Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vương Hạc Đệ nghĩ nghĩ nói: "Nếu cô muốn phát triển tốt, Triệu Vũ Lâm không thích hợp làm người đại diện của cô!"

Vương Hạc Đệ nghĩ rất đơn giản, muốn phát triển tốt, không phải quan hệ tốt là có thể, người đó phải có năng lực, có thể xử lý các loại quan hệ xã hội, có thể cho nghệ sĩ giả thiết phương hướng phát triển.

Vương Hạc Đệ không hiểu người đại diện, cũng như giới giải trí. Nhưng, loại chuyện này, làm thương nhân như hắn cũng biết, Triệu Vũ Lâm không thích hợp, cô ấy —— quá non.

Ngu Thư Hân ha ha ha cười xua xua tay nói.

"Không sao không sao, tôi cũng không muốn phát triển thật tốt. Tôi chỉ muốn công việc đừng quá mệt mỏi, có thể kiếm ít tiền, đừng để bị người ta khi dễ, người đại diện một lòng vì tôi. Như vậy tôi đã thỏa mãn rồi, gỗ mục cho dù vào trong tay tinh anh thì đó cũng vẫn là gỗ mục."

Không muốn quá mệt mỏi? Muốn kiếm tiền? Còn muốn người đại diện đối tốt với cô? Tự xưng gỗ mục?

Vương Hạc Đệ trầm mặc hai phút rồi nói.

"Vậy...... cô cứ đem Triệu Vũ Lâm điều lên nhìn xem! Thật sự không được...... Đến lúc đó lại thay đổi người cũng giống nhau."

Ngu Thư Hân ha ha ha ha cười nói: "Tôi cũng cảm thấy như vậy, hiện tại tôi được điều đến trong tay ai thì cảm giác bọn họ cũng sẽ nhìn tôi không thuận mắt." Nói cho cùng, mới vừa hố người đại diện của mình một phen, cho dù nguyên nhân gây ra là cái gì, đối với những người đại diện khác mà nói, cũng không phải là một ấn tượng quá tốt.

Vương Hạc Đệ đối với mạch não của cô đã theo không kịp, chỉ là thực trầm mặc mà ăn xong kem ốc quế.

Ngày thứ hai, Ngu Thư Hân chịu đựng eo đau làm một bữa sáng phong phú cho Vương Hạc Đệ, cảm tạ tương trợ to lớn của Vương Hạc Đệ, ăn qua cơm sáng, Vương Hạc Đệ thần thanh khí sảng đi làm còn không quên cho cô một ánh mắt: Làm không tồi.

Thời điểm Triệu Vũ Lâm tới, Ngu Thư Hân đã chuẩn bị thỏa đáng.

"Chị nghĩ, chuyện người đại diện, chị cũng muốn cho em thử xem, em làm tốt mà nói, sẽ cho em làm luôn." Ngu Thư Hân không từ chối, cũng không cam đoan cái gì, muốn làm người đại diện, ít nhất, em phải làm cho tốt.

Triệu Vũ Lâm vui vẻ gật đầu: "Đương nhiên, em sẽ tận lực."

Có thể là bởi vì chuyện này, hôm nay Triệu Vũ Lâm có vẻ rất có tinh thần.

Sau khi Ngu Thư Hân đến công ty, cô lập tức liên hệ với người đại diện tên anh Vũ kia, đối phương tìm được Ngu Thư Hân, mang theo Ngu Thư Hân đi đến một cái lều chụp ảnh ở bên ngoài gặp mặt cố chủ.

Quay chụp rất thuận lợi, không phải hàng hiệu gì, cũng không phải tạp chí thời trang yêu cầu cao.

Bất quá chỉ là thay quần áo, động tác cũng không cần quá nhiều, nhìn hơi đẹp mắt một chút là thông qua.

Cho nên, còn chưa chụp đến 3 giờ, Ngu Thư Hân đã kết thúc công việc. Tiền lương được tính cùng ngày, khấu trừ cho người đại diện và cấp cho công ty, gửi tới trong thẻ Ngu Thư Hân cũng được gần một vạn.

Ngu Thư Hân cảm thấy mỹ mãn, ra ngoài làm ba giờ, liền có một vạn, kiếm lời, kiếm lời kiếm lời.

Ngu Thư Hân nhìn tin tức trên di động, khóe miệng tươi cười cũng không giảm bớt.

Triệu Vũ Lâm đi theo bên người cô, nhìn cô thỏa mãn như vậy, đối với tương lai của mình càng thêm tràn ngập hy vọng, nghệ sĩ này cảm giác quá dễ hầu hạ.

Thời gian sau, Ngu Thư Hân vốn không có công tác gì, chờ quay xong bộ phim kia của Giang đạo, sau đó mở ra hành trình 《 Thời Gian Nhàn Nhã 》 là tốt rồi.

Không ngờ, ngày hôm sau đã bị thượng tầng công ty chào hỏi, Triệu Vũ Lâm tự nhiên cũng tới đón Ngu Thư Hân.

Hai người lái xe vội vàng chạy tới công ty, Ngu Thư Hân mới một bên ngáp một bên hỏi: "Biết chuyện gì không?"

Từ sau khi đem mình định vị ở nhân vật người đại diện, Triệu Vũ Lâm tự nhiên cũng càng thêm nghiêm túc, công ty vừa kêu gọi, cô lập tức thông qua quan hệ hỏi nguyên do chuyện này.

"Tuy rằng không phải mười phần xác định, nhưng đại khái có thể khẳng định hẳn là có quan hệ với việc đổi người đại diện." Triệu Vũ Lâm giải thích.

Tới công ty, trực tiếp đi lên trên tầng cao, tìm được văn phòng của quản lí Hoàng đã kêu gọi bọn họ, lúc đi vào thì Trần Trừng cũng ở đó.

Ngu Thư Hân cũng không có quá giật mình, sau khi Triệu Vũ Lâm nhắc nhở, cô cũng biết công ty là muốn gặp cô, rốt cuộc việc này nói nhỏ cũng không nhỏ.

"Ngu Thư Hân đúng không! Ngồi ngồi, có một chút chuỵên, chúng ta cần nói chuyện." Hoàng quản lí thái độ không tồi, Ngu Thư Hân nhẹ nhàng thở ra.

Chờ sau khi Ngu Thư Hân và Trần Trừng cùng nhau ngồi xong, Hoàng quản lí ngồi ở đối diện mới mở miệng nói: "Việc này ấy à! Tôi cũng đã nghe nói, Ngu Thư Hân cô muốn đổi người đại diện đúng không?"

Ngu Thư Hân gật đầu nói: "Đúng vậy."

Trần Trừng cười nhạo một tiếng, không trả lời.

"Có thể nói một chút là vì sao không?"

Hoàng quản lí hỏi, thật ra vấn đề này bất quá chỉ là một trình tự, chuyện Ngu Thư Hân muốn thay đổi người, phía trên nói là đã định rồi, cũng chính là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng vẫn phải đem người kêu tới, thông báo an bài, giao tiếp, chuỵên kế tiếp đều phải xử lý từng chuyện một.

"Quan niệm bất hòa, tôi cảm thấy chị Trần không thích hợp làm người đại diện của tôi." Ngu Thư Hân cũng không nói quá nhiều, cô còn muốn ở cái công ty này lăn lộn, công ty còn coi trọng Trần Trừng, cô cũng chỉ có thể nói như vậy.

"Quan niệm bất hòa sao? Quan niệm bất hòa xác thật không thích hợp hợp tác, việc này tôi đã báo lên rồi. Tôi thấy như thế này, hiện tại nghệ sĩ của mỗi một người đại diện đều đầy, cô không muốn hợp tác với Trần Trừng, ý tứ ở bên trên là nếu không trước tiên điều trợ lý nhỏ của cô lên làm người đại diện cho cô, cô thấy thế nào?" Hoàng quản lí hỏi chuyện này tuy rằng nói là công ty nói như vậy, nhưng hắn biết, việc này cũng là ván đã đóng thuyền, còn là ý tứ của bản thân Ngu Thư Hân.

Ngu Thư Hân quả nhiên gật đầu, Trần Trừng cảm giác càng thêm buồn cười.

Hoàng quản lí lại chuyển qua nói muốn Trần Trừng bàn giao với Triệu Vũ Lâm, công tác phía trước, tư liệu, kế hoạch phát triển lúc sau, có thể bàn giao đều bàn giao một chút, Trần Trừng xác nhận.

Sau đó, Hoàng quản lí tiếp tục nói với Triệu Vũ Lâm, làm cho tốt! Đây là một cơ hội tốt! Nói một hồi, cuối cùng mới đến trọng điểm, cô là người mới! Tiền lương không nhiều lắm, phải làm cho tốt, sau này nếu làm tốt, tiền lương sẽ được tăng lên!

Triệu Vũ Lâm vâng vâng vâng một hồi, còn phải cảm động đến rơi nước mắt nắm tay Hoàng quản lí, sau đó Hoàng quản lí mới tiễn ba người ra cửa.

"Cô thật sự cho rằng dựa vào Vương tổng là có thể ở giới giải trí muốn làm gì thì làm?" trong lúc chờ thang máy đến, Trần Trừng cười lạnh hỏi.

Ngu Thư Hân ngẩng đầu nhìn con số biến hóa kia rồi nói: "Tôi không chuẩn bị muốn làm gì thì làm, nhưng, của tôi chính là của tôi, chị Trần đối với hành vi của mình mới kêu là muốn làm gì thì làm?"

"Cô biết có bao nhiêu nhân tài đi theo bên người Vương tổng không? Cô biết lúc trước cô đắc tội bao nhiêu người không? Hiện nay người ta chịu đựng cô, chờ cô rời khỏi Vương tổng, cô sẽ cảm nhận được. Không có một người đại diện tốt, cô mới có thể biết được hiện thực tàn khốc trong giới giải trí." Thang máy đinh một tiếng, tới rồi.

Ba người cùng nhau vào thang máy, Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm cái giao diện con số nói: "Chị Trần đã dạy tôi rất nhiều hiện thực tàn khốc, khi chị Trần làm việc cũng không có nghĩ tới Vương tổng, cũng không có suy xét qua nếu như bị Vương tổng phong sát thì phải làm sao đúng không?"

Trần Trừng cười cười, Ngu Thư Hân tiếp tục nói: "Chị Trần đại khái cảm thấy, người như tôi không đáng để Vương tổng làm được bước này. Nhưng chị Trần à, nếu có lỡ như thì sao?" Ngu Thư Hân hơi mỉm cười, quay đầu nhìn Trần Trừng hỏi: "Hợp đồng tháng 8 đều hủy?" chị xem, đó còn không phải là lỡ như sao?

Trần Trừng sắc mặt cứng đờ, hủy, làm chị ta phải kêu nghệ sĩ tương đối có nhân khí của mình lâm thời biểu diễn, còn phải cùng ông chủ kia bồi rượu xin lỗi, giảm tiền lương.

Nhưng, Vương thị bên kia phân phó như vậy, cũng không nhất định phải phục tùng Vương thị, nhưng, hậu quả bọ ngựa đá xe, Trần Trừng cũng biết, chị ta luôn rất thức thời.

Cho nên..... Hủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro