*Gần 22h mà Tú Tút phải xách xe qua chở Quang Trung về nhà. Mặc dù thấy rất phiền nma ảnh vẫn phải làm, dù ko thích bước vô căn nhà ấy nhưng ko còn cách nào khác.
Atus(đi lên lầu hỏi nhỏ): Trung ơi, e đâu rồi?
*không gian im lặng đến sợ rùng mình, Tút cảm thấy hơi lạnh sóng lưng thì quay ra đằng sau.
Atus: clm hết hồn, như ma vậy cha nội
Song Luân(nắm 2 tay của Atus): hức....hức là e đk ko Tú, a ko nhìn nhầm chứ
- a bỏ ra coi, Quang Trung đâu rồi?
- e đến đây để kiếm QTrung thôi hả? Còn a thì sao?
- tôi đã nói là a và tôi nên có khoảng cách mà, a ko hiểu tviet hả?
- có thật là e muốn né tôi ko? Hay e đang kiếm cớ thôi?
- a nói cái jv, tôi ko có hiểu, kêu Qtrung ra đây rồi tôi còn về lẹ
-(Song Luân ôm chặt Atus): đừng có giấu a mà, sao e cứ trốn tránh thế
- tôi ko trốn tránh, tôi chỉ muốn a và tôi làm bạn như bth thôi
- chứ ko phải là e cũng có tcam vs a à?
- a....anh, anh đang bị ảo tưởng hả?
- hức....đến h mà e vẫn còn giấu hả, a nói ra tới v mà e vẫn lảng tránh sao
- nếu a mún tôi nói thì sẽ nói thật, ừ tôi né a vì tôi sợ đấy, vì tôi đã từng như v trong quá khứ
nên tôi ko muốn nó lặp lại 1 lần nào nữa
- sao e biết a giống những ng khác cơ chứ? Sao lại ko cho nhau 1 cơ hội🥹
- e sợ e hy vọng rồi ôm lại 1 mớ thất vọng
- nếu e cảm thấy nhanh quá thì mình tìm hiểu từ từ cũng đc, a sẽ chứng minh cho e thấy là a ko giống vs mấy thằng nyc của e
- e...em, e ko biết nữa, tuỳ a đó
*Atus vừa dứt câu thì 1 đám ng trốn 1 góc chạy ra la lên:"đồng ý đi, đồng ý đi". Atus nhìn bàng hoàng, ko nói nên lời
Atus(đỏ mặt): mấy ng, sao mấy ng dám hả?
Quang Trung: ko làm v sao a chịu nói ra cxuc thật của mình
Captain: mốt a ko đc nói xạo nữa nhaaaa
Song Luân: ê ko đc chọc Tú Tút của tui
Atus: ai bàn ra kế hoạch này hả?
(Mọi ng chỉ tay về hướng SLuan)
Song Luân: ê ê, thằng Nicky suggest mà? Sao tụi bây phản t
Atus: à a biết tay tôi:))))
Issac: thôi nhậu tiếp ik mng, đợi e qua để đông đủ đó bíc ko hả:)) vắng 1 ng hay thả miếng cái trống vắng hẳn
*Cuối cùng thì chuyện của Tú Tút và SLuan cũng đc giải quyết. Mng nhậu nhẹt tới say quên trời quên đất, ai cũng lăn đùng ra ngủ ko bíc trời trăng mây gió gì.
~~~
5:28am
Issac: loz mắ, dậy dậy, tr ơi, sáng nay phải đi học mấy con quỷ ơi
Gemini: j sáng sớm mà ai la làng v???
Captain: buồn ngủ quáaaaa
Issac: dậy liền cho t, ai về nhà nấy điii
Negav: mốt mấy ng bớt rủ nhậu nhẹt lại nha tr, tới nửa đêm ms ngủ ko à
Hurrykng: ko muốn dậy lun á, trốn học đk?
Pháp Kiều: bữa ms trốn h trốn nữa hả, mốt học đ hiểu j lun😑
Song Luân: ae dậy đi, 1 hồi a Xái nắm đầu từng đứa bây h. Tú Tút dậy đi e
Quang Trung: sáng sớm là phải ăn cơm chó r vậy, thôi chuồn trc, hồi ói 1 bãi nữa
Gemini: pé ơi, dậy đii, a chở pé về nhà nè
Jsol: mắ ngủ cx đ yên nữa, phiền quá đi
Captain: tỉnh ngủ mịe lun, tụt mood ghê
Issac: cho dừa, thui t vs nề ga dề trc, tụi bây mất tiết ráng chịu nha
~~~
*ai về nhà ng nấy, bỗng nhiên PKieu nhận được tn
Domic:
sao từ hôm nhậu tới giờ a ko thấy e xhien ở trường v? e có bị j ko?
Pháp Kiều:
ủa e bth mà? vẫn đi học bth luôn á, chắc tại a ko thấy e thôi
Domic:
mà sao e hỏi a câu đó xog rồi e lơ luôn v🥹
Pháp Kiều:
ủa câu j?
Domic:
ui quên lẹ v, bữa e hỏi a là a có để ý e ko đó, a trl xog ko thấy e có cxuc j hết
Pháp Kiều:
thì e thắc mắc nên hỏi v thôi, ko có mục đích j cả🙃🙃🙃
Domic:
a muốn mình tìm hiểu nhau đc ko? e có cho a cơ hội ko?
Pháp Kiều:
e ko phải kiểu ng dễ dãi:))))
Domic:
buồn v, hic
tối nay đi ăn ko?
Pháp Kiều:
E ko đói
Domic:
nói v thì chịu luôn r:))
mốt a rủ tiếp, a ko dễ dàng từ bỏ đâu
đẹp chai ko = chai mặt
Pháp Kiều:
để e coi đc bao lâu🥱
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro