446-450

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 446: Phó Cửu lên sân khấu  


Mặt khác, người giải thích thật đúng là có điểm không biết nên nói như thế nào tiếp.

Rốt cuộc cá nhân hắn đối với bất cứ chiến đội nào đều không có cái nhìn, chỉ có thể nói sang chuyện khác nói: "Người Đế Minh chiến đội tới! Quả nhiên mỗi người đều rất tuấn tú. "

"Xác thật là như vậy, bất quá tham gia điện cạnh cũng không phải là so sánh xem ai đẹp trai hơn. " Người nói là lão Tưởng, người giải thích cười luôn mang theo sự khinh thường.

Những người ngồi ở đây đều nghe thấy, huống chi là Đế Minh bên này.

Phó Cửu ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, miệng ngậm kẹo que, sườn mặt tuấn tú, hướng tới người giải thích bên kia nhìn xem, cũng không biết vì cái gì, khóe miệng nổi lên ý cười nhè nhẹ.

Cô cười như vậy, khiến bên kia nhiều ít người mê muội quả thực muốn điên!

"Hắc Đào! A a a a! Đại Hắc Đào của tôi! "

Không cần xem thường các em gái hô nhỏ, kêu một tiếng như vậy, cơ hồ có thể đem toàn bộ sân thi đấu vang dội lên.

"Lão Tưởng, ông nhìn xem không khí này, nhưng không chỉ đơn giản là đẹp trai như vậy. "

"Ý kiến của tôi vẫn là xem thi đấu, một ít nữ sinh không chơi anh hùng biểu hiện ra ngoài như vậy, thật sự không thể làm ban tham khảo. "

"Lão Tưởng, ông có phải hay không không hiểu biết Hắc Đào Z, hắn chính là tân nhân vương khu C, 99 chiến công đầu đều đạt được. "

"Lão Trương ơi lão Trương, ông như thế nào cũng cùng người trẻ tuổi giống nhau chỉ xem công phu bên ngoài, nếu như lợi hại thì đã không đi đánh dã du, không có trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp, hết thảy đều là không biết bao nhiêu a. "

"Ý ông như vậy, Đế Minh là không có khả năng thắng? "
"Tôi từ lúc bắt đầu đã có nói quá tôi xem trọng chiến đội Vân Trung, nếu đoán trước thì tôi đoán, trận thi đấu này rất có khả năng sẽ là 2 so 1, Đế Minh chiến đội có khả năng sẽ bắt lấy trận đầu 1V1 điểm, rốt cuộc có Tần Mạc ở đấy."

"Ý của ông là nói, 1V1 trận này, Đế Minh sẽ phái Tần Mạc ra?"

"Bằng không thì sao? Một chọi một mà nói, Đế Minh còn có khả năng thắng một trận, chờ đến khi đoàn thể tái, Tần Mạc, Vân Hổ, chẳng sợ hơn nữa Lâm Phong, Đế Minh này sức chiến đấu so với Vân Trung thật là, bất quá căn cứ vào một người chỉ có thể tham gia một hồi tới xem, Tần Mạc đánh trận đầu là thích hợp nhất."

"Lão Tưởng ông có phải hay không đã quên, Đế Minh năm nay còn có đại thần Ân Sơn lấy Bắc nữa."

"Đã từng là đại thần, lão Trương, Ân Sơn lấy bắc số tuổi cũng không nhỏ, hắn xác thật có kinh nghiệm, nhưng là mấy năm gần đây, hắn có hay không thực lực suy yếu, chúng ta ai cũng không biết......"

"Chờ một chút! Đội hình1V1đã lên sân khấu!"

"Không cần cứ kêu loạn lên như vậy, khẳng định là Tần......"

Lão Tưởng - người giải thích lời nói còn không có nói xong, trên màn hình lớn đã hiện lên ID trò chơi làm cho nghẹn họng.

Hắc Đào Z vs Lăng Khiếu!

Đế Minh chiến đội phái ra cũng không phải Tần Mạc, mà là Phó Cửu!

Mệt cho lão Tưởng còn ở kia vỗ ngực nói hắn phỏng đoán.

Kết quả lần này, cả người đều cứng đờ, này mặt bị đánh...... Thật xấu hổ.

Ngồi ở bên cạnh người giả thích là một người họ Trương, nhìn đến bộ dáng kia của hắn, nhịn không được cười lên tiếng: "Xem ra lão Tưởng lần này đoán sai rồi nha."

Người nọ rốt cuộc cũng là da mặt dày, thực mau cười: "Đối với trình tự lên sân khấu như vậy tôi xác thật đoán không ra, chỉ có thể nói Đế Minh đánh ván bài lần này có điểm tự sa ngã, rõ ràng có thể thắng được một phen, ít nhất còn có thể giữ được mặt mũi cho Đế Minh, dể Hắc Đào Z đi đối phó Lăng Khiếu, khẳng định sẽ thua cái là cái chắc, Lăng Khiếu là tuyển thủ như nào, chúng ta đều rõ ràng, cả nước đều có ván bài thứ tự, nói đến Hắc Đào Z, tôi vẫn là câu nói kia, không thấy qua hắn đánh chức nghiệp tôi không cho đánh giá."


  Chương 447: Đừng run tay  


Giọng nói của người giải thích truyền bá thông qua microphone.

Nói cách khác, trước khi Phó Cửu đeo tai nghe vào có thể nghe được những lời này của đối phương.

Kế tiếp cô ngả đầu sang bên kia.

Mái tóc màu bạc rũ xuống, soái khí tà nịnh, có điểm tựa như ma cà rồng mỉm cười trước khi hút máu.

Nguy hiểm khiến người một khi chạm đến sẽ không thoát ra được.

Nhưng còn có người nói: "Hắc Đào Z cũng không có gì lợi hại, cứ vậy mà mặc người giải thích ở kia nói ư?"

"Hãy nhìn xem. Tuy rằng tôi cảm thấy Hắc Đào Z không tồi, nhưng về thao tác của Lăng Khiếu, mọi người đều rõ như ban ngày. Trận thi đấu này khó nói được ai thắng ai thua."

Thậm chí ngay cả khi fan của Hắc Đào Z nhìn thấy danh sách đối chiến, trong lòng đều có chút lo lắng.

Nếu Đại Hắc Đào gặp được người khác, bọn họ sẽ không lo lắng như vậy.

Nhưng lần này là trận đầu của cuộc thi đấu cả nước.

Vẫn là 1v1, tại sao chiến đội Đế Minh đã phái Đại Hắc Đào ra mặt đối chiến với Lăng Khiếu? Dù sao thực lực đối phương thật sự rất mạnh.

Cớ sao Phong Dật đại nhân anh minh thần võ lại quyết định như vậy?

Ánh mắt các fan không khỏi nhìn về phía Phong Dật.

Trên thực tế không chỉ riêng các fan, ngay cả đội viên của chiến đội Đế Minh bên này cũng đều đang nhìn Phong Dật.

Phong Dật gõ nhẹ ngón tay, trực tiếp để bọn họ nhìn vị nào đó ngồi trên ghế dành cho tuyển thủ chức vị đại thần.

Mọi người vừa thấy là Tần Mạc, lực sát thương trong ánh mắt kia lập tức yếu đi rất nhiều.

Nói cách khác là do Tần Thần để Đại Hắc Đào đi đối chiến?

Trình tự xuất chiến này do Tần Thần chọn?

Vì sao?Lâm Phong cũng muốn hỏi vấn đề này: "Đội trưởng, để một mình Tiểu Hắc Đào đi đối phó Lăng Khiếu không tốt lắm đâu. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu ấy đánh chức nghiệp." Lỡ như thật sự thua thì làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Tần Mạc vẫn đạm mạc tự phụ như cũ, bóng lưng cao lớn mặc áo khoác chiến đội, ánh mắt đảo qua người Lâm Phong: "Có cái gì không tốt? Đối phó với những kẻ sau khi bị cáo thị cho công chúng liền tự cho là đúng trên toàn thế giới, biện pháp này vừa vặn tốt."

Vì cớ gì đại thần nói ra những lời này giống như muốn đi đánh vào mặt kẻ để ý tới bạn gái của mình như vậy?

Không thể không nói.

Biện pháp này của đại thần... Quá thâm ảo.

Ngoại trừ Vân Hổ đang uống nước hơi dừng lại một chút, cái tên Lâm Phong chậm chạp kia căn bản không hiểu: "Đội trưởng, anh đây là đang kiểm tra đo lường độ thành thật của Tiểu Hắc Đào đối với Đế Minh chúng ta sao? Anh yên tâm, cậu ấy biết phân biệt nặng nhẹ, bạn trai cũ thì tính cái gì."

"Bạn trai cũ?" Tiếng nói của Tần Mạc rất nhạt, híp mắt nhìn về phía Lâm Phong.

Vân Hổ giơ một tay kéo Lâm Phong trở về, bịt miệng anh bằng nửa chai nước: "Uống nhiều nước, nói ít lại."

"Không được, tôi sợ tôi uống quá nhiều, lúc thi đấu sẽ muốn đi liên tục."

"Vậy cầm nó, làm bộ đang uống."

Có Vân Hổ quản chế, Lâm Phong mới không đến nỗi bị khí lạnh phát ra từ trên người Tần Mạc gây thương tích.

Ba chữ bạn trai cũ.

Khi nghe vào tai khó chịu một cách không thể hiểu được.

Sau khi người bên chiến đội Vân Trung thấy được danh sách đối chiến này, câu môi nở nụ cười.

Thậm chí lúc Phó Cửu đi tới máy tính, bọn họ còn mở miệng kêu gọi.

"Cậu xác định cậu sẽ xuống tay với đội trưởng của tôi ư?"

"Xùy, nói không chừng sẽ nhân cơ hội phun nước."

"Mặc dù không phun nước, các cậu cảm thấy người này có thể đánh thắng đội trưởng sao? Để một thằng đàn ông bị cong ra mặt, quả thực rất buồn cười."

Ý cười trên mặt Lăng Khiếu càng đậm, cứ như vậy ngồi ở trên vị trí của mình, trong lười biếng mang theo một cổ lạnh lẽo: "Để tôi nhìn xem câu nói ngày hôm qua của cậu có phải thật sự hay không. Người được cậu tỏ tình quá nhiều nên sẽ không nhớ rõ tôi là ai. Trong lúc đánh, mong cậu ngàn vạn lần đừng run tay."


  Chương 448: Hắc Đào Z rớt máu?  


Đối mặt với khiêu khích như vậy.

Phó Cửu lại không thèm liếc mắt nhìn anh ta một cái, trực tiếp ngồi xuống trước máy tính, ngón tay vừa động liền cầm lấy tai nghe mang vào. Sau đó mở cửa sổ đánh chữ trên màn hình để kiểm tra thử độ nhanh nhạy của bàn phím.

Lăng Khiếu thấy thế cũng rũ mắt xuống.

Hiện tại đúng thật là thiếu niên không quá giống với người trước kia anh quen biết.

Nếu trước kia cậu ta có dáng vẻ như lúc này, nói không chừng bản thân anh còn có chút hứng thú.

Chỉ là đến bây giờ anh cũng không rõ ràng lắm, đây có phải là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt kiểu mới không.

Mặc kệ có phải hay không.

Hiện tại anh rất muốn đem người này đạp dưới chân.

Còn Tần Mạc... Là đang khinh thường anh sao? Phái một người mới tới đấu 1v1 với anh? Vậy phải cho anh ta nhìn thật rõ thế nào là thực lực của một trong bốn chiến đội mạnh nhất cả nước!

Khởi động máy, đăng nhập.

Không cần biết là Phó Cửu hay là Lăng Khiếu, thời điểm làm những việc đó đều vô cùng nhanh nhẹn. Sườn mặt mang theo tai nghe màu đen càng lộ ra cổ mạnh mẽ tàn khốc.

Chẳng qua vừa chơi game vừa ăn kẹo que cũng chỉ có một người là Phó Cửu.

"Thừa dịp lúc tuyển thủ chọn nhân vật, chúng ta hãy phân tích rõ xem tại sao Đế Minh lại phái Hắc Đào Z lên sân khấu đầu tiên nào. Vừa rồi ông Tưởng nói rằng Đế Minh đang đánh một bộ bài hỏng. Tôi cũng đã nghĩ tới loại khả năng là có phải tay của Tần Mạc còn chưa tốt, không thích hợp đánh 1v1 nên mới phái Hắc Đào Z lên sân khấu." Người giải thích họ Trương vẫn ở phe trung lập.

Ông Tưởng lại mỉm cười: "Vậy Đế Minh gặp phiền phức rồi. Nếu vết thương ở tay Tần Mạc còn chưa tốt, chỉ sợ lần này bọn họ sẽ không thắng được. Này thật đúng là sân nhà của Vân Trung."

"Thôi, không nói nhiều nữa, chúng ta vẫn nên tập trung xem thi đấu. Hai vị tuyển thủ đều đã chuẩn bị ổn thỏa, thi đấu cả nước tại khu vực chính thức bắt đầu!"

Theo giọng nói của người giải thích rơi xuống, Phó Cửu và Lăng Khiếu đồng thời tiến vào giao diện "Anh hùng".Căn cứ vào quy chế của thi đấu Điện Cạnh, trước khi chết ba mạng phải phá hủy thành thủy tinh của đối phương.

Một khi có người bị giết chết ba lần, thi đấu sẽ tự động kết thúc, bên nào chết thì bên đó thua.

Các fan lại bắt đầu lo lắng.

Bởi vì Lăng Khiếu lựa chọn nhân vật có lực công kích và trình độ nhất định cao hơn Đại Hắc Đào rất nhiều.

Trong lúc này, Lăng Khiếu cũng đang mỉm cười.

Hai tròng mắt nhìn chằm chằm màn hình, tựa như thay đổi thành một người khác, tay trái ấn trên bàn phím, tay phải di chuyển con chuột vòng qua tháp bảo vệ thành phổ thông, bay thẳng theo phương hướng nơi Phó Cửu đang ở.

Trong nháy mắt nổ ra một trận bạo kích!

Nếu người ở phía trước không phải Phó Cửu mà đổi thành một kẻ khác, khẳng định sẽ bị bao vây trong đó, trực tiếp bị định thân.

Nhưng bởi vì đó là Phó Cửu.

Tình huống bị định thân cũng không phát sinh.

Ánh sáng màu bạc rơi xuống dưới, chỉ thấy cô thao tác con chuột đột nhiên nhảy sang bên trái, bước đi xinh đẹp, trực tiếp lướt qua bụi cỏ, tránh xa phần lớn xạ kích.

Mặc dù là như vậy, máu của cô vẫn rớt một phần ba.

Tình hình chiến đấu đồng thời được chiếu trên màn hình lớn.

Đám người bên chiến đội Vân Trung đắc ý: "Vô dụng, đừng tưởng tránh đi một lần như vậy là có thể trốn được những lần đuổi giết phía sau. Lần này Hắc Đào Z chết chắc rồi! Nhất sát vương cái gì, cũng chỉ có thể đi dạo trước mặt người chơi bình thường thôi. Tới nơi này cũng khiến cho cậu ta biết, có chúng ta ở đây, cậu ta không xứng đáng xưng vương."

Trên màn hình, Hắc Đào Z còn đang di chuyển. Nhưng mà lúc này cô cũng không thấy người liền giết giống trước kia, mà là đánh ở tháp bảo vệ thành.

Lâm Phong cũng cảm thấy tình huống có chút không ổn, ánh mắt đầy vẻ lo lắng: "Đội trưởng, Tiểu Hắc Đào thật sự có được không?"


  Chương 449: Phải thua?  


Vừa mới bắt đầu liền rớt máu.

Từ trước đến nay, Hắc Đào Z chưa từng bị như vậy.

Không lẽ lần này Hắc Đào Z thật sự thua?

Các fan có chút lo lắng.

Có người cố tình nói một câu ở ngay lúc này: "Hắc Đào Z chỉ sợ lần này khó thắng nổi. "

"Hồi hộp cái gì? "Lão Tưởng cười khẽ: "Bây giờ cậu ta rất giống như là bị Lăng Khiếu đuổi đánh, cũng không dám đến gần Lăng Khiếu, không chết đã là may mắn lắm rồi. Xem ra trình độ của Hắc Đào Z cũng chỉ có thế này mà thôi. Chỉ có thể nói rằng giải đấu chuyên nghiệp không thích hợp với cậu ta. "

Lão Tưởng nói như vậy, rõ ràng chính là khinh thường kỹ thuật của Hắc Đào Z.

Lâm Phong nhìn về phía Tần Mạc lần nữa: "Đội trưởng. "

Tần Mạc nâng mắt lên, nhìn hắn một cái: "Trên chiến trường, phải tin tưởng đồng đội của mình. Hơn nữa người hiện tại đang thi đấu chính là Phó Cửu, cậu cảm thấy sẽ thua? "

Giọng điệu Tần Mạc thờ ơ hỏi lại.

Nhưng với cảm giác áp bức mạnh mẽ.

Những lời này có thể phiên dịch lại là: người kia không có khả năng thua.

Lâm Phong dừng lại. Từ trước đến nay, đội trưởng chưa đánh giá ai cao như vậy. Tiểu Hắc Đào là cái người đầu tiên......

Ý tưởng này chỉ nhảy ra trong chốc lát.

Trên màn hình nhảy ra một hàng chữ, Phó Cửu phá được tháp phụ của đối phương.

Bên này, tốc độ của Lăng Khiếu cũng rất nhanh. Nhanh chóng chạy tới phía sau Phó Cửu!

Có lẽ là muốn làm Phó Cửu trở tay không kịp!

Có thể nói rằng, chiến lược của hắn rất tốt.

Trên màn hình, máu Phó Cửu lại lần nữa bị chém rớt một nửa.

Nhưng mà, cô không có bị choáng.

Tuy nhiên vẫn đang chạy.

Lăng Khiếu ở đằng sau vẫn đang đuổi.

Đuổi gần đến nơi, mới phát hiện ra Hắc Đào Z đã trở về thành.

"Đáng tiếc! " Lão Tưởng kia không nhịn được nói: "Thiếu chút nữa thì Hắc Đào Z kia chết. Xem ra trò chơi này vẫn cần một chút may mắn, nhưng không phải ai cũng may mắn như vậy. Hắc Đào Z vẫn là nên nghênh chiến, hy vọng hắn đừng giống một kẻ đào ngũ, chỉ biết chạy trốn. Nếu không trận thi đấu này cũng không có gì để xem. "
Một số ít người xem vẫn có vẻ đồng ý với lão Tưởng.

Bọn họ là tới xem thi đấu.

Cái gọi là thi đấu, chính là chém giết.

Giải đấu lớn thế này, người tài vô số.

Phải giết người mới có người xem.

Chạy trốn như vậy thì tính cái gì?

Mặc dù rất nhiều người không coi trọng Phó Cửu như vậy.

Bản thân Phó Cửu lại không có cảm xúc gì.

Ngoài miệng vẫn ngậm kẹo que.

Lại lần nữa đi xuống đường dưới.

Trước tiên, đánh quái trong rừng, thuận lợi trực tiếp để lính công tháp bảo vệ thứ hai.

Lần này, Lăng Khiếu không đánh Hắc Đào Z từ phía sau phía sau đánh, để tránh đối phương chạy trốn.

Mà là quyết đấu chính diện!

Nhưng hắn muốn quyết đấu chính diện, cũng phải hỏi thiếu niên kia có muốn đấu với hắn hay không.

Ngón tay Phó Cửu linh hoạt tránh bạo kích của đối phương.

Hai mắt Lăng Khiếu nheo lên, không nói nhiều đương nhiên muốn đuổi đánh!

Phó Cửu đi vào bụi cỏ, tốc độ kia cũng rất nhanh.

Ngay lúc này không ai chú ý đến, tháp bảo vệ thứ hai bên Vân Trung chiến đội đang bị lính tiến công, máu đã tàn hơn một nửa.

Tất cả mọi người đều nhìn xem Lăng Khiếu có thể một đập giết chết Phó Cửu hay không?

Ngay cả bình luận viên cũng ngồi thẳng lưng, nhịn không được mở miệng: "Lần này chắc là sẽ chết. "

Nhưng mà......

Lại là trở về thành!

Phó Cửu lại về đến phạm vi bảo hộ.

Vì còn tháp bảo vệ nên Lăng Khiếu vào không dễ dàng. Dù sao vào trong tháp chết là lẽ thường.

Vân Trung chiến đội vừa thấy cái này liền tức giận: "Mẹ kiếp, Hắc Đào Z! Trừ chạy trốn cùng chạy về thành, mày còn biết làm gì nữa? "


  Chương 450: Chiến công đầu! Bắt đầu vả mặt!  


"Chiến công đầu vẫn chưa có ai đoạt sao? "

"Cái này đâu phải là thi đấu. Cái này căn bản là chạy trốn đi. "

"Thật không hiểu nổi tại sao người như vậy lại có thể tham gia giải đấu chuyên nghiệp. "

Thanh âm nghị luận nổi lên bốn phía, thành viên Đế Minh chiến đội cũng không hiểu sao lại như thế này, thế nhưng không có một chút cảm giác xúc động nào.

Hắc Đào Z càng làm theo ý mình, đi đánh quái rừng lần thứ ba, hướng tới đường trên mà đi.

Ngay lúc này, mọi người nghe thấy tiếng chuông thứ hai.

Đó là......tháp bảo vệ bên Vân Trung lại bị phá hủy?!

Người thường xem không hiểu đây là tình huống như thế nào.

Nhưng là người đã từng tiếp xúc với Phó Cửu, đều biết gia hỏa này trong lòng rất đen tối.

Hơn nữa nói thẳng ra đây chính là một trò chơi công thành.

Tên kia không nên truy đuổi......

Lâm Phong chợt ngẩng đầu, lại nhìn lên màn hình nhanh chóng thấy nhân vật nấp ở trong bụi cỏ. Suy đoán một chút, đè giọng nói xuống rất thấp: "Ngươi nghĩ xem Tiểu Hắc Đào vẫn luôn đi đánh quái rừng, là trùng hợp hay sao? "

Vân Hổ nhìn hắn một cái: "Ngươi nghĩ là tại sao?"

"Ta cảm thấy hắn là có âm......"

Hai chữ âm mưu kia, Lâm Phong còn chưa nói xong!

Trên màn hình, Lăng Khiếu liền nhảy ra từ trong bụi cỏ!

Chiêu này rất đẹp, không chú ý sẽ bị bạo kích!

Hắc Đào Z lại rớt huyết!

Người thuyết minh lập tức nói: "Quá tam ba bận, lần này chắc hẳn Hắc Đào Z trốn không thoát!"

Bên kia, thành viên Vân trung dứt khoát đứng lên hô to: "Đội trưởng, đuổi hắn, lần này nhất định đừng để hắn chạy thoát!"

Ở thời điểm mà mọi người cho rằng Hắc Đào Z sẽ chạy về thành, thì chỉ thấy nhân vật dừng lại đột ngột, ngón tay linh hoạt.

Kiếm xoay vòng tròn, Lăng Khiếu không có phòng bị, bị mất rớt hai giọt máu!

Ai cũng không đoán được Hắc Đào Z sẽ phản kích ở lúc này.Miệng người thuyết minh đều cứng một chút.

Tuy nhiên, trong thi đấu sẽ không có nhiều thời gian để thể hiện như vậy.

Lăng khiếu sau khi bị bắn, tốc độ cũng giảm. Lúc này khi đấu 1V1, rất đơn giản. Tuy nhiên, đại chiêu của hắn chưa hồi.

Sau cú sốc, Lăng Khiếu không do dự cái gì, quyết đoán chạy về bên trái, rút về tháp bảo vệ đường dưới!

"Thật sự là một cú sốc......" Người thuyết minh kia còn chưa nói xong một câu.

Liền thấy đằng sau Lăng Khiếu xuất hiện một bóng người.

ID của Hắc Đào còn hiển thị trên đầu.

Chỉ là động tác của cô thật sự quá nhanh. Khi mọi người còn chưa phản ứng, cô đã chạy qua đây, trực tiếp nhảy lên, sử dụng bạo kích!

Thậm chí Lăng Khiếu một chút chuẩn bị cũng không có, liền phải đỡ một đòn như vậy!

Thậm chí mọi người không thể tin vào đôi mắt mình khi họ nhìn thấy cảnh này.

Nhưng ID của Hắc Đào vẫn còn ở đó. Khi hắn rơi xuống đất, chiến bào màu đen tỏa ra ánh sáng bạc.

Đây chính là ở trong tháp, nếu cô giết hắn, cô cũng không sống được!

Nhưng trên thực tế, có thể như thế không?

Ngay lúc này, mọi người đều nhìn về thiếu niên tóc bạc đang ngồi ở trước máy tính giữa sân.

Khuôn mặt kia đẹp trai có chút sai lệch.

Thiếu niên càng đẹp trai hơn khi thao tác.

Âm thanh bàn phím thanh thúy, giống như là có tiết tấu âm nhạc.

Ngón tay thiếu niên thon dài lướt trên bàn phím, thật sự là nhanh muốn mạng.

Còn chưa có động tác choáng.

Trên màn hình hiển thị ID của Hắc Đào, thân hình chợt lóe, nhảy ra khỏi vòng công kích của tháp bảo vệ!

Trên màn hình ánh sáng lấp lánh, hình ảnh phản chiếu trong mắt mọi người. Hai con mắt đều lay động!

Lăng Khiếu ngã xuống, ngay sau đó, bọn họ liền nghe thấy một loạt các hiệu ứng âm thanh đặc biệt!

K, O! Báo lỗi chương Bình luận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro