Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cẫn Dật Thành ngày ngày làm phiền đến Từ Mục Xán, ngay cả Hứa Dương Ngọc Trác cũng không chịu đựng được lôi hắn ra trừng trị thêm vài roi nữa mới hả dạ.

Mạch Khê cũng không nói đỡ cho hắn, dù sao trên danh nghĩa Từ Mục Xán cũng là con gái của ông, để một kẻ thấp kém như Cẫn Dật Thành quấy phá thật không ra thể thống gì.

"Dật Thành, ta nói cho ngươi biết, Xán Nhi là đại tiểu thư nhà họ Mạch ta, ngươi một chút cũng không xứng."

Mạch Khê trào phúng ,ánh mắt đầy chế giễu nhìn Cẫn Dật Thành. Hắn biết chứ, Từ Mục Xán là ai, hắn là ai, nhưng hắn là yêu nàng thật lòng, bằng mọi cách hắn cũng phải có được nàng.

" Ông chủ, tôi bản thân cho dù không xứng với cô ấy, nhưng một ngày nào đó, tôi cũng sẽ ôm cô ấy trong vòng ta..."

Lời này lập tức bị một giọng cười lớn ngắt đi. Tiếng giày cao gót theo giọng cười càng lúc càng lớn, Hứa Dương Ngọc Trác váy dạ hội màu đỏ thẫm, khoét thật sâu ở ngực, tóc xõa tự do, hơi uốn xoăn ở phần ngọn, khuôn mặt chi dù chỉ trang điểm nhật cũng không khỏi phai đi vẻ quý phái. Bên cạnh còn có một người, không sai chính là Từ Mục Xán. Hai con mắt Cẫn Dật Thành dường như muốn rớt ra ngoài. Nàng ,nàng chính là yêu nghiệt.

Hôm nay, Từ Mục Xán là theo Hứa Dương Ngọc Trác nàng đến một buổi tiệc thường niên trong giới kinh doanh, họ Hứa chủ quản một tập đoàn lớn dĩ nhiên phải có mặt, thân là con gái độc nhất, đại tiểu thư của Mạch gia, nàng cũng phải đi.

Mục Xán vận trên người một chiếc váy thuần trắng, chất liệu lụa mềm mại khiến cho cơ thể nuột nà của nàng thập phần thanh khiết. Tóc dài tự nhiên xõa đến ngang eo, đôi giày bot cổ ngắn hằng ngày đã được thay bằng một đôi cao gót trong suốt. Chiếc váy chính là được thiết kế riêng cho nàng, vòng eo nho nhỏ được ôm trọn đến từng xen ti mét. Bởi vì là váy hai dây, nên bờ vai trắng nõn nà đơn bạc bại lộ, vốn dĩ nàng đã trắng nay càng thêm trắng, bổ sung đôi môi đỏ chúm chím, chốc chốc khẽ mím lấy ,Từ Mục Xán đêm nay chính là yêu nghiệt tái thế.

Cả hai nữ nhân như yêu nghiệt ngàn năm xuất hiện lập tức khiến bầu không khí trở nên nóng lên. Cẫn Dật Thành hai con mắt gắt gao dán chặt trên cơ thể xinh đẹp của nàng. Mà nàng chỉ đơn giản thờ ơ hắn, thuận tiện ngồi vào trong chiếc xe sang trọng cùng Hứa Dương Ngọc Trác. Cửa xe đóng, xe cũng đã đi xa, Cẫn Dật Thành giờ đây mới hoàn toàn thất vọng, nàng chán ghét hắn đến như vậy sao.

Mạch Khê hiểu được vì sao Cẫn Dật Thành say mê con gái trên danh nghĩa của hắn rồi, chính là nàng quá yêu nghiệt đi. Đánh cũng đủ, ông cho người cởi trói lần nữa đêm hắn trở về trị thương, trước đó liền cảnh cáo hắn không được làm càn.

Bữa tiệc lần này không chỉ có Hứa thị lớn mạnh tham gia, mà còn có Tôn thị, dĩ nhiên người đại diện độc nhất con gái của Tôn Tịch Nhân, Tôn Nhuế đây.

Khổng Tiếu Ngâm không biết cái gì mà nói rằng dự cảm không tốt, nhất định phải đi theo, cô không cho nàng liền khóc lóc nói cô không còn yêu nàng nữa. Tôn Nhuế không phải là loại người dễ mềm lòng, nhưng Khổng Tiếu Ngâm lại khác, nàng là nữ nhân lợi hại nhất trên thế giới này, chỉ cần một cái mếu máo liền coa thể đẩy ngã tản băng ngàn năm Tôn đại gia. Hết cách đi, Tôn Nhuế cho nàng đi theo, tất nhiên là có điều kiện, nàng là phải đi sát theo cô một bước cũng không được rời đi. Tôn Nhuế đương nhiên cũng không thành toàn cho ý đồ muốn uống rượu của nàng nên tuyệt nhiên cấm.

Khổng Tiếu Ngâm mang thai quả thật mặc đồ có chút bất tiện. Váy thiết kế cho người mang thai, không quá đơn giản cũng không quá cầu kỳ, cái bụng nhô ra của nàng được trang phục che lắp ,bộ ngực đẫy đà được ôm sát khiến cho mọi ánh mắt đều có thể bị nàng đốt cháy.

Từ lúc xuống xe ,Tôn Nhuế tay vẫn an vị ở trên hông Khổng Tiếu Ngâm, lực đạo không lớn nhưng đủ để cảnh cáo nàng không được làm càn. Khoác thêm một tầng áo khoác bên ngoài cửa Tôn Nhuế, là áo vest ngoài màu đen. Tôn Nhuế hiện tại không quá khác so với lúc trước, lần đầu tiên nàng nhìn thấy bộ dạng thật sự của cô. Nghĩ đến Khổng Tiếu Ngâm cũng không tin được, nhìn xem, hài tử của cả hai cũng sắp chào đời rồi. Nàng nở nụ cười rạng rỡ, mắt chăm chú vào vòm bụng nhô nhô ra của mình, tận lực cũng không chú ý có rất nhiều sắc lang đang nhìn mình. Nụ cười của nàng quả thật có sức câu người nha.

Tôn Nhuế ở bên cạnh cũng âm thầm phóng điện đến đám háo sắc kia, nhưng bản thân cô cũng đang là hủ dấm chua của Khổng Tiếu Ngâm. Trên người Tôn Nhuế tản mát ra một loại hương thơm rất dễ chịu, lại nói hôm nay cô không có buộc tóc lên gọn gàng, tùy ý mà xõa xuống, đôi mày không quá sắc sảo mà vô cùng anh khí. Khuôn mặt hài hòa, vừa thanh tú vừa mỹ thiếu niên, quả thật thu hút không ít ánh nhìn của nữ nhân đam mê cái đẹp.

"Nhuế Nhuế, người ta cũng muốn uống rượu"

Khổng Tiếu Ngâm ở bên cạnh nhìn những ly rượu ngon lành trong tay người trước mặt liền trổi dậy con ma men trong người. Tôn Nhuế không có xoay lại nhìn nàng, nhưng vẫn âm thầm để ý nhất cử nhất động của đối phương.

"Nhuế Nhuế không thương em."

Chiêu này cô sớm đã thuộc lòng từ lâu, cũng không để ý nàng đi. Khổng Tiếu Ngâm hậm hực buông tay cô ra, chạy đi thật nhanh. Tôn Nhuế đang cùng đối tác giao tiếp thì cảm thấy lòng bàn tay trông rỗng. Khổng Tiếu Ngâm, nàng đâu rồi.

Hai chân mày Tôn Nhuế nhíu lại, định bụng sẽ đi tìm nàng, cũng không nghĩ đám nữ nhân phiền phức khi thấy cô một mình liền xông đến như hổ đói đè cô ra hỏi, chốc cũng không thấy bóng hình của nàng đâu nữa.

Hứa Dương Ngọc Trác đứng ở một góc cùng Từ Mục Xán nhìn thấy đám đông bên kia có vẻ nhộn nhịp ,tò mò nổi lên, còn chưa kịp nhấc chân rời đi liền có một nữ nhân siêu chân dài đứng ngay trước mặt họ.

Từ Mục Xán đánh giá, một câu thôi, ăn gì mà cao thế.

Chính xác là người kia cao hơn nàng rất nhiều, nói đến chiều cao, nàng cũng không phải quá thấp đi, ít nhất cũng là 1m7 ,mà người trước mắt, xem chừng cao tận 1m8,1m9. Trong đầu nàng cũng chỉ có một từ để điễn tả cảm xúc hiện tại, thật khủng khiếp.

Người nọ thấy nàng im lặng nhìn mình một chút bài xích cũng không, nghiêng đầu nhìn đến Hứa Dương Ngọc Trác mới thấy bộ dạng cười quyến rũ của nàng. Từ Mục Xán ho một cái làm tan đi bầu không khí quỷ dị trước mắt, nàng là người lên tiếng đầu tiên.

"Cho hỏi, cô là..."

"Tần Số Số, 25 tuổi nha."

Trong đầu Từ Mục Xán hiện tại lại có Hai chữ khác, chính là đồ điên. Nàng cảm thấy người trước mắt thật không ưa được, ai bảo cô nói cả tuổi chứ, hừ. Vẫn là không quan tâm đến người trước mặt, nàng xoay chuyển tầm mắt liền phát giác mẫu thân đại nhân của nàng rốt cuộc là biến đi đâu mất rồi.

Tần Số Số vẫn nhìn nàng, mắt một giấy cũng không rời, trong mắt cô nàng thật đẹp.

...

Khổng Tiếu Ngâm bực nhọc mà rời đi, rốt cuộc là đi lạc mất rồi. Đi lòng vòng một hồi cũng không tìm được nơi diễn ra buổi tiệc. Nàng có chút mệt đi, tìm được một nơi có ghết ngồi, liền đặt mông to ngồi xuống, sau đó liền thở phào một cái.

"Tôn Nhuế đáng ghét, cũng không chịu đi tìm người ta, đáng ghét. "

Nàng ngồi một chỗ mà tự kỷ, một tràn đều là mắng Tôn Nhuế đáng ghét, một chút mặt mũi cũng không có chừa cho cô. Đột nhiên cảm thấy có thế gì đó chíu thẳng vào tầm mắt, nàng ngẩng khuôn mặt ngây ngô của mình hơi cao một chút, vừa vặn nhìn được một tia laze chíu thẳng vào trán của mình. Đường đột cũng không biết làm thế nào, cho đến khi thân thể bị ôm đi mới tỉnh giấc, chỉ một chút nữa là não của nàng nát bét rồi, sức công phá thật kinh khủng, tường bị thủng một lỗ sâu hun hút.

Hứa Dương Ngọc Trác nhanh tay kéo bả vai của nàng lệch sang một bên, không cần thận bị đường đạn lạc qua một chút.

Nàng tránh được một viên đạn nhưng liền một loạt đạn sau đó đều hướng nàng bay đến. Hứa Dương Ngọc Trác tuy là yêu nhưng với tốc độ cao như vậy tranh cũng có chút chật vật. Đạn không ngừng hướng đến các nàng, không có bất kỳ một sự trợ giúp bào, Khổng Tiếu Ngâm thầm cảm thán, phải nói với Nhuế Nhuế mới được.

Vô ý một chút, một viên đạn nhanh chóng hướng đến ngực Hứa Dương Ngọc Trác mà tiến lên. Khoảnh khắc gan tất, một đạo sáng bóng chém xuống, tiếng vang ngược lại của đâu đạn khiến Khổng Tiếu Ngâm định hình lại được vấn đề.

Một cô gái, mái tóc dài được búi cao một chút, tóc mái như rủ xuống rất ít, tư thế vẫn giữ nguyên như cũ, Tần Số Số ánh mắt vui vẻ với thanh kiếm lạnh lẽo trong tay thật có chút bất đồng đi....

--------------
"Tần Số Số, chị thấp xuống ngay cho em."

Nhân vật mới là một tổng công nha, biết múa kiếm á :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro