231-235

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 231: Tổng hội có nhiệt huyết không bị tưới tắt địa phương  

Mặt của Phó Hi Minh đều sắp bị đánh đến sưng lên.

Người giải thích Vân Hổ giống với Tần Mạc đều từ đại viện quân khu ra, nhìn đến lúc này căn bản áp chế không được bản tính, cười lạnh vào microphone một tiếng: "Nói như vậy thì không cần giải thích nữa, dùng tiền giả mạo tài khoản của người khác hiện tại bị người ta vạch trần, cậu có thể đi rồi."

Đội viên Phó gia bên kia vừa nghe lời này, đừng nói biểu tình mà ngay cả động tác cũng cứng đờ.

Thi đấu Điện Cạnh nhiều lần như vậy nhưng chỉ có bọn họ là đội duy nhất bị người chủ trì đuổi ra khỏi cuộc thi, không chỉ có như thế, truyền hình Điện Cạnh phát sóng trực tiếp như vậy khẳng định có rất nhiều chiến đội đang xem, kia cũng có nghĩa là họ mất mặt với cả nước.

Về sau, không chỉ là Giang Thành, nếu đến các thành thị khác thi đấu thi việc này cũng sẽ trở thành sỉ nhục suốt đời của bọn họ.

Người xem ở hiện trường căn bản sẽ không giữ mặt mũi cho bọn họ.

Nếu chỉ thua thì cũng sẽ thua tôn trọng.

Nhưng Phó Hi Minh làm lơ quy củ, cho rằng bản thân có quyền thế, giả mạo nhân vật không nói còn kích động giới truyền thông!

Ngươi chơi trò chơi sở dĩ thích Điện Cạnh là bỏi vì bọn họ có thể ở <> cảm nhân được đời sống không giống như hiện thực không có sự công bằng.

Trước kia ở chỗ này, không nói đến xuất thân, chỉ cần cầu có kỹ thuật là có thể trổ hết tài năng.

Nhưng mấy năm gần đây, trong Điện Cạnh cũng xuất hiện một ít người tìm người có giá trị nhan sắc đánh thế hoặc tự thân có tiền cũng có thể thắng, trình tự không đồng đều xông ra.

Cái này đã làm cho không ít người nản lòng.

Phó Hi Minh có cách làm táo bạo trắng trợn như vậy, hoàn toàn chạm vào nền tảng kia.

Trước máy tính làm gì có bao nhiêu người chơi chân chính, chỉ sợ Phó Cửu sốt ruộc đến phát hỏa, thì thiếu niên không thể nào có biện pháp chứng minh bản thân mình.

Nhưng kết quả là thiếu niên không chỉ chứng minh được bản thân mình.

Còn chứng minh được một việc là chỉ cần có thực lực thì không cần sợ hãi những lời đồn đại vớ vẩn!

Không biết bắt đầu từ khi nào, vừa thấy đến cái tên kia là ID trò chơi của Hắc Đào Z bọn họ liền tin tưởng trên đời nay vẫn còn có nhiệt huyết tưới mãi không tắt tồn tại.
Quán quân thuộc về chiến đội đó không cần bất cứ người nào nói rõ, tập trung vào gương mặt tuấn mỹ trắng nõn của Phó Cửu cùng với kỹ năng hồi phóng tuyệt chiêu không ngừng.

Vô luận xem bao nhiêu lần đều thấy rất đẹp trai!

Trên chỗ ngồi xem, khuôn mặt tròn của Hạ Hồng Hoa không biết khi nào đã lệ rơi đầy mặt, bà duỗi tay bưng kín miệng mình, sợ chính mình sẽ khóc ra tiếng.

Cả đời này của bà, khổ cực như thế nào cũng không thể nói cho người khác biết.

Đôi khi cảm thấy rất mệt mỏi, bà cũng nghĩ không bằng ly hôn Phó Trung Nghĩa đi.

Trên thế giới này, có quá nhiều người bởi vì ngươi có tiền có quyền có văn hóa mà tôn trọng người, hắn sẽ không để ý ngươi đã làm chuyện gì.

Cùng một trường hợp giống nhau, bà cũng cái tiểu tam kia xuất hiện cùng lúc, bà chỉ là một cô gái nông thôn, bị người ta đoạt đi đàn ông cũng là đúng.

Tiểu tam kia, chính là đẹp như tiên nữa.

Còn bà thì không đẹp như bà ta, bộ dáng lại quá mập.

Hạ Hồng Hoa cũng không phải thích tiền, nhưng mà bà không có tiền không được, Cửu Cửu của bà phải làm sao bây giờ?

Một khi bà ly hôn công ty cũng không có nửa phần của bà, Cửu Cửu của bà về sau sống như thế nào.

Bà phải nuốt hận vào lòng mà trở về!

Nhưng trước đây đội viên bị đào đi, bạn bè xa lánh, dư luận hãm hại, mọi người đều hận không thể dẫm bà một cái làm cho bà phá sản.

Thật sự rất nản lòng.

Ở những lúc tối khuya, còn phải đi cầu người ở các thành phố lớn, phi thường muốn khóc.

Mặc dù là thời điểm "Hạ gia quân" lên sân khấu, bà còn đang suy nghĩ chỉ cần Cửu Cửu nhà bà vui là được.

Nhưng lại thắng!

Bọn họ thắng!

  Chương 232: Về sau đối thủ vì vương  

hân ảnh đĩnh bạt trên sân thi đấu.

Cảm nhận của một người mẹ được con trai tán thành mới là hạnh phúc lớn nhất của bà.

<> bối cảnh âm nhạc vang lên.

Đội viên của "Hạ gia quân" đều đứng lên, mỗi ánh mắt đều thực sáng ngời.

Chúng ta không thể không thừa nhận, đây không có quan hệ với diện mạo đẹp trai mà là một loại khí chất từ trong cơ thể phát ra ngoài.

Bốn người cao thấp ăn mặc chiến phục đồng dạng, kề vai chiến đấu, từ thiếu niên đi đầu đến từng hàng máy tính phát sáng phía sau.

Tất cả mọi người cơ bản đều nhìn về một hướng____ Đội trưởng Hạ gia quân Phó Cửu!

Tựa như một ít người đoán trước được thiếu niên này sẽ thắng!

Tập đoàn Tần thị tổ chức thi đấu Điện cạnh truyền bá cả nước. Bên này còn chưa hạ màn bên kia đó có phóng viên trên cuộc họp báo của các minh tinh phát ra vấn đề.

"Tiêu đại thần, không biết cậu có chú ý đến cuộc thi đó Tần thị tổ chức không?"

Người bị kêu là Tiêu đại thần ngồi trầm ổn: "Tôi ngồi ở đây thì chứ ý như thế nào?"

Phóng viên:....... Đề tài này không có cách nào đi xuống!

"Nghe nói bên kia có tuyển thủ gọi là Hắc Đào Z, vừa ra xong liền náo động toàn trường quay."

Người đàn ông nghe vậy nhướng mày: "Có chuyện như vậy?"

"Internet trên khắp cả nước đều truyền bá!" Phóng viên nói tới đây liền kích động, muốn thu được một chút tin nóng, ai cũng biết trước đó không lâu Tương Nam cùng Đế Minh có một trận đánh ác liệt, nếu lúc này có thể thu được được chút đề tài dùng để làm mánh lớn tuyệt đối náo loạn!

Người đàn ông chỉ liếc mắt nhìn phóng viên một cái, sau đó.... A một tiếng.
Chỉ a một tiếng?!

Nhưng tâm tình hiện tại của anh là gì a!

" Người đại diện phía sau người đàn ông xem thật sự bất đắc dĩ, cười giống như phật Di Lặc nói: "Tiêu Cảnh, cậu có thể nói cảm tưởng của cậu."

"Cảm tưởng?" Tiêu Cảnh suy nghĩ một chút rồi nói: "Phiền toái về sau loại thi đấu Điện Cạnh này nên phát trên truyền hình, tôi không thích lên mạng."

Phóng viên:..... Anh là đại thần Điện Cạnh mà không thích lên mạng!!?

"Nghe nói Tần thần đối với Hắc Đào Z rất là thưởng thức!"

Phóng viên vừa thấy Tiêu Cảnh muốn đi, bất đắc dĩ phóng đại chiêu!

Quả nhiên, người đàn ông lại quay trở về, vẻ mặt nghiêm túc: "Anh cẩn thận nói cho tôi nghe một chút, Tần mạc thưởng thức người mới này như thế nào?"

Phóng viên:....... Tiêu đại thần, đây là buổi họp báo, không phải nhà của anh! Anh chú ý Tần thần như vậy thật sự không phải yêu thầm hắn?!

Những chiến đội còn lại đều nhìn ra bốn đội viên này rất mạnh.

"Hắc Đào Z này không tồi."

"Ngươi như thế nào không nói đối thủ của hắn quá yếu, loại người này nếu tổng hội có một ít công kích lên lỗ hổng là được, tại những người đó không nhận thấy được thôi."

"Tóm lại thời điểm thi đấu cả nước sẽ gặp được, đến lúc đó mới biết thế nào là Điện Cạnh chân chính/"

"Đó là đương nhiên!"

Mặc kệ bên ngoài có động tĩnh gì thì cúp vàng hạng nhất kia đã ban phát tới tay Phó Cửu rồi.

Vô luận là đánh chức nghiệp hay là phi chức nghiệp, người mê <> đều thông qua phát sóng trực tiếp xem một màn này.

Phó Cửu lấy cái cúp tới, nghiêng đầu nhìn nhìn, tóc bạc đánh vào trước mắt cô, soái khí lóa mắt, tiếp theo cô chợt cười, một tay đút quần nhấc chân hướng tới hàng ghế bên phải đi qua......

  Chương 233: Cửu điện hạ trêu chọc trêu chọc  

Ngày từ lúc đầu có người con buồn bực thiếu niên vì sao lại đi đến bên kia.

Nhưng bọn họ phục hồi tinh thần lại mới nhớ nơi đó có Tần thần!

Này..... Đây là tình huống như thế nào?!

Nơi xa, Tần Mạc trên người khoác chiến phục màu đen, đứng ở chục bậc thang phía trên nhìn đến thiếu niên hướng anh đi tới, đôi mắt hẹp dài càng trở nên thâm thúy mê người.

Biểu tình của anh vẫn đạm mạc như cũ, mặc dù là hiện tại cũng chỉ hướng về trước nhíu mày đẹp, tràn đầy hơi thở cấm dục.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn một màn này.

Không chỉ người xem mà đến cả trọng tài cũng đều dừng lại.

Bởi vì bọn họ cũng không có nghĩ đến chuyện sẽ phát triển thành cái dạng này.

Cứ như vậy đi đến trước mặt Tần thần, thiếu niên là muốn làm gì?

Chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ camera đều đời vị trí nhắm vào hai người!

Lương bí thư nội tâm thấp thỏm không cẩn thần vào khung hình, hắn hiện tại chỉ muốn kéo Cửu thiếu gia tới hỏi một chút, thời điểm này làm ra hành động như vậy là muốn làm cái gì?!

Không biết xung quanh đều có máy quay sao?

Bị người ta nhìn thấy được Tần thần luôn có khả năng bị biến cong thì làm sao bây giờ?

Trần Hiểu Đông trên cơ bản là cùng ý tưởng với Lương bí thư.

Hắn đến bây giờ còn chưa quên thiếu gia nhà bọn họ chơi game vì cái gì, đều là vì Tần thiếu!

Hiện tại..... Ý tưởng này càng thêm kiên định!

Nhưng mà, bất kể là Phó Cửu hay Tần Mạc đều sẽ không để ý ánh mắt của người khác.

Hai người nguyên bản đều phát sáng, lại đứng cùng nhau, ánh sáng như vậy hiệu quả gấp mười lần!

Khóe miệng của thiếu niên còn mang theo nụ cười nhạt, soái khí trêu chọc người khác, mặc dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được hơi thở nồng đậm thanh xuân kia.

Sườn mặt sạch sẽ thậm chí ở camera có thể nhìn đến lông tơ thật nhỏ.
Bất đồng với thiếu niên chính là trên người Tần thần phát ra khí phách tôn quý, giống với thần tiên trường thân ngọc lập.

Hai người.

Một người ở trên.

Một người ở dưới.

Đứng ở phía trên bậc thang kia.

Tức khắc tất cả ánh đèn đều phản phất trong mắt thiếu niên, giống như kim cương vỡ vụn mang theo xinh đẹp lập lòe.

Bởi vì quá mức tuấn mỹ soái khí.

Thời điểm hình ảnh ấy xuất hiện trên màn hình mọi người chỉ cảm thấy được một kịch bản duy mỹ mạn họa.

Phó Cửu mỉm cười đi tới phía trước.

Trọng tài đều nghĩ Tần tổng sẽ không cấp thiếu niên một ánh mặt trực tiếp quay đi.

Không có dự đoán được!

Khi Phó Cửu đi đến bậc thang cuối cùng, Tần Mạc liền đem bàn tay túm lấy thiếu niên kéo lên.

Phó Cửu cũng không hàm hồ, trực tiếp nương theo cỗ lực đạo kia nhón thân mình cười, môi mỏng gần sát tai phải của Tần Mạc, tiếng nói thực dễ nghe: "Anh Mạc, không cần anh từ trên đi tới dưới, tôi trực tiếp đi lên là được rồi, không có năng lực diệt toàn trường làm sao xứng ở trên anh, đúng không?"

Lời này quá dễ làm người khác nghĩ nhiều!

Trên Hiểu Đông nhìn hình ảnh kia liền trực tiếp duỗi tay bưng kín mắt mình!

Thiếu gia, cậu rốt cuộc muốn như thế nào?

Làm trò trước mặt nhân dân cả nước, lại còn trên chọc Tần thành!

Tiết Dao Dao cũng rung rẩy trong lòng, cô hướng bên trái nhìn một cái, lại hướng bên phải nhìn một cải, mọi người toàn trường quay miệng đều mở to!

Cửu điện hạ, cậu thật sự không có nhìn đến thời điểm cậu kề sát vào tai hắn, Tần thần liền nhíu mày sao?

Hai người giải thích cũng im lặng..... Trước nay đều chưa thấy qua đội trưởng bị người ta trêu chọc như vậy!

Tần Mạc nghiêng mắt, nhìn người lùn hơn so với anh một cái đầu, làn da thiếu niên rất tốt, lần thứ N nói với mình đối phương đang trong thời kỳ thanh xuân phản nghịch.

  Chương 234: Đại hắc đào theo đuổi Tần thần?  

Chỉ là dù có như vậy rất muốn bóp chết đối phương nhưng trong ánh mắt lại mang theo dung túng cùng một tia ôn nhu bị came chân thật thu lại.

Trừ ỏ khán giả ở đây còn có các fan của Tần thần đang xem phát sóng trực tiếp.

Hoàn toàn đứng hình!

Tần thần chưa bao giờ cười như vậy!

Quá mê người!

Thời điểm vừa rồi internet liền tê liệt, lượt xem trực tiếp lên cao như núi!

Tần Mạc câu lấy môi mỏng, nâng tay lên nhéo cổ thiếu niên đang túm áo mình! Màn hình đầy hoa!

Nháy mắt, khu bình luận bị bạo loạn!

"Tình huống như thế nào?"

"Hình như là đứng hình rồi?"

Mẹ nó, tổ kỹ thuật đâu? Tổ kỹ thuật đi đâu rồi? Tôi muốn xem kế tiếp a! Tần thần của tôi vừa rồi là đang làm cái gì! Làm cái gì!"

Tần Mạc đang làm cái gì?

Chỉ có những người ở hiện trường mới biết được.

Một tay túm thiếu niên, cười lạnh hút hồn người: "Lát nữa sẽ lại hảo hảo sửa chữa cậu."

Phó Cửu thật vô tội, vì cái gì phải bị sửa chữa?

Đối thoại như vậy, thật sự là..... thật sự là.... Quá ái muội!

Hủ nữ ở hiện trường không ít, đặc biệt là những em gái thích chơi game đều thích ghép đôi cho đại thần nhà mình.

Bất quá!

Các nàng đều không có nghĩ tới ghép đôi cùng Tần thần.

Tần thần là người giống như vao lãnh chi hoa, nhìn từ xa không làm cho người ta có ý nghĩ dâm loạn nào.

Quan trọng nhất chính là, Tần thần nhìn thấy chính là thẳng!

Thẳng tắp thắng tắp a!

Căn bản không có người dám ghép nam cho hắn sợ hắn cho vào lãnh cung.Ngay cả trên Điện Cạnh đưa tin cũng chỉ dám nói cùng chiến đội nữ tuyển thủ nào đã gặp mặt, không dám nói bọn họ có giao tế vân vân.

Càng đừng nói, hướng một nam nhân bên cạnh Tần thần!

Nhưng hôm nay, nhìn đến thiếu niên đứng trước người hắn, Tần thần một bên giáo huấn người còn không quên sửa sang đầu tóc lại cho người ta, nhóm hủ nữ quả thực bị hình ảnh như vậy đào tâm tới!

Quá xứng đôi!

Thật là quá xứng đôi!

Khán giả bên này kích động không thôi lấy di động ra chụp ảnh hai người kia.

Ngôi cao bên kia còn đang không ngừng bình luận

"Lăn lộn, mau cho xem tiếp theo aaa!"

Như thế nào cho xem tiếp theo.

Nhóm kỹ thuật đều phải khóc.

Nhóm truyền thông lại nở hoa, dùng sức chụp, các loại góc độ, các loại tự thế, một đống ảnh chụp được vừa có thể đăng báo vừa có thể lén truyền tay xem!

"Chỉ có một mình tối chú ý thời điểm Đại Hắc Đào kêu Tần thần là Anh Mạc sao?"

"A?Nói cách khác hai người kia đã sớm gặp qua?"

"Có khả năng này!"

"Cho nên vừa rồi Tần thần đi xuống là do nhịn không được Đại Hắc Đào bị khi dễ!"

"Không, không thể như vậy, Tần thần là thẳng, Tần thần vẫn là thẳng!"

Cả nhóm đều mê muội rồi, các cô cũng quá kỳ quái, vì cái gì nhìn hai người kia đều đẹp trai như vậy thành đôi, so với mình yêu đương còn muốn rụng tim hơn.

Cái tình huống gì đây?

Hà Hồng Hoa suy nghĩ, thanh âm đăm đăm: "Hiểu Đông, Cửu Cửu quen Tần tổng khi nào vậy?"

Trần Hiểu Đông chấn động: "Phu nhân, bà yên tâm đi, thiếu gia tuyệt đối là thẳng, hắn đối với Tần thiếu một chút ý tưởng đều không có, hắn chơi game không phải vì theo đuổi Tần thiếu, hành động vừa rồi của thiếu gia cũng không phải theo đuổi tình yêu, chỉ là giao lưu bình thường, giao lưu bình thường!"

Hạ Hồng Hoa nghe không hiểu, vẻ mặt mê mang.

Đám con gái mê muội đứng bên cạnh lại đồng thời bừng tỉnh đại ngộ: "Nguyên lai là Đại Hắc Đào theo đuổi Tần thiếu."

Trần Hiểu Đông:... Em gái à, lời nói không thể nghe như vậy a!

  Chương 235  

Nhưng mặc dù là không có lời nói đó của Trần Hiểu Đông.

Tần Mạc cùng Phó Cửu ở chung, không khí quá thân mật.

Rất ít khi nhìn thấy Tần Mạc sẽ đối xử với ai như thế này.

Cũng không biết thiếu niên cười khẽ nói gì đó với hắn.

Tần Thần duỗi tay, một tay đem đầu thiếu niên kéo lại gần, giống anh trai đang quan tâm em trai.

Phó Cửu liền như vậy cúi đầu nhìn tay Tần Thần, ngoài miệng ngậm kẹo que, sườn mặt soái đến mức làm người ta muốn thét chói tai.

Hai người đều là người xuất sắc đứng chung một chỗ, thật sự là cảnh đẹp ý vui, huống chi động tác của bọn họ còn như vậy...... Ái muội!

Không ít đám con gái mê muội trong lòng đã có ý nghĩ, các cô tin tưởng từ hôm nay trở đi, về sau các cô có một đôi có thể ghép CP, biết bao nhiêu phấn khích, quả thực không cần quá hạnh phúc!

Nhưng những người đã chơi trận đấu đều biết, đó là hai cao thủ đáng để mọi người thưởng thức.

Tương lai của Thiếu niên, ai cũng không đoán trước được.

Đế Minh tuy rằng ở giang thành là vương giả.

Cũng đã liên tục ba năm không được giải quán quân của cả nước.

Tần Thần tuy rằng dự vì có giá trị nhất trong những đội viên của trận đấu, lại là một người.

Cuối cùng thắng hay bại cũng là nhờ vào sực mạnh của sự đoàn kết.

Hơn nữa, chức nghiệp trình độ của chiến đội cả nước, cũng không giống hôm nay, bị một người là có thể diệt hết.

Nhưng ai đều không thể phủ nhận, có được Tần Thần, lại có Hắc Đào Z Đế Minh, năng lực có bao nhiêu mạnh, ai cũng không biết.

Tương lai hết thảy cũng không biết như thế nào.

Lúc Phó Cửu dẫn theo Hạ gia quân đứng ở chiến đội Đế Minh, trừ bỏ Tiết Dao Dao ở ngoài, Phong Thượng là kích động nhất, hắn nhìn đi hướng Phong Dật đi, hai tròng mắt đều đỏ, hắn đem vinh dự từ trong tay anh hắn tiếp nhận, phía sau lưng cứng đờ.
Phong dật có quá nhiều nói muốn với em trai, nhưng cuối cùng, cái này vốn dĩ là người đại diện tuyển thủ của trận đấu sở hữu, chỉ là xẹt qua hắn, lại hướng về phía tuyển thủ tiếp theo.

Bởi vì phong dật rất rõ ràng, phần vinh quang nàylà hoàn toàn ở trong tay Phong Thượng.

Mặc dù có một ngày ở trong giới nhắc tới trận đấu.

Cũng sẽ không có người nói "Các người xem, hắn đều là bởi vì anh hắn, mới điên lên, trên thực tế hắn chỉ là thằng nói lắp."

khi còn nhỏ đuổi theo hắn bám ống quần hắn rồi trưởng thành.

Giờ khắc này phong dật rốt cuộc tin tưởng, liền tính không có hắn trợ giúp, em trai hắn cũng có thể từ đông đảo trong đám người trổ hết tài năng.

Cuối cùng lên tiếng, đương nhiên là Phó Cửu.

Dưới tất cả ánh đèn, thiếu niên cầm trên tay lưu kim cúp, sườn mặt quét về phía ba người bên cạnh, đối với màn ảnh, chợt cười: "Chiếc cúp này tôi muốn tặng cho mẹ của tôi, vì tôi, mẹ đã phải lo lắng rất nhiều, bởi vì xuất thân không tốt bị người trào phúng, trằn trọc, với các thành phố lớn, đi nói tài trợ, rốt cuộc bảo toàn công ty tư chất, chiến đội mới được thành lập, chúng tôi mới có thể đi vào nơi này, cho nên cái cúp này tôi tặng cho mẹ của tôi, mọi ngươi có ý kiến gì không?"

"Không ý kiến!"

Ba người kêu thanh âm thực vang dội, đôi mắt cũng nhìn về phía Hạ Hồng Hoa.

Hạ Hồng Hoa che miện của mình, hỉ cực mà khóc.

Phó Cửu ánh mắt trầm xuống, màu bạc phát đánh hạ: "Cuối cùng, chúng tôi đã từng không được xem trọng, thậm chí lúc nỗ lực, còn đã chịu nghi ngờ. Lấy cái này tặng mẹ tôi, là muốn nói cho một ít người. Thành viên như tôi, trước nay đều không nói quá một lời. "

Nháy mắt!

Vỗ tay như sấm đình đồng loạt vang lên!

Ân vô dược, Tiết Dao Dao, Phong Thượng, này ba người nhìn nhau liếc mắt một cái lúc sau, đi tới cùng nhau, hợp lực đem Phó Cửu nâng lên.

Nếu trên thế giới này thật sự có tồn tại đế vương.

Chúng ta đây chính là những quần thần trung thành như một.

Huy động đao thương, không quên sơ tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro