Phần 10: Đẩy mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rosé's POV

"Này, Jisoo. Nhanh lên!" Tôi nói, hơi khó chịu.

"Thư giãn đi. Mình sắp xong rồi." Cậu ấy vừa nói vừa chuốt mascara.

"Làm gì mà lâu thế?" Tôi hỏi.

"Chà, mình phải sẵn sàng. Mình nghe nói Jay sẽ đến bữa tiệc."

"Nhưng sẽ đi như một cặp, nhớ không?"

"Đúng vậy, nhưng chúng ta không thực sự là một cặp. Cậu biết mính thích những anh chàng dễ thương và nhỏ nhắn đến mức nào mà. Hơn nữa, cậu sẽ muốn có một cô bạn gái xinh đẹp hoặc Lisa sẽ không ghen."

"Cậu đã xinh rồi, Jisoo. Chỉ cần đảm bảo rằng Lisa không nhận ra cậu không phải bê đê."

"Chúng ta đã có cô gái này. Không cần phải băn khoăn."

-15 phút sau-

Cuối cùng thì chúng tôi cũng đến bữa tiệc của Lisa.

"Mày đây rồi!!" Lisa nói với một nụ cười thật tươi và kéo tôi vào lòng. "Và Jisoo cũng ở đây! Rất vui vì cậu có thể đến."

"Xin lỗi, tụi tao đến muộn. Jisoo đã thay trang phục những mười lần."

"Nà, Chaeng. Chính xác là 50 lần. Mình đã đếm." Cả hai chúng tôi đều cười.

"Dù sao, nhớ đĩa DVD mà tao đã nói rằng tao sẽ tặng mày vào sinh nhật 18 tuổi không?" Tôi nói với Lisa. "À, tao sẽ đưa nó cho mày để mày có thể xem hết."

"Rosie, mày không ---" Nó đột nhiên đỏ mặt.

"Để tao lấy nó ra khỏi túi." Tôi lôi chiếc hộp ra khỏi túi xách. "Tada!" Tôi chỉ đang trêu nó chút. Tôi đưa nó chiếc máy ảnh polaroid mà nó đã để mắt đến từ nãy giờ.

"OMG! Rosie !!! Đây là món quà tuyệt vời nhất! Cảm ơn mày rất nhiều!" Nó trông rất hạnh phúc khi ôm tôi thật chặt.

Lisa rất thích chụp ảnh. Đó là một trong những sở thích của nó.

"Không có gì. Bây giờ mày có thể chụp ảnh tao và dán nó lên tường."

"Phải, tao nên như vậy." Rồi nó chụp tôi.

"Mày đẹp lắm." nó nói. Sau đó, nó chu mỏ ra hôn.

Tôi đỏ mặt quay đi chỗ khác.

"Ừm, thật ra tụi tao còn có chuyện khác muốn nói với mày." Jisoo nói.

"Hả? Cái gì vậy?" Lisa hỏi.

"Chà, bây giờ tôi và Chaeng là một cặp. Thật tuyệt phải không?" Jisoo vừa nói vừa đưa tay ôm eo tôi.

"T- thật không?" Lisa hoàn toàn bị sốc.

"Ừ. Jisoo giờ là bạn gái của tao." Tôi vừa nói vừa gượng cười.

"Quao. Tuyệt. Tao rất mừng cho hai người." nó kéo chúng tôi vào một cái ôm nhanh.

Rồi nó tiếp tục, "Có nhiều lý do hơn để ăn mừng! Tao đi lấy snack. Quay lại ngay."

Nó bỏ đi.

"Cậu có nghĩ nó có hoạt động không?" Tôi hỏi Jisoo.

"Mình không biết. Có lẽ chúng ta nên đẩy mạnh trò chơi này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro