4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tầm 4-5 giờ sáng nay Nani bị sốt đến 38 độ, cơ thể anh nóng phừng lên Nani lê từ  bước chân mệt nhọc đi đến chỗ để thuốc nhưng chưa chạm được bịch thuốc anh liền ngất đi.

-P'Nani ơii, Dew chở P' đi học nhé! P'Nani ơi, bé yêu ơi. P'Nani tỉnh dậy đi, sốt cao quá 

Nhưng may mắn có Dew đến kịp lúc đưa anh đi bệnh viện vì lo cho Nani nên anh đã xin phép nghỉ và cũng có nhờ Win xin cho anh.

-P'Nani tỉnh dậy rồi hả? Anh có sao không...ừm hạ sốt rồi nè

Anh vừa tỉnh dậy thì gặp Dew đã hỏi tới tấp rồi cậu lấy tay để sờ lên trán xem anh đã hạ sốt chưa

-C...cảm ơn em...nhưng mà sao anh lại ở trong bệnh viện vậy?

-Lúc em qua nhà anh, thấy anh ngất kèm theo cơn sốt nữa nên em đưa anh vào viện. À bác sĩ nói anh bị hạ canxi, dạo gần đây anh bỏ ăn à?

-À...ờm có chút anh thấy không đói nên không ăn.Anh muốn xuất viện

- Anh phải chú ý tới dức khoẻ chứ?? Không được anh còn chưa khoẻ hẳn đấy

Cậu nhíu đôi chân mày lại nhìn anh tỏ vẻ không chịu

-Đi mà Dew Dew

Nani giở cái giọng mè nheo với cậu, Dew đang phải đấu tranh với lý trí và con tim đây. Con tim thì muốn cho anh về, lý trí thì bảo phải cho anh ở lại nhưng cuối cùng Dew vẫn chọn con tim.

-Được rồi, được rồi xuất viện về.

----

Khi về đến nhà anh cậu có ý định dìu anh đi vào nhà nhưng Nani không chịu, thấy anh đi có vẻ hơi mệt nên cậu liền vác Nani lên vai đi cho anh. 

-áa Dew thả anh xuống

-anh đừng quậy nữa nào!

Vào nhà cậu thả anh xuống ghế sofa rồi cậu đi vào trong bếp nhà anh.

-Này em vào đấy làm gì 

-Nấu ăn cho anh

-Anh không cần anh tự nấu được mà

-Anh bỏ bữa em lo, nào đi thay đồ đi, em sẽ nấu cho anh

-À còn tiền viện phí để anh trả

-Không cần đâu, anh đi đi hay để em vác như lúc nãy??

-Từ từ đi liền mà

Cậu hối thúc anh đi lên phòng, sao khi Dew thấy anh lên phòng liền đeo tạp dề xắn tay áo lên. Trước tiên phải xem tủ lạnh nhà Nani có nguyên liệu gì.

-Hmm...có thịt bò nấm đông cô khô cả cà rốt hay là nấu canh  thịt bò hầm nấm đông cô cho anh ấy vậy.

-Dew đang nói gì đấy?

-À..em

Vừa xoay người lại nhìn anh thì thấy đôi chân dài thon thả vì anh chỉ mặc áo thun với quần đùi làm Dew suy nghĩ. 

-'Cái chân đó mà vác lên vai mình thì...ý bậy bậy tập trung nấu cho anh ấy thôi'

-Em sao vậy?

-À không...không sao. Bây giờ anh ra ngoài phòng khác đợi em 1 chút nhé, món này sẽ hơi lâu.

-Để anh phụ em cho.

-Aw không cần, anh bệnh nên nghỉ ngơi đi, giao bếp nhà anh lại cho em!

Thấy cậu có vẻ quyết tâm nên Nani  lon ton chạy ra phòng khách. Cuối cùng sau 2 tiếng mấy đồng hồ vật lộn thì Dew đã nấu xong món canh bò hầm nấm đông cô cho Nani.

Anh ngồi ở ngoài phòng khách đọc sách thì có một mùi thơm từ bếp làm bụng anh kêu lên mấy tiếng, Nani đứng dậy đặt quyển sách về chỗ cũ rồi xuống bếp.

-Ưm thơm thật đấy, Dew nấu món gì đấy??

-Canh Bò hầm nấm đông cô đấy anh, hơi lâu một xíu mà anh đói chưa? 

-Đ..đói rồi, em ngồi xuống ăn chung với anh đii

-Nhưng để em dọn bếp em ăn sau nha?

-Không chịu em không ăn thì anh cũng không ăn

-Rồi rồi em ngồi ăn liền mà. Anh ăn thử xem có ngon không cho em xin ý kiến

Anh liền lấy đũa ăn một miếng thịt bò và múc canh lên thử

-Ngon thật đấy. Công nhận em nấu ăn giỏi thiệt, xuất sắc.

-Hì hì ngại quó.

Ăn xong hai người cùng nhau dọn rửa chén bát.

-Dew...anh thật sự cảm ơn em về những chuyện sáng nay và cả bữa ăn này nữa.

-Anh không cần cảm ơn em, em chăm người yêu tương lai là chuyện bình thường.

-Người yêu tương lai gì chứ??

Hai tai và mặt phút chốc đỏ ửng vì câu nói của Dew. Cậu nhìn anh chằm chằm bằng ánh mắt của kẻ biết yêu.

-Nani em thích anh, em yêu anh chết mất thôi.

Cậu đưa bàn tay thon dài xoa đầu anh. Anh ngơ ngác đứng hình không biết nên nói gì

-Anh có chấp nhận lời tỏ tình này không? Anh không thích cũng không sao cả em không ép đâu.

Cậu mỉm cười nhìn anh, nhưng anh thấy trong đôi mắt ấy là sự trông chờ, vui vẻ, và buồn. Còn anh thì không biết mình có thích cậu hay không vì cảm giác của Nani rất bối rối.

-Anh c...chấp nhận.

Dường nhưng anh đã chọn đúng câu trả lời rồi, anh cũng thích Dew thích từ một tháng trước kể từ ngày đi xem bóng rổ, chửi điên điên thế chứ khoái vcl.

Dew khi nghe anh thốt ra câu đấy cậu vui nhảy cẫng lên.

-Trời ơi yêu anh quá, Nani dễ thương nhất.

-Dew à...đừng nói nữa anh ngại..

Nani lấy hai tay che mặt mình lại tránh cho Dew nhìn mặt mình.

-Anh gỡ tay ra đi, em muốn nhìn mặt người yêu em lúc ngại cơ

-Em mà nói nữa anh đạp em liền nhé!

Thấy anh bé ngại quá hoá giận liền kéo mồm lại im thin thít.

-Hôm nay em sẽ ở đây và chăm lo cho 'em bé'.

-Ắc...chưa gì em dọn qua ở rồi? Ba mẹ em thì sao? Còn đồ nữa

-Em sẽ nói với bác quản gia về chuyện này rồi nhờ bác ấy nói với ba mẹ em, anh không cần lo ba mẹ em ở nước ngoài, đồ thì em sẽ điện dịch vụ dọn nhà.

Nani lắc đầu nhìn em người yêu 'cột điện'. 

-aa..Dew em làm gì thế??

-Để anh ngồi lên đùi em cho tiện ôm thoải mái

Trong lúc đấy Dew cũng đã liên lạc với bên dịch vụ để đem quần áo cậu qua. Tầm 30' sau thì đã tới.

-Em ngủ chung với anh nhé, được rồi đem lên phòng kia giúp tôi nhé

-Ơ anh còn chưa kịp trả lời..

-Im lặng là đồng ý.

-------

Dew đi lên phòng anh, không ngờ rộng thật mùi hương bạc hà thoang thoảng làm cậu thấy dễ chịu vô cùng, Nani cũng đi theo sao khi vừa bước vào cửa phòng thì bị ai kia kéo tay xuống giường.

Hiện tại Nani đang nằm dưới Dew mặt đối mặt sát gần nhau, anh muốn đẩy cậu ra nhưng không được. Một tiếng *chụt*lớn vang cả căn phòng

Là cậu đang hôn anh sao? Anh bất ngờ.

-Môi anh mềm quá, mún hun nữa cơ moa moa

-Không cho đâu...đừng mà Dew

Rồi 1 tiếng *chụt* 2 tiếng 3 tiếng xn tiếng, Nani bất lực để đó cậu muốn hôn bao nhiêu thì hôn.

Đột nhiên anh lên tiếng.

-Em nghĩ mình nên công khai hay không??

-Công khai đi, nếu có chuyện gì em bảo vệ anh. Cứ tin ở em.

-----------------

bái baiiiii







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dewnani