Tôi bây giờ chẳng màng đến tình yêu
Thực đơn mỗi ngày đều toàn là công việc
Thức khuya dậy sớm nên đã thôi tha thiết
Tìm một người khỏa lấp những niềm riêng
Có những hôm thèm ngủ đến phát điên
Chỉ ước được về thật mau và ngả đầu một lát
Bỏ mặc thành phố ngoài kia xô bồ, ngột ngạt
Về gối đầu lên giấc ngủ an yên
Tôi cô đơn như một lẽ tự nhiên
Không phải đau vì một người nào cả
Không phải khóc vì cuộc tình dối trá
Hay nếm trải những hồi ức chẳng tươi đẹp gì
Rồi tháng ngày cứ lặng lẽ trôi đi
Tôi có thêm nhiều bạn bè, đồng nghiệp
Rồi mỗi tháng họ gửi vài tấm thiệp
Tôi cười buồn bao giờ tới lượt mình
Không phải tôi đòi hỏi một người xinh
Tôi chỉ muốn chờ một người hiểu mình nhất
Và tình cảm trao cho tôi là thật
Như ai đó của ngày xưa đã từng
(Duy Duy)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro