436-440

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 436: Nhìn tôi mà nói  


"Có những lời tôi còn muốn nói với cậu, kỹ thuật nên rèn luyện tốt một chút, không cần vừa mới bắt đầu đã bị tiêu diệt!." Phó Cửu một tay đút vào túi quần, nói ra những lời tàn nhẫn này một cách tự nhiên

"Cậu nói ai sẽ bị tiêu diệt!?" Người nọ vươn tay nắm lấy cổ áo Phó Cửu

Thiếu niên tóc bạc lại nhanh hơn một bước, thân hình lệch về một bên, môi mỏng còn mang theo ý cười hình cung.

Người nọ bởi vì không có đề phòng, một cái liền vọt tới chỗ ngồi bên cạnh,như vậy tạo thành động tĩnh lớn không thể không nghe thấy.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều hướng tới hắn mà nhìn.

Người nọ da mặt rất mỏng,lập tức liền cảm thấy chính mình bị bêu xấu, muốn phản kháng liền định vung tay giáo huấn thiếu niên.

Vào thời điểm xoay người,lại nhìn thấy được Tần mạc.

Rõ ràng là cao bằng nhau.-.

Đối phương cái gì cũng đều không làm, chỉ là như vậy nhìn hắn.

Phảng phất liền có một loại ảo giác làm hắn bất động.

"Vương Lỗi, đủ rồi."

Lăng Khiếu tiếng nói ở bên tai vang lên.

Trong một chiến đội,khí thế của đội trưởng là nhất.

Hắn đem ánh mắt chuyển qua đi, đặt trên người Tần Mạc:"Ngày mai chúng ta vào trò chơi lại đem bãi tìm trở về. "

Tuy nóng tính,nhưng thật ra hắn cũng biết nghe lời,hướng tới Phó Cửu lạnh lùng hừ một tiếng,lúc sau đi vào trong đội ngũ.

Tạm thời chuyện này đã dừng ở đây.

Như vậy nhưng không biết cái tên Lăng Khiếu lại nghĩ gì, đột nhiên liền ngừng lại ở trước mặt Phó Cửu, thân hình hướng tới phía trước nghiêng một chút,khuôn mặt cơ hồ đều áp sát vào Phó Chín.

"Mới mấy ngày không gặp,cậu cùng với con người trước kia hoàn toàn khác nhau, như thế nào đây? Đây là kế hoạch cậu bày ra à?"

Tiếng nói kia thực trầm, người khác cũng không thể nghe tới,cơ hồ như đang thì thầm to nhỏ với nhau.

Chỉ là một động tác như vậy.
Người bên đế minh chiến đội đều không khỏi quay đầu lại, nhìn lại đây.

Tình huống là như thế nào?

Tiểu hắc đào cùng đội trưởng đối phương biết nhau?

Phó Cửu cố gắng nhớ ra nam nhân này,chẳng phải là người trước đây cô gặp khi đi mua con chuột hay sao?

Tên này nhắc lại làm gì?

"Không nói lời nào?" Lăng khiếu cười, thanh âm cũng đi theo lớn một chút: "Lúc trước thời điểm cậu thổ lộ với tôi,không phải là bộ dạng này a."

Cái gì...... Thổ lộ?!

Trong nháy mắt,tất cả mọi người đều trợn mắt, không thể hình dung ra tâm trạng lúc này thế nào.

Lỗ tai bọn họ có phải hay không có vấn đề?

Thổ lộ!!?

Cái loại này là nữ với nam,hoặc là nam đối nữ mới có thể thổ lộ a!

Lâm Phong miệng đã mở rộng hết cỡ, cơ hồ có thể nhét vào một cái trứng gà.

Tiết Dao Dao lại có chút lo lắng, khoảng thời gian trước,Weibo có đăng một chút sự tình không tốt, chính là bởi vì thế nên Cửu điện hạ bị nghi ngờ có khả năng là cong, dư luận mới có thể thành ra như vậy.

Hiện tại lăng khiếu lại nói như vậy, nơi này lại chính là khu vực tái hiện trường,không ít đôi mắt ở đây đang chứng kiến.

Nếu sơ ý,Cửu điện hạ liền sẽ bị người khác hủy hoại

Camera cũng đang quay kĩ bên này, liền chờ xem Phó Cửu sẽ trả lời như thế nào.

Thành thật mà nói,Hắc đào Z là người quá ít lộ diện mức, trừ bỏ thời điểm ở lần trước đi đánh game với Tần thần, còn lại thời gian đều là trong trò chơi mới có thể nhìn thấy cậu

Nổi tiếng ở khu C tân nhân vương,cậu có danh tiếng cũng khá cao.

Một ít lão chức nghiệp tuyển thủ thậm chí cũng không có đấu lại cậu.

Cho nên lúc Lăng Khiếu nói câu thổ lộ kia,các phóng viên đôi mắt đều sáng rực,chắc chắn đây là tin hot nhất trong sự kiện lần này.

Mỗi người đều đang chờ thiếu niên phản ứng, hoặc là kinh hoảng thất thố, hoặc là cực lực phủ nhận, mặc kệ là thế nào,cũng sẽ tuyệt đối sẽ trở thành một cái tin hot!


  Chương 437: Ngoài tôi ra còn có ai nữa  


Ai biết, thiếu niên lại cười, không chút để ý: "Ở trường học tôi bị quá nhiều người tỏ tình,không tám cũng mười, cho nên cho tôi hỏi một chút,cậu là vị nào?"

Cậu là vị nào?

Cậu là vị nào?!

Bên trong màn ảnh,Lăng Khiếu cười hung hăng một chút,.

Bên cạnh Phong Thượng nhìn, nhịn không được cười ra tiếng.

Vương Lỗi phía sau lưng Lăng khiếu, nháy mắt liền nổi giận: "Cậu nói hiện tại không quen biết đội trưởng chúng tôi?Cậu trước kia đối với đội trưởng chúng tôi như thế nào chẳng lẽ đã quên? "

Phó Cửu ánh mắt nhàn nhạt hướng tới hắn đảo qua, câu môi cười, nghe ngữ khí tựa hồ xin lỗi, chỉ là nói ra nói lại khác hẳn: "Xin lỗi, đối với người lớn lên không có tướng mạo xuất chúng, tôi đều sẽ không có ấn tượng."

"Cậu,cậu,...!" Vương lỗi không nghĩ tới người này sẽ còn vô sĩ như vậy! Còn tại đây giả vờ mất trí nhớ, phủ nhận là mình quen biết.

Phó Cửu không cảm thấy chính mình vô sỉ, trước kia cô đối với mọi người đều như vậy, chẳng lẽ muốn cô nhớ hết cả lũ?

Còn chưa đủ lãng phí tế bào não sao.

Bất quá...... Vì cái gì cô lại được nhiều người thổ lộ như vậy.

Cái này lăng khiếu có thể cũng ở trong số đó.

Nếu không phải hôm nay đối phương nhắc tới,cô thật sự là đã quên.

Lại hoặc là nói tiềm thức cũng không tưởng nhớ lại được

Cũng không biết đối phương rốt cuộc làm chuyện gì,mỗi lần muốn quên đi, đáy lòng lại ẩn ẩn cảm giác hơi phát đau.

Nhưng Z dù sao cũng là Z, nếu người tới không có ý tốt, vậy cũng đừng hy vọng cô có thể làm đối phương toàn thân trở ra.

Lăng khiếu sắc mặt lúc sau, lại lần nữa nở nụ cười, hai tròng mắt đè thấp: "Được, không quen biết tôi? A,Vậy chúng tôi nhìn xem lúc sau cậu biểu hiện như thế nào, một nam sinh cong giả làm thẳng. "

Nói xong một câu này, lăng khiếu liền tính toán một chút.Nhưng mà đúng lúc này, Tần Mạc lại đã mở miệng, tuấn mỹ sườn mặt nhìn không ra bất luận cảm xúc gì, chỉ là một mảnh thanh lãnh tự phụ: "Nếu hắn thật là cong,cậu cảm thấy có tôi ở đây, tại sao hắn còn bình tĩnh như thế? "

Tức khắc chi gian, lăng khiếu mặt lại là cứng đờ.

Bởi vì thật sự là Tần Mạc các phương diện đều phải so lăng khiếu tốt hơn nhiều, căn bản không phải cùng cấp bậc.

Giống như Tần Mạc nói như vậy, trước mắt nam cong, hai người kia đứng ở trước mặt, khẳng định sẽ chọn Tần Mạc.

Tần Mạc ngoại hình thế này, thật là có thể nam nữ đều yêu.

Cho nên lăng khiếu hiện tại loại hành vi này xác thật có điểm xấu hổ.

Mạc -Cửu chính là CP quan xứng.

Có ai sẽ vứt bỏ Tần Thần như vậy đi lựa chọn một cái khác.

Bất quá nghe ý tứ Tần Thần, giống như Hắc Đào Z đối với hắn cũng chưa có ý tứ gì, huống chi là đối với người khác.

Kia nói cách khác, Hắc Đào Z cũng không phải cong?

Phía trước trên mạng tin tức đều là bôi xấu hắn, là như thế này sao?

Không thể không nói,câu nói của Tần Mạc rất có lực độ, không chỉ đánh xéo lăng khiếu, còn giải bỏ những điều không hay về Hắc Đào Z

Mặt khác chiến đội người lại nhìn về phía thiếu niên, cũng không có dám tìm tòi nghiên cứu, phóng viên bên kia đương nhiên càng không dám viết lung tung.

Nhưng thật ra lăng khiếu bên kia cười lạnh một tiếng, mang theo vân trung chiến đội rời đi khỏi hội trường, trước khi đi, hắn lại nhìn Phó Cửu liếc mắt một cái.

Ánh mắt như thế,mọi người đều biết, thiếu niên xác thật hướng người thông báo qua, đây cũng là vì cái gì Tần Mạc sẽ nghiêng mắt tới nhìn về phía thiếu niên hỏi nguyên nhân.

"Còn có mấy người? "Tần Mạc tiếng nói thực đạm.

Thế cho nên ngay từ đầu Phó Cửu còn không biết đại thần là đang hỏi chính mình, chờ phản ứng lại đây lúc sau mới nói: "Cái gì? "

"Cậu nói vì có quá nhiều người thổ lộ,tôi hỏi ngoài tôi ra còn có ai nữa?"


  Chương 438: Khiến cậu thừa nhận  


Sau lưng Phó Cửu chợt lạnh, thật sự cô không có dự đoán được đại thần sẽ hỏi tới loại vấn đề này.

Nhưng mà không phải mỗi khi đại thần hỏi loại vấn đề này đều phân biệt trường hợp sao?

Tuy rằng người của chiến đội Vân Trung và phóng viên đều đã đi rồi, lúc này xung quanh chỉ còn người của chiến đội Đế Minh.

Nhưng... Cái này làm cô không biết nói như thế nào. Hễ có chút sắc đẹp, dường như cô đều coi trọng, trong trí nhớ là vậy...

"Hả?"

Hiển nhiên Tần Mạc cũng không tính toán để Phó Cửu tránh được vấn đề này. Anh hơi nhíu mày.

Phó Cửu sờ sờ mũi, mơ hồ nói một câu: "Cũng không có mấy cái."

"Không có mấy cái là mấy cái? " Ánh mắt Tần Mạc đảo qua.

Phó Cửu không nói lời nào.

Lâm Phong thích nhất là loại náo nhiệt này, bắt đầu dồn ép hỏi: "Cậu mới vừa nói không có mười cũng có tám, chẳng lẽ là chín?"

Phó Cửu vẫn không nói gì.

Lâm Phong cười ha ha: "Không thể nào, còn nhiều hơn sao? Mười mấy?"

Phó Cửu nhìn anh ta một cái, ý tứ là nói anh nhanh câm miệng lại.

Lâm Phong khiếp sợ: "Đừng nói cho tôi là hai mươi mấy người?"

Theo số lượng mỗi một lần gia tăng, sườn mặt Tần Mạc liền lạnh theo mấy phần.

Cuối cùng Phó Cửu thấy không có cách nào xong việc, dứt khoát thừa nhận: "Ai không có thời tuổi trẻ, không phải anh cũng từng thổ lộ với người khác sao?"

Câu hỏi dành cho Lâm Phong.

Lúc này sống lưng Lâm Phong dựng thẳng, tay vỗ vỗ ngực mình: "Đó có thể giống nhau à? Người được anh trai đây thổ lộ đều là phụ nữ. Còn cậu thì sao, sao lại coi trọng Lăng Khiếu?"

"Sao tôi biết được." Đây là phản ứng chân thật của Phó Cửu, đúng thật là cô không biết vì cớ gì mà Phó Cửu trước kia lại coi trọng Lăng khiếu.

Lâm Phong cười chỉ vào thiếu niên: "Thẹn thùng, này tuyệt đối là thẹn thùng."

Phó Cửu: "..." Tôi thẹn thùng cái em gái anh, anh không thấy sắc mặt đại thần đang dần đen đi hay sao! Có thể chuyển đề tài không!
Thật rõ ràng là Lâm Phong không ý thức được điều này, ngón tay vuốt cằm: "Cậu nói xem, với cái dạng này của cậu, thời điểm thi đấu vào ngày mai có phải sẽ thủ hạ lưu tình gì đó?"

"Yên tâm, tôi sẽ giết chết anh ta." Phó Cửu vì không muốn đại thần lại tiếp tục phát ra hàn khí, đến cả lời nói tàn nhẫn cũng thả ra ngoài.

Nào biết Lâm Phong bày ra tư thế từng trải, lắc đầu thở dài một hơi: "Cậu đây là vì yêu sinh hận, anh hiểu, anh hiểu mà."

Phó Cửu: "..."

Người nào đó tới lôi anh ta đi có được không?!

Cứ như vậy, dọc theo đường đi, đề tài nói chuyện cũng không ở trên người Phó Cửu nữa.

Người trong chiến đội Đế Minh cũng đều không phải người thường.

Phát sinh loại sự tình này, thứ bọn họ để ý không phải là vì sao Phó Cửu sẽ tỏ tình với nam sinh kia.

Mà là chuyện khác.

"Tiểu Hắc Đào. "

"Hả? "

"Chúng tôi đều vẫn luôn muốn hỏi cậu, cậu đã tỏ tình với người khác rồi, sao còn có lá gan tỏ tình với đội trưởng nữa chứ?"

Phó Cửu theo bản năng nhìn thoáng qua bóng dáng cao lớn đi phía trước kia.

Ngày hôm qua ở nhà họ Phó mới xuất hiện tình huống xấu hổ như vậy

Hiện tại lại tới...

Phó Cửu cảm thấy chuyện này cần giải thích: "Đây là hiểu lầm."

"Hiểu lầm? "

Lâm Phong nhướng mày: "Ý cậu là muốn nói cậu chưa bao giờ thổ lộ với đội trưởng ư?"

Phó Cửu lại liếc mắt nhìn người phía trước một cái: "Đã từng thổ lộ, nhưng chỉ là do thưởng thức, thưởng thức đó có hiểu không?"

Lâm Phong hiểu rõ "À" một tiếng.

Những người khác cũng lộ ra biểu tình "Thì ra là thế".

Chỉ có người trong chuyện đang đi tuốt phía trước bỗng nhiên dừng bước chân lại, nghiêng người đi tới, gương mặt tuấn mỹ nhìn thiếu niên, ánh mắt thâm thúy: "Là dạng thưởng thức nào khiến cậu muốn ngủ cùng tôi, hả?"


  Chương 439: Tần Thần khó chịu  


Ngay lập tức.

Động tác toàn bộ thành viên Đế Minh đều dừng lại!

Không chỉ là tuyển thủ Lâm Phong như vậy, ngay cả Ân Vô Dược đang ngậm thuốc lá đều ngốc.

Ngủ?

Ngủ!

Ánh mắt mọi người tại một giây đồng hồ đều không khỏi nhìn về phía đương sự một cái.

Phó Cửu bị đại thần hỏi lại, liền sặc ho khụ lên.

Đại thần vẫn thong thả như cũ bổ xuống một đao: "Bao gồm cả việc muốn bao dưỡng tôi, cởi quần áo của tôi, xem cơ bụng tôi, tất cả đều muốn thưởng thức? "

Nghe vậy, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chăm chú vào Phó Cửu!

Đại thúc Ân Vô Dược một bộ dáng "Tiểu đội trưởng hóa ra cậu là người trọng dục như vậy, thật là nhìn bên ngoài không ra"

Các thành viên khác tầm mắt càng sâu thẳm.

Nhìn ánh mắt của cô giống như là đang xem cái gì **** cuồng?

Nhưng mà đại thần, người ném quả bom to xuống như vậy lại như cũ, dáng người cao lớn tiếp tục đi về phía trước.

Trên thực tế đây cũng không giống tác phong ngày thường của Tần Mạc.

Chỉ là...... nói trước toàn bộ hai mươi mấy người.

Tần Mạc hai tròng mắt mị mị, tác phong như vậy lại mặc kệ một chút, về sau không chừng lại sẽ nhảy ra một người đến phân tán lực chú ý của người nào đó.

Hắn nguyên bản còn tưởng rằng, thiếu niên chỉ ở trước mặt hắn mới làm những cái đó, nói những lời đó.

Hiện tại nhớ lại, người nào đó rốt cuộc nói điều đó với bao nhiêu người.

Trước kia hắn cũng không để ý Phó Cửu là bộ dáng gì.

Mặc dù là thời điểm ở nhà ăn, đối phương nói thích hắn, muốn bao dưỡng hắn, một bộ dáng khi có tiền ăn no căng bụng cũng không có quan hệ gì cùng hắn.

Nhưng hiện tại thì khác.

Tần Mạc chỉ cần tưởng tượng đến trong tình huống hắn không biết, thiếu niên cũng làm loại sự việc như vậy đối với người khác liền khiến cho hắn cảm thấy thực khó chịu.

Hắn cũng không phải đặc biệt, là ý tứ này sao?

Phó Cửu không biết Tần Mạc nghĩ như thế nào, rốt cuộc lúc sau khi đại thần xoay người, cô liền có một loại cảm giác nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy hết.

Quả nhiên, Lâm Phong thò qua, vỗ vỗ vai cô, sau đó lắc đầu nói: "Thật là vất vả cho cậu, mấy ngày nay mỗi ngày đều đối mặt với đội trưởng, cậu hẳn là nhẫn thực vất vả đi? Tôi hiểu, tôi đều hiểu, tôi đối với những em gái tôi thích cũng như vậy, aizz, thích lại không dám thừa nhận, bất quá cậu so anh trai đây thực dũng cảm, cậu còn biết được thổ lộ với đội trưởng, chính là có một chút, trước đây chúng ta cũng nói qua, đội trưởng hắn thật ra không thích nam, cho nên Tiểu Hắc Đào cậu vẫn là sớm một chút từ bỏ đi, như vậy mới tốt, vì không để cho cậu thống khổ như vậy, buổi tối hôm nay cậu không cần ở cùng một phòng với đội trưởng, nam nhân kia phương diện nhẫn nại xác thật là không tốt lắm, cậu nói nếu như cậu tưởng tượng không ra, lại làm ra chuyện gì đó với đội trưởng, đội trưởng đánh cậu một trận, ngày mai thi đấu làm sao bây giờ?"

Nói xong, Lâm Phong liền quay đầu hướng tới Tần Mạc hô một câu: "Đội trưởng, hôm nay Tiểu Hắc Đào ngủ cùng tôi."

Tần Mạc khi nghe đến những lời này, bước chân dừng một chút, nhàn nhạt nhả ra ba chữ: "Liền tuy cậu ta."

Là hắn ảo giác sao?

Vì cái gì Lâm Phong cảm thấy đội trưởng so vừa rồi càng không cao hứng.

Lại như có vẻ đang cùng người nào đó giận dỗi.

Lâm Phong lại lần nữa ngẩng đầu, hướng tới bóng dáng Tần Mạc, ân, vẫn là rất tuấn tú thực đạm mạc, hẳn là hắn nghĩ nhiều.

Lâm Phong tùy tiện duỗi tay, đem cánh tay hướng tới đặt trên vai Phó Cửu: "Mau cám ơn anh trai đi, nhẫn lâu đối con trai không tốt, anh đây là cứu vớt em với dục hỏa bên trong, đội trưởng không phải như vậy nên ngủ ngon, em lại...... Xuy xuy, như vậy sẽ khó chịu. "

Phó Cửu nghiêng mắt nhìn hắn một cái, tiếng nói chậm rãi:" Anh nói không sai, nhẫn lâu đối với con trai không tốt, anh sẽ không sợ em nhịn không nổi, không ngủ được cùng anh Mạc, lui hảo cầu tiếp theo, đem anh ngủ cùng? "

Lâm Phong chợt yên lặng......

Một lát sau, lại nói: "Tiểu Hắc Đào, em nói rõ ràng cho anh, cái gì gọi là lui hảo cầu tiếp theo. "

"Anh Mạc như vậy, em mới muốn xem cơ bụng, anh như vậy...... "Phó Cửu cười:" Có cơ bụng không? "

Mẹ nó, bạo kích, tuyệt đối bạo kích!Ai cũng đều biết Lâm Phong thật sự là chỉ có xinh đẹp, không có tuấn tú.

Phó Cửu lắc đầu, tiếp tục nói: "Bất quá, em và anh ngủ cũng an toàn, không suy nghĩ đến nên sẽ không cần lo lắng về vấn đề nhẫn nhịn, cho nên vui vẻ một chút."

Lâm Phong:...... Lý do như vậy, phải làm sao hắn mới vui vẻ được, cái gì gọi là hắn và cậu ta ngủ an toàn, hắn lớn lên liền không có lực hấp dẫn như vậy!

Hắn cũng đã từng bị nam nhân theo đuổi cuồng nhiệt!

Chờ một chút, cái này tựa hồ cũng không có cái gì cảm thấy kiêu ngạo.

Mẹ nó, trả lời như thế nào mới có vẻ chính mình có dáng vẻ, khí chất của con trai?

Thực hiển nhiên Phó Cửu sẽ không cho hắn cơ hội phản kích, nói xong liền đi rồi.

Lâm Phong chỉ chỉ bóng dáng thiếu niên, lại hướng tới Vân Hổ nhìn qua.

Đáng tiếc, Vân Hổ lần này cũng không có để ý đến hắn, ngược lại trực tiếp về từ bên người hắn hướng phía trước mà đi.

"Ai, tình huống này là như thế nào?" Lâm Phong còn chưa từng bị đối xử như vậy.

Có người liền nói: "Anh Lâm, anh trước kia vẫn luôn cùng anh Vân ngủ, hôm nay đột nhiên nói ngủ cùng Tiểu Hắc Đào, này...... Không tốt lắm đâu."

Lâm Phong há miệng thở dốc, vốn dĩ định phản bác, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, bởi vì hắn cùng Vân Hổ vốn dĩ là một đôi bạn học cùng trường, năm đó gia nhập Đế Minh, mới có hoạt động này, xác thật là ngủ chung, tức khắc liền á khẩu không nói lên lời.

Chính là lời nói đều đã nói ra.

Như thế nào rút trở về?

Phó Cửu bên này cũng đồng ý, rốt cuộc cô không xác định, dưới loại tình huống này, đại thần có thể hay không phát hiện bí mật của cô.

Có thể không ngủ cùng bên nhau, liền không ngủ cùng bên nhau.

Lấy tâm tình hiện tại của đại thần, nếu đã biết cô là con gái.

Khẳng định sẽ không quá vui.

Hơn nữa, người kia cũng biểu hiện thực rõ ràng, hắn không thích bị lừa gạt.

Vì thế đến lúc phân phòng.

Lâm Phong cùng Phó Cửu phân ở cùng nhau.

Mà Vân Hổ cùng Tần Mạc tuy rằng vào cùng một thang máy, nhưng khi ở trước cửa, ánh mắt đạm mạc nhìn lẫn nhau.

Cuối cùng Vân Hổ nhíu mi, thấp giọng nói một câu: "Tôi cho rằng cậu ấy chỉ là tùy tiện nói như vậy." Không nghĩ tới người nọ thật sự liền bất hòa không cùng hắn ngủ, điều này xác thật là nằm ngoài dự đoán của Vân Hổ.

Tần Mạc sườn mặt vẫn tuấn mỹ như lúc ban đầu, chỉ là cặp con ngươi kia lại lạnh đi rất nhiều.

"Đội trưởng? "Vân Hổ nhìn Tần Mạc quay đầu liền đi, cũng không biết muốn đi làm cái gì.

Tần Mạc biểu tình thực đạm: "Cậu ngủ nơi này. "

Vân Hổ rất muốn hỏi vậy còn anh, bất quá cẩn thận nghĩ một chút, hắn cùng đội trưởng hai người ngủ cùng một phòng, nghĩ như thế nào đều cảm giác...... Không biết nói như nào.

Vân Hổ rũ mắt nhìn chìa khóa phòng trong tay.

Hắn trước nay đều rất rõ ràng cảm giác của mình đối người kia là như thế nào.

Từ nhỏ đến lớn, trước nay đều không có chuyển biến gì nhiều.

Chỉ là, hắn hiện tại có điểm nghi hoặc.

Hắn nghĩ muốn cùng Lâm Phong ở bên nhau, là bởi vì hắn vẫn luôn nghĩ như vậy.

Đội trưởng nghĩ muốn cùng Tiểu Hắc Đào ở cùng một phòng lại là bởi vì cái gì?

Vân Hổ nâng mắt nhìn lên, hướng tới cuối hành lang nhìn thoáng qua bóng dáng cao lớn.

Hẳn là không phải là như hắn tưởng tượng, rốt cuộc đội trưởng là thẳng.

Chính là đôi khi thẳng thì có hữu dụng sao?

Vân Hổ lại nghĩ tới chính mình, không khỏi cười khổ lên thành tiếng, nếu hữu dụng, hắn cũng sẽ không biến thành cái bộ dáng này......


  Chương 440: Ngươi chừng nào thì cong  


Bóng đêm đánh úp lại quá nhanh, thế cho nên khi chưa kịp phản ứng, ngoài cửa sổ sương mù đã dày đặc.

Bên ngoài thực lạnh.

Trừ bỏ người đại diện Phong Dật tới Lâm Thành có xã giao ở ngoài.

Người còn lại Đế Minh đều ở tại khách sạn nghỉ ngơi, vì ngày mai phải thi đấu.

Phó Cửu vẫn luôn nghĩ đến việc tìm đại thần đem xấu hổ cởi bỏ, nào biết sau khi tới phòng, chỉ có mình Vân Hổ ở đó.

Vân Hổ mở cửa nhìn thấy Phó Cửu, cũng liền không thèm để ý: "Tìm đội trưởng?"

"Ừ." Phó Cửu không phủ nhận.

Vân Hổ xoa xoa tóc: "Anh ấy không ở chỗ này, một mình một phòng, đại khái chỉ có mình anh ấy biết là phòng nào."

Vậy có chút khó tìm, một khách sạn lớn như vậy.

Phó Cửu rũ mắt nghĩ, thật ra cô có thể dùng máy tính xâm lấn hệ thống bảo an của khách sạn, bất quá cô bên này vừa động, đại thần lại phát hiện điểm gì, liền lại muốn cô giải thích.

Tính toán qua lại, vẫn là ngày mai chờ đấu xong lại nói.

Phó Cửu nghĩ như vậy xong liền muốn đi.

Không dự đoán được cô mới vừa chuẩn bị bước đi, Vân Hổ bên kia liền mở miệng: "Cậu ngủ phòng này của tôi đi."

Phó Cửu nghe vậy, nhíu mày, ánh mắt nhìn Vân Hổ, rõ ràng ý vị thâm trường hơn rất nhiều.

Vân Gổ nhưng thật ra rất hào phóng, cười một tiếng: "Tôi không muốn để tên kia ngoài tôi ra còn ngủ chung với người khác."

Phó Cửu câu môi: "Tôi hiểu rồi, nhưng mà hắn giống như không rõ được tâm tư của anh đối với hắn."

"Không rõ mới dễ dàng xuống tay." Sau khi Vân Hổ nói xong, lại liếc mắt nhìn thiếu niên trước mặt một cái: "Cậu là khi nào bắt đầu cong?" Phó Cửu rất muốn nói, cô cũng không phải cong.Nhưng Vân Hổ lại tiếp tục nói một câu: "Trước đây tôi có nhìn thấy tin tức về cậu."

Câu này làm cho Phó Cửu chỉ có thể cười: "Anh có thể hiểu đó là thứ tôi yêu thích."

"Yêu thích sao?" Sau khi Vân Hổ thu thập tốt mọi thứ, ánh mắt thâm thúy nhìn Phó Cửu: "Nếu là nói yêu thích, cũng nên xem đối phương là ai, có chút người vẫn là không cần tùy tiện nói cho người đó biết, bất quá, tôi rất bội phục cậu, có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, không sợ hãi ánh mắt chung quanh biểu hiện ra tình cảm của mình, mặc dù là đối phương cũng là một nam nhân. "

Phó Cửu:...... Khích lệ như vậy, cô thật sự không muốn tiếp thu

"Anh nói nam nhân kia là ai?" Cô phải về nhớ một chút, những người trước đây cô từng tỏ tình qua.

Vân Hổ nhíu mày: "Chính là Lăng Khiếu hôm này vừa gặp, trước đây cậu giống như rất thích hắn, cậu không nhớ sao?"

Phó Cửu cười khẽ: "Không nhớ rõ. "

Vân Hổ khốn đốn: "Vậy cũng tốt."

Phó Cửu nhướng mày, xem bộ dáng Vân Hổ này, cô cùng Lăng Khiếu thật đúng là có gì đó không minh bạch?

"Hắn bất quá là trêu đùa cậu, người bên cạnh đều nhìn ra, cũng chỉ là muốn sai sử cậu đi mua cái này đi mua cái kia, dù sao cậu là người nhiều tiền "Vân Hổ nói tới đây, lại bỏ thêm một câu:" Bất quá, rất kỳ quái, cậu cùng trước kia không quá giống nhau...... "

Nói tới đây, Phó Cửu quyết định đình chỉ: "Tôi vào bệnh viện một lần, chỗ bị đánh là trên đầu,sau khi bệnh tình tốt lên, cả người liền thanh tỉnh, sự tình trước kia là do đầu óc tôi có vấn đề"

Vân Hổ gật gật đầu, một bộ dáng nhìn cậu liền biết là người tốt.

Phó Cửu:...... Thật là một chút đều không che dấu!

"Đúng rồi. "Vân Hổ dừng bước chân, thân ngọc cao dài: "Không cần nói cho tên kia, tôi không muốn cho hắn biết tôi và cậu là đồng loại, thời cơ còn chưa tới, hắn không giống với đội trưởng có tính cách cường ngạnh, có thể đối mặt với bất kỳ sự kiện đột phát gì xảy ra,Lam Phong thì khác, khẳng định sẽ bị dọa chạy. "

Phó Cửu đặc biệt muốn nói, tôi thật sự không phải đồng loại của anh, bất quá chắc chắn Vân Hổ sẽ không tin,

Trải qua sự kiện liên tiếp ngày hôm này.

Cô ở trong mắt các đội viên tuyệt đối được khẳng định là "Cong" Báo lỗi chương Bình luận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro