Đến phút cuối...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không có gì là tuyệt đối, và cả tình yêu cũng vậy....

Nếu một ngày nào đó, Ran không thể đến được với Shinichi

Nếu một ngày nào đó, quá khứ phải đóng lại - dù đau đớn và khó khăn thế nào ...liệu chúng ta có can đảm chấp nhận ?

Can đảm yêu, can đảm chia tay...!

Oneshot : Đến phút cuối...

Author : Pelun_96

Lời T/g : Lần đầu tiên viết thử oneshot, diễn đạt còn lủng củng . Mong mọi người chỉ giáo !^^

~~~~~~

Phố Beika.

Tôi đã trở về. Vẫn là hình dáng ấy...bên cạnh một người khác.

*********

Tôi không biết là đã bao nhiêu năm kể từ lần cuối gặp gỡ Shinichi rồi. Chỉ biết là hôm nay

tôi sẽ sang Mĩ cùng cha, mẹ và cùng.. cậu ấy. Đừng hỏi tôi về trận chiến với tổ chức, tôi không

biết gì đâu, hoàn toàn không biết gì cả ; hoàn toàn không muốn nhớ gì về nó..

" Đến phút cuối , cô vẫn thật ngốc nghếch...."

Lần đầu tiên, cậu ấy để tôi bước đi . Lần đầu tiên , cậu ấy chỉ đứng dõi theo bóng tôi. Lần

đầu tiên, cả hai chúng tôi cùng khóc...và đó cũng là lần cuối cùng . Ánh hoàng hôn bao trùm

tất cả một màu máu đỏ thẫm.

Mọi người đều bảo tôi là cậu ấy có nỗi khổ riêng. Ừm, có lẽ thế thật,nhưng làm sao tôi có

thể hiểu đc nỗi khổ của cậu ấy khi tôi chỉ là...một con ngốc thôi . Tôi đang hoài nghi chính

mình, liệu tôi có thể chịu đựng làm một con ngốc bao lâu nữa đây ...?

1 năm trôi qua....

Hakuba bước vào cuộc sống của tôi.

Tôi không quan tâm.

2 năm sau..

Chúng tôi nói chuyện với nhau tổng cộng 5 lần.

Và năm thứ 3,..

Tôi tình cờ xem đc một bức ảnh trong album của Hakuba. Khá bình thường, chỉ là bạn bè . Chỉ

là ...Shinichi và Shiho . Tim nhói nhưng không đau.. " Đến phút cuối, cô vẫn thật ngốc

nghếch..."

Sau 5 năm...

" Em là một người rất đặc biệt với anh "

Tôi nhận ra Hakuba là một chàng trai tốt , cậu ấy quan tâm đến tôi rất nhiều. Mọi người xung

quanh cũng rất ủng hộ tôi và cậu ấy thành một đôi nhưng...tôi vẫn không sao quên đc câu

nói ấy " Đến phút cuối, cô vẫn thật ngốc nghếch..."

Và hôm nay,...

"Anh xin lỗi Ran, anh đã lừa dối em suốt 5 năm nay. Anh sẽ không đc biết đến em nếu

không có lời đề nghị chăm sóc em của Shinichi. Anh cũng không hề có cơ hội đc quen biết em

nếu Shinichi không cố tình làm em đau lòng để bảo vệ em. Anh cũng không thể trò chuyện

với em nếu không làm em quên đi Shinichi. Anh là một thằng tồi, anh biết nhưng anh thật sự

không thể dừng yêu em đc dù anh biết tình yêu của anh chỉ là ảo mộng. Dù tất cả đều là lừa

dối nhưng trong suốt 5 năm qua, em luôn là một người rất đặc biệt với anh và sau này cũng

vậy . Hôm nay, Shinichi sẽ trở về Nhật BẢn, và đã đến lúc anh phải ra đi.

Anh xin lỗi em, anh yêu em Ran.

Hakuba Suguru "

Sau 5 năm, một giọt nước nóng hổi lại lăn dài trên má...

Thịch ..thịch...

Làm ơn, xin anh đừng rời bỏ em ! Từng hình ảnh của Hakuba hiện ra như một đoạn phim

quay chậm...Khi sắp mất anh thì em mới nhận ra rằng anh quan trọng với em như thế

nào...Đến phút cuối , em mới thật ngốc nghếch làm sao khi nhận ra tình cảm thật sự của

mình. Em yêu anh, Hakuba !

*************

Vù..vù...

Trước mặt cô là cậu ấy...nhưng trong tim cô bây giờ thì chỉ còn mỗi hình ảnh của Hakuba.

Vù..vù..

Đây chính là nơi gặp gỡ cuối giữa cô và Shinichi 5 năm trước..

- Em..em đang tìm Hakuba...

- Cậu ấy đang chuẩn bị cho chuyến bay sang London . Em còn 2 giờ để đến sân bay và

gặp cậu ta đấy !

- ....C..Cảm ơn anh...!

Ran định chạy đi ngay nhưng..dường như còn chút gì đó...

- Em...em và anh sẽ là bạn tốt với nhau !

Shinichi mỉm cười , khẽ gật nhẹ

- Chúc mừng em và Hakuba nhé. Đừng lo cho anh, anh đã yêu một cô gái...

- Em chắc là cô ấy và anh sẽ rất hạnh phúc. Giờ em phải đi, hẹn gặp lại anh hôm khác

nhé !

Shinichi khẽ mỉm cười . Nụ cười đáng lẽ phải thật hạnh phúc nhưng lại đượm buồn.....

**********

Đã 5 năm rồi, có lẽ tôi cũng không nên làm phiền em nữa...

Mà em nghĩ tôi đã không còn yêu em nữa sao ? Đến phút cuối, em vẫn thật ngốc nghếch,

Ran ạ. Tôi yêu em ...Mãi mãi yêu em

Tiếng nói thầm thì cùng tiếng gió vi vu . Tim khẽ nhói đau....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro