Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua nhanh,chớp mắt tới thời điểm kiểm tra cuối cấp.Vì là tân sinh vô cấp nên kiểm tra cũng không khó khăn.Không phần văn khoa chỉ có thể năng và phần tác chiến,trước một ngày học viên đã được thông báo và cho nghỉ để chuẩn bị.

Kiểm tra cuối cấp khá dễ dàng,trong suốt thời gian huấn luyện học tâp,bị các huấn luyện,giáo viên ngược thê thảm không chút lưu tình cho nên các học viên đều vượt qua kì kiểm tra cuối cấp là điều hiển nhiên.

Sau khi kiểm tra xong các học viên được nghỉ tại nhà chuẩn bị bước vào hạ cấp của học viện.Vào hạ cấp là bắt đầu phân chia học viện: dị năng viện và biến dị viện.Tại mội viện đều có cách dạy,học,huấn luyện khác nhau.Và dĩ nhiên cấp nào đều có tiệc chia tay,vì vậy chung sức tổ chức hoạt động cho buổi tiệc chia tay.Giống mọi thời đại,sáng là buổi giảng tổng kết chiều tối là tiệc ăn uống khiêu vũ là thời khắc bạn hòa mình thả bay tự thân.

Nam Cung Ấu thì không mặn mà đối với tiệc tối cho lắm,điều mà Nam Cung Ấu muốn làm bây giờ là chạy về nhà gặp Nam Cung Vân.Ngoài thời gian học tập,huấn luyện còn lại đều dành tưởng nhớ về Nam Cung Vân.

"A Ấu..A Ấu..Cậu đang nghĩ gì thế?"

"Có chuyện gì sao? Tiểu Nhã?"

"Cậu đang thả hồn đi đâu đấy? Hay cậu tơ tưởng đến anh nào à?"

"Cậu muốn chết phải không?"

Đông Phương Nhã nhìn Nam Cung Ấu đang trên mây nên kéo về hiện tại,còn chọc ghẹo Nam Cung Ấu gây sự chú ý vào buổi tiệc.Đông Phương Nhã đang nói cho Nam Cung Ấu là các bạn học đang đánh đố nhau là ai có thể mới giáo viên chủ nhiệm của chúng ta uống một ly rượu và cùng nhảy một điệu nhạc.

Theo lời nói của Đông Phương Nhã,Nam Cung Ấu dời mắt nhìn về phía giáo viên chủ nhiệm của lớp Nguyễn Y Văn.Nguyễn Văn chính cười ngâm ngâm tiếu lập, một trương mỹ lệ mặt đẹp thượng, ngậm dịu dàng tươi cười, sóng mắt lưu chuyển, nhìn phía mọi người nhu hòa tầm mắt, giống như một mạt thanh thanh dòng nước từ trong lòng lặng yên chảy quá giống nhau, làm người nhịn không được say mê,dáng người đầy đặn lả lướt,thấu phát ra một cổ năm tháng mài giũa mà ra thành thục phong tình, loại này hỗn thiên nhiên phong tình.

Nam Cung Ấu ngẩn nhìn một hồi,Nguyễn Y Văn như có cảm được ánh mắt nhìn chăm chú vào mình nên tìm kiếm,quay đầu thì chạm vào ánh mắt của Nam Cung Ấu.Hai người nhìn nhau chốc lát,Nam Cung Ấu chuyển ánh mắt sang hướng các bạn học đang bàn tán chuyện ai sẽ mời được cô chủ nhiệm.

Các bạn nam người ngượng ngùng,kẻ tự kiêu lần lượt đến mời Nguyễn Y Văn nhưng điều bị từ chối.Nam Cung Ấu ngồi tay cầm ly rượu nhấm nháp men say thong dong nhìn vẻ mặt thất bại ủ rủ của từng nam bạn học trở về cùng mặt nhao nhao muốn thử của người tiếp theo.Buổi tiệc hơn nữa đêm bỗng nhiên Nam Cung Ấu uống cạn ly rượu trong tay,đứng dậy cầm ly mới từ người phục vụ bước tiến đến Nguyễn Y Văn.

"Cô chủ nhiệm,em mời cô." Nam Cung Ấu đến gần Nguyễn Y Văn.Nguyễn Y Văn nhìn thiếu nữ trước mắt,ngũ quan tinh xảo,gương mặt đường cong tuyệt đẹp.Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời tựa sao trời, ngăm đen đồng tử nội, tựa hồ nhiễm vụn băng giống nhau lạnh băng vầng sáng, là thực thanh lãnh cái loại này ánh mắt, vô thanh vô tức, liền như vậy sâu kín nhìn ngươi, tựa hồ còn có chút mệt mỏi cùng lười biếng bộ dáng.Môi hồng đơn bạc vểnh lên má lúm đồng tiền như ẩn như hiện đôi má nhiễm đỏ không biết là vì rượu hay khác,màu sắc thật mê người giống hoa đào rơi xuống mặt nước,nhộn nhạo bóng bẩy mời gọi thưởng thức.

"Lí do?" Ngẩn trong một lúc Nguyễn Y Văn mở đôi môi đỏ rực giống như mới mẻ huyết dịch đầy quyến rũ.Thu thủy con ngươi ngậm ôn nhu ý cười, lệnh nhìn đến nàng người như tắm mình trong gió xuân, tuyết trắng cổ dưới ánh đèn chiếu xuống ẩn ẩn lộ ra vài phần mê người ý vị tới. Thon thon một tay có thể ôm hết eo nhỏ thượng thúc một cây màu trắng đai lưng, lệnh người chú mục chân dài thượng bộ một đôi màu đen cao cùng.

"Chấm dứt những hành động nhàm chán kia.Em lúc này cũng là vừa đúng lúc không phải sao!" Nam Cung Ấu cười tươi nhìn Nguyễn Y Văn,đáp lại Nam Cung Ấu là Nguyễn Y Văn đưa tay đón nhận uống cạn ly.Nguyễn Y Văn đưa tay kéo theo Nam Cung Ấu rời khỏi buổi tiệc trước những khuôn mặt ngạc nhiên của nhiều người,phương hướng thẳng đến kí túc xá lão sư.

Nguyễn Y Văn đem Nam Cung Ấu để ở trên tường, bên má ngậm một mạt cười, huyền quan chỗ ánh đèn ấm áp mà từ đỉnh đầu tả dừng ở hai người trên người, bởi vì dựa vào gần,có thể rõ ràng mà ngửi được lẫn nhau trên người nùng liệt mùi rượu.

Nguyễn Y Văn kề sát Nam Cung Ấu, nóng bỏng hơi thở đập ở Nam Cung Ấu trên da thịt, như vậy xa lạ mà nóng rực cảm giác, như là tẩm vào vân da, Nam Cung Ấu tâm thình thịch loạn nhảy, nàng có chút phân không rõ trước mắt là chân thật tồn tại, vẫn là nàng ảo tưởng.Nguyễn Y Văn giơ tay phủng Nam Cung Ấu chinh lăng gương mặt, lòng bàn tay là đối phương như mặt nước hoạt nộn da thịt, Nguyễn Y Văn thích khẩn, trên tay động tác không khỏi lại thêm vuốt ve vài phần.Nam Cung Ấu tim đập như nổi trống,chưa kịp phản ứng, Nguyễn Y Văn nóng bỏng môi đỏ đã hạ xuống.

"Ngô...."men say nảy lên đại não, chung quanh là Nguyễn Y Văn nóng bỏng hơi thở, Nan Cung Ấu tự nhiên vòng vây đối phương ở nàng khuỷu tay trung,cả người máu như là bốc cháy lên một phen hỏa,cuồng phong điên cuồng hôn nồng nhiệt trung.Nam Cung Ấu không rảnh đi tự hỏi chuyện này rốt cuộc là như thế nào, rũ ở chân sườn tay chậm rãi vuốt ve thượng Nguyễn Y Văn phía sau lưng, một chút mà đem nàng mang tiến trong lòng ngực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro