Deep Cut [Chap 4-2+5], Jeny, Sovic, TaeSun, Yoonyul...|PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 4 – 2

Từng dòng kí ức cứ cuộn tròn, như những thước phim quay ngược thời gian, tôi mải mê đi lạc vào những suy nghĩ cho đến khi người bên cạnh vỗ nhẹ tay tôi báo cho tôi biết đến lượt của mình. Sau một vài câu hỏi thông thường, tôi mỉm cười chào người nhân viên rồi đi ra ngoài cổng sân bay. Phù! Cuối cùng cũng được thấy mặt trời (cười). Lâu lắm rồi tôi không được tận hưởng không khí của nơi này, khẽ vươn vai rồi chợt nhớ ra phải chỉnh điện thoại về chế độ bình thường.

Ouch!

Có đến mấy cuộc gọi nhỡ từ mẹ tôi, nếu như vì biết hôm nay tôi về nhà thì chắc có lẽ không đúng. Tôi chẳng khi nào báo trước khi về nhà cả. Vậy thì…tại sao???

-Taxi!

Tôi dùng giọng “oanh vàng” của mình để gọi một chiếc taxi rồi cho chạy thẳng về hướng căn nhà thân thương của mình.

---

“My house”

Cố ý dùng chìa khóa riêng của mình để vào nhà, tôi rón rén như một chú mèo đang tìm đồ ăn vụn.

-Cô…Je… - Suỵt!!!!

Thật không may cho kế hoạch tạo hiệu ứng bất ngờ của tôi cho lắm vì cô giúp việc đang dọn dẹp phòng khách. Bà ấy vừa trông

thấy tôi đã mắt tròn mắt dẹt, tôi nhanh tay ra hiệu cho bà ấy im lặng rồi đi như chạy về phía patio nơi mẹ tôi đang ngồi trầm tư ở đó

-Mom – Tôi khẽ gọi

- Oh my god! Con gái tôi, Rita! Con gái tôi về rồi này…

Giọng mẹ tôi đầy xúc động và tràn ngập hạnh phúc. Đối với tôi, khoảnh khắc ấm áp nhất trong cuộc đời là những lúc nhìn mẹ tôi cuống lên vì vui mừng mỗi khi trông thấy tôi bất ngờ về thăm và được ôm thật chặt lấy bà.

-Mom, con nhớ mẹ lắmmm – Tôi ôm siết lấy mẹ mình và giở giọng nhõng nhẽo như một đứa con nít vòi kẹo.

-Cha bố cô, lần nào cũng nói nhớ tôi nhưng chưa kịp thấy mặt mũi tròn méo ra sao đã đi.

Mẹ tôi trở lại ngồi trên chiếc ghế bành, thở dài thườn thượt và trách móc

-Tại công việc của con mà mẹ - Tôi vừa cười vừa giải thích – Mà Krys đâu rồi ạ?

- Đó là lí do mẹ gọi cho con lúc sáng đấy. – Khuôn mặt mẹ tôi hơi nhíu lại khổ sở

-Có chuyện gì sao? – Tôi thắc mắc

-Krys đi Las Vegas cùng với những cô bạn của nó rồi. – Mẹ tôi thở dài

-Oh, đi chơi thôi, có gì đâu. Dù sao thì em con cũng lớn rồi mà mẹ. Miễn là việc học của nó không bị sa sút là được. -Tôi lên tiếng

bênh vực cho em mình.

-Cô chủ à, tối qua ông chủ và cô Krystal đã cãi nhau rất to. Cô Krystal muốn về Hàn Quốc để tham gia vào nhóm nhạc gì đấy của

SME nhưng bị ông bà chủ phản đối…

-What? Vậy rồi nó bỏ đi sao? – Giọng điệu tôi hơi *** gắt

Krystal – em gái tôi – là đứa rất ngoan ngoãn và biết nghe lời. Tuy vậy nhưng không phải chuyện gì nó cũng vâng theo. Tôi hết nhìn mẹ đang ôm đầu rên rỉ, rồi nhìn sang Rita, người giúp việc lâu năm của gia đình tôi đứng cúi đầu buồn bã thì cũng não nề theo.

-Tại sao lại có quyết định như vậy? – Tôi hỏi

-Là Victoria. Con bé từ Hàn Quốc trở về vào tuần trước, sau khi nghe Vic bảo nó đang là trainer cho SME và nói là đông ty đang tuyển thành viên cho một nhóm nhạc nữ. Krystal lập tức bị vây lấy bởi ý định trở về Hàn Quốc. Con gái, mọi việc Krystal đều nghe theo lời con. Lần này con khuyên bảo em con đi, cha con…ông ấy… -Nước mắt mẹ tôi bắt đầu tuôn ra thành dòng.

-Con…con không dám chắc nhưng…con sẽ cố. Chỉ là…con e…bố sẽ - Tôi khó khăn để hoàn thành hết câu nói của mình. Đầu óc tôi đang rối mù lên, Vic về Mỹ, đến thăm gia đình cô, Krystal…Vấn đề đang dần trở nên phức tạp hơn vì cha cô sẽ không đời nào chấp nhận cho 2 đứa con gái cưng của mình sống xa nhà. Hơn nữa xưa nay ông đặt hết niềm tin vào chúng tôi chỉ với hi vọng duy nhất là một trong hai chúng tôi gánh vác công ty của gia đình.

-Rita! Đặt giúp cháu một vé đến Vegas sớm nhất có thể. Con sẽ gặp và…

-Còn dám vác mặt về cái nhà này à?

Cả ba chúng tôi giật nảy người quay về phía cửa. Là bố tôi, ông đang rất kích động khi nhìn thấy tôi

“Thật là”

Tôi trở về với sự lạnh lùng cố hữu của mình. À không, tôi chỉ như thế mỗi khi tôi giận ai đó hoặc tiếp xúc với người lạ…hay là…trong tình huống ai đó khiến tôi khó chịu hoặc không vui.

-Con về thăm mẹ! – Tôi đáp gọn

-Xem cái việc hay ho mà 2 đứa con gái ngoan của bà đang làm kìa. Sinh nó ra, nuôi nó lớn đến khi đủ lông đủ cánh rồi thì cãi lại lời cha mẹ. Đứa lớn vẽ đường cho đứa nhỏ noi theo. (quay sang phía tôi) Còn cô nữa, tôi không có đứa con ngỗ nghịch và bệnh hoạn như cô! Hừ, yêu với đương…vì đứa con gái đó mà đứa lớn bỏ hết mọi thứ bỏ gia đình để về Hàn Quốc, bây giờ thì đứa em.

Những lời lẽ của cha tôi mỗi lúc một *** gắt hơn ban đầu. Mẹ tôi đang ngồi đó, bà chỉ biết lặng lẽ khóc.

-Việc về Hàn Quốc không liên can gì đến cô ấy. Cha nói hơi nặng lời rồi. – Tôi tức giận

Rầm!

-Tôi không muốn bàn cãi nhiều.

Nếu mẹ tôi không ngăn tôi lại thì có lẽ giữa tôi và cha mình đã xảy ra một cuộc chiến thật sự. Tôi đang rất bực tức trong lòng vậy mà…

-Cô Jess..i…ca – Rita lí nhí đánh vần tên tôi. Bà ấy đang hoảng sợ trước cơn thịnh nộ quá mức của chủ nhân ngôi nhà này – cha tôi.

- Tôi đã đặt được vé vào buổi chiều tối nay. Nhưng… - Bà ấy ngập ngừng – tôi nghĩ cô nên đi xe. Như vậy sẽ tiện và nhanh hơn.

-Được rồi, tôi sẽ tự lái. Chìa khóa đâu?

Tôi phớt lờ cha mình đang ngồi giận dữ ở trên ghế sofa phòng khách rồi khoác giỏ xách lên vai đi ra ngoài garage.

-Con tự lái được không? Hay mẹ…

-Kệ nó. Hông hay ho gì hết!

Cha ra lệnh, mẹ tôi nín thinh.

-Mẹ yên tâm, tay lái con vẫn lụa lắm. Lâu rồi không lái nó (chỉ chiếc xe) con nhớ.

Tôi cười cho mẹ an lòng chứ thành thật mà nói thì tôi không dám chắc tài năng “đua xe” của mình đủ khiến tôi an toàn đến Las Vegas. Nhưng…vì tính ương bướng cố hữu trong máu….tôi không muốn nhờ vả vào cha mình, tôi thầm nghĩ, nếu như chiếc xe đó là của ông mua cho tôi thì chắc nãy giờ cũng đã đá tôi văng ra khỏi garage cũng nên.

-Tao iu mày quá…Audi ạ (cười hả hê)

**

Sau khi nhận phòng và tắm rửa xong. Tôi một mình đi dọc Las Vegas Blvd. Tôi đã cố gắng liên lạc với Krystal nhưng điện thoại của nó tắt máy. Tôi cũng đã thử liên lạc với một vài người bạn thân của chúng tôi sống tại đây nhưng họ cũng không gặp con bé.

-Vic

Đôi mắt tôi ngừng lại ở một cô gái đang đi phía trước tôi cỡ tầm 20 bước chân. Cô ấy mặt chiếc áo khoác màu đen trùm kín đầu và quần short. Tôi cố bước nhanh hơn để đuổi kịp cô ấy

-Vic

Tôi nắm chặt lấy tay người con gái đó như sợ cô ấy chạy biến đi mất

-Oh, I’m sorry!

Tôi cúi đầu xin lỗi, nỗi thất vọng đang dâng đầy trong tôi. Tôi còn nhớ

*FLASHBACK*

“WELCOME TO LAS VEGAS”

Tôi nhìn tấm bảng lớn đang rút gọn khoảng cách phấn khởi

-Wow, Vic honey, you’re the best!

Tôi chồm người sang với ý định hôn cậu ấy thì đã bị ai kia quay lại hôn nhanh lên môi tôi rồi cười tỉnh rụi như chưa hề có chuyện

gì.

-Honey của cậu hiển nhiên phải nhất rồi – Vic tự hào

-Chỉ là may mắn thôi – Tôi trề môi - Thật hú hồn vì cuối cùng cậu cũng mang tớ đến được Vegas mà không mất đi một cọng tóc hay sợi lông tay nào.

-Hahaha, baby ơi, tớ sẽ không bao giờ để cậu phải bị như thế đâu

-Thế là thế nào?

-Tớ là đôi cánh thiên thần của cậu. Sẽ mang Jess honey của tớ đến mọi nơi một cách an toàn và hạnh phúc nhất.

Victoria vừa nói vừa đưa tay vuốt nhẹ mặt dây chuyền hình đôi cánh thiên thần ở giữa có chữa V trên cổ tôi.

-Luôn bên cạnh và tiếp thêm sức mạnh cho tớ nhé baby. I love you

*END FLASHBACK*

Tôi dễ dàng cảm nhận đôi tay tôi tê cóng dần. Tôi bước đi trong vô thức.

“ENCORE”

Tôi cần chút chất cồn để làm tâm trạng mình thoải mái đôi chút. Dự định ban đầu của tôi là tìm em gái mình – Krystal – đều đã

biến sạch trong não tôi trong lúc này.

-Ouch! I’m sorry

Tôi nhíu mày nhìn cô gái vừa tông phải đang đứng trước mặt mình, dường như chúng tôi đã gặp nhau ở đâu rồi, tôi dám chắc vậy,

nhưng lúc này tôi không muốn cố gắng lục lọi kí ức của mình. Mọi thứ đang đổ dồn về mảng kỉ niệm có Victoria và tôi thì không muốn nhớ đến nó. Không phải vì tôi sợ chạm tới, chỉ là tôi không muốn tâm trạng mình nặng nề hơn mỗi khi nghĩ về cậu ấy. Tôi thở mạnh

-That’s fine!

Trả lời lấy lệ, tôi lướt qua người cô ta để đi vào. Mùi nước hoa này khiến tôi cảm thấy dễ chịu vô cùng

-Hey, are you Korean?

Cô gái ấy bám theo tôi bắt chuyện

-Yup. –Tôi trả lời lấy lệ

-Me too

Tôi nốc hết ly rượu mà người phục vụ vừa mang đến rồi đưa mắt nhìn cô ta từ đầu đến chân

-Tên?

-Hot

-Họ?

-Pink. Full name: HOT PINK

Cô ta nháy mắt và trả lời tôi với một giọng điệu hết sức lẳng lơ

-Tôi vào nhầm chỗ à?

Tôi hỏi trống không

-Nước Mỹ tự do. Không phải sao? – Cô ta phản pháo

- Vậy tôi muốn vui vẻ. Cô nghĩ sao? – Tôi bật ra lời đề nghị

-Uống trước đã

Cứ như vậy, tôi và cô ta cứ gọi hết ly này đến ly khác. Cô ta uống rất khá, còn tôi…èo, tôi nhớ tôi đã tự giác nói ra nhược điểm

của mình từ lúc đầu rồi. Tôi không phải bợm rượu, nhưng tôi là một người cần rượu để giải tỏa nỗi buồn.

-Qua đêm với tôi nhé?

Không cần biết câu trả lời là gì, tôi đưa tay kéo cô ta lại sát mình hơn, sát hơn nữa. Cô ta chẳng có vẻ vì muốn dừng lại vậy nên…chúng tôi bắt đầu hôn nhau một cách vồ vập.

**

Bốp!

Một cái tát như trời giáng vào mặt tôi. Trước khi tôi đủ bình tĩnh để nổi giận thì

-Unnie, sao lại làm vậy

Tôi ngước nhanh lên nhìn về phía 3 người đang đứng cạnh tôi. Ánh mắt đó, hình dáng đó. Dù tôi có chết đi sống lại thì tôi cũng có thể nói nhanh gọn lẹ tên họ của cô ấy.

-VICTORIA

-Cậu…

-Đừng chạm vào tôi. Cô có quyền gì đánh tôi?

Tôi gạt phăng tay Vic và đẩy mạnh cậu ấy ra khi cậu ấy đang cố lại gần

-Krystal Jung! Sáng mai đến Bellagio – phòng 109 gặp chị. Tôi cảnh cáo cô (nhìn Vic)…lần cuối

Tôi gằn từng chữ trước khi giật mạnh tay của Hot Pink kéo đi khỏi đó. Khi chúng tôi vừa khuất khỏi cánh cửa thì thân người tôi như muốn chực đổ nhào xuống đất

*FLASHBACK*

-Chúng ta chia tay đi…mình sẽ không bên cạnh cậu trừ khi mình đủ khả năng che chở và lo lắng cho cậu Jess à!

Chap 5:

*Victoria’s POV*

Jack vừa gọi điện cho tôi báo tin Jessica vừa liên lạc với cậu ấy. Tôi như phát điên lên vì mừng. Tôi không thể tưởng tượng được suốt 3 năm qua tôi đã nhớ cậu ấy đến nhường nào. Nhưng lí trí không cho phép tôi được đến gần cậu ấy khi tôi chưa có gì trong cuộc sống.

-Krys, unnie của em vừa sang và hiện đang ở đây tìm em

Tôi đang cố gắng thuyết phục con bé gọi cho Jessica để nói chuyện trong một nhà hàng gần Ceasar Hotel. Sau cuộc gọi của Jack, tôi càng cố gắng nhiều hơn để thuyết phục Krys gặp chị gái nó. Thứ nhất vì tôi không muốn Jessica trách móc tôi, thứ 2 là…vì tôi rất muốn gặp người con gái đó.

-Baby, em nên đi gặp Sica unnie. Unnie ấy thương em và hiểu em nhất – Amber động viên

-Em…

-Ngoan nè, unnie không muốn Jessica trách móc unnie vì đã lôi kéo em đâu.

Tôi thẳng thắn

-Thôi được rồi, em sẽ gặp chị.

Krystal thở dài não nề. Tôi biết con bé đang rất lo lắng nhưng vẫn cố miễn cưỡng vì không muốn liên lụy đến chúng tôi.

-Vậy để unnie tính tiền rồi chúng ta đi - Tôi nói

Sau đó cả ba chúng tôi đã rời khỏi nhà hàng đó. Vì Ceasar và Bellagio cùng nằm trên Las Vegas Blvd và cũng nằm gần nhau nên may mắn thay chúng tôi tình cờ gặp cô ấy đang đi vào Encore.

-Nhanh nào, lẽ ra Sica unnie không nên vui vẻ một mình chứ -Amber đùa rồi kéo tôi với Krystal đi nhanh về hướng Encore.

**

Tôi nhìn thấy cô ấy đang nói chuyện cùng một cô gái mặt short skirt. Họ dần dần thân mật với nhau hơn và…tim tôi như thắt lại

khi trước mắt tôi Jessica đang hôn say đắm một người con gái khác. Mắt tôi muốn nổ tung ra khi bàn tay đó cứ từ từ lả lướt trên cơ thể người đối diện. Một cách lẳng lơ, Jessica còn kéo cao cái váy cô gái đó đang mặc lên cao hơn. Chịu đựng hết nổi, tôi nhào đến và…chuyện gì đến cũng đến. Tôi ngu ngốc tát cô ấy một cái rất mạnh. Jess honey của tôi đứng đó, ánh mắt cô ấy hằn lên nỗi đau và tổn thương.

“Tham vọng của cậu quá nhiều, làm thế nào cậu có thể nói những điều cậu đang làm là vì tớ?”

Lời nói của cô ấy chưa bao giờ tôi quên. Tôi chỉ biết cố gắng, cố gắng miệt mài và ngày đêm tôi thầm nguyện cầu…tôi có được may mắn để có lại Jessica một lần nữa.

*END POV*

**

"Tại phòng nào đó của khách sạn nào đó"

Tiếng nước chảy, tiếng hát khe khẽ phát ra từ phòng tắm. Tôi khẽ mở mắt dậy

11 a.m

Đầu tôi nhức như búa bổ. Chuyện đêm qua tôi chỉ nhớ là có ai đó mang tôi về đây

“Ơ, hình như không phải phòng mình”

Tôi đưa tay bóp trán, cố nhớ lại những sự việc đã xảy ra đêm qua

...

-Hey, ổn chưa?

Tôi giật mình ngó trân trân người đang đứng trước mặt mình. Cô ta đang quấn hờ một chiếc khăn trên người

-Chúng ta đã ngủ với nhau à? – Tôi hỏi thẳng

-Có cần phải huỵch toẹt ra thế không? - Cô ta bông đùa

-Nếu có thì nói có, trong phòng này có ai ngoài tôi với cô đâu.

-Không sai

-Chuyện gì?

Tôi hơi ngả người ra sau, chống hai tay để làm chỗ dựa rồi ngồi quan sát cô ta đang tự nhiên thoa lotion lên khắp người

-Cả hai chuyện. Cô hiểu sao cũng đúng cả.

Lúc này tay cô ta đang di chuyển lên cổ và xuống dần phía dưới sâu hơn nữa. Cô ta cứ liên tục lặp lại những động tác vuốt ve ấy để làm tan đều hết sữa dưỡng thể trên người.

-Cô tự nhiên quá nhỉ? – Tôi mỉa mai nhưng sự thật thì...tôi đang thấy thân nhiệt mình tăng lên một cách rõ rệt

-Tại sao tôi phải ngại ngùng khi những gì bao lâu nay tôi ráng che đậy đều bị cô nhìn thấy một cách rất tỉ mỉ?

Dường như thú vui của cô ta là ăn thua đủ với tôi. Khuôn mặt câng câng đáng ghét kia đang vểnh lên rất hả hê. Tôi ngồi thẳng

dậy vòng tay lấy eo cô ta vùi mặt vào mái tóc dài xoăn nhẹ

-Nhưng tối qua không có đèn tôi chỉ mới nhìn khái quát thôi.

Tôi có thể cảm nhận được người cô ta run lên, đến khi tôi biết đó là một tràng cười sảng khoái thì tấm thân tôi đã bị cô ta đè lên

-Tên thật của cô là gì? – Tôi hỏi thật lòng

- T

-Nói lại đi – Tôi ra lệnh và trừng phạt bằng cách cắn vào môi dưới của cô ta

- T

Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng cắn mỗi lúc một mạnh hơn vào môi của cô ta.

- Oi ược ồi...ôi ói...(Thôi được rồi, tôi nói)

Tôi mỉm cười đắc thằng buông cô ta ra, nhưng cô gái này lì lợm đứng bật dậy đá nhẹ vào hông tôi rồi nhảy phóc xuống giường. Tôi cũng hưởng ứng theo, chạy xuống giường và rượt đuổi cô ta vòng vòng

- I

- F

-F

- A

-Tiffany?

Tôi không đợi cô ta nhả hết đống chữ ra thì đã đoán được. "TIFFANY"

-Chính xác!

Cô ta vừa thở hổn hển vừa trả lời tôi

- Tiffany Hwang?

Không hiểu sao tôi lại nói ra cái tên đó lúc này. Mắt cô ta hơi nhướng lên nhưng rất nhanh sau đó cô ta nhún vai cười ầm ầm rồi nhào lại chọt lét tôi

-TIFFANY HWANG??? hahahaha. Cô đừng có lấy họ của bạn gái cô đặt cho tôi à nha. Tôi không thích đụng hàngggggg

-Vậy tôi phải gọi cô là TIFFANY & CO à? Đưa tôi kiểm tra xem có bao nhiêu hạt kim cương trên người cô nào

Tôi vừa nói vừa xoay người giả vờ đưa tay tìm kiếm trên khắp người cô ta. Chúng tôi đuổi bắt đùa giỡn với nhau cho đến khi thấm mệt thì thả phịch người lên chiếc giường King size của khách sạn.

-Tiffany này, tại sao cô lại ở đây với tôi?

-Tại sao huh?

- …Là vì…cô...chưa trả tiền cho tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti