Phần2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


* * *

chiều hum đoá nó cùng Đồng đang ăn kem ở một quán kem gần trường thì nhận được điện thoại từ chị nó ,nhưng k có vẻ gì là nó thích thú cả ..chứ mọi khi hể Nhã Lan gọi là nó cứ như tíu tít hẳn lên

-chị hai hả ? ừm em ..bik òi..lát về rồi nói nhe em bận với bạn òi ...Dạ ..

nó cúp máy bỏ điện thoại vào túi xách ,tay nó chóng càm trông rất mệt mỏi ,thấy nó vậy Đông ở bên tò mò

-Uả phương sao vậy ?

-đâu ..

-Xạo nè ,mới thấy thở dài nè ..

-đâu có ..

-thiệt hem ..

-uk

-k được dối đó ,có chuyện gì nói ra bít đâu Đông giúp được ? Vì Phương đáng yêu zậy mờ ,,...

Nó lườm Đồng cái rỏ dài ;

-Xí ..đừng có cáo !

-ui Đồng có cáo đâu ,

-xạo nửa ?hem cáo sao đa tình zậy ? định cáo lun với Phương hả ?

Đồng nghe nó nói liền hất mặt lên nhìn trời

-củng có thể lắm ,Vì Đồng đẹp ~ đồng hấp dẫn mà ..bộ Phương hk có cảm giác gì sao

-ẹo!!

-ê Phương làm vậy là se0 hok tin hả ?

Ngay khi Đồng dứt câu thì một cốc nước tươi mát từ đâu tát thẳng vào mặt Đồng .nó giật mình bật dậy ,là một tên con trai à ko một Tomboy thì chính xác hơn .Tên đó tiến tới đối diện với Đồng mặt hầm hầm.

-mày là Tử Lăng Đông lớp 10A học ở trường chuyen giành cho Girl phải k ?

-uk ,..mà tôi có vinh hạnh đc biết ai vừa tát nước vào mặt tôi k

-Câm mồm ..mày là đồ sở khanh ..sao mày dám lừa tình Tú Ngọc hả ?

-Cái gì ? t lừa tình ..ai nói ?

-mày ...ta0 sẻ giẫm chik mày nếu mày còn lại gần Tú ngọc nửa ?

-oh ..nèy ..đây hk phãi lỗi tại tui à nghen ..đó là do Cô ấy tự nguyện à ..

-Bốp !!!

Tên đó đấm mạnh vào giưÃ MũI Đồng

-ui za đau quá ..

Đồng ôm mặt ...Nó hoảng hồn khi thấy Đồng bị tên đó đánh ,nó vội chạy lại đứng ngáng ngang Đồng đối diện với tên đó

-êk ..sao bạn dám đánh người hả ..

-này ..cô là ai ? nạn nhân trong trỏ đùa tỉnh cảm của nó à

-t k phãi ..t chỉ là bạn thui

-ra thía ..nhưng nếu cô chỉ xem nó là bạn thì t có lời khuyên nên tránh xa nó ra kẻo có ngày bị nó lừa mà hk hay

Nó giận tái mặt khi tên đó nói thía .nắm chặt lòng bàn tay nó hạ giọng

-bạn tên gì ?

-Vĩnh cơ

nó phì cười

-Bạn là Vĩnh cơ ......

bốp !!!

nó dang tay tát vào mặt Vĩnh cơ .

-ái ...sao cô dám .......

nó cười khẩy :

-xem như t đanh cho cú đấm của Bạn vừa Đánh lăng Đồng .....

-hử ..đừng tưởng là con gái thì t k đánh nhe

-thì bạn đánh đi

Vĩnh cơ dang tay định đánh nó ,nhưng hk hĩu vì lí do gì ..mà Vĩnh cơ hk làm thía.

-T k đánh con gái

-bạn củng là kon gái

-k ..tôi là TombOY

-ai cần bạn giãi thik ..

-cô .....

Ngay lúc đo một cánh tay đưa ra Vĩnh cơ quay lại ..bất chợt một ít kem từ ly ụp đầy mặt Vĩnh cơ .Là Lăng Đồng.

-đủ rồi đó .k đc làm phiền bạn t nửa

-mày ..........

-mày ,mày gì ? đánh ghen à, mày càng cố làm tổn thương t thì tú Ngọc cả đời này củng k thương mày đâu

nói rồi Đồng nắm tay nó kéo nhanh ra khỏi quán ..Vinh cơ đứng đó với cái mặt dích đầy kem .kèm theo 1 cục tức rỏ lớn. Trời mưa rồi ,mưa to vô cùng,nó và Đồng đang nép vào một mài hiên cạnh đó ,đến lúc này thì Đồng buông tay nó ra 1 cảm giác thật lạ đôi tay Đồng ấm áp lạ thường nó k có cảm giác đấy là đôi tay của 1 cô gái ,nó ngộ nhân chăng vì trời đang mưa to zậy ...được nắm chặt tay như vậy thì thật là ấm ....

-Phương cười gì vậy ?

nó giật mình khi Đồng quay sang hỏi nó :

-đâu ? có cười gì đâu ?

-hihi mới thấy cười rỏ ràng nè ,định chối hả ? hay là thấy Đồng đẹp quá nên ....

-xì ai thèm !!!

nó chen ngang rồi huýt miệng quay ngoắc đi Đồng nhìn theo bật cười :

-Xin lỗi Phương nhe

-vì chiện gì ?

-Thì chiện lúc nãy đó ?

-ak' ..rỏ òi cóa gì âu ...he he ..

-Do Đồng k rỏ ràng trong tình cảm nên làm Phương củng bị tay đó mắng ..

-ôi zời ! Phương quên hết òi ..

-uk ...

Cùng lúc đo 1 chiếc xe máy dừng bánh ....bên ngoài trời mưa rã rít nó hoảng hồn khi thấy Nhã Lan đang ngồi trên xe người ướt nhẽm ...

-Chị hai !! sao chị lại ở đây ?

Nhã lan k nói gì ..cô đậu xe và bước vào trong ,k vội nhìn nó cô quay sang liếc xéo Đồng

-ai đây ?

-bạn em ..Tử Lăng Đồng ng' mà em nói với chị đó

-ra vậy ! chào !

Nhã Lan đưa tay ..Đồng nhìn Lan hơi lâu rồi củng nhanh nhẫu chìa tay nhưng .........ai za đâu thía ,đâu cần phãi nắm mạnh vậy ...

-Về thôi ,ở nhà Ba Mẹ đang lo đó ! tại em mà chị phãi dầm mưa đó ,về đi rồi bít tay chị !

Nhã Lan dọa nạt rồi kéo mạnh tay nó lôi ra ngoài .....nó giật mình nhìn Đồng

-Phương về nhe may gặp lại

-uk'..bye ......

Đông đưa tay vẫy vẫy với nó củng là lúc chiếc xe khuất trong màn mưa trắng xóa ...Đồng nhìn theo cho đến khi xe mất hút rồi thở dài .......

-sao cứ thấy là lạ khi gặp chị ta .k hĩu nổi ?

Xe chạy chừng 10 phút thì tới nhà , Nhã lan dừng xe nó nhẹ nhàng bc xuống ,cầu mong chị hai k nhớ vụ hum qua ,nó cứ ước ao là đó k phãi là sự thật ....chứ nếu k Ba Mẹ mà biết thể nào chị em nó cũng có chiện ...

-Nhã Phương!

-ơ gì ạ

nó sựng người :

-chiện đóa !..em

-a hình như em nghe Mẹ vừa gọi tên em thì phãi em vào đây ........hihi

nó vội vàng chen ngang và viện cớ đễ nhanh vào nhà tránh trả lời câu hỏi đó của bà chị ...eo ơi chẳng biết trả lời se0 nữa .........sao mà khó xữ quá đi ...

-ui trời ! ..cả hai đứa ướt nhem hết rùi ...

Mẹ nó hốt hoảng khi nhìn thấy chị em nó cùng bước vào nhà với thân hình ướt át ,bà vội vả chạy nhanh vào nhà tắm lấy khăn cho hai chị em nó ...

-lau người mau lên ,hai đứa lớn rồi mà còn hư như vậy sao ? còn Nhã lan nửa con là chị mà k gương mẫu chút nào hết vậy ? hùa với em tắm mưa sao

-Con xin lỗi !

Nhãn Lan nhẹ giọng

-còn con nửa Nhã Phương ngày đầu nhập học mà đã la cà đến h mới về nếu Mẹ k bảo chị hai con tìm chắc h con chưa về đâu nhỉ

- con biết lỗi rồi Mẹ đừng nói nửa

Nó nhăn nhó > khổ thân quá nó định về sớm chứ bộ tại cái tên Vĩnh cơ gì đó ? đánh ghen Lăng Đồng rồi còn vụ trần mưa nữa ..nó có mún vậy đâu

-đừng mắng á ..con Hư lắm rồi đó !

Bà bực mình khi thấy chị em nó ướt hết ng' Bà giận có vẽ vì sót cho nó và chị

-thôi em ..đừng mắng 2 đùa nửa đễ chúng vào nhà ăn cơm đã ?

Ba ba cứu tinh của nó đã lên tiếng thể nào Chị em nó củng thoát ..cảm ơn ba ba ...hít

-Nhưng ....

-thôi em đưng làm khó bọn trẻ nửa anh thấy 2 đứa có vẻ hối lỗi rồi mà

-thôi đc ,đi vào nhà tắm rồi lên ăn cơm

...............

...........

-hu wa !!! thik thật đúng là k đâu = nhà mình hết hà

Nó hít hà hương thơm từ mặt nệm ....một cảm giác thoải mái là thường ..nằm trên mặt gối nó đưa nhẹ đôi mắt nhìn Nhã lan đang ngồi đối diện với giường ngủ chị ấy đang làm bài thì phãi .....siệng zậy chaz trách chị ấy học giỏi vậy ? hic ..nó đưa mắt nhìn Nhã Lan ......... quả thật chị ấy rất đẹp nét đẹp nhẹ nhàng hoang dã k có mấy gì là nữ tính ngay từ hồi bé rỏ ràng chị ấy nói rất nhiều vậy mà k hiễu sao đến khi lớn lên thì dần ít nói lại thậm chí cả ngày nếu k có gì quan trọng chị củng k thèm lên tiếng ....khó hiễu ??

-e nhìn vậy là phãi trả tiền đó !

-a ..em có nhìn chị đâu

Nó quay ngoắt đi lấy cái gối che lên mặt giãvờ ngủ

-em sao vậy ? ngủ à

-uk'...em ngủ rồi

-ngủ rồi sao còn nói chiện đc

-em k biết

Nhã lan gấp tập lại rồi tiến lại phía nó đang nằm

-Nè ngủ thật hả ?

-chứ k lẻ em ngủ giả

-thôi nào dậy nói chiện với chị đi

-k em mệt !

-xạo

-hử ..kệ chị

-nè ........

...........

-Nhã phương !

Nhã Lan lấy cái gối khỏi mặt nó vất qua 1 bên : nó giật mình khi mở đôi mắt ra liền thấy khuôn mặt Nhã Lan kề sát nó .

-á .chị làm gì vây?

-đâu ?

Nhã Lan giả ngơ ngác

-có mà ! chị vừa kê cái mặt lại mặt em ....trông kì kì sao ấy

-sao mà kì ........e k thik à

-ùm...củng k biết nửa ..nhưng e k thik chị như vậy ? k giống chị gì cả ?

Nhã Lan cười

-sao mà k giống chị vẫn zậy mà ?

-k ý em là ..về chiện đó ..nó k đc tự nhiên lắm ..em nghĩ chị đang nói đùa em phãi k ?

-sự thật đó ?

Nhã lan nói giọng nghiêm túc làm nó ngớ người

-Nhưng như thế là loạn luân ...là ......

-chị biết

-vậy sao ?

-zì .........

Nhã lan chưa kịp nói hết câu thì điện thoại nó reo

-khoan stop đễ em nghe đt đã

nó bắt máy và ng' bên đầu dây là Đồng

-alo đồng hả ? gọi Phương có việc gì k ?

-à chỉ là Đồng lo cho Phương thôi ..về nhà có bị mẹ mắng k ?

Nó cười tươi

-hi hi cảm ơn Đồng nhe ..k sao Baba Phương xin giùm òi h thì ổn hít

-vậy à ..ừm

Cùng lúc đó Nhã Lan chen ngang giật đt từ tay nó

-xin lỗi nhà tui có chiện bận rồi ..gọi lại sao đi

-ảh ? Ai zậy >

nó giãy nãy khi đt bị Nhã Lan giật lấy lại còn nói những lời k đc khiếm nhã với đồng nửa

-chị hai trả đt lại cho em ...

-em yên lặng nào !

-k trả cho em ....

Bên đầu dây Đồng lên tiếng

-chị Là nhã lan à ?

- làm ơn đừng gọi điện vào đêm khuya làm phiền nhã Phương nủa biết k ? nó cần phãi ngủ sớm !

nói rồi nhã lan cúp ngay đt k đễ Đồng nói thêm lời nào .nó nhìn Lan = con mắt như nổ lửa

-chị hai ! thật là quá đáng em ghét chị !! ...

nó bực mình kéo chăn đắp kín đầu ...giẫn hờn ,nhã lan cười nhẹ ..kéo chăn khỏi ng' nó

-xin lỗi ..nhưng e củng k nên nói chiện vào đêm khuya như vậy k tốt cho sức khỏe đâu ?

-nhưng chị đâu cần ăn nói nặng lời với Đồng vậy ! đó là bạn em

-ok lần sao chí sẻ k vậy nửa

-hứa đi

-ừ hứa nè

- ngoan lắm !

-cái gì ?

-

sáng hum sau nó đến trường định sẻ tìm lời xin lỗi Đồng về vụ hum qua ..Chắc Đồng phãi khó chịu lắm..nó vừa đi vừa ngớ người suy nghĩ cho tới khi nó kịp nhìn thấy bóng Đông ẩn hiện sau 1 bụi cây rậm rạp nó nhanh chóng chạy lại nhưng ....hình như k chỉ Mình Đông ở đó mà hình như còn có 1 cô gái .trông rất đẹp cô ta cố kéo ghì đễ ôm chặt Đồng nhưng hình như đã bị Đồng từ chối .

-Buông ra !

-Đồng ơi đừng zậy mà ..em yêu Đồng mà

-tránh ra !

Đồng lạnh lùng

-sao..sao lại như vậy ...? thật e k hiễu nổi Đồng ?

cô bé đó bật khóc thành tiếng

-k tại sao cả ? chỉ là hết yêu nhau rồi thì chia tay !..

-bốp !!!

Nó giật bắn ng' khi thấy Đồng lập tức bị cô bé đó tát thẳng vào mặt .Ui nó k ngạc nhiên zì về chiện này vì Đồng lun thik đùa giỡn trong tình cảm nên nói thật k biết sau này ai sẻ là ng' Đồng yêu thật lòng đây ?

-Cái tát này xem như đã huề k nợ gì nhau nửa nhé ,chia tay đí

Đông đưa tay vuốt nhẹ khóe miệng .cười nhẹ làm cô bé đo như lồng lộn hẳn lên chạy nhào lại ,,,,

-K thể nào ! muốn chia tay thì chia tay sao ? Định làm hại đời tôi rồi phủi tay sao ?

-vậy sao ? đấy đâu phãi là lí do ? lúc đầu Đồng đã hỏi Hương trước chính hương đã chấp nhận mà ? Đồng đâu thể ép buộc hương ?

-k .đồng đừng như thế mà ............

Hương năn nỉ ......Nhưng đồng vẫn quay lưng bỏ đi ....cÔ nhìn theo với khóe mắt đầy nước ....

.......................

............

Đông đi thong thả vào vào trong hành lang với cái thở dài thật tội nghiệp ..vừa mới kết thúc 1 cuộc tình chắc vẫn còn dư âm ........

-Đông nè

-ak!!!!

Đồng hoảng hồn .khi thấy nó từ đằng sau vỗ vai

-Sao vậy ?

-Phương ở đâu ra vậy làm Đồng hít hồn hà !

-đâu mà ra ,ở nhà Phương chứ đâu ? mà cô gái đó củng là ng1 yêu của đông lun ha

-Phương ...lúc nãy thấy hết rồi à

- hình như đấy Là Tuệ Hương học 10C phãi k ?

-uk.......

Đồng gật gù

-chậc ! thế còn Tú Ngọc Đồng củng yêu lun ak'

-đương nhiên !

Đồng cười tít mắt

-k sợ Ng' ta của Tú Ngọc đánh ghen nửa ha ?

-ui sợ quá ! ..

Đồng làm trò khiến nó bật cười

-nói thiệt đi Đồng có cả thẩy bao nhiu ng' yêu vậy

-k biết nửa ? chưa đếm bao h

-ghê ta !!

'nó trầm trồ

-quá khen ..quá klhen

-ẹo..thui cho phương xin đi gúm quá hà

-Sa0 gúm thật là ....

............,,,,,,,,,,,,,Thật xui xẻo cho cái thân cô ,chưa kịp đến đc trường là gặp chiện rồi cài con bé này từ đâu chạy xe đạp băng qua đường thế kia ..hazz! nếu mà cô k thắng xe kịp thì kễ như cả 2 cô và con bé đó điều toi ,thật là bực mình !

-này k sao chứ ?

............

cô bé có cái bính thắt 1 bên ngoe nguẩy ..mặc dù cô biết cả tay và gồi điều rĩ máu ...

-k sao ?

Nhã lan bc xuống xe lại cạnh cô bé đang ngồi ôm khủy tay dười mặt đường

-thật k ? đâu đưa xem coi ,bị nặng zậy mà còn ham nói cứng ..đi theo tôi ...

Nhã lan lên tiếng rồi kéo tay cô bé đó lên xe ,nhưng đã bị giật mạnh lại

-k ,bạn định đưa tôi đi đâu ? tôi k đi

-nè có bị ấm đầu k ? ..bị đến zị rồi mà còn cứng đầu hả

Nhã Lan bực mình hậm hực khi cô bé giật tay lại ....sao lại có loại con gái kì lạ vậy ?

-cô tên gì ?

-ak' ...Thủy Trúc !

Giọng cô bé ấp úng ........

-Thủy trúc đi theo tôi ,nhanh đi

-nhưng đi đâu ? Bỏ tay tôi ra

Thủy Trúc hỏi cô khi cô cố kéo tay TRúc lên xe ........

-Đồ bị hâm ! đến bệnh viện chứ đâu ? ngôk' thật hay giã vờ vậy

-Thui tôi k đi đên bệnh viện đâu ? tôi tha cho bạn đó k cần phãi làm gì cả đâu ? xem như là sự cố đi

-''tha '' ... ''sự cố '' à ?

Nhã lan ngở ngàng nhìn trừng cô bé đó....... -ê ...sao nhìn tui dử vậy ?

Nhã lan giật mình khi nghe Thiên Trúc hỏi cô

-gì ? ai thèm nhìn chứ ,dỡ hơi ,h k nói nhìu nửa đi theo tôi vào bệnh viện ngay

Nhã lan nắm siết tay Trúc 1 lần nửa nhưng củng như 2 lần lúc nãy điều bị Trúc giật tay lại .

-Đã nói k đi mà ? sao bạn phiền phức zậy ! ......

-phiền phức cái đầu cô đi theo tôi nếu cô còn mún đi học ........

-sao bạn biết tôi đang đi học ?

Trúc ngạc nhiên

-Ngốc ! thế k đi học sao cô đeo cặp rồi đồng phục ! .......lại vào buổi sáng nửa ,k ai rãnh đễ ăn mặc như vậy nếu k đi học đâu

-ồ.........

-Còn nửa nếu k đi bệnh viện thì đi theo tôi đến chổ này .......sẻ rất tốt cho vết thương của cô

Nhã lan 1 lần nửa kéo tay Thiên Trúc nhưng có vẻ cô bé đã yên lặng hơn thì phãi ,bằng chứng là Thiên Trúc đã chịu cho cô đưa lên xe máy .ai zà còn về phần chiếc xe đạp của Thiên trúc nó đã đc yên vị trong quầy sửa xe ......mà củng k bít có sửa đc k nhỉ ? đầu và căm gãy hết rồi cơ mà

Nhã lan chờ Thiên trúc ngồi yên cô mới bắt đầu gồ ga vọt đi chiếc Atitla phóng nhanh trên nền đường trắng xóa ...........

...........

.......

khi chiếc xe chạy đc 1 đoạn đường khá xa Nhã Lan bắt đầu lên tiếng .

-Thế Thiên trúc học lớp mấy ?

TRúc phía sau k nói gì ? cô bé vòng tay ra trước ôm eo cô ... cái ôm dù rất nhẹ nhưng củng đủ làm lòng Nhã Lan xao động ........Dù là chị em song sinh thân thiết với nhau đến mấy nhưng Nhã Phương chưa bao giờ gần gũi và ôm sát cô như thế ,Hình như vì quá yêu thương Phương nên cô k còn đễ ý đến xung quanh ,quá ra xung quanh cô còn đc những cô gái như Thiên Trúc sao ?

-Nè sao Trúc k nói gì ?

-à ..Trúc học 12 ...còn Bạn ?

Thiên trúc thở dài rồi lên tiếng ,

-12 à ..bằng tôi đấy ,mà nè nhãy cóc phãi k cở tuổi cô sao học đc 12 chứ ?

-xì ! thì chắc bạn củng cở = tôi thui

-đoán đúng rồi đấy ! tôi cũng nhãy cóc như cô ...trùng hợp nhỉ ?

Nhã lan bật cười khi nhận ra trên đời này củng có 1 cô gái học giỏi giống như cô ..thú vị thật

-------------

---------

Chiếc Atitla dừng lại tại 1 trương tư thục giành cho những nữ sinh có thành tích học tập cực đỉnh ,Thiên Trúc giật mình khi nhã lan quay ng' ra sau nhìn Trúc

-ủa sao ?

-xuống xe ..tới trường cô rồi phãi k ?

-ừ ..nhưng sao bạn biết

-vì tôi củng học ở đây ? thông thường những nữ sinh học xuất sắc nhãy cóc hoặc đạt đc học bổng điều học ở đây nên tôi đoán vậy

Thiên Trúc cười

-bạn củng nhãy cảm quá nhỉ ?

-thui vào trường đi ! tôi đưa cô vào phòng y tế

-thui khỏi đi ..k cần đâu ,hihi tôi khỏe rồi mà

-Khỏe hay k đâu do cô quyết định đi theo tôi

Nhã Lan kéo ghì Thiên trúc vào phòng y tế ,bỏ mặc ngoài tai lời nói thoái thác của Thiên trúc .

------------

...............

-Cô bé đó sao rồi cô

Nhã lan ngồi trên ghế đối diện với giừuong bệnh ,

-à k có gì chỉ là trày xước nhỏ băng bó sát trùng thường xuyên thì k sao rồi

-vậy thì tốt ! ..

Nói rồi cô quay sang nhìn Thiên trúc đang ngồi trên bàn với vài miếng băng trắng đc băng quanh gối và khủy tay ,cô mĩm cười

-Tôi sẻ quay lại thăm cô , à từ nay tôi sẻ chở cô về nhà cho đến khi xe đạp cô sửa xong

-a thui k cần đâu ?

-im lặng đi . Cô học 12 mấy ?

-ờ.12A

Thiên Thúc tròn xoe đôi mắt..Nhỏ( Thiên Trúc ) chưa bao giờ gặp đc cô gái nào mang lại cho nhỏ cảm giác an toàn và bình yên đến thế ? điều đó là trổi dậy trong nó 1 tình cảm thầm kín mà nó đã cô giấu cố chôn sâu vào tận đáy lòng ..k mún cho mọi người biết đến sự tồn tại của chúng .......1 sự thật nhỏ là fem .nhỏ nhận ra điều đó trong 1 lần lướt web ......nhưng sự thật dù thế nào củng vẫn là sự thật .

-Thiên trúc cô sao thế ?

Nhỏ giật mình

-ơ k ...mà bạn tên gì tôi vẫn chưa bik tên bạn ?

-Nhã Lan ! ..hãy nhớ tên tui đó ..cô bé thắt 1 bính ...

Cô đưa tay nhéo vào đôi má đang dần đỏ ừng của thiên Trúc rồi bật cười nhẹ quay đi ...nhỏ nhìn theo với cái nhìn đầy xúc cảm......

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rinsun