng ý thức được điểm này.

Cô nhíu mày, tay trái khẽ nhúc nhích.

Liền thấy Lee Sin hướng đến giữa Kennen cùng lính nhỏ đá ra một thiên sóng âm trúng con xe.

Khoảng cách ba người là cực gần, nhưng Lee Sin vẫn chuẩn xác đá trúng xe pháo.

Thẩm Giai Niên thậm chí không biết Tô Hành rốt cuộc muốn đá ai.

Khoảnh khắc đá trúng, mày của cô khẽ buông lỏng.

Ngay sau đó Lee Sin Q ( Sóng Âm) thứ hai tiến lên, vận tốc ánh sáng thả ra E ( Địa Chấn) thu hết các lính nhỏ chung quanh.

Ở dưới lông mày Kennen khẽ giãn.

Kennen thấy Lee Sin lại đây, trực tiếp mở W ( Giật Sét) tiếp đó đánh thường A, mắt thấy lượng máu Lee Sin nháy mắt chỉ còn một phần năm.

Nhưng một chút cũng không thấy Tô Hành hoảng loạn, chỉ thấy Lee Sin lấy ra mắt miễn phí, W ( Hộ Thể) giúp bản thân hồi máu, mở E ( Địa chấn) làm giảm tốc độ Kennen theo sát sau đó.

Tuy nói giữa Kennen cùng Lee Sin vẫn còn khoảng cách nhất định, nhưng Kennen vẫn luôn giữ lại Q ( Phi Tiêu Sét) , chính là chờ đợi thời khắc này.

Trong chớp nhoáng, Kennen hướng phương hướng đào tẩu của Lee Sin mở Q ném mạnh kiếm trong tay, Tô Hành cũng không quay đầu lại, hướng lệch sang bên trái một chút, thế nhưng không chuẩn bị trốn về trụ phòng ngự, ngược lại hướng đường sông Baron chạy tới.

Lúc này Lee Sin Q CD khó khăn lắm mới đổi mới, Tô Hành vừa chạy vừa hướng Cua Kì Cục đá ra một cái Q.

Ở giữa hồng tâm.

Nhưng lại không thấy cô đuổi theo tiếp.

Vài giây sau, trong thời gian cuối cùng của cái Q thứ hai, Cua Kì Cục đột nhiên tăng tốc chạy về hướng đường giữa.

Đúng vào giờ phút này, Tô Hành Q thứ hai đuổi kịp.

Kennen theo không kịp, rốt cuộc không có biện pháp tiếp tục đuổi theo Lee Sin.

Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới, Kennen thấy đuổi không kịp nên chạy nhanh phát tín hiệu cho đường giữa Fizz ý bảo bọc đánh.

Fizz vừa mới muốn hướng đường sông Baron bên này truy lại, bị Yasuo Chu Lệnh Hành một cơn gió quét qua, Fizz theo thói quen muốn tránh, liền bị ép dùng E ( Nhảy múa / Tung Tăng ).

Kết quả Yasuo bên này thế nhưng không tiến lên, cũng không hề quản hắn, bắt đầu tự lo farm lính của mình.

Đợi khi Fizz muốn đuổi theo lại Lee Sin, đã lãng phí thời gian, lại không còn năng lực truy kích cùng kỹ năng tránh né.

Đến tận đây, Lee Sin thuận lợi sinh tồn, về nhà mua trang bị, vui vui vẻ vẻ.

Ưu thế từ lần giao tranh thứ nhất về sau, kế tiếp quả cầu tuyết càng lăn càng to, thuận buồm xuôi gió, càng lúc càng lớn.

Mấy người kỹ thuật đều thuộc thượng đẳng, chỉ cần đánh ra ưu thế, đội hai không có khả năng có cơ hội lội ngược dòng.

Phút 27, đẩy vào nhà chính, lấy được thắng lợi.

Tổng kết sau trận đấu là một quy trình bắt buộc sau mỗi lần đấu tập cùng với thi đấu chính thức.

Thẩm Giai Niên ngoài là tổng huấn luyện viên của GI còn kiêm thêm chức khác, cho nên trong tình huống bình thường đều là Tôn Hoà chủ trì, nhưng hôm nay Thẩm Giai Niên đã ở đây xem xong toàn bộ trận đấu, nên nhiệm vụ chủ trì tự nhiên sẽ ở trên người Thẩm Giai Niên.

Thẩm Giai Niên ý bảo mọi người đi vào phòng họp, cùng Tôn Hòa hai người đi ở cuối cùng.

Tôn Hòa sờ sờ cái mũi: "Anh cảm thấy thế nào?"

Đối mặt với câu hỏi Tôn Hòa thình lình đặt ra, Thẩm Giai Niên cũng không hàm hồ: "Cũng không tệ lắm, chỉ cần thời gian huấn luyện có thể theo kịp..."

Thẩm Giai Niên nói, từ áo khoác trong túi móc ra hộp thuốc, đầu ngón tay vỗ nhẹ trên nắp hai cái, lấy ra một điếu thuốc.

"Nói không chừng, sang năm chúng ta có thể đi nước Mỹ."

Tôn Hòa bước chân khựng lại, nhìn về phía ánh lửa chiếu rọi trên mặt Thẩm Giai Niên giữa màn đêm.

"Anh nói S6?"

Thẩm Giai Niên gật đầu: "Anh ở trên người cô ấy," hắn phun ra một vòng khói , "Thấy được hy vọng."

Tôn Hòa cười: "Em cũng vậy."

Hai người nhìn nhau cười, trong mắt phảng phất có ánh sáng, làm người ta không rời mắt được.

Mấy người ở trong phòng hội nghị ngồi xuống, Thẩm Giai Niên đỡ đỡ mắt kính: " Các cậu chính mình tự nói trước đi, vấn đề trong thi đấu."

Wave cùng Lão Ngư hai người mắt to trừng mắt nhỏ, trận thi đấu này trên cơ bản bọn họ không có chuyện gì, có thể nói là không công không tội.

Tô Hành mắt nhìn mọi người không ai lên tiếng, bình tĩnh mở miệng: " Lần gank thứ nhất em không quen thuộc kỹ năng của tướng, thiếu chút nữa ảnh hưởng đến giao tranh, là vấn đề của em. Sau này em sẽ học thêm một số tướng khác, để tránh ảnh hưởng thi đấu."

Thẩm Giai Niên gật gật đầu: "Có thể ý thức rõ ràng được vấn đề của chính mình rất không tồi, còn có mặt khác thì sao?"

Tô Hành nhấp môi, cô không hề nghĩ được trong lúc thi đấu chính mình còn có vấn đề khác, chỉ có thể lấy ánh mắt nghi vấn nhìn về phía người đàn ông duy nhất đứng thẳng trong phòng hội nghị.

Thẩm Giai Niên cười đến thong dong: " Em vì tham mấy con lính nhỏ, thiếu chút nữa bị Kennen bắt được, em không cảm thấy đó là vấn đề sao?"

Cô nhíu mày: " Một đợt lính kia nếu em đá trúng xe pháo thì em sẽ tiếp tục farm lính, nếu không đá trúng em sẽ không đi lên nữa."

Thẩm Giai Niên cũng không lý giải, chỉ là lẳng lặng mà nhìn cô.

Tô Hành tiếp tục nói: " Q đến con xe chính giữa đó, em dùng E thu xong lính rồi dùng kỹ năng W để đào tẩu, Cua Kì Cục đi vị cùng Q CD em đã tính toán cả rồi. Nếu không thể Q trúng xe pháo chính giữa đó, dùng kỹ năng E cũng không farm hết lính, em mạo hiểm như vậy liền có vẻ không hề có giá trị."

Thẩm Giai Niên lại cười: " Mặc dù em tính toán vô cùng tốt, nhưng nếu không có Chu Lệnh Hành ở đường giữa giúp em yểm trợ, em cuối cùng vẫn sẽ bị Fizz bắt được."

Tô Hành chớp chớp mắt, giúp đồng đội yểm hộ không phải là đương nhiên sao?

Chu Lệnh Hành ngồi ở đối diện Tô Hành, nhìn cô gái mặt dại ra lúc này gật đầu: "Là đương nhiên, nhưng em cũng nên đem tình huống anh yểm hộ thất bại tính vào nữa."

Tô Hành tiếp tục chớp mắt, cô vừa mới đem lời trong lòng nói ra sao?

Chu Lệnh Hành cười nhạo: " Em chưa nói."

Tô Hành:????????

Tôn Hòa mấy người hai mặt nhìn nhau, hai người này đang đánh cái bí hiểm gì đây?

Thẩm Giai Niên ngược lại cười ra tiếng tới: "Có thể, xem ra hai người ăn ý như vậy đã là đủ rồi."

Rồi sau đó lại chuyển lại chuyện vừa rồi : "Nhưng là Tô Hành, em phải thời khắc nhớ kỹ. Đây là một cái trò chơi đoàn đội, khi thi đấu đồng đội đều ở bên cạnh em, nhất định phải tuỳ thời câu thông, như vậy em tính toán cũng đủ nắm chắc."

Dứt lời Thẩm Giai Niên quay mặt hướng mọi người, nhàn nhạt nói: "Đây cũng không phải vấn đề của một mình em ấy, cũng là vì em ấy chưa hoàn toàn dung nhập với đoàn đội. Đơn giản mà nói, chính là vấn đề của mọi người."

Wave vừa nghe lời này, đâu chịu bỏ qua.

" Liên quan gì đến chúng em, đây mới là lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, Tôn ca bảo cô ta lại trụ sở ở cô lại không tới, nồi này còn muốn chúng em tới đội?"

Thẩm Giai Niên cũng không màng Wave, mặc hắn cau có, quay đầu nhìn về phía Tô Hành: " Vì cái gì không muốn tới trụ sở? Nếu gia nhập chúng ta liền khẳng định phải dọn lại đây, bồi dưỡng ăn ý cùng nhau huấn luyện là yêu cầu cơ bản nhất."

Tô Hành bình tĩnh mà liếm liếm môi: "Còn chưa đến thời điểm."

Nghe được thanh âm thanh lãnh của cô, mọi người sôi nổi nhìn về phía Tô Hành, chậm rãi đợi lời tiếp theo.

Tô Hành thu được mấy ánh mắt nghi vấn hướng về phía cô, cảm thấy yết hầu có chút khô khốc: "Không phải nói..."

Đầu ngón tay cô nhẹ nhàng ở trên mặt bàn có tiết tấu mà gõ,

"Phải thắng trận thi đấu thứ sáu tới, hơn nữa được những đội viên hiện tại thừa nhận mới tính nhập đội sao?"

Tôn Hòa nghe vậy nhìn về phía Thẩm Giai Niên vẫn luôn chuyên chú nhìn cô, không biết cảm tưởng của anh là gì.

Lúc trước rõ ràng là Thẩm Giai Niên đưa ra điều kiện, hiện tại lại thành lý do cứng nhắc của Tô Hành.

Không chờ Thẩm Giai Niên đưa ra hồi đáp, Chu Lệnh Hành nhướng mày: "Chúng ta không phải đã thừa nhận em sao?"

Làm lơ Wave trừng mắt đối với anh, lại tiếp tục hướng Tô Hành nói: "Không cần bởi vì lý do không thể hiểu được này lãng phí thời gian luyện tập của chúng ta, ngày mai dọn lại đây đi."

Tô Hành không có biện pháp, không biết nên đáp ứng hay không, lại cảm thấy chính mình cố chấp không chịu lại đây xác thật có chút chậm trễ huấn luyện.

Thẩm Giai Niên thấy thế, đối với Tô Hành tung ra cành ôliu: "Liền theo như LING nói đi, ngày mai dọn lại đây, thứ sáu thi đấu xong ký hợp đồng."

Không đợi cô kịp hoàn hồn, lại nói : " Thi đấu thứ sáu xem như chính thức lộ diện, sau đó liền có thể bắt đầu phát sóng trực tiếp. Trong lúc có giải đấu mỗi tháng 48 tiếng, lúc nghỉ thì mỗi tháng 96 tiếng đồng hồ. Các hạng mục thi đấu cụ thể anh sẽ nói chi tiết cho em sau."

Wave cùng Lão Ngư hai người trợn mắt há hốc mồm, Thẩm Giai Niên tự mình đưa ra điều kiện, như thế nào thi đấu còn chưa có thắng liền trực tiếp muốn ký hợp đồng?

Đây vẫn là Thẩm Giai Niên mà bọn họ nhận thức ư?

Tôn Hòa nghe xong vùi đầu buồn cười, lúc trước nói hắn vội vàng, hiện tại như thế nào liền không phải cướp trên đầu?

Chu Lệnh Hành buồn cười, thật đúng là bị anh một lời trúng đích.

Cô gái này, đảo loạn bọn họ giống như một hồ nước,

Cũng đảo loạn nội tâm vốn dĩ bình tĩnh không gợn sóng của bọn họ.

Như vậy cũng tốt, đã bao nhiêu lâu không có loại cảm giác nhiệt huyết này, ngay chính bọn họ cũng đã quên,

Quên một lần vì thắng lợi mà hoan hô hò hét là khi nào;

Quên một lần vì thắng lợi rơi mồ hôi là khi nào;

Quên một lần, đối với thắng lợi có khát vọng như vậy lại là khi nào.

Không phải bọn họ không muốn tiến thủ, không phải bọn họ dừng bước không tiến lên, cũng không phải bọn họ muốn an phận với một góc.

Chỉ là trên người cô nhìn thấy một mảnh hy vọng, mới có thể đem mộng tưởng chôn sâu trong lòng kéo lên.

Lúc này đây, trong mắt cô trừ bỏ hoang mang, còn nhiều thêm một tia buồn ngủ.

Lại nói nữa, thanh âm cũng không còn tỉnh táo như vừa mới: " Được, ngày mai em sẽ dọn lại đây, em đây hiện tại đi trước, có chút buồn ngủ."

Lúc Tô Hành chưa nói thì không sao, lời vừa dứt, mọi người mới nhớ tới cô gái trước mắt có làn da trắng nõn lại đi cùng quầng thâm mắt, vẫn là một người có bệnh thích ngủ.

Hơn nửa ngày ở chung, giống như người bình thường không hề khác biệt, làm cho bọn họ thậm chí đều quên cô còn có cái chứng bệnh khó giải quyết.

Tôn Hòa vội đứng dậy: " Nếu không hôm nay liền trước như vậy đi, em đưa cô ấy trở về."

Thẩm Giai Niên gật đầu, tỏ vẻ không dị nghị.

Tô Hành đứng dậy đẩy cửa, hướng mọi người xua tay: "Không cần đâu, em tự mình trở về là được, ngày mai em sẽ liền dọn đồ lại đây."

Thậm chí không để lại thời gian cho mọi người suy xét liền nghênh ngang mà đi.

Tương lai còn dài,

Nguyện sinh thời, trăm tuổi vô ưu,

Cùng nhau khoác khâm trảm gai, cùng nhau chết trận sa trường.

Tác giả có lời muốn nói: Cuối cùng 12 giờ trước không nghẹn ra tới, kéo dài tới rạng sáng hai điểm,

Các ngươi nói tác giả trong lòng nên có bao nhiêu tuyệt vọng???

Ngày mai không cày xong, hậu thiên càng.

Tác giả mỉm cười trung lộ ra mỏi mệt cho đại gia bút tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro