#72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù có ngủ bao nhiêu giấc mộng sâu
Thì có lúc em cũng phải thức dậy
Những tổn thương không thể cứ che đậy
Tự hỏi lòng trốn chạy mãi được không?

Từng có người thương em suốt mùa đông
Nhưng xuân sang, tình theo tuyết tan hết
Thù hận chi cho lòng thêm mỏi mệt
Tiếc làm gì khi đã hết yêu nhau

Thói quen ấy chỉ làm tim nhói đau
Con đường xưa đi tiếp thì lạc lối
Nếu ánh sáng không thể xua bóng tối
Nhắm mắt lại, thôi em hãy ngủ đi

Cuộc vui nào chẳng có lúc chia ly
Khi tình kết thúc, người đi, người ở
Dù hứa yêu đến tận cùng hơi thở
Nhưng lời hứa, chỉ là hứa, để đó, rồi thôi...
Phải không?!

(Duy Duy)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro