☆, chương 24 song tu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Cơm nước xong, Lam Phong liền ngồi ở trên bàn xem hai cái quyển trục, Vu Nại ngồi xổm ở 1 bên rửa chén, phát hiện hắn cầm quyển trục bề ngoài cổ xưa, chắc là có  lịch sử lâu đời. Bất quá không phải nói đồ cổ mới là thứ tốt sao, nói không chừng là viết về vật phẩm hiếm có nào đó.
"Này đó là cái gì?" Vu Nại cầm chén đũa thu thập hảo, mới tới đối diện Lam Phong ngồi xuống.
Lam Phong cầm quyển trục trong tay đưa qua, Vu Nại cúi đầu nhìn nhìn, trên đó 1 cái viết phong ngưng pháp, một cái viết vô song phổ.
"Đây là linh tu tông pháp, ta trước mắt chỉ tìm được  hai loại này  thích hợp với ngươi, bất quá hai loại tông pháp này tu luyện có chút không giống nhau, cho nên ta tới hỏi một chút ngươi muốn loại nào."
"Có cái gì khác nhau?" vừa nghe là biết tông pháp về sau mình phải tu luyện , Vu Nại cũng nghiêm túc  lên.
"Hai loại tông pháp ở dưới tầng 5 không có gì khác biệt lắm, chủ yếu là sau tầng thứ sáu sẽ bất đầu  khác biệt. Phong ngưng pháp tầng thứ sáu bắt đầu yêu cầu người tu luyện phải  vô tình vô dục,nếu tu luyện đến cuối cùng phải vứt bỏ thất tình lục dục chỉ là một quái vật  võ nghệ cao cường ."
Nghe tới liền rất biến thái, Vu Nại lập tức liền ở trong lòng không luyện loại  tông pháp này , ánh mắt chuyển qua bên kia: "Kia vô song phổ thì sao?"
"Vừa vặn tương phản, vô song phổ mãi cho đến mười hai tầng đều sẽ không yêu cầu người phải bỏ thất tình lục dục, bất quá sau tầng thứ 8 yêu cầu song tu, bởi vì một người là không thể thừa nhận được lượng lớn linh lực đi vào cơ thể."
"Song tu?" Vu Nại khóe môi hơi hơi run rẩy.
Lam Phong sắc mặt bình thường: "Ân, đây là phương pháp nhanh nhất, đương nhiên ngươi có thể một mình tu luyện vẫn được , chỉ là sẽ tương đối vất vả."
Vu Nại đã nội thương, nhất thời nhìn  hai cái tông pháp trong tay đều rối rắm không ngừng: "Không có loại  tông pháp khác sao?"
"Ta trước mắt chỉ có thể tìm được 2 loại này thích hợp với ngươi, chẳn lẽ muốn đúc lại căn cốt xong , lại tìm tông pháp rác rửi, cho ngươi luyện thì  chẳng phải là lãng phí  tinh lực của ta sao."
Vu Nại lần thứ hai lâm vào trầm tư, cái thứ nhất luyện đến cuối cùng vô tình vô dục, hắn từ trong lòng liền mâu thuẫn,  mặc dù là lựa chọn tu luyện, nhưng hắn vẫn là không hy vọng chính mình mất hỉ nộ ái ố của con người, hắn không muốn cuộc đời như vậy , Mà loại thứ 2 hắn rối rắm đó là song tu, tuy rằng nói một người cũng có thể luyện, bất quá phỏng chừng khó khăn rất lớn.
"Song tu là nói nam cùng nữ?"
"nếu ngươi thích, nam nữ hoặc là nam nam đều có thể."
Vu Nại lần thứ hai phun nước, thật vất vả mới dừng lại được: "để ta nghĩ lại đã"
"Ân, không vội, ngươi suy xét cho kĩ đi" Lam Phong đứng lên, từ trong phòng lấy ra  hai kiện áo choàng, loại có thể che từ đầu đến  chân : "Chúng ta một hồi đi ra ngoài mặc vào, tuy rằng nơi này cách gần  Hoàng thành , nhưng vẫn là tránh cho phiền toái về sau."
Vu Nại gật đầu, trực tiếp đem áo choàng mặc vào, hai người vào Truyền Tống Trận, sau đó truyền tới  góc nào đó của trấn nhỏ, Lam Phong nhìn hắn một cái hai người liền bắt đầu hướng trên đường đi.
Vu Nại phát hiện trên đường không ít người ăn mặt giống họ, cho nên bọn họ cũng không có khiến cho nhiều người chú ý, đi theo Lam Phong quẹo vào một  căn nhà nhỏ, Vu Nại mới nhìn thấy  bên trong quầy đang nằm bò một người, tựa hồ đang ở ngủ trưa.
Lam Phong tiến lên nói một câu nói, thanh âm có chút già nua, chắc là cố tình che giấu tuổi, Vu Nại cũng rất phối hợp mà không có ra tiếng, để tránh bị phát hiện .
"Ta tới bán dược." Lam Phong nói một câu, mà người nọ tựa hồ cũng từ trong cơn buồn ngủ tỉnh lại.
"Chờ." Người nọ vừa nghe lập tức từ ghế đứng  lên, Vu Nại nhìn đến hắn nhanh chóng  chạy vào một bên cửa hông, một lát sau từ bên trong bước ra một vị trung niên nam tử, hai mắt có thần, tựa hồ muốn đem 2  người bọn họ nhìn thấu.
Hắn nhìn thấy hai người bọn họ, cung kính mà hành lễ,  hai mắt quan sát sau đó đem tầm mắt định ở  trên người lam phong: "Các hạ là luyện dược sư?"
Lam Phong hơi hơi gật đầu, cũng không có vô nghĩa, trực tiếp từ nhẫn không gian lấy ra  một cái chai: "Làm phiền giúp ta đem cái này bán đấu giá."
Người nọ tiếp nhận cái chai mở ra: "là loại linh dược cấp 4 ít gặp, giá cả hẳn là không tồi, xin hỏi các hạ hiện tại muốn bán liền hay sao?"
Lam Phong gật đầu: "Càng nhanh càng tốt."
"Hảo, kia thỉnh nhị vị tới trước phòng khách  nghỉ ngơi, hiện tại bên ngoài vừa vặn có  đấu giá hội cở nhỏ." Người nọ kêu tiểu nhị đem bọn họ dẫn tới phòng kế bên ngồi chờ, chính mình liền đi đến phía trước .  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro