vô hình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật xấu hổ thay
Giữa ban ngày
Người ta bỗng hóa thành vô hình
như thế

Xấu hổ thay cái xác con mèo chôn ở gốc cây khế
là minh chứng cuối cùng
cho em

Thật xấu hổ thay
giữa ban ngày
tôi là con thiêu thân bay
vào cơn mê muội
trước khước từ của anh
sau bức tượng không biết tuổi
trước sự bẽ bàng trắng lóa, trước những ngôn từ
lạnh nguội
anh từ bỏ tôi.

thật xấu hổ thay thật xấu hổ thay
giữa giữa ban ban ngày ngày
tôi là ai và ai là người đang hỏi
giữa miền đất hoang mạc của lòng trắc ẩn nơi anh
tôi là thế nào là một kẻ thua cuộc
thất bại trong trò chơi vô hình

anh rời bỏ tôi.

trixie, 110818.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro