19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau,học viện ồn ào náo nhiệt hơn bình thường.Các học viên vô cấp như chim sổ lồng líu ríu vui tươi tụm ba tụm năm cho nhau chào biệt.Một số tụm vào nhau nói chuyện,một số vội vàng làm thủ tục lưu túc tại học viện.Vì một số người không phải là người thủ đô nên đều phải lưu túc tại học viện,những bạn dù không phải người thủ đô nhưng có nhà tại thủ đô đều có thể không lưu tại học viện,học viện khá tự do chỉ chuyên trách giáo dạy không can thiệp vào đời tư học viên.

Nam Cung Ấu đi trên đường tìm người để lại tin nhắn cho Đông Phương Nhã rồi vội vàng trở về nhà.Nóng lòng trở về gặp Nam Cung Vân,một thời gian khá lâu cô không nhìn thấy Nam Cung Vân.Nhớ da diết khuôn mặt,giọng nói của Nam Cung Vân,lúc này trong đầu Nam Cung Ấu chỉ muốn ôm lấy cô ngửi mùi hương quen thuộc trên người Nam Cung Vân.

Vào nhà,không kịp nhìn kỹ Nam Cung Ấu vội ôm từ đằng sau lưng nữ nhân hình dáng khá giống Nam Cung Vân.Đôi tay vòng lấy vòng eo thon gọn,mặt vùi vào cổ nữ nhân nhưng không phải là mùi hương quen thuộc,Nam Cung Ấu liền khựng người.

"Buông tay!!" Nữ nhân cứng người môi đào khẽ mở,tản mát hàn khí làm độ ấm xung quanh giảm xuống.Nam Cung Ấu rùng mình vội buông tay lùi về phía sau nhìn nữ nhân trước mặt xoay người đối diện với mình.

Trước mặt nữ nhân khuôn mặt lãnh diễm tuyệt mĩ,mặc một cái áo sơ mi trắng lộ cổ áo gợi cảm xương quai xanh cùng tuyết trắng như ngọc da thịt.Cổ tay áo vãn tới khủy tay lộ ra tuyết trắng làn da,cổ tay trắng nõn độ cung tinh tế hoàn mỹ,ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng móng tay sạch sẽ làm cho người nhìn cảm thấy xinh đẹp cực hạn.Đôi chân dài lại thon lại thẳng được bao bọc bởi bó sát người quần jean màu lam càng thể hiện dáng người hoàn mĩ.Sắc mặt nhạt nhẽo, thon dài mi cũng không có gì động tĩnh.Thần sắc thanh thanh lãnh lãnh đến như là một khối băng nhưng là sẽ không làm người cảm thấy nàng không lễ phép, chỉ biết cảm thấy nàng vốn chính là như vậy.

Nam Cung Nguyệt tỷ tỷ của Nam Cung Vân,trên danh nghĩa mẹ của Nam Cung Ấu còn là gia chủ Nam Cung gia.Nam Cung Ấu và Nam Cung Nguyệt đối mặt nhìn nhau,bầu không khí tĩnh lặng dị thường không ai mở miệng chỉ đôi mắt nhìn đối phương.Cho đến Nam Cung Vân cùng Lâm Mẫn đi đến phá vỡ bầu không khí lúng túng giữa hai người.Nam Cung Vân nhìn thấy Nam Cung Ấu mặt tươi cười tiến đến cầm tay Nam Cung Ấu.

"Tiểu Ấu về rồi à? Có mệt không? Khoá học vẫn tốt chứ?Có ...." Vừa cầm tay dẫn Nam Cung Ấu đến phòng sảnh vừa mở miệng hỏi han.Lâm Mẫn cùng Nam Cung Nguyệt thấy Nam Cung Vân quan tâm Nam Cung Ấu cũng không nói gì vì đều biết hai người bọn họ sống cùng nhau,Nam Cung Vân thay thế Nam Cung Nguyệt chăm sóc Nam Cung Ấu từ nhỏ.

"A Vân muội hỏi một hơi nhiều vấn đề vậy Tiểu Ấu làm sao trả lời kịp."Lâm Mẫn lên tiếng đánh gãy Nam Cung Vân muốn hỏi thêm.Nam Cung Ấu quay mặt mỉm cười với Lâm Mẫn ánh mắt lướt qua Nam Cung Nguyệt rồi nhìn Nam Cung Vân.

"Mọi chuyện tốt lắm,sau khi kiểm tra lên cấp được về nhà nghỉ một ngày rồi sẽ bắt đầu tiến vào hạ cấp.Tiểu di đừng lo."

"A Mẫn chúng ta vào thư phòng có vài vấn đề cần xử lý,A Vân muội trò chuyện ít thôi để Tiểu Ấu nghỉ ngơi."Nói xong Nam Cung Nguyệt đi hướng thư phòng,Lâm Mẫn liền theo sau.

"Tiểu Ấu,con vừa về nên nghỉ ngơi,chúng ta sẽ nói chuyện sau." Nam Cung Vân cầm tay lôi Nam Cung Ấu hướng về phía phòng nghỉ đi gần đến phòng Nam Cung Ấu liền bị đi trước mặt xoay người Nam Cung Vân hôn lên môi đột nhiên không kịp phòng ngừa, lại cũng rất vui lòng mà nhắm mắt lại mắt cảm thụ được này phân thân mật tiếp xúc.

Không biết bao lâu Nam Cung Vân đem môi dời đi,thu thủy trong mắt tràn đầy nhu tình nhìn Nam Cung Ấu.Mà giờ phút này Nam Cung Ấu,thon dài ngón tay nhẹ nhàng dán trên môi ở mới vừa cùng Nam Cung Vân hôn cùng nhau.Trong lòng giống như thêu đốt một đoàn hỏa vì cùng Nam Cung Vân thân mật tiếp xúc,hỏa hoa càng thêm nóng rực khó mà xua tan.

Duỗi tay qua ôm lấy Nam Cung Vân eo thon đem cả người kéo hướng phía chính mình,thuận thế hơi nghiêng đầu hôn lên môi Nam Cung Vân.Cùng Nam Cung Vân kia hôn bất đồng,Nam Cung Ấu hôn chứa đầy xâm lược tính,thuận thế xâm nhập lại cũng không mất ôn nhu,mềm nhẹ lại giàu có lực độ mà châm ngòi.Nam Cung Vân cầm lòng không đậu mà ôm Nam Cung Ấu cổ đi đón ý cùng vũ cho đến Nam Cung Vân có chút thở không nỗi mà tay nhẹ nắm thành quyền,nhẹ nhàng gõ một chút bả vai Nam Cung Ấu.Nam Cung Ấu lúc này mới mang theo không tha mà rời đi.Hai người cái tráng chống đối phương cái tráng,lẫn nhau ủng ôm tư thế không có thay đổi.

Nam Cung Ấu nhìn Nam Cung Vân phiếm hồng khuôn mặt,con ngươi nổi lên một tầng mỏng hơi nước,môi đỏ khẽ mở chậm rãi suyễn tắt,từ Nam Cung Vân trong miệng thốt ra hơi thở cùng không khí tiếp xúc sau như lên men thành một mạt nhàn nhạt lan hương.Này đại khái chính là trong truyền thuyết mỹ nhân nhả khí như lan đi.Nghĩ thế Nam Cung Ấu không tự mình mà cười một tiếng.

"Tiểu di rất rất nhớ ngươi,ngoài học cùng huấn luyện thời gian còn lại đều dùng nhớ tiểu di." Nam Cung Ấu tay mươn trớn vòng eo,đôi mắt đen láy như hắc trân châu hiện ảnh mặt Nam Cung Vân khẽ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro