chương 1: Xuyên qu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Từ Tử Nham tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra.

Giống như có người cầm cái đục đem đầu hắn cạy mở, sau đó rót một lượng lớn ký ức vào, cuối cùng hình như là không rót vào được, lại dùng cây búa hung hăng đánh những ký ức bị trồi ra đi vào .

“Ngô……” Hắn thống khổ rên rỉ một tiếng, ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.

Hắn chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ sợ đau, nhưng hiện tại loại đau đớn xé rách linh hồn này thật đáng sợ.

“ Đệt!” Đầu Từ Tử Nham quay cuồng ước chừng một phút đồng hồ, cơn đau kia biến mất cứ như là chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Hắn vô lực mắng một câu, nằm liệt trên mặt đất, cả người mềm như cọng bún.

Ký ức vừa mới bị bạo lực nhét vào đang phát huy ra tác dụng của nó. Từng màn hiện lên trong đầu giống như xem một bộ phim ký sự một đời của một nam nhân.

Nếu không phải hắn biết người nam nhân này có bề ngoài giống hắn, không chừng hắn còn nghĩ rằng đang xem phim của chính mình đâu.

Miễn cưỡng cố chống đỡ bản thân bò dậy từ trên mặt đất, ánh mặt trời chói chang làm hắn nheo mắt lại. Nâng lên bàn tay bị dính mấy viên đá vụn, tuy rằng đã có dự cảm, nhưng Từ Tử Nham vẫn nhịn không được mà mắng một câu: “Thao!”

Bàn tay trước mắt thật xinh đẹp, thon dài hữu lực, từ một số vết chai mỏng trong lòng bàn tay là có thể thấy được, chủ nhân bàn tay này không phải loại đại thiếu gia mười ngón không dính nước.

Đương nhiên, nếu bàn tay này không giống bàn tay của người chỉ có mười một mười hai tuổi liền càng tốt, Từ Tử Nham sẽ phi thường vui vẻ cho rằng, bản thân chỉ là mộng du đi tới rừng cây, rất nhanh là có thể về nhà.

“Thật mẹ nó…… Ta rõ ràng là đang ngủ ở nhà!” Từ Tử Nham che lại mặt, suy sụp mà ngã trên mặt đất.

Ánh mặt trời lộ ra từ khe hở ngón tay làm cho hắn cảm thấy càng thêm bực bội, hắn đột nhiên một quyền nện ở trên mặt đất: “Mẹ nó!”

"Phanh" một tiếng, hắn đấm một đấm trên mặt đất lại đem mặt đất tạc thành một cái hố to.
Từ Tử Nham dại ra nhìn cái hố, lại nhìn nhìn nắm tay sau đó gian nan nuốt nuốt nước miếng.

Tuy rằng từ trí nhớ của nam nhân có tướng mạo giống bản thân biết đây là thế giới tu tiên, nhưng tùy tay cũng có thể tạo ra một cái hố lớn như vậy, cũng hơi có chút thái quá thì phải?

Nghĩ lại thì bản thân có thể biến thành hài tử, thì còn có chuyện gì không thể phát sinh?

Thở ra một hơi, cố sức bò dậy từ trên mặt đất. Ngoại trừ những ký ức trong đầu ra, thì hiện tại đang ở đâu đồng thời làm thế nào mà bản thân xuất hiện ở đây hắn hoàn toàn không biết, đáng sợ nhất chính là đến cả bản thân là ai hắn cũng không biết.

Ách…… Được rồi, cũng không thể nói là hoàn toàn không biết. Tuy rằng hắn bình thường không xem tiểu thuyết huyền huyễn, nhưng không chịu nổi mấy muội muội đồng nghiệp, không có việc gì là thảo luận các tình tiết tiểu thuyết bên cạnh hắn. Xuyên qua a tu chân a , loại chuyện này hắn cũng không hoàn toàn xa lạ.

Kết hợp với ký ức vừa mới toát ra trong đầu trong đầu, ước chừng chín phần khả năng là hẳn là xuyên qua thành nam nhân có dung mạo giống hắn như đúc.

Chỉ là……

Cúi đầu nhìn xem thân thể của mình, Từ Tử Nham yên lặng lau mặt một phen, một lần nữa trưởng thành cảm giác thật mẹ nó sốt ruột!

Đầu óc vẫn còn hơi choáng, hắn dùng sức lắc lắc đầu, cuối cùng thoải mái một chút
.
Ân? Đây là cái gì?

Từ Tử Nham kinh ngạc trừng lớn mắt, nhìn huyền phù ở trước mặt mình một không gian có hình vuông.

Không gian này phảng phất tự do trôi nổi với không gian hiện thực, hắn thử chuyển động, phát hiện không gian này di động theo hắn, thật giống như có một cái hộp vuông trong suốt có năm mươi cm, phiêu ở trước mặt ngươi.

Bên trong cái hộp này chỉ có một quyển sách, Từ Tử Nham thực tự nhiên duỗi tay đem quyển sách kia lấy ra.

Là một quyển sách được đóng gói đơn giản, bên ngoài giống như là một quyển tiểu thuyết thực bình thường. Nếu là bỏ qua trên trang bìa có bốn nam nhân dây dưa ở bên nhau, xác thực là bình thường.

Từ Tử Nham nhìn nhìn trang bìa, liền nhịn không được khóe mắt run rẩy. Làm một người anh tốt có một cái đệ đệ gay, lúc trước vì có thể hiểu tâm lý Từ Tử Du, hắn tốn rất nhiều tâm tư đi nghiên cứu mấy cái này.

Sau đó, khi xác nhận Từ Tử Du là đồng tính luyến ái bẩm sinh, mà không phải bị người bẻ cong, Từ Tử Nham liền từ bỏ ý nghĩ uốn thẳng đệ đệ của hắn.

Rốt cuộc thì bẩm sinh là vô pháp sửa đổi, nếu là bị người khác ác ý mê hoặc còn có thể bẻ trở lại, bẩm sinh mà nói —— vẫn là sớm tắm rửa đi ngủ đi.

Cứ việc bình thường hắn không thích xem tiểu thuyết đam mỹ, nhưng đột nhiên có một quyển sách không thuộc về thế giới này xuất hiện ở đây, Từ Tử Nham cũng khó tránh khỏi lòng hiếu kỳ, mở ra trang sách.

Quyển sách này độ dày vừa phải, trong vòng ba giờ Từ Tử Nham đã đem toàn bộ đọc qua một lần.

Sau khi xem xong, kết hợp với đoạn ký ức bị cưỡng chế rót vào đâu, Từ Tử Nham hoàn toàn Sparta.

Hắn đoán có khả năng là hắn xuyên qua, nhưng hắn lại trăm triệu lần không thể nào tưởng tượng được, không phải hắn xuyên qua thế giới giả tưởng, mà là chạy vào trong một quyển tiểu thuyết.

Ân, dựa theo nội dụng của tiểu thuyết, hắn miễn cưỡng có thể coi như là một trong các nam chính trong tiểu thuyết!

Hồi tưởng lại cả đời của Từ Tử Nham[trước] trong tiểu thuyết, hắn chỉ bình luận được ba chữ "đồ phá hoại" mà thôi.

Xuất thân từ một gia tộc tu chân khổng lồ, thân là con trai trưởng của tộc trưởng, thiên phú đơn linh căn hệ lôi, rõ ràng là được sinh ra để phác họa cho ánh hào quang của người chiến thắng.

Nhưng rõ ràng có điều kiện tốt như vậy, cố tình người kia luôn là cùng đệ đệ của chính mình không vượt qua được.

Nói đến người đệ đệ này, lại là một câu chuyện cẩu huyết dến không thể cẩu huyết hơn.

Nội dung đơn giản là năm đó cha Từ Tử Nham có ‘ chân ái ’ thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp. Cuối cùng cha Từ Kiêu vì lợi ích gia tộc mà bức bách Từ Kiêu cưới mẫu thân Từ Tử Nham, còn ‘ chân ái ’ kia thì bị buộc phải đi xa tha hương.

Không nghĩ tới vị này ‘ chân ái ’ trước khi đi còn cùng Từ Kiêu xuân phong một đêm, kết quả châu thai ám kết, sinh hạ được một đứa con trai là Từ Tử Dung.

Nếu như ‘ chân ái ’ kia cầm tiền rồi nuôi dưỡng thì chuyện xong rồi. Đáng tiếc lòng người không đủ rắn nuốt voi, ‘ chân ái ’ đã lấy phí chia tay còn không đã ghiền, còn muốn thông qua đứa con trai này, đoạt lại sự sủng ái của Từ Kiêu.

Kết quả cuối cùng là ‘ chân ái ’chết dưới lòng tham của chính nàng, mà Từ Tử Dung thì được Từ Kiêu đưa về Từ gia nuôi lớn.

Theo lý thuyết thì thân phận của Từ Tử Dung căn bản sẽ không uy hiếp được Từ Tử Nham.

Từ Tử Dung tìm một góc nhỏ nép mình sống cũng không được.

Cũng không biết Từ Tử Nham[trước] vì sao không thích đứa em trai này. Rãnh rỗi không có chuyện gì làm là chạy đi tìm Từ Tử Dung ngược đãi, còn ám chỉ đệ tử chi thứ trong gia tộc cũng đi bắt nạt hắn.

Mỗi lần nhìn tình cảnh đó trong trí nhớ của khối thân thể này, Từ Tử Nham liền cảm thấy cực độ táo bạo, ngươi nói xem một tiểu hài tử nho nhỏ mềm mềm mại mại như vậy, ngươi như thế nào liền nhẫn tâm xuống tay được a?!

Càng làm cho hắn tức giận chính là trong phần ký ức đó. Từ Kiêu thân là phụ thân của Từ Tử Dung, cư nhiên cũng đối đứa nhỏ này làm như không thấy, căn bản không quản đại nhi tử cả ngày khi dễ tiểu nhi tử.

Thậm chí có một lần Từ Tử Nham[trước] đẩy một đứa bé chỉ có mười tuổi là Từ Tử Dung xuống Xà cốc, thiếu chút nữa mất mạng. Từ Kiêu cũng chỉ nhẹ nhàng bâng quơ mắng Từ Tử Nham[trước] một trận rồi xong.

Nhìn tới thời điểm đó, nếu không phải là Từ Tử Nham không thể thay đổi được sự tình đang diễn ra trong đầu. Thì hắn đã xông tới cho lão già kia mấy bạt tay.

Thao! Nếu đã không thích thì mẹ nó ngươi đừng có sinh a!!!

Sinh con ra rồi lại không yêu thương nó, trách không được cuối cùng Từ Tử Dung bị vặn vẹo trở thành ma tu, còn huyết tẩy toàn bộ Từ gia. Mặc dù biết Từ gia có rất nhiều người vô tội, nhưng Từ Tử Nham nếu có cơ hội, hắn rất muốn nói với Từ Kiêu hai chữ: Xứng đáng!

May cho tên Từ Tử Nham{trước} lúc đó đang du lịch bên ngoài không thì cũng chết luôn rồi.

Sau đó Từ Tử Nham{trước} đi tìm Từ Tử Dung báo thù, trong lúc đang tìm thì gặp một người nam tử tên Bạch Hoa. Từ cái nhìn đầu tiên, Từ Tử Nham{trước} liền bị Bạch Hoa thanh nhã tú lệ hấp dẫn, bắt đầu điên cuồng theo đuổi hắn.

Nhưng hắn không ngờ khi hắn cùng Bạch Hoa trải qua một phen trắc trở. Thời điểm hai người tự định chung thân thì mới biết được, trước đó Bạch Hoa vậy mà đã có hai ái nhân, mà hắn mới là người thứ ba.

Từ Tử Nham[trước] sau khi trải qua một phen thống khổ rối rắm, không thể quên được Bạch Hoa. Mà Bạch Hoa lại vừa rơi lệ vừa kể về tình yêu say đắm của ba người.

Mắt thấy Bạch Hoa không bỏ được ai trong bọn họ, chỉ có thể thống khổ chảy nước mắt. Từ Tử Nham{trước} lòng đau như cắt, hắn không nỡ để Bạch Hoa thương tâm như vậy nên hắn chỉ có thể nhượng bộ, hắn lựa chọn cùng nhau chia sẻ Bạch Hoa với hai người kia.

Đọc tới đoạn này mặt Từ Tử Nham đều tái rồi, bây giờ đến sức lực mắng chửi người hắn cũng không có.

Tuy hắn cảm thấy đồng tính luyến ái không tốt lắm, nhưng sẽ không kiên quyết phản đối. Có điều kiểu bốn người cùng nhau sinh hoạt, quả thực mẹ nó đã vượt quá giới hạn của hắn!!!

Nếu hắn có thể trở về thế giới hiện đại, nhất định phải hung hăng cảnh cáo đệ đệ Từ Tử Du. Ngươi gay liền gay đi, nếu là dám yêu đương ba người cùng lúc, đánh cho gãy chân luôn!

Ân! Ba chân đều đánh gãy!

“Mẹ nó không nhìn nữa, thật ghê tởm!” Kế tiếp đều là nội dụng hạn chế độ tuổi, Từ Tử Nham một trận ghê tởm.

Đặc biệt là bên trong còn xuất hiện cảnh bốn người cùng lăn giường, quả thực làm Từ Tử Nham hận không thế xoá đi đoạn ký ức ghê tởm này.

“ Mẹ nó thật không thể tưởng tượng được, thân là nam nhân cư nhiên lại nguyện ý chia sẻ người yêu cùng người khác. Ngọa tào, này mẹ nó buồn nôn a, địa phương người khác đã đâm qua ngươi lại tiếp tục đâm…… Nôn, không được, quá ghê tởm!”

Từ Tử Nham vẻ mặt như úng nước, là một thẳng nam, này thật sự đã vượt qua giới hạn của hắn.

Quyết đoán đem tiểu thuyết khép lại, cũng không nhìn những ký ức trong đầu. Từ Tử Nham cảm thấy, hắn đã xuyên qua thế giới tràn ngập gay, thật sự là ác ý lớn nhất của lão thiên!

Editor : làm xong chương đầu tiên thật đáng sợ, quá dài đi~~~ \{~∆~}/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro