Hình bóng yêu kiều trong cơn mưa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Dòng sông xanh biếc trong cơn mưa
Mùa thu se lạnh tận chân trời
Gió thu se lạnh nhòe mắt đắng
Gió nhè nhẹ khuất sau đỉnh đồi.
2.
Chẳng biết vì ai khẽ chạnh lòng
Hạt sương chầm chậm rơi qua vai
Hình bóng ai kia dần đi khuất
Biết người đó đã đi mất rồi.
3.
Mùa đông đã đến tận chân đồi
Cái lạnh buốt giá giữa trời khuya
Ở lại chút lát mình tâm sự
Mà sau đi khuất hỡi đông ơi!
4.
Gió đông đi khuất,ơi xuân tới
Kéo ta về phía dòng sông xanh
Hoa tàn chóng nỡ vì vui sướng
Bầu trời vắt mình sang mùa xuân.

Ta ước mình là một mùa xuân
Ta ước mình là một nhành hồng
Ta ước mình là cây lô hội
Ta ước mình sẽ mang niềm vui.

Xuân kia tươi đẹp biết bao nhiêu
Như người đã ước mây và gió
Hai ta không rời,không chia tay.

Hiện thực phơi bày ngàn lời hứa
Luân hồi vẫn thế mà quay nhanh
Lời hứa cuốn theo ngàn mây gió
Tầng tầng lớp lớp mãi trôi nhanh.
5.
Hạ mang ánh nắng chói chang mắt
Giọt mưa rơi xuống,ngày nặng lòng
Ánh nắng xóa tan ngàn câu hứa
Giọt mưa nhỏ giọt nhòa kí ức
Thiên nhiên vì ta mà chạnh lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro