Chương 20: Nhắc chuyện buôn bán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta nói lão bản, cái máy giải thạch này cũng quá lỗi thời đi". Có nhân trong thấy máy giải thạch liền cười nói.
Lão bản nghe thế liền xấu hổ: "Kinh tế eo hẹp, do đó không thể thay máy mới, nhưng mọi người yên tâm. Ta đảm bảo máy này vẫn hoạt động bình thường".
Đám người nhao nhau bàn tán, còn Nguyệt Tâm thì đang đánh giá cổ máy trước mặt.
Cỗ máy rất lớn hình chữ nhật, một bên có rất nhiều nút bấm, một mặt khác lại có cánh cửa rất lớn. Có vài nét giống máy móc thời hiện đại.
Lão bản đi tới máy giải, ấn nút khởi động. Trong quá trình khởi động, Nguyệt Tâm còn nghe rõ tiếng máy móc đang chạy.
"Đinh. Năng lượng không đủ, không thể tiến hành giải thạch". Đột nhiên một trận máy móc vang lên nói.
Nguyệt Tâm tiếu phi tiếu, truyền âm "Tiểu bảo, ra nhận bà con đây này".
"Ta không có bà con với cái máy này suất, cái máy này không có thông minh suất khí như ta". Tiểu bảo tì khí nói, đây rõ ràng là một cái máy vô tri, vậy mà chủ nhân lại lấy nó đem ra so, hu hu hu, hắn hảo thương tâm.
"Lão bản, hay là dùng thẻ mà lão mới đổi dùng thử xem". Một khách nhân gợi ý nói.
"Đúng vậy, ta cũng muốn biết thẻ bài do Nguyệt phủ chế tạo ra sẽ có hiệu quả thế nào?". Nguyệt Băng Nhi tìm thấy cơ hội liền tát nước theo mưa, Nguyệt phủ từ khi nào có chế thẻ sư. Tám chính phần mười tấm thẻ bài là có vấn đề, do đó Nguyệt gia mới cho nàng chơi, nếu là vậy thật, thì khi thẻ bài này là giả, không chỉ Nguyệt Băng Tâm thanh danh bị mất, Nguyệt phủ cũng điêu đứng. Nghĩ đến đây, nàng vui vẻ trong lòng.
"Được". Lão nhân gật đầu nói, sau đó lấy ra thẻ bài màu thanh đồng để vào khe đặt thẻ bài.
"Tít...tít...tít. Phát hiện ra thay đổi năng lượng... xin chờ"
Đám người liền chờ đợi, thỉnh thoảng còn thảo luận xem lần này giải thạch thành công hay thất bại.
"Đinh, năng lượng nạp đầy, độ phù hợp 100%"
"Mọi người đánh ta đi, có phải ta nghe lầm". Một người kinh hãi hét lên.
"Ngươi không nghe lầm, tất cả bọn ta đều nghe thế".
"Không có khả năng, làm sao có thể độ phù hợp là 100% được". Thuỷ Băng Nhi không tin nói, "Ta không tin... chắc chắn là cái máy này bị hư..."
Lão nhân mang nét mặt ngạc nhiên, liền đưa tay để lên máy, kinh ngạc nói "Máy không có một chút nóng nào".
Có nhân không tin cũng tự mình làm thử, cuối cùng cũng chịu tin tưởng.
Máy móc hoạt động là cần năng lượng đấy, tuy nhiên giữa thẻ năng lượng và máy móc hoạt động luôn tồn tại cái gọi là độ phù hợp, độ phù hợp càng cao, máy móc hoạt động càng tiêu hao ít năng lượng, độ phù hợp càng thấp, máy hoạt động tiêu hao năng lượng càng nhiều, hơn nữa khi hoạt động máy móc sẽ sinh ra lượng nhiệt rất lớn.
"Tiểu thư, không biết thẻ này Nguyệt Quang bảo trai dã có bán chưa?" có nhân mạnh dạn hỏi.
"Các vị an tâm, ngày mai Nguyệt Quang bảo trai sẽ bắt đầu bán, chỉ có đều ngày đầu tiên sẽ có 100 thẻ, những ngày sau cũng chỉ có thẻ bán 20 thẻ một ngày". Nguyệt Tâm cười tươi nói.
Mà chúng nhân nghe thấy liền mừng thầm, hứa hẹn ngày mai sẽ đi sớm để mua. Mỗi ngày 20 tấm, nghe qua thì ít, nhưng ở Uy Lam thành thì đã đủ cung ứng cho mấy hộ khá giả, ngay cả Thuỷ gia Thuỷ Phù các mỗi ngày cũng chỉ có thể cung ứng như thế. Ai biểu Uy Lam thành chỉ là một tiểu thành a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro