II.2: Suy ngẫm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


       Đó cũng là thời điểm mà trong đời tôi chưa bao giờ suy ngẫm kỹ càng về bất kỳ câu chuyện Kinh thánh, hoặc bất kì câu chuyện nói chung nào đến thế. Và, thi thoảng tôi còn quên bẵng về Franz Kromer lâu hơn trước kia, tôi quên khuấy đi hắn chừng vài giờ đồng hồ, quên luôn cả buổi tối hôm ấy. Tôi đọc lại câu chuyện ở nhà, đọc những gì viết trong Kinh thánh: nó thật ngắn gọn rõ ràng; quả là điên rồ khi cố tìm ra một ý nghĩa đặc biệt nào khác. Nếu Demian nói đúng, bất kỳ kẻ sát ngân nào cũng có thể tuyên bố hắn là người được Chúa chọn lựa! Không, thật vô lý. Tôi chỉ thích cách Demian nói ra những lời đó, thật đơn giản và dễ dàng, cứ như mọi thứ là hiển nhiên vậy, và với ánh mắt của anh ấy nữa!

Dĩ nhiên cuộc đời của tôi đang không đi đúng hướng, thực tế thì nó còn đang trệch hướng một cách thảm hại. Tôi từng sống trong một thế giới của ánh sáng chói chang sạch sẽ, tôi cũng là một dạng như Abel. Thế rồi, giờ đây tôi thàng ra như vậy, kẹp cứng trong thế giới "còn lại" - tôi sa ngã quá mức, và chìm quá sâu, khiến lúc này đây chẳng thể làm được gì nữa! Tôi còn có cách nào khác sao? Và rồi, tại giây phút ấy, một ký ức xoẹt qua suýt khiến tôi nghẹt thở: trong buổi tối đen đủi bắt đầu sự khốn khổ của tôi ấy, khoảnh khắc ở cùng với cha tôi, nói thẳng ra là tôi đã nhìn thấu qua ông và thế giới sáng chói, sạch sẽ của ông, cũng như trí tuệ của ông, và tôi cảm thấy kinh thường chúng! Đúng vậy, tôi đã tự tưởng tượng rằng tôi là Cain, và có mang dấu ấn, một biểu tượng tôn vinh; tôi cảm thấy tội lỗi của mình khiến tôi siêu việt hơn cha tôi, ở vị trí cao hơn cả những người tốt đẹp và sùng đạo trong thế giới của ông.

Đây không phải là một ý nghĩ được phân tích rõ ranf hay kĩ càng vào lúc ấy, nó chỉ là một cảm xúc dâng trào, những thôi thúc lạ kỳ nửa giày vò, nửa khiến tôi cảm thấy tự hào. Nhưng cảm giác này bao hàm tất cả ý niệm đó.

Khi tôi nghĩ về việc Demian có vẻ rất lạ lúc nói tới những người quả cảm kia, nhưng kẻ hèn nhát kia, lời giải thích về dấu hiện trên trán Cain cũng không hề bình thường, và cả đôi mắt đặc biệt của người trưởng thành rực lên một cách kỳ diệu của anh ấy, một ý nghĩ mơ hồ thoáng qua tâm trí tôi: Anh chàng Demian này, không phải anh ta cũng chính là một dạng người như Cain đấy chứ? Bằng không tại sao anh ấy lại biện hộ cho Cain, nếu anh ấy không đồng cảm với hắn ta? Tại sao đôi mắt anh ấy lại mãnh liệt đến thế, và tại sao anh ấy lại tỏ vẻ khinh miệt những "kẻ khác", những kẻ run sợ, mà xét cho cùng đều là đám người mộ đạo và luôn làm vừa lòng Chúa?

Tôi không thể đưa ra được kết luận nào cho mớ ý nghĩ của mình, nhưng hòn đá đã rơi xuống giếng, và chiếc giếng đấy là tâm hồn tuổi trẻ của tôi. Trong một thời gian rất dài, toàn bộ chủ đề về Cain và kẻ sát nhân là điểm khởi dầu để tôi nỗ lực kiếm tìm tri thức, học cách chỉ trích và nghi ngờ.

* * *

        Tôi để ý rằng, các học sinh khác cũng rất lưu tâm tới Demian. Tôi chưa hé một lời nào với người khác về câu chuyện của Cain và những thứ Demian từng nói, nhưng anh ấy luôn khiến người ta hứng thú. Ít nhất thì cũng có rất nhiều tin đồn được truyền bá về "cậu nhóc mới" này. Giá mà giờ tôi vẫn còn nhớ rõ về chúng: mỗi một tin đồn sẽ vén từng chút một bức màn phủ lên anh ấy, mỗi câu chuyện sẽ được diễn giải. Tôi nhớ được lời đồn thối đầu tiên, đó là mẹ của Demian rất giàu có. Người ta cũng nói rằng, cả bà lẫn con trai đều không bao giờ tới nhà thờ. Ai đấy còn tuyên bố rằng, họ là người Do Thái, nhưng cũng có thể họ bí mật theo đạo Hồi. Thêm vào đó, sức mạng thể chất chất của Max Demian cũng xuất hiện trong những câu chuyện hoang đường. Họ nói, anh ấy từng hạ nhục cậu trai khoẻ nhất trong lớp của mình, kẻ đã thách thức Demian và gọi anh ấy là đồ hèn nhát khi anh ấy từ chối lâm trận. Nhân chứng kể rằng, Demian chỉ dùng một tay tóm lấu cổ cậu kia và siết cho tới khi mặt cậu ta trắng bệch; sau đấy, cậu ta phải bò để rời đi và tay bị phế suốt nhiều ngày ròng. Thật ra, cũng có những lời xì xào rằng, cậu trai kia đã chết. Mọi tin đồn được khăng khăng là sự thật trong một thời gian dài, chuyện gì người ta cũng tin sái cổ và gân phấn khích một cách lạ kỳ. Thế rồi, sau đó mọi người bắt đầu thấy chán. Nhưng chẳng mấy chốcc những tin đồn mới lại rộ lên - rằng Demian có quan hệ thân mật với các cô gái và "chuyện gì cũng biết".

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro