☆, chương 26 luyện dược sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trên đường vốn dĩ không có người đột nhiên có 2 thân ảnh xuất hiện, tìm kiếm xung quanh vài vòng 1 lúc lâu, tên lùn hơn  trong 2 người không khỏi bạo nộ: "Mẹ nó, cư nhiên để mất giấu!"
tên còn lại cũng nghi hoặc: "rõ ràng ta thấy họ đi hướng này, như thế nào lại không thấy nửa?"
"Không biết, bất quá vẫn là đi về hội báo lại với quản sự trước"
Chờ hai người đi xa, Lam Phong mới phất tay thu hồi kết giới, vẻ mặt âm trầm mà nhìn phương hướng hai người kia biến mất.
Trực tiếp mở ra Truyền Tống Trận, hai người nháy mắt về tới nhà ở, Vu Nại gấp không chờ nổi lấy  áo choàng trên người ra,  hít thật sâu vào một hơi, rồi hỏi Lam Phong đang đứng 1 bên suy nghĩ sâu xa: " hai người vừa rồi là người của  đấu giá hội?"
Lam Phong gật đầu: "Hẳn là vậy."
"Bọn họ vì cái gì muốn theo dõi chúng ta?"
"Đại khái chắc là muốn thăm dò chúng ta là ai, có lẽ cũng không phải ý của bọn họ, ngươi vừa rồi  cũng nghe được, nơi này còn có một  luyện dược sư cấp 4."
"chuyện  này Cùng người nọ có quan hệ?"
"Hiện tại ta còn không biết, bất quá nếu bọn họ làm như vậy ,như vậy chúng ta cũng không cần có điều gì phải cố kỵ."
Nhìn Lam Phong đáy mắt lộ ra  hàn ý, Vu Nại cả kinh: "Chẳng lẽ ngươi muốn  đối phó phòng đấu giá kia ?"
Lam Phong nhìn hắn một cái: "Huyền Hoàng Đại Lục có hai đại gia tộc kinh doanh phòng đấu giá nổi tiếng nhất, đó chính là Âu gia cùng Nam Cung gia, rất nhiều  phòng đấu lớn bé các loại đều bị bọn họ hai nhà nhận thầu, phòng đấu giá chúng ta vừa đi chính là của Nam Cung gia tộc."
Vừa nghe đến là gia tộc quản lý, Vu Nại khóe môi hơi hơi run rẩy: "Chính là nói chúng ta muốn  hại họ cũng không có biện pháp?"
Lam Phong gật đầu: "Không sai biệt lắm, bất quá vừa rồi ở bên trong đấu giá hội ta còn mơ hồ cảm nhận được một  hơi thở cường đại, cho nên ta đoán rằng chuyện vừa rồi cùng luyện dược sư có quan hệ."
"Kia hiện tại phải làm sao bây giờ? biết được chuyện  là do luyện dược sư kia làm? Bất quá nếu Nam Cung gia tộc lợi hại như vậy, vì cái gì bọn họ lại nghe theo một luyện dược sư ?"
"Luyện dược sư là nhân vật rất hiếm có, vô luận là  gia tộc nào đều chỉ hy vọng thủ hạ chính mình có càng nhiều càng tốt, người có cấp bậc càng cao thì  càng là đối tượng để mọi người tranh nhau cướp đoạt , hơn nữa hiện giờ toàn bộ Huyền Hoàng Đại Lục  luyện dược sư cấp bậc cao nhất là cấp 8, cho nên  luyện dược sư cấp 4 đã là thiên chi kiêu tử, là đối tượng được mọi người săn đón."
Nghe vậy Vu Nại nhìn nhìn Lam Phong, đối phương thấy được tầm mắt của hắn, chậm rãi mở miệng: "Trừ ngươi ra, không ai biết ta là  luyện dược sư cấp 5."
Vu Nại hiểu rõ gật đầu, đại khái đại thần đều không thích phô trương.
"Bởi vì ta cơ hồ không ở  trước mặt người khác tiết lộ  thiên phú luyện dược."  giây tiếp theo Vu Nại liền muốn trợn trắng mắt, ngữ khí này, đại thần ngươi liền không thể nói nhỏ tiếng 1 chút sao?
"Đúng rồi, ngươi trước nhìn xem hai quyển  tông pháp kia, sau đó quyết định luyện loại nào, ta đi vào  luyện dược trước." Lam Phong trước khi vào nhà  ném lại một câu: "Trong phòng bếp đồ ăn còn đủ dùng , ta đại khái ba ngày sau sẽ ra ."
Nhìn cửa khóa lại , Vu Nại ngồi xuống, bắt đầu nhìn 2 quyển tông pháp trước mắt phát ngốc, kỳ thật hắn là thiên về vô song phổ hơn, chính là tưởng tượng đến muốn tìm người cùng song tu liền không khỏi một trận run rẩy,  đời này hắn cũng chưa từng chạm qua nữ nhân, kỳ thật chuyện ấy hắn cũng không biết phải làm như thế nào (rồi cưng sẽ sớm được biết mà không phải với nử ^^).
Lam Phong từ khi vào phòng thật sự chưa bước ra lần nào, Vu Nại chính mình nghiên cứu tông pháp ba ngày đều không có tìm ra được cái manh mối gì, quay đầu lại  mắt nhìn về hướng phòng  Lam Phong , tựa hồ còn không có  dấu hiệu sẽ xuất quan, không khỏi lại thở dài.
Rốt cuộc lúc mặt trời sắp xuống  núi , kia cửa phòng đống kín bị người từ bên trong mở ra, Vu Nại thấy được ba ngày này Lam Phong, tựa hồ không có gì biến hóa, hắn đối với Vu Nại gật gật đầu t sau dố liền đi vào phòng bếp.
Vu Nại kinh ngạc mà nhìn người nọ đi vào thuần thục nấu đồ ăn, thẳng đến đồ ăn bưng lên Lam Phong nhìn đến vu nại đang ngây ngốc đứng 1 bên: " 1 hồi ăn xong chúng ta  đi ra ngoài."
"Đi nơi nào?" Vu Nại cắn chiếc đũa,
"Đấu giá hội."
Vu Nại trên dưới đánh giá hắn vài lần: "Bán dược?"
"Ân, thuận tiện nhìn xem có hay không thứ gì đáng giá mua."
Hai người vẫn là bộ dáng giống lần đầu, lần này trước quầy không phải là tiểu nhị ngủ gà ngủ gật nữa, mà là trung niên nam tử thật mau đến đoán bọn họ: "Đại nhân, ngài đã tới."
Lam Phong gật đầu, vẫn như cũ là già nua thanh âm: " dược này ngươi một hồi thuận tiện giúp ta bán, mặt khác ta cũng phải đi phòng đấu giá nhìn xem."
Kia trung niên nam tử  tự nhiên là gật đầu đáp ứng, nghe được Lam Phong  muốn đi đấu giá hội của bọn họ cũng không có  phản ứng gì nhiều, chỉ là cung kính mà kêu một tiểu nhị dẫn bọn hắn từ cửa hông đi ra ngoài, đi ra bên ngoài tiến vào một tiểu bao sương .
..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro