Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING: Có cue 1,5 theo hướng tiêu cực.
Dị ứng với warning trên vui lòng click back 🙏🏻





【5】

  Tuy nhiên, trên đường trở về sau buổi hội nghị, Patrick bị lạc mất.

Lực Hoàn cùng Kazuma nói chuyện vài câu sau đó đi thăm lâu đài ma cà rồng. Khi anh quay lại đã thấy cậu bé lẽo đẽo theo mình biến mất không chút tăm hơi.

"AK, Patrick đâu?"

"Làm sao tôi biết được." Vừa mới trò chuyện xong, lực chú ý của thiếu niên người sói đổ dồn toàn bộ vào Phù thủy tối cao, nào có rảnh mà chú ý đến cậu bé kia chứ. Mắt thấy sắc mặt Riki càng ngày càng lạnh, lúc này thiếu niên mới có chút bối rối. "Nói không chừng là con nít không chịu ở yên một chổ, chạy đi chơi thôi, ngươi đừng quá lo lắng."

Lực Hoàn nhíu mày một cái: "Nơi này, có mùi của người khác."

Lời này làm Lưu Chương tỉnh táo lại, lập tức sử dụng khứu giác của người sói, quả nhiên, trong không khí bốc lên một tia mùi hương không thuộc về mấy người bọn họ, càng giống với ... mùi của hồ ly.

"Hồ ly?" Lực Hoàn trầm tư bỗng chốc suy nghĩ tới hai gia hỏa kia, vội vàng xoay người bảo Lưu Chương biến hình: "Tìm cho được con hồ ly đó."

Patrick bất tri bất giác đi đến bên hồ. Khi nãy cậu vừa mới nhìn thấy phía sau cây có một con hồ ly màu đỏ rực đang trốn, nhất thời tò mò liền đuổi theo, nhưng bây giờ ngay cả bóng của hồ ly cũng chả thấy đâu cả. Xung quanh âm khí dày đặc, cậu càng lúc càng sợ, muốn rời khỏi chổ này lại bị hồ ly đột nhiên xuất hiện dẫn đến bên hồ.

Khoảnh khắc nhìn thấy hình ảnh phản chiếu dưới nước, cậu bé như bị mê hoặc, ngẩn người cúi xuống, cho đến khi khoảng cách càng lúc càng gần, một bàn tay đột nhiên từ trong hồ vươn ra kéo cậu bé chìm xuống. Nước hồ lạnh thấu xương ngay lập tức thức tỉnh cậu bé, cậu bắt đầu liều mạng vùng vẫy.

Sói xám khổng lồ lần theo mùi hương dẫn đến bên hồ, Riki vừa vặn nhìn thấy đứa nhỏ đang bị sặc nước hôn mê chìm xuống đáy. Anh giơ đũa phép lên, những cành cây khô héo xung quanh dường như được ban tặng thần thức, chúng vươn vô số dây leo ra mặt hồ tìm kiếm. Thấy vậy, con hồ ly màu đỏ bên cạnh tính bỏ chạy lại bị hai sợi dây leo kéo lại treo lên không.

Một dây leo lượn vòng trước mặt hồ ly bỗng hóa thành con rắn độc, phun ra cái lưỡi đỏ tươi, qua những câu thần chú của Riki tiến đến trước mắt hồ ly, khiến nó khiếp vía tới mức bại lộ đồng bọn: "Lưu Vũ, cứu ta!"

Nghe thấy tiếng kêu cứu, nước hồ từ từ ngưng tụ thành hình người, trong tay xách một đứa bé đang hôn mê, âm trầm nhìn chằm chằm vào người đàn ông và con sói trước mặt: "Đừng tưởng rằng ngươi là phù thủy tối cao thì ta sợ ngươi, mau chóng thả Tiểu Cửu ra cho ta. "

Riki sắc mặt lạnh lùng, trong giọng nói có chút không tin được: "Ngươi muốn giết ... đứa bé?"

"Ta không có hứng thú với nhân loại." Lưu Vũ vừa nói xong, để lại chiếc áo Tà Long Lân, ném Patrick đang bất tỉnh, định đưa Cao Khanh Trần rời đi. Nhưng Lực Hoàn lại không có ý định để hắn ta rời đi dễ dàng như vậy, con sói xám nhảy lên bắt lấy đứa trẻ trên không trung. Những sợi dây leo tạo thành một bức tường vững chắc như thành đồng vách sắt bao quanh hai người. Lưu Vũ còn muốn trốn vào trong nước, một đợt khí lạnh từ dưới chân vị phù thủy tối cao nhanh chóng lan tràn đến bên hồ, nước hồ lập tức ngưng tụ thành băng, lần này triệt để phong bế đường lui của hai con hồ ly đó.

Riki dọc theo mặt băng từng bước từng bước đi về phía bọn họ, Lưu Vũ miễn cưỡng duy trì tươi cười trên mặt: "Các ngươi không thể vì một con người mà giết bọn ta được, đúng chứ? Chúng ta mới là đồng loại kia mà ..." Cao Khanh Trần còn muốn thừa dịp anh không chú mà biến trở về hình dạng con người rồi phản công. Vừa mới di chuyển một chút đã bị ma lực vô hình bóp cổ: "Nếu ngươi thích làm hồ ly, vậy tiếp tục làm hồ ly nhé. "

Nói xong vung tay lên, hồ ly bị ném sang một bên, mặc cho Cao Khanh Trần niệm chú thế nào cũng không thể trở lại bộ dáng con người nữa.

"Còn ngươi ..." Ánh mắt chuyển tới con hồ ly đang lui về phía sau, hắc bào của phù thủy tối cao không gió tự phiêu, mơ hồ có thể thấy ma lực cường đại tựa hỏa diễm màu tím thiêu đốt. "Ngươi phải trả giá cho lòng tham của mình. Ta nhân danh Phù thủy tối cao, nguyền rủa ngươi sẽ biến thành thứ bản thân ghét nhất trên đời này."

"Không—" Vừa dứt lời, lời nguyền liền có hiệu lực, người trước mặt không ngừng dãy dụa bị biến thành một con cóc ghẻ. Lực Hoàn thuận tay nhặt lên chiếc Tà Long Lân rơi trên mặt băng.

May mắn thay là Patrick chỉ hôn mê, không có gì quá nghiêm trọng, Riki ôm cậu bé vào trong ngực, trong nháy mắt quần áo ngay lập tức được hong khô, cũng sưởi ấm cho cậu bé. Đứa nhỏ này thật nhẹ, phảng phất tùy thời đều có thể hóa thành một mảnh lông vũ bay đi, lần đầu tiên vị pháp sư tối cao bất tử nhận thức sâu sắc sự mong manh yếu ớt của nhân loại như thế. Trái đất đầy rẫy những sinh vật huyền bí có thể nuốt sống cậu bé của anh bất cứ lúc nào. Trong lòng ngập tràn lo lắng và yêu thương, anh đã đưa ra một quyết định:

Dưới thần chú của Lực Hoàn, cây đũa phép quấn quanh cổ tay của cậu bé, biến thành một chiếc vòng tay bình thường.

"Từ nay về sau, chỉ cần chiếc vòng tay này còn ở trên người ngươi, vô luận khi nào ngươi gọi ta, ta đều sẽ lập tức xuất hiện."

【0】

  "Phù thủy tối cao đã dùng chiếc vòng tay mang theo năng lượng tà ác hòng giam cầm thiếu niên bên cạnh, khiến cho cậu không cách nào rời khỏi khu rừng để quay về nơi loài người sinh sống được nữa."

  Mấy đứa nhỏ ngu ngơ lộ rõ ​​vẻ mặt lo lắng: "Cậu bé đó về sau có được cứu không ạ?"

  "Tất nhiên." Người kể chuyện cổ tích kiêu ngạo ngẩng cao đầu: "Bởi vì cuối cùng ánh sáng công lý sẽ chiến thắng cái ác".

"Wow, chuyện gì đã xảy ra thế?"

"Bởi vì thiếu niên này thực sự là một hoàng tử, cậu bé dần dần sẽ lớn lên, trổ mã khôi ngô tuấn tú. Ngay cả sương mù u tối trong khu rừng cũng không che giấu được khí chất xuất chúng của cậu. Vào đêm trước sinh nhật lần thứ mười tám tuổi của cậu bé, cậu sẽ ngoài ý muốn gặp được một thiếu nữ xinh đẹp, đó là tình yêu đích thực định mệnh của cậu ấy. "

——TBC——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro