#40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

những ngày mưa gió chạy loanh quanh
Những cảm xúc vỡ òa trong thương nhớ
Ngày xưa cũ còn nồng ấm hơi thở
Lòng ngây dại biết bao giờ mới quên

Ta chờ mãi Hà Nội chẳng gọi tên
Buồn trông chiếc lá vàng rơi bên cửa
Như tình yêu ngày xưa đã vỡ nửa
Vậy giờ ta biết phải làm sao đây

Một mai này chẳng còn ai nắm tay
Mình ta bước trên vũng lầy cuộc sống
Nhìn đời bằng nửa con mắt trống rỗng
Phố đông người, lòng ta càng cô đơn

Bao thương nhớ, buồn vui, hay giận hờn
Người quen mãi dần dần thành xa lạ
Lại bước tiếp mà chẳng cần ai cả
Qua khổ tận chắc sẽ là cam lai

(Duy Duy)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro