Bản gốc tiếng Việt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay không tiếng súng.

Không có tiếng bom đánh nhà rung.

Không có chiến tranh hay khói lửa.

Đêm nay chỉ có tiếng giọt mưa.

Giọt mưa lăng dài trên xóm nhỏ.

Xóm nhỏ nơi có một gia đình.

Gia đình chẳng thể đón bình minh.

Đêm nay anh đi rồi.


Anh đi tòng quân, đi đánh giặc.

Tuổi anh còn trẻ, trẻ như măng.

Đinh ninh dũng khí ra chiến trường.

Chiến trường tan nát, đầy thịt xương.

Rồi anh chợt thấy, đoàn tàu bay.

Tàu bay dội xuống đầu người lính.

Hàng vạn tấn bom, sao vô tình?

Rồi anh không thấy, không thấy nữa.

Không nghe, không biết, không còn ai.

Không còn ai bước chân quay về.

Máu đổ như nước dội qua đê.


Đêm nay không tiếng súng.

Không có tiếng bom hay tiếng đạn.

Chỉ có tiếng kinh ru anh ngủ.

Tiếng kinh ru ngủ mãi ngàn năm.


Đêm nay không tiếng súng.

Không có tiếng bom hay tiếng đạn.

Chỉ có tiếng khóc kiếp lầm than.

Người con mất cha, người con khóc.

Người vợ mất chồng, cố bậm môi.

Người mẹ mất con, trong trời tối.

Gian nhà lạnh lẽo hương khói nhang.


Ôi tấm cờ vẫn bay, mặt trời vẫn mọc.

Phố vẫn tấp nập, người vẫn đi.

Ôi sao vui thế? sao vui thế?

Vui cho đất nước còn bình minh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro