DEATH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TỬ VONG

Tầm nhìn của Jake mờ đi, cơn đau vẫn nhói ở lưng và bên hông. Anh ta đang ở trong cabin chính trên tầng. Nhưng tại sao anh vẫn chưa chết. Jake chạm vào bên mình anh ấy vẫn còn chảy rất nhiều máu.

"Tại sao?" anh ta không hỏi ai cả.
Jake đành nào đó di chuyển phía sau anh ta.
Ấn xuống đất, anh nhấc khuỷu tay lên, ngẩng đầu đủ để quay lại và nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Michael,” Jake thở ra một hơi, như thể chỉ có một mình , sự hiện diện của anh đã đánh cắp hơi thở của cậu.
Jake biết điều gì đó sẽ xảy ra tiếp theo. Anh ta định kéo cổ cậu lên và đâm cậu nhiều nhát. Ý nghĩ đó khiến Jake giật mình. Michael bước lại gần, Jake bê bết máu cố gắng ngồi dậy, dùng chân hất ra khỏi người đàn ông to lớn.

"gah ... p-làm ơn," máu chảy ra từ miệng anh. Hương vị của muối sắt và đường bao phủ dày lên lớp bánh của anh ấy.

Máu tiếp tục tích tụ dưới chân Jake khiến mặt đất trơn trượt khiến cậu bất lực vùng vẫy như một con cá. Lưng của Jake đập vào bức tường bên cạnh ngọn lửa nhỏ trong cabin.

Anh ta 'khó chịu', mắt nhìn sang trái và phải.
Những bước đi của Michael nặng nề và chậm chạp, khi anh đến chỗ Jake, hình dáng quỳ xuống bằng một đầu gối tựa vào trong khi anh làm như vậy.

Jake ấn lưng vào mảnh gỗ phía sau cố gắng tách chúng ra càng nhiều càng tốt. Tim anh đập loạn xạ nhưng lý trí thì kiệt quệ, muốn nó kết thúc nhưng biết mình nên chống cự.
"Tôi không ... gahh ... muốn nó đau." Anh thì thầm giữa các nhịp thở với chính mình nhiều hơn là hình dạng.
Michael nâng bàn tay còn lại của mình lên để nắm lấy hàm của Jake. Anh ta lật nó sang một bên lên và xuống. Như thể anh ta đang quan sát biểu hiện của con thỏ đực nhỏ hơn.

Đôi mắt của Jake ngấn nước, anh có thể nhìn vào đôi mắt của Michael tạo thành ánh sáng của ngọn lửa. Họ nhìn chằm chằm vào nhau trong một lúc lâu trước khi Michael nhấc con dao lên và chạm đầu nó vào vai.

"K-không ..." giọng cậu đấy phát ra như một tiếng kêu run rẩy, mắt cậu ấy không bao giờ rời khỏi Michael.
Michael cúi mặt vào cách Jake vài inch, nhẹ nhàng đẩy con dao đủ để tạo ra một âm thanh 'bốp' đáng kinh ngạc và đáng lo ngại, da của cậu ta đã chống cự lại nhưng sau khi xuyên qua bề mặt, nó trượt vào trơn tru.

"g-ah!" Jake cố gắng kêu lên nhưng hàm cậu bị kìm chặt lấy bởi đôi bàn tay to lớn của Michael. Bây giờ cậu ấy đang khóc nhưng tiếng nức nở của cậu ấy đang bị bóp nghẹt bởi sức mạnh tàn bạo của Michael.

Tay của Michael để lại con dao trước khi nó di chuyển để chạm vào bên hông vẫn còn đang chảy máu của Jake. Jake bối rối và cố gắng đẩy người đàn ông to lớn ra khỏi mình nhưng vô ích.

Michael nắm lấy cổ tay trái của Jake bằng một cái nắm chặt như muốnchết, với cái còn lại anh ta đưa ngón trỏ lên môi chạm vào nó.
Bối rối về hành động của người đàn ông và lý do tại sao anh ta muốn cậu ta im lặng, Jake vẫn gật đầu và đáp lại tay Michael rời khỏi cổ tay cậu ấy.

Michael vén áo Jake lên và nhìn vết thương rỉ máu bên hông Jake. Jake khó chịu càu nhàu khi người đàn ông im lặng vén áo lên đến tận xương quai xanh. Tầm nhìn của Jake đang quay cuồng gần như tối trở lại.
Michael rút con dao ra khỏi chiếc áo khoác của Jake với một âm thanh ướt át, Jake rên rỉ vì cảm giác đó khi Myers dùng con dao đẫm máu để cắt áo khoác và áo sơ mi của Jake.
"ah! ... khoan đã! Gì vậy-" anh như bị cắt đứt bởi cảm giác con dao chạm vào ngực mình, Jake nhìn lên và thấy Michael cũng đang nói như vậy nên im lặng nhận xét.

Jake cảm thấy bàn tay của người đàn ông chạm vào vết thương không quan tâm nhẹ nhàng khi ngón tay anh ta cắm vào vết cắt, để đáp lại Jake khẽ rít lên vì đau cố gắng im lặng khi anh ta được chỉ dẫn. Michael nhận thấy phản ứng của những con thỏ đực trẻ tuổi, vì vậy anh lại chăm chú quan sát bằng đôi mắt xanh lạnh lùng. Sau đó, Michael di chuyển bàn tay của mình sang phía bên kia của hông và chạm vào nó. Thực nghiệm bóp và vuốt ve da. Jake rùng mình và với một nụ cười nhếch mép gần như bật cười nếu không có nhiều máu trong miệng, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ mà anh thực sự thích nó.

Michael quay đầu sang một bên, đưa tay ra chạm vào mặt Jake một cách tò mò. Jake thở gấp gáp khi không khí trong phổi bị vắt kiệt, đôi mắt anh mờ đi nhanh chóng nhìn vào tầm nhìn chỉ toàn Myers. Jake vẫn không thể hiểu được sinh vật lạ dưới chiếc mặt nạ trước mặt mình.
Khi tầm nhìn của anh tối dần, điều cuối cùng anh nhìn thấy là một tia sáng kỳ lạ trong đôi mắt xanh băng giá của kẻ giết người của anh.
Trước khi anh có thể hiểu điều gì, bóng tối đã chiếm lấy anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro