331-335

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 331: Phát hiện, ân!  


Phó Cửu vừa quay đầu lại, liền đón nhận cặp mắt vô cùng thâm thúy kia, làm cho người ta có một loại cảm giác mông lung không thể xâm phạm.

"Là ngày hôm qua bị cảm, vẫn là nơi nào cảm thấy không thoải mái?" Đại thần còn nằm ở trên giường, gối đầu dán ở sườn tai của hắn, mặt mày giống như mạn họa tuấn mỹ, có vài sợi tóc đen dừng ở giữa trán hắn, đuôi tóc để vào lông mi của hắn, ngay cả hơi thở ở trên người hắn đều phảng phất như được thăng hoa, thanh thanh đạm đạm rất dễ nghe.

Nhưng là...... Đại thần lúc này tỉnh, giống như có điểm không ổn a.

Cô mới vừa trả lời một cái tên là quy tỷ người thiệp, còn tính toán nhìn xem mặt khác tag......

Trên thực tế tag gì đó cũng không quan trọng.

Quan trọng là cô trả lời: "Tôi đẹp như vậy, đương nhiên là công......"

Nguyên bản cho rằng sự đáp trả của sẽ bị chôn vùi trong sự đông đảo nhắn lại.

Đại thần cũng sẽ không thấy.

Rốt cuộc đại thần không thích lên Weibo, cũng khẳng định sẽ không quan tâm cô đi xemnhững comment.

Nhưng cố tình......

Ngón tay của phó cửu dừng một chút, tiếp theo thực tự nhiên muốn đem điện thoại dịch đi: "Không có, em khá tốt."

"À?" Tần mạc nhìn động tác của cô, mày nhíu một chút, lấy tay xốc chăn bông lên, liền như vậy chậm rãi đã đi tới.

Tần mạc trên người không mặc y phục, lộ eo tuyến, vân da cùng bộ ngực mê người, cảm giác áp bách mười phần.

Phó Cửu cảm thấy mặc cho đại thần lại lợi hại như thế nào, cũng phát hiện không đến cô vừa mới đã phát một cái tin nhắn đi.

Nhưng mà......

Tần mạc khom lưng một cái, trực tiếp cúi người lại đây, đè lại tay Phó Cửu, khoảng cách ly phi thường gần, gần đến giống như là muốn đem cô áp đảo."Thừa dịp thời điểm anh ngủ trộm chơi di động?" Thanh âm kia xác thật rất êm tai, nhưng là lúc này tổng làm người ta cảm thấy một tấc đánh vào bên tai cô hơi thở đều mang theo nguy hiểm.

"Anh nói cái gì rồi, nghe lời một chút." Tần mạc không ra mặt khác một bàn tay tới, điểm điểm khóe mắt thiếu niên: "Đôi mắt của em là nghĩ không muốn, hả?"

Thì ra là chuyện đôi mắt nhiễm trùng, Phó Cửu còn tưởng rằng đại thần thật sự nhìn ra cái gì: "Muốn, anh mạc,em phải xem tin tức đúng không, ví dụ như ngày hôm qua phong bảo bảo gửi tới cho em, anh cũng biết phong bảo bảo là người kia yêu cầu chiếu cố, phong đại diện không ở, em tổng muốn quan tâm hắn nhiều hơn một chút, em cả đêm không trả lơiv wechat của hắn, hắn sẽ thật buồn a."

Đáy mắt Tần mạc nhiễm một chút lạnh lẽo: "những gì em nói thật ra rất có đạo lý."

"Đúng không." Phó Cửu cảm thấy trời cao đối cô vẫn là không tệ, cơ trí như cô khi đối mặt với áp lực của đại thần, cũng không có lộ ra sơ hở gì.

Phó Cửu lại là không có lộ ra sơ hở, nhưng là cô giải thích như vậy.

Tần mạc cũng không thể thấy được thực thích.

Phong bảo bảo, a?

Này xưng hô nhưng thật ra thân mật.

Hắn giống như đối phong thượng còn có Tiết Dao Dao đều thực thân mật.

Tưởng tượng đến sự tồn tại của Tiết Dao Dao, hắn theo bản năng nhíu mày, ngay đại thần đều không rõ ràng lắm biểu tình lúc ấy của chính mình.

"Anh đương nhiên không thể làm em cùng người khác chặt đứt liên hệ." Tần mạc tiếng nói thực đạm rút điện thoại từ trong tay Phó Cửu ra: "em trả lời cho hắn cái gì, anh giúp giúp trả lời."

Phó Cửu:...... cô thông minh nhưng cũng không nghĩ đến sự tình là phát triển như vậy, vì cái gì đại thần không dựa theo lẽ thường ra bài!

Tần mạc ngay từ đầu là thật sự phải trả lời wechat cho cái tên phong thượng kia, chỉ là lấy di động thiếu niên tới, nhìn đến kia trên màn hình còn đang dở một câu thấy được câu nhắn phía dưới Weibo.

"Tôi đẹp như vậy, đương nhiên là công."


  Chương 332: Sáng sớm phát đường  


Xong rồi.

Trong đầu Phó Cửu hiện giờ chỉ có một ý niệm như vậy.

Lúc Tần Mạc cầm lấy di động.Hai người đều là bị lâm vào tình trạng ngơ ngác, bất động.

Như vậy nửa giây.

Tần Mạc hạ thấp mắt hướng tới trên giường thiếu niên nhìn qua.

Thiếu niên cũng đang nhìn hắn, khuôn mặt vẫn cứ sạch sẽ tuấn mỹ quá phận, chỉ là thấy thế nào lại làm người...... Muốn giáo huấn.

"Công? Cậu?"

Tần Mạc mày nhíu một chút, tiếp theo cong môi mỏng cười, vẫn cứ là đứng ở mép giường, nhưng tay trái lại đè xuống phía dưới, chống ở trên giường đệm.

Phó Cửu có thể cảm giáo rõ ràng đệm giường bởi vì động tác đại thần, làm đệm lõm một chỗ.

Tần Mạc nửa cong eo, chân sau đầu gối để lên giường lót, chân lớn lên quá phận xinh đẹp.

Khuôn mặt tuấn mỹ tự phụ kia, không hề báo động trước ngày càng gần cô, con ngươi lại thâm lại đen, phảng phất giống như hoa anh túc, mang theo nồng đậm khí chất cấm dục.

Tia nắng ban mai chiếu vào trên ngũ quan thâm thúy, đĩnh bạc, chỉ càng có cảm giác áp bách.

Hai người khoảng cách rất gần, làm Phó Cửu có chỗ không tốt để hành động.

Đại thần quá giảo hoạt, đường lui của cô đều chặt đứt.

Tư thế như vậy, làm cô thoạt nhìn giống như là cả người đều bị hắn vây ở dưới thân.

Hương thơm bạc hà thanh đạm kia, bốn phương tám hướng, tập chung lại chỗ cô.Hắn liền như vậy nhìn cô, hai cặp mắt đạm bạc từ trước đến, vào giờ phút này giống như là muốn mở ra cuộc công kích, tản mát ra ánh sáng xinh đẹp, nguy hiểm khi săn thú.

" Nếu cậu kiên trì chính mình là công, anh đành phải bồi luyện cậu, nhìn xem là cậu công, hay tôi là công."

Tần Mạc nói, liền phải đem sự tình trước mắt cái này hai ba lần nháo với em trai, phản ứng đầu tiên chính là lột thiếu niên.

Tần Mạc một động tác này, hoàn toàn làm Phó Cửu cảnh giác lên.

"Anh Mạc, về chuyện này tôi có chuyện muốn nói!" Phó Cửu lui một chút, lại trực tiếp bị Tần Mạc thủ đoạn đè lại.

Đại thần không cho là đúng thực: "Ác? Còn có nói chuyện?"

"Lúc chơi, người sói bị giết, mỗi một cái đầu lìa khỏi người, trước khi chết đều phải để lại di ngôn." Phó Cửu vẻ mặt nghiêm túc.

Tần Mạc đảo tới hứng thú, hắn muốn nghe nghe hùng hài tử còn muốn nói cái gì, còn cho hắn giết người sói, vì thế hướng tới thiếu niên nhướng mày, ý tứ là bảo hắn tiếp tục.

Người đánh 《 anh hùng 》 đều biết, tiến công mới là cách phòng thủ tốt nhất.

Phó Cửu một cái cúi người, eo ngồi thẳng, liền như vậy không hề phòng bị, thơm ở Tần Mạc trên má phải, con ngươi hắc bạch phân minh hơn nữa một đầu kia mới vừa tỉnh ngủ còn hơi hơi tóc bạc, cười vừa soái khí vừa tà nịnh: "Tôi tưởng nói, anh Mạc, buổi sáng, anh làm loại động tác này trên giường với tôi, tôi sẽ cho rằng anh đối tôi có ý tứ? Nhịn không được tưởng thơm anh."

Tần Mạc cũng xác thật không có dự đoán được Phó Cửu sẽ có một động tác như vậy, ngón tay dừng lại, cảm xúc đi xuống phía dưới trầm trầm, con ngươi thâm đi xuống, thâm thúy như là nước giếng.

Phó Cửu thừa dịp, trốn ra khốn cục, đứng một tay cắm túi quần, rất là tiếc hận thở dài một hơi: "Anh Mạc, anh nói làm sao bây giờ đi? Tôi vừa mới cảm thấy chính mình thẳng trở về một chút, lại bị anh bẻ cong, như vậy không tốt, không tốt."

Tần Mạc lúc này nhưng thật ra bị hắn làm cho cười, khóe môi như có như không nhếch lên, đứng thẳng thân mình, đủ trần trụi dẫm trên sàn nhà, giống như để đày đọa thiên thần.

Sau đó.

Tay phải dùng sức liền đem người bắt trở về!


  Chương 333: Chụp ảnh chung phát đường  


Khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, bởi vì cả hai đều đáng đứng.Hơn nữa Tần Mạc là trực tiếp nắm lấy cổ áo của Phó Cửu túm cô lại gần.

Dựa vào lực đạo cùng tư thế kia, Tần Mạc chỉ cần cúi đầu hoặc cúi người đều có thể dán sát vào môi Phó Cửu.

Chiều cao cách nhau rất hoàn hảo,giống như những em gái ở Đông Kinh kia nói, nếu hai người mà hôn môi thì hình ảnh kia khẳng định phi thường duy mĩ.

Chỉ là Tần Mạc vẫn còn có lý trí, làm sao lại có thể sẽ hôn lên thật.

Nhưng mà vẫn nên cảnh cáo em trai không nghe lời: "Sao có thể bậy bạ như vậy,cậu nói muốn tôi giáo huấn cậu như thế nào đây, hả?"

"Anh Mạc, thật muốn dạy dỗ em sao?Anh là anh trai nên nhường em mới đúng chứ." Phó Cửu quyết định đổi chiêu khác, dứt khoát trốn cũng không trốn, vẫn đứng một chỗ, khóe miệng còn mang theo nụ cười nhợt nhạt.

Tần Mạc nghe thấy ngữ khí rất vô lại của thiếu niên, không giận mà còn cười: "Thích ăn thịt? Thích chơi di động? Thích online Weibo?"

"Trừ cái cuối cùng kia thì tất cả đều đúng." Phó Cửu không có quá yêu thích online Weibo, lời này nhưng thật ra là nói thật.

Tần Mạc còn đang cầm di động của cô, ngón tay di chuyển rồi đưa cho cô xem: "Đó là thích chụp ảnh?"

"Bộ dáng của anh Mạc lúc ngủ quá đẹp trai,những thứ đẹp đẽ đương nhiên phải chụp để lưu lại nha." Phó Cửu cười nhạt tùy ý nói: "Em còn là lần đầu tiên cùng nhiều người như vậy thi đấu, sau đó cùng anh em tốt ở chung một phòng ở khách sạn, sáng sớm tỉnh lại như vậy rất tốt, về sau để làm kỷ niệm."

Tần Mạc nghe thiếu niên nói, ngón tay thon dài buông ra, tiếp theo đem thiếu niên túm lại.

Hai người cùng nhau ngửa ra nằm xuống trên giường.

Phó Cửu cũng không có dự đoán được đại thần sẽ có một động tác như vậy.

Mỗi lần đại thần phản ứng đều khác với những gì cô đã đoán trước.

Cho nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không có phòng bị cả người đều nằm ngửa ngả vào trên nêm mềm mại.

Liền thấy tay trái đang cầm điện thoại của đại thần giơ cao, tay phải đem đầu của cô ấn ở bả vai của anh.

Sau đó rắc một tiếng!

Điện thoại thành công xuất hiện mặt của cô cùng vai của đại thần.

Phó Cửu đơ người một chút, sau đó quay đầu đi nhìn người đàn ông bên cạnh.

Trước nay đều không có cùng ai thân mật quá mức như vậy, lại cảm thấy rất là vui vẻ.
"Nếu là kỷ niệm, chụp cảnh chung mới có ý nghĩa."

Tiếng nói Tần Mạc nhàn nhạt, thái độ kia lại giống như em trai Phó Cửu của anh muốn làm cái gì, anh đều sẽ tận lực thỏa mãn đối phương.

Hơn nữa, trước kia lúc bị chụp ảnh anh vẫn luôn rất mâu thuẫn.

Giờ khắc này, lại cảm thấy cùng một người khác chụp ảnh như vậy cũng thực không có vấn đề gì,

Phải nói là thực không tồi.

Môi mỏng của Tần Mạc hướng tới phía trước huýt một cái, sườn mặt tuấn mỹ đến gần,Phó Cửu liền nghe thấy tiếng huýt sáo.

Đại thần đẹp trai như vậy, thật là không cho người khác con đường sống mà.

"Biểu cảm tấm này hình như không đẹp lắm." Phó Cửu đem điện thoại lấy lại đây muốn xóa.

Tần Mạc duỗi tay chặn lại động tác của thiếu niên: "Biểu tình quẫn bách như vậy của cậu đủ làm tôi cười cả một năm, lưu lại."

Phó Cửu:......

Vừa rồi cô rốt cuộc rung động cái gì.

Đối với đại thần ý nghĩa của kỷ niệm chính là đem cô ra trêu chọc hả?

"Để em chụp lại tấm khác." Cô đẹp trai như vậy, chắc chắn không thể thua bởi đại thần.

Lần này Tần Mạc không có chặn Phó Cửu lại.

Hai người vẫn duy trì tư thế như cũ, nhưng cứ như vậy nằm ngửa ở trên giường.

Khác một điều chính là lúc này Phó Cửu cũng đem đại thần chụp vào.

Ý nghĩa trong bức ảnh hai người chụp chung là ở..... Trên giường.

Hai người Phó Cửu cùng Tần Mạc, một người ngang ngạnh bướng bỉnh, một người khí phách đạm mạc lại cảm thấy rất đẹp đôi.

Người thường khi nhìn đến ảnh chụp kia tuyệt đối sẽ suy tưởng rất nhiều!

Sau khi Phó Cửu chụp xong ảnh chụp, còn lợi dụng các trang trí của phần mềm trong di động của cô, cho chính mình cùng đại thần thêm một đôi lỗ tai ác ma màu đen......


  Chương 334: Cùng ăn cơm, ngọt...  


"Thật đẹp". Phó Cửu nhìn ảnh chụp, huýt sáo một tiếng, khóe miệng còn nhếch lên đầy tà khí.

Bên này cô vừa mới khen chính mình xong, bên kia đại thần liền lấy đi điện thoại của cô, tiếng nói thực trầm:

" Đi ăn cơm"

"Di động của em..."

"Tịch thu"

Tần Mặc đứng lên, đi đến tủ tìm quần áo thay. Phó Cửu hiện tại cũng chỉ có mỹ thực mới an ủi được tâm tình của mình. Cô cũng đi theo đứng lên, cầm túi:" Anh Mạc, anh muốn ăn gì, em đi xuống lấy.

Khách sạn nào cũng đều là miễn phí bữa sáng,hình thức bữa sáng là tự mình lấy, gọi là buffe đấy

Tần Mặc đem cúc áo sơ mi cuối cùng cài xong, lập tức tràn đầy hơi thở của một thương nhân, nói:" Chờ anh rửa mặt xong, cùng đi"

"Được".Phó Cửu cười, cực đẹp.Nam sinh cùng nữ sinh không giống nhau. Nói rửa mặt là rửa mặt. Nữ sinh rửa mặt là bao gồm tẩy trang, mi giả, kem bb, các thứ....Cho nên về thời gian là cực kì bất đồng.Chỉ dùng không đến ba phút, hai người liền cùng nhau xuống sảnh. Nhà ăn khách sản thiết kế là hai đại sảnh.Thảm trải sàn đầy màu sắc, trần nhà treo đèn hoa lệ.

Cơm Tây có, đồ ăn Trung Quốc cũng có, cùng hoa quả các loại,....Trừ bỏ này kia, phục vụ ở đây rất chu đáo, bởi vì ở đây là Đông Kinh, trên người mặc tây trang màu đen phẳng phiu, trên tay mang theo bao tay màu trắng, bộ dáng nhu hòa.Khách của khách sạn đều có thể vào ăn bằng phiếu, mà quan trọng ở đây là đồ ăn mới mẻ, cách mười phút là đổi một món mới.Phó Cửu cùng Tần Mặc chọn một cái bàn gần cửa sổ, từ nơi này nhìn xuống có thể thấy ánh đèn Đông Kinh phồn hoa.

Lại nói tướng mạo hai người lại quá nổi bật. Phó Cửu cảm thấy chính mình cũng đẹp nên không có cảm xúc gì quá lên, hiện tại ngồi cùng đại thần, xác thực...

Chủ yếu là ngoại hình cùng khí chất của đại thần đến chỗ này ăn cơm có chút không thích hợp, hay nói là quá kiêu ngạo. So với đại thần, cô thực sự là ăn rất nhiều.Cũng không biết dạ dày đại thần như thế nào mà ăn như vậy.

Những lời này, Tần Mặc cũng muốn hỏi Phó Cửu, hắn nhìn lướt qua bên tay thiếu niên đã đặt ba cái đĩa không, cuối cùng lấy lý do thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì nên ăn nhiều một chút để thuyết phục chính mình.

Bằng không, thật không biết tiểu tử này đặt thức ăn ở chỗ nào....

"Ân....Không thỏa mãn liền đi lấy một thêm một đĩa cơm rang." Phó Cửu một tay đút túi quần, một chút cũng không cảm thấy mình ăn nhiều:" Anh Mạc, anh còn muốn ăn cái gì? Chúng ta cùng nhau đi lấy."

Tần Mặc nghĩ một chút, gia trưởng một chút cũng nên, chính là làm cho tiểu tử giúp mình làm việc nhiều hơn:" Hồng trà "

"OK". Tần Mặc nhìn thiếu niên đi lấy, tùy ý lấy di động ra nhìn. Tài khoản của Hắc đạo Z không có đăng xuất, có thể nhìn rõ tag cùng comment. Làm người nhìn nhưng thật ra còn cảm thấy có chút ý tứ.

Chỉ là thời điểm hắn click mở ra, hai tròng mắt híp lại.....


  Chương 335: Tần thần muốn ra mặt  

Đó là một tin nhắn đã được gửi rất nhiều lần, cho nên mới dễ dàng thấy được như vậy.

"Nhìn này, nhìn này, đừng có mà đem Tần thần cùng Hắc Đào Z ở cùng bên nhau, hiểu không?"

Tin nhắn này, trên thực tế là có hai trường hợp.

Một là có người không thích bị ai trói buộc hắn.

Thứ hai là muốn thu hút sự chú ý.

Đương nhiên người này lại thuộc tình huống thứ hai.

Nếu không thì sẽ không nói: "Tôi chỉ nói chuyện một chút. Nói trước, tôi cũng thích Đại Hắc Đào nhưng mà còn có một số việc nên không phải lúc nào cũng ở cạnh nhau."

Hắn không thích điều này.

Tần Mạc click mở thông tin của người kia. Một lúc sau... có một cảm giác, chính là người này cái gì cũng bắt chước Hắc Đào Z, hơn nữa người này một lòng muốn làm tâm điểm để thu hút sự chú ý.

Tần Mạc là một thương nhân. Mà thương nhân thì phải biết nhìn được bản chất của sự việc.

Cảm thấy Hắc Đào Z có thể thu hút sự chú ý. Để mang lại tiêu thụ, không phải là sẽ không có khả năng này.

Đương nhiên, Tần Mạc không loại trừ. Ngay từ đầu, người này có lẽ thật sự rất thích Hắc Đào Z.

Nhưng cũng không phải là hoàn toàn.

Đầu tiên là làm fan, sau lại là bắt chước, cuối cùng lại nói câu như vậy, làm những người qua đường cũng phải chú ý.

Tâm tư là như thế nào, những người biết suy nghĩ, đều có thể nhìn ra.

Lần này chắc là bị các fan chân chính của Hắc Đào dùng dư luận dẫn đường, tránh được một lần.

Nhưng nhìn không thấu thì thôi lại còn ở đó cổ vũ người kia: "Tôi biết ngươi cũng là fan của Hắc Đào, cho nên mới dám nói như vậy. Điều này sẽ làm cho Đại Hắc Đào càng tốt hơn, nó cũng không quan trọng lắm, cố lên."

Người kia cũng trả lời một câu: "Tôi yêu nhất Đại Hắc Đào, muốn được ôm một cái!"

Lúc sau cũng có mấy người bắt đầu vui vẻ mà trả lời nàng.

"Muốn được ôm sao."

"Đúng là một tin lớn. Tôi phát hiện ngươi cùng Đại Hắc Đào có chút giống nhau, nói chuyện rất chính trực, tôi cũng sẽ thành fan của người."

Ban đầu đã được chìm xuống, một lúc sau lại bị đào lên như vậy.

Những người tự xưng là fan của Hắc Đào kia một chút cũng đều không ý thức được chính mình vừa mới làm tổn thương Hắc Đào Z.Nói thích, nhưng lại đi giúp một người bắt chước Hắc Đào Z để nổi tiếng.

Trên thực tế, Tần Mạc cũng không quan tâm người này sẽ tính toán cái gì.

Mà việc ghê tởm như vậy, hắn cũng không muốn để em trai hắn nhìn thấy.

Nếu dư luận làm không được, hắn sẽ tự mình đứng ra làm một lần.

Lúc này Tần Mạc cũng không có trực tiếp đăng bài lên Weibo. Mà là đang ngồi xem những bình luận lúc trước, nhìn thấy Quy tỷ.

Sau đó click mở nick name này, gửi một tin nhắn cho nàng.

"Chút nữa tôi sẽ đăng lên Weibo bài viết liên quan đến người kia, có thể tag được không?"

Quy tỷ cũng đã nghĩ đến trường hợp Đại Hắc Đào sẽ đăng ở trên Weibo mà tìm tới nàng.

Nhưng không nghĩ tới... Tần Thần lại tìm tới nàng!

Quy tỷ có kiến thức rộng rãi nhưng cũng thiếu chút nữa sặc nước.

Nhưng những người làm việc này, nói chuyện lại vô cùng lưu loát.

"Không thành vấn đề."

Quy tỷ cũng không hỏi Tần thần vì sao lại tìm đến nàng để nói về việc này.

Những người thông minh khi mà vừa nhìn thấy bài đăng trên Weibo sẽ hiểu được.

Vừa rồi nàng còn lo lắng về tâm tư của những người khác. Dù sao, ngay cả khi mình làm việc tốt, thì cũng không biết người khác sẽ như thế nào.

Chỉ là cùng thông cảm và thấu hiểu.

Đại Hắc Đào đau lòng.

Điều đó có nghĩa là: "Chính nghĩa có lẽ sẽ đến trễ, nhưng nó sẽ không bao giờ vắng mặt".

Thiếu niên cũng đang chịu tổn thương. Nhưng lại có người trở thành đồng lõa.

Chuyện này cần gì phải ngăn cản!

Quy tỷ vì đã thấy Đại thần xuất hiện đúng lúc liền thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng mà... Đại thần vừa mới nói "Người kia" hai chữ kia có phải gọi quá thuận miệng hay không...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro