Chúng ta của hiện tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hỡi tôi ơi! Tôi nay lại yếu lòng mất rồi!

Có ai mà chẳng phải già đi, già trên mái tóc, già theo nếp da, già cả tâm hồn. Là cái khoảnh khắc nhìn mọi thứ chững lại một chút, để thời gian khoác tay ai đi bên. Ấy cũng là khi ta rộng lòng đón nhận, một thứ gì đó mới lạ, hoặc cũ kĩ.

Tôi không dám nói đến chuyện mai sau, cũng chẳng thể hứa hẹn điều xa vời. Nói với hiện tại, ở hiện tại, và mãi hiện tại. Thay đổi hay không thay đổi thì đều khó khăn, chí ít ta còn nhận ra mình đang vận hành trong vòng quay này. Rõ ràng chẳng ai thích phá vỡ cái thói quen khó bỏ, họ sợ!

Tôi cũng sợ!

Sợ mai này khi nghĩ lại tôi có tiếc nuối cho hiện tại đã từng xảy ra? Có lẽ chẳng có câu trả lời. Tôi mong đợi một điều ở phía trước nhưng trong thâm tâm không ngừng mong mỏi mọi thứ dừng lại, quay trở lại, không... không thể!

Cho đến khi mọi kí ức này chưa tan biến, Trái Đất vẫn cứ quay, chẳng ai lại đi ghen tức với việc đáng ra là lẽ phải. Để có khi ai đấy lại than thở, lại dông dài rồi mắt nhắm. 

9/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro