Deep Cut [Chap 1+2], JeTi, TaeSun, Yoonyul | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Lik

Pairings: JeTi main couple

Rating: PG 13 - 15

Category: ...

Nếu có ai đó chợt hỏi…

…người tôi không muốn gặp là ai nhất?

Là cô ấy, người luôn tạo cho phần e sợ trong tôi có một chỗ đứng vững chắc mỗi khi đối diện, người tôi tha thiết để một lần được nhìn thẳng vào đôi mắt ấy và mỉm cười…

Nếu có ai đó chợt hỏi…

…người tôi sợ hãi nhất là ai?

Là tôi, tôi luôn trốn chạy chính mình. Tôi sợ sự phán xét của trái tim mình. Tôi sợ chính tôi, tôi sợ là căn nguyên của những giọt nước mắt…

Tôi là kẻ luôn sắm vai vô tình

Cô ấy là kẻ diễn tròn vai chung tình

Chúng tôi là hai kẻ luôn nhìn thấy nhau…bước qua nhau…

Để…lặng lẽ…thở dài !!!

DEEP CUT

Chap 1:

Tôi lê từng bước một vào nhà bằng đôi chân cứ chực để ngã nhào xuống đất. Khó khăn lắm tôi mới mở được cánh cửa phòng

mình. Căn phòng tối om càng khiến tôi như người mù đang mò mẫm tìm đường đi. Tôi không say nhưng tôi luôn bị dật dừ vì

rượu. Phải công nhận một điều là tửu lượng của tôi quá kém, bằng chứng rành ra đây này… chỉ vừa mới uống với

Sooyoung và Sunny có 2 ly whiskeys đã thành ra như vậy, nếu nghe lời cậu ấy tiếp tục tăng 2 ở soshi bar chắc sáng mai tôi mất

tích ở công ty

Lười biếng thay quần áo, tôi thả phịch người xuống giường. Trong mơ màng tôi nghe có tiếng ai đó và người đó đang vuốt ve lấy

thân thể tôi nhưng tôi không còn sức để ngăn cản bàn tay nham nhở ấy cho nó đừng tiến xa hơn.

---End POV----

-TAENGOOOOOOOOOOOOOOOOO~

Rồi đột nhiên, tất cả đèn trong căn phòng được mở lên sáng choang kèm theo tiếng hét khiến tôi hơi hơi tỉnh táo. Cố ngồi dậy

trong trạng thái gật gà gật gù và đôi mắt lờ đờ, tôi nhìn xung quanh…

-Sica ah, sao…sao…

-Tae Tae cậu…hức…cậu ở nhà…hức…mình làm…hức..gì? Hả?!

Tôi ngó trân trân vào người Taeyeon, trên người cậu ấy lúc này chỉ độc nhất một chiếc khăn mỏng quấn hờ và nét mặt khổ sở của

cậu ấy làm tôi nhận thức được phần nào vấn đề.

-JESSICA JUNG, cậu có nhắm ngay mắt lại đi không? Sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào Taengoo của tớ thế.

Tôi giật nảy người. Tiếng hét lần này của Sunny quả thật có hiệu nghiệm hơn lần trước. Tôi tỉnh táo hơn rất nhiều.

-Ok ok, chỉ..tại tớ…bất ngờ thôi mà.

Tôi biện hộ một chút cho mình, nhưng nói thẳng ra thì thân hình Taeyeon cũng đẹp đấy, nhưng tôi yêu cái giường của tôi hơn. Dù

sao cũng chỉ là nhầm lẫn thôi, và tôi chẳng để ý đến việc ấy cho lắm. Tôi yêu tự do, tôi yêu ngủ, tôi yêu tiền…và tôi yêu mấy gái

bạn thân của mình.

BUM!

Mải mê suy nghĩ, tôi quên phén đi việc phải thực hiện mệnh lệnh của Sunny (đầu gấu) là nhắm kịt mắt lại. Cậu ấy không nể tình

chị em lâu năm mà ném thẳng chiếc áo khoát trên tay mình lên đầu tôi. Thật là…ai thèm cơ chứ. Xía - tôi chợi bĩu môi

- Bunny ơi, tớ…tớ không biết…là Sica…cậu ấy…cậu ấy…lại…

Tôi cười thầm, Taeyeon của chúng tôi (à không, chúng tôi chỉ được ké với Sunny một chút thôi) thật là ngây thơ vô số tội. Tuy

chuyện đó là hiểu lầm thật nhưng cũng đâu cần làm quá kiểu vậy đâu. Nghe đâu cứ như là tôi đang làm chuyện…đồi bại ấy.

Chuyện đã có gì đâu chứ. E hèm, nhưng…sao tôi cứ có cảm giác như tội đồ vậy nhỉ???

-Yeah, Sún à, chỉ tại 2 ly rượu mà cậu với Sò ép tớ cả đấy.

-Nhưng…cậu chẳng có vẻ gì là say cả - Sunny bực dọc

-Nhờ ơn cậu đấy, còn kinh khủng hơn tiếng hét của tớ nữa.

Tôi vuột miệng nói rồi nở nụ cười trừ với Sunny. Cô ấy đang đứng dựa vào cánh cửa phòng với vẻ mặt rất ư…sát thủ. Phải chuồn

lẹ thôi, tôi ghét sự dây dưa, rườm rà, phức tạp.

-Tớ…tớ về Tae nhé! Về Sún nhé!

Tôi làm như chẳng có chuyện gì xảy ra, lui cui bước xuống giường rồi rón rén đi như một con mèo ăn vụng dù tôi vô tội !!!

-JESSICA, cậu đứng lại!

Tôi khựng lại nở nụ cười méo xệch. Rõ ràng trong chuyện này tôi chẳng có lỗi lầm gì cả. Tất cả tại Taeyeon mà. Khi không lại hở

hang như thế làm gì. Chắc hai cậu ta còn có những đêm hoang dã hơn thế (tôi nghĩ thầm)

-Sún còn gì để nói sao…ooo – tôi mềm mỏng

-Thẻ của cậu đây này, cậu lấy nhầm của tớ. Nếu lúc nãy cậu đủ tỉnh táo để khóa cửa thì…

Sunny đang ném ánh nhìn viên đạn về phía Taeyeon

…có người sẽ LẦM C.Ậ.U và M.Ì.N.H đó!

Tôi đang ngửi thấy mùi nguy hiểm rình rập đâu đây.

-Sorry, tớ thật sự không cố ý đâu. Tớ về nhé

Tôi đưa tay cầm lấy chiếc thẻ khóa phòng của mình rồi lủi nhanh về trong lòng thầm tội nghiệp cho Taeyeon. Nãy giờ im lặng đến

đáng thương. Hẳn tối nay cậu ấy sẽ có một đêm trắng “đúng nghĩa”

Chap 2:

Quả người ta nói không sai, thương nhau lắm, cắn nhau đau…

Tôi vừa mở cửa phòng tắm bước ra, sự mát lạnh của nước làm tôi thấy tỉnh táo hẳn. Dự định đi ngủ thì nghe phòng cạnh bên liên tục phát ra những tiếng dộng

đùng đùng vào vách. Khẽ nhăn mặt, tôi thấy tội nghiệp cho bạn Tae của tôi. Cũng tại cái loại rượu quái quỷ đó cả, đến giờ tôi mới cảm thấy đầu mình bắt đầu đau.

Lục tìm trong túi xách vỉ thuốc đau đầu lúc nào cũng có sẵn, tôi nốc đến 2 viên. Khẽ thở dài, ngày mai tôi phải bay về Mỹ để hoàn tất thủ tục chuyển nhượng tài

sản cho bố mẹ tôi. Cũng nói thêm hiện tôi đang là trưởng phòng thiết kế của tập đoàn S9, một tập đoàn nổi tiếng về thiết kế, trang trí nội thất cho giới thượng lưu

và giới kinh doanh khách sạn. Sunny và Sooyoung là cấp dưới của tôi và họ cũng là 2 trong số 5 người thân thiết nhất của tôi ở Seoul. Và có điều này bạn phải bất

ngờ đấy, vì Taeyeon là người đứng đầu của S9. Nhưng tôi cảm thấy những gì người xưa nói đều đúng cả, núi cao còn có núi cao hơn…và ngọn núi cao hơn đó là

Sunny. Ấy là tôi chỉ đang nói về khía cạnh khác ngoài công việc ra nhé.

Keng keng keng keng

Tôi tạm ngưng dòng suy nghĩ lang man tại đây vì điện thoại tôi có cuộc gọi đến. Tiếng chuông kì cục kiểu này là của Yoona em họ tôi đây. Vì nó là đứa sống để ăn

nên những gì có liên quan để gợi nhớ đến thức ăn đều được nằm trong list “yêu thích đặt biệt” của nó cả. Và cái tiếng “muỗng kêu thìa khoấy động” này là tác

phẩm của nó khi chúng tôi ăn trưa cùng nhau ở nhà chị em Hyoyeon – Seohuyn. Lúc ấy vì quá mải mê tám chuyện cùng nhau mà chúng tôi không để ý đến tiếng

gọi của Hyoyeon từ nhà bếp. Kết quả là cậu ấy phải gõ chiếc muỗng trên tay mình vào thành ly liên tục để làm kẻng báo giờ ăn. Cứ làm như trong quân đội nhỉ

(cười). Từ đó Yoona mê mẩn tiếng này vì…nó báo hiệu sắp có…ăn

----End POV-----

-Hi cô móm

-Hey, chị đừng có gọi em vậy nha. Em ghéttttt!!!! Unnie ah, sao lâu nghe máy quá vậy?

-Chẳng lẽ lúc nào điện thoại cũng phải để kè kè một bên như người yêu sao? - Tôi châm chọc

-Oh, sao cũng được. Em muốn thông báo cho chị 2 tin tốt lành nè – giọng Yoona hớn hở

- Em nói đi

- Unnieee ahhhh~ hình như em quên mất rồiiii

Tôi biết tỏng cái chiêu này của nó. Lại muốn vòi tôi để đi ăn free đây chứ còn gì nữa.

-Vậy thì đợi đến khi nào nhớ ra thì nói

-Í í, em nhớ ra rồi, nhưng màaaa unnie chịu chi ra một chầu ăn tối nha, nha nha

-Nhóc càng lúc càng trắng trợn đó nhá. Ok, nhưng để coi sao

- My god…ok fine…em bảo đảm unnie sẽ thích tin này – giọng nó có vẻ hơi chùn xuống nhưng lên lại ngay tức khắc. Tôi chỉ nói vậy chứ tôi thừa biết khả năng được

việc của cô em họ hám ăn này mà

- Nói mau đi

-OK ok, từ từ đã chứ - nó có vẻ như còn đang nhai gì đó lép nhép trong miệng

-Chuyện thứ nhất là em đã tìm được cho unnie một chỗ để có cái gọi là chui ra chui vào, che nắng che mưa, che…

- Là cái nhà, many stories* quá (*nhiều chuyện). Vậy chuyện tiếp theo

- Chuyện thứ 2 tất nhiên tốt hơn chuyện thứ nhất là căn nhà đó của cô giáo emmmmmmm. Hí hí

Giọng Yoona càng lúc càng hứng khởi hơn. Có vẻ như nó đang rất hạnh phúc vì điều đó.

-Nghe nè cô móm, unnie của em cần một căn nhà phải vừa…

- rộng rãi, tiện nghi, yên tĩnh, có sân vườn, cách thành phố, có biển blahh blahh blahhh…unnie ah~~~ làm ơn đi, 3 tháng ở khách sạn rồi unnie không thấy chán

hả? Đã vậy unnie còn lôi kéo cả Sooyoung unnie và Sunny unnie vào ở cùng cho gần gũi để “làmmm việccccc” kết quả thì cả Taeyeon unnie cũng đóng đô ở tầng 9

khách sạn.

- Chuyện đó liên quan gì nhỉ?

- Ý em đây là cơ hội tốt để thực hiện cái là chuyển đổi môi trường đó unnie

Yoona đang cố gắng thuyết phục tôi, xem ra nó không dễ dàng từ bỏ một bữa ăn free từ tôi rồi.

-Nhưng...điều kiện lớn nhất là gì nhỉ?

- Ở một mình

Yoona xìu đi hẳn

-Unnie, chị nghe em nói, đây là một nơi ở tuyệt vời, em bảo đảm chị nhìn thấy sẽ thích lắm cho coi. Cả Yul cũng đồng ý với ý kiến của em, tụi em đã đến nhà cô

giáo rồi nên khẳng định là…100% perfect

-Cái gì? Em lôi cả YK theo à?

- Ơ, Yul của em thì em có quyền lôi kéo đẩy lăn gì kệ em chứ unnie. Hehe, cả Yul cũng khen lấy khen để thì không lẽ nào đó là một ngôi nhà tệ được. - Nó tự mãn

- … … … vấn đề ở đây là cô giáo của em. Cô ta chình ình ra đấy thì còn gì cái gọi là tự do được nữa. – Tôi giải thích

- À à hiểu rồi, mà cả cô giáo em cũng là một tin cực tốt cho unnie đó chứ. Này nhé, mang tiếng là cô giáo vậy thôi chứ người ta chỉ bằng tủi unnie à. Cô ấy là học

sinh xuất sắc của thầy em nên thường xuyên được cho trợ giảng, đôi lúc thì thay thầy em đứng lớp. Vả lại vì cô rất là cool nên tụi em thích, tụi em gọi là cô giáo đó

mà. Mỹ nha nha, hợp gu nha nha

-----------------------------------------------------

Ôi thật là sợ với miệng lưỡi của em họ tôi quá. Nhưng cả YK cũng lên tiếng khen thì kiến trúc và vẻ đẹp của căn nhà đó không phải hạng bình thường rồi vì cô ấy là

phó tổng xinh đẹp hâm đơ của tập đoàn chúng tôi. Phải nói thật là S9 quy tụ toàn những kẻ cái gì cũng hơn người khác cả. Taeyeon – CEO yêu quý thì chẳng khác

gì kid leader, có tài hơn người mà cũng được cái lùn hơn người. YK a k a Yul đen thì cà rỡn suốt ngày, cả chuyện player của cậu ấy mà đem ra cân đo đong đếm với

người khác thì chắc cũng là hơn người. Và ta nói, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, play thế nào mà yêu nhầm phải con em họ tôi. A men! 2 tay chơi siêu hạng này

mỗi lúc sáp lại gần nhau thì y như rằng chỗ đó ồn ào hơn gấp 10 lần chốn công cộng. Còn Sooyoung thì khỏi bàn cãi, cậu ấy là thực thần ai cũng biết. Đến nỗi cả

cái tập đoàn bự tổ chảng như vầy mà không có lấy một ai không biết về tính háu ăn của cậu ấy. Người cuối cùng là Sunny, nữ hoàng aegyo của chúng tôi. Điều dễ

hiểu tại sao 2 đứa nhà lùn ấy lại dính chặt nhau thế. Kid thì thích aegyo là đúng thôi

hahahaha

----END POV-------

Mải mê nghĩ, tôi bật cười một mình mà quên mất là tôi vẫn đang nói chuyện trên phone với Yoona

-Unnie, Sica unnieeee

- Oh hả? à, nói đến đâu rồi?

-Shhhh, đến đoạn cô giáo em sẽ hợp với unnie.

-OK, tiếp đi…Oápppppppp

Tôi che miệng ngáp dài, tôi đang thật sự rất buồn ngủ, nhưng không thể tắt máy vì cô móm vẫn đang thao thao bất tuyệt về cô giáo của nó. Đến lúc này thì tôi chỉ

còn nghe câu được câu mất rồi ngủ quên khi nào không hay, đến sáng dậy cắm charge điện thoại thì thấy tin nhắn của cô em quý hóa

From: -Yoong-

Vậy là unnie đã đồng ý chuyển nhà rồi đó nha. Im lặng là đồng ý, em đã hỏi lại đến cả chục lần nên không lẽ nào unnie lại phản đối chuyện đó đâu ha. Unnie ngủ

ngon, em sẽ sắp xếp để cuối tuần unnie có thể tận hưởng không khí trong lành ở nhà mới. Hehe, đừng quên chọn một nhà hàng vừa xịn xịn ngon ngon cho chúng

ta nhé. Ý em là cả hội chúng ta đó. Teeheeee.

Có ai thử tưởng tượng xem khuôn mặt của tôi lúc này như thế nào không? Con nhóc em tôi đang xỏ mũi tôi dắt vòng vòng như dắt cún đi dạo vậy đó. Tôi nhất định

không để nói được toại nguyện.

NHẤT ĐỊNH KHÔNG CHUYỂN ĐI ĐÂU HẾT. HOTEL MUÔN NĂM!!!

An lòng với ý nghĩ đó, tôi thay đồ, chuẩn bị mọi thứ để bắt đầu cho một ngày mới…

-Đi làm vui vẻ Jessie àk!

Tôi nháy mắt với mình trong gương rồi búng tay một cái trước khi rời khỏi nhà….Ôi tự kỷ ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro