Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trình Dịch Phạn nhìn Từ Chân tiến lên đem tay đặt lên cổ tay Trình Dịch Hoài, tư thế tuyệt đối tương đồng với cách bắt mạch trung y ở kiếp trước của hắn, chỉ là hắn biết Từ Chân là đang dùng linh khí rà xét thương thế trong kinh mạch ở thân thể của nhị ca hắn.

Từ Chân tinh tế chẩn bệnh được một lúc, thở dài nói, "Lệnh công tử nội thương nghiêm trọng, tuy là dùng linh dược bổ khí huyết, lại không cách nào ngăn cản khí huyết trong cơ thể trôi đi, trị ngọn không trị gốc, vẫn là phải dùng linh dược có thể chữa khỏi nội thương, chỉ là......"

Từ Chân chưa nói hết câu nhưng trong lòng mọi người đều minh bạch, chỉ sợ loại linh dược chữa thương này không phải là vật tầm thường há có thể dễ dàng tìm được. Chữa thương linh dược kém cỏi nhất cũng từ cấp 2 trở lên, yêu cầu Thực Linh Sư cấp 3 mới có thể luyện chế. Trước không nói Thực Linh Sư cấp 3 tại Thanh Sơn Thành xa xôi này đều là lông phượng sừng lân, phương thuốc càng không biết tìm đâu ra, chỉ sợ ngoài đại gia tộc thì chỉ còn đại tông môn mới có.

Dù như thế nào, vẫn phải tìm một Thực Linh Sư có thể luyện chế được chữa thương linh dược cấp 3 mới được.

Thanh Sơn Thành hai đại gia tộc Hoắc gia và Vương gia đều có một Thực Linh Sư cấp tọa trấn, nắm trong tay rất nhiều phương thuốc trân quý, trong đó tất nhiên có cả chữa linh dược chữa thương, chỉ là bọn họ dù luyện chế được linh dược chữa thương đều chỉ cấp cho tộc nhân sở dụng, cũng không đưa cho Dược Phường bán. Huống chi Trình Dịch Hoài vốn là vì Hoắc gia Hoắc Kim mới bị thương, xem trên thái độ của tên giám dược sư ở Hoắc Thị Dược Phường, Hoắc gia hẳn sẽ không nguyện ý lấy ra linh dược chữa thương trân quý.

Từ Chân bỗng nhiên nhớ lại một sự kiện, "Đúng rồi! Đoàn trưởng mấy ngày trước mới vừa dùng số tiền lớn đặt mua hai cây ngưng thần hoa cùng mấy viên hạt giống khô thảo, nghe nói chính là dược liệu chủ yếu để bào chế linh dược chữa thương, vốn đã định ngày hẹn Thực Linh Sư đại nhân của Vương Thị Dược Phường mấy ngày nữa sẽ hỗ trợ luyện dược. Không bằng để ta đi thỉnh đoàn trưởng hôm liền ngay hôm nay đi luyện chế, vừa vặn có thể cứu con ngươi!"

Thực Linh Sư tấn chức vốn là gian nan, chỉ có không ngừng luyện dược, nâng cao sự cô động của hồn lực, mới có thể có càng lợi hại. Nhưng mà luyện dược phí tổn cực cao, dù Vương gia có gia tài phong phú, cũng không có khả năng cung bó lớn linh thực chỉ để luyện tập. Nếu có người có thể cung cấp đủ tài liệu luyện dược, cùng phong phú tạ ơn, Thực Linh Sư tự nhiên sẽ không cự tuyệt loại việc tốt có lợi cho bản thân mình.

"Chính là......" Nghe vậy, Trình Văn Đào trên mặt lại lộ ra vài phần khó xử, đây là đoàn trưởng tính toán vì chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo, ngưng thần hoa cùng hạt khô thảo đều là nhị cấp linh thực trân quý, đoàn trưởng chính là ra giá cao đặt mua, mình như thế nào không biết xấu hổ hướng đoàn trưởng mở miệng muốn đây?

"Đừng lo lắng, tính tình đoàn trưởng ngươi còn không biết sao? Ngươi nếu không cùng hắn mở miệng, hắn mới có thể thật sự sinh khí!"

Nhớ tới tính tình của đoàn trưởng, Trình Văn Đào chỉ phải cười khổ gật gật đầu, xem ra cái ân tình này, khẳng định là phải thiếu......

Sau khi hạ quyết tâm, Trình Văn Đào liền chuẩn bị cùng Từ Chân đi đến nơi dừng chân của đoàn săn thú, tìm đoàn trưởng thương nghị việc này.

"Cha! Ta cũng muốn đi!" Trình Dịch Phạn chạy nhanh tới mở miệng, hắn cũng muốn đi một chuyến Dược Phường, gặp một lần vị Thực Linh Sư nọ, nếu là vị kia luyện chế linh dược dược hiệu không bằng hắn [ Bách Lộ Hoàn ] trong tay hắn, hắn liền tìm cơ hội thay đổi lại, như thế hắn mới có thể yên tâm.

"Hảo." Trình Văn Đào thật ra không có phản đối, ở trong mắt hắn nam hài nhi mười tuổi cũng đã hiểu chuyện, huống hồ thân thể hắn hiện giờ đã khôi phục thực không tồi, dẫn hắn đi ra ngoài thêm kiến thức cũng tốt, liền dặn dò Khâu Thị lưu lại hảo hảo chiếu cố Trình Dịch Hoài.

"Một khi đã như vậy, Lý mỗ xin cáo từ." Lý Vân Phong thấy không còn gì có thể giúp, liền cũng chuẩn bị cáo từ rời đi.

"Lý sư phó, đại ân của ngài chúng ta suốt đời khó quên, ngày nào đó chúng ta chắc chắn sẽ báo đáp." Trình Văn Đào vội vàng cùng Lý Vân Phong chào hỏi, "Linh dược bạn ta thiếu, cũng sẽ mau chóng trả lại."

Con hắn bị trọng thương như thế mà vẫn có thể còn sống đến giờ phút này, vẫn là ít nhiều nhờ Lý Vân Phong dốc lòng chăm sóc cùng khẳng khái tặng dược, vợ chồng bọn họ đều là người có ân tất báo, ân phải báo, linh dược càng không thể thiếu.

"Không cần không cần, đây cũng là Lý mỗ nên làm." Lý Vân Phong vội vàng từ chối, hắn ở Võ Phủ là người truyền thụ công pháp cơ sở cho nhóm võ đồ, tuy rằng vẫn chưa chính thức bái sư, nhưng cũng đã dạy Trình Dịch Hoài trên dưới 5 năm, ở trong đông đảo võ đồ , hắn yêu thích nhất cái hài tử hiểu chuyện lại chăm chỉ này, lấy ra linh dược cứu giúp hoàn toàn không hồi báo.

"Lý sư phó ngươi chớ có chối từ, bằng không ta, phụ thân cùng ca ca ta đều sẽ băn khoăn." Trình Dịch Phạn thấp giọng khuyên nhủ.

"Kia...... Hảo......" Lý Vân Phong cũng là vì tính tình quật cường của một nhà này hoàn toàn không có biện pháp, chỉ phải trước đáp ứng, đối với tình huống nhà bọn họ hắn cũng biết chút, đối với Trình Văn Đào luôn mãi hứa hẹn hồi báo, hắn kỳ thật là không có trông cậy vào.

Lúc này hắn còn không biết, ngày sau Trình gia cũng trở thànhđại gia tộc có thanh danh hiển hách, hắn vì hôm nay thiện tâm mà được lợi vô cùng.

Tiễn đoàn người Lý Vân Phong đi, Trình Văn Đào mang theo Trình Dịch Phạn và Từ Chân cùng nhau trở về nơi dừng chân của đoàn săn thú, bái kiến đoàn trưởng.

Nghe nói Thiên La Đoàn đoàn trưởng La Phi, năm nay đã gần 60, bề ngoài thoạt nhìn lại tựa hồ so với Trình Văn Đào còn muốn trẻ tuổi hơn, chỉ vì hắn đã đạt tới cấp 1 Thông Mạch cảnh.

Võ giả cấp bậc cộng chia làm 7 đại cảnh giới, mỗi một cảnh giới lại được chia làm 9 cấp

+ Thối Thể Cảnh 

+Lực Võ Cảnh

+Thông Mạch cảnh

+Khí Võ Cảnh

+Linh Võ cảnh

+Nguyên Võ Cảnh, 

+Trăn võ cảnh

Nếu nói Thối Thể Cảnh là giai đoạn nhập môn để trở thành võ giả, thì giai đoạn này võ giả cũng chỉ là rèn luyện thân thể, làm thân thể trở nên càng thêm kiên cường dẻo dai, đánh hảo tu tập võ đạo cơ sở. Lực Võ Cảnh là tiến thêm một bước tăng lên các phương diện về cường độ thân thể, tỷ như lực lượng cùng tốc độ, Lực Võ Cảnh võ giả so với Thối Thể Cảnh, tốc độ cùng lực lượng còn có tố chất thân thể đều tăng lên rất nhiều, nếu có thể sử dụng cơ sở võ thuật cùng công pháp thì uy lực càng cường hãn.

Một khi võ giả đạt tới Thông Mạch cảnh, thực lực liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thông Mạch cảnh danh như ý nghĩa chính là đả thông kỳ kinh bát mạch cùng huyệt đạo trong cơ thể, mở rộng khả năng cất chứa cùng hấp thu linh khí trong thiên địa, đem áp súc trong cơ thể, chậm rãi hấp thu và chuyển hóa thành chân nguyên của cơ thể. Có chân nguyên chi khí thúc giục trong cơ thể, có thể đạt đến thân nhẹ như yến, lực phá núi đập đá dễ như trở bàn tay, ngay cả thọ mệnh cũng có thể kéo dài qua trăm năm.

Sau khi võ giả đột phá Thông Mạch cảnh,nếu càng được phối hợp võ kỹ cùng công pháp, chân khí ngoại phóng, lấy khí hóa hình, bằng vào chân nguyên chi khí tấn công địch ở ngoài trăm bước, cũng có thể lấy chân khí để hộ thân, có thể nói là xa công gần thủ, lực công kích cùng lực phòng ngự so với  Thối Thể Cảnh cùng Lực Võ Cảnh không chỉ mạnh hơn một phần.

Cho nên nói chỉ có đạt tới Thông Mạch cảnh, mới xem như mở ra thế giới chân chính cho võ giả. Cũng chỉ có đạt tới Thông Mạch cảnh, có chân nguyên chi khí, mới có thể ngẩng đầu ưỡn ngực tuyên bố chính mình là một võ giả chân chính.

Nhưng mà Thanh Sơn Thành rốt cuộc chỉ là cái tiểu thành ở vùng đất xa xôi nghèo nàn, võ giả đạt tới Thông Mạch cảnh đều là lông phượng sừng lân, cho nên La Phi mới có thể lấy thực lực Thông Mạch cảnh tam trọng ( cấp 3) trở thành đoàn trưởng của một đoàn săn thú gần 40 người.

Sau khi La Phi nghe Từ Chân nói tình huống đại khía, không nói hai lời liền đồng ý đem ngưng thần hoa cùng hạt khô thảo ra để vào một cái nhẫn không gian, cũng để Từ Chân dẫn hắn đi đến Vương Thị Dược Phường, tìm kiếm tên Thực Linh Sư khia để thỉnh cầu luyện dược, còn mãi khuyên giải an ủi Trình Văn Đào. Có thể thấy được La Phi có thể có được đông đảo thuộc hạ trung thành, đều không phải hoàn toàn dựa vào là vũ lực mạnh mẻ, còn là bởi vì mị lực phát ra từ sự nhiệt tình hào sảng trong nhân cách của hắn.

Bất quá lực chú ý của Trình Dịch Phạn không nằm trên người Từ Chân mà ở chiếc nhẫ không gian được Từ Chân mang trên tay, cái nhẫn không gian này là một loại linh khí có công năng trữ vật, giá trị liên thành, dù ra giá cao cũng chưa chắc có người chịu bán. Hắn không khỏi có chút nhìn mà thèm, nếu chính mình có thể tìm được nguồn năng lượng cho hệ thống tbox hệ thống sử dụng thì tốt biết mấy......

Không đợi Trình Văn Đào ngàn ân vạn tạ, La Phi liền lấy cớ công việc bận rộn đem mấy người đuổi đi ra ngoài.

Trình Văn Đào cùng Từ Chân cười khổ liếc nhau, liền vội vàng hướng phường thị đi tới.

Phường thị chuyên cung nơi giao dịch cho võ giả, cấm người thường đi vào, ở Thanh Sơn Thành phường thị này chỉ có thể xem như một loại phường thị nhỏ, chủ yếu từ Tứ Phương Tông phụ trách quản hạt. Lui tới đám người nối liền không dứt, các loại tuổi, các loại tu vi, các loại trang bị võ giả làm Trình Dịch Phạn mở rộng tầm mắt. Tùy ý có thể thấy được có người ăn mặc thanh y áo gấm, cổ tay áo có màu bạc và hoa văn võ giả qua lại tuần tra, hẳn là chấp sự đệ tử của Tứ Phương Tông phụ trách bảo vệ phường thị.

Bên trong phường thị, cửa hàng san sát, có các cửa hàng chuyên bán bán một ít vật phẩm hiếm lạ cổ quái, có cửa hàng chuyên môn bán yêu, thú da lông và tài liệu linh tinh, cũng có tữu lâu và khách điếm nhượng võ giả nghỉ ngơi dùng cơm, còn có nơi bán công pháp bí tịch. Nhưng mà trong đó khiến người người chú mục nhất đó là hai Dược Phường, mặt đông chính là Hoắc Thị Dược Phường, mặt tây còn lại là mục đích chuyến đi này của bọn họ —— Vương Thị Dược Phường.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hết chương 5.

Má ơi hôm nay tận 9h mới bắt đầu làm nên gần 1h sáng mới xong, có cảm giác ngán dễ sợ, thiệt là muốn một lần làm luôn đến chương 10...

À mém quên, Editor là một con chuyên môn sai chính tả nên mọi người đọc mà thấy ở đâu không đúng thì cứ comment vào nha mình rảnh mình sẽ sữa lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro