Chương 22: Liên hiệp tiểu gia tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đinh... Nguyên thạch phát hiện dị dạng, có hay không tiếp tục giải"
"Ta nói vị tiểu thư này vận khí thật không sai, ba viên nguyên thạch điều giải tăng. Chỉ có điều dị dạng nguyên thạch xuất hiện trong lúc giải thạch là như thế nào?" Có nhân lên tiếng nói, đây là lần đầu hắn nghe thấy chuyện này.
"Là như thế này". Nam nhân có chút am hiểu liền đúng ra giải thích "Cái gọi là dị dạng chính là phát hiện ra một cái gì đó bất thường trên nguyên thạch trong quá trình giải thạch, có lẽ là thứ tốt, cũng có lẽ là thứ xấu".
"Không có việc gì, cứ để ta mở chức năng kiểm tra rồi hẳn tính tiếp". Làm một người buôn bán nguyên thạch, hiển nhiên tình huống này hắn cũng biết rõ, liền đưa ra cách giải quyết.
Đám người lại dán mắt về máy giải thạch, chăm chú theo giỏi.
"Tít... tít... tít. Hệ thống đang kiểm tra.
...... tít... tít...tít. Đã kiểm tra xong, phát hiện vật chất rất dễ hỏng bên trong nguyên thạch, đề nghị dùng biện pháp khác tiến hành giải thạch".
"Vật chất dễ hỏng là cái thứ gì? Làm sao để lấy nó ra?".
Tất cả mọi người đều lắc đầu, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải tình huống này. Có người biểu lộ thất vọng, lại có người biểu lộ kích động cùng cảm thán.
Nữ hài mua 3 khối nguyên thạch lại được tặng một khối khác, trừ khối nguyên thạch không thể giải kia thì 3 khối còn lại đều tăng, một khối lại một khối khiến cho bọn họ cảm thán rằng nữ hài kia thật mai mắn. Một viên Phỉ huyết thạch, một khối Xích viêm khoáng cùng một khối nhỏ Vân Thuỷ thạch, tổng cộng giá trị cũng 60 kim, chuyến này nữ hài liền phát đạt.
"Ta muốn mua khối này". Thuỷ Băng Nhi cắn răng nói, nàng hận vận khí của nữ hài kia quá may mắn, nhất quyết nàng phải mua khối đá bí hiểm kia cho bằng được.
"Vị tỷ tỷ này thật muốn mua?" Tiểu Nguyệt cười bí hiểm nói. "Vậy tỷ tỷ cho một cái giá đi, nếu hợp lí ta sẽ bán lại".
"Chắc giá 5 kim tệ". Thuỷ Băng Lam nghiến răng nói, đây là tiền của nàng a, có rất nhiều thứ mà nàng muốn mua nhưng giờ lại đem đi mua tảng đá khiến nàng đau lòng.
"5 kim tệ quá thấp" Đường Cảnh lo lắng nữ hài chịu thiệt, hiền mở miệng nói. Xung quanh cũng có người gật đầu đồng ý, theo lý mà nói giá nguyên thạch đã 5 kim tệ, tuy còn chưa giải ra hoàn toàn, lại không biết có thứ gì bên trong nhưng đã có thể giải tăng thì giá sẽ tự nhiên tăng theo, hơn nữa theo bọn họ phán đoán, bên trong nguyên thạch kia sẽ có đồ vật,chỉ có đều đó là thứ gì thì bọn họ không cách nào đoán được.
"Các ngươi..." Thuỷ Băng Nhi nhìn đám người nói, Nữ hầu vừa muốn ngăn nàng đã bị nàng hất tay, "Các ngươi vậy mà lại bênh tiểu yêu tinh đó". Nàng hận mọi người luôn bên vực Nguyệt Tâm, nàng hận Đường Cảnh sủng nịt nữ hài kia, "Được lắm, ta để xem các ngươi sẽ sống thế nào ở Uy Lam thành".
"Ta nói Thuỷ Băng Nhi tiểu thư, người cũng đừng quá phận". Nữ tử dáng người mập mạp đi từ trong đám người ra nói. "Tuy Thuỷ gia là tam đại thế gia ở Uy Lam thành, nhưng Liên liệp Tiểu gia tộc bọn ta cũng không phải là quả hồng mềm".  Xung quanh mấy vị khách nhân cũng gật đầu biểu lộ thái độ, bọn họ chủ yếu là tiểu gia tộc, "Liên hiệp tiểu gia tộc" cơ hồ không ai không biết.
Đường-Thuỷ-Nguyệt, tam đại thế gia ở Uy Lam thành, nhưng ở đây cũng có 6-7 cái tiểu gia tộc cùng tồn tại, để có thể ổn định phát triển. Mấy tiểu gia tộc này liền tạo thành Liên hiệp tiểu gia tộc, tuy Liên hiệp tiểu gia tộc vũ lực không bằng nhưng xét về kinh tế, Liên hiệp của nhóm người này có thể còn mạnh hơn Nguyệt gia cùng Thuỷ gia.
Còn về phần tại sao đám người bọn họ vũ lực không có, trong khi tài phú lại có thừa vậy mà không bị kẻ khác nhòm ngó. Đó là bởi vì có thành chủ, có pháp luật ước thúc, không được chém giết trong thành thị. Có thể nói, khi các đại gia tộc tranh đấu lẫn nhau, thì đám người tiểu gia tộc là được lợi nhiều nhất.
"Liên hiệp tiểu gia tộc, ta nhớ kĩ". Thuỷ Băng Nhi trừng nữ nhân nói, sao đó nhìn nữ hài "Sao rồi, ngươi có bán không?"
Nguyệt Tâm đắc ý cười "Xin lỗi tỷ tỷ ta quyết định không bán".
"Ngươi... Được lắm Nguyệt Băng Tâm, Nguyệt Phủ, ta nhớ kĩ". "Tiểu Liên, Tiểu Ngọc chúng ta đi".
"Tỷ tỷ, sau này đi ra đường nhớ mang nhiều tiền chút nha, nếu không đủ tiền thì đừng mua, chứ đừng ra vẻ ta đây có tiền". Nguyệt Tâm lớn tiếng trêu chọc.
"Nguyệt ... Băng ... Tâm, ngươi chờ đó cho ta". Xa xa vọng lại tiếng nói tràn đầy tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro