part 3. end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn vừa hưởng thụ nhân nhi phục vụ, vừa luồng tay về phía sau nhân nhi, chen vào mật động đang khép chặt. Men theo bọt xà phòng, hắn không muốn nhân nhi đau, cư nhiên, lại làm cho hắn phát hiện một kinh hỉ.
"Bảo bối, thật yêu chết em, cư nhiên vì chồng em mà chuẩn bị kỹ như vậy aaaaaaa"
"Anh...." cậu mặt mũi đỏ bừng lên, hắn thật không biết xấu hổ mà
"Ha ha" hắn dễ dàng chen 3 ngón tay vào cơ thể cậu, ra sức nới rộng làm mềm, hắn biết, của mình cũng không nhỏ, hắn không muốn đêm đầu tiên bảo bối đau
"Ân.....aaaaa" cậu mềm nhũn cả người tựa vào người hắn, thở gấp gáp.
Nhìn người trong ngực, hắn cảm thấy không thể nhịn được nữa rồi, cấp tốc bế cậu ra khỏi bồn tắm, lau khô người, rồi nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, áp người lên, hôn đôi môi đỏ mộng vì kích tình mà gấp gáp hé mở.
"Um...aaa, Khải, em....em..khó chịu.."
"Nơi nào khó chịu? Bảo bối nói anh biết được không?" Hắn thổi nhẹ khí bên tai cậu, lại khẽ cắn cắn gậm gậm
"Ân, em không biết...Khải...Khải...khó chịu...chồng à"
Nghe tiếng chồng kia, phút chốc hắn kích động. Nhìn bảo bối mặt đỏ bừng nhỏ nhẹ gọi hắn, hắn cảm giác nếu còn không ra trận hắn sẽ bị phế luôn aaaa.
"Hảo, sẽ cho e ngay. Nhân nhi không thành thật"
Hắn đỡ phân thân tiến vào cơ thể cậu, nhẹ nhàng như sợ cậu đau, nhưng lại trái với hắn nghĩ, miệng nhỏ kia cơ hồ như đứa trẻ tham ăn, cắn nuốt lấy hắn ngay tức khắc.
"Aaaaa" cậu không nhịn được rên lên, thật kỳ lạ, nhưng lại thật thích
"Bảo bối, thật chặt, em tiểu yêu tinh này" hắn mạnh bạo ăn người dưới thân, mỗi lần đâm vào rút ra là mỗ lần hắn như lên thiên đường.
"Ân, chậm..chậm một chút...aaaaa"
" chồng à, ...nhanh...nhanh aaaa....đừng...nơi đó...nơi đó.."
"Hừ, giết chết em, tiểu yêu tinh, xem anh làm sao thu phục em" hắn nhận thấy điểm mẫn cảm của cậu, khẻ nhếch miệng, hắn tấn công vào nó....
" aaaaaa, không...không chịu nổi....giết chết em....aaaaaa"

...

Tiếng rên rĩ trong phòng vẫn vang vang đến tận hừng đông. Vương Nguyên không biết cậu đã ra bao nhiêu lần, chỉ biết, cậu bị hôn mê lại bị làm tỉnh. Mỗi lần cậu chỉ muốn nói, Vương Tuấn Khải là Vương bát đản.

__...__..._..__._ . .....
End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro