706 - 710

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 706: Gameshow bắt đầu

Vào sân bay, qua kiểm tra an ninh, sau đó gửi vận chuyển.

Lúc Bạc Cửu đang làm những chuyện này, là đứng trước mặt nhân viên quay phim.

Chụp như vậy hắn nhìn không ra.

Hình ảnh kia tốt vô cùng.

Nhất là khi thiếu niên rũ mắt cười mỉm, nói cảm ơn với nhân viên gửi vận chuyển.

Bóng lưng cũng có thể cho một trăm điểm.

Thợ quay phim có dự cảm, hành động như vậy được phát trên màn hình lớn, tuyệt đối sẽ làm cho một đống fan hạnh phúc nổi bọt.

Hắn vào nghề đã lâu, từng quay phim cho rất nhiều minh tinh nổi tiếng.

Cho dù là người trong giới, nhan sắc cũng không dễ nhìn như thiếu niên.

Quan trọng nhất là, thái độ không giống nhau.

Thiếu niên không có cố tình để lộ ra cái gì.

Nhưng cũng vì phần tự nhiên này, mới càng thêm khác với người khác.

Nhưng mà, những thứ này đều là chuyện nhỏ.

Chủ yếu là dựa  vào mặt.

Thiếu niên lớn lên soái, nhất là khi làm thủ tục bay, lại qua chỉnh sửa thêm một chút, chắc chắn làm điên đảo một đám người.

Tiếc là không thể chụp thoải mái.

Bạc Cửu không cảm nhận được tâm tư của thợ quay phim, thực ra người bình thường cũng sẽ không nghĩ tới đây là đang quay gameshow.

Lại không phải lần tập huấn thứ nhất.

Nên sẽ không có gì để nghi ngờ.

Thường thì trong sân bay sẽ có tiệm cà phê.

Bạc Cửu muốn uống, đồng thời cũng không quên mua ba ly.

Một bên cắm ống hút, một bên nhìn cửa đăng kí, đợi đến thời gian liền kéo va li đi.

Động tác từ đầu đến cuối soái đến mức có thể là người xem mê mẩn.

Nhưng thợ quay phim và đạo diễn phân cảnh chú ý tới, dường như thiếu niên không thích nói chuyện.

Thái độ lễ phép là một chuyện, nhưng thích nói chuyện lại là một chuyện khác.

"Quay gameshow như thế sẽ không có hiệu quả."

Người xem bình thường đều biết, làm gameshow là phải nói nhiều, như thế mới đáng xem.

Như Hắc Đào Z không nói gì cả, mọi người biết xem cái gì.

Đạo diễn phân cảnh liếc mắt nhìn thiếu niên mua cho cô ly ca cao nóng, giọng nói có chút mơ hồ:" Đã lâu không thấy người như vậy."

Người trong giới đều hiểu đạo diễn nói gì.

Thợ quay phim cuối đầu cười một tiếng:" Cô muốn nâng đỡ cậu ta?"

"Một đạo diễn nhỏ như tôi thì có thể nâng đỡ nổi ai?" Người phụ nữ cười khẽ:"Thật ra có không ít người giúp tôi mua đồ uống, sau khi biết thân phận của tôi đều đối xử với tôi rất tốt."

Thợ quay phim gật đầu:" Cậu ta còn không biết thân phận của chúng ta."

"Tôi từng điều tra cậu ta, bị fan hắt coca." Người phụ nữ lắc ly giấy:" Còn tưởng rằng cậu ta là loại người bề ngoài ngăn nắp, nên mới bị người hận như vậy. Kết quả là không tệ."

Thợ quay phim cười rộng hơn:" Có cô đánh giá một câu như vậy, coi như cậu ta không nói lời nào, cũng sẽ làm ra gameshow đạt hiệu quả."

Không nên xem thường đạo diễn phân cảnh, nhất là chương trình của đạo diễn phân cảnh.

Có thể nổi tiếng hay không thì phải xem bối cảnh và đầu tư.

Nhưng làm sao có thể khiến người xem thích.

Đạo diễn phân cảnh chiếm bộ phận rất quan trọng.

Ba người cùng nhau lên máy bay.

Bạc Cửu nhìn thoáng qua di động của mình, vừa định nhắn tin cho đám người Phong Thượng, hỏi bọn họ khi nào bay.

Người quay phim thấy được, lập tức nói:" Máy bay sắp cất cánh, nên tắt máy đi."

Về điều này, Bạc Cửu ngược lại không có phản đối.

Mặc dù lúc cô đi nước ngoài bằng máy bay tư nhân loại nhỏ, đều sử dụng điện thoại.

Nhưng nơi này có nhiều người, phối hợp công việc với người khác là quan trọng nhất.

Thời gian máy bay cất cánh cho đến khi hạ cánh, tổng cộng hết hai giờ.

Khách sạn cũng sắp xếp xong.

Bạc Cửu thả va li xuống, kéo cổ áo ra, đưa mắt hỏi thợ quay phim bên cạnh:" Những đội viên khác lúc nào đến?"

 CHƯƠNG 707: ĐÂY KHÔNG PHẢI TẬP HUẤN

Vấn đề này... Nhiếp ảnh gia không thể trả lời được.

Đạo diễn lập tức ở bên cạnh tiếp lời:" Muốn mười một giờ đêm, ngồi máy bay lâu như vậy, cậu có muốn nghỉ ngơi một chút không."

"Cũng tốt." Bạc Cửu cười một tiếng, lập luận sắc sảo đẹp trai, chẳng qua là đôi tròng mắt kia, lại có một ít biến hóa:" Tập huấn là ở nơi nào?"

"Ở bờ biển chơi game?" Bạc Cửu nhíu mày:" Đây cũng là nội dung tập huấn do Phong Dật đề ra? Không sợ chúng tôi phân tâm."

Đạo diễn cười nói:" Chính là đúc luyện sự tập trung của mọi người."

"Được rồi." Bạc Cửu xoay người lại:" Tôi đi tắm, sau đó nghỉ ngơi, các người tùy ý."

Nhiếp ảnh gia nghe vậy,nặng nề thở phào một cái.

Đạo diễn nhìn cậu một cái, không có nói gì nhiều, thuận tiện lấy điện thoại di động trên giường của thiếu niên.

Thời điểm Bạc Cửu lau tóc đi ra, nhìn giường rỗng tuếch, nụ cười trên miệng càng rộng hơn.

Quả thật là có vấn đề.

Nhưng mà, Bạc Cửu cũng không lo lắng điện thoại di động biết đi.

Hệ thống khống chế từ xa, cho dù là có người cầm điện thoại di động của cô đi quét cơ mật, cũng sẽ không tra ra tài liệu gì.

"Dù nói thế nào tôi cũng là hacker, trộm sản phẩm điện tử của hacker."

Bạc Cửu lắc đầu một cái, khóe miệng vẫn cười.

Hai người kia đúng là Phong Dật gọi tới.

Trước khi lên xe, cô cũng kiểm tra qua.

Cô có thẩm vấn qua, tại sao làm việc như vậy.

Rất lâu rồi không có chơi đùa loại mèo vờn chuột này.

Thiếu niên hạ mắt, thổi tóc rối màu bạc rơi xuống, có thể cùng hai người này vui đùa một chút.

Cơm tối là ba người ăn cơm chung.

Vốn là bầu không khí rất tốt.

Kết quả, thiếu niên đột nhiên nói một câu:" Điện thoại di động của tôi tự nhiên biến mất, ở trong phòng mà cũng mất được, các người nói có phải rất kỳ quái hay không."

Đạo diễn cũng suy nghĩ sẽ có một vấn đề như vậy:" Không thể nào là ở trong phòng biến mất được, cậu đi tìm một chút, có phải hay không quên ở chỗ nào."

"Được." Ngoài ý muốn Bạc Cửu rất dễ nói chuyện, chẳng qua câu tiếp theo lại như một tiếng sấm:" Điện thoại di động tôi làm trình tự rất đặc thù, coi như là người khác nhặt được, cũng không có cách nào tắt máy, thời điểm buổi tối, tôi có gọi mấy lần."

Đâu chỉ là mấy lần.

Đạo diễn thật là căn bản không có cách nào chìm vào giấc ngủ.

Chuông điện thoại di động mặc dù rất êm tai, nhưng mà một mực vang, một mực vang.

Căn bản không có biện pháp ngủ a a a a!

"Tiên sinh, còn gọi tiếp sau?"

Nhân viên phục vụ khách sạn đỏ mặt nhìn thiếu niên đẹp trai trước mắt.

Bạc Cửu lười biếng cười một tiếng:" Một giờ sau tiếp tục."

"Ai? Gọi muộn như vậy? Tại sao?"

Bạc Cửu xấu xa cười:"Bởi vì buổi tối là thời gian con người nghỉ ngơi."

Nhân viên phục vụ biểu thị nghe không hiểu, nhưng mà thiếu niên đưa rất nhiều tiền, cô lại trực đêm, công việc này cũng không tệ.

Bạc Cửu làm xong những thứ này,liền đi về phòng của mình.

Có lẽ phải nói là Phong Dật có mục đích gì.

Tóm lại một chút, đây không phải tập huấn.

Buổi sáng 6 giờ.

Trên giường lớn mềm mại thiếu niên đang ngủ say.

Loại thời điểm này.

Căn bản không có người biết.

Trừ thật sớm đến đạo diễn, nhiếp ảnh gia...

Nhưng làm gameshow cũng không giống nhau.

Lần này trừ đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia, còn nhiều hơn hai người, một người trong đó phụ trách hậu trường.

"Ánh đèn đúng chỗ, thời gian OK, bắt đầu!"

Tiếng của đạo diễn vừa dứt, đã có người dùng thẻ mở cửa phòng trước mắt.

Một âm thanh nhỏ vang lên.

CHƯƠNG 709

Gameshow thông thường sẽ có tình huống bất ngờ, vì chính là có thể quay đến hình dáng vừa mới tỉnh ngủ của một ít người, thông thường màn này sẽ có rattings rất cao.

Nhưng là!

Nói là tình huống bất ngờ đâu?

Vì cái gì bọn họ vừa mới đến, đèn trong phòng đều đang mở!

Đặc biệt là thiếu niên vốn nên đang ngủ, lại đang ngồi ở giữa sô pha, trong tay nâng chén rượu, vừa soái khí, vừa chọc người: "Các ngươi cuối cùng cũng có hành động."

Bất quá khi nói xong những lời này, Bạc Cửu cũng dừng lại một chút, bởi vì nàng không nghĩ đối phương sẽ khiêng một cái camera tiến vào, nàng đoán trước cũng không phải như vậy a!

Như vậy không kịp che dấu kinh ngạc, thành công bị nhiếp ảnh gia ký lục ở trên màn hình.

Bạc Cửu khiêu mi hỏi: "Tình huống là như thế nào?"

Chúng ta cũng muốn hỏi ngươi tình huống là như thế nào a!!!

Ngươi liền không thể ngoan ngoãn nằm ở trên giường làm một cái vương tử vừa mới tỉnh ngủ sao?

Sáng sớm dậy sớm như vậy là làm cái gì?

"Muốn chụp hình lúc ngươi ngủ nha." Đạo diễn thở dài một hơi: "Chính là nhan sắc lúc mới tỉnh ngủ mơ hồ này a!"

"Xin lỗi, không cho các ngươi đạt được mục đích."  Bạc Cửu xem bọn họ tư thế: "Đây là cái tiết mục?"

"Chỉ số thông minh cao như vậy." Đạo diễn cười khổ: "Là đã sớm phát hiện chúng ta không thích hợp, nên muốn bắt tại trận?"

Bạc Cửu câu môi: "Các ngươi quá không thích hợp, hậu cần của chiến đội Đế Minh không phải cái dạng này."

Trách chúng ta? Đạo diễn duỗi ngón tay, đưa một thẻ nhiệm vụ.

Bạc Cửu tiếp nhận và mở ra, ánh mắt đảo qua chữ trên mặt.

"Hắc Đào Z, hoan nghênh ngươi tham gia trò chơi tầm bảo chi lữ, yêu cầu ngươi tham gia nhiệm vụ đầu tiên, chính là đánh thức ngươi đồng bọn."

Bạc Cửu nghiêng đầu: "Ta còn có đồng bọn? Nói đi, người bị Phong Dật hồ ly hố là ai?"

"Cái này ngươi phải tự đi tìm." Đạo diễn vẻ mặt nghiêm túc: "Chúng ta cũng không biết là ai?"

Bạc Cửu cười nhạt: "Mỹ nữ, chân thành nào."

"Kêu ta là mỹ nữ cũng vô dụng." Đạo diễn mặt đã đỏ nhưng lí trí vẫn còn: "Mau đi đi, thời gian không còn nhiều lắm,phòng hắn ở có ghi trong nhiệm vụ."

Bị bắt tham gia gameshow, lại không thể phủi tay bỏ đi, đó là cái gì cảm giác.

Chính là cảm giác hiện tại của Bạc Cửu.

Nàng còn tưởng rằng có thể chơi cái gì mèo vờn chuột, kết quả toàn bộ đều là kịch bản của Phong đại thiếu.

Hiện tại nàng muốn biết một chút.

Người còn lại bị lừa dối là ai.

Đại thần là bị loại bỏ đầu tiên.

Lý do rất đơn giản.

Bạc Cửu không cho rằng Phong đại hồ ly có lá gan đi lừa dối đại thần.

Có khả năng là Lâm Phong.

Như vậy tiết mục, có lẽ đều xem trọng giá trị nhan sắc.

Vân Hổ không quá có khả năng.

Bọn họ hai cái thuộc tính đều rất công.

Rất nhanh sẽ nhàm chán.

Gameshow thường xem trọng hiệu quả của tính giải trí.

Bạc Cửu vừa đi, một bên còn đang suy nghĩ.

Trong tay cầm thẻ nhiệm vụ,kia tư thế cuối đầu, ngoài ý muốn rất manh!

Nhiếp ảnh gia lúc này chụp vô cùng vui vẻ.

"Phòng này?" Bạc Cửu chỉ chỉ cửa phòng trước mặt.

Đạo diễn gật đầu.

Bạc Cửu cười nhạt: "Trước khi đi vào, mỹ nữ đem di động trả lại cho ta đi, không có sản phẩm điện tử bên cạnh, ta không quen."

"Khi nào ngươi biết ta lấy đi?" Đạo diễn trừng mắt.

Bạc Cửu suy nghĩ một chút: "Ngày hôm qua khi ăn cơm chiều."

Đạo diễn...

Nàng nghe tiếng chuông cả đêm, là vì cái gì!

"Di động cùng tiền đều sẽ bị tịch thu, mặt khác các thành viên khác cũng giống như vậy."

Giải thích như vậy, Bạc Cửu đã hiểu.

Xem có người giống như mình xui xẻo, không di động liền không di động đi.

"Thời gian, chú ý thời gian." Đạo diễn nhẹ giọng nhắc nhở.

Bạc Cửu cười, cầm lấy thẻ phòng tới, hướng đến trên cửa...

CHƯƠNG 710

Tích.

Tiếng cảm ứng vang lên.

Cả phòng toàn màu đen.

Đặc biệt là lúc này, cả bức màn cũng rũ xuống thật mạnh, ngăn cách hết thảy ánh đèn...

Đối với hacker mà nói.

Như vậy hành động, cực kì thích hợp, bất quá...

Cùng mặt khác bước đến không giống nhau.

Bạc Cửu đi lên, cơ hồ không phát ra tiếng động.

Chỉ là ngay cả nhiếp ảnh gia cùng đạo diễn cũng không phát hiện ra.

Mỏng manh ánh sáng trên máy quay mở ra, Bạc Cửu khóe miệng cong lên, hướng đến giường lớn màu trắng duy nhất trong phòng đi qua.

Có thể thấy được, trong chăn bông là một hình dáng.

Nhưng cụ thể là ai thì không nhìn ra tới.

Bên môi Bạc Cửu ý cười càng đậm, đi về phía trước vài bước, tay trái duỗi ra, nguyên bản nghĩ muốn đem người nọ trong chăn xốc lên.

Nhưng không có ai nghĩ đến.

Người nọ đột nhiên dùng sức, ngón tay nắm chặt bàn tay Bạc Cửu, kéo về phía mình.

Thời điểm tiếng vang truyền đến.

Ánh đèn vừa vặn mở ra.

Trong tầm mắt xuất hiện gương mặt kia, tuấn mỹ cấm dục, thanh quý phong hoa.

Đặc biệt là bộ dáng hắn ăn mặc áo ngủ thuần miên, dây cột tóc đen hỗn độn gợi cảm, vừa hoang dã vừa lộ ra tà khí, cố tình lại hòa hợp đến đạm mạc.

Đại, đại thần?

Bạc Cửu dù thông minh như thế nào, cũng không nghĩ tới có thể nhìn đến đại thần ở chỗ này.

Đôi mắt bỗng chốc trợn to.

Người nọ nhìn qua còn mang theo vài phần lười biếng, liền như vậy nhìn Bạc Cửu.

Vẫn không nhúc nhích.

Đại khái bởi vì vừa mới tỉnh ngủ.

Nhưng cặp mắt kia lại cực kì thâm thúy.

Hai người cách nhau cực gần.

Hai đầu mũi chạm vào nhau.

Cảm giác ái muội mười phần.

Đạo diễn kích động, vẫn không quên ở bên cạnh quay chụp.

Như vậy hình ảnh tràn ngập màu hồng phấn đã có thể trực tiếp đi tuyên truyền.

Đặc biệt trong trường hợp cả hai người đều phi thường soái khí, càng tạo cho người khác một cảm giác duy mĩ.

Tần Mạc nhìn hắn túm người nào đó, làn da thiếu niên vẫn sạch sẽ trắng nõn mê người, mang theo thật nhỏ lông tơ, biểu tình mộng bức,làm người thực vừa lòng.

"Ngươi như thế nào lại ở đây?" Tiếng nói của Tần Mạc thực đạm bạc, giống như hắn thực sự không biết có một cái gameshow.

Vấn đề này nàng cũng muốn hỏi.

Vì cái gì người ở đây lại là đại thần.

Bạc Cửu đứng dậy, động tác rất soái khí, sửa sang lại cổ áo một chút, mới nói: "Bị Phong Dật lừa."

"Tần Thần là như thế này, chúng ta đây là đang quay chương trình..." Trợ lí ở kia giải thích, đứng ở mép giường quả thật có thể nhìn đến giá trị nhan sắc của đại thần 

Đạo diễn nhíu mày, có điểm nghi hoặc, kịch bản không phải như thế a.

Cẩn thận nghĩ một chút.

Tuy rằng vừa rồi hình ảnh kia rất có hiệu quả.

Nhưng kịch bản an bài chính là, Tần Thần vẫn luôn ngủ, mở mắt ra là được.

Hơn nữa, chuyện Tần Thần tới tham gia tiết mục, có hắn đáp ứng, bọn họ mới dám quay.

Hiện tại, Tần Thần làm bộ cái gì cũng không biết,còn đem Hắc Đào Z kéo vào trong ngực.... Này.... Đạo diễn có chút không hiểu.

Không phải nói trong quá trình quay tiết mục, tận lực không cho Tần Thần cùng người khác tiếp xúc thân thể sao, rốt cuộc thân phận của Tần Thần vẫn còn ở đó.

Tần Thần cũng không quá thích cùng người khác thân mật.

Xào cp gì đó, liền không cần kéo đến Tần Thần.

Thế lực Tần gia, ngay cả bọn họ cũng không thể chọc tới.

Nhưng hôm nay... Tần Thần chủ động cùng người khác thân cận là vì cái gì?

Bên này đạo diễn còn đang hoang mang.

Bên kia Tần Mạc đã nghe xong trợ lí nói, liền như vậy đứng lên: "Tiểu Hắc Đào lưu lại, người khác đều ra ngoài trước đi."

"Tần Thần, không được, chúng ta còn muốn quay chụp."

Tần Thần liếc camera một cái, đầu ngón tay xẹt qua cúc áo trên áo ngủ: "Thay quần áo cũng chụp."

" Này... không cần"

Chỉ là ngươi thay quần áo, vì cái gì còn muốn giữ tiểu Hắc Đào lại?!

Này lời nói, hậu kì nhất định phải giữ lại.

Người quay phim, bao gồm đạo diễn, còn có trợ lí đều bị ngăn cách ở ngoài cửa.

Nhưng bởi vì đây là tiết mục thực tế, dù có kịch bản cũng không thể làm cho quá giả.

Ít nhất cũng muốn cùng chụp.

Cho nên trước khi ra tới cửa, người quay phim thực cơ trí ném cho thiếu niên một cái máy quay lén loại nhỏ: "Hắc Đào Z, ngươi tới chụp."

Chụp cái gì?

Chụp đại thần thay quần áo sao?

Ngay cả sự kiện bẻ thẳng kia, nàng còn chưa có thành công đâu.

Kêu nàng cùng chụp... hiển nhiên không được.

Bạc Cửu suy nghĩ biện pháp, màn hình nhắm ngay chính mình mặt: "Như mọi người thấy, đại thần muốn thay quần áo,chúng ta chờ một chút, tuy rằng ta và các ngươi đều muốn xem cơ bụng của đại thần, bất quá nhân sinh trên đời vẫn rất quan trọng."

Nói xong liền đem camera màn ảnh chuyển tới một bên, làm nó nhắm ngay cửa phòng tắm.

Trên thực tế, Tần Mạc đứng ở bên trái thiếu niên, lúc sau áo ngủ cởi ra, chính là dáng người hoàn mỹ tam giác đảo.

"Ta trước nay còn không biết, ngươi muốn xem cơ bụng của ta như vậy."

Tuy không ghi được hình ảnh, nhưng giọng nói vẫn có thể a.

Bạc Cửu ngẩng đầu, đối diện chính là cặp mắt thâm như giếng.

Quần dài màu đen cùng với nửa người trên trần trụi, càng tô điểm cho hai cặp chân thon dài hữu lực.

Như vậy hình ảnh nếu quay đến, không biết có bao nhiêu người sẽ phun máu mũi,ngư nhân tuyến quá hoàn mĩ.

"Yêu cầu nhiệm vụ là gì?"

Đại thần cuối cùng đem quần áo mặc xong rồi.

Nghiêng người cài nút áo.

Dung nhan tuấn mỹ.

Bạc Cửu còn chưa tắt tai nghe.

Tổ tiết mục liền vọt vào sau khi nghe động tĩnh.

Lần này có thể chụp hai người rồi.

Không biết vì cái gì đạo diễn đột nhiên trở nên hưng phấn.

Bạc Cửu nhìn đại thần trước mắt: "Mạc ca, nhiệm vụ của ta là kêu người ở phòng này rời giường, không nghĩ tới sẽ là ngươi."

"Xem ra ta đã giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên." Tần Mạc một tay đúc túi quần, quả thật so với minh tinh còn đẹp trai hơn.

Bạc Cửu ngồi trên giường, có xu thế muốn nằm xuống: "Là như thế không sai, bất quá ta cảm thấy chúng ta hẳn nên ngủ một giấc lại đi tiến hành nhiệm vụ thứ hai." Sau khi phát hiện đồng bọn là đại thần, tổng cảm thấy gameshow này có chút nguy hiểm.

Tần Mạc không cho thiếu niên nằm xuống, một tay đem người túm lên: "Đem ta đánh thức, giờ lại muốn ngủ."

Như vậy đối thoại, chỉ có quan hệ thân thiết mới có thể nói ra.

Liền vào ngay lúc này.

Đinh một tiếng.

Đoàn làm phim lại đưa qua một thẻ nhiệm vụ.

"Nhiệm vụ thứ hai?" Bạc Cửu nhướng mày, lúc sau mở ra thẻ nhiệm vụ, liền đọc trên giấy: "Trừ bỏ chiến đội đồng bọn ở ngoài, còn có những người khác, yêu cầu tìm được bọn họ, lại cùng nhau hành động mới có thể giải cứu địa cầu,"
Giải cứu địa cầu? 

Giả thiết hù người như vậy.

Thật là...

"Thân phận những người khác, các ngươi cũng không biết đúng không?"

Thành viên tổ tiết mục gật đầu.

Bạc Cửu bỏ tay vào túi quần, khóe miệng cười khẽ: "Dựa theo phong cách của tổ tiết mục các người, mỗi cái chiến đội tuyển hai người, Lâm Trầm Đào cùng Tam Mập Quân khẳng định sẽ có, ngoài ra còn có Tiêu Đại."

Bốn người bên trong đoán trúng ba cái.

Đạo diễn cùng người quay phim nhìn thoáng qua nhau.

Cảm thấy tiết mục vừa mới bắt đầu, đã bị khách mời nhìn thấu là cảm giác quỷ gì?

"Khụ." Đạo diễn cực lực muốn bình tĩnh lại: "Cách các ngươi gần nhất một vị, yêu cầu các ngươi đi sớm đến chuyến xe buýt 8 giờ."

Bạc Cửu nhàn nhạt chỉ đại thần: "Ta thì không sao, nhưng Mạc ca như vậy ngồi xe buýt, thật sự thích hợp sao?"

Đạo diễn cũng cảm thấy không thích hợp.

Loại cảm giác cấm dục tổng tài quá rõ ràng.

Nhưng kịch bản đã viết như vậy... thật xấu hổ a.

Bất quá mặc kệ thế nào.

Khiến hai người ngồi xe buýt, cũng là vì cho mọi người phúc lợi.

Hơn nữa con đường từ khách sạn trên xe buýt, phải đi qua tòa nhà cao trung.

Nói cách khác, thời điểm ngồi trên xe công cộng, đa phần là học sinh.

Đương nhiên cũng có nhiều bác gái đại gia cùng đi làm tóc.

Cho nên, chờ Tần Mạc và Phó Cửu đến thời điểm.

Một ít học sinh còn đang chơi game, liền nhìn đến.

Nhìn lần thứ hai, chợt giật mình!

Nàng vừa nhìn thấy cái gì?

Tần Thần!

Không những có Tần Thần, mà còn có đại Hắc Đào!

Kích động là không thể tránh khỏi.

Một ít muội tử còn che lại miệng của mình để phòng ngừa sẽ hét lên.

Trên thực tế, tổ tiết mục có chút ngoài ý muốn.

Dù sao nơi này cũng là phía nam.

Nếu nói đội viên của Tương Nam xuất hiện, tạo thành trường hợp này, sẽ không có gì ngoài ý muốn.

Nhưng chiến đội Đế Minh ở tận phương bắc...

"Tần Thần, Tần Thần!"

"Mau chụp ảnh."

" Có phải nhận sai hay không, Tần Thần sao có thể xuất hiện ở đây, hơn nữa còn ngồi trên xe công cộng."

"Không có khả năng sai đâu, người đứng bên cạnh chính là đại Hắc Đào!"

Cũng không phải rất nhiều fan, chỉ là những học sinh chơi trò chơi, cho nên cũng không tính là quá loạn.

Nhưng thật ra có thể làm người qua đường hiếu kì hỏi: "Đây là minh tinh nào? Rất soái nha!"

"Không biết, không thấy trên TV a!"

Những học sinh nghĩ muốn phổ cập người bên cạnh biết một chút, bất quá nghĩ lại, vẫn là nói với bạn bè trước!

Chủ yếu không chỉ được chụp ảnh.

Mà còn có thể nghe hai người nói chuyện.

Đối với fan mà nói, quả thực không còn gì hạnh phúc hơn.

"Công viên nhiệt đới, Mạc ca, ngươi nghĩ chúng ta sẽ gặp ai ở nơi này?"

Đại khái là nguyên nhân cùng vào Lâm thành, mặc dù là 8 giờ, xe buýt còn rất nhiều chỗ ngồi.

Bạc Cửu ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, Tần Mạc ngồi ở kế bên, không nhiều không ít nói ra ba chữ: "Lâm Trầm Đào."

Đạo diễn...

"Mạc ca, xem biểu tình của đạo diễn, tựa hồ chúng ta đã đoán đúng."

Nội tâm đạo diễn đều hỏng mất, cực kì bực bội.

Những học sinh ở bên cạnh nhìn, nhịn không được phát ra một trận cười.

Làm fan của Đế Minh, thật sự không kích động không được.

Nằm mơ bọn họ cũng không nghĩ đến, sẽ được đi chung xe buýt cùng thần tượng của mình.

"Tần, Tần Thần, ngươi, ngươi là đang quay gameshow sao?"

Có fan nhịn không được hỏi, đánh gãy hai người kia nói chuyện.

Tần Thần ừ một tiếng, thái độ lễ phép mà xa cách.

Lúc này đoàn làm phim mới cảm thấy chân thật.

Vừa rồi bọn họ nhìn thấy nhất định là đại thần giả.

Cùng tiểu Hắc Đào ở bên nhau là đại thần giả.

Cảm xúc của fan có điểm hưng phấn: "Ta rất thích ngươi, đặc biệt đặc biệt thích."

Tần Thần thay đổi tư thế: "Cảm ơn."

Hai chữ.

Đại khái cảm thấy được đáp lại quá ít.

Ánh mắt fan có điểm ảm đạm.

Tiếp theo nàng nhìn về phía thiếu niên, lại nhìn về phía Tần Mạc nói: "Là Tần phấn (fan của Tần Thần), hy vọng Tần Thần có thể cách một ít người xa một chút."

Tần Mạc lúc này cười, đáy mắt có chút lạnh lẽo, ngồi im không động, chỉ nói: "Ngươi có thể không là fan."

Học sinh kia ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ tình huống này sẽ phát sinh.

Trên mặt đều đã đỏ lên.

Nàng không rõ vì sao Tần Thần lại không biết quý trọng fan như vậy.

Căn bản không nghĩ đến lời nói của mình quá phận.

Không khí trong xe có điểm ngưng trọng.

Thời điểm đạo diễn quay chụp, không nghĩ tới gặp tình huống ngoài ý muốn, dứt khoát cho người quay phim một ánh mắt.

Người quay phim hiểu, đoạn hình ảnh này nên xóa bỏ.

"Chúng ta trước tiên đổi một chiếc xe buýt."

Những học sinh khác nghe vậy, cũng tưởng sẽ đổi xe.

Nguyên bản phúc lợi, liền như vậy sẽ không còn.

Mới vừa rồi vì sao người kia muốn can thiệp giao hữu của Tần Thần.

Thành thật mà nói, Tần phấn từ trước tới nay không phải loại này.

Rõ ràng biết Tần Thần đang quay, làm phiền một lần là thích, nhưng không ngừng làm phiền, còn yêu cầu chạm tới điểm mấu chốt, cuối cùng lại làm ra vẻ mặt oán niệm.

Giờ thì tốt rồi, muốn đổi phương tiện giao thông.

"Không cần." Tần Thần thản nhiên nói: "Cứ như vậy"

Ý tứ chính là.

Vừa rồi đoạn hình ảnh, hắn cũng không quan tâm.

Trong nháy mắt đạo diễn hiểu ra, nguyên nhân vì sao mọi người lại thích Đế Minh.

Chân thật không làm ra vẻ.

Có lẽ vì mọi người đều muốn làm chính mình.

Trên xe buýt.

Bạc Cửu chống hàm dưới, vì thời tiết ở Lâm thành thực ấm áp, nàng chỉ mặc một cái áo màu đen,ở trong đám người rất nổi bật, mà bởi vì người bên cạnh, trình độ thấy được ước chừng lớn gấp ba.

Mấu chốt vẫn là do thức quá sớm,căn bản không có ngủ đủ.

Thời gian ngồi trong xe không ngắn, đợi đến khi bọn học sinh đều lưu luyến không rời xuống xe,.

Đôi mắt của nàng đã có chút không mở ra được, đôi mắt tối lại thực rõ ràng.

Thời điểm Tần Mạc nghiêng đầu, nhìn thấy đầu của thiếu niên đã có điểm gục xuống.

Trên thực tế, vào lúc này, người quay phim đã tính tắt máy.

Chờ đến địa điểm rồi tiếp tục.

Chính là, trong màn ảnh.

Tần Mạc vươn tay, để ở thiếu niên trên trán.

Động tác như vậy, sự thân mật thể hiện rất rõ ràng.

Theo như người quay phim tổng kết.

Hai người giống như không cần cố gắng tạo cp gì cả.

Nhất cử nhất động, đều quen thuộc đến có điểm ái muội không rõ ràng.

Video như vậy phát ra, chắc chắn sẽ làm một đám hủ nữ hưng phấn kêu ngao ngao.

Nhưng vẫn chưa xong.

Hình như thiếu niên vẫn chưa có ngủ hoàn toàn, mở đôi mắt, kêu một tiếng: "Mạc ca."

Lúc sau, Tần Thần đáp ứng.

Thiếu niên mới từ bên kia hướng đến bên đây, bộ dáng ngủ xác thực như một cái vương tử.

Đặc biệt, đầu của hắn dựa vào vai của Tần Thần.

Gương mặt Tần Thần có bao nhiêu soái trên ống kính, tất cả mọi người đều biết.

Đạo diễn lại bắt đầu kích động, không ngừng vỗ lưng người quay phim ở phía sau.

Nhiếp ảnh gia sẽ không đem hình ảnh tốt như vậy lãng phí.

Đặc biệt là lúc này, Tần Thần đang cúi đầu, nhìn từ bả vai trượt xuống đầu, không chút suy nghĩ, liền dùng tay chạm vào mặt thiếu niên, khóe miệng còn mang theo nụ cười nhạt, như là cố ý nói cho người bên cạnh nghe: "Làn da thật đúng là tốt."

Đạo diễn...

Không phải nàng cố tình muốn tạo cp, chính là từ động tác và lời nói của Tần Thần, cố tình đã lộ ra không ít ái muội a~





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro