Chương 10: Vì sao cưỡng ép anh ta? (hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trình Kiến ngủ một giấc không hề yên ổn, không, phải nói là cực kỳ tồi tệ.

Cô không biết là sau khi cô vừa hạ sốt được một lúc thì đã nhanh chóng sốt cao trở lại, một phần là do vết thương trên eo trái cần phải khâu mấy mũi của cô mà Hứa Úy đã nhắc tới.

Miệng vết thương nhiễm trùng không được xử lý tốt thì cơn sốt sẽ không thể thuyên giảm, Hứa Úy ngồi bên cạnh gác đêm, anh ta thấy Trình Kiến lại bắt đầu vặn vẹo cơ thể vì cơn đau, nhưng lần này cô không còn nói mớ nữa.

Nơi này không thể tạo phòng vô khuẩn, nếu khâu vết thương một cách qua loa đại khái thì hậu quả sẽ rất nguy hiểm, lúc vòng trở lại tìm kiếm Trình Kiến, anh đã đột phá vòng vây của một đám zombie và đám lính đánh thuê, túi sơ cứu và cả đồ tiếp viện đều đã bị vứt bỏ để giữ lại được túi dù quan trọng nhất.

Kế hoạch và hành động luôn luôn có sự sai lệch mà sai lệch lớn nhất lần này chính là anh không nghĩ tới thể chất của Beta lại kém như vậy.

Hứa Úy giơ tay chống trán, bàn tay chặn nửa bên mặt, sau một lúc trầm mặc, anh vuốt ngược mấy sợi tóc lòa xòa trên trán, nhìn về phía cơ thể đang run rẩy kia, anh đứng dậy bước đến bên cạnh cô ngồi xổm xuống, vươn tay chạm vào làn da ướt đẫm mồ hôi của cô.

Chỉ là vừa chạm vào Hứa Úy liền nhíu chặt chân mày, anh lập tức rụt ngón tay lại, ánh mắt anh giống như đá đánh lửa sau khi lấy lửa có dấu vết màu đen lưu lại, có mùi khét còn có vết xước sau khi bị cọ xát.

Cô ấy thật sự là Beta?

Vấn đề là khi tiếp xúc có một luồng điện truyền từ đầu ngón tay anh lên đến tận não bộ, trong không khí không có mùi pheromone ngọt đến kinh người, nhưng loại kích thích sinh lý này không phải là việc mà anh có thể tùy ý cho qua.

Lý trí anh hoàn toàn tỉnh táo nhưng xúc giác lại sinh ra khoái cảm mãnh liệt, anh cúi đầu nhìn xuống dưới bộ phận sinh dục của anh đã cương cứng, đầu ngón tay khẽ run lên, trong một giây anh không biết nên làm gì tiếp theo.

Hầu kết của Hứa Úy trượt lên xuống, anh vội vàng đứng dậy lui ra sau mấy bước, từ bỏ khả năng trợ giúp Trình Kiến, anh bước nhanh tới một vị trí ẩn nấp, tránh né mọi sự tiếp xúc nào vượt qua ánh mắt có khả năng phát sinh giữa hai người.

Ngay cái khoảnh khắc Trình Kiến bị anh ta chạm vào, cô bắt đầu run lên kịch liệt. Cô giãy giụa mở mắt ra, mím chặt môi, mồ hôi ướt đẫm cả người.

Dựa theo bản năng, cô nhìn thấy người Alpha đã đánh thức cô, anh ta hoàn toàn là mẫu hình cô thích nhất kể cả về diện mạo lẫn khí thế, cô quên mất thân phận địa vị và sự uy hiếp của đối phương, quên hết tất cả mọi chuyện, không phải lý trí của cô mà là dục vọng mãnh liệt đang ùn ùn kéo đến.

Dục vọng trong cô đang trỗi dậy cướp đi lý tính, tự tiện làm dưới thân cô trở nên ướt đẫm, ép cô chống đỡ thân thể đang đau đớn vô cùng bò dậy từ trên mặt đất, loạng choạng bước từng bước, cả người cô toát ra dục vọng, cô tự xé rách quần áo của chính mình, lộ ra bờ vai trắng ngần, còn có xương quai xanh mê người.

Miệng vết thương màu đỏ tươi như bức tranh hắc ám được thêu lên làn da trắng, Trình Kiến mím chặt đôi môi, đôi mắt rưng rưng đầy nước mắt, dáng vẻ đáng thương bước về phía Alpha đứng sau gốc cây cổ thụ, cô vừa đi vừa cởi quần áo, đai an toàn của nịt ngực cũng bị cô cởi xuống, bầu ngực non mịn no đủ bại lộ trong không khí, dưới sự kích thích của không khí lạnh hai viên hồng ngọc đã đứng thẳng lên.

Hứa Úy đứng bất động như núi, mười ngón tay siết chặt thành nắm đấm, tốc độ hầu kết chuyển động còn nhanh hơn vừa rồi gấp mấy lần, con ngươi dường như đã chuyển sang màu đỏ, lòng trắng cũng hằn lên những tia máu đỏ ngầu.

Cuối cùng cũng đến.

Trình Kiến cảm giác được sức hút mơ hồ trong không khí, cô vốn có chút chướng ngại với pheromone của Alpha nhưng giờ phút này cho dù là tuyến thể bị khuyết thiếu chức năng cũng không ngăn được dụ hoặc xâm chiếm, cô bị vẫy gọi đến trước mặt người đàn ông làm cơ thể cô khô nóng không ngừng.

Cô vươn tay bám lấy vai anh ta, nhón mũi chân muốn hôn anh ta, nhưng đối phương nghiêng đầu tránh né, nụ hôn của cô rơi vào trên má anh ta.

Không sao cả, chuyện này cũng không sao chỉ cần nhiệt độ này cũng đủ để cho cô phát điên.

Cơ quan cung cấp nguồn sống trong ngực Trình Kiến (trái tim đó ạ) đang đập điên cuồng, cô liếm lung tung lên sườn mặt và mũi của anh ta, anh ta tức giận tránh né ra rất xa, cô đuổi theo bám dính lấy anh ta, sâu trong yết hầu không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ giống như con mèo nhỏ, âm thanh nguyên thủy nhất lại càng khơi gợi dục vọng và tính chiếm hữu.

Cô làm hết khả năng để mình có thể chạm vào người đàn ông hoàn toàn cấm dục kia, cánh tay mảnh khảnh vòng qua cổ đối phương, một tay khác thì vuốt ve trên người anh ta, mỗi một chỗ trên cơ thể cô đều đang nói với anh ta giờ phút này cô cô đơn khó chịu thế nào, cô hy vọng được an ủi ra sao.

Hứa Úy tức giận bóp cằm Trình Kiến đẩy cô ra xa, phía dưới anh ta đã cương đến phát đau, ngón tay mềm mại không xương còn dây dưa ở phía trên, bắt đầu bắt chước những hành động chạy nước rút điên cuồng theo bản năng, ý muốn tiến thêm một bước dây dưa với anh ta, ép thân thể anh ta lao thẳng xuống địa ngục.

"Tin tôi giết cô hay không?"

Anh ta nghiêm khắc cảnh cáo, trong giọng nói truyền tới sự uy hiếp về tính mạng, đáp lại anh ta vẫn là đôi mắt đong đầy nước mắt đầy bất lực như con nai con của Trình Kiến, cô dụi dụi bầu ngực mềm mại lên bộ đồ tác chiến của anh ta, đồng thời vươn tay nhắm chuẩn phần dưới háng của anh ta để vào hoa huyệt sớm đã ướt át của chính mình, chậm rãi lắc lư vòng eo, động tác cọ xát đầy ái muội thông qua một tầng vải dệt.

"Nóng..."

Sự đau đớn từ cằm truyền đến khiến cô chảy nước mắt, cô bị đối phương chống cự lại vẫn còn bám riết lấy thân hình cường tráng của anh ta tiến hành những hành động xâm phạm hạ lưu, hoa huyệt chảy ra dịch bôi trơn gần như có thể để cho đối phương hung hăng "làm" cô dù cho cách một tầng vải dệt.

Khi Omega đối mặt với Alpha thì có ba vũ khí tốt nhất mà họ có thể dùng, pheromone ngọt ngào đủ để khiến Alpha nổi điên, trong thời kỳ phát tình sự tiếp xúc sẽ sinh ra khoái cảm trí mạng và thể nghiệm cực lạc, hơn nữa đứng đầu chắc chắn là khuôn mặt và cơ thể của bọn họ.

Hứa Úy thu lại bàn tay sắp bóp nát cằm cô, vội vàng đưa tay xuống dưới ngăn chặn bàn tay sắp kéo được khóa quần anh ta xuống, chính là vừa mới bắt được thì tiểu yêu tinh này tóm luôn lấy ngón tay anh ta nhét vào hạ thể.

Anh ta muốn rút ra nhưng lồng ngực anh chấn động như bom nổ mạnh, anh ta nghiến chặt răng mới có thể nhịn xuống dục vọng ấn cô xuống đất trực tiếp "làm", tầng tầng thịt non không ngừng co bóp đè ép ngón tay anh ta, chất lỏng từ chỗ sâu nhất chảy ra an ủi đầu ngón tay anh ta.

"Giúp.... giúp tôi." Trong khoái cảm bị dị vật tiến vào thân thể Trình Kiến nhớ ra người trước mắt là ai, nhưng phần lớn các bộ phận miễn dịch của cơ thể đã bại trận khiến cô tạm thời mất đi sức chống cự với Alpha, lần đầu tiên cô đến kỳ phát tình trong suốt hơn hai mươi năm, đến trong rầm rộ và kết thúc trong nhanh gọn.

Tuy rằng trong chuỗi gien di truyền của cô ấy có ghi mã gen thuộc về Omega nhưng tuyến thể của cô ấy đã bị thuốc cải tạo thành Beta.

Nên cô ấy sẽ không bị đánh dấu vĩnh cửu, cũng không thể phân bố ra pheromone ngọt ngấy, ngay cả kỳ phát tình cũng phải ở dưới trạng thái cực hạn mới có thể ngẫu nhiên xảy ra, hơn nữa sẽ không kéo dài liên tục từ ba đến năm ngày, nhiều nhất cũng chỉ trải qua mấy giờ tiêu hao hết thể lực thì cũng sẽ kết thúc.

Cô nâng đùi lên bám vào eo anh ta đong đưa thân thể, một tay cầm bàn tay anh ta thọc vào rút ra cơ thể mình, một tay vịn vào vai anh ta, cầu xin đầy thành kính.

"Xin anh, ... Tôi thật sự... thật sự rất khó chịu..." Cô ủy khuất giống như người bị bắt nạt là cô vậy, hoàn toàn bỏ qua sự tức giận trong đáy mắt của Hứa Úy, từ trước đến nay anh ta là người sạch sẽ nhưng bây giờ lòng bàn tay toàn là dịch nhầy chảy ra từ hạ thể của người khác, cái cảm giảc này giống như sự tự chủ anh ta bị xé rách gần tới giới hạn chịu đựng.

"Không."

Anh ta nói ra những lời không hề nể nang gì, sau đó võ trang lại tinh thần bằng ý chí, ngón tay anh ta cũng không rút ra khỏi nơi đó của Trình Kiến bị cô coi như cái máy tự an ủi, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm đôi mắt trong suốt đầy nước mắt của Trình Kiến.

"Tôi tuyệt không cho phép chính mình ngủ với đối tượng làm nhiệm vụ đặc biệt là Omega đột nhiên phát tình trên đường làm nhiệm vụ."

Trình Kiến cảm thấy trái tim cô thắt lại truyền ra từng đợt đau đớn, rất nhanh cơn đau trở nên vô cùng kịch liệt, cô úp mặt vào ngực Hứa Úy khóc nức nở, lại nhét thêm hai ngón tay anh ta vào trong cơ thể mình cho hả giận, cô cảm nhận được cơn đau mãnh liệt khi nhét bốn ngón tay vào, cô cảm nhận được cái gì đó... cả người cô như bị đông cứng lại, sau đó cô lớn tiếng gào khóc.

Là màng trinh của cô, bị chính cô càn quấy dùng ngón tay anh ta đâm thủng.

"Tôi không phải Omega, tôi là Beta, anh đừng nói lung tung, tôi... nhất định là tôi ăn phải thứ gì đó, nếu không là do anh bôi thứ gì đó lên miệng vết thương của tôi!" Trình Kiến cảm thấy xấu hổ không dám ngẩng đầu lên bất chấp tất cả để thanh minh, hạ thể đau đớn làm cô đứng không vững.

"Cô muốn nghĩ như nào cũng được, tôi không sao cả." Hứa Úy dùng hai ngón tay nâng khuôn mặt tràn đầy nước mắt của Trình Kiến lên, ghé sát vào cô gằn từng câu từng chữ với cô.

"Nhớ kỹ từng giây từng phút cô đã khiến tôi sống trong địa ngục, Trình Kiến."

Trình Kiến bị anh ta gọi thẳng cả họ lẫn tên dọa cho phát ngốc, nhiệt độ cơ thể cô tụt xuống trong vòng một giây, ngón cái của anh ta dùng sức nghiền âm đế cô, dưới sự kích thích về tinh thần lẫn thể chất, Trình Kiến cao trào phun ra chút thể dịch.

Cô như bị rút đi hết sức lực túm lấy quần áo của Hứa Úy, hai chân vẫn còn run rẩy vì dư chấn khoái cảm. Cô khóc thút thít ra tiếng nhưng cũng chưa thể bứt ra được từ trong cao trào. Hoa huyệt tham lam chỉ huy mông lắc lư, quấy rối ngón tay vô tội vẫn bị ngậm lấy của anh ta nhưng cảm giác đau đớn do phá thân mang đến đang mơ hồ nhắc nhở cô nên dừng lại.

Trình Kiến không muốn rời khỏi khối thân thể mang đến cho cô sự ấm áp và cảm giác an toàn này, cô muốn dựa vào anh ta mãi nhưng cao trào qua đi, lý trí từ từ trở về với não bộ.

Cô ngửi thấy mùi máu tươi cùng mùi vị sắc bén của vũ khí sắt thép trên người thượng tá Hứa Úy, cuối cùng cô cũng ý thức được cô đang ở một nơi xa lạ bên cạnh thành phố khủng bố.

Trong tíc tắc kích thích đột nhiên biến mất, Hứa Úy kêu lên một tiếng có cảm giác giải phóng theo một ý nghĩa nào đó, anh ta rút ngón tay ra nhìn hỗn hợp máu và chất lỏng không rõ tên bên trên.

Sắc mặt của anh ta càng đen hơn, sát ý trong ánh mắt cũng càng tăng lên. Anh ta đẩy Trình Kiến ra, Trình Kiến không đứng vững lùi về sau mấy bước rồi ngã ngồi xuống đất. Theo ánh mắt di chuyển, cô thấy đũng quần thượng tá Hứa Úy đã ướt một tảng lớn.

Tuy rằng không loại trừ khả năng là do cô cọ lên nhưng mà phân lượng kia ... giống như là đối phương trực tiếp bắn ở bên trong!

Nhìn thấy cảnh này Trình Kiến đã hoàn toàn mất đi dục vọng, đồng thời cô còn mất đi cả dũng khí sống sót ...

Yêu cầu đối với một quân nhân trong nhiệm vụ chính là bảo trì sự tỉnh táo và tuyệt đối cấm dục nhưng cô đã làm ra hành vi có tính chất vũ nhục như thế, cô không thể tưởng tượng được thượng tá Hứa Úy sẽ tra tấn và trả thù cô như thế nào trong tương lai.

Anh ta có thói ở sạch nhưng cô lại dùng ngón tay anh ta cắm vào hạ thể của mình, lại còn làm bẩn tay anh ta bằng thể dịch của chính mình thậm chí còn dính cả máu!

Mấu chốt hơn cả là cô mà lại dám cưỡng ép anh ta, cô cho người trước mắt thấy được một màn chói mắt như thế, nếu như thượng tá Hứa Úy bị đau mắt hột vậy tất cả mọi lỗi lầm đều do cô sai!

Thật sự quá xấu hổ rồi!!!

Cô lồm cồm bò dậy nhặt quần áo rơi rụng trên mặt đất vội vàng mặc vào, Trình Kiến lại co thành một cục trốn trong một góc thật xa tránh để anh ta nhìn thấy cô, hai tay ôm đầu tuyệt vọng điên cuồng lẩm nhẩm các định luật, công thức vật lý và các loại kết cấu cơ bản của virus.

Để dời đi lực chú ý thậm chí cô còn tự đưa ra để mục kiểm tra chính mình, tốc độ suy nghĩ của não bộ đã nhanh tới mức vừa đưa ra câu hỏi cô liền có thể đưa ra đáp án.

Chỉ là dù cho làm như thế nào, cô cũng không thể nghĩ ra một đường sống cho bản thân mình trong tương lai.

Cơn sốt cao lại thong thả kéo đến lần nữa, nhưng lần này lại không thể khiến Trình Kiến thêm khó chịu.

Cô cảm thấy sau khi trở về cô nhất định sẽ bị thượng tá ném thẳng vào trong ngục giam! Đừng bao giờ vọng tưởng có thể bước ra ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#matthe