28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 28.

Thời tiết ấm áp, chúng tôi thả bộ nơi con phố phồn hoa. Dòng người qua lại ngược xuôi, tôi chợt cảm thấy nhỏ bé, bất giác nắm chặt tay anh thêm một chút.

- Sao vậy? Anh nhạy cảm hỏi.

- Em vẫn chưa tim được là mình đã đặt chân tới nơi hằng ao ước bao năm qua.

Để thay cho câu trả lời, anh nhéo má tôi thật mạnh. Tôi tức tối xoa má, nhưng trong lòng đang tràn ngập hạnh phúc.

Tôi nhìn đôi bàn tay đang nắm thật chặt, những ngón tay đan vào nhau vừa khít đến thế. Giá như có thể mãi như vậy, tay trong tay, đi bên anh thật lâu về sau...

- Quân. Lần đầu tiên tôi gọi thẳng tên anh, cảm giác lạ lùng chạy thẳng vào tim, ngọt ngào đến lạ!

Bàn tay anh hơi run trong một giây ngắn ngủi, nhưng tôi vẫn cảm nhận được. Anh dừng bước, tôi cũng dừng bước.

Thời gian như ngừng trôi.

Nắng vàng cuối hạ nhàn nhạt, xuyên qua những kẽ lá phong còn xanh, phủ một lớp mỏng lên vạn vật, lên bờ vai anh, hàng mi anh. Lòng tôi bỗng thấy không chân thực, vô thức đưa tay chạm vào viền môi anh.

- Quân, em đột nhiên rất muốn... hôn anh.

Lời vừa dứt khỏi môi, anh đã kéo tôi vào lòng.

Trước giờ, anh luôn hôn tôi một cách dịu dàng. Còn khoảnh khắc này, anh giống như một người khác, mãnh liệt và mạnh bạo, tựa hồ muốn kéo tôi chìm đắm vào đó. Mà tôi, tôi cũng nguyện đắm mình vào dòng xoáy ấy. Tôi vòng tay qua eo anh, đáp lại thật nồng nhiệt.

Một nụ hôn quyến luyến và triền miên, say đắm và mãnh liệt. Trái tim cùng loạn nhịp, hơi thở quấn quýt lấy nhau. Tôi thấy cả hai như đang dần tan chảy, hòa vào nhau và rút ngắn thêm khoảng cách. Những rảo cản vô hình còn sót lại dường như đã được cởi bỏ ngay lúc này đây.

Có lẽ, tôi đã rơi vào vòng tình yêu không thể rút chân lại được nữa. Trái tim ban đầu chỉ đơn thuần hướng về anh đã hoàn toàn trao anh, trọn vẹn và tự nguyện...

Tôi hiểu ra rằng, người đàn ông tôi cần nhất, người duy nhất không ai có thể thay thế ở bên tôi chẳng ai khác ngoài anh.

Đó là buổi chiều đẹp đẽ nhất trong dòng hồi ức của tôi.!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro