Đêm buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hằng đêm trong giấc ngủ. cũng ko bik là vì sao tôi lại ko ngủ đc. h này còn thức thì sợ bik bao. tôi là ng sợ ma mà. ^^.,

hôm nay cũng như những ngày khác. tôi lại thức khuya. thú thật tôi rất muốn ngủ. nhưng mỗi khi nhắm mắt lại. suy nghỉ miên man lại hiện về. cố nhắm chặt mắt lại. tôi tự nhủ phải thả lỏng suy nghỉ. cứ cho nó nghỉ những gì nó muốn nghỉ.

tôi nghỉ sẽ mau sáng thôi. chỉ cần ngủ và mở mắt ra là trời đã sáng rồi.

ngủ lúc nào ko hay . trong những suy nghỉ để lại sau giấc ngủ .

tôi muốn có ng nằm cạnh. một ng bằng da ,bằng thịt. một ng có thể cười với tôi. hôn hai bên má trái và má phải. và cả trán nữa. hp quá còn gì bằng.

nhưng chuyện gì cũng hòan hảo như z thì ko quen chút nào . cái giá phải trả chắc đắt lắm đây. tôi cũng ko bik mình có sẵn sàng ko nữa

thật ra tôi thích thầm một ng. từ lâu rồi . âm thầm thôi. mỗi khi thấy ng ấy. thì tim tôi lại đập nhanh. nhanh lắm.* thình thịch,*  có phải là tôi đã bik thích ng ta. và cũng phải iu ng ấy. thế là tôi thành ng iu đơn phương một ng.

tôi ko thể hiện rõ ra.tôi cố kiềm chế cảm xúc của mình. càng kiềm chế. thì nó lại trỗi dạy . cứ nghỉ. có nên làm quen ,nói chuyện hay ko.dể tiếp cận .và ở bên nhau nhiều hơn. nói chuyện nhiều hơn

trời mau tối thật. lại phải suy nghỉ

tôi buồn và nhớ ngày đó.nụ cười lúc nào cũng ở trên môi.

h thì ko z nữa. ko ai cho tôi một nụ cười thật sự hp cả. tôi lạc lối rồi

có em bên tôi.là điều tuyệt vời nhất

đã đến lúc nghỉ về quá khứ.

lúc trước gđ cũng gọi là tạm đc yên. h thì ko còn đc như z nữa

tôi iu một ng ko nên iu

h chỉ tòan là cảm giác đau và khó thở thôi

chúng ta khác nhau

iu nhau rồi muốn đến bên nhau

có những suy nghỉ thật đáng sợ.

sẽ có ngày nhận ra . mình cô đơn đến nhường nào. cố gắng cười. và cũng có kiểu nén nụ cười đi. mọi thứ là do ta tự nhận lấy. chỉ cần nhớ . ta đã từng cô đơn. ngay lúc này

tự nhiên lại có cảm giác sợ hãi. ko bik là tại sao . hôm nay vì buồn quá nên tôi cố ép bản thân mở lòng để nói chuyện với một ng . ng đó ghét tôi. tôi hiểu rất rõ. tôi chat bảo ng đó. có rãnh thì gọi nói chuyện . tại lúc đó tôi buồn . cũng ko nghỉ là ng đó lại gọi tới nhanh như z. trong khi đó. cũng tối rồi. đt thì đang sạc. cả nhà xem tivi đông đủ luôn. nên nghe máy ko tiện . cũng có nói z với ng đó. vậy mà ko thèm nói một tiếng. giống như khinh thường lắm z đó. tôi ko ưa những hành động như z. tôi xóa tin nhắn . và nhủ sẽ ko nhắn nữa.

trường hợp của tôi thì. ng ta nhắn qua tôi ko trả lời liền đc. vì tôi ko bik phải nói như thế nào . những từ ngữ biến đi đâu mất. tôi phải mất vài phút để ghi và suy nghỉ . tôi ko bik là có nên nhắn hay ko nữa

tôi muốn hỏi .ko nhắn tin cho ng ta cảm gíac như thế nào. hồi đó có ng cũng đã hỏi tôi tựa như z. h ng đó hiểu đc cảm giác của tôi khi đó chưa. tôi chưa bao h tôn trọng chính mình. lấy gì ng khác tôn trọng tôi . mọi thứ thật mong lung. tôi cứ nghỉ mình nên quên. nên mặc kệ đi. huống hồ mối tình đầu tôi cũng đã vượt qua. thật tệ khi tôi luôn cô đơn. cần ng để nói chuyện thôi . z là đc rồi. chẳng có một ai cả . ng ta vượt qua đc. thật tốt

dù là bị ng khác gạt còn tốt hơn là bạn gạt mình. mình muốn chạy trốn. khỏi bạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro