266-270

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 266: Tập huấn bắt đầu, ngọt  


Giang thành Hoa Hạ thủ đô, bay thẳng đến Đông Kinh cũng không xa, tuy rằng là đến nước khác, lại chỉ cần nhiều nhất là bốn giờ có thể bay tới Đông Kinh.

Nhưng chỉ là ngắn ngủn bốn giờ, Phó Cửu ham ngủ nên ngủ từ lúc lên phi cơ, điều thấp ghế dựa, đem đầu dự trên ghế, mái tóc màu bạc hiện lên ánh mắt người khác, thật là đẹp.

Tần Mạc đem thiếu niên an bài bên người, hoàn toàn là vì phòng ngừa hắn lại đi làn chuyện tốt đẹp nào đó.

Chỉ là nhìn đến Phó Cửu ngoan như vậy, cùng với sườn mặt nhu hòa, lúc tiếp viên hàng không đi tới, hắn buông tạp chí, đã mở miệng: "Phiền toái lấy cái chăn lại đây. "

Tiếp viên hàng không nhìn Tần Mạc, mặt đều đỏ, tuy rằng cô gặp qua soái ca không ít, nhưng là như vậy có khí chất thanh âm còn như thế trầm thấp từ tính, lại phi thường hiếm thấy.

Nhưng mà, thực hiển nhiên Tần Mạc lực chú ý hoàn toàn đều không có ở trên người côtiếp viên hàng không, tùy ý cô cười có bao nhiêu ngọt ngào, hắn cũng chỉ là lấy chăn, đem ánh mắt đặt ở trên mặt thiếu niên đang ngủ.

Nghiêng người, mặt của hai người cách nhau càng gần hơn,hơi thở của tuổi thanh xuân như mê người ập vào trước mặt, Tần Mạc chỉ dừng một chút, liền đem tay thu trở về.

Chỉ là lúc này đây, hắn không thể xem được tạp chí thương vụ, bởi vì thiếu niên quay đầu đi, đặt ở trên vai hắn.

Tần Mạc nhíu mày, cuối cùng cũng không có đem người đẩy ra, chắc là bên cạnh có người đang ngủ.

Tần Mạc cũng bị ảnh hưởng, hơn mười phút lúc sau, cũng đã ngủ.

Lâm Phong tâm tình không tốt cho lắm, vừa quay đầu lại vốn dĩ tưởng đưa cho tiểu hắc đào một cái thịt bò hamburger ăn, liền nhìn đến một màn ái muội!

Hắn há to miệng ngây người trong chốc lát, sau đó tĩnh tĩnh, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua, tiếp theo rối rắm hỏi Vân Hổ: "Anh nói, đội trưởng có thể hay không vì kỳ thi đấu cả nước có thể thắng, tự động hiến thân cho tiểu hắc đào? "

"Anh có thể chính miệng hỏi đội trưởng." Vân Hổ ném cho hắn những lời này, đem mắt che lại, cũng chuẩn bị ngủ.

Lâm Phong nói thầm: "Tôi như thế nào có lá gan đi chính miệng hỏi, lại không phải choáng váng, nhưng hiện tại xem ra đội trưởng đối với tiểu hắc đào xác thật cực kỳ tốt. "

"Đội trưởng nhận hắn là em trai. "
Chuyện tới hiện giờ, Vân Hổ chỉ có thể cho một lời giải thích như vậy.

Lâm Phong nhanh chóng liền tiếp nhận rồi: "Thì ra là thế, tôi hiểu rồi. "

Lương bí thư ngồi ở bên cạnh, ngẩng đầu nhìn xem cabin, hiểu rồi cái P, anh em nơi nào là như vậy.

Bất quá, hắn tình nguyện là hắn nghĩ nhiều đi.

Rốt cuộc Tần Mặc luôn là một người lớn lên, gặp được Phó Cửu nhìn thực thuận mắt lại so với chính mình lòng dạ nhỏ nhen, Phó Cửu được bảo hộ cũng không kỳ quái

Chính là tưởng tượng đến, đoạn đối thoại hôm nay trên Weibo.

Lương bí thư lại không khẳng định!

Phu nhân bọn họ là không về nước, phu nhân về nước, khẳng định sẽ hỏi cái này sự kiện!

Hiện tại hắn chỉ có thể trông cậy vào, tới Đông Kinh rồi tình huống này có thể thay đổi, rốt cuộc lần này có thể cùng Lưu Li tiểu thư chiến đội bọn họ gặp mặt......

Lúc Phó Cửu tỉnh lại, mở che mắt ra, chỉ thấy ánh mặt trời chói mắt đã tới rồi, kia đại biểu cho phi cơ đã đến nơi.

Tần Mạc so với hắn tỉnh sớm hơn, nhìn đến thiếu niên mở mắt ra, duỗi tay chỉ chỉ chính vai mình, tươi cười có chút lãnh: "Tất cả đều là nước miếng của cậu, cậu nói làm sao bây giờ?"

" Tôi đem đồng phục của đội cho anh mặc." Phó Cửu hướng tới Tần Mạc cười, ngồi thẳng người, làm bộ liền phải cởi áo khoác: "Chỉ cần anh Mạc không chê tôi quần áo dơ. "

Tần Mạc môi mỏng một câu: "Đừng dùng phương pháp này, tới khách sạn rồi giặt quần áo."

Phó Cửu:......

Còn không có tập huấn liền bắt đầu nô dịch cô, này quả nhiên là Tần Thần!


  Chương 267: Chung phòng?  


Chiến đội Đế Minh được an bài ở khách sạn ở trung tâm thành phố Đông Kinh, đây là thành phố có kỹ thuật điện tử tiên tiến nhất thế giới.

Ở chỗ này, sẽ không bài xích trò chơi Điện Cạnh, cũng sẽ không bài xích thanh ưu phối âm.

Tới huấn luyện ở chổ này là để cho các đội viên càng thêm dung nhập hoàn cảnh.

Đường phố thực sạch sẽ, người đến người đi, ngày thường sẽ cho người ta một cảm giác tiến vào thế giới mạn hoa.

Chỉ là sau khi đến đại sảnh khách sạn, có một vấn đề xấu hổ xuất hiện.

Đế Minh rất có phòng, nhưng chỉ là hai người chung một phòng, không có khả năng mỗi người một gian.

Sau khi Phó Cửu nghe thấy cái tin tức này, mày nhướng về phía trước nhíu lại, đôi mắt đẹp cũng mị lên, nhưng trên mặt lại không có gì biến hóa.

Sau khi trải qua sự tình ở cửa hàng tiện lợi, nàng đã biết đại thần phân tích người khác rất lợi hại, cho nên cũng không có lập tức đứng lên phản bác.

Nhưng Tiết Dao Dao lại ngẩng đầu một cái, tim đập chậm nửa nhịp.

Ba ngày, hai người cùng một phòng?

Thế Cửu điện hạ làm sao bây giờ?

Vô luận là ở với ai cũng không quá thuận tiện, không phải sao?

Vạn nhất cô bị phát hiện....

Nghĩ tới đây, Tiết Dao Dao hướng tới Phó Cửu nhìn một cái.

Phó Cửu cũng đang nhìn cô, ngon tay ở kia giật giật, di động rất nhỏ.

Tiết Dao Dao là một cô gái thông minh, liền chuyển ánh mắt nói với Lương bí thư: "Tôi nhát gan, không dám ngủ một mình, có thể hay không cho tôi ở cùng với Cửu điện hạ, hai người chúng tôi tương đối quen thuộc, tôi đối với Cửu điện hạ cũng rất tin tưởng."
Cái đề nghị thình lình xuất hiện này làm toàn bộ đội viên đều buông hành lí xuống, kinh ngạc nhìn cô.

Em gái Dao Dao cùng tiểu Hắc Đào chung phòng?

Nam nữ cùng phòng?

Cởi mở như vậy?

Ngay cả Tần Mạc đang ung dung ngồi đó cũng đình trệ một chút, khi nhấc mặt lên đã mang theo chút khí lạnh.

Phong Thượng nói lắp lợi hại hơn: "Cô, cô nói cái gì? Làm, làm sao thần tượng cùng, ngủ cùng cô được?"

Lâm Phong cũng là một vẻ mặt xấu xa: "Dao muội muội, đương nhiên có thể nha tiểu Hắc Đào giao cho em, em có thể tùy tiện chà đạp hắn, đánh đập hay cưỡng hôn đều có thể."

Tiết Dao Dao bị trêu chọc làm cả khuôn mặt mập mạp đáng yêu đều đỏ như quả táo, bất quá ở vấn đề của anh cũng không có giải thích, cũng không biếtnên nói cái gì cho tốt.

Phó Cửu đi tới, một tay cắm túi quần, một tay khác đặt ở trên vai của Tiết Dao Dao, trên khuôn mặt dạt dào ý cười: "Không được nói bậy, Dao muội muội còn muốn tìm bạn trai, bất quá, cô ấy xác thật rất sợ bóng tối..."

"Cho dù là sợ bóng tối, nam nữ ở cùng một chỗ cũng sẽ ảnh hưởng tới danh dự của nữ sinh." Tần Mạc dạo bước đi tới, tiếng nói hơi lạnh đánh gãy câu nói của thiếu niên.

Phó Cửu cười: "Cái này tôi tán thành, cho nên mong Lương bí thư chiếu cố nhiều hơn một chút, tìm một mỹ nữ tới bồi giường cho Dao muội muội, tôi sẽ cùng Phong bảo bảo nhà tôi ở một phòng."

Nói xong, Phó Cửu liền quay đầu hướng tới Phong Thượng nháy mắt trái.

Phong Thượng cực kỳ vui vẻ, vừa muốn nói chuyện......

"Phòng đã chuẩn bị xong, tôi cùng cậu ở một phòng." Tần Mạc tồn tại cho người ta một cảm giác áp bách, thực hiển nhiên những lời này là anh nói cho Phó Cửu nghe.

Phong Thượng nóng nảy: "Ta, ta cùng Tần, Tần thần đổi phòng!"

Tần Mạc cười nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn Phong Thượng, ánh mắt thâm thúy kia đặc biệt ôn nhu, chỉ là lời nói ra thực lạnh lùng: "Nhị thiếu, tôi có thể chỉ đạo thần tượng của cậu chơi game, cậu có thể không?"

Mỗi lần Phong Thượng bị Tần thần kêu là nhị thiếu thì da đầu liền cảm giác được một trận tê dại, trên khuôn mặt đó căn bản một chút thiện ý cũng đều không có.


  Chương 268: Tần thần?  


"Tôi...... Tôi......" Lấy trình độ của cậu xác thật là không có cách nào chỉ đạo thần tượng chơi game, Phong Thượng căn bản không thể ngừng nói lắp, xem từ góc độ của cậu,thực cảm thấy Tần thần hơi vô sỉ, dùng loại chuyện này đàn áp cậu, một đại thần lại không biết xấu hổ muốn cùng tay mới như cậu so đo sao?

Nhưng thực hiển nhiên, Tần Mạc thực không biết xấu hổ: "Cuộc thi cả nước sắp tới rồi, thần tượng của cậu là tân nhân vương của Tần thị, không có điểm thành tích thì ném đi chính là bộ mặt của Đế Minh "

Phó Cửu nghe vậy, tỏ vẻ chính mình mới là nhân vật chính: "Tôi có thể luyện tập ở phòng của mình, còn không phải là thăng cấp sao, không thành vấn đề. "

"Cậu xác định cậu là ở trong phòng thăng cấp chứ không phải để trêu chọc người khác." Tần Mạc cong môi, tiếng nói thực đạm: "Độ tin tưởng của tôi đối với cậu đã sụp đổ, đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy nữa, lấy hành lý của cậu cùng tôi lên lầu."

Phó Cửu biết chuyện đại thần đã quyết định thì người khác sẽ không có biện pháp thay đổi nó.

Hơn nữa cũng xác thật là trước đó, đại thần có nói qua phải cho cô đơn độc khai chiến, nhưng mà bên trong việc khai chiến này cũng chưa từng nói sẽ cho cô ở một mình một phòng.

Cô cùng bất luận kẻ nào ngủ ở một gian phòng cô đều dẽ nắm chắc mình có thể hoàn hoàn toàn toàn giấu được đối phương.

Nhưng cùng đại thần ngủ ở một gian...... Một người chuyên nghiên cứu tâm lý phạm tội, cô cũng không dám khẳng định đại thần đột nhiên có hay không đột nhiên phát hiện ra chuyện xấu của mình.

"Như thế nào? Không muốn? "Tần Nạc dừng bước chân, trên tay lôi kéo rương hành lý, cười nhạt ngoái đầu lại nhìn về phía cô, cặp đôi mắt kia không hề có một chút ấm áp.

Phó Cửu thực kiên trì: "Tôi cùng Phong Thượng chung một phòng cũng có thể đến nhờ anh Mạc chỉ đạo."

Tần Mạc liếc mặt thật sâu nhìn Phó Cửu, tiếng nói lạnh dần: "Tùy tiện."

Tiếp theo cực kỳ lạnh lùng xoay người.

Tuy rằng Phó Cửu cũng biếtcô hai lần liên tiếp cự tuyệt như vậy rất đả thương người khác, nhưng là ở cùng với đại thần xác thật rất nguy hiểm.

Các thành viên của Đế Minh đứng ở nơi đó đều không dám nói nhiều, trên người đội trưởng phát ra hàn khí quá rõ ràng, rõ ràng đến ngay cả Lâm Phong ngốc nghếch như vậy cũng cảm giác được một cỗ lạnh lẽo thổi tới trên cổ.

Chờ đến sau khi Tần Mạc đi rồi, Lâm Phong mới mở miệng, duỗi tay vỗ vỗ vai của Phó Cửu: "Tiểu hắc đào, anh trai bội phục em, phải biết rằng trước nay chưa từng có ai cự tuyệt đội trưởng, em chính là người đầu tiên.""Tôi chỉ là nhìn thấy Phong Thượng rất muốn cùng ngủ với mình nha." Phó Cửu một bên cười, một bên nhìn thoáng qua phương hướng Tần Mạc biến mất: "Tôi sợ tôi không kiên trì một chút, hắn sẽ khóc."

Phong đồng học:......Cậu thật sự không có yếu ớt như vậy!

Bất quá có thể cùng thần tượng ngủ chung, thật sự rất là vui!

Hôm nay cậu mang áo ngủ rất suất khí nếu mặc ở trên người liền có thể nằm bên cạnh thần tượng, tâm sự chuyện nhân sinh!

Còn có những đồ ăn vặt của cậu đều có thể đưa cho thần tượng ăn!

Cùng đồng vàng trong trò chơi!

Phong đồng học đặc biệt hưng phấn.

Tiết Dao Dao lo lắng nhìn thoáng qua bên Phó Cửu.

Phó Cửu cho cô một ánh mắt trấn an, Phong bảo bảo thần kinh thô, căn bản sẽ không phát hiện ra cái gì.

Phong Thượng xác thật cái gì cũng chưa phát hiện, cậu hiện tại chỉ cảm thấy có thể gần thần tượng ở ngoài đời như vậy quả thực chính là bầu trời rớt bánh có nhân.

Lương bí thư đi theo Tần Mạc cùng nhau lên thang máy, cho nên hắn là người cảm giác được khí lạnh mạnh nhất.

Nhìn Tần tổng nhà hắn hiện ra khuôn mặt tuấn tú ngày càng lạnh, hắn thật là một câu cũng không dám nói.

Tần Mạc đạm mạc nhìn thang máy sáng lên con số, dường như cũng không có chuyện gì.

Tay trái đang lôi kéo vali lại chậm rãi dùng thêm sức ......


  Chương 269: Ghen tị?  


Đại khái là không nghĩ tới sẽ bị cự tuyệt.

Cho nên một khi có chuyện như vậy sự phát sinh.

Sẽ làm người ta cảm thấy không thoải mái.

Tần Mạc híp hai tròng mắt một chút, trông vô cùng nguy hiểm.

Thực không thoải mái.

Lương bí thư bảo trì độ khẩn trương cao, thật sự không dám mở miệng nói loạn lần nữa.

Lúc sau khi ra thang máy, di động rung lên xem như cứu hắn một mạng.

Nhìn bóng dáng chững chạc tôn quý phía trước mắt, Lương bí thư thật nhẹ nhàng thở ra, điều tiết giọng nói, vô cùng ôn nhuận nói: "Lưu ly tiểu thư, dạ, chúng tôi tới rồi, không sai, chúng tôi còn đang ở khách sạn, cơm trưa liền không cần, Tần tổng giống như có vẻ mệt, nói cái gì chiêu đãi? Đều là tới tập huấn, có thể, buổi chiều tôi liền dẫn bọn họ tới."

Lương bí thư nói xong, liền đối diện với ánh mắt hơi lạnh của Tần Mạc.

Hắn vội vàng giải thích: "Phong phó trước đó đã an bài hành trình cho chúng ta thật tốt, hai chiến đội cùng nhau tập huấn."

Tần Mạc vào phòng, đem áo khoác để xuống, lãnh đạm nói: "Đó là lúc trước, hiện tại chiến đội có người mới, ngày mai đem lịch trình hủy bỏ. "

"Dạ." Lương bí thư cũng biết tổng tài của bọn họ không thích tiếp xúc với mấy cô gái, chính tại vì không tiếp xúc, nên đều bị bẻ cong a!

Một đầu khác, Phong bảo bảo còn đang hưng phấn, ngẩng khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng nhìn Phó Cửu: " Thần tượng, cậu, cậu muốn ngủ trên giường nào?"

"Tôi?" Phó Cửu cúi đầu, tùy tay đem cặp sách ném sang một bên, thật soái khí nói: "Đều có thể."

Phong bảo bảo thực nghiêm túc: "Kia, tôi đây ra bên ngoài canh, nếu người xấu tới, tôi còn, còn có thể bảo vệ thần tượng!"
Phó Cửu nhướng mày, đối với Phong Thượng thổi tiếng huýt sáo: "Thấy thế nào, người cần được bảo vệ đều là cậu đi?"

Phong bảo bảo:...... Hắn thế nhưng không có lời gì để nói!

"Kia, cái kia, thần tượng cậu cùng Tần, Tần thần, hai người các ngươi làm sao vậy? " Bạn học Phong Thượng ở phương diện nào đó vẫn là thực mẫn cảm!

Phó cửu chân dài quá mức, đành phải khoanh lại, nửa nằm ở trên giường, chậm rãi nói: "Không như thế nào cả, khá tốt a. "

"Vậy cậu, cậu như thế nào lại không muốn ngủ cùng Tần thần, lại muốn, muốn cùng tôi ngủ? "Về điểm này, trực giác của Phong Thượng đã sai hoàn toàn.

Phó Cửu ngậm kẹo que, cúi đầu đem khóa kéo kéo ra: "Không phải cậu yêu cầu sao? "

"Tuy, tuy rằng là tôi yêu cầu, nhưng, nhưng vẫn là không quá, quá thích hợp đi! "Phong Thượng nghĩ đến đây, cười gian nói:" Có phải hay không trên thực tế, thần tượng thích tôi nhiều hơn một chút so với Tần thần? "

Phó Cửu cũng cười, rất là đẹp: "Phong bảo bảo cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, Tần thần quá đẹp trai, tôi sợ buổi tối chúng ta ngây ngốc cùng nhau, tôi sẽ nhịn không được muốn ngủ với hắn, đến lúc đó hắn lại đánh tôi một trận thì sao? Quả thực hai chúng tôi không thích hợp ngủ cùng nhau.

"......"

Những lời này là nói ngủ với hắn một chút giá trị đều không có sao?

Phong Thượng tỏ vẻ không phục lắm: "Tôi, tôi lớn lên cũng, cũng không tồi."

"Cái này tôi công nhận là sự thật." Phó Cửu thực tán đồng: "Bất quá liền tính tôi ngủ cùng cậu, cậu cũng chỉ có bị tôi áp bức, cậu đánh cũng đánh không lại tôi, nói thật ở đây tôi tương đối an toàn."

Phong Thượng:...... Hắn như thế nào chính là chỉ có bị áp bức! Không vui!

" Diễn đàn trong WeChat có tin tức." Phó Cửu nghiêng mắt nhìn màn hình di động, lập tức nói: "Một giờ sau, xuống dưới lầu tập hợp, sẽ đi trung tâm tập huấn." Đọc xong những lời này lúc sau, Phó Cửu nâng mắt lên, nhợt nhạt cười: "Được, thu thập một chút đi, một hồi sẽ đi gặp chiến đội hữu nghị, nghe nói đều là các em gái."

Chuyến đi gặp chiến đội hữu nghị này, làm cho cả đế minh đều sôi trào, đặc biệt là Lâm Phong, trong lúc sửa soạn còn cố ý xông vào trong phòng của Phó Cửu một chuyến, chỉ mái tóc của chính mình, thực nghiêm túc hỏi Phó Cửu: "Tiểu hắc đào, cậu xem kiểu tóc này của tôi thế nào? Khốc sao?"


  Chương 270  

Phó Cửu tay chơi tiết tấu bậc thầy, vốn đang chơi hăng say bỗng nhiên dừng lại, ngước mắt lên, chậm rãi trả lời: "Lâm Phong, tin tưởng em, có anh Mạc ở đây, em cảm thấy anh không cần để ý chuyện bản thân anh có ngầu hay không nữa rồi, cho dù anh xinh đẹp như tiên nữ, hấp dẫn cũng chỉ có nam nhân, các em gái sẽ không nhìn anh."

Lâm Phong:...... Này quả thực, chính là một trận bạo kích!

Vân Hổ đi phía sau hắn, giơ ngón tay cái lên, cho kẻ vừa lên tiếng là Phó Cửu một tràng vỗ tay.

Dưới lầu tập hợp, Phó Cửu trên mặt còn đeo khẩu trang màu đen, thời tiết ở Đông Kinh cũng không có nhiều ấm, thời điểm ở Giang Thành khẩu trang có thể phòng sương mù, ra đường có thể giữ ấm.

Mấy đại lão gia ở chiến đội Đế Minh kia mỗi một người đều như vừa mới tắm xong, tóc chắc chắn đã bị gió thổi.

Ngay cả Ân đại thúc cũng giống vậy, trên đầu còn xịt rất nhiều kem xịt tóc.

Đây là ở Đông Kinh, nếu mà ở Giang Thành chỉ cần đi một vòng ra ngoài thì trên đầu cũng dính một loạt tuyết.

Trừ Tần Mạc ở ngoài, người bình thường duy nhất chính là Tiết Dao Dao.

Đương nhiên, còn có Phó Cửu.

Trên thực tế, Phó Cửu cũng không rõ các đồng đội đều làm sao vậy, không khỏi quay đầu hỏi Tiết Dao Dao: "Bộ dáng này của bọn họ không giống như là đi gặp chiến đội hữu nghị, mà giống như đi xem mắt." Ngay cả Phong Bảo Bảo cũng rất nghiêm túc gỡ mắt kính xuống, gắn một bộ kính sát tròng màu trà vào, trong nháy mắt đẹp trai hơn không chỉ gấp đôi.

"Đến mức như vậy sao?" Phó Cửu chỉ là chờ Phong Bảo Bảo gội đầu thôi, mà cũng mất 30p rồi, đã tương đương với thời gian của một thiếu nữ có để trang điểm rồi đó.

Lâm Phong nhìn Phó Cửu, bộ dáng của người từng trải nói: "Tiểu Hắc Đào em không hiểu, đứng ở bên người đội trưởng như vậy, không trang điểm một chút, căn bản sẽ không được người ta nhớ kỹ, huống chi chiến đội hữu nghị chúng ta gặp chính là Tạp Lỵ! Em suy nghĩ một chút, chẳng lẽ không cảm thấy đây là ngã rẽ quan trọng nhất trong cuộc đời xem xem em có thể thoát được sự độc thân sao?? "

"Tạp Lỵ......" Phó Cửu lặp lại hai chữ, giữa khuôn mặt chỉ lộ ra một cái rãnh: "Em không quen biết bọn họ."
Tất cả đội viên, bao gồm Tiết Dao Dao đều rất kinh ngạc nhìn Phó Cửu.

"Không thể nào, tiểu Hắc Đào, em chơi "Anh hùng" mà không biết Tạp Lỵ?" Mặt Lâm Phong gần như nhăn nhúm lại thành 1 nắm: "Bọn họ nổi tiếng như vậy, đặc biệt là ở trong cảm nhận của đám trạch nam chúng ta, đó quả thực chính là trại tập trung của nữ thần!"

Phó Cửu cười, đem khẩu trang kéo xuống, chỉ vào mặt mình nói: "Trưởng thành như vậy, không xứng làm trạch nam, trạch nam đối với diện mạo cũng có yêu cầu, em đẹp trai như vậy, liền thôi vậy."

Lâm Phong:...... Đậu má, bạo kích lần 2!

"Được, được! Em đẹp trai!" Lâm Phong thật sự muốn đem tiểu tử này tóm lại đây đập một trận: "Nhưng lại thế nào, em không biết Tạp Lỵ, cũng thật kỳ quái, người chú ý "Anh hùng" đều biết mới đúng."

Phó Cửu nhìn Tần Mạc vẫn không có cùng mình nói chuyện một cái, chợt môi mỏng nhếch lên: "Em chỉ nghe qua Tần thần, cái khác, chưa từng nghe qua."

Lâm Phong:......

Vân Hổ:......

Lương bí thư:......

Lúc này, mọi người đột nhiên nhớ tới trước kia có một tin, tiểu Hắc Đào chơi game, hoàn toàn là vì theo đuổi đội trưởng, hiện tại xem ra, quả nhiên không giả!

Tần Mạc sau khi nghe đến những lời này, lạnh nhạt nhướng nhẹ mắt lên, đôi ngươi sắc lạnh, giọng trầm xuống: "Các cậu tin tưởng lời hắn nói?"

Bằng không đâu, còn sẽ có nguyên nhân gì mà một người chơi "Anh hùng" lại không biết chiến đội nữ thần Tạp Lỵ!

Tần Mạc nghiêng đầu cầm điếu thuốc, biểu tình lạnh nhạt: "Các cậu hỏi hắn tên những chiến đội khác, hắn cũng không biết, hắn chơi "Anh hùng" chỉ là cái ngoài ý muốn, đương nhiên không biết Tạp Lỵ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro