633. Em không ở phía dưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên một cái thật lâu. Cũng không nhìn ra biểu cảm gì trên khuôn mặt đẹp trai.

Ngón tay nắm chặt lại, sau đó lại xòe ra: "Có thể, nhưng có một chút."

"Cái gì?" Bạc Cửu còn đang suy nghĩ vấn đề bạn trai này.

Đôi môi mỏng của Tần Mạc ghé sát bên tai thiếu niên: "Nếu như anh phát hiện em tránh anh, thì không dễ dàng thương lượng như bây giờ đâu."

Bạc Cửu: ... Đại thần, anh bây giờ cũng không có dễ thương lượng a.

Chủ yếu là.

"Anh Mạc, anh để cho em tiêu hóa một chút, lúc đó đột nhiên tỏ tình gì gì đó."

Giọng nói Tần Mạc thản nhiên: "Không phải là đột nhiên."

"Hả?" Bạc Cửu lại lau môi mình một chút.

Tần Mạc đưa tay ra ngăn hành động của thiếu niên lại, giọng có chút thờ ơ: "Trước giờ vẫn luôn thử bẻ cong em."

Bẻ cong... Cô?

Bỗng nhiên Bạc Cửu nhớ tới đại thần từng dẫn cô về nhà xem phim một lần.

Khi đó quả thật là xem phim, cho nên khi đó là đại thần đang bẻ cong cô?

"Bây giờ nhìn lại, hình như cũng không có tác dụng gì."

Lúc Tần Mạc nói những lời này, mày đều cau một chút, rõ ràng là rất nghiêm túc.

Bạc Cửu không biết nên nói sao về khoảng thời gian ấy.

Bầu không khí trên xe có một chút ngượng ngùng."

Đại khái là thời gian trôi qua rất nhanh.

Tần Mạc gọi điện thoại cho Trương phó quan.

Lúc Trương phó quan đi vào đã cảm thấy thiếu niên không bình thường.

Liếc một cái, là có thể nhìn ra, ở môi dưới xuất hiện vết tích bị cắn... Bị cắn...

Ngón tay Trương phó quan đều cứng lại.

Nhất định là hắn nghĩ quá nhiều.

Không có khả năng.

Nhưng câu không có khả năng này.

Rất nhanh thì bị câu tiếp theo của thiếu gia nhà mình đánh gãy.

"Miệng em sao lại thế này, hôn một cái liền ra cái dạng này."

Trương phó quan: ...

Bạc Cửu không lên tiếng.

Tần Mạc dứt khoát đưa tay nâng cằm thiếu niên lên, đầu ngón tay cọ cọ một chút ở trên mặt: "Thuốc mỡ lần trước cho em đâu?"

"Nhà." Lúc này, trái lại Bạc Cửu rất ngoan ngoãn, thật ra thì không phải là ngoan ngoãn, chính là rối loạn, bạn trai......!

Lông mày Tần Mạc dãn ra: "Trở về lấy đồ."

"A." Bạn trai!

Trương phó quan ngồi ở phía sau nghe đối thoại, có một loại cảm giác muốn nhảy ra khỏi xe.

Rất vất vả mới tới biệt thự Phó gia.

Thiếu niên vẫn im lặng suốt.

Lúc muốn xuống xe, một tay thiếu gia bọn họ đè lên cửa xe.

Trương phó quan mông lung.

Tần Mạc thì lại cười một chút, nhìn bộ dạng đề phòng của cô từ lúc lên xe cho tới bây giờ, đôi mắt thâm thúy: "Muốn nói cái gì?"

"Quả thật có một việc." Bạc Cửu cong môi dưới, đôi mắt rất đen: "Anh Mạc, em không ở dưới, cho nên anh Mạc vẫn là suy nghĩ kỹ càng một chút a." Cô không làm bạn trai của đại thần được đâu, giới tính quá bất đồng.

Tần Mạc oh một tiếng, chậm rãi tới gần thiếu niên, tay trái siết chặt eo Bạc Cửu, dùng sức một cái, liền để Bạc Cửu ngồi trên đùi, tóc rối rủ xuống, ánh mắt thâm trầm, cảm giác chiếm hữu rất rõ ràng: "Anh suy nghĩ rất chu toàn, "làm" em như thế nào. Nếu thật sự không ngoan ngoãn nghe lời, còn có thể đem trói em lại, em nói sao?"

Bởi vì một động tác kia của đại thần, cơ thể Bạc Cửu cứng đờ. Cô phát hiện ở phương diện đó, cô quả thật không phải là đối thủ của đại thần.

Nhiệt độ nóng bỏng như vậy, cho dù là cách quần áo, cũng có thể cảm nhận được.

Cái này và nam nhân lãnh lùng cấm dục hoàn toàn khác nhau a.

Thậm chí ngay cả ánh mắt đại thần nhìn cô giống như đang nhìn một tế phẩm.

Có lẽ là bởi vì như vậy, nên mới cảm thấy quá nóng. Ngay cả xương cũng truyền đến cảm giác tê dại khác thường.

Bạc Cửu khẽ run một cái, khoảng cách hai người xa dần.

Lúc này mới phát hiện, cô vốn nghĩ rằng động tác sẽ tiếp tục.

Hình ảnh phản chiếu qua kính hậu lại thay đổi cảm giác hoàn toàn.

Nhất là khi tay của đại thần đặt ở ngang hông cô.

Rất giống cô đang nhào vào trong ngực đại thần.

Nhìn theo ánh mắt thiếu niên, Tần Mạc cũng thấy một màn kia trong kính xe, khóe miệng cong lên: "Nếu là cái tư thế này, sau này em có thể ở phía trên, dù sao eo em cũng mềm mại như vậy."

Bạc Cửu cảm thấy đề tài này càng nói cô càng không hiểu, hít sâu một hơi, ánh mắt trong sáng: "Anh Mạc, em thật sự là thẳng, hơn nữa vẫn luôn là....."

"Trên thế giới này không cò gì luôn là." Ánh mắt Tần Mạc trầm xuống: "Hiện tại, em không cần cho anh câu trả lời."

Bạc Cửu nhìn anh: "Nhưng quả thật, em không thích hợp làm bạn trai anh."

"Anh nói rồi em không cần cho anh câu trả lời ngay bây giờ." Tần Mạc nghiêng người sang, giúp thiếu niên mở cửa xe bên trái, gương mặt đẹp trai góc cạnh rõ ràng vào thời khắc ấy có chút mờ ảo: " Chờ đến cuộc so tài sống lại, rồi nói tiếp."

Bạc Cửu suy nghĩ một chút, cũng chỉ có thể như vậy.

Chờ đến khi cô xuống xe đi vào biệt thự.

Chiếc xe Hummer màu đen mới dần biến mất trong tầm mắt.

Vẫn cảm thấy có chút hỗn loạn.

Đại thần từng có ý định muốn bẻ cong cô.

Bẻ cong cô? Cô một nữ sinh.

CONG như thế nào?

Bạc Cửu tự mình lăn lên giường, rất mệt mỏi, bụng còn có chút khó chịu.

Nhưng vẫn không ngủ được.

Quả thật, cũng không có cách nào ngủ được.

Có lẽ là không quen.

Nuôi công chúa mấy ngày, đột nhiên trong ngực không có mèo ôm.

Bạc Cửu cũng biết, đây cũng không phải nguyên nhân chính.

Vấn đề là ở chỗ hơi thở còn lưu lại trong miệng, cảm giác ấm áp trên chân vẫn còn làm thế nào cũng không hết.

Tất cả đều không phải nguyên nhân chính.

Nhịp tim dường như cũng không trở lại bình thường.

Giống như chỉ vừa nhắm mắt.

Trong đầu liền hiện ra khuôn mặt đẹp trai cấm dục cùng với hơi thở khi anh ép sát, như là ăn sâu vào trong mỗi tế bào...

Bạc Cửu ngồi dậy, tóc bạch kim rủ xuống, là sườn mặt hoàn mỹ.

Đại thần là CONG.

Nhưng cô phải nói với đại thần thế nào.

Thật ra cô không phải là con trai.

Lúc trước quả thật Bạc Cửu không có nghĩ tới vấn đề này.

Nhưng bây giờ cẩn thận nhớ lại.

Ngay từ đầu, đại thần có cảm giác bài xích không bình thường đối với phụ nữ.

Đúng là có khuynh hướng CONG.

Hơn nữa đại thần còn nuôi mèo.

Có người từng nói.

Đàn ông nuôi mèo mười người trong đó có ít nhất tám người là CONG.

Tình huống này thật là... Bạc Cửu duỗi tay day trán. Nếu như nói cho đại thần, bí mật của cô là?

Nói cô là nữ sinh.

Đại thần không chừng sẽ giết chết cô.

Có lẽ có thể thường xuyên mặc đồ con gái ở trước mặt đại thần.

Nên thay đổi từng chút một.

Kéo dài như vậy tới cuộc so tài, giải thích chắc sẽ dễ hơn một chút.

Đại thần thích cô mặc đồ con trai.

Nhưng cô biết rõ, cô không phải là con trai...

Ngoài cửa sổ, hoàng hôn nhuộm đỏ mặt đất.

Trong lúc mơ hồ, nhiệt độ giảm xuống một chút.

Bên trong xe, đến bây giờ Trương phó quan cũng không dám quay đầu nhìn nét mặt của thiếu gia nhà mình.

Nhưng lời nói ban nãy hắn nghe thấy...

Hình như thiếu gia tỏ tình thất bại?

Trương phó quan rất hiểu. Từ nhỏ đến lớn, người này muốn cái gì đều có thể dễ dàng đạt được.

Lần này...

Trương phó quan liếc mắt nhìn qua kính hậu.

Lúc này mới phát hiện, từ lúc bắt đầu lên xe, Tần Mạc chưa từng thay đổi tư thế. Mái tóc đen rủ xuống, che đi đôi mắt, khiến cho người khác không thấy nét mặt của anh.

Cô đơn.

Đây là lần đầu tiên, Trương phó quan dùng từ này hình dung thiếu gia nhà hắn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro