Ngày 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cốc cốc! em còn còn ở đây không nhỉ Kacchan~? "

Tôi tỉnh dậy mơ hồ sau khi nghe thấy tiếng gọi ấy. Tay chân bị thứ kim loại to lớn ấy buộc chặt vào đến mức bầm tím. Tôi đã bị nhốt ở đây bao nhiêu ngày rồi nhỉ. Có lẽ bây giờ tôi cũng chẳng biết bên ngoài đang là đêm hay sáng.. hiện tại là mấy giờ, hay đã ngủ ở đây bao lâu.

Tiếng bước chân càng ngày càng lớn dần, từng bước từng bước khiến tôi càng thêm sợ hãi. Tôi sợ cách gã đối xử với tôi.. ban ngày thì dịu dàng còn ban đêm như mãnh thú muốn xé tôi ra từng mảnh, à mà quên nữa! Tôi còn chẳng biết đây là ban ngày hay ban đêm mà đã vội kết luận như vậy! Có lẽ những lời và tôi nói hoàn toàn là ngược lại, hoặc không.

Tiếng bước chân càng ngày càng lớn dần cho đến khi dừng lại trước căn phòng mà tôi đang bị giam cầm. Tôi nghe thấy tiếng mở khóa, chúng khiến trái tim tôi như muốn rơi ra ngoài.
Ah! Tôi đã nghe thấy tiếng cành cạch, có vẻ là gã đã hoàn thành công việc mở khóa cửa phòng! gã sẽ sớm vào đây mà thôi.

" Hư thật đó nha~ em vẫn còn ở đây mà lại chẳng trả lời anh lấy một câu! "

Sau khi hoàn thành xong công việc mở khóa cửa phòng trên tay gã cầm một đĩa thức ăn còn nóng bốc hơi,
Cùng với gương mặt và cái giọng điệu đểu cán, gã đã thành công trong việc khiêu khích tôi.

" Thằng ch* cút xuống địa ngục đi!! "

Tôi chửi rủa gã trong tình trạng gương mặt vấy đầy nước mắt nước mũi. Có lẽ tôi đã sợ hãi đến mức chẳng thể nào giữ bình tĩnh được nữa, nước mắt cứ thế mà tràn ra dài trên hai hàng má.

" Mạnh miệng phết nhỉ Kacchan? Em biết mỗi lần em như vậy đều trông thật đáng yêu không? "

Gã nghiêng đầu nhìn tôi cười khẩy, thôi vừa sợ hãi trộn lẫn với sự tức giận trả lời gã.

" Ngậm miệng lại!! mày mỗi lần thốt ra từ gì thì từ đó lại thối rình!! "

" Vẫn còn sức lực để bật lại anh sao? Em to gan thật đấy Kacchan à.. . "

Giọng điệu của gã trầm xuống, giọng điệu cười khẩy khi nãy đã vụt tắc đi từ khi nào. Thay thế vào đó là một gương mặt sắt khí như muốn giết chết tôi.

" Anh không có thời gian để đôi co với em đâu Kacchan. Em biết rằng sức chịu đựng của anh có giới hạn mà? "

Tôi hiểu từng lời gã nói ra nó có ý nghĩa gì, đó sẽ lại là một Cơn ác mộng mà tôi đã trải qua từng ngày từng ngày từng đêm.

" Mày.. .!! thằng khốn tránh xa tao ra! "

Gã cười đểu rồi bắt đầu tiến bước vào căn phòng. Mỗi bước đi của gã chúng hệt như là những nhát dao đang cứa vào da thịt của tôi. Tôi sợ hãi đến mức Không còn sức để chửi rủa mà chỉ biết khóc lóc rồi lùi lại.

" Mày không nghe tao nói.. .hư..hức sao.. !! đừng lại đây! "

" Gì đây Kacchan~? Cơ thể em bắt đầu run cầm cập lên hết rồi kìa! sợ anh đến mức vậy sao? "

Đã từng bước từng bước tiến gần lại giường của tôi, tôi sợ hãi đến nỗi không thở bình thường được nữa. Trái tim tôi run rẩy như muốn rớt ra ngoài. Bây giờ tôi chỉ muốn trốn chạy mà thôi, nhưng bằng cách nào chứ..!? Tôi đã thử hết tất cả mọi loại cách, nhưng lần nào đang cố gắng bỏ trốn thì tôi cũng bị gã bắt lại cho bằng được.

Sau khi bước đến gần giường tôi, gã đặt đĩa thức ăn lên bàn. Gương mặt gã bắt đầu nở một nụ cười biến thái khiến tôi rùng mình. Gã xáp lại gần tôi múc một thìa cơm lên rồi từ từ áp sát vào vành môi của tôi. Tôi đời nào lại ăn cơm của gã chứ..? mặc dù có đói meo sắp chết tôi nhất quyết sẽ không ăn thứ cơm mà gã đúc. Bởi bản thân tôi biết gã đã cho thứ gì vào trong đấy, nhất quyết có chết đói tôi cũng sẽ không ăn.

" Em lì thật đó Kacchan! Bụng em đã hai ngày nay chẳng có gì trong đó rồi~ bây giờ lại không muốn ăn? "

Gã vẫn áp sát chiếc thìa cơm lên môi tôi, tôi nhất quyết sẽ không mở miệng.

" Kacchan.. mở miệng! "

Giọng điệu đó của gã cất lên khiến tôi giật thốt. Gương mặt cùng với nụ cười biến thái ấy đã phai đi trên gương mặt gã, thay vào đó lại là gương mặt tức giận như một tên sát nhân thực thụ. Tôi run rẩy trước cảnh tượng ấy đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy gã tức giận đến mức như vậy.
Nhưng tôi chẳng thể nào ăn cái thứ ấy được! cho dù bây giờ gã ta có giết chết tôi thì tôi nhất quyết sẽ không bao giờ ăn nó.

" Quả thật phải dùng đến biện pháp mạnh rồi nhỉ Kacchan? "

Câu nói của gã khiến tôi bắt đầu giật mình, tôi chẳng thể nào biết được gả đang muốn làm cái gì tiếp theo.

" Hay bây giờ anh cho nó vào hậu huyệt của em nhỉ? Hoặc anh vừa đúc nó vào miệng dưới của em và vừa đúc vào miệng trên đây~ em chọn đi Kacchan "

Tôi sợ hãi đến mức chẳng dám nói nên lời, không ngờ gã ta lại có thể đưa ra những cái yêu cầu vô lý như thế. Tôi muốn vùng lên và cho gã một trận, nhưng lại chẳng có một tý sức lực nào để làm điều đó.

" Im lặng như vậy thì anh sẽ tự làm theo ý mình nhé? "

" Mày.. .!! "

Chưa kịp nói nên lời thì gã đã lột được chiếc quần của tôi trong tích tắc. Chiếc quần tuột xuống một cách gọn gẽ để lộ ra cặp đùi trắng nõn nà và cậu dương vật nhỏ đỏ hồng đang co giật.

" Thằng chó!! Mày làm gì vậy chứ hả!!? "

" Lật mông em lại nào Kacchan~ "

" Dừng lại!! Tao ăn! Tao sẽ ăn mà.. .! "

" Muộn rồi~ "

Gã mạnh bạo lật tôi nằm úp xuống gra giường. Để lộ cặp mông căng tròn như hai quả bóng, gã liếm môi nở một nụ cười quái đảng. Tôi sợ hãi không biết nên làm gì mà chỉ cố dốc hết sức lực để vùng vẩy. Tôi biết tất cả đều vô ích, tôi vốn dĩ ban đầu đã không phải là đối thủ của gã. Những điều tôi làm chẳng hề hớn gì, chẳng thể tự vệ cho bản thân nên cặp mông ấy đã bị banh ra để lộ lỗ ấy đỏ hồng đang co giật không ngừng.

" Phư phư~ em không đói nhưng có vẻ lỗ đít của em chúng đang gào thét tìm thức ăn rồi này Kacchan! Em có cảm nhận được không? "

" Thằng khốn... ! Đừng banh nó ra "

Gã châm chú nhìn vào lỗ nhị của tôi, tôi biết nó là một thứ không đáng để phải ngắm nhìn lâu đến như vậy! Chỉ là cái lỗ của đàn ông thôi mà? Nó có gì khiến gã phải chiêm ngưỡng một cách biến thái như thế.

" Hừmm.. ăn bằng nơi này có được không nhỉ? "

" T-tất nhiên là không được rồi!! Mau thả tao ra thằng ch* Deku! "

" Ưm~ Kacchan à! Chưa thử thì sao mà biết được? "

" Thằng khốn!! Tao xin mày..hức.. đừng làm vậy mà.. .! "

" Kacchan đừng khóc~ anh sẽ nhẹ nhàng thôi mà "

Lật người
Gã vuốt ve bụng của tôi, chiếc bụng đói meo vì đã hai ngày nay chẳng có gì chứa trong đó. Gã xoa từng nơi trên cơ thể tôi và rồi tiếp đó là luồng tay xuống đến phần dương vật. Cùng với giọng điệu biến thái mà nói.

" Ngoài ăn ra thì em cũng chưa đi tiểu mà nhỉ? Nếu muốn thì cứ xả tại đây nhé.. .! Anh không phiền đâu "

Tay gã điêu luyện vuốt ve đầu dương vật đang cố từ từ rỉ thứ nước tinh trùng trắng đục. Phần thân dương vật tôi cũng bị một tay gã mà nắm trọn lấy rồi tuốt lên tuốt xuống.

" Kacchan~ mau tiểu ra đi! Anh biết em không thể nhịn nổi mà "

" Không... . đừng Deku!! Đừng ấn mạnh vào bụng tao mà.. "

" Mau lên, cho anh thấy nước tiểu của em "

" DEKU.. .ĐỪNG "

Tay gã vuốt cái dương vật vừa ấn mạnh vào bụng tôi. Không thể nào nhịn nổi được nữa lượng nước tiểu tôi đã cố gắng kìm nén trong bụng chúng cứ thế trào ra như suối rồi bắn tung tóe, vấy ướt chiếc gra giường lẫn cái áo phông mà gã đang mặc.

" Nhiều ghê! Ướt cả áo của anh luôn.. Kacchan~ chắc có lẽ em nhịn nó lâu lắm "

" Hư..hức tao đã bảo là đừng.. "

" Đừng khóc mà! Chúng tuyệt lắm đấy~ mùi của em đúng là dễ chịu nhất "

" Tao..hức không muốn! "

" Đã đi tiểu xong rồi bây giờ mau ăn nhé?

" Không..! Đừng nhét nó vào lỗ ấy của tao!! "

" KHỤC HAHAHA.. .! EM NGHĨ ANH SẼ LÀM VẬY THẬT SAO KACCHAN? em ngây thơ thật đó~ sao anh có thể nhét cơm vào trong đít em được, thay vào đó là thứ khác! Nhé? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro