421-425

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 421: Trở thành cổ đông  


"Phó Tổng nói những lời này, vẫn là nói cho chính mình nghe đi, nếu năm đó tôi biết mẹ tôi sẽ lấy một con sói mắt trắng có tiểu tam mà bỏ quên gia đình như ông, lại có thể được như bây giờ...Phó Tổng thật là tuổi lớn rồi, đem ân tình trước kia quên không còn một mảnh. Bất quá cũng không sao, rất nhanh thôi ông sẽ biết, tôi không chỉ có thể đem ông đuổi ra khỏi công ty, tôi còn có thể giúp mẹ tôi đoạt lại công ty, bằng không sao xứng với cái danh yêu nghiệt mà ông gọi tôi." Phó Cửu thần thái vẫn như cũ ung dung bình thản.

"Mày, mày, mày!" Phó Trung Nghĩa lấy tay đè lên ngực mình, chỉ cảm thấy khí huyết không thông khiến mặt đỏ bừng.

Phó Cửu cũng không lo lắng người này, ngón tay đặt trên vai Hạ Hoa Hồng, khóe miệng tà nịnh soái khí cười:" mẹ, chúng ta tiếp tục chơi trò chơi vừa rồi..."

"Không cần mày giúp, tao tự mình đi!" Tô Mân biết bà không đi cũng phải đi. Ngón tay bị bà véo đến không còn cảm giác, kia chính là không có biện pháp, chính mình đi còn hơn bị bảo vệ lôi ra ngoài đường.

Chỉ là bà không nghĩ tới, cuối cùng người bị đuổi ra không phải Hạ Hoa Hồng mà là bà.

Cái này mà nói là quá mất mặt rồi.

Nhưng mà cố tình, tựa như thiếu niên có ý chưa xong chuyện:" Tô bí thư, chỉ mình bà đi sao được, mang theo con cùng em trai của bà nữa, chúng ta chính là đại hội cổ đông chứ đâu phải yến hội gia đình."

Phó Hi Minh nghe Phó Cửu nói những lời này, liền phát hỏa:" Mày cho rằng mày là ai!?"

" Vậy cậu cho rằng cậu là ai." Phó Cửu môi mỏng vẫn là cười, lại cho ngươi ta cảm giác băng lạnh:" Hiện tại tôi lấy thân phận cổ đông cảnh cáo cậu, mau lập tức rời đi."

Phó Hi Minh còn định nói

Phó Cửu đã nhấn nút gọi:" Bảo vệ đi vào đây."

Tô mân thấy thế không thể không đem Phó Hi Minh kéo đi.

"Mẹ, mẹ xem hắn kiêu ngạo như vậy, con không đi, dựa vào cái gì con phải đi, con........." "Im miệng!" Tô Mân gầm nhẹ lên, nhìn con trai bảo bối của mình hít sâu một cái, đè thấp giọng nói:" Con không đi, chẳng lẽ muốn để bảo vệ kéo ra ngoài sao. Con chính là Nhị thiếu gia của Phó gia, bị đuổi ra cùng chính mình đi ra ngoài giống nhau sao?"

Phó Hi Minh ngón tay cong lại:" nhưng con nuốt không trôi cục tức này."

Đừng nói là Phó Hi Minh ngay cả Tô Mân cũng nuốt không nổi.

Đây là đại hội cổ đông mà Phó Cửu cũng là cổ đông.

Tô Mân trước kia cũng là cũng ỷ vào ưu thế này, không ngờ hiện giờ thứ hại bà cũng chính là nó.

Bởi vì động tĩnh quá lớn, cửa phòng họp lại mở rộng, thời điểm mẹ con Tô gia đi ra ngoài, mọi người liền có ý hướng tới bên này nhìn qua.

Bị nhiều ánh mắt nhìn như vậy, làm Tô Mân cảm thấy trên mặt một trận nóng rát, hận không thể tìm lỗ chui xuống cho rồi!

Lúc này, mẹ con Tô mẫn đã không còn cao ngạo như trước.

Không những thế, nếu Phó gia đề cập đến điện cạnh, tổng hội có một ít fan của hắc đào tồn tại.

Thấy thiếu niên, các cô lại càng hưng phấn!!!

Lại nghe vừa rồi lời thiếu niên nói, vài người như là được tiêm máu gà, liền ở trên mạng bình luận:" Các người phải nhận thức Đại hắc đào hơn nữa, không chỉ chính nghĩa, càng là hiếu đạo, bảo hộ mẹ không cần thương lượng."

Lúc này, trong phòng hội nghị Phó Cửu ngồi ở vị trí ba vị cổ đông lớn, thâm trần nhìn Phó Trung Nghĩa, môi mỏng câu lên, khí thế áp người:" Được rồi, phó tổng, chúng ta chính thức bắt đầu hội nghị đi, nếu ông còn có tâm tình nói....."


  Chương 422: Tần Mạc đối với con thật sự không tồi !  



Bây giờ chỗ nào có cái hố thì Phó Trung Nghĩa chắc chắn sẽ chui xuống.

Hắn hiện tại còn không uống thuốc trợ tim.

Cả người đều phát run.

Phó Trung Nghĩa tốt hay xấu gì thì cũng đã từng nổi tiếng một thời, thật nhanh ánh mắt đã trầm xuống, quay qua nhìn Phó Cửu, dáng vẻ kia không giống như là đang nhìn con của mình, trái lại là nhìn như kẻ thù vậy, hận không thể rút gân lột da Phó Cửu.

Nội dung hội nghị, không cần xem cũng biết.

Mặc dù trong tay Phó Trung Nghĩa có nhiều cổ phần nhất, lại còn có mấy cổ đông nhỏ đứng về phe hắn nữa.

Nhưng công ty có rất nhiều nhân sự, hắn cung không thể thâu tóm hết được.

Trước kia Phó Trung Nghĩa đã lấy danh của Tô Mẫn để đuổi Hạ Hoa Hồng ra khỏi công ty, làm cho nàng chỉ còn lại một ít cổ phần cũng không dám lộ mặt, chính là muốn triệt con đường sống của Hạ Hoa Hồng.

Nhưng hiện tại Phó Cửu đã trở về.

Lại còn muốn làm giám đốc.

Nàng (HHH) là cổ đông cũng không nói cũng không liên quan đến chuyện này.

Bắt đầu từ ngày Phó Thị làm ăn lại thì quyền hạn cũng không còn tập trung ở trên người Phó Trung Nghĩa như trước nữa.

Tất cả mọi người ở Phó Thị đều biết, mười năm trước công ty đã xảy ra biến cố, mười năm sau chỉ sợ lại một lần sẽ xảy nữa.

Hơn nữa, bọn họ đã từng khinh thường nhà Phế thiếu gia mới nổi nhưng rất giàu, thế nhưng bây giờ....

Từ trước đến nay mọi người đều ủng hộ Tô gia, nhưng thật không có nghĩ tới, cho nên thời điểm lúc tan họp mọi ánh mắt nhìn về Phó Cửu đều không tốt cho lắm.

Phó Cửu thì chỉ đứng ở đằng kia, hất mái tóc bạc, làm cho người khác cảm giác quý tộc đến chết đi được!!!

Cái này quả thật đối với các nữ nhân viên của công ty đúng là hạnh phúc. "Các người thấy không? Đó mới chính là đại thiếu gia của chúng ta, người của chiến đội Đế Minh, nghe nói cực kì lợi hại."

" Sao không lợi hại cho được, khu C đầu sát vương, kỹ thuật tay cực kỳ nhanh, nhân phẩm còn hoàn hảo." Những lời này toàn là fan của Hắc Đào Z. Đương nhiên cũng có rất nhiều người không chơi game.

Nhưng mặc dù là như vậy, chỉ cần được nhìn người thiếu niên rất khí chất, nếu có thêm cái ván trượt thì sẽ rất soái không ai có thể sánh bằng...!!!

Cũng có người nói:" Người này biến hóa cũng rất nhanh, trước kia không phải là bộ dạng như vậy."

"Đừng nói nhiều, mọi người vừa rồi đứng ở xa, nên cũng không có nghe thấy, Phó Thị từ nay về sau không biết ai sẽ là người làm chủ đâu."

Chẳng trách công nhân viên chức xôn xao như vậy, rốt cuộc ai có thể nghĩ đến, nội bộ sẽ thay đổi lớn như vậy, lại có thiếu niên bên này ra một chiêu rất lớn, từ xưa tới nay chưa từng xảy ra như vậy.

Cứ như vậy, lúc lên xe Hạ Hoa Hồng có chút ngốc, bất quá nàng cũng ý thức được Phó Cửu nhà nàng đã biến hóa rất lớn.

Con trai hiểu chuyện như vậy đây đúng thật là một chuyện tốt, nhưng...

" Cửu nhi, con thành thật nói cho mẹ biết, còn còn có bao nhiêu chuyện gạt mẹ nữa?" Hạ Hoa Hồng quay đầu sang nhẹ nhàng hỏi.

Ngón tay Phó Cửu dừng một chút, cười khẽ: "Mẹ, con làm gì có chuyện gì gạt mẹ đâu."

"Lần này con làm như vậy là như thế nào sẽ..." Hạ Hoa Hồng còn chưa nói xong Phó Cửu đã nói luôn: "Là Mạc ca dạy con."

Đại thần, bây giờ chỉ có thể mượn người dùng để làm bia đỡ đạn một chút.

" Tần Mạc?" Hạ Hoa Hồng mắt trợn to: "Hắn sao???"

Phó Cửu ngẩng đầu, bình tính nói: "Đúng vậy, nói cách khác, đầu óc con làm sao nghĩ ra được nhiều chiêu như vậy, Mạc ca vốn là thương nhân, những chuyện này vẫn là làm được nhất."

Hạ Hoa Hồng nghe vậy, cảm thấy cũng có đạo lý, bất quá vẫn phản bác một câu:" Cửu nhi của nhà ta cũng không ngu ngốc."

" Là là là, không ngu ngốc..." Phó Cửu đáp lời, cầm di động phát ra một chút tin tức, nội dung chính là chuyện Tô gia đi sòng bạc.

Hạ Hoa Hồng bên này còn đang suy tư, đột nhiên nhảy ra một câu: "Tần Mạc... đứa nhỏ này đối với con thật sự không tồi..."


  Chương 423: Gọi đại thần tới nhà ăn cơm  


Phó Cửu " Dạ?" Một tiếng, thực hiển nhiên kia tâm tư còn không có quay lại đây.

Hạ hồng hoa lặp lại nói: " Mẹ nói, đứa nhỏ Tần mạc này đối với con thật đúng là không tồi! "

Phó Cửu nghe vậy cười, đem điện thoại thu lại, thực tự nhiên nói: "Hắn là anh trai con, tất nhiên là đối với con không tồi."

".Ừ." Hạ hồng hoa cũng là thành thật, Cửu nhà bà nói cái gì thì chính là cái đó: "Hôm nay con mời Tần mạc tới nhà ăn bữa cơm, chúng ta phải cám ơn cậu ấy thật tốt. Bằng không hôm nay chúng ta cũng không thể thống khoái như vậy, ha ha ha."

Hạ hồng hoa cười rộ lên vô cùng sang sảng. Như vậy lại thấy bà ấy cùng cô rất giống nhau.

Phó Cửu tỏ vẻ: "Không cần, hai ngày trước con vừa mới mời hắn ăn thịt nướng rồi. "

Nếu là đem đại thần mời về nhà, thời điểm nói chuyện cô lộ ra sơ hở thì sao?

Phó Cửu cũng không muốn cho hạ hồng hoa biết, Phó Cửu trước kia đã không còn nữa.

Cô sợ đối phương sẽ thương tâm.

Nhưng Phó Cửu cũng biết, càng là người thân cận, sẽ càng phát giác cô bây giờ có rất nhiều điểm bất đồng so với trước kia.

Cho nên đại thần không thể tới.

Lần này Hạ hồng hoa cố tình lại không nghe lời Phó Cửu: " cái đứa nhỏ này, con mời cùng mẹ mời có thể giống nhau sao. Mau gọi người tới nhà ăn cơm, đứa nhỏ Tần mạc này lớn lên đẹp trai lại hiểu chuyện, nhìn thật cao hứng."

Cái này Phó Cửu cần thiết muốn khen mẹ cô thật tinh mắt, cô cũng cảm thấy đại thần lớn lên đẹp lại hiểu chuyện, còn muốn bao nuôi nữa.

Bất quá... mạnh mẽ chăn nuôi hậu quả quá nguy hiểm.

"Mẹ, anh mạc ngày thường công tác bận rộn như vậy, nhất định là không có thời gian. "Phó Cửu là muốn cho hạ hồng hoa đánh mất cái ý niệm này.

Hạ hồng hoa gật đầu: "Cũng đúng, vậy trước tiên con gọi một cuộc điện thoại hỏi hắn một chút, có thời gian mẹ liền chuẩn bị, không có thời gian chờ về sau lại mời cũng không muộn."

" Được." Phó Cửu nghĩ thầm cuối cùng tránh đi được.Không nghĩ tới hạ hồng hoa vẫn là không có lái xe, đôi mắt nhìn cô: " Con mau gọi điện thoại a. "

Phó Cửu nhướng mày hổ lại: "Hiện tại sao mẹ?"

"Đương nhiên rồi." Hạ hồng hoa ra lệnh.

Phó Cửu cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, đành phải lấy số di động đại thần ra bấm gọi, thầm nghĩ điện thoại vang ba tiếng cô liền lập tức tắt, dù sao đại thần ngày thường ít sử dụng điện thoại, đến WeChat cũng phải hẹn trước, khả năng đại thần nhấc máy hẳn là sẽ không lớn.

Nhưng ai ngờ đến cái ý niệm này của cô vừa nghĩ ra, di động bên kia liền truyền đến một tiếng trầm thấp dễ nghe tiếng nói: "Uy."

Này...... Vang một tiếng liền nghe sao.

Phó Cửu liếc mắt nhìn hạ hồng hoa một cái, thấy cặp mắt kia đều có thể tràn ra ánh sáng, bất đắc dĩ nói: " Anh Mạc, là em. "

" Anh biết là em rồi. "Tần mạc đang ngồi ở ghế phụ mà người lái xe lại chính là Giang Tả.

Giang Tả không biết là điện thoại của ai mà có mị lực như vậy, làm người bên cạnh ẩn ẩn cười một tiếng.

" Dì mời ăn cơm?" Tần mạc giơ tay nhìn thoáng qua biểu tình chính mình hỏi: "Khi nào?"

Phó Cửu vội vàng nói: "Chiều nay 6 giờ, nếu anh bận, chúng ta liền đổi hôm khác". Nghe ngữ điệu đại thần, hẳn là đang bận, không tồi, cứ như vậy tránh đi cho đỡ phiền toái.

Tần mạc cầm di động, khóe miệng nghiền ngẫm một câu: " Em tựa hồ không quá nguyện ý mời anh ăn cơm"

Thời điểm Phó Cửu đang nghe đến những lời này, mà mặt hạ hồng hoa lại trùng hợp đang nhích lại gần, nghe vậy, dùng ánh mắt vô cùng không tán đồng nhìn con gái nhà mình.

Phó Cửu không dao động, cười khẽ ra tiếng: " Anh Mạc, em như thế nào sẽ không muốn anh tới, một ngày không thấy em cũng rất nhớ anh a." Đại thần thông minh như vậy làm cái gì, học tâm lý chính là có thể đùa giỡn như đấy.

Phảng phất giống như có thể nghe được nội tâm của thiếu niên, Tần mạc môi gian ý cười càng đậm, tiếng nói nhàn nhạt: "Nếu là như thế này, anh đây liền không tham dự liên hoan buổi tối, rốt cuộc...... Em như vậy muốn cho anh đi."

Phó Cửu:......

Đại thần, anh kỳ thật không cần tới, thật sự.

  Chương 424: Nhận làm con rể?  



Giang Tả mắt nhìn thấy Tần Mạc dừng xe ở nửa đường, chuyển tay lái, có hơi nhíu mày nói: "Là ai gọi điện mà có thể khiến cho tâm tình của cậu tốt như vậy?"

"Phó Cửu."

Tần Mạc nghiêng đầu, châm điếu thuốc: " Tối nay mấy người các cậu đi ăn với nhau đi, tôi qua bên nhà Phó gia một chuyến."

Giang Tả ừ một tiếng, hắn tạm thời tin tưởng Tần Mạc đối vị Phó thiếu kia là không có ý gì.

Dù sao thì lấy hiểu biết của mình về Tần Mạc mà nói.

Đối phương từ trước tới nay không phải là người có thể nhịn được người khác.

Nếu Tần Mạc thật sự thích Phó Cửu.

Sẽ không coi người kia là một cậu nhóc, mà ra tay.

Hơn nữa Tần Mạc của bọn họ rất thẳng, mỗi người trong nhóm bọn họ đều biết rõ.

Thời điểm tước kia khi lên cao trung, thường hay chơi cái trò phải đi tìm "MỘT NGƯỜI CON GÁI" cho Tần Mạc.

Tối đó, khi thêm một tiểu nam sinh, tướng mạo còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ.

Nhưng kết quả lại là tan rã trong không khí không vui.

Tần Mạc không phản đối cũng không có hứng thú gì.

Cho nên mới bảo, hẳn không có gì phải lo lắng!

Giang Tả nghĩ như vậy, cũng coi là nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Không thể phủ nhận, Tần Mạc quả thật đối xử rất tốt với Phó Cửu.

Nhưng đây cũng bởi vì đối phương là thành viên của chiến đội Đế Minh.

Tần Mạc đã từng nói, sẽ không có chuyện gì xảy ra, như vậy trong lòng hắn hiểu rất rõ.

Là vì cuộc so tài của toàn quốc.

Người anh em này của hắn thật đúng là vô dụng.

Tần Mạc xác thật rất vô dụng, lần thứ hai tới thăm so với lần thăm đầu tiên còn khoa trương hơn rất nhiều.

Hộp quà bày xuống dưới đất, dáng vẻ thản nhiên cười nói: "Hai lần trước con tới tương đối rất vội vàng, cũng không có mang theo được thứ gì tặng dì."Hạ Hồng Hoa nhìn những hộp quà bày đầy dưới đất kia, dùng ngón tay chọc chọc sau lưng của Cửu Cửu nhà mình, lại quay sang Tần Mạc nói: "Tới thì tới chơi thôi, mang quà cáp làm cái gì, mà tôi đây còn đang bận nấu canh, các người cứ trò chuyện trước đi."

Thấy mẹ cô vui vẻ rời đi, Phó Cửu không để ý chút gì mà mở miệng: "Mạc ca, mỗi lần anh tới nhà tôi chơi, đều giống như là đem của hồi môn đến vậy."

"Của hồi môn?" Tần Mạc liếc mắt nhìn qua người thiếu niên đang uống nước, rất thong thả ung dung nói: "Chỗ đồ đó cứ coi như là sính lễ cũng được."

Nghe Tần Mạc nói như vậy, Phó Cửu suýt chút nữa thì bị sặc nước: "Mạc ca, tôi phát hiện anh so với lúc tôi mới quen lúc đó... Không dễ để chọc!"

"Cái gì?" Trong nháy mắt, Tần Mạc liền đen mặt.

Phó Cửu cười nhạt: "Không có gì."

"Nào nào nào, trước khi vào bữa ăn chúng ta ăn chút hoa quả đã." Hạ Hồng Hoa mặc tạp dề từ trong phòng bếp đi ra.

Tần Mạc nói một tiếng "Cám ơn" khí chất lại rất anh tuấn.

Hạ Hồng Hoa càng nhìn lại càng vừa lòng.

Nếu như không phải do điều kiện của Tần gia quá tốt.

Mà có người con rể như vậy cũng không tồi.

Không, không, không, bà đang suy nghĩ cái gì vậy.

Tần Mạc quá thông minh.

Đã làm bằng hữu dĩ nhiên là rất tốt.

Làm người yêu... Tần Mạc còn chưa biết Phó Cửu nhà bà là con gái nữa.

Trong tương lai những thứ suy nghĩ này đều là lừa gạt, cho nên hai người này chắc chắn là không có khả năng.

Hạ Hồng Hoa càng nghĩ ánh mắt càng ảm đạm, biểu tình cũng không vui vẻ và cao hứng như vừa rồi.

Có điều những chuyện này vẫn là nên giấu ở trong lòng, chờ bà đem cả một bàn đồ ăn toàn bộ đều đã làm xong, thời điểm kêu hai người đang ngồi trên sô pha kia tới ăn cơm, sắc mặt lại bắt đầu trở nên đỏ rực.

Còn không đợi Phó Cửu nói, Hạ Hồng Hoa đã mở miệng, chỉ nói một câu: "Tần Mạc, chuyện đại hội cổ đông hôm nay, dì rất cám ơn con."

"Đại hội cổ đông?" Tần Mạc ngón tay cầm chén rượu, lặp lại bốn chữ này.

Hạ Hồng Hoa cười nói: "Đúng vậy, dì đã nghe Tiểu Cửu nhà dì nói, mưu kế cũng không tồi, đứa nhỏ này con thật đúng là rất thông minh."

Chỉ từ hai câu nói, Tần Mạc cũng đã đoán được ra việc gì, nghiêng mắt nhìn thoáng qua người thiếu niên nào đó đang ngồi bên cạnh hắn, môi mỏng khẽ cong: "Dì à người đã khách khí rồi, Phó Cửu cũng rất là thông minh..."


  Chương 425: Đại thần chống lại lừa gạt  

Giọng nói kia giống như là cố ý vang ở bên tai cô.

Không cần nghĩ Phó Cửu cũng biết, thế này là đại thần đang đợi dọn dẹp với cô xong rồi mới tính sổ đấy.

Nhất thời cảm thấy, mời đại thần vào trong nhà ăn gì đó.

Thật là một cái hố vô cùng lớn.

Hạ Hồng Hoa lại rất vui vẻ, có người mẹ nào lại không muốn nghe người khác khen con mình, càng nhìn Tần Mạc càng thuận mắt, càng thuận mắt lại càng tiếc hận.

Sau một bữa cơm, Tần Mạc ăn rất là tao nhã, mỗi một hành động đều giống như khí chất của hắn, công tử như ngọc.

Hạ Hồng Hoa cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là xuất thân danh môn, nam nhân như vậy hẳn là sẽ có rất nhiều cô gái thích......

Không được.

Nam nhân có nhiều cô gái thích, luôn luôn không nhờ cậy được. Bên ngoài nhiều cám dỗ lắm.

Như vậy xem ra, vẫn là làm bằng hữu đi.

Chỉ là Hiểu Đông đã nói.

Cửu nhà cô sở dĩ thích chơi gane, cũng là vì đứa nhỏ Tần Mạc này,

Cửu nhà cô sẽ không......

Hạ Hồng Hoa nghĩ đến đây, trong ánh mắt đã xuất hiện một chút lo lắng, sau đó đứng lên: "Mọi người ngồi đây nhé, dì đi nhờ người pha trà, sẵn tiện tiêu hoá thức ăn luôn."

Trên thực tế, Hạ Hồng Hoa đâu có đi pha trà, mà là muốn yên lặng một chút.

Hạ Hồng Hoa trước nay cũng không có giống như hôm nay ý thức được, Cửu nhà cô đã lớn rồi.

Cô không khỏi nghi ngờ, năm đó cô quyết định có chính xác hay không.

Nếu như cái gì cũng không cần.

Cửu nhà cô hiện tại hẳn là sẽ giống những cô gái khác, có thể không kiêng nể gì đi thích một ai đó.

Nhưng hiện tại......

Hạ Hồng Hoa không nghĩ năm đó nếu cô không làm như vậy, sẽ mất đi cái gì.

Nhà ở nông thông không thể trở về.
Toàn bộ tiền đều bỏ vào Phó thị.

Hạ Hồng Hoa đến nay đều không có quên, lúc bác sĩ nói cho cô biết con cô mắc bệnh suyễn bẩm sinh, lúc đó nhất định phải nằm viện.

Cô làm sao gọi được cú điện kia vậy?

Hạ Hồng Hoa, từ mặt nào đó mà nói thì còn trung trinh hơn những người đàn bà trong thành nhiều.

Cô không thể chịu đựng được việc người đàn ông của mình có người khác, nên giấy thoả thuận ly hôn cô đã sớm viết xong rồi.

Quá khứ của cô cũng vừa cương quyết vừa mạnh mẽ như thế, nghĩ lại, cùng lắm thì không cần bất cứ thứ gì cả, chỉ ôm Cửu của cô đi nuôi một mình là được.

Cho dù cuộc sống có khó khăn mấy cũng không sao, cô vẫn còn đôi bàn tay, làm bảo mẫu cho nhà người ta vẫn được mà.

Bốn chữ "bị suyễn bẩm sinh" khiến cô phải liên hệ với Phó Trung Nghĩa

Phó Trung Nghĩa ngay từ đầu đã không kiên nhẫn, chờ sau khi nghe thấy cô nói Cửu là con trai, lập tức liền tới đây.

Khi đó, Hạ Hồng Hoa liền biết, muốn cho con cô sống tốt, nhất định phải như vậy......

Hạ Hồng Hoa tuy rằng là người nông thôn, cũng là thiên tính của một người mẹ, cô không muốn Phó Cửu nhìn thấy bộ dáng hiện tại của mình, cho nên vẫn luôn không có ra ngoài.

Việc này lại tiện lợi cho quá trình thẩm vấn người nào đó của đại thần.

"Hiện tại dì không có ở đây, em có thể từ từ nói một chút về đại hội cổ đông. "Tần Mạc cứ như vậy ngồi ở trên sô pha, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía thiếu niên, vẻ mặt tuấn mỹ: "Em dùng mưu kế gì? "

Phó Cửu biết là không thể trốn tránh liền dứt khoát liền đem chuyện xảy ra nói rõ ràng.

"Em đây là lừa gạt." Giọng Tần Mạc vẫn lạnh nhạt.

Nhưng Phó Cửu khi nghe được lời đó có chút không đồng ý, nhợt nhạt cười: "Đôi khi, nói dối mà có ý tốt là rất cần thiết."

Chẳng hạn như chuyện cô là con gái.

Nói chuyện này với ai cũng không được.

Một ngày mà chưa quay lại Phó thị, cô nhất định phải tạm thời giữ nguyên cái bộ dáng này.

Thứ nhất là dễ hành động, thứ hai là có thể đề phòng Phó Trung Nghĩa lợi dụng mấy chữ này để làm chuyện lớn.

Chẳng qua là thấy bộ dáng này của đại thần.

Hình như chuyện lừa dối này, cực kỳ không thích......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro