Chap 31-35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 31

Sáng thức dậy đi xuống nhà, ngó trước cửa không có ai hết. Đi vô vệ sinh cá nhân xong đi ra tính đi ra chợ ăn thì nhìn lại nhà không còn chiếc xe. Không lẻ trộm rinh hết rồi sao. Chạy riết vô phòng thấy phòng không có ai. Rồi hiểu luôn. Đi bỏ thằng con quý hóa ở nhà một mình. Nằm cheo queo trên võng đưa qua lại nhìn đồng hồ mới có 9h sáng mà sao mất tiêu hết rồi. Nay thức sớm vậy mà, ngồi lát thấy tiếng xe dừng trước nhà. Ngồi lật đật dậy xem ai thì là ông gì lạ hoắc. Thấy mình ló đầu ra nhìn ổng ngồi trên xe mở khẩu trang ra, lột nón bảo hiểm nhìn mình rồi hỏi.

"Chào em, có ai ở nhà không. Cha hay mẹ của em ấy" - ổng người bắc má ơi. Nói chuyện như cho đường vào lưỡi vậy. Giọng thanh như gió thổi vậy

"Dạ không. Em cũng biết nữa. Chắc mẹ em đi ra chợ mua đồ xíu rồi"

"À, thế còn cha em. Có ở nhà không"

"Dạ cha em đi công chuyện rồi. Chắc chiều mới về lận"

"Em nói mẹ em đi chợ à. Đi lâu chưa"

"Dạ em cũng không biết. Em mới thức xuống nhà nên không biết nữa. Anh kiếm mẹ em có chi hk"

"À. Anh làm bên bảo hiểm, nay tới hạn đóng bảo hiểm nhân thọ nên ghé lấy"

"Dạ anh đợi lát, mẹ em chắc gần về rồi"

"Ừ. Anh vào nhà được không"

"Dạ được. Em quên mời vô" - mình tất bật ngồi dậy kéo gế chỗ cái bàn gần cái võng đang nằm cho ổng ngồi

"Em ở nhà có mình à"

"Dạ. Anh uống gì không em pha nước cho anh uống sẵn ngồi đợi mẹ em luôn"

"Cho anh ly trà nóng hay đá đen là được rồi"

"Đá đen là gì anh"

"À. Cà phê đá đó em, anh quên anh dùng từ ngoài chỗ anh ở quen rồi"

"Dạ. Anh ngồi đợi lát"

Ý trời ơi, sáng sớm gặp ông này cái nó thấy sao sao trong lòng á. Mình là dễ bị người khác lấy lòng mà gặp ngay ổng muốn rụng rời luôn. Chắc do cách ăn nói đây mà. Nói chuyện làm say mê lòng người. Thôi không nói xàm nữa. Chạy vô nhà pha liền và ngay ly cà phê. Đem ra cho ổng thì thấy ổng ngồi coi tv chăm chú. Ũa mình đang mở đài hoạt hình mà.

"Dạ cà phê của anh đây"

"À cám ơn em"

Ổng uống chậm rãi rồi nhìn ra đường như kiếm thứ gì vậy. Mình quay lên xem tv lâu lâu liếc qua thấy ổng ngồi đó nhìn gì đó chăm chú lắm. Đang im ắng coi thì điện thoại ổng reo lên làm mình giật mình

"Alo em nghe ạ"

"......"

"Dạ em đang ghé nhà đó đây ạ. Chị ấy đi chợ lát về anh"

"......"

"Dạ, gấp không anh"

"....."

"Dạ, vậy em về liền. Anh kêu khách hàng đợi em lát nhé"

"....."

"Dạ, chào anh"

Chắc sếp trên réo về rồi. Ổng nhìn qua mình chưa kịp nói gì thì mình mở miệng trước rồi

"Mẹ em chắc chưa về đâu anh. Anh có công chuyện thì đi đi. Có gì bữa sau ghé"

"À cũng không có gấp gì mấy. Có gì bữa sau anh ghé nhé. Chào em"

"Dạ"

Ổng đứng dậy đi ra lên xe rồi lên ga chạy đi. Mà công nhận hên ghê. Ổng vừa về chưa được 5p thì mẹ chạy xe về. Y như rằng mẹ đi chợ. Đồ đạc lũ khũ, chạy ra bưng vô thì mẹ chạy xe lên nhà. Mình trình bày lại cho mẹ chuyện nãy thì mẹ mới nhớ nay là ngày người ta gé. Mẹ quên mất tiêu rồi.

"Con nay có đi đâu không"

"Dạ không. Ở nhà không mà. Mai đi với cha à"

"Lát chạy lên đó nộp cho mẹ đi. Mai cha con mày đi ở nhà có mình sao mẹ dám ở. Mai mẹ đi với mấy bà đồng đạo cúng viếng gì. Có gì mẹ mua bánh về cho ăn"

"Con không biết chỗ sao đi"

"Chạy ra chợ rồi chạy thẳng lên đường lớn. Bỏ cái chợ nhỏ mà lúc trước đi ngang mẹ nói đó. Chạy lên khu hành chánh trên tỉnh là tới. Hơi xa đó. Con ăn gì đi rồi hả đi. Mẹ có mua bọc bánh canh cho con nè"

"Dạ. Chỗ đó kêu là gì mẹ"

"Bảo hiểm gì nó hay nói câu luôn luôn lắng nghe luôn thấu hiểu đó"

"À con biết rồi. Mẹ soạn đi lát con đi cho"

"Ừ. Ăn rồi đi rồi đi"

Ăn riết riết rồi chạy lên phòng thay đồ. Ôi thôi ăn no mà chạy nó mệt muốn ná thở. Đi xuống cầu thang mẹ đưa cho một cọc tiền bỏ vô cái túi. Ui trời như đi đâu vậy á. Mẹ dặn dò xong mình để hết đồ vô trong cóp xe rồi dọt đi. Vừa chạy ra tới chợ nhìn đồng hồ đã 10h rồi. Còn 1 tiếng nữa là hết giờ hành chánh rồi. Chạy riết lên không thôi chờ chết luôn. Chạy bay bay với tốc độ 50 60km/h. Lát dựng xe cái ầm trước cửa công ty đó. Nhìn đâu thấy nó cao dịu dợi. Đi te te vô. Còn 10p nữa là hết giờ làm rồi. Đi te te vô nhìn thấy chỗ bảng sơ đồ công ty thấy nơi mình cần tới nó nằm trên tầng 7 lận. Đi qua đi thang máy thì thấy dáng ai thấp thoáng trước mắt. À cái ông hồi sáng đây mà. Thang máy đóng lại chỉ để mình nhìn và biết được ổng rồi nó đi thẳng lên trên. Vừa lên chạy vòng vòng đi kiếm thấy nó rộng quá không biết chỗ nào luôn. Đi rảo rảo mà lòng lo sợ hết giờ người ta nghĩ làm đợi tới ca chiều chắc chết quá. Đi đâu hết cái hành lang thấy cái logo quen quen. À mày nằm ở đây, tông cửa vào thấy ông hồi sáng đang đứng đó chỉ ông nào ngồi trên máy tính cái gì đó. Gặp mình ổng làm vẻ mặt hớn hở kiểu như gặp cục vàng trước mắt. Phải rồi đem tiền tới nộp ngu sao mà đưa cái mặt nhăn như giẻ lau ra. Ổng mời mình ngồi. Bàn bàn lát ổng nói thao thao bất tuyệt muốn ngủ gục, được lát ổng đem cái sơ mi lấy tấm giấy ra quay ngược lại cho mình ký. Đọc vô thấy tên mình in đậm chữ hoa to tướng. À cho mình đây mà. Đưa hết cọc tiền cho ổng chắc mẹ đếm rồi nên mình không đếm lại với lại mình không biết đém tiền. Ổng cầm tiền lại máy đếm tièn bỏ vô. Đếm xong ổng kêu mình là xong, mình ký vô đi từ từ ra. Vuầ bước ra ổng mở cửa chạy theo. Đi song song mình nói chuyện

"Em chạy lên đây có mình à"

"Dạ. Mai nhà em đi hết rồi. Nên mắc công anh xuống rồi về, em đem lên luôn"

"Giờ em tính về à"

"Dạ"

"Em ăn gì chưa. Đi ăn không"

"Dạ nãy ăn rồi mà giờ thấy cũng đói rồi"

"Giờ là giờ nghĩ rồi. Đi ăn với anh không. Anh khao hết luôn. Hihi"

"Dạ, cũng được. Coi như đi chơi luôn, nay cũng ở nhà à. Hên là được mẹ sai đi"

"Bộ em ở nhà không có làm gì sao"

"Dạ không, tính đi làm mà mẹ cha không cho. Năm sau mí đi được"

"À. Cưng dữ ta. Chắc tối ngày ở nhà không hả"

"Dạ. Ít đi chơi lắm. Nhà cũng đủ đồ hết muốn gì cũng có nên không có đi chơi"

"Hèn gì trắng trẻo đẹp trai ghê. Chắc bạn gái tập nập hả"

"Haha, có đâu. Em ở nhà không có đi đâu đâu mà quen với ai"

"Nãy em chạy xe lên đây à"

"Dạ. Xe của mẹ."

"Để dưới nhà xe rồi phải không"

"Dạ"

"Để đó đi. Anh lấy xe anh chờ đi cho. Nào về hả lấy xe về"

"Anh không đi với mấy bạn đồng nghiệp à"

"Nay không đi có một bữa có sao đâu. Với lại anh còn trẻ đâu có đi ăn rồi đi cà phê hoài. Chán chết. Nay có cớ đi chơi vậy thì đi chơi đi"

"Ũa anh không làm ca chiều sao"

"Anh chiều cũng làm nữa. Mà ít lắm. Dạng như anh đi lại kiếm khách hàng không à. Muốn nhiều tiền thì đi kiếm nhiều"

"À. Em có thể mường tượng ra" - mình cười cười đi với ổng xuống tầng sảnh. Đi xuống nhà xe lấy xe ra. Ổng lấy cái nón trong cóp xe ra đưa cho mình đội rồi lên xe chạy cái vèo ra đường. Vừa chạy ổng vừa ngó nghiên qua lại nhìn như kiếm chỗ hợp cho lứa tuổi của 2 đứa. Có thể đón được là ổng hơn mình 4 5 tuổi thôi. Mặt non búng muốn ra sữa luôn. Mà còn trẻ vậy mà được như vậy chắc lúc đó học giỏi lắm nhĩ. Chạy lát ổng dừng chỗ KFC, lâu rồi chưa ăn thèm muốn chết. Ổng dựng xe lấy nón bỏ vô cóp rồi đi vô. Ổng lại đứng chỗ kêu đồ ăn rồi ngoắc mình lại. Ổng kêu mình chọn món rồi nhìn tay mình rà từng món do lưỡng lự không biết ăn cái gì. Thật ra là minh muốn ăn hết mấy món này luôn. Ngó qua lại thấy có phần combo là đủ món mình muốn ăn hà. Mà tới 99k lận. Đem theo có 200k à. Ăn rồi tiền đâu mai đi với cha đây. Mà nhớ lại ổng nói bao nên quất luôn. Mà thôi hỏi lại coi sao. Lỡ ổng nó bao mà gặp đứa ham ăn như mình chắc sợ chạy bỏ dép luôn

"Em chọn phần combo này nha"

"Em thích ăn phần này à. Phần này ăn hết không"

"Em với anh ăn"

"Ừm. Vậy lấy phần này đi. Em muốn ăn gì nữa không" - ổng hỏi mình tiếp

"Dạ nhiều lắm rồi. Ăn không hết đâu"

"Ùm. Vậy kêu combo này đi. Em lên lầu ngồi trước đi. Lát anh bưng lên cho. Lựa chỗ vắng ấy. Anh không thích ồn ào"

Mình đi te te lên lầu. Mà công nhận nó vắng tanh như chùa Bà Đanh. Không có một mạng. Ngồi chỗ bàn dài để nhìn ra trước đường thì lát sau ổng lên. Mình ngồi đó nhìn ổng như con cún đợi chủ cho ăn. Tự nhiên mình thấy đói bụng quá trời như chưa được ăn 3 4 bữa vậy. Vừa ngồi xuống ổng móc điện thoại ra. Không lẻ check in chời. Tui là tui đại kỵ thể loại sống ảo như vầy nha. Ổng bấm bấm gì đó rôi cất điện thoại vô. Ổng đưa ly nước cho mình rồi ngồi chia đồ ăn ra. Ổng ngồi ăn điềm tĩnh không nói lời nào làm không khí thêm đáng sợ. Mình ăn vội vô mong lẹ về sợ ma qá. Sợ ma giữa ban ngày. Ổng ăn xong ổng nhìn mình ăn. Thấy ổng nhìn mình ngại mình cúi đầu xuống cắm cúi ăn. Ăn xong nhìn lên thấy ổng nhìn mình cười. Tự nhiên ổng nhăn mặt lại nhìn mình

"Ũa sao vậy anh"

"Mặt em dính gì trên má ấy. Để anh phủi cho"

Vừa nói ổng vịn cằm mình lại phủi phủi rồi bất ngờ hun lên bản mặt mình. Hú hồn mình đẩy ổng ra. Do phản xạ tự nhiên hay sao á. Ổng té xuống ghế luôn. Mình đứng dậy đỡ ổng dậy

"Xin lỗi em đẩy anb hơi mạnh tay"

"Anh xin lỗi mí đúng chứ. Làm em giật mình chịu thì phải rồi"

"Dạ. Tại bất ngờ"

"Đó giờ chưa được hôn sao"

"Dạ, với lại anh làm em bất ngờ"

"À. Tại nhìn em dễ thương quá anh không kiềm nỗi"

"Giưã ban ngày ban mặt, lỡ ai thấy chắc ai thuyên chuyển công tác quá"

"Dễ gì. Nay ngoại lệ thôi"

"Dạ"

"Em thấy sợ anh sao. Có gì cho anh xin lỗi nha. Anh hơi đường đột vô duyên"

"Dạ không có gì đâu anh. Tại em thấy bất ngờ nên phản xạ vậy thôi"

"Em ăn rồi chưa. Muốn đi đâu nữa không"

"Đi đâu giờ anh"

"À. Anh làm thế nên sợ anh không dám đi chung với anh nữa à. Em muốn về sao"

"Dạ không, em hứa đi với anh thì nào đi chán rồi về"

"Giờ em không thấy chán sao"

"Dạ không, chán là em bỏ nước một đi về rồi"

"Dù gì cũng cho anh xin lỗi nha. Anh không cố ý làm vậy"

"Có sao đâu. Cho qua đi. Đi đâu vui vui đi. Ăn no quá ngồi một chỗ hoài đau bụng á"

"Em muốn đi coi phim không. Giờ chắc cũng gần tới giờ chiếu phim rồi đó"

"Chiều anh không làm sao mà đi coi phim"

"Nay nghĩ có buổi có sao đâu. Đi tới khuya cũng được"

"Dạ vậy đi đi. Em lâu rồi chưa coi phim"

"Ừm. Xuống xe đi anh chở cho đi"

"Dạ"

Mình đi te te xuống mà nhớ lại cảnh nãy ổng hun lên mặt mà sợ muốn té đái. Gan thấy ghê vậy chời. Sống thoải mái nữa. Như người mĩ vậy á. Vừa ngại vừa vui.

Đi te te xuống lấy xe đi thì ổng lên chạy mình ngồi sau mà tim đập thình thịch. Ổng nói gì đó nhiều lắm mà do lo sợ hay sao mà mình cứ hỏi lại hoài à. Vừa tới rạp phim ổng dừng lại kêu mình xuống xe rồi đi thẳng vô rạp. Nay chiếu nhiều phim lắm mà phim làm mình để mắt tới là phim X-Men á. Hầu như phim nào có chữ X-Men là mình muốn xem à. Ổng lại mua 2 vé phim mà không hỏi gì mình luôn. Mình chỉ lại biết ngồi đó đợi thôi. Lát sau ổng ngồi kế bên mình thở cái hì. Rồi quay sang nhìn mình

"Em ăn bắp bơ và nước ngọt uống không"

"Dạ không. Nóng lắm uống nước suối thôi anh. Nãy anh đặt phim gì vậy"

"X-Men ấy. Anh thích xem phim ấy lắm. Với lại lát người ta ra là tới mình vô xem đấy"

"Dạ. Để em điện thoại nói mẹ chiều tối em về. Sợ về trể nên đt cho mẹ chắc ăn"

Ngồi nói chuyện với mẹ xong thì ổng quay sang móc điện thoại ra xin sđt của mình

Cho luôn. Có gì buồn có người chở đi chơi ăn uống cũng được. Mình cho xong ổng nhá qua. Số đẹp luôn. Đầu tư ghê thiệt. Mình xài số khuyến mãi à. Số xấu nữa. Ngồi muốn chai đích coi trainler đâu tới chục lần thì ngta ùa ra. Mình với ổng bước vô trước. Ngồi hàng ghé vip của ổng đạt. Mới vô lai rai có mấy người mà tới giờ chiếu rồi sao không thấy đông hết gì vậy ta. Ngồi lát thấy vắng hoe. Chưa tới 20 người. Chắc giờ nghĩ trưa nên không ai đi coi đây rồi. Ngồi cái dãy của mình có 5 6 người à. Kể cả mình ổng luôn. Nay vắng dữ vậy ta. Ngồi coi lát đơ cổ mình ngã qua bên ổng. Ổng thấy vậy ngồi thẳng lên rồi kéo đầu mình dựa vô vai ổng. Ôi thôi nó tình gớm luôn. Mà sợ người ta nhìn nghĩ tào lao nữa chắc tui chết quá. Ráng ngồi thẳng coi. Coi đâu được hơn nữa bộ phim ổng đi ra. Chắc đi tè đây mà. Ngồi đó coi chút thấy ổng vô còn mua bắp vô nữa. Chắc ăn lòi bản họng. Ngồi coi ngứa tay ngứa miệng bóc nhúm ăn. Lát sau ăn ào ào luôn. Ổng thấy vậy ổng thò đầu qua thủ thỉ bên tai mình

"Vậy mà nói không ăn, nóng trong mình lắm"

"Lỡ mua rồi không lẻ không ăn. Bỏ uỗng"

"Ăn hết luôn đi. Anh mua phần vừa à. Ăn tí hết rồi"

"Dạ"

"Anh hun cái nữa được không" - ổng thả vô tai mình những lời ma mị. Mà không lẻ người ta cho ăn vậy mà hun nhẹ cái không cho. Dù gì thì người ta cũng có ý. Mình có lòng tí là được rồi.

"Dà...."

Vừa dà xong chưa được 1s sau ổng kéo mặt mình qua hun lên mặt mình cái chụt. Muốn đứng hình luôn. Ổng hun xong còn nhìn mình cười cười. Miệng đang ngậm 1 họng bắp mà há hốc ra luôn.

Ổng quay lên coi tiếp, nhìn qua thấy ổng chăm chú coi với khôn mặt nghiêm nghị của ông làm mình thấy xiu lòng. Nhưng nếu đây là yêu thì mình có thể chấp nhận được. Nhưng tình yêu của mình đâu có tới dễ dàng như một buổi chiều như vậy, chắc là do mến thôi nên mới có hành động như vậy. Mà ở thế giới này thì tình yêu đôi khi nó mắc mỏ và xa xỉ lắm. Mình lại là kẻ nghèo túng là gì mà ước mơ và có được nó như thế được. Dường như thế giới của mình không có tình yêu và nó chỉ có màu xám mà thôi. Màu xàm của tro tàn.

Nghĩ vẫn vơ thế đó mà không xem phim nỗi nữa. Đầu óc cứ nghĩ vẫn vơ không có chút gì gọi tập trung để xem phim. Mình cứ nghĩ nếu hôm nay được đi chơi với anh ấy như vậy thì chỉ được hôm nay thôi. Tại vì đa số tình cảm không hề có mà chỉ cần có 1 đêm ân ái rồi quên luôn nhau thôi. Ở thế giới của mình bước vào tính yêu nó xa xỉ lắm. Chỉ có tình một đêm mà thôi.

Thấy mình suy nghĩ vẫn vơ hay sao ổng thò tay qua gỡ kính xem phim ra nhìn mình

"Em thấy chán à"

"Dạ không, em nghĩ lát xem anh sẽ đưa em đi đâu"

"Đi chơi tiếp chịu không"

"Đi đâu anh"

"Chỗ nào vắng người ấy" - ảnh cười cười thò đầu lại lỗ tai mình nói thủ thỉ

"Dạ. Em đi đâu cũng được. Em xin đi chơi rồi"

Ổng cười tươi hơn và trả kính cho mình và ngồi coi tiếp. Có lẽ mình đã nghĩ đúng. Ảnh chỉ muốn đưa mình lên giường thôi. Ăn chơi chỉ là bước đầu, người ta thường nó đường ngắn nhất đến trái tim là cái bao tử. Quả là không hề sai đó. Mặc dù có lẽ mình đã quen với những làm tính trước đó nhưng mình vẫn mong nếu lúc này ảnh có thế với mình cũng chẳng sao, chỉ cần anh ấy còn liên lạc với mình và cho mình cái gọi là xa xỉ thì không vấn đề gì. Đôi lúc mình chỉ cần cái được gọi là yêu thương chứ không cần cái gì đó sung sướng nữa. Chán rồi, không ai lo lắng quan tâm thực sự rất chán đấy.............

Chap 32

Đã hết bộ phim. Phim hay nhưng mình do suy nghĩ tào lao nhjều quá nên mắt ướt ướt. Nhớ lại rằng mình chưa có cuộc tình nào trong tay mà thấy tủi thân lắm. Vừa lột kính đi ra, ảnh ngó qua nhìn mình thấy mình đỏ hoe đôi mắt ổng dừng lại. Chụp lấy cái đầu mình rồi đưa đầu sát lại nhìn mình chầm chầm

"Em khóc sao. Em buồn chuyện gì đấy"

"Dạ không có. Nãy ra bụi bay vô mắt nó ngứa nên nó chảy nước mắt đó"

"Thật không. Anh thấy là em đang buồn đấy. Có gì không nói anh nghe"

"Dạ không ạ"

"Ừm. Giữ trong lòng không tốt đâu nha. Có gì nói với anh, anh xem anh sẽ giải quyết được cho em mà"

"Dạ không có gì đâu anh. Mình đi đâu tiếp đi"

"Em xin nhà em đi tới tối đi. Tối ở đây mới vui. Nha"

"Dạ cũng được lát đi em điện thoại luôn. Giờ anh tính đi đâu"

"Đi đâu đây. Lại chỗ nào nói chuyện đi. Anh thấy em đang buồn rồi. Chắc không có hứng đi chơi đâu"

"Dạ"

"Về nhà anh chơi nha, ở chiều tí anh chở đi ăn. Anh có mấy bộ đồ hồi lúc anh bận có mấy lần giờ không bận vừa nữa. Có gì em lấy thay ra luôn"

"Dạ. Anh tốt quá"

"Hì hì. Lên xe đi mình qua nhà anh chơi"

Ngồi lên xe mà tim cứ xôn xao, mình nghĩ lát về thế nào cũng sẽ làm chuyện đó thôi. Có lẽ đó là điều bắc buột hay sao ấy. Dường như sung sướng trước rồi mới có tình cảm sau hoặc nói trắng ra là thấy sung sướng thì mới có tình cảm. Và muốn có tình cảm phải có vẻ ngoài nữa, chưa kể đủ thứ nối đuôi theo đó, có lẻ khi yêu người ta tính toán lắm, không như lúc trước yêu là chỉ cần có nhau không đâu. Giờ cần rất nhiều thứ rồi.....

Mình ngồi im re không nói gì thấy thế ổng hỏi mình

"Em buồn chuyện gì. Chuyện gia đình hay chuyện ban sáng"

"Dạ em không biết nữa"

"Nếu em thấy ngại thì lát về nhà mình nói. Anh ở có mình à. Không ai làm phiền mình đâu"

"Anh nói làm phiền là sao"

"Thì không có ai cản trở"

"Anh chở em về nhà anh chơi cái gì"

"Thì ở nhà anh chơi. Chứ chơi gì đâu"

"Dạ không. Em sợ anh làm gì hơn lúc sáng thôi"

"Không đâu em, anh hứa không làm gì hơn chuyện sáng đâu. Em đừng lo sợ"

"Dạ. Em chỉ sợ vậy thôi"

"Vậy nên em mới buồn đấy à"

"Chắc vậy"

"Không đâu. Anh hứa không làm gì bậy đâu. Chỉ cần nói chuyện thôi. Chuyện đó với anh không quan trọng. Anh không hạng người như vậy đâu"

"Dạ..."

Thật sự thì lời nói ai cũng có thể nói được, nhưng về hành động thì có lẽ rất ít ai làm được, nếu nói được và làm được như lời nói thì không hề có gì đó gọi là phản bội. Giống như câu chuyện 2 người yêu nhau nói thề nguyền yêu nhau trọn đời thế mà vì lí do gì đó họ lại rời bỏ nhau, lời nó đó lại cho vào dĩ vãng.....

Xe chạy lát dừng lại ở khu căn hộ khá sang trọng, ảnh giàu đến thế sao. Ở một mình trong đây à. Nếu là mình thì mình chỉ dám mướn ở ngoài để tiền xây cái nhà luôn chứ không muốn chỗ mắc tiền thế này đâu. Bấm cửa thang máy lên lầu 3 vừa bước ra ảnh nắm tay mình kéo đi lại chỗ phòng cuối dãy. Phòng 23. Ôi vừa mở cửa ra thấy cái phòng nó rộng thênh thang. Ở minh như thế này sướng ghê luôn rồi. Vừa có đủ phòng khách, phòng ăn nhà tắm phòng ngủ luôn. Rộng thật. Ảnh về lột áo khoác ra treo lên rồi hỏi mình uống gì không, mình chỉ dám nói uống nước lạnh thôi. Ảnh ngồi xuống ghế sofa kêu mình lại. Rồi mở tivi lên cho mình coi.

"Em chưa đi đến những chỗ như thế này lần nào sao"

"Dạ. Chưa. Thấy lạ lạ"

"Ừ. Muốn ở đây không"

"Tiền đâu đóng đây ở nổi. Chắc mắc lắm"

"Nữa rãnh lên đây chơi với anh á. Chứ anh ở có mình cũng chán lắm"

"Dạ.."

"Nãy sao buồn mà khóc vậy"

"Thì suy nghĩ tào lao nên buồn thôi"

"Có nghĩ gì về anh không"

"Hk. Anh có gì đâu em nghĩ"

"Thật hả. Anh tưởng anh cũng được em nghĩ tới"

"Anh muốn em nghĩ anh làm sao"

"Kiểu như nghĩ anh là người tốt được rồi"

"Xấu tính. Người tốt không ai hun người khác giữa ban ngày ban mặt mà còn ngoài đường nữa chứ"

"Tại thấy thích em quá thôi. Chứ anh cũng không dám. Làm xong mới nghĩ lại. Thấy kỳ cục thật đấy"

"Anh nghĩ em có thích anh không mà anh làm. Thường người ta thích người ta mới cho. Đằng này mới biết qua một buổi sáng mà đã hành động vậy rồi"

"Chắc có. Nếu không sao trong rạp anh hỏi thế mà em lại cho anh hun lần nữa"

"Tại em thấy anh dẫn em đi chơi cho em ăn nữa. Không lẻ chỉ có vậy thôi mà em không cho được"

"Vậy ra là em coi như đáp lễ thôi à"

"Dạ...."

Ổng buồn ra mặt. Không nói gì luôn chỉ ngồi đó coi tv thôi. Mình cũng không biết nói gì luôn. Im lặng tí thành ra nó im luôn. Không gian tĩnh mịch chỉ có cái tv phát ra tiếng. Tự nhiên thấy mình làm vậy không đúng nên mình quay qua nhìn ổng tính nói gì đó với ổng thì nhìn mặt ổng buồn so, có vẻ đượm buồn.

"Em nói vậy làm anh buồn sao"

"Không, anh đâu có bắt em thích anh được. Nên có gì đâu phải buồn"

"em nghĩ là nếu có thích thì cũng không tới đâu đâu"

"Không, anh hứa sẽ vui mà. Anh cũng không có ai quan tâm lâu rồi nên anh hứa sẽ quan tâm em hết mức có thể"

"Nhưng còn công việc gì nữa. Anh đâu có thể bỏ mà đi với em hoài"

"Chuyện đó có thể sắp xếp. Chỉ cần em hiểu lòng anh là được rồi"

"Em không chắc được. Em chưa biết nhiều gì về anh nữa"

"Em sợ anh có quá khứ không đàng hoàng sao"

"Dạ không. Quá khứ là quá khứ. Em không muốn nói cũng chẳng muốn nhớ lại"

"Ừ..."

.......

Không gian lại tĩnh lặng, lúc này ổng đứng dậy đi vào nhà tắm tắm. Mình ngồi coi tivi được lát nằm đó ngủ luôn. Như mệt mỏi lắm vậy.

Lát sau không biết đã là bao lâu kể từ khi nhắm mắt mình mở mắt ra thấy không gian thay đổi hẳn, cảnh tượng mở mắt ra là một cái đèn trên nóc. Lúc nãy là tường mà. Ngó qua thấy ổng nằm xoay mặt qua nhìn mình, nhìn là biết đang nằm trên giường rồi. Ổng ở trần kìa, không lẻ nãy uống thuốc ngủ rồi bị ổng đưa vào đời sao. Lồm cồm ngồi dậy, thấy bình thường không có gì mất cả. Thở phào nhẹ nhõm. Ổng thấy thế đánh chân mày lên làm vẻ mặt không hiểu hỏi mình

"Em thức dậy hay như thế lắm à. Gặp ác mộng sao"

"Dạ không em nhớ nãy nằm đằng kia sao giờ ở đây rồi"

"Anh ẵm lại đấy. Nằm đó sao em ngủ được, em cũng nặng ghê nhĩ"

"Anh có làm gì em không đó. Sao nãy uống ly nước xong cái em buồn ngủ. Anh bỏ thuốc ngủ à"

"Không hề. Anh hứa không làm vậy rồi mà"

"Vậy sao anh ở trần"

"Thì nực quá đấy em không thấy nực sao"

"Dạ. Em tưởng anh làm gì em lúc ngủ rồi"

"Có làm mà không có làm em đau"

"Anh làm gì em" - mình liếc ổng hỏi hơi lớn tiếng

"Hun vài cái thôi"

"Bộ anh thích hun lắm à"

"Chắc vậy. Anh chỉ muốn thế thôi"

"Em nghĩ ở tuổi anh thì phải thích cái khác chứ"

"Cũng có nhưng anh chưa muốn vậy"

"Dạ...."

"Nằm xuống cho anh ôm em tí được không "

"Sao ôm nữa"

"Anh muốn ôm ai đó lâu rồi"

"Sao nãy em ngủ không ôm đi. Giờ xin biết em không cho rồi"

"Anh không phải kẻ lợi dụng. Em cho anh mới làm"

"Ừm. Ôm thôi nha"

"Nằm xuống đi"

Vừa nằm xuống ổng thò tay qua ôm chầm lấy mình. Ổng dụi đầu mình vô ngực ổng, có tập gym hay sao ngực to ghê. Ôm vô mình thấy mình nhỏ bé như cái gối ôm vậy. Ổng ôm mà tim đập thình thịch mình nghe và có thể đếm được tim ổng đập 94 lần/ phút. Khá nhanh đấy. Ổng buông mình ra rồi nằm xích ra nhìn mình. Mình nhìn ổng khá triều mến.

"Vậy đủ rồi phải không"

"Anh muốn nhiều hơn thế. Nhưng để sau này đi vậy. Nay là vầy là quá giới hạn rồi"

"Anh nói quá giới hạn à"

"Ừ. Anh không tính đòi như vậy đâu. Chắc anh thích em quá thôi. Chứ mới biết em lúc sáng mà đòi hỏi thế là quá rồi"

"Dạ. Em sợ anh đi quá nữa thôi"

"Không đâu. Anh sợ làm em đau lắm. Nên không có ý định đó đâu"

"Mấy giờ rồi"

"4h rồi. Em đói bụng chưa"

"Hơi đói rồi"

"Vậy đi tắm đi. Tắm cho mát"

"Dạ"

Mình ngồi dậy đi lại nhà tắm, ôi thôi có bồn tắm nữa kìa. Có nước nóng lạnh nữa. Êm quá rồi. Ổng vô bật máy nước nóng lên rồi kêu mình vô tắm đi. Mình đứng đó nhìn ổng

"Anh không ra sao em tắm. Anh muốn tắm chung nữa à"

"Anh quên. Em tắm đi. Đồ dơ bỏ vô sọt đồ đây nha. Anh có đồ cho em bận nè"

"Dạ...."

Nói rồi ổng đi ra. Mình khóa cửa lại lột đồ ra. Gom hết đồ nhùi vô đó rồi bay vô bồn tắm ngâm mình. Nó ấm áp làm máu lưu thông thật dễ chịu. Tắm lát đi ra lau mình thì quên là đồ nhùi vô đó hết rồi. Đồ đâu bận ra trời, không lẻ bận cái sịp đi ra.....,

Chap 33

Mở hé hé cửa đi ra. Lấy cái khăn quấn ngang lại đi từ từ ra. Ổng nằm trên giường bấm điện thoại

"Anh ơi"

"Sao em..." - ổng quay qua nhìn mình mà mắt trợn lên như hết hồn vậy

"Lấy đồ anh nói cho em bận đi. Em dồn đồ em vô sọt đồ hết rồi"

"Em đợi tí"

Ổng ngồi dậy lại tủ đồ lục đồ ra. Ổng soạn ra được cái áo rồi quăng lên giường. Lát sau lôi ra cái quần jean. Rồi cái áo nữa. Một lát sau là đếm sơ sơ được hơn chục bộ trên giường.

"À,....em lấy quần nhỏ không"

"Không. Em đang bận mà. Cần đồ bận thôi"

"Vậy à. Tưởng có cái khăn không chứ"

"Có cái khăn là nó quơ cho anh đuôi mắt"

"Haha. Em coi bận cái nào được bận đi"

Lấy cái áo thun và cái quần jean ra, thấy cái nào cũng bận vừa hết. Cỡ như size của mình luôn vậy. Lấy đồ vô nhà tắm thay ra thì ổng gom đồ nãy soạn ra vô cái bọc đen. Thấy mình đi ra ổng đứng hình 5s.

"Em bận vừa này. Đẹp ghê không"

"Đẹp"

"Đồ anh mà không đẹp sao được"

"Em bận thấy đẹp hơn"

"Hihi. Nữa em giặt trả cho"

"Không. Giữ lấy đi. Anh có bận vừa đâu mà giữ. Nữa mấy bộ này em lấy đem về luôn nha"

"Kỳ lắm. Đi chơi anh lo cho em hết mà giờ em còn lấy đồ anh về"

"Có sao đâu. Anh bận không vừa giữ lại làm gì. Nữa về đem về đi. Giờ lại chỗ anh làm lấy xe nè. Người ta đóng cửa là khỏi lấy luôn"

"Ngủ lại luôn. Sáng ra lấy"

"Bộ không sợ bị la sao"

"Thì la thì em nghe thôi"

"Không sợ ở lại tối anh làm gì sao"

"Anh hứa không làm mà lo gì"

"Anh không biết giữ được lời hứa không nữa"

"Xì biết ngay mà. Thôi đi lấy xe"

Ổng thay bộ đồ vô rồi ra, xuống lấy xe nhìn lên trời thấy tối thui. Mới có giờ này mà tối hù rồi. Chạy riết riết qua bên đó. Hên quá người ta còn mở. Ổng vô dẫn xe ra cho mình, nói dùm mình gì gì đó. Chắc người ta tưởng xe vô chủ tính bán đồ mũ luôn hay sao á. Lát sao ổng dắt ra đưa cho mình

"Nè. Chạy về chỗ nãy gửi xe đi rồi anh chở đi chơi"

"Dạ"

2 đứa chạy về thì mưa cái ào. Trời ơi nó hên vừa gì. Mưa không kịp trở tay, nó lạnh muốn chết luôn. Mưa mà gió ào ào nữa chứ. Lạnh thấu xương. Ổng kêu mình lẹ về để lát cảm lạnh thì bệnh mất. Mình chạy theo về. Vừa về tới ổng với mình chạy lên tính lên phòng thì bảo vệ chặn lại. Bảo 2 đứa đứng cho ráo rồi vô. Đứng đó đó vắt nước ra ráo rồi đi lên. Nó lạnh run luôn. Vừa lên ổng đi vô nhà tắm lột áo ra rồi bắt nước nóng vô bồn. Mình cũng lột áo ra lại thò tay vô nước nóng cho ấm.

"Em tắm trước đi, để lát cảm lạnh đó"

"Anh không tắm chung à"

"Được không"

"Ra khóa cửa lại đi"

Mình vô bồn ngồi lên thành bồn ngâm chân. Ổng vô thì ổng lột hết đồ ra chỉ bận cái sịp thôi. Nó độn một cục chà bá. Mình liếc nhìn cái rồi ngâm tay vô bồn tiếp

"Vô ngồi với anh này"

"Dạ"

Mình lại ngồi xoay lưng lại để hạn chế nhìn ổng. Ổng lấy nước tạt lên người mình rồi xoa bóp vai với cổ của mình, nó giãn gân cốt hết, đã gê. Đang phê thì ổng kéo mình lại ôm chầm lấy mình. Mình ngã người vô lòng ổng, nhìn lên thấy mắt ổng đang nhìn mình. Ôi thôi ngại mình nhắm mắt lại không nhìn. Ổng hun lên trán mình. Hun 2 3 cái gì đó rồi ngưng lại.

"Ngại à"

"Chứ sao"

"Mở mắt ra đi"

"Chi ạ"

"Hun lại anh đi"

"Ai thèm"

"Vậy cho anh ôm vầy nha"

"Ừm"

"...."

"Em xin mẹ ngủ lại đây đi được không"

"Chi ạ"

"Ở lại cho anh ôm em ngủ"

"Lỡ anh làm gì rồi sao, anh lớn hơn em sao em chống lại nỗi"

"Không đâu. Đau lắm em chịu không nổi đâu"

"Sao biết đau"

"Anh nghĩ vậy"

"Sợ anh ôm em lát anh muốn thì không biết nói sao luôn"

"Thế giờ anh ôm em đấy sao anh không muốn"

"Ai biết anh muốn lúc nào"

"Thế em có muốn không"

"Không..."

"Ừm. Tắm lẹ ra đi ngâm lát cảm lạnh đó" - ổng buông mình ra đứng dậy quay lưng đi ra.

Ổng lấy khăn quấn ngang rồi tuột cái xịp ra quăng vô giỏ đồ. Mình ngâm lát rồi lột đồ lấy khăn quấn đi ra. Ra thấy ổng nằm trên giường úp cái gối lên đầu.

Lại ngồi lên giường với ổng thì ổng hé gối lên nhìn mình rồi lại để lại y cũ. Mình đi qua bên kia giường nằm lên cái gối ổng úp lên mặt. Ổng đẩy mình ra mém lọt giường

"Muốn ngạt thở luôn"

"Chứ anh lấy cái gối em rồi sao em nằm"

"Nằm lên mình anh ấy"

"Thôi. Mình anh cứng như đá nằm đau đầu"

"Sao em không bận đồ vô đi. Quấn khăn thế không biết lạnh à"

"Đồ đâu thay. Nãy ướt hết rồi. Anh cũng có bận đâu mà nói em"

"Anh thấy nực. Đồ nãy anh để ngoài trước phòng khách á. Ra lấy bận vô đi"

"Dà ...."

Mình đi te te ra bận kiếm cái quần thun với áo thun bận vô cho ấm. Nãy sịp đồ gì mới thay mắc mưa ướt hết rồi. Đi te te vô thấy ổng trùm mền lại để ló cái đầu lên nhìn mình.

"Thấy lạnh không"

"Lạnh lạnh"

"Lên đây nằm anh ôm cho ấm"

"Tưởng gì"

Vừa lên ngồi lên giường ổng chòm tới ôm mình kéo xuống. Mình nằm lên bụng ổng, ổng khòm xuống hun mình

"Chưa gì hết. Làm hết hồn"

"Chắc anh phá lời hứa quá"

"Vậy thôi em về"

"Mưa đó chạy về sao được"

"Ráng chạy về luôn"

"Ở đây đi hết mưa hả về. Mưa vầy chắc mai mới hết"

"Ở lại cho anh đưa vào đời à"

"Anh nói vậy thôi. Chứ dễ gì"

"Vậy bận đồ vô đi. Nằm đó anh ôm lát có gì chắc đỡ không nỗi"

"Sao biết anh chưa bận đồ"

"Anh nhìn lại anh đi"

Ôi trời muốn kéo tui xuống hun mà nó biểu tình lên rồi

"À, phản xạ tự nhiên. Quay qua kia đi anh bận đồ vô"

"Ờ, thấy ghê à"

Ổng cười rồi đứng dậy thay đồ. Mình quay qua kia mà trong lòng như lửa đốt. Không sợ người ta làm mà sợ lát nó biểu tình chết. 2 đứa biểu tình cùng lúc thế nào cũng tới chuyện đó luôn. Tự dưng hơi lo trong người

Ổng nằm lên giường kéo mình xuống như lúc nãy. Ỗng ôm mình hun chụt chụt lên mặt đỡ không nổi luôn. Hun xong ổng kéo mình quay lại rồi ôm lấy mình khít rịt. Ổng thở nhẹ nhẹ vô gáy nó đã đã sao đâu á. Lát sau ổng buông ra đẩy mình xích qua bên mép giường rồi nhìn qua mình

"Lát em về hay ở lại"

"Chưa biết. Để em đt về nói ham chơi mắc mưa không về được"

"Có bị la không. Em nói ngủ lại nhà bạn đi"

"Tính vậy đó"

Mình ngồi dậy lấy điện thoại ra điện xin mẹ ở lại mai về mẹ la um sùm hết. Hên là lý do trời mưa lớn. Ở nhà mưa nước muốn ngập lụt nên mẹ cũng không cho đội mưa về.

"Em xin rồi. Ở lại đây ngủ mai về"

"Vui quá. Em đói bụng không nấu gì ăn"

"Anh biết nấu à"

"Nấu mì ấy. Anh biết nấu thế thôi"

"Trong tủ lạnh không có gì nấu được sao"

"Trứng với đồ hộp"

"Vậy ra lấy em làm cho ăn. Em ăn mì không được"

"Em biết nấu ăn ư. Được không đấy"

"Hay anh muốn ăn mì"

"Nấu đi ăn thử xem sao. Đây cũng gần bệnh viện không sao đâu"

"Ý anh là sao. Em nấu mình em ăn nha"

"Nói chơi ấy mà. Ra bếp nấu đi"

Đi te te theo ổng ra. Cái bếp gì đâu có mấy món. Nhìn thấy lộn xộn lắm. Ổng đem ra nào là ba tê chã lụa. Rồi trứng gà, hành lá, ôi đủ thứ hết mà không biết kết hợp sao. Ngồi nghĩ lát thì nhìn lại thấy chiên cơm ăn được. Chơi cơm chiên thập cẩm luôn. Lại mở nồi cơm ra không có một hột cơm. Quay qua lại bắt nồi cơm lên. Rồi đứng đó cắt hết đồ ăn thành hạt lựu. Ổng đứng đó xem lát thì đứng sau lưng ôm mình. Ôm rồi còn chòm mỏ ra trước hun lên mặt nữa. Chiều giờ không biết dính mấy cái rồi. Xong hết chỉ chờ cơm chín rồi chiên. Mình lại bàn ngồi thì ổng lẽo đẽo theo.

"Em tính làm gì vậy"

"Chiên cơm ăn"

"Sao biết anh thích ăn cơm chiên mà chiên thế"

"Em muốn ăn mới làm thôi. Em bít anh thích gì đâu"

"Anh thích ăn cơm chiên lắm ấy"

"Kệ anh đi"

"..."

Ổng đứng lên đi lại phía mình, tưởng ổng đánh mình nên mình lấy tay đỡ. Ai dè ổng chụp tay mình lại rồi đè mình xuống. Kết quả mất thăng bằng nằm xãi lai trên nền nhà. Ổng nằm lên người mình. Ổng nặng như trâu nước vậy. Ổng dí mặt sát lại mặt mình rồi hun lene trán mình

"Anh hun môi em được không"

"Không...."

Vừa mở miệng ra nói thì ổng hun mình đắm đuối. Ổng lấy tay ghì đầu mình không cho mình né. Ổng thả lưỡi qua tra hết miệng mình như đang đếm từng cái răng mình vậy. Lát ổng rút lại hun môi rồi cắn nhẹ nhẹ đôi môi mình. Nó tuyệt lắm. Đó giờ chưa được ai làm như thế. Lát ổng hun xong ổng nhả ra nhìn mình làm mình ngại muốn đỏ mặt. Mình kéo ổng xuống hun tiếp. Tự dưng lại thế đó. Ổng lại lại làm thế. Mình chỉ biết nằm chịu trận. Lát sau ổng nhả ra xoay người qua nằm kề bên mình thở hì hì

"Em làm anh vui quá." - ổng thở hì hì nhìn lên trần nhà nói với mình

"Vậy vui sao"

"Vui lắm chứ. Đó giờ anh vẫn chưa hôn ai mà thật lòng đến vậy"

"Dạ. Em cũng vậy"

"Lần sau đừng để anh nằm đè lên hôn em. Anh sợ hứng quá anh làm bậy mất"

"Dạ. Thôi em làm cơm ăn. Chắc cơm cũng chín rồi' - ngại nó vậy thôi chứ cơm mới bắt lên lấy gì chín nhanh vậy

Ổng còn nằm đó nhắm mắt thở hì hì. Như là thật vậy nhĩ, có lẻ ổng mới lần đầu quen thế không ta. Suy nghĩ thêm nữa rồi.

Lát sau cơm chín mình chiên luôn. Cơm mới chín đem chiên nên nó không ngon cho mấy. Ân tạm được thôi. Mình chiên gần 2 tô cơm. Mình ăn có 1 chén còn nhiu ổng độ hết trơn. Ăn xong rửa chảo luôn. Ăn no rồi mình nằm lên giường lăn qua lại. Ổng ngồi đằng đó coi tv. Ổng thấy mình nằm lăn lộn ổng nói vọng vào

"Cái giường không phải thau bột mà tôm nằm đó lăn hoài nhá"

"Kệ em đi" - mình nói vọng ra

"Ra đây coi tv này"

"Làm biến lắm" - mình nói xong trùm cái mền lên đầu nằm ngửa lên

Thấy im im lát tự nhiên bị ẵm lên. Cái mền rớt xuống. Ổng ẵm mình ra chỗ tv cho mình coi

"Thả em xuống. Ẵm em té bây giờ"

"Anh ẵm em bé nhiều lắm em khỏi lo tay nghề của anh"

"Em lớn rồi. Có bé đâu"

"Nằm im đi"

Ổng ăm ra sofa, ẵm thế chứ không bỏ mình xuống. Ổng đưa qua lại như ru con ngủ nữa

"Thả em ra, lỡ té dập mặt rồi sao"

"Dễ gì, nằm im đây"

Tự nhiên ổng thả mình nằm lên ghế sofa rồi ngồi bẹp xuống đất. Ổng ngồi xích lại đầu mình nhìn chằm chằm mình

"Nếu giờ anh hôn em nữa em có cho không"

"Anh hôn không biết chán à"

"Không, vui lắm"

"Chán thấy mồ"

"Anh hôn không đã à"

"Không"

"Muốn làm gì đã hơn không"

"Không là không"

"Sợ đau à"

"Ừa, không thích"

"Anh làm nhẹ. Đau quá thì nghĩ làm"

"Anh nói không làm mà giờ đòi"

"Không làm cũng được, anh sợ anh nằm hôn lát cái hứng lên không kiềm chế được thôi"

"Em cũng sợ vậy"

"Ngồi hôn đi. Đỡ đụng chạm là không có làm gì đâu"

"Dạ"

Vừa dạ xong ổng ôm đầu mình hôn quyết liệt. Ổng hôn tới tấp, mình ôm lấy đầu ổng hôn lại. Nằm đó hôn đâu 5 10p gì đó ổng đứng dậy. Ngồi bẹp xuống gế thở hổn hển nhìn mình cười.

"Anh hôn em mà anh nín thở không à. Mệt quá"

"Ai mượn anh nín thở chi, em thở bình thường"

"Ngồi coi tv đi. Anh mệt quá"

"Dạ...."

Ngồi đó coi tv lát đâu tới 9h mấy ổng lết qua ôm mình, coi được thêm tí nữa ổng ẵm mình lên rồi tắt tv lên giường nằm

"Em hay thức khuya không"

"Cũng không khuya mấy"

"Anh thì 10h mấy ngủ rồi, anh ngủ sớm chứ thức trễ lắm"

"Anh buồn ngủ rồi à"

"Hơi hơi thôi, em bùn ngủ chưa"

"Hơi hơi. Sáng thức dậy anh có đi làm không"

"Có chứ em. Mai em về sớm hay đi ăn với anh rồi về"

"Thôi em đi nguyên ngày nay rồi. Đi nữa về mẹ la khỏi đi đâu được chết luôn"

"Ừ. Lâu lâu lên anh chơi được không, anh bận công việc ít khi rãnh lắm"

"Lâu lâu lên thì được. Mà cuối tuần anh được nghĩ mà. Ngày lễ nữa đó"

"Cũng có mấy ngày đâu, phải ngày nào cũng nghĩ mà lại có lương thì sướng phải biết"

"Đi làm mới có tiền, anh đòi nghĩ làm gì"

"Chở em đi chơi đây đó gì nè. Như hôm nay mưa thế này anh có chở em đi đâu chơi được đâu. Chưa kể nay đi được có 1 buổi thôi. Không có vui gì cho mấy"

"Không phải anh nói hun em là vui rồi sao"

"Giờ hun nữa" - vừa nói xong ổng ôm mình hôn tiếp, ổng thích hôn lên mặt hơn, hôn lát chán ổng mới hôn môi mình

"Thôi hôn quài dơ mặt" - mình đẩy ổng ra

"Anh rửa miệng rồi"

"Em nói vậy thôi, mai thức sớm kêu em thức dậy luôn. Em về sớm đi công chuyện với ba nữa. Nhà em xa lắm đó"

"Phải gần đây thì ngày nào cũng gặp em rồi"

"Gặp hoài mau chán. Có gì anh đt đi em nói cho nghe"

"Không cho anh nói lại à"

"Em nói anh nghe được rồi. Anh đòi hun không à có muốn nói gì với em đâu"

"Sao không. Mai mà không đi làm là anh thức tới ság nói chuyện với em luôn đấy"

"Có nhiều chuyện nói vậy à"

"Không có cũng nói cho có. Mai em về rồi còn ai ở đây nói chuyện cho anh nghe nữa đâu"

"Dạ...."

"....."

Thật sự thì 2 đứa nói chuyện tới đâu khoảng 11h mới ngủ. Ổng ôm mình ngủ, mình ôm lấy cánh tay ổng ngủ giấc ngon lành luôn. Cảm giác như là mơ vậy. Nhưng không đâu. Cảm giác này là thật và mình hi vọng nó sẽ đi theo mình suốt đường dài phía trước........

Chap 34

Sáng ra ảnh thức dậy ảnh hôn lên mặt mình rồi lay người mình dậy. 2 đứa vô đánh răng mà mình không có bàn chải đánh răng, ảnh lấy chai nước súc miệng cho mình xài. Đang súc miệng thì ổng hun cái chụt vô mặt, đang ngậm một họng nước súc miệng nó phun trào ra muốn hết luôn. Ảnh cười lên ôm mình từ phía sau nhìn vô gương và nựng mặt mình. Lát đi ra ảnh lấy đồ đi làm vô nhà tắm tắm lại rồi đi ra. Ảnh ra cầm bao đồ theo kêu mình ra. Ôi mới có 7h à. Đi te te xuống cầu thang. Đòi đi thang máy ổng không chịu đi. Vuừa đi được lát ổng kéo mình đi sát ổng rồi hun lên mặt mình thêm cái nữa. Mình đi te te xuống lầu. Ổng đi xuống mặt mày hớn hở phơi phới lên. Ổng đi xuống nhà xe với mình. Rồi bỏ bọc đồ lên xe cho mình chở về. Tranh thủ đội nón cho mình ổng còn hôn thêm mấy cái. Hên là không có ai chứ có ai thấy chắc đào đường hầm đi về.

Mình với ảnh chia tay nhau trước công ty ảnh làm. Ảnh dừng xe nhìn mình chạy về. Mình chỉ nhìn được ảnh qua kính chiếu hậu thôi. Đi về mà lòng cũng buồn man mác. Tim thấy nặng trĩu. Khoảng thời gian ngắn đó thật sự là lần đầu tiên mình cảm thấy được hạnh phúc tới vậy. Chạy từ từ về mà nhớ lại ảnh thấy tự dưng mình xiu lòng trước ảnh mất rồi. Có lẻ đó giờ chưa được ai quan tâm và lo lắng chiều chuộng đến thế nên nay lại thấy lòng xuyến xao lạ thường. Chạy thì mơ tưởng thế chứ thật ra đang lo trong lòng là về không biết nói mẹ sao nữa. Đi bận đồ mình về bận đồ người ta còn đem nguyên bao quần áo của ai về nữa. Không lẻ nói là đi lại nhà bạn chơi. Mà mẹ biết mình ít bạn lắm. Không thể nào nói dối hết được........

Vừa mới ấy mà đã tới nhà. Dừng xe lại dẫn lên nhà thì cha đâu trong nhà đi ra

"Để xe đó. Lát lấy đi rồi"

"Dạ....."

"Qua giờ con đi đâu. Sao không điện thoại nói cha gì hết vậy. Mẹ mày không nói là tao đi tìm tới phương trời nào rồi"

"Qua còn đi công chuyện cho mẹ sẵn đi chơi luôn. Ai dè qua mưa lớn quá không về được nên ở nhà bạn con ngủ lại sáng nay về nè"

"Đi cũng không điện thọau về"

"Con điện thoại cho mẹ đó"

"Vô nhà ăn uống sửa soạn gì đi. Lát đi với cha"

"Mấy giờ mới đi cha"

"10h lận"

"Dạ....."

Hú hồn hú vía, đi te te vô nhà. Hên là cái bọc đen nên cha tưởng đi mua đồ gì cho mẹ nên cha không có hỏi. Chạy riết lên phòng đóng cửa lại cái rầm rồi lấy bọc đồ quăng vô tủ đồ. Nằm lăn lộn trên giường mới sực nhớ lại đồ qua của mình còn nằm trong sọt đồ nhà ổng. Chết òi quên lấy về. Hèn gì chạy xe thấy mát mát. Không có bận sịp luôn. Lấy đồ ra thay rồi đi xuống nhà rửa mặt lại cho tỉnh. Ôi trời còn quên gì nữa không trời. Sao tui điên lên luôn vậy nè. Ngồi lẩm bẩm ở cầu thang thì cha vô gặp mình. Cha đứng đó hỏi

"Ngồi nói gì vậy, con soạn đồ chưa"

"Soạn đồ gì cha"

"Trời ơi thằng này. Cha nói nay đi công chuyện với cha mà quên rồi hả"

"À. Nhớ rồi, con quên"

"Soạn đồ theo bận. Ngủ lại một đêm đó"

"Dạ...." - nói rồi mình tới tấp lên phòng soạn đồ.

Lấy bao đồ ổng cho ra, soạn đâu được vài bộ đẹp quá trời bỏ hết vô ba lô luôn. Lát sau cha đi lên phòng. Thấy mình ngồi đó soạn đồ cha quăng cái cha gì đó xuống cặp mình

"Bỏ vô cặp đi"

"Chai gì đây....gel bôi trơn" - mình đọc lên mà muốn đớ lưỡi

"Còn đọc lên nữa. Để dưới cặp đi"

"Dạ...." - cha mua chi vậy trời

Nhét cái chai vô đái cặp rồi kéo cặp lại. Đi te te xuống nhà ngồi coi tv. Cha đi đâu mất tiu rồi ta. Bình thường sáng cha ít đi đđâu ngoài đi cà phê lắm.

Ngồi đó lát thì ông Thái lũi xe vô trước sân bóp kèn tin tin. Thấy mình ló đầu lên nhìn ổng đưa tay chào như hoa hậu. Ổng vô ngồi lên võng với mình. Mình đứng lên đi ra nhà sau. Ông gì đâu ngộ thiệt. Có gế không ngồi đi lên võng ngồi với người ta làm gì không biết. Đi vô nhà sau ngồi trên câu thang thì nghe tiếng xe. Ngó ra thấy cha về. Đi te te ra trước nhà lại. Ông Thái ổng nhìn nhẹ cái rồi dán mắt vô tv coi. Cha đi vô nhà lôi mình theo

"Lên lấy đồ đi. Chuẩn bị đi"

"Dạ...."

Cha làm ra vẻ hấp tấp lắm. Mình đi lên phòng lấy ba lô xuống. Đeo cái kính mát vô cho nó ngầu. Cha ra lấy xe xoay lại để cái cặp nhỏ của cha lên xe rồi lấy cặp mình để lên luôn. Cha đảo vô nhà lấy gì đó rồi khóa cửa lại.

"Ũa cha không đợi mẹ về rồi đi hả"

"Bã đi chùa chiềng gì rồi"

À qua mẹ nói với mình rồi mà mình quên tuốt. Cha khóa cửa lại lên xe chạy trước. Ông Thái chạy từ từ sau lưng. Ổng vọt lên chạy ngang xe mình mà mắt nhìn phía trước ngênh ngang lắm kìa. Ổng đeo khẩu trang vô giờ chỉ thấy được con mắt ổng thôi. Chạy chậm chậm vậy đó, gió hiu hiu làm mình thấy buồn ngủ. Cha không nói gì cả. Làm mình càng thấy buồn ngủ hơn.

Tự dưng điện thoại rung lên

"Alo"

"Em đi chưa"

"Đang đi. Lát tới nhắn tin cho" - mình trả lời cộc vậy đó cho cha đừng có nghi. Sợ kêu anh em gì ổng nói mình cái chết.

Cha chạy đâu cả tiếng mấy rồi mới mở miệng ra nói chuyện với mình

"Con khát nước không. Ghé đâu uống nước rồi đi tiếp"

"Dạ không. Cha khát thì dừng lại uống đi"

"Vậy thì đi tiếp. Xuống ăn uống sau"

"Dạ...."

Chạy xe vi vu thế đó cả tiếng nữa vẫn chưa thấy dừng. Mở điện thoại ra xem đã 12g trưa rồi. Cầm điện thoại nhắn tin qua cho ảnh rằng mình đi gần tới rồi. Có gì lát mình sẽ đt cho ảnh. Có cha nên không nói năng gì được. Thứ lỗi cho mình. Vậy đó, ảnh trả lời lại là oke cục cưng còn thêm dấu hiệu trái tim nữa. Chắc đang ăn trưa đây mà nên mới trả lời tin nhắn nhanh tới vậy.

Sau đó 15p mình mệt mình ngã đầu vô lưng cha nằm thì cha đẩy ra

"Gần tới rồi ngủ lát té xe bây giờ. Ráng chịu đi"

"Dạ...."

Lát tới là chừng nào tới đây. Ngồi đợi hoài mà không thấy chỗ nào dừng lại hết.... Tự dưng xe cha lũi vô cái hẻm chạy đâm đâm vô, chắc tới rồi. Chạy lát nữa cha dừng ở cái dãy nhà trọ đang khóa cửa ngoài. Cha xuống mở cửa rồi kêu mình xuống dẫn xe vô khóa cửa lại. Chạy đâu tới cuối dãy trọ cha kêu ông Thái mở cửa gì ra. Ổng nhanh chân lại mở ra rồi đẩy đồ vô nhà. 3 người 3 cái balô bự chẳng. Cái nhà trọ thì cũng khá rộng nên chắc vừa người ở.

"Ũa sao nó không ở đây sao mà vắng tanh vậy mậy"

"Nó kêu mày với tao ở đi. Nó cho mượn nhà trọ đó. Nó về nhà rồi. Nào mình về nó xuống. Nó kêu mày có ăn nhậu thì dọn dẹp cho nó thôi"

"Đù. Ở đây đã à. Rộng như ở nhà. Mà sao có cái gác lửng không à. Tối ngủ sao đủ"

"Thì mày với con mày ngủ dứ nhà dưới. Tao ngủ trên gác"

"Để coi"

Cha đem đồ vô nhà rồi đẩy xe lên. Xe ông Thái để dưới nhà lát có đi đâu thì lấy chạy. Mình đem đồ lên gác. Có gì ở trên đó ngủ nướng được. Không ai quấy rầy như nhà dưới. Vừa lên thấy cái tv, đầu đĩa, máy lạnh gì đủ hết. Thấy sung sướng cuộc đời rồi. Mình nhảy dựng dựng lên, cha nhìn lên tưởng mình phá nhà hay sao á cha la um sùm.

Lát sau cả đám ngồi dưới nhà nghĩ mệt. Cha kêu ông Thái đi mua cơm hộp về ăn. Cha nằm trên võng đưa qua lại ngủ, ông Thái xách xe đi. Mình ra đóng cửa lại rồi đứng ngoài hàng lang nhà trọ đt cho ảnh.

"Alo anh Minh hả"

"Anh nghe nè"

"Anh có đang làm không"

"Sắp đi vô công ty. Anh còn ở nhà nằm coi tv"

"Em mới tới à. Mệt muốn chết"

"Em có chở ai không mà mệt muốn chết dữ vậy"

"Không có. Cha em chở mà em đi xe máy mệt lắm"

"À, em ăn gì chưa"

"Chưa, cha kêu ông chú đi mua đồ ăn cho em ăn rồi"

"Em ăn trễ thế. Lát mua về ăn liền đi. Ăn trễ vậy coi chừng bị đau bao tử đó"

"Dạ em biết rồi"

"Em lo ăn đi có gì tối anh điện thoaị cho em sau. Anh nghĩ mệt lát đi làm rồi"

"Dạ. Bái bai anh nha"

"Tạm biệt em iu" - ổng dùng từ em iu nữa. Nghe mà nó vừa vui vừa sến sao á.

Đi te te vô nhà thấy cha ngái khò khò. Trời ạ cha dễ ngủ thiệt. Ngồi đó chơi game trên đt tí thì ông Thái về mang 3 hộp cơm vô nhà. Toàn cơm sườn không à. Ăn xong mình leo lên gác ngồi mở tv coi. Mình coi đài Disney nên tắt tiếng luôn. Cha tưởng mình lên ngủ nên cha không có nói gì. Lát sau nghe tiếng xe thì mình bò lại cầu thang nhìn xuống thấy cha xách xe ông Thái đi đâu ấy. Ông Thái thì nằm đó bấm điện thoại.

"Cha con đi đâu vậy"

"Đi đâu công chuyện gì đó chú có biết đâu"

"Chú không đi chung à"

"Không. Mai mới đi. Nay ở nhà chơi với con"

"Dạ....."

Lết vô nằm coi hoạt hình tiếp. Coi được lát nghe cửa đóng lại cái rầm. Lát sau nghe tiếng cầu thang sặt cạ vô tường nghe két két. Ông Thái bò lên. Ổng buồn ngủ cái mặt đơ ra hết trơn.

"Nằm xích qua bên chú ngủ. Dưới nó nực quá lên đây nằm máy lạnh"

"Tối chú lên đây ngủ hả"

"Ừ. Đây cũng rộng mà. 3 đứa nằm còn được mà"

"Chú nằm lăn dữ lắm lỡ lọt xuống nhà dưới rồi sau. Chú ngủ dưới võng đi cho an toàn. Có té cũng té xuống đất à. Gần hơn không có đau"

"Mày khôn như cha mày vậy. Ngủ dưới chơi với ma à"

"Chứ lên đây chú chơi được cái gì"

"Ừ thì nói chuyện chứ chơi cái gì"

"Thì chú nằm dưới đó con nói chuyện vọng xuống chú trả lời vọng lên"

"Mệt cặc quá. Hai cha con bây không cho tao ngủ chung tính làm gì trên này"

"Có đâu. Có làm gì đâu"

"Ai biết bây"

"Thôi chú ngủ đi. Chú xỉn rồi"

"Tao xỉn hồi nào mậy"

"Chú nói xàm xàm là xỉn rồi đó"

"Tao nói xàm gì đâu. Mà tao đâu có xỉn"

"Vậy chú nằm ngủ đi. Con coi tv"

"Có đầu đĩa kìa. Mở phim sex coi. Coi ba cái này làm cặc gì"

"Thôi. Đang coi hay ba cái đó không có coi"

"Không coi sao nữa biết làm"

"Làm được thôi cần gì coi mới làm được"

"Đu. Hay bây. Không coi mà biết làm mới ghê. Nó dạy mày hả"

"Tự biết không ai dạy hết á"

"Ờ. Bữa nào làm tao coi coi"

"Coi gì coi"

"Làm coi coi đủ tiêu chuẩn lấy vợ hk"

"Dư rồi. Chú ngủ đi. Con coi phim"

"Ờ. Cãi cãi mày chịch tao chết nữa"

"Chịch bằng đường nào. Chú có chỗ cho chịch sao mà đòi"

"Sao không. Cha mày bữa đó xỉn vô chịch tao đi không nổi luôn"

"Hồi nào. Đâm lỗ đít chú à"

"Ừ. Cũng lâu rồi"

"Sướng hk"

"Đau chết mẹ"

"Để tối con kêu cha làm lại con coi"

"Đè tao ra đụ nữa à. Tao chứ không phải mấy con đĩ muốn đụ nào đụ"

"Ai biết à. Chú ngủ đi. Tối con nói với cha cho. Chú khỏi lo"

"Thằng chó. Cha con mày tao lạy luôn"

"Chú ngủ đi. Nói hồi con chịch chết giờ"

"Dà cha ơi"

Ổng im lại nằm chèm bẹp đó ngủ. Mình nằm sấp lại coi tv sẵn mở đt lên cày game tí luôn.

Nằm coi lát chán tắt tv qua chơi game. Ổng nằm đó mắt mở trao tráo. Mình liếc ổng cái ổng nhìn mình

"Liếc gì mậy"

"Tưởng ông ngủ rồi"

"Chưa. Nằm quài ngủ không được"

"Đi tắm đi cho mát"

"Ờ hé. Nực nội khó chịu ghê"

Ổng đi te te xuống tắm. Ổng tắm mà xối nước ào ào. Nghe như chã tắm cả khối nước rồi vậy. Nhìn qua lại thấy có mấy cái khe hỡ. Nhìn kỹ lại mới biết đây là mẫy cái miếng vụn gỗ người ta dán lại rồi để lên làm cái gác đây mà. Có cái khe nhìn xuống dưới được nè. Mà nó nằm chỗ gần cái tv. Lết lại nhìn xuống thấy ông Thái đang trần truồng đứng đó xối nước ào ào. Cái đầu ổng che lại hết rồi không thấy gì hết. Lết lại nằm chỗ cũ. Lát sau ổng thở cái hì như bò mới bị thiến. Ổng bò lên gác nằm. Ở trần luôn. Ổng nằm xuống nó độn lên một cục. Chã không có bận sịp

"Chú tắm xong quên bận quần nhỏ kìa"

"Lột ra cho mát"

"Mát chỗ nào. Bận vô đi. Nó dựng lều lên kìa"

"Ai biểu mày nhìn"

"Lấy dao cắt cặc ông bây giờ. Chỗ ngta nằm ông lên nằm ngay tầm mắt người ta rồi kêu người ta đừng nhìn"

"Hỗn mậy. Lát tao méc cha mày"

"Méc đi. Tui kêu ổng thiến ông luôn. Có 3 lóng khoe quài"

"Móc ra đó. Tao nhỏ hơn mày cặc mày ba lớn tao cũng bú hết"

"Vậy thôi bú liền đi. Chú thua rồi. Khỏi móc ra đó chi mệt"

"Thằng chó. Cha con bây y hệt"

"Không giống không giống ông hàng xóm"

"Mệt quá. Đưa cái mền cho tao trùm lại"

"Kệ để đó coi. Thấy nhỏ xíu thấy cưng"

"Coi không tao lột quần ra cho coi"

"Không ép"

Ổng im re nằm quay qua bên kia. Mình cười ha hả lên chọc quê ổng. Ổng nằm im re luôn.

Nằm chơi lát tự nhiên ổng trở mình quay lại rồi nhảy lên nằm trên mình mình. Cầm hai tay mình lại. Ổng đè mình muốn ngộp thở

"Làm gì vậy cha nội"

"Hiếp dâm mày"

"Đá cái ông lọt lầu à. Đi xuống liền"

"Cho nằm cạ cạ tí đi. Tự nhiên nãy giờ mày nói làm tao nứng cặc lên"

"Sục đi. Cạ cạ làm gì"

"Cạ cạ đã hơn. Tao không đút vô đâu mà lo"

"Đút vô đi rồi tui kêu cha tui đút lại cho hộc máu"

"Ừ. Đừng nói ai biết nghe"

"Thấy ông vậy cũng biến thái ghê thiệt"

"Nhờ cha mày đó"

Ổng kéo quần mình xuống rồi ổng thò tay xuống móc cu ổng ra. Ổng để lên khe đít mình cạ lên xuống. Nó cũng bự ghê luôn. Ổng cạ mà tinh rỉ ra ướt đít mình luôn.

"Bắn đi xuống dứ bắn"

"Ừ. Chưa bắn đâu lo"

Ổng cạ hoài, ổng đè lên người mình nữa nó mỏi lưng gần chết. Ổng cạ từ từ hoài mệt ghê. Nằm đó lát ổng cạ cạ sao mà thấy ướt ướt cái đít. Nhìn xuống thấy ổng bắn tràn trề trên đít mình hết rồi

"Đã kêu xuống dứ bắn rồi. Dơ mình tui hết rồi"

"Nằm đi tao lấy khăn lên lau. Tao bắn ít mà lo gì"

"Dích chịch mình mẩy chứ gì"

"Lát tắm"

"Ở dơ như ông vậy đó. Lau lẹ lẹ đi. Hôi rình à"

Ổng đi xuống lấy khăn giấy lau cho mình rồi nằm chèm bẹp đó. Cu còn dựng lên như cây cột. Mình thò tay qua búng cái cho đỡ tức

"Đau mậy"

"Ra mà còn đứng thẳng vậy. Còn muốn sao"

"Lát mới xuống"

"Móc ra sục coi coi"

"Coi làm gì"

"Bắn cái nữa coi"

"Sức đâu bắn quài. Nghĩ rồi"

"Ờ. Nằm ngủ đi. Ông chú cu ngắn"

"Ngắn chứ đụ mày sướng chết luôn. Mày nãy chịu tao đâm cho sướng rên không kịp"

"Không ham. Ngủ đi nói xàm quài"

Lát sau ổng ngủ ngái khò khò. Mình đi xuống nhà tính tắm thì cha về. Thấy mình vừa vô nhà tắm cha cũng soạn đồ vô tắm luôn.

"Thằng kia đâu"

"Ổng ngủ rồi"

"Vô tắm luôn"

"Dạ..."

Vô cha lột đồ ra đứng đó đái xè xè. Mình lột đồ ra treo lên rồi xối nước tắm. Cha đứng sau lưng mình mở vòi sen lên rồi kéo mình lại. Cu cha cạ vô đít mình lát sau nó dựng đứng lên. Cha ôm gội đầu cho mình rồi lấy xà bông tắm thoa cho mình. Cha khụyu xuống lấy thêm xà bông rồi thoa vô đít mình. Cha thọt một ngón tay vô ngoái ngoái. Mình đứng chu đít ra. Cha ngoái ngoái xong đút thêm ngón nữa vào rồi thọt tới lui nó sướng qá trời luôn. Lát sau cha đứng dậy xoay người mình lại rồi đẩy mình ngồi xuống bú cặc cha. Nó cứng căng lên. Ngậm vô được phân nữa cha ấn đầu mình lia lịa. Mắc ói quá mình nhả ra thì cha kéo mình dậy. Ròi cha ấn cu vào. Nó vào được cái đầu thì khít lại, cha ấn sâu vô nhấp từ từ. Lát vào hết cha kéo mình khòm xuống nhấp lia lịa hết. Cha nhấp nghe chẹm chẹm mà nó sướng ghê luôn. Lát cha dừng lại tưởng cha bắn ai ngờ cha rút ra rồi lấy tay gờ đít mình thọt vô ngoái. Cha làm thế một lát rồi đứng lên tắt nước lau mình bận đồ vô. Cha xìu xuống rồi mà còn to lắm nó u lên một cục luôn. Cha ra trước võng ngồi. Mình đi từ từ ra, còn đau đau nên mình đi nhẹ nhẹ ra. Vừa ra cha kéo mình lại nằm lên mình cha

"Tối cha bắn cho uống. Nãy bắn uỗng lắm"

"Dạ..."

Cha ôm lấy mình rồi thò tay xuống quần mình nắn nắn cu mình. Cha nắn bóp lát rồi buông ra nằm đó. Mình nằm lên người cha thấy không quen nên đi xuống ngồi lên sàn cho mát đích. Ngồi đó chơi lát thì cha đứng dậy

"Quên nãy mua đồ ăn cho con mà quên lấy ra"

"Dạ mua gì vậy cha"

"Bánh tráng trộn"

"Dạ"

Ngay món mình thích luôn. Ăn chưa được 10p hết hộp bánh tráng. Cha nằm đó thở đều rồi ngủ luôn. Mình ngồi bấm điện thoại tới chiều thì hết pin. Cắm sạc rồi nằm luôn trên sàn ngủ. Ngủ đâu được tí thì thấy như bị nhấc lên. Mở mắt ra thấy cha đang ẵm mình lên

"Lên võng nằm đi. Nằm giữa nhà đi lát đạp lòi ruột"

"Dạ"

Cha bỏ mình lên võng đưa qua lại cho mình ngủ rồi cha làm gì đó nghe beng beng lên hết. Nằm ngủ đâu tới 7h mấy mở mắt dậy thấy cha ngồi đó nhìn mình đăm chiêu. Lòm còm ngồi dậy thấy cha đứng lên đi lại ngồi lên võng thủ thỉ bên tai mình

"Rửa mặt đi ăn"

"Dạ"

Mình đi tè xong rửa mặt. Cha dắt xe xuống chở đi ăn, ông Thái thì đâu mất tiêu rồi. Cha chở mình đi hải sản, ăn 1kg ghẹ luôn. 2 cha con ăn muốn không hết. Do gần biển nên rẻ ăn xong lúc đi về cha còn tính nào về nhà mua về nhà vài kí cho mình ăn. Đi ăn vậy đó rồi cha chạy vòng vòng hóng gió đâu gần 9g rưỡi mới về. Vừa dẫn xe vô cổng ông Thái Dúi điện thoại um sùm lên rồi. Cha tắt máy dẫn xe vô nhà thì thấy ổng ngồi trên võng đưa qua lại mặt mày đỏ ké mắt mở không lên luôn.

"Ăn nhậu đâu z mậy"

"Gần đây. Mấy đứa lạ tao không có đt rủ mày đi"

"Cám ơn. Dân lạ không chơi"

"Coi chừng nhà tao tắm cái rồi lên ngủ coi, mệt chết mẹ"

"Vô tắm đi. Nãy h sao không tắm đi. Sợ bị chúng hiếp dâm à"

"Sợ mày không sợ chứ sợ ai"

"Tắm thì tắm đi. Nhiều chuyện quá"

Ông Thái vô tắm, mình thì đi lên lầu điện thoại cho anh Minh. Ảnh đang ngồi coi tv. Mở gì mà um sum không nghe nói gì rõ hết. Ảnh nói suốt mình chỉ biết nghe và dạ dạ thôi. Lát đâu 10p sau nghe tiếng mở cửa nhà tắm nen mình xin khiếu cúp máy. Ảnh hun gió qua còn chúc ngủ ngon nữa. Cứ như con nít vậy. Vừa cúp máy xong ông Thái bò lên tới. Nằm chèm bẹp đó luôn. Mình đẩy ổng sát vách cho ổng khỏi lăn đi đâu. Ổng nằm đó mặc cho mình đẩy. Xỉn không biết trời trăng mây gió gì rồi.

Lát nghe tiếng nước, thì ra cha tắm. Mình chồm tới chỗ khe hỡ ban sáng rình ông Thái thì thấy cha cũng y như ông Thái lúc sáng. Cha tắm mau lắm. Mới đó mà ra rồi. Cha khóa cửa lại kịch kịch rồi đi lên.

Ngồi coi tv đâu tới 10h thì cha kéo mình vô lòng cha ngồi. Cha khòm xuống thủ thỉ bên tai mình

"Lấy chai gel ra đi"

Mình kéo balo lại móc chai gel ra. Cha thò tay xuống vọc cu mình rồi kêu mình nằm xuống. Cha kéo quần mình xuống, hết hồn mình kéo lên lại

"Ông Thái kìa"

"Nó xỉn như chết không biết gì đâu. Đừng có la lớn nó không biết đâu"

"Dạ...."

Mình nằm xuống cha lấy gel thoa vô đít mình rồi banh ra ấn ngón tay vô ngoái ngoái. Tay cha ấn sâu vô ngoái rồi thọt thêm ngón nữa vô nó sướng tê tái. Lát cha rút ra rồi ra trước mặt mình ngồi. Cha móc cặc ra nó chỉa lên mặt mình. Hả miệng ra đón, ngậm vô nó có vị mănh mặn mà cha mới tắm nên thơm tho lắm. Bú lát cha ấn đầu mình xuống, ngậm hết vô họng mắc ói quá mình nhả ra. Cha lùi lại sau rồi thoa gel vô cu cha sục sục lên lát cho nứng hết cỡ lên. Cha ấn cu vô đít mình rồi nằm lên người mình. Cha bụm miệng mình lại đâm mạnh vô, nó trơn nên vô hết trong nhưng cha đâm vô mạnh quá nó giãn không kịp hay sao mà thấy thốn lắm. Cha nhấp nhẹ nhẹ rồi lấy cái mền trùm lại. Cha đâm sâu mà mạnh lắm nhưng chậm rãi cái nào ra cái đó. Nằm rên ư ử trong miệng mà cha bụm miệng lại nên nghe khẽ lắm.

Cha đâm cũng lâu lắm mà sao không bắn. Lát sau cha đâm phập phập vô, tưởng cha bắn hay sao mà cha rên nhẹ nhẹ lên. Đang sướng muốn banh người thì ông Thái trở mình quay qua. Hết hồn cha dừng lại.....Thấy ổng còn say mê cha lại đâm từ từ. Lát sau cha đâm mạnh lên rồi rút ra tính bắn cho mình uống mà cha sục quài không ra. Lát sau cha nghĩ sục cha xuống rửa lại rồi đi lên. Cu cha xìu xuống luôn

"Kỳ quá. Bắn không được"

"Cũng không có rỉ ra nhiều như bữa đó nữa" - mình nắn nắn đầu cu ổng

"Tối chút xuống dưới làm. Trên đây nằm làm không ra nổi"

"Dạ...."

Ngồi coi tv tới khuya đâu 11h cha khều mình đi xuống dưới. Vừa xuống cha móc cu ra nhét vô miệng mình. Bú được tí cha nứng lên. Cha lấy gel thoa vô đít mình rồi cho mình nằm ngửa xuống sàn. Cha đâm vô, đâm được đầu cặc vô cha ấn thêm vào. Nó vào hết cha đâm mạnh bạo lên. Lát rát quá mình kêu cha rút ra. Cha thoa thêm gel rồi đâm tiếp. Mình sướng quá bắn ào ào lên người. Cha đâm lát cha vừa tính rút ra cho mình uống thì cha bắn ào ào rồi. Đợt đầu nó văng lên tới bụng mình. Mấy đợt sau cha ấn vô đít mình xả mà nó chảy tùm lum ra ngoài hết. Lát làm xong đứng dậy thấy trắng dưới sàn hết. Mình vô nhà tắm tắm còn cha ngồi đó lau. Ôi nó sướng mà dơ quá. Dích chịch mình mẩy. Cha đi vô rửa cu lại rồi đi lên.

Lát sau vừa lên nằm cha con ôm nhau ngủ thì ông Thái thức dậy đi xuống đái. Cha ôm mình ngủ. Mình thò tay bóp cặc cha bị cha la. Ôm ổng ngủ tới sáng luôn...

CHap 35

Sáng dậy mở mắt ra nhìn ra cửa sổ thấy còn tối thui. Nằm đó ôm ngang bụng cha ngủ tiếp, nằm mà nghe ông Thái ngái nó khó ngủ sao đâu á.

Rà tay xuống sờ dọc thân cu cha nó chĩa từ dưới lên tới rốn. Cái quần ngắn cha bận nó không che hết được cặc của cha. Nó lú lên một khúc luôn. Sờ vài cái rút tay lại nằm nhìn lên trần nhà. Nằm nhìn lát thì ông Thái ho ầm ầm lên. Hết hồn quay qua nhìn ổng thì ổng ngồi dậy ho rồi đi te te xuống nhà.

Ổng lết từ cầu thang xuống tới dưới nhà dưới, chắc đi tè. Vừa xuống ổng làm nguyên một hồi ụa ụa kèm theo đó là ho ụa ho ụa liên tục. Nghe mà muốn ói theo. Ăn nhậu cho lắm vô, vừa lắm.

Cũng hồi lâu sau nghe tiếng nước xả, ổng đi lên nằm lại, ổng nằm xấp lấy cái khác trùm lên đầu. Mình nằm sát sát lại lấy cây vợt điện để lên gối ổng.

"Đem xuống đi con, chú mệt lắm"

"Chưa tỉnh hả"

"Mệt chết mẹ tỉnh gì nổi"

"Nằm đó đi con nằm lên cho sướng"

"Thôi đang mệt. Khi khác đi"

"Vậy có cho làm hk. Mới thức đó"

"Mới thức còn nứng cặc hả gì" - ổng chỉ chỉ vô mình

"Ờ. Chú không có vậy sao".

"Mới xuống đái nó xìu rồi"

"Ờ"

"Nằm xích qua đây"

"Chi ạ" - mình lết lại nằm kế bên ổng

"Gờ cặc coi có nứng không" - ổng quơ ngang mà không trúng. Trúng cái bụng mình à

"Gờ cái quần, mệt mà dâm dữ zị ba" - mình nói nhỏ bên tai ổng

"Thua cha con bây, lựa lúc tao ngủ đi đâm đít nhau cho sướng"

"Ngủ mà biết luôn"

"Nằm chứ không ngủ. Nghe bây rên là nghi rồi"

"Sướng thì rên"

"Muốn sướng nữa không tao làm cho sướng"

"Ông chút xíu sướng gì. Thôi ngủ đi, nói xàm quài"

"Cho mày kiểm tra họ hàng đó. Thua ba mày tí thôi chứ tao làm cũng đã vậy"

"Nằm quay lại đi"

Ổng nằm quay lại thiệt. Ổng lấy gối để lên mặt che lại rồi lấy tay chỉ chỉ vô chỗ tam giác vàng của ổng.

Mình kéo quần xì ổng lên r buông xuống, nó nghe cái tạch ổng lấy tay xoa xoa.

"Đau, coi không coi làm gì zị"

Mình gờ bên ngoài thấy ổng nứng hết cỡ rồi. Nó nằm lệch qua bên phải mà nó hằn lên một cây như cây củi vậy. Mình móc ra nó dựng lên như cây cột, thẳng băng luôn. Ổng giựt giựt cu lên rồi cầm tay sục sục. Mình cầm đầu khấc ổng vuốt, nó cũng như lúc đó thấy thôi mà lần này sờ luôn. Cũng khá, xài được. Mà thôi coi thôi không thích làm với ông đâu

"Ừ. Cũng bự" - nói xong mình nằm xuống kế ổng. Cha nằm kế bên mình mà ngủ như chết. Ngái ầm ầm

"Coi đã không, đâm con ra máu luôn đó"

"Ai cho mà đâm, đâm con chó trước cửa kìa"

"Bậy, chơi gì không chơi đi chơi chó"

"Thấy mấy đứa nước ngoài nứng quá nó lôi chó nó nuôi quất luôn đó" - mình nói xàm chứ không biết có không @@

"Thấy gê chết mẹ"

"Chứ không lẻ ông nứng lên ông sục cho ra thôi sao''

"Dễ gì. Kiếm lỗ đút"

"Đâu ra lỗ cho ông đút. Chơi gái à"

"Xuống dưới nhà dưới nằm võng đi tao kể cho nge"

Tò mò lết luôn dưới với ổng cho ổng kể cho mình nghe. Vừa xuống ổng nằm lên cái võng rồi mình nằm đầu ngược lại

"Con thích chơi với mấy đứa nhỏ tuổi hơn không"

"Cũng khoái con nít. Mà hỏi z làm gì. Kể thì kể đi"

"Ừ thì kể đó. Chú thích mấy đứa nhỏ hơn mình à"

"Rồi sao"

"Chuyện là ở nhà chú có nhóc nhỏ nhà cách đó vài cái hay lại nhà chú mua đồ"

"Nhà ông bán cái gì có thấy đâu"

"Tại bữa trước con lại tối không thấy chứ sáng là đem trái cây trong vườn hái ra bán"

"À. Sau lưng nhà ông có cái vườn. Quên mất mẹ"

"Ờ. Mẹ nó hay sai nó qua nhà chú mua lắm. Có bữa qua mua 2 3 lần. Mua riết rồi quen luôn"

"Nó ra sao. Kể lòng vòng quài ạ"

"Nó qua mua riết quen. Bữa đó ở nhà không có ai, chỉ có bà osin nhà chú trong nhà làm vệ sinh, chú kêu bã ra bán chú dẫn nó vô vườn. Chú kêu nó vô trỏng bẻ cho nó ngon"

"Dụ thằng nhỏ quất nó hả"

"Chú kêu nó vô hái, nó mua xoài về ăn chú kêu nó leo lên hái trái nào thích đó xuống. Chú dưới này đứng coi. Nó leo lên hái lúc nó gần xuống chú vạch cặc ra đái vô gốc cây, nó nhìn quài mà không trèo xuống. Lát chú cất vô nó mới bò xuống"

"Rồi sao nữa"

"Nó hỏi chú nhiu tiền mà nhìn quần nó thấy đội lên một cục, nó còn nhỏ nên không có bận quần xì chú nhìn sơ ngang biết. Chú nói không tốn tiền. Kêu nó về đi lát rãnh qua chú hái cho mấy trái khác. Nó di từ từ về chú nghĩ là lát nếu nó qua chú quất nó luôn"

"Vậy nó có qua không"

"Nó về xong nó chạy qua liền. Chú mới bước vô nhà nằm coi tv lát nó đi qua kiếm chú rồi. Nó đi lại kêu chú ra sau vườn bẻ thêm"

"Nó mê ăn chứ mê chú đâu, chú xấu chết mẹ"

"Dễ gì. Chú lên lấy chai gel theo bỏ vô túi đi ra tuốt ngoài vườn sau. Nó lẽo đẽo đi sau. Chú kêu nó leo lên hái chú đứng đó coi. Nó hái mà nhìn xuống quài, chú không có mắc đái nên không đái, nó tưởng chú đái nữa nên nó nhìn xuống ngóng hoài. Lát nó xuống chú nói cho nó luôn rồi giả bộ đi ra nó chạy ra trước về, chú thấy nó chạy được khúc chú kêu lại"

"Kêu lại làm gì. Quất nó hả"

"Nó đảo lại chú kêu nó hái thêm. Đem ra sau cái chòi có võng giăng chú lên nằm rồi kêu nó lên ngồi. Chú nói tào lao nó nghe nó dạ dạ không à. Lát chú nói chú nực quá nó lấy cây quạt quạt cho chú. Chú kêu nó quạt dưới bụng cho nó mát. Nó quạt lát chú tháo dây nịch kéo xăng tia quần xuống để lộ quần xì ra. Chú kêu nó quạt cho mát. Nó nhìn lom lom mà quạt ào ào "

"Dụ con nít người ta ở tù đó. Mà lâu chưa. Lúc đó nó mấy tuổi"

"Lâu rồi. Cỡ 2 năm trước. Giờ nó học lớp 9 rồi"

"Kể tiếp nghe"

"Lúc đó chú la nắng cực lát là nứng cặc. Nó hỏi chú nứng cặc là gì chú nói là như nãy khi nó nhìn cặc chú mà cặc nó cứng lên. Nó hỏi chú cặc chú nứng lên bự không. Chú kêu nó cầm lên vọc lát nó nứng lên là bự. Nó gờ gờ vô mà không dám cầm. Chú móc ra cho nó coi. Nó nhìn miết vô mà cầm nắn bóp. Lát chú nứng lên chú kêu nó ngậm đi lát chú làm cho sướng. Nó không dám ngậm. Chú kêu nó quay lại. Chú thoa gel vô nó giật giật người. Lát chú đút ngón tay vô nó rên lên la đau. Chú kêu nó đứng chu đích ra. Chú cầm cu ấn mạnh hết vô, nó vô được chút xíu mà thằng nhỏ rên lên la dậy dậy. Nó khóc luôn"

"Nó còn nhỏ mà làm vậy sao nó chịu nổi"

"Lát sau nó đau quá kêu rút ra chú rút nhẹ nhẹ ra rồi thoa gel vô thêm, chú đâm lại, nó không cho đâm chú đè nó đâm mạnh vô. Nó rên ư ử lên do chú bụm miệng lại. Lát sau cặc chú nằm hết trong người nó thì chú ẳm nó lại võng cho nó ngồi nhún. Nó ngồi đó mà nó cứ khóc bù lu bù loa. Chú đâm nhẹ nhẹ lên kêu nó ráng chịu đau lát sướng. Nó nghĩ khóc chú mới đâm từ từ cho nó quen. Làm đâu cả nữa tiếng ráng nhịn bắn mà lại lỡ bắn luôn. Chú đâm nó lát nữa thấy gần xìu chú ẵm nó xuống chơi kiểu chó với nó mạnh bạo vô. Bắn thêm lần nưã vô đít nó rồi rút ra. Tinh chảy ra ướt đất. Lỗ đít nó giãn ra co lại không kít được. Nó khóc quá trời"

"Mới ba lớn mất trinh với ông rồi"

"Vậy đó mà 2 3 bữa sau nó qua nữa. Nó qua đòi nhìn cặc chú không à. Nó la đít còn đau lắm"

"Nó mê cặc chú rồi"

"Có lần nó thấy chú đang ngồi trong nhà coi tv nó đi vô ngồi coi rồi nó dọc cặc chú cho nứng lên rồi nó kéo quần chú xuống bú rồi ngồi lên nhún. Nhà chú hay đi hết nên nó lúc quen rồi nó qua nó làm chú sướng chịu không nổi. Đít mấy đứa nhỏ nó bót đâm sướng lắm"

"Có lần nào nó qua nó bú cặc ông rồi về không"

"Nó lấy cớ qua chơi toàn đi qua coi cặc chú rồi cầm sục chơi. Có cơ hội là nó kêu chú đâm lỗ đít nó liền. Bú không thì ít lắm"

"Gê. Ông cũng dữ lắm"

"Sao bằng cha con mày. Loạn luân luôn"

"Thấy vậy cũng tốt mà. Không sợ bị ai lây bệnh"

"Nó đâm con chịu nổi sao"

"Cũng thốn mà cũng quen từ từ rồi"

"Lúc trước nó xỉn nó đâm chú ra máu lỗ đít"

"Cha xỉn cha còn làm được sao. Bình thường ổng ngủ mà ta"

"Nó đâm bạo dâm chú la muốn chết mà nó nhét quần vô miệng chú"

"Sướng rồi còn gì. Của cha tui bự vậy mà chê"

"Nó đâm đau muốn chết. Không có gel có gì hết mà nó đâm ầm ầm"

"Ờ. Ông cũng nằm dưới nữa à"

"Có nằm dưới nó chứ đó giờ chưa nằm dưới ai"

"Ông thích con nít không mà. Ấu dâm dễ ở tù lắm đó"

"Đã mà. Lúc đó có đâm thằng con của bác chú. Ổng hơn chú 5 tuổi mà vai vế chú kêu ổng bằng bác lận. Thằng con út ổng nó mới học cấp 2 mà lúc đó về đám giỗ chú ở nhà kho ngủ thì nó vô, chú gạ tình nó lát được nó cho đâm, chú đâm vô mà không có cảm giác siết như mấy đứa kia. Lỗ đít nó giãn ra đâm dễ lắm. Không như mấy đứa kia nhìn vô không thấy gì. Chú thoa nước bọt vô đâm mạnh vô chút là nó vô hết lỗ đít nó. Chú đâm mà nó không rên la oai oải lên nó nhăn mặt lại rồi rên nhẹ à"

"Chắc bị quất quá nhiều không thôi bị hàng khủng khoang vô rồi"

"Ừ. Chú đâm xong tính bắn tinh thì nó kêu chú bắn cho nó uống. Nó uống sạch trụi mà còn bú cặc chú tới lúc nó mềm luôn"

"Có lẻ nó làm nhiều lắm rồi. Mà mới cấp 2 sao giãn mau vậy. Có khi nào bị quất ngày đêm không ta"

"Lúc làm xong mệt nó nằm ôm bụng chú kể chú nghe đủ thứ luôn. Nó kể lúc đó nó ngủ chung với cha nó nó hay thò tay qua mò cặc ổng. Nó rình coi cặc ổng quài mà ổng biết nhưng ổng không cho nó coi. Lúc sinh nhật nó, khuya nó ngủ ổng qua khều nó dậy đưa cặc ngay mặt nó cho nó coi cho đã rồi nằm kể lại cho nó nghe là mấy cái nó làm ổng biết hết rồi. Ổng không ghét nó mà ổng khoái vậy lắm nhưng sợ người ta biết"

"Ũa cha con ngủ chung sao"

"Nhà nó phe nào ngủ với phe đó. Nó với cha nó là đàn ông trong nhà với 2 thằng anh mà 2 thằng đó đi học đại học r"

"Ghê thiệt. Sao nhà nó ghê gớm vậy"

"Cha nó người Hoa, mẹ nó người Việt. Ổng đô lắm. Nó kể lần đó nó bú được cặc ổng mà nó muốn xái quai hàn luôn. Đầu cặc ổng nhỏ mà mà thân cât ổng bự lắm. Ổng nhấn đầu nó vô cho nó bú hết cặc ổng mà nó ói mấy lần"

"Bú thôi hả"

"Nó la có lần đó bú à. Sáng ra đi súc miệng ổng đứng sau lưng nó cạ cu vô đít nó rồi ẳm nó lên giường đâm luôn. Ngày đó ổng với nó làm liên tục 5 6 lần trong vòng 24 giờ. Nghe nó kể mà chú không tưởng tượng được ổng lại dâm và sinh lý mạnh tới vậy".

"Hèn gì nó giãn là phải"

"Nó kể có lần ổng mua đồ chơi về nhét vô đít nó rồi ngồi coi phim với nhà, ổng bấm cho máy đó rung. Nó ngồi rỉ nước ướt quần, lát sau đi ngủ ổng qua ổng rút nó ra rồi đút cặc vô lại đâm nó. Nó nói lần đó nó tưởng sướng tới chết rồi"

"Cha con gì gê vậy"

"Như cha con con thôi"

"Con với cha có gì đâu ghê. Tại do muốn thôi chứ bình thường không như nhà đó lắm"

"Có khi nào nó đâm con bạo dâm chưa"

"Chưa. Cha đâm vừa đau vừa sướng đã lắm. Cha đâm lút cán mới thốn. Mà cha đâm lút cán vô là biết cha bắn khí rồi"

"Nó nhiều đạn lắm. Bữa đó bắn chú tràn lỗ đít. Rích rích khó chịu lắm"

"Ờ. Nhiều thiệt"

"Thôi đi rửa mặt đi. Muốn sáng bét rồi"

"Ờ. Thôi con lên nằm kế cha ôm ổng. Sợ ngồi đây lát ổng nghi"

Mình đi te te lên gác nằm ôm cha. Ổng còn ngái o o. Ông Thái thì đưa võng qua lại nghe leng keng....,...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro